Phần 25
2023-05-17 11:38:00
“Bố… công việc của bố dạo này vẫn tốt chứ ạ?”
Ngồi trên xe, Bắc hỏi ông Sơn.
Ông Sơn là chủ của một công ty bất động sản, gia tài tuy không nhiều nhưng cũng đủ tiêu mấy đời không hết. Chưa kể còn có bà Xuân là chủ một tiệm spa nổi tiếng nên gia tài của nhà bố mẹ vợ Bắc không phải dạng vừa.
Vì đều là người làm ăn, có tầm nhìn và suy nghĩ sâu xa nên khi chọn con rể ông Sơn bà Xuân cũng khá kén chọn.
Vì nhà có tiền rồi nên ông không nhất thiết con rể mình phải giàu để môn đăng hộ đối, nhưng con rể của ông bà cũng phải là người biết làm ăn, có suy nghĩ cho tương lai. Đó chính là điểm mà ông bà đã nhìn ra ở Bắc, từ một cậu thanh niên nghèo trở thành người như hiện nay mà không nhận giúp đỡ từ gia tài của nhà vợ.
Điều này khiến ông Sơn bà Xuân rất nể và quý cậu con rể này.
“Vẫn tốt con ạ… chỉ có mấy lô đất ở khu đô thị mới là đang chưa giải quyết được thôi.” Ông Sơn đáp.
Bắc cũng biết khu đô thị mới đó, hắn liền nói: “Mấy lô đất phía nam ở bên cạnh quán ăn đó hả bố, con nghe nói khu đất đó đang trong tranh chấp… hóa ra là bố.”
“Ừ… bên người mua bán không ưng giá đó, với lại có người cũng đang muốn mua lô đất ấy để xây nhà hàng… còn công việc của con thì sao, vẫn đắt khách chứ?”
“Công việc của con cũng khá tốt bố ạ.”
Bà Xuân ngồi cầm điện thoại lướt tiktok, dù vẫn nghe cuộc trò chuyện của chồng và con rể nhưng đều nghe tai này lọt tai kia, những việc bà không có hứng thú thì bà sẽ không ghi nhớ.
Kỳ này về thăm con gái và cháu trai chắc cũng phải vài hôm, vợ chồng bà đã bàn trước với Bắc và Bắc cũng đã bàn với bố mẹ mình rồi, tất cả sẽ ở chung trong khoảng thời gian 3 ngày.
Bà Xuân khi biết được tin chị thông gia mang thai và sinh con cùng ngày với con gái mình thì vô cùng ngạc nhiên, bởi ở cái độ tuổi này rồi mà vẫn còn ham hố chuyện sinh con, chưa kể nhà Thảo đã có 3 anh em trai gái đủ cả nên việc mang thai ở tuổi này là hoàn toàn không cần thiết.
“Ông thông gia cũng đã gần 60 tuổi, vậy mà còn sức khỏe để làm bà thông gia có thai… chẳng bù cho lão chồng mình.” Bà Xuân thầm than thở, bà có phần ngưỡng mộ bà thông gia của mình.
Khi còn cách nhà khoảng 10km thì Bắc bấm điện thoại gọi cho vợ: “Alo em à!”
“Vâng! Anh và bố mẹ đi tới đâu rồi?”
“Sắp về tới nhà rồi, chắc khoảng 15 phút nữa thôi.”
“Vâng ạ!”
Đó chỉ là một lời thông báo hết sức bình thường đối với ông Sơn bà Xuân, nhưng đối với Yến mà nói thì đó mang chút nghĩa khác.
Nàng cúp máy, kiểm tra hai đứa trẻ nằm trong hai chiếc nôi ngủ ngon lành rồi đi ra khỏi phòng ngủ bước tới nửa cầu thang rồi nhắc nhở hai người bên dưới: “Mẹ… anh Bắc sắp đưa bố mẹ con tới rồi, mọi người mau thu dọn đi.”
Ở phòng khách lúc này, tivi đang mở một video hướng dẫn các bài tập giảm cân, mẫu là một cô gái xinh đẹp với vóc dáng gợi cảm mặc trên mình bộ đồ tập bó sát cực kỳ đốt mắt.
Bà Thảo đang đứng lên ngồi xuống theo bài tập trên tivi, nhưng ở bên dưới là Trung đang nằm ngửa với con cặc cương cứng chĩa thẳng lên trời, bà Thảo ngồi xuống là banh lồn nuốt lấy con cặc của Trung, sau đó khi đứng lên lại nhảy ra, động tác lặp đi lặp lại như thế đã nửa tiếng rồi.
Mồ hôi cả hai đầm đìa, Trung mặc chiếc áo balo thân dưới ở truồng còn bà Thảo mặc chiếc áo tập gym còn bên dưới ở truồng.
“Hả… đã sắp đến rồi sao?” Bà Thảo nghe vậy thì hốt hoảng, Trung cũng vậy.
Cả hai mau chóng dọn dẹp phòng khách, đi thay quần áo để đón khách. Trong lúc đi Trung còn càu nhàu: “Đang tới đoạn cao trào… tức thật.”
Ông Nam đi ngồi uống nước với mấy ông bạn ngoài đầu ngõ, còn Rina thì đi làm không có nhà.
Yến đi xuống nhìn bà Thảo đang đứng giữa nhà mặc lại quần áo thì không khỏi lắc đầu thở dài, cùng sinh một ngày mà bản thân nàng còn vẫn thấy ê ẩm chưa dám làm tình trong khi mẹ chồng nàng lại khỏe như voi, ngày phải hai ba nháy mới thỏa mãn.
Cũng may có Trung ở nhà hắn giải quyết nhu cầu sinh lý giúp mẹ mình chứ không bà Thảo lại phải thủ dâm.
Trung mải làm tình với mẹ mà quên béng mất việc mình được giao, hắn mặc quần vào rồi cầm ví với chìa khóa xe lên nói: “Chết… quên chưa mua vịt quay!”
“Đi luôn đi!” Yến giục.
Trung cười, đi qua vỗ mông bà Thảo một cái rồi cưỡi xe máy phóng đi.
Bà Thảo nhìn theo con trai mà mỉm cười, bất giác bà bắt gặp ánh mắt của Yến nhìn mình.
“Hai đứa nhỏ vẫn ngủ hả?” Bà Thảo mặc áo xong đang đứng chải tóc hỏi.
“Vâng… con cho hai đứa bú no rồi, giờ phải ngủ tới chiều mới tỉnh.” Yến đáp.
Vì bà Thảo ít sữa nên Yến là người cho hai đứa trẻ bú là chủ yếu. Sữa của nàng rất nhiều nên hai đứa trẻ bú no không hết, nàng còn phải vắt bớt ra bình vì bị căng ngực.
Thời gian bà Thảo trông con cũng ít đi, chỉ lúc ngủ là bà ở bên con còn hầu như bà chỉ lượn lờ ra vào, bế con khi con khóc mà thôi.
Thời gian còn lại bà Thảo để phục vụ cái ham muốn tình dục mãnh liệt trong mình. Chẳng hiểu sao từ khi đẻ em bé tới giờ bà lúc nào cũng hứng tình, lồn lúc nào cũng ướt nhẹp đòi quan hệ.
Cũng may bà có tới hơn một người đàn ông để phục vụ chứ nếu không chắc có lẽ phải ra ngoài tìm trai.
Một lát sau, xe ô tô của Bắc đậu trước nhà. Ông Sơn bước xuống xe, nhìn căn nhà của ông thông gia mà nhớ lại cái lần đầu tiên tới đây.
Cũng đã 4 năm rồi, ông Sơn và bà Xuân theo Bắc vào nhà.
“Chào anh chị.” Bà Thảo niềm nở.
“À vâng chào chị… chào cháu!” Ông Sơn chào bà thông gia và Trung. Bà Xuân mỉm cười nhìn bà thông gia, nhìn bà mới sinh em bé mà da dẻ tươi tắn quá.
Bắc xách mấy túi đồ vào trong bếp, đó là đồ bà Xuân đem tới để tẩm bổ cho Yến, sẵn bà Thảo có thể dùng luôn vì hơi nhiều.
Lúc sau ông Nam cũng được gọi về, hai ông thông gia ngồi hàn huyên. Cả hai cùng có niềm đam mê với cây cảnh, khác với ông Nam thích những loại rẻ dễ chăm thì ông Sơn lại khoái những loại đắt tiền, thế đẹp, khó chăm dễ chết.
“Hôm nay đi vội quá quên mất không cầm cho ông cây sung bonsai, ông nhìn thấy đảm bảo thích luôn.” Ông Sơn vừa tiếc nuối vừa nói, sau đó lấy điện thoại ra cho ông Nam xem ảnh về cái cây đó.
Hai ông thông gia ngồi nói về cây cảnh thì có mấy ngày không hết truyện, bà Xuân cũng được bà Thảo dẫn lên phòng thăm cháu.
Thấy Yến mặc quần ngắn, bà Xuân khẽ nhắc nhở: “Đi mặc cái quần dài vào kẻo lát nữa bố mắng cho.”
“Dạ!” Yến đứng dậy đi lấy quần dài mặc, nàng có vẻ không hài lòng lắm nhưng biết sao được, ông Sơn bố nàng là người rất nghiêm khắc nhất là trong chuyện ăn mặc của con cái. Thấy hở da hở thịt là ông chửi ngay kể cả có ở nhà người khác đi nữa.
“Cháu yêu của bà… lại đây bà bế tý nào!” Bà Xuân nhìn bé Hoàng mập mạp đáng yêu nằm ngủ trong nôi thì không nhịn được cảm giác yêu thích mà bế lên.
Bé Hoàng vẫn ngủ say, bà Xuân ôm cháu ngoại trong tay mỉm cười: “Nhìn cái mặt giống hệt cái Bông hồi mới đẻ, đúng là cùng một nòi hihi!”
Bế cháu được một lát, bà Xuân ngó sang bế thử bé Phương từ tay bà Thảo.
“Em ngưỡng mộ chị thật đấy, tuổi này rồi vẫn còn sinh em bé tốt, nhìn chị trẻ hơn hồi trước mình gặp nhiều chắc được anh nhà chiều lắm.” Bà Xuân vừa bế bé Phương vừa quay sang nói với bà thông gia.
Bà Thảo cười rồi đáp: “Có gì đâu mà trẻ, với lại tại chồng tôi thích trẻ con gạ tôi đẻ tôi mới đẻ thôi chứ tuổi này sinh con cũng mệt lắm.”
Bà Xuân vẫn chưa hết ngưỡng mộ, để mà so sánh giữa hai người phụ nữ thì bà Xuân trẻ và đẹp hơn bà Thảo, dáng người cũng thon thả và cách ăn mặc sang trọng đẹp đẽ hơn, đến tóc tai, trang điểm thì bà Xuân cũng hơn nốt.
Bà Xuân cũng có ham muốn, sinh lý của bà cũng rất tốt nhưng mà lại không được đáp ứng. Cơ thể hấp dẫn này có khi cả tuần không được ông Sơn đụng vào khiến cho bà Xuân rất tủi và trách ông Sơn có vợ đẹp mà không biết hưởng.
“Chắc là chồng chị… khoản đó mạnh mẽ lắm hả?” Bà Xuân hỏi nhỏ bà Thảo.
Bà Thảo nghe vậy hơi đỏ mặt, dù sao ở trong phòng toàn đàn bà con gái với nhau nên bà cũng không ngại mà chia sẻ: “Thì đó… làm tôi đẻ thêm đứa nữa thì tự hiểu rồi còn gì!”
Thấy nét mặt xấu hổ của bà Thảo, bà Xuân trong lòng rất ghen tị. Bà thở dài than thân: “Em được một góc như chị thì tốt, lão chồng em có khi cả tuần không đụng tới em một lần.”
Yến nghe mẹ lôi chuyện tế nhị ra chia sẻ thì liền nhắc: “Mẹ…”
Bà Xuân nói: “Thấy tôi nói xấu bố chị là chị lại bắt đầu, chừng nào chị bằng tuổi tôi rồi chị hiểu.”
Yến chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, sau đó bế bé Hoàng ra ngoài cho ông ngoại gặp.
Còn hai bà thông gia trong phòng cùng bé Phương trên tay bà Xuân, bà Thảo mỉm cười nói: “Vậy là cô bứt dứt cái chuyện đó đấy à?”
Bà Xuân có chút ngượng ngùng gật đầu nói: “Vâng, chị thấy em như thế này đây mà lão chồng em coi như không. Em muốn xin chị ít bí quyết được không ạ?”
Bà Thảo biết đối phương đang gặp khó trong chuyện chăn gối, bà hỏi “Tôi hỏi thật nhé… ông nhà cô có bị yếu sinh lý không?”
Bà Xuân lắc đầu: “Không… chồng em cực khỏe nha có khi cả tiếng đồng hồ.”
Nghe vậy bà Thảo nhíu mày, không bị yếu sinh lý mà lại cả tuần không đụng vào người vợ trong khi vợ thì ngon ngọt nước thì chỉ có thể là nuôi gái bên ngoài.
“Có phát hiện lão nuôi gái bên ngoài không?” Bà Thảo hỏi.
Bà Xuân lại lắc đầu khẳng định chắc nịch: “Không… lão khó tính như ma ai mà thèm cặp với lão.”
“Vậy cô đã thử quyến rũ chồng chưa?” Bà Thảo hỏi tiếp.
Nghe vậy bà Xuân tròn mắt: “Quyến rũ chồng… ý là sao ạ?”
“Là cô có tạo cảm hứng cho chồng không, có ăn mặc sexy trước mặt lão không, có thủ thỉ lời ngon ngọt với lão không, rồi mấy chuyện khác nữa.” Bà Thảo tỏ ra khá kinh nghiệm trong chuyện này, cũng phải thôi bà có 2 cô con dâu cực dam dang tư vấn mà.
Bà Xuân dù ngại nhưng vẫn chia sẻ, bà mong có được sự tư vấn của người có kinh nghiệm: “Em cũng muốn nhưng lão chồng em vừa khó tính lại hay cọc, làm gì bất thường cái là lão chửi ngay.”
Bà Thảo đã dần hiểu ra vấn đề, bà an ủi nói: “Vấn đề không phải ở cô mà là chồng cô, phải thay đổi cái tính nết đó của ông ấy… thế rồi hai người làm tình các tư thế có phong phú không?”
“Nhắc đến mà buồn, đúng kiểu truyền thống thôi chị ạ… còn không có dạo đầu luôn. Lắm lúc cảm xúc tụt rơi xuống đất mà vẫn phải giả vờ rên cho ông ấy khỏi chửi.” Bà Xuân chia sẻ với gương mặt buồn bã.
Bà Thảo trầm tư suy nghĩ: “Lão Sơn là người cổ hủ lạc hậu, đến cả chuyện giường chiếu cũng lạc hậu nốt… để lát nữa hỏi Rina xem thế nào!”
Bà Thảo nói với bà Xuân: “Chuyện này thì cô yên tâm, con dâu thứ hai của tôi có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này để tối ba chúng ta cùng nói chuyện.”
“Được vậy thì tốt quá… cảm ơn chị nha!” Bà Xuân có chút vui mừng nói.
Không phải tự dưng mà bà Thảo và bà Xuân lại thân thiết như vậy, hồi trẻ cả hai tình cờ gặp nhau và chơi chung. Được một thời gian thì nhà bà Xuân chuyển đi nơi khác sinh sống. Cho tới khi Bắc và Yến yêu nhau dẫn nhau về ra mắt hai bên thì bà Thảo và bà Xuân mới gặp lại nhau.
Biết mình và đối phương có duyên nên cả hai rất quý nếm nhau. Có thể coi như chị em hơn là thông gia. Đó cũng là lý do mà bà Xuân lại dám tâm sự chuyện tế nhị này và muốn xin ý kiến từ bà Thảo.
Cả hai đang ngồi thì bỗng cửa mở ra, Bắc đứng đó và nói: “Mẹ… con lên công ty có việc đây bố mẹ ở nhà nhé!”
“Không ăn cơm đã con!” Bà Thảo nói.
“Dạ thôi, con đi luôn đây.” Bắc đáp sau đó phóng xe đi mấy.
Lát sau Trung mua vịt quay về, mọi người ngồi ăn uống vui vẻ. Lần thứ 2 ông bà Sơn ăn uống tại nhà thông gia, sau khi ăn cơm thì thói quen của người có tuổi là ngủ trưa.
Ông Nam và ông Sơn kéo nhau vào phòng ngủ tâm sự chuyện cây cối, trong khi đó bà Thảo, Yến và Bà Xuân lên phòng trông em bé. Còn Trung thì nằm chơi game ở phòng riêng.
Tối đến Rina về, vừa chào hỏi mọi người xong đã bị mẹ chồng kéo vào phòng riêng.
“Có chuyện gì thế ạ?” Rina ngơ ngác.
“Mẹ có một việc muốn tham khảo ý kiến của người nhiều kinh nghiệm như con đây.” Bà Thảo đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro