Góc khuất

Phần 8

2021-09-12 03:39:00

Phần 8: Không bằng cầm thú
Sáng hôm sau…

Lộc nắm tay Đan Thy đi xuống lầu. Nàng mặc trên người chiếc áo sơ mi trắng dài phủ đến nửa đùi của Lộc. Ông Phát đã ngồi sẵn ở bàn, vừa ăn sáng vừa đọc báo. Ánh mắt ông ta nhìn lướt qua Đan Thy, hàng lông mày hơi nhíu lại như suy nghĩ gì đó. Đan Thy gương mặt thoáng đỏ ngượng ngùng líu ríu đi theo Lộc, ngồi xuống bàn.

– Lát 9h00 con có hẹn với Bác sĩ Khánh đấy. Đừng quên… – Ông Phát nói với Lộc, ánh mắt vẫn chăm chăm đọc báo.
– Ba… Khám định kỳ thôi mà. Cho con khất lần này được không? – Lộc mặt nhăn lại nài nỉ…
– Không được…

Ông Phát gấp tờ báo lại, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Lộc làm hắn rụt cổ lại nín lặng.

– Bác sĩ người ta là Trưởng khoa ở bệnh viện, nể mặt ta lắm người ta mới nhận khám cho con…
– Dạ… Con biết rồi…

Lúc này một người phụ nữ trung niên như giúp việc của nhà dọn lên hai phần thịt nguội, pate bánh mì.

– Anh đút em ăn nha…
– Thôi đi… Em tự ăn được…
– Không cãi… Ngoan nào…

Lộc thản nhiên xé nhỏ miếng bánh mì kẹp thịt vào đút cho Đan Thy. Nàng đón lấy, hơi ngượng vì ánh mắt của ông Phát thỉnh thoảng lại nhìn sang nàng.

– Lát anh Tuấn đưa ta đến cơ quan xong sẽ quay về đón con… Nhớ đấy…

Ông Phát đặt tờ báo trên bàn, bỏ lại một câu rồi quay người đi lên lầu. Lộc nhăn nhó nhìn theo Ba, rồi quay lại với Đan Thy.

– Lát em ở nhà chờ anh… Anh đi chút đến trưa là về… được không?
– Ừ… Anh cứ đi đi. Em ở nhà chờ anh…

Đan Thy cúi đầu ngoan ngoãn nói. Nhưng nàng đang muốn che giấu ánh mắt mừng rỡ háo hức của mình. Nàng vốn còn đang tìm cách để Lộc tách ra khỏi mình sau khi ông Phát đi làm. Nhưng không ngờ vận may nàng thật đã tới… Trái tim Đan Thy đập nhanh, kìm nén. Nàng thấy mình như đã tiến sát đến bước thành công cuối cùng.

Sau bữa ăn sáng, Đan Thy đi theo Lộc lên phòng. Hắn kéo nàng lên giường, không ngừng âu yếm nàng. Đan Thy mỉm cười nhìn Lộc mở những cái nút áo của mình. Tay hắn luồn vào trong vuốt ve xoa nắn hai bầu vú căng tròn của nàng. Sau một đêm, Lộc đã mê mẩn nàng đến không thể rời ra được. Chuyện dơ bẩn gì cũng đã làm… Đan Thy không quan tâm đến Lộc tranh thủ từng giây từng phút sờ soạng cơ thể nàng. Giờ phút này càng chìm đắm say mê thì chờ đón Lộc sẽ là sự thống khổ đau đớn càng lớn khi nàng rời xa hắn. Xem như đây là một chút đền bù nho nhỏ cho anh Trung vậy…

8h30, Lộc đầy nuối tiếc rời khỏi người Đan Thy bước xuống giường. Hắn thay quần áo còn không quên hôn môi nàng một cái rồi hối hả chạy xuống lầu. Đan Thy vén rèm cửa nhìn chiếc ô tô đen bóng kia rời đi. Nàng nhếch mép cười, rồi quay người tiến ra cửa phòng.

Nhưng khoảnh khắc Đan Thy mở cửa phòng của Lộc, nụ cười trên môi chợt tắt ngúm. Trước ánh mắt sửng sốt của nàng, một người lẽ ra không nên có mặt ở nhà lại xuất hiện ngay trước cửa phòng. Ông Phát mặc trên người áo choàng ngủ, vạt áo khép hờ lộ ra bộ ngực gầy gò nhăn nheo. Ông ta lừng lững bước thẳng vào phòng làm Đan Thy bối rối lùi lại.

– Chú… chú chưa đi làm ạ?
– Chưa… – Ông Phát mỉm cười.

Đan Thy nhìn ông ta đóng sập cửa phòng, mà cả gương mặt tái nhợt sợ hãi. Ông ta muốn làm gì? Dù là nàng không thật lòng với Lộc, nhưng bên ngoài nàng vẫn là bạn gái của con trai ông ta. Ông ta có thể giở trò cầm thú với nàng sao? Đan Thy vẫn có chút không tin vào suy đoán của mình, lắp bắp hỏi:

– Chú… Chú muốn làm gì ạ?
– Ha ha… Còn làm gì chứ?

Nhìn ông Phát từng bước tiến tới. Đan Thy sợ hãi lùi lại, ánh mắt hơi đảo quanh, chợt lao nhanh vào hướng phòng tắm. Nhưng nàng nhanh, ông ta còn nhanh hơn… Ông Phát bắt lấy cánh tay Đan Thy, kéo nàng xềnh xệch về phía cái giường…

– KHÔNG… BUÔNG TÔI RA… KHÔNG…

Đan Thy la hét nhưng âm thanh của nàng chỉ ong ong trong căn phòng đóng kín. Nàng bị ông ta đẩy ngã sấp lên giường, chưa kịp ngồi dậy thì cơ thể ông ta đã đè nghiến nàng xuống.

– Ông không thể làm vậy… Tôi là bạn gái của anh Lộc đó…

Đan Thy vùng vẫy không được, quay lại van nài. Tay nàng cố gạt bàn tay ông ta luồn vào trong chiếc áo sơmi mặc ngoài.

– Ta biết em là bạn gái nó chứ! Nhưng đã sao? – Ông ta gầm gừ, nắm lấy mép quần lót nàng, kéo mạnh.

“Xoẹt…” – Chiếc quần lót của Đan Thy rách toạc bị kéo ra khỏi người.

– KHÔNG… ĐỪNG…

Nàng hoảng hốt khóc thét lên, dùng hết sức lực giãy giụa nhưng không thoát ra được. Gương mặt nàng ửng đỏ, thở dốc, cơ thể bị đè nghiến bên dưới ông ta. Ông Phát cởi áo choàng, ném sang bên cạnh làm nàng sợ hãi. Áo của nàng bị kéo lên tới eo lộ ra cặp mông trần trụi tuyệt đẹp ửng đỏ vì giằng co nãy giờ. Đan Thy thở dốc, nghiến răng giữ chặt hai chân bị đè ép mở rộng ra từ từ… Một bàn tay sờ soạng mân mê hai mép âm hộ nàng, rồi một vật cứng rắn nóng hôi hổi chèn vào…

– Không… Con xin chú… Đừng mà…

Cảm giác căng tức trong âm hộ làm Đan Thy uất nghẹn bật khóc nức nở. Dương vật ông ta đi sâu vào rồi giữ đó vài giây như tận hưởng cảm giác khít khao tuyệt diệu bên trong cơ thể nàng. Mặc Đan Thy nghẹn khóc, ông Phát xuýt xoa hít hà khoan khoái rồi bắt đầu chuyển động. Ánh mắt ông ta hả hê nhìn gương mặt ửng đỏ xinh đẹp đẫm nước mắt của Đan Thy lại nhìn xuống dương vật căng bóng của mình ép căng hai mép âm hộ đỏ hồng mà ra vào đều đều.

– Của em chơi thật sướng ah… Chưa gì đã nhiều nước như vậy…

Nghe lời nói thô bỉ của ông ta, Đan Thy chỉ muốn mình được chết ngay lập tức. Sự nhục nhã ê chề này đã vượt qua sức chịu đựng của nàng. Nước mắt nàng chảy dài trên mặt nhỏ xuống nệm giường ướt đẫm. Hơi thở nàng khò khè nặng nhọc khi cơ thể bị đè nặng không ngừng rung động. Khi quyết định thực hiện kế hoạch này ngàn vạn lần Đan Thy không nghĩ đến mình sẽ gặp phải hoàn cảnh ô nhục này.

Gian phòng im phăng phắc chỉ có tiếng thở hổn hển của ông Phát và âm thanh phành phạch của da thịt va chạm liên miên. Đan Thy vò nát tấm drap giường, hai mắt nhắm chặt, đôi môi mím chặt lại. Hai chân nàng gồng cứng đã mỏi đến rã rời đang từng chút buông lỏng mở rộng ra… Ông Phát như không tốn sức kềm giữ nàng, hạ thể càng hăng hái đẩy dương vật vào thật sâu trong người nàng.

– Ư… Ư… Ư… Ư…

Đan Thy như không kìm nén được nữa, đôi môi hé mở phát ra tiếng ư ử khe khẽ. Hai mắt nàng đỏ hoe nhìn vào lớp chăn bên cạnh mình, lóe lên tia tàn nhẫn. Là tàn nhẫn với kẻ thù, cũng với bản thân mình. Bàn tay nàng bên dưới lớp chăn âm thầm mở điện thoại, bấm gọi lại số gần đây nhất.

Nghe được thanh âm rên rỉ của Đan Thy, ông Phát hứng chí cười hắc hắc.

– Con bé Hiền Mai kia ban đầu cũng không chịu… Sau cũng phải thích mê thôi… Không có thằng Lộc ở nhà, nó còn chủ động lên phòng tìm ta… Hắc hắc…
– Có phải sướng lắm không? – Lão thở hổn hển hỏi, hạ thể càng tăng tốc lên.

Đan Thy không trả lời, gương mặt đỏ ửng, khẽ gật gật.

– Ha ha… Vậy đổi tư thế thôi… Mấy chuyện cưỡng ép này thật không sướng chút nào.

Ông Phát lùi lại. Đan Thy liền tắt điện thoại, rút tay về. Ông ta đỡ nàng ngồi dậy. Gương mặt nàng ửng đỏ, ngoan ngoãn giơ hai cánh tay lên cho ông ta kéo áo qua đầu. Ông Phát lặng người, gương mặt già nua ửng đỏ ngắm nhìn cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Đan Thy. Ông ta háo hức điên cuồng đè ngửa nàng ra giường, vùi mặt vào hai bầu vú nàng vừa xoa nắn vừa hôn hít.

– Em đẹp quá… ôi…

Tiếng xuýt xoa sung sướng của ông Phát và âm thanh của cái miệng chùn chụt thèm thuồng hôn hít của lão ta vang bên tai, nhưng Đan Thy chỉ im lặng. Nàng mím môi chịu đựng cảm giác nhột nhạt kinh tởm trên cơ thể.

– Em muốn… lên trên… – Đan Thy mặt đỏ ửng lí nhí nói.
– Ha ha… được… – Ông Phát cười khoan khoái, ngã người nằm xuống giường.

Đan Thy vén mái tóc dài đen óng qua hai vành tai lộ ra gương mặt tuyệt đẹp ửng đỏ ngượng ngùng. Toàn thân nàng lõa lồ phơi bày trước ánh mắt say mê của ông Phát. Nàng quỳ gối hai bên người ông ta, tay cầm dương vật to lớn của ông ta đưa vào hai mép âm hộ, rồi từ từ ngồi xuống.

– Ôi…
– Ưm… ôi…

Đan Thy rên nấc lên khi dương vật ông ta đi hết vào trong nàng. Hai tay nàng chống lên ngực ông Phát, bờ mông tròn trịa của nàng bắt đầu xàng xê nhịp nhàng.

– Ah…

Ông Phát thở hắt ra một hơi khoan khoái, gương mặt già nua cũng đỏ ửng lên. Hai mắt ti hí của ông ta cố mở lớn si mê nhìn lên Đan Thy không ngừng nhún nhảy trên người mình. Hai bàn tay ông ta đón lấy hai bầu vú tuyệt đẹp núng nính của nàng mà xoa nắn.

– Ưm… ôi… em có đẹp không? – Đan Thy thở hổn hển nhìn xuống ông ta…
– Đẹp… Em đẹp lắm… Ah…
– Ưm… ôi… anh làm em sướng quá…

Tiếng nỉ non của Đan Thy làm ông Phát phấn khích đến mặt đỏ ửng lên. Ông ta giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, hạ thể bắt nhịp nảy lên đón lấy bờ mông của nàng. Đan Thy nhắm mắt há hốc thở dốc, hai bàn tay bấu chặt trên ngực ông ta. Nàng có thể giả vờ lẳng lơ đưa đẩy với ông ta, nhưng cảm giác của cái dương vật ông ta không ngừng thúc sâu vào âm hộ, nàng không giả vờ được. Qua một đêm với Lộc, tâm lý Đan Thy như được giải thoát. Nàng không còn dằn vặt cắn rứt vì phản ứng tự nhiên của cơ thể mình nữa… Chỉ cần nàng không quên nhiệm vụ của mình, thì tất cả những thứ này sẽ theo thời gian phai mờ đi.

– Ahhhh…
– Ưm… ôi…

Ông Phát mặt đỏ ửng như say rượu ngồi bật dậy, đè ngửa Đan Thy ra phía sau. Ông ta hổn hển hôn lên bờ môi mềm mại hé mở của nàng, ép hai chân nàng mở ra rồi chèn dương vật vào âm hộ nàng thúc mạnh.

– Ưmmm…

Đan Thy gương mặt đỏ ửng bật rên thành tiếng. Ông Phát chống tay lên phấn khích hạ thể bắt đầu dồn dập thúc đẩy… Đan Thy mím chặt môi vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ mỗi lúc một lớn.

– Ư… Ư… ư…

“BA…” – Đột nhiên tiếng hét lớn giận dữ của Lộc vang vọng cả gian phòng.

Ông Phát giật bắn người ngồi bật dậy, rời khỏi giường. Đan Thy co ro trên giường, tay che kín gương mặt đỏ ửng. Lộc gương mặt tái xanh giận dữ đến run rẩy, hắn nhìn Ba mình rít lên:

– Hiền Mai lần đó đừng tưởng tôi biết, chẳng qua tôi nhịn, tôi không nói… Lần này… ông lại… ÔNG THẬT KHỐN NẠN… ÔNG CÒN KHÔNG BẰNG CẦM THÚ…

“Chát”

Lộc vừa dứt lời liền đón một cái tát vang dội cả phòng. Hắn che một bên mặt, răng nghiến chặt lại, ánh mắt căm phẫn nhìn ông Phát.

– Tao đẻ ra mày đó… Liệu hồn cái miệng mày…

Ông Phát quay lại giường, nắm tay Đan Thy kéo đi. Bước ngang qua Lộc, ánh mắt ông ta sắc lạnh nhìn con trai mình:

– Mày tìm bạn gái khác đi… Con bé này là của tao…

Đan Thy toàn thân trần truồng bị ông Phát kéo đi ra cửa. Nàng quay lại nhìn Lộc, hai mắt đỏ hoe rưng rưng, đôi môi mấp máy không thốt lên thành lời. Lộc nhìn theo nàng hai nắm tay siết chặt, nghiến răng ken két uất hận đến cực điểm.

“Rầm… rầm…”

Cánh cửa phòng đóng lại, Đan Thy nghe được bên trong vang lên âm thanh đập phá điên cuồng. Khóe miệng nàng khẽ nhếch lên cười. Chân nàng bước theo ông Phát không còn vẻ miễn cưỡng nữa.

Vào căn phòng Master rộng lớn thênh thang, sàn lót thảm êm ái, ánh mắt Đan Thy chỉ kịp đảo qua nhìn thấy cái két đen ngòm bên cạnh bàn làm việc, thì nàng đã bị ông Phát đẩy ngã lên giường. Ông ta như rất hậm hực, lật cơ thể trần truồng của nàng sấp xuống, kéo bờ eo nhỏ cao lên. Gương mặt Đan Thy đỏ ửng áp sát trên giường, hai chân quỳ gối để bờ mông cong vểnh đưa về phía ông ta. Ông Phát gầm gừ như mắng nhiếc thằng con trai trong miệng, tay ông cầm dương vật căng cứng chèn vào âm hộ nàng, thúc mạnh.

– Ưm…

Đan Thy vùi mặt trên nệm giường há hốc rên rỉ. Ông Phát như dùng cơ thể nàng để phát tiết cơn bực dọc trong người. Hạ thể ông ta dồn dập đẩy dương vật ra vào trong người nàng thật nhanh. Cơn sướng khoái dâng lên ồ ạt làm Đan Thy ngất ngây rên siết mãnh liệt.

– Ưm… ôi… Anh ơi…
– Hắc hắc… Biết lợi hại rồi sao?

Ông Phát đắc ý dào dạt, cơn giận cũng bay biến mất, nghiến răng thúc đẩy điên cuồng. Đan Thy vò nát tấm vải trải giường, miệng há hốc không thốt lên được thành tiến. Dương vật ông ta như vũ bão ra vào âm hộ nàng. Làm nàng sướng đến run rẩy. Âm hộ nàng tuôn trào vẫn đón nhận vật cứng rắn đó ra vào… Cơn sướng khoái không hạ xuống mà tiếp tục dâng lên làm đầu óc nàng ngây dại trống rỗng.

– Ưm…

Ông Phát bất ngờ dừng lại, rút dương vật ra khỏi người nàng. Đan Thy cơ thể mềm rũ sõng soài nằm bẹp trên giường. Hai mắt nàng nhắm nghiền cảm nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi phun trào tung tóe trên lưng mình.

Trưa hôm đó, khi ông Phát dẫn Đan Thy xuống lầu ăn cơm thì Lộc đã bỏ nhà đi đâu không rõ. Bàn ăn chỉ có hai người. Đan Thy lặng lẽ ăn. Gương mặt nàng thoáng ửng đỏ ngượng ngùng với ánh mắt tò mò của người phụ nữ giúp việc chốc chốc lại đảo qua mình. Bà ta ngạc nhiên cũng không lạ… Vì mới sáng Đan Thy ngồi bên Lộc, mặc trên người áo sơmi của hắn. Bây giờ nàng lại ngồi bên ông Phát, mặc bộ áo choàng đồng màu với ông ta.

Ông Phát như hiểu nàng ngượng ngùng, xua tay đuổi người phụ nữ giúp việc đi vào nhà trong. Ông ta liên tục gắp đồ ăn cho nàng, chăm sóc nàng như một cô vợ nhỏ vừa lấy về nhà. Đan Thy ăn rất ít, dù trên bàn đầy những món ăn ngon. Nhưng nàng không có khẩu vị, tất cả đều nhạt nhẽo. Theo kế hoạch lẽ ra trưa nay nàng đã có thể về nhà… Nhưng hiện giờ nàng có lẽ phải chấp nhận ở thêm một đêm nữa.

Nhưng chỉ nghĩ đến sự hùng hục mạnh bạo của ông Phát, Đan Thy đã thoáng rùng mình sợ hãi. Nàng vốn không phải là một cô gái ham luyến nhục dục. Nàng thích được yêu thương vuốt ve nâng niu như anh và Ba thường làm với nàng. Chỉ nghĩ đến mình phải chịu đựng ông Phát giày vò vài lần nữa, bất giác Đan Thy cảm thấy chùn bước. Lần đầu tiên từ khi bước vào căn nhà này nàng chùn bước.

– Em bao nhiêu tuổi rồi?
– 17…

Đang mải suy nghĩ nghe câu hỏi của ông Phát, Đan Thy buột miệng nói ra. Lời vừa nói xong nàng có chút chột dạ nhìn ông ta. Em sợ ông ta sẽ liên hệ với thông tin nào đó rồi phát hiện ra thân phận thật của nàng. Nhưng ông Phát chỉ gật gù, khen một câu, rồi điềm nhiên tiếp tục ăn.

– Tuổi trẻ thật tốt…

Sau bữa ăn trưa, ông Phát lại dắt tay Đan Thy về phòng. Đến trước giường, ông ta cởi áo choàng ra cho nàng, rồi tự cởi cho mình. Nhưng khi nàng run rẩy sợ hãi co ro trên giường thì ông chỉ nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng mà ngủ. Đan Thy im thin thít hai mắt nhắm lại, toàn thân nàng trần truồng nằm trong vòng tay người đàn ông mà nàng căm ghét nhất trên đời. Cảm giác thật khó chịu kinh khủng. Nàng chỉ muốn mình có đủ sức mạnh để bóp chết lão ngay lập tức. Nhưng rồi cơn mệt mỏi ập đến, hai mí mắt nàng trĩu nặng thiếp đi.

Không biết qua bao lâu… Ông Phát trở mình ngồi dậy.

Nhìn Đan Thy toàn thân trần truồng ngủ mê mệt trên giường, ông ta hài lòng khoan khoái mỉm cười. Ông ta nhẹ nhàng bước xuống giường, khoác áo choàng lên người. Ông Phát bước lại trước cái két sắt. Ông ta ngồi xuống, nhìn lại phía giường lần nữa… Thấy Đan Thy vẫn say ngủ, ông ta yên tâm, bấm mã số trên két sắt.

“Tin… Tin… Tin…” – Một dãy âm thanh điện tử vang lên, cửa két sắt bật mở.

Ngay lúc những âm thanh đó vang lên, mí mắt Đan Thy chớp động hé mở, rồi nhắm lại. “Tám con số…” trong đầu nàng thầm tự nhẩm với mình. Đan Thy vốn đã tỉnh khi ông Phát rời khỏi giường, nàng chỉ đang vờ ngủ. Ông Phát lấy gì đó từ trong két sắt ra, cũng không đóng ngay. Đan Thy nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng của ông ta tiến sát lại giường. Chiếc chăn đắp hờ bên dưới người nàng được giở lên… Gió mát lùa vào. Đan Thy vẫn ngủ, hơi thở đều đều. Toàn bộ cơ thể tuyệt đẹp của nàng lõa lồ phơi bày trước ánh mắt của ông ta.

“Tách… tách… tách…”

Những tiếng khô khốc thật nhỏ vang vào tai Đan Thy làm nàng hoảng hốt suýt hét lên. Lão già chết tiệt… Lão già khốn nạn… Ông ta dám lén chụp hình nàng đang ngủ ở trạng thái không mảnh vải che thân. Ông ta còn nhẹ nhàng kéo hai chân nàng mở ra. Rồi lùi ra đầu giường chụp lại… Không những khuôn mặt xinh đẹp của Đan Thy, toàn thân lõa lồ ngay cả nơi thầm kín nhất của nàng cũng bị ông ta thu vào máy ảnh. Trong lòng Đan Thy dâng lên một cơn tức giận muốn bùng nổ.

Nhưng trước khi nàng mất kiểm soát vì cơn giận dữ, ông Phát ngừng lại. Ông ta bỏ máy vào két sắt, đóng sập lại. Ông ta lại đi vào phòng tắm. Đan Thy nằm nguyên trên giường, hai bầu vú phập phồng kìm nén. Giây phút này nàng vô cùng hối hận. Không phải vì nàng dấn thân đến đây… Mà vì nàng quyết định đổi đối tượng câu dẫn từ Lộc sang ông Phát. Để giờ đây ông ta dùng trò bệnh hoạn của mình lưu trữ những tấm hình khoả thân của nàng… Nếu thứ đó lọt ra ngoài thì nàng không còn mặt mũi sống trên đời nữa. Không được… Cùng một mục đích với kế hoạch ban đầu, nàng nhất định phải mở cho được cái két sắt kia. Hai nắm tay Đan Thy siết chặt lại, móng tay đâm vào da thịt đến đau nhói. Ngọn lửa quyết tâm ảm đạm chập chờn trong lòng nàng như được tiếp sức bùng cháy mãnh liệt.

– Dậy đi công chúa của anh… – Ông Phát quay trở lại giường, vui vẻ réo gọi.

Đan Thy dụi dụi mắt ngồi dậy, chợt nhận ra cơ thể mình trần trụi kéo chăn lên, mặt đỏ ửng ngượng ngùng.

– Với anh mà còn xấu hổ vậy sao? Lại đây… Mình đi tắm thôi…

Ông Phát đỡ Đan Thy xuống giường. Nàng cảm nhận được ánh mắt hừng hực của ông ta nhìn cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của nàng. Đan Thy cả người lạnh lẽo sợ hãi để ông ta dìu đỡ vào phòng tắm. Phòng tắm phòng Master to lớn hơn cái bên phòng Lộc. Bên cạnh buồng tắm đứng còn có một bồn ngâm bằng sứ trắng. Ban sáng sau khi làm tình với ông Phát, khi ông ta nghỉ ngơi, Đan Thy đã tắm rửa ở đây. Nhưng khi đó cái bồn ngâm không chứa đầy nước như bây giờ.

Ông Phát cởi áo choàng. Thân thể ông ta gầy gò như tất cả sức sống đều nuôi lớn thứ to lớn lừng lững giữa hai chân ông ta. Ông ta bước vào bồn trước ngồi xuống rồi đỡ tay cho Đan Thy bước vào. Nước trong bồn thật ấm áp, còn thoang thoảng mùi thơm của dầu tắm. Đan Thy ngoan ngoãn nằm tựa lưng lên ngực ông Phát dụi gương mặt đỏ ửng nóng rang vào cổ ông ta. Hai bầu vú căng tròn của nàng lập lờ lộ lên trên mặt nước được hai bàn tay ông ta mân mê vuốt ve.

– Thật là thoải mái… Em có thích không? – Ông Phát mê mẩn cảm giác xoa nắn hai bầu vú mềm mại co giãn của nàng.

Đan Thy mặt đỏ ửng dụi sâu vào cổ ông ta gật gật đầu. Trái với biểu hiện ngượng ngùng bên ngoài, ánh mắt nàng lúc nàng vô cùng sắc lạnh nhìn cái cổ gầy gò nổi mạch máu xanh xanh ngay trước miệng mình. Đan Thy thật muốn dùng hàm răng của mình cắn nát thứ đó… Như cha dượng từng nói, một người khỏe mạnh động mạch cổ bị rách không được cấp cứu kịp thời sẽ dẫn đến tử vong chỉ trong 100 giây. Cảm giác nhột nhạt trên hai bầu vú không ngừng truyền đến thì ý nghĩ giết chết người đàn ông này càng thôi thúc trong đầu Đan Thy. Miệng nàng hé mở còn chạm cả vào lớp da nhăn nheo của ông ta… Mùi máu tanh như đã thoang thoảng trong mũi nàng.

Ngay lúc Đan Thy cận kề trở thành một kẻ sát nhân thì lời nói của ông Phát vang lên bên tai làm nàng sực tỉnh.

– Ta sẽ không ăn cơm tối ở nhà… Sẽ có người đưa cơm lên cho em. Em cứ ở nhà chờ ta được không?
– Anh… Anh đi đâu? – Đan Thy hỏi nhỏ, trái tim cũng nhảy lên nhanh một chút.
– Chiều tối nay ta có hẹn chiêu đãi với một số anh em thôi…

Ông Phát cúi xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn. Cái lưỡi ông ta như một con lươn trơn nhẫy kinh tởm chui vào bờ môi hé mở của Đan Thy, tìm đến chiếc lưỡi nhỏ ngọt lịm của nàng.

– Nếu em chịu theo ta… – Ông Phát ôm ghì lấy cơ thể nàng, hổn hển thì thào. – Dù ta không cho em được một danh phận, nhưng tiền bạc vật chất… Nhà cửa, xe hơi, quần áo, trang sức… muốn thứ gì ta cũng có thể cho em hết…
– Anh nói thật sao? – Đan Thy choàng tay qua cổ ông ta, đôi môi mềm mại dâng lên cho ông ta hôn hít say mê.
– Dĩ nhiên là thật. Ta có rất rất nhiều tiền… Em không tưởng tượng nổi đâu…
– Em không muốn gì cả. Chỉ cần có anh thôi… – Đan Thy thủ thỉ nói.
– Ha ha… Ta cho em bản thân mình luôn… như ý nguyện của em…

Ông Phát cười ha hả, chợt nâng người Đan Thy dậy. Ông ta đứng lên, cũng không bước ra mà ngồi trên thành bồn ngâm. Hai chân ông ta mở rộng ra để cái dương vật to lớn đen nhẻm lồ lộ trước mắt Đan Thy. Nàng mặt đỏ gay gắt vừa muốn quay đi thì ông Phát đã níu lại.

– Ngoan đi… Không phải em muốn có ta sao?

Đan Thy cúi đầu thật thấp, gương mặt đã tái đi vì sợ hãi. Nàng biết ông ta muốn nàng làm gì! Nhưng chuyện đó nàng còn chưa bao giờ làm với anh và Ba, hai người đàn ông nàng thương yêu nhất, lại phải làm với lão già kinh tởm này sao?

– Em chưa bao giờ thử sao? Không sao, cái gì cũng có lần đầu. Em sẽ rất thích đó…
– Em…

Đan Thy thật muốn bật khóc nhìn cái đầu dương vật to lớn căng bóng kia dí sát đến trước miệng mình. Nàng muốn lùi lại tránh nó đi nhưng bàn tay ông ta giữ chặt sau đầu…

– Ngoan đi… Nghe lời nào…

Đan Thy nhắm chặt hai mắt, khóe mắt đã ươn ướt uất nghẹn. Khi thứ kinh tởm đó từ từ tách đôi môi nàng ra, chui vào trong miệng nàng, một mùi đàn ông hăn hắc nồng đậm tỏa ra làm dạ dày Đan Thy quặn thắt suýt trào ngược lên.

– Ừ… ngoan lắm… ah…

Ông Phát hít hà khoan khoái, tay kéo giữ đầu Đan Thy để miệng nàng liên tục ngậm kín lấy dương vật ông ta. Đan Thy lúc này chỉ muốn hai hàm răng mình cắn xuống, tiện đứt cái thứ kinh tởm liên tục vào sâu trong miệng nàng. Một cảm giác nhục nhã ê chề đến tận cùng làm cơ thể nàng thổn thức nức nở sâu bên trong. Nhưng sự uất nghẹn đó dịu bớt từ từ khi Đan Thy nghĩ đến lão già này sắp rời khỏi nhà để nàng ở lại một mình trong phòng.

– Ah… Đã quá… Em có năng khiếu đó…

Cảm thấy cơ thể Đan Thy buông lỏng, không cần kềm giữ nữa ông Phát khoái trá xuýt xoa. Đan Thy lúc này đã tự mình hành động. Mái tóc dài đen óng ướt sũng không ngừng nhấp nhô, đôi môi nàng mở rộng liên tục nuốt sâu dương vật của ông ta. Ông Phát cũng không biết trong đầu Đan Thy lúc này ông ta không hiện hữu. Người ngồi trên thành bể, bàn tay ấm áp đặt trên đầu nàng, xuýt xoa nhìn đôi môi nàng bao phủ lấy dương vật căng cứng… lúc là anh lúc là Ba. Phải… Từ ngày hôm qua đến nay, khi Đan Thy cảm thấy sung sướng ngất ngây thì trong đầu nàng hình ảnh anh Trung và Ba luôn xuất hiện lẫn lộn với nhau. Và giây phút này cũng thế, dù Đan Thy kinh tởm thứ trong miệng mình nhưng mùi đàn ông của nó lại làm cơ thể nàng rạo rực khao khát… Như được ngậm dương vật anh và Ba trong miệng, cả người nàng nóng ran, càng nuốt vào sâu hơn.

– Ahhh… Đủ rồi…

Ông Phát phấn khích mặt đỏ bừng lên kéo Đan Thy đứng dậy. Ông ta ép lưng nàng thấp xuống, hai tay đặt trên thành bể, cơ thể trần truồng cong ỏng đưa bờ mông tròn trịa về phía ông ta. Đan Thy nhắm mắt, đôi môi hé mở run rẩy cảm nhận thứ to lớn kia từng chút ép căng hai mép âm hộ đỏ hồng ẩm ướt của nàng. Rồi cả người bị đẩy mạnh dồn lên trước…

– Ư…

Đan Thy bật rên một tiếng khi dương vật to lớn của ông Phát đi hết vào trong âm hộ nàng. Hai bàn tay ông ta giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, hạ thể bắt đầu thúc vào người nàng thật nhanh.

– Ưm… Ôi…

Đan Thy mím chặt môi vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ. Dương vật ông ta nóng như một khúc than, lại cứng như sắt đá không ngừng ép âm hộ nàng căng phồng lên. Hai bàn tay nàng bấu chặt vào thành bể phát ra tiếng rin rít.

– Ưm… ôi… ưm…

Ông Phát hì hục nhồi nhét dương vật vào cửa mình Đan Thy. Dù nàng ngàn vạn lần không muốn nhưng không ngăn được tiếng rên siết sung sướng. Âm hộ nàng tuôn trào thật nhiều nước phát ra tiếng óc ách liên miên.

– Ư…

Chợt ông Phát vòng một tay dưới vòng eo nhỏ của Đan Thy ghì chặt giữ dương vật ông ta sâu bên trong nàng. Ông ta mang theo cơ thể nàng, từ từ ngồi xuống bể nước. Đan Thy ngã người ra sau tựa trên ngực ông ta, hai chân mở rộng vẫn giữ dương vật ông sâu bên trong. Đôi môi nàng hổn hển hé mở đón lấy nụ hôn cuồng nhiệt của ông ta. Chiếc lưỡi nhỏ đỏ hồng dâng lên cho ông ta ngậm mút. Ngực nàng ưỡn căng lên dâng hai bầu vú căng tròn cho ông Phát vuốt ve xoa nắn.

– Ưm… ôi…
– Ah… sướng chết ta rồi…

Đan Thy chồm người lên trước, hai tay giữ chặt thành bể, hạ thể nàng bên dưới bắt đầu nhấp nhổm lên xuống. Ông Phát há hốc thở dốc, tay giữ chặt vòng eo nhỏ của nàng trợ thêm lực. Nước trong bể cũng ì oạp lên xuống liên miên vì sự chuyển động mạnh mẽ của hai cơ thể. Tiếng rên rỉ của Đan Thy mỗi lúc một lớn vang vọng cả gian phòng. Hai mắt nàng nhắm chặt, hổn hển thở dốc, đôi môi đỏ mọng mở lớn như đang sung sướng đón nhận thứ gì đó vô hình liên tục tiếng vào… Trong đầu Đan Thy giây phút này, lão già đáng hận bên dưới nàng được thay thế bằng Ba. Nàng sung sướng ngất ngây nhún nhảy trên người ông. Dương vật ông thật to, lại cứng rắn gân guốc làm âm hộ nàng căng phồng ra thật nhiều nước. Trước mặt nàng là anh Trung. Bàn tay ấm áp của anh đặt trên mái đầu không ngừng lên xuống của nàng, dương vật anh liên tục đẩy sâu vào miệng nàng.

– Ưm… ôi…

Cơn sướng khoái dâng trào ồ ạt làm Đan Thy rên nấc lên thật lớn. Âm hộ nàng vừa tuôn trào vừa co thắt liên tục như muốn nghiền nát thứ kinh tởm kia bên trong người nàng. Ông Phát há hốc mặt đỏ ửng lên, dương vật ông ta giần giật rồi xuất tinh tung tóe bên trong cơ thể nàng. Đan Thy ngả người mềm nhũn trong vòng tay ông ta. Hai bầu vú nàng được vuốt ve xoa nắn, hai mắt nàng nhắm lại thiêm thiếp đê mê như muốn chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Góc khuất

Số ký tự: 0