Phần 94
2023-02-21 03:38:00
“Uống một ngụm nước trước đi.”
Thấy ánh mắt Thẩm Hạo làm càn đánh giá mình, Trương Uyển cũng không tức giận, ngược lại còn cười quyến rũ với hắn, khom lưng đem ly nước đặt ở trước mặt hắn.
Nhất thời, Thẩm Hạo hai mắt thẳng tắp.
Góc độ này từ cổ áo nhìn vào, vừa vặn có thể nhìn thấy một mảng lớn tuyết trắng cùng với chiếc áo ren cúp ngực màu đen kia.
Hai mảnh mềm mại được bao bọc thật chặt trong đó, nhưng bởi vì quá mức đầy đặn to lớn, bị siết đến có chút biến hình, như chỉ chực chờ muốn nhảy ra.
Theo động tác của Trương Uyển, bộ ngực kia lại run lên, nổi lên một trận sóng thịt hoa trắng.
Ánh mắt di chuyển lên, là một khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm tinh xảo, eyeliner kéo dài tới đuôi lông mày, làm cho một đôi mắt phượng có vẻ càng thêm sáng ngời tròn trịa.
Hai bên má bôi một chút phấn hồng, thoạt nhìn khí sắc đầy đặn, hồng nhuận mà sáng bóng.
Một cái miệng nhỏ nhắn phủ son môi màu đỏ tươi, thoạt nhìn đỏ tươi mọng nước, tựa như một quả anh đào chín, làm cho người ta nhịn không được muốn hôn lên một cái.
Dáng người thướt tha diệu mạn, khuôn mặt xinh đẹp, phối hợp với một đôi mắt phượng lưu chuyển sóng xuân, làm cho người ta muốn không chú ý cũng không được.
Thẩm Hạo không khỏi thầm than một tiếng trong lòng, thật sự là một bà chủ thành thục quyến rũ, sành đời!
“Tôi lớn tuổi hơn cậu một chút, nên tôi sẽ gọi cậu là Tiểu Hạo nhé, cậu có thể gọi tôi là chị Trương, cũng có thể gọi tôi là chị Uyển.”
Trương Uyển ngồi đối diện Thẩm Hạo, hai chân đẹp tự nhiên khép lại, hai tay buông xuống trên đùi, vừa vặn che đi khe hở giữa váy ngắn và chân.
Thấy thế, Thẩm Hạo thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, cười tủm tỉm nói, “Vậy gọi là chị Uyển đi, như vậy có vẻ thân thiết hơn một chút.”
Thật là một tiểu nam nhân miệng lưỡi trơn trượt, khó trách có thể trở thành con rể của Tần Phỉ Tuyết.
“Chị Tần đã nói với chị rồi, chờ em uống nước xong, chúng ta liền lên lầu hai chụp ảnh.”
Nhìn Trương Uyển quyến rũ thành thục, Thẩm Hạo trong lòng khẽ động, buông chén nước xuống, “Chuyện không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại bắt đầu đi.”
“Cũng tốt, em đi với chị.”
Thẩm Hạo cố ý đi phía sau Trương Uyển, theo giày cao gót không ngừng va chạm mặt đất, hai cánh mông tròn trịa không ngừng vặn vẹo.
Tựa như đang nói với Thẩm Hạo, sờ tôi đi a.
Trong mũi là từng trận hương cơ thể mê người, mắt nhìn cặp mông tròn trịa vặn vẹo dưới váy ngắn, trong lòng Thẩm Hạo nóng lên, giả vờ vấp ngã một chút, thân thể ngã về phía trước, hai tay thuận thế ấn lên hai cánh mông mật ong.
Xúc cảm đó, quá đàn hồi.
“A…”
Mông bị tập kích, Trương Uyển nhất thời nũng nịu kêu lên một tiếng.
Hai tay Thẩm Hạo dùng sức ma sát một chút, mới lưu luyến rút tay về, làm bộ làm tịch nói: “Chị Uyển, thật ngại quá, vừa rồi em bị vấp ngã một chút, thực xin lỗi, em không phải cố ý.”
“Cậu… Thôi, không sao đâu.”
Nhìn Thẩm Hạo vẻ mặt xấu hổ, thập phần ngượng ngùng, Trương Uyển cũng không biết đây là hắn cố ý làm, hay là thật sự ngoài ý muốn.
Bất quá đôi tay to nóng rực kia đắp lên mông mật ong của mình, loại cảm giác này làm cho trong lòng nàng không khỏi rung động.
Khuôn mặt ửng đỏ nói xong câu đó, Trương Uyển bước nhanh lên lầu hai, nàng không muốn lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa, bởi vì quả thật rất xấu hổ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro