Phần 492
2023-02-21 03:38:00
Có lẽ Lý Mỹ Linh cũng cảm thấy xấu hổ, cũng có lẽ là bụng nàng thật sự rất đói, hai người cứ thế lúng túng ngồi vài phút sau, nàng đột nhiên nói.
“Tiểu Thẩm, hiện tại bên ngoài mưa rất lớn, tạm thời em cũng không rời đi được.”
“Vừa vặn cũng đến giờ cơm, như vậy đi, em muốn ăn cái gì? Chị làm cho em, ngàn vạn lần đừng khách khí, dù sao em cũng là bạn của Tiểu Uyển, như vậy cũng chính là bạn của chị.”
Ta lau, nữ nhân này thật sự quá nhiệt tình đi, như thế này làm cho mình không biết làm thế nào để từ chối.
Thôi, dù sao lúc này trời cũng đang mưa lớn, coi như là ở nhà nàng trú mưa đi.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo giả bộ ngượng ngùng nói.
“Cái này… như vậy có phiền chị quá hay không? Hay là thôi đi chị Mỹ Linh, không cần phiền phức như vậy đâu, dù sao thì em cũng không đói lắm.”
“Em không đói nhưng chị đói a, được rồi, đừng khách khí nữa, chị đi xem trong nhà còn có cái gì ăn hay không.”
Nói xong, nàng đứng dậy vặn vẹo cánh mông đi về phía phòng bếp.
Mặc dù mặc áo choàng tắm rộng thùng thình, nhưng đôi chân trắng nõn nà lộ ra ngoài vẫn khiến Thẩm Hạo nhìn đến hai mắt thẳng tắp.
Nữ nhân này, bảo dưỡng thật tốt a, một chút cũng nhìn không ra đã là nữ nhân ba mươi mấy tuổi, hơn nữa lại có tiền như vậy, nếu có thể đem nàng ta kéo lên trên giường, vậy sau này còn lo không lấy được danh sách, không đề cao được thành tích hay sao?
“Tiểu Thẩm, trong nhà chỉ còn rau cải, trứng gà và mì, hay là chị nấu cho em một bát mì, em ăn tạm cho đỡ đói nhé?”
Ngay khi Thẩm Hạo đang suy nghĩ lung tung, từ trong phòng bếp truyền đến giọng nói của Lý Mỹ Linh.
Nghe nói như thế, Thẩm Hạo vội vàng nói,”Cái gì cũng được, em cũng không kén ăn.”
“Được, vậy em chờ một lát nhé.”
Vài phút sau, từ trong phòng bếp truyền đến tiếng nồi niêu va chạm loảng xoảng, Thẩm Hạo nghe được thì nhếch môi cười.
Nữ nhân này sợ là rất hiếm khi nấu cơm đi? Nấu một bát mì cũng có thể giống như đang đấu một trận chiến, có chút ý tứ nha.
Thời gian vội vàng trôi qua, Thẩm Hạo ngồi trên sô pha nhàm chán đùa nghịch điện thoại di động.
Đột nhiên, một tiếng kêu đau đớn vang lên, khiến hắn lập tức đứng dậy bước nhanh về phía phòng bếp, đồng thời lên tiếng hỏi.
“Chị, làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Chị, hình như chị cắt trúng đầu ngón tay rồi!”
Nghe nói như vậy, Thẩm Hạo bước nhanh hơn, chờ đến khi hắn đi vào phòng bếp thì nhất thời trợn tròn hai mắt.
Chỉ thấy Lý Mỹ Linh dùng tay ôm lấy một đầu ngón tay, máu tươi đỏ thẫm đang theo kẽ ngón tay chảy ra ngoài.
Mà nàng giống như bị dọa cho ngây ngốc, không nhúc nhích đứng tại chỗ, khuôn mặt trắng nõn lộ ra vài phần thống khổ.
Thấy thế, Thẩm Hạo ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài, một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Một người phụ nữ giàu có sống một cuộc sống tốt như thế, liệu có thể nấu ăn hay không? Câu trả lời đương nhiên là không.
Nghĩ vậy, hắn liền bước nhanh lên phía trước, “Để em xem nào, có nghiêm trọng lắm hay không?”
Lý Mỹ Linh nhu thuận giống như một đứa nhỏ, đưa tay đến trước mặt Thẩm Hạo, có chút bối rối nói.
“Có cần phải nhập viện hay không? Liệu chị có thể bị nhiễm bệnh hay không?”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo thiếu chút nữa đã cười thành tiếng.
“Em nói này chị Mỹ Linh, từ nhỏ đến lớn chị chưa từng bị thương sao? Cái này không nghiêm trọng, chỉ là rách da mà thôi, dán một miếng băng gạc là được.”
“Thật sao?”
“Chị à, em lừa chị làm gì chứ? Thực sự không sao đâu!”
Giống như nghe được một tin tức tốt lành, Lý Mỹ Linh thở phào nhẹ nhõm:
“Không có việc gì là được rồi, vậy chị đi dán băng gạc, nhưng mì này…”
“Vẫn là để em nấu đi.”
Cậu ta có thể nấu ăn sao? Chà chà, không ngờ lại là kiểu nam nhân ấm áp nha!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro