Phần 40
2022-05-19 11:25:00
Đôi khi tôi cứ nhớ về Thị Chíp của tôi những ngày đầu mới yêu.
Ngây thơ, trong sáng, đầy tình yêu thương.
Tôi với Chíp hay cùng nhau đi lang khắp nơi mỗi dịp cuối tuần. Cũng chẳng có gì, chỉ là lượn lờ trên phố, nói những câu chuyện chẳng đâu vào đâu. Chíp thích ngồi sau ôm tôi nghe tôi luyên thuyên và cười khúc khích. Thỉnh thoảng tôi tạt té vào đâu đó, mua cho em que kem hoặc cái chong chóng để em cầm tay. Chíp thích như vậy lắm, cười như trẻ ngoan được nhận quà từ mẹ.
Tôi hay bánh vẽ cho em những câu chuyện sau này. Tương lai khi hai đứa cưới nhau sẽ ra sao, cuối tuần cả nhà sẽ làm gì, đi đâu, ăn gì… Đôi lúc em phụ họa nói theo những điều mà em thích. Có lần hai đứa đang đèo nhau đi chơi thì trời đổ mưa, tôi tạt vào mái hiên một nhà ven đường nắm tay em và nói:
– Sau này anh mua được ô tô thì mình lượn lờ đỡ vất vả hơn.
– Em chẳng thích như vậy.
– Sao lại không?
– Ngồi ô tô chán lắm, chẳng được ôm anh.
Tôi nghe mà mát lòng mát dạ, siết tay em thật chặt. Tay em đưa ra hứng vài giọt mưa, sau đó vẩy vào tôi và cười thích chí.
Mùa đông những năm tháng đấy, chúng tôi cũng vẫn hay lượn lờ ngoài đường. Chíp vẫn ôm tôi từ sau thật chặt, đôi khi còn hát cho tôi nghe mấy bài hát thiếu nhi mà em thích. Hai đứa đèo nhau lên trên cầu Long Biên đứng rét run cầm cập, tôi có siết em thật chặt thì răng hai đứa vẫn va vào nhau vì lạnh quá. Tôi càng quyết tâm hơn sau này phải cho em một cuộc sống đủ đầy, ít thì cũng phải có cái oto để chui ra chui vào cho tiện. Đi mà lạnh thế này tôi dell chịu được. Tôi bị ông Long đẩy xuống sông đúng ngày rét mướt nên tôi bị sợ lạnh từ đấy.
Cái lý do tôi hay lên cầu Long Biên chơi thì kể ra chắc các ông dell tin đâu. Tôi lên đấy chủ yếu là để hóng ma – chính là cái con ma rắn trong đất độc đấy. Tôi cứ tin mấy chuyện ma quỷ các ông kể trên này. Thế nên tôi nói với Chíp mục đích lên đấy để ăn ngô nướng nhưng thực ra là để xem có xuất hiện con nào dưới lòng sông không để còn tận mục sở thị. Đi đêm lắm chẳng gặp ma quỷ gì, toàn gặp cơ động. Sau tôi chán dell thèm lên đấy nữa.
Làm dự án có mớ tiền tôi mua con City để chạy việc. Bác tôi cho một ít trong đấy, còn lại là tiền làm ăn gian dối của tôi. Chíp mừng vui lắm, ngày nhận xe em cười không ngậm được mồm. Ngay cuối tuần đấy, tôi đóng xe đưa em lên Tam Đảo để đổi gió. Lúc trước hai đứa đi chơi xa chỉ loanh quanh làng cổ Đường Lâm hoặc Ba Vì trong ngày. Lần này có xe đưa em đi hẳn hai ngày cuối tuần luôn.
Trên xe em hát líu lo theo từng bản nhạc. Gu âm nhạc của chúng tôi khá giống nhau. US – UK và Vpop, cứ hot là tôi thích, nhạc Sếp luôn là ưu tiên số 1. Chíp dựa vào kính xe chống cằm ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài. Tôi nhìn em đẹp như một kiệt tác nghệ thuật. Tôi muốn tạt vào đâu đó để thưởng thức kiệt tác này ngay lập tức trên xe. Tôi ấp ủ ý định đó suốt từ năm 2016 đến tận vừa rồi hai vợ chồng đi xuyên việt tôi mới làm được. Nói xuyên Việt cho oai chứ tôi đi đến Quy Nhơn là quay đầu rồi.
Có xe, tôi càng chăm đưa đón Chíp hơn, xe gần như là ngôi nhà thứ hai của hai đứa, cái gì cần cũng có. Khi cưới nhau tôi vẫn đưa đón em như thường. Đôi lúc nhìn thấy những cặp đôi đang yêu đèo nhau đi bên ngoài, tôi chỉ cho Chíp và nói:
– Hôm nào lượn lờ tí như ngày xưa nhỉ?
– Lạnh bỏ mẹ, em chịu.
– Sao bảo ngày trước thích ngồi sau ôm anh.
– Đi ôtô cũng được mà chồng.
– Xe máy tí cho lãng mạn.
– Trên này không đủ lãng mạn à, ngoài kia bụi bặm, mưa gió về ốm ra đấy.
Tôi gạ gẫm mấy lần mà bất thành, đành bỏ ý định đấy đi hẳn. Trước thì suốt ngày phơi mặt ra đường có thấy ốm đau gì đâu, giờ thì sướng quá hóa lười động tí là xe đưa xe đón. Thực ra Chíp chỉ từ chối lượn lờ với tôi bằng xe máy thôi chứ bình thường chợ búa hay có việc gì gần hai vợ chồng vẫn xe máy cho tiện. Chỉ là không có cảm giác lượn lờ thôi.
Con bé nhà tôi mẹ nó chưa cho đi chơi xa bằng xe máy bao giờ. Tôi toàn lén hôm nào mẹ nó không có nhà, tôi cho ngồi xe máy đi loanh quanh tí cho nó sướng. Có lần nó cười nhiều quá tối về ho mà tôi không dám hé răng ra nửa lời, chỉ đổ tại thời tiết.
Kể ra các ông bảo vợ tôi tính khí tiểu thư con nhà giàu nhưng thực là như vậy. Đây là một trong những cái thay đổi của vợ tôi trước và sau hôn nhân, tôi kể ra để cho các ông biết. Thời gian đã làm thay đổi bảo bối của tôi ra sao. Tích cực cũng có, tiêu cực cũng có. Có mỗi cái thân tôi là bất biến, như tôi đã từng nói rồi đàn ông có bao nhiêu tuổi thì vẫn thích cô bé 16 thôi. Kể ra đàn ông chung thủy vãi lol các ông nhỉ, mấy cái bài báo nói đàn ông lăng nhăng thay lòng đổi dạ nọ kia đều đáng vứt vào sọt rác hết.
… Bạn đang đọc truyện Gấu mẹ vĩ đại tại nguồn: http://bimdep.vip/gau-me-vi-dai/
Ngày xưa chỉ có tôi là thoải mái với Chíp, tôi thay quần áo hay là đi tắm chả bao giờ thèm đóng cửa luôn. Sau tôi còn công khai đánh rắm nữa. Chíp thì khác, mỗi lần em thay quần áo là cửa cứ phải cài vào tận 5 lớp khóa. Có lần đứng đợi lâu quá, tôi suýt đái ra quần ở bên ngoài, chỉ vì em không chịu mở cửa cho tôi vào cùng. Kể cả lúc ứ ừ cũng vậy, xong việc là em quấn chặt chăn vào, không chịu lộ gì ra. Lắm lúc tôi muốn tác nghiệp mấy quả ảnh để thỉnh thoảng ngắm cho đỡ nhớ em cũng chẳng chịu.
Tôi kể với các ông nhiều chuyện quá, không nhớ là đã kể ra những gì, tôi cứ liên thiên trên này xong nhỡ vợ tôi mà biết thì đúng là em đấm tôi không trượt phát nào luôn. Cơ mà đâm lao thì phải theo lao thôi. Cùng lắm tôi bảo bị hack nick, thằng bỏ mẹ nào đó viết chứ không phải tôi.
Có lần chúng tôi được mời đi ăn sinh nhật một cậu em nào đó nhà Chíp ở bên ngoại. Chỉ có mấy anh chị em thanh niên tính thôi nên tôi đồng ý đi cùng tháp tùng em. Lúc này chúng tôi vẫn chưa công khai nên chỉ những quan hệ thực sự thân thiết tôi mới lộ mặt ra đi cùng. Sau tôi nhìn lại thấy cái quyết định này khá là đúng đắn. Cứ nhiều người biết lại rùm beng lên rồi chả đâu vào đâu. Như mấy đứa em nhà tôi, cứ giới thiệu hết mọi người đến lúc chia hành lý lại mất công đi xóa bạn trên facebook. Nhọc bỏ mẹ…
Hôm đấy hẹn nhau đi ăn lúc 7h trên Cấm Chỉ. Có lệnh của Chíp từ trưa nhưng lỡ hẹn đá với đội nên 6r mới về đến nhà. Nhà tôi có hai cái NVS nhưng tôi với con bé chia nhau, cái NVS bên ngoài là của nó, nó thích làm gì thì làm. Tại vì là tôi phải lau chùi nhiều quá nên tôi chia ra rõ ràng thế để nó có ý thức vệ sinh. Khách khứa đến chơi thì dùng cái đấy, còn hai anh em ở nhà thì của đứa nào đứa ấy khóa vào.
Tôi tắm nhanh lắm, chỉ 5 phút là người thơm như múi mít, tôi tính tắm xong qua đón Chíp là vừa xinh. Dù sẽ đến muộn một chút nhưng thế còn hơn là đến rồi ngồi đợi vêu mõm lên không được ăn. Định vào tắm thì thấy cửa nhà vệ sinh khóa, có người đang tắm bên trong. Ngó qua thì thấy quần áo của Chíp cùng túi xách để trên giường. Chíp thì được chứ Minh bé giám vào tắm thì tôi đấm chết.
– Knock Knock…
– Anh về rồi hả?
– Không phải, tớ là thỏ. Xem tai không?
– Thỏ cái gì, cáo thì có, đợi anh lâu quá em tự đi sang đấy. Anh thay quần áo rồi mình đi luôn không mọi người đợi.
– Tớ còn chưa tắm, vừa đi đá bóng về.
– Đợi em xong rồi anh vào.
– Em tắm lâu lắm, đợi thì đến bao giờ? Đến muộn lỗi của em nhé!
Chíp ra điều phân vân lắm, tôi thì luôn mồm bên ngoài nói về ý thức của thanh niên thế kỷ 21. Tôi bảo đã hẹn mà đi muộn thì dở hơi lắm. Kể cả anh chị em cũng đánh giá không hay.
– Ý anh là muốn vào tắm cùng em chứ gì?
– Uhm… nhưng mà người ai thì người ấy tắm. Cấm động chạm.
– Nhớ cái mồm.
Chíp mở cửa cho tôi, tôi vào ngay, dại gì. Đại loại là lần đầu tiên tôi được tắm chung với Chíp, tôi với thằng em tôi mừng lắm. Vừa nãy nói cái gì tôi quên cmn hết luôn. Tôi ra sức kỳ cọ, từ đằng sau. Cuối cùng chúng tôi đến muộn gần tiếng, nhưng mà hai đứa sạch bóng. Vì tắm lâu quá.
Sau lần đấy Chíp không cho tôi giả vờ làm thỏ nữa, mãi đến lúc em bị gãy chân tôi mới có dịp được tắm cùng. Mỗi tội lúc đấy chả làm được gì, tiếc đứt ruột.
Mãi đến lúc chúng tôi rục rịch kết hôn, về ở với nhau tôi mới được tắm cùng Chíp. Hôm đấy tôi đang thử quả bồn tắm. Hàng đính kèm nên thỉnh thoảng kiểm tra xem có dùng được không còn bắt đền chủ đầu tư.
Đang sung sướng thì Chíp vào, tôi há hốc mồm ra vì không tin. Tôi giả vờ che đi chỗ cần che.
– Gớm, còn làm bộ. Gọn ra cho em vào cùng.
– Anh ngại lắm.
– Ngại thì thôi em đi ra.
– Thôi, vào đi, anh chịu thiệt thòi quen rồi.
Thế là chúng tôi tắm cùng, cứ tưởng được sơ múi gì, hóa ra em bắt tôi kỳ lưng. Mà thôi thế cũng được vẫn sướng hơn tắm 1 mình.
Sau tôi cứ sểnh ra là bị gọi vào kỳ lưng cho vợ. Cay nhất là chả được làm gì, dell hiểu thằng bỏ mẹ nào bảo make love trong nhà tắm là mất vệ sinh, vợ tôi cứ tin như vậy. Thằng viết ra cái luận điểm đấy là thằng loser dell có bạn gái, tôi mà biết tôi đến tôi nhét quyển 36 tư thế trong WC vào mồm nó, Quyển 36 tư thế là tôi tự nghĩ ra, mấy nữa tôi biên soạn bán trên tiki các ông mua ủng hộ nhé.
Ngày xưa vợ tôi ghen đáng yêu nhỉ các ông.
Tôi yêu Chíp từ những điều rất vụn vặt, tôi cứ hay kể xấu em chứ thực ra em rất hiểu chuyện. Từ ngày yêu tôi, có lẽ Chíp luôn là người chịu nhiều thiệt thòi vì những mối quan hệ bên ngoài của tôi. Như lúc tôi vỡ nợ đấy, em luôn cố tỏ ra là mạnh mẽ, vui vẻ để tôi yên lòng nhưng thực ra tôi biết trong em đầy những lo âu. Thế nên sau đấy tôi ra ngoài làm gì, gặp ai tôi luôn nghĩ đến em đầu tiên, tôi hạn chế hết mức các khả năng có thể làm Chíp phải suy nghĩ. Ấy vậy mà như các ông đã biết, tôi cũng chia sẻ rồi, tôi lắm lúc phải vướng vào những tình huống chả đâu vào đâu. Toàn tình ngay lý gian, chứ nói thật tôi trong sạch nhất cái Vịnh Bắc Bộ. Thua mỗi sông Tô Lịch.
Sau vụ Vân béo đánh ghen thì tôi thấy vợ tôi cũng không hiền thật. Lúc trước Chíp xử lý vụ Nhi với lại My 3M cứ phải gọi là tôi phục sát đất. Chíp khôn khéo và bao dung vô cùng. Tôi có lỡ đi mát xoa về mà thành thật nói ra chắc em cũng thông cảm. Đấy là tôi nghĩ thế thôi, chứ tôi cũng chưa dại mà thử.
Bây giờ Chíp vẫn khôn khéo và bao dung, nhưng là với đời, còn tôi thì không. Tôi đi làm về là thỉnh thoảng vợ tôi tức là Thị Chíp sẽ đi ra lượn lờ xung quanh một vòng. Lúc ôm tôi thì sẽ nắn ví xem còn không, sau đó ngửi ngửi xem có mùi nào lạ trên người. Mùi thuốc lá thì bỏ qua, mùi nước hoa, mà loại rẻ tiền thì thôi, bỏ mẹ. Có lần tôi đưa bà Hà đi đòi nợ. Bà này cũng thuộc dạng ngã cây giống Minh bé, có khi còn hơn cả thế. Ngồi đợi chán chê dưới xe mới thấy bà chị ra, mặt mũi hí hửng lắm. Tôi mừng rơn, chắc đòi được tiền rồi, tha hồ mà ăn chơi hát lượn. Vì đối tác là sếp nữ nên tôi mới để bà Hà ra mặt. Tôi mà đi thì chỉ phút mốt là sẽ xong việc, nhưng sẽ phải hy sinh một số thứ, tôi biết nên tôi chả dại.
– Tiền đâu?
– Tiền nào?
– Ô thế chị đi đòi nợ hay đi làm gì?
– Uhm nhỉ, mải buôn chuyện bà ấy còn tặng chai nước hoa, vui quá quên mẹ mất.
Nói rồi đưa ra lọ nước hoa rõ xịn. Tôi đoán thế chứ nước hoa tôi mù tịt, tôi chỉ thích xịt nách thôi.
Tôi cứ vùng vằng bảo chị tôi chả được tích sự gì, đòi được tiền thì mua được cả thúng nước hoa đấy chứ chẳng chơi. Mải cãi nhau bà Hà quên cmn lọ nước hoa trên xe. Tối đấy tôi đón Chíp về, bước vào xe thấy có mùi em hỏi luôn.
– Con nào?
– Con gì?
– Chứ cái lọ nước hoa này là của ai? Nói rồi giơ giơ trước mặt tôi.
– Hà rím.
– Em gọi mà không phải thì anh chít với em.
Thế là Thị Chíp bốc máy lên gọi, mở cả loa ngoài ra cho tôi nghe.
– Chị à? Nay có đi cùng ông Mốc nhà em không?
– Chị không! Cả ngày ngồi công ty. Thằng Mốc nó đi với đối tác đấy.
Thôi xong, bỏ mẹ rồi. Bà Hà chơi tôi quả này hơi đau. Tôi có giải thích thì chỉ thêm to chuyện thôi, bây giờ có gọi bà ấy cũng không nghe máy. Có khi còn cười sung sướng nữa rồi cũng nên.
Tôi ra sức giải thích rằng tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi, bà Hà chơi tôi nhưng Chíp không nghe. Về nhà đóng cửa cái rầm. Nay chắc khó tính khó nết, tôi biết điều nên cũng chỉ nhỏ nhẹ thôi. Ấy vậy mà gọi vừng ơi mở ra chán chê chả được. Nản quá tôi ra ăn cơm một mình. Hôm đấy con bé nó ở bên bà ngoại nên nhà có mỗi hai vợ chồng. Kể ra không vì lọ nước hoa là được ăn cơm dẻo canh ngọt nhà bà ngoại rồi đấy.
Đẩy đưa một lúc thế là cãi nhau to, Chíp bắt đầu nhớ lại mấy vụ hư hỏng của tôi suốt từ thời sinh viên, ra sức làu bàu. Tôi cũng quá mệt mỏi vì cái chuyện cỏn con mà thành ra thế này tôi mới bật lại. Tôi bảo Chíp vô lý, không tin tưởng tôi, Chíp thì mắng tôi trăng hoa. Lần khác tôi nhận, nhưng lần này thì tôi không nhận, tôi bảo Chíp là tôi chiều em quá nên em hư đúng không? Nếu không tin tưởng nhau thì giải tán.
Nói xong tôi bực tức bỏ nhà ra đi. Tôi đi thật, ra mãi ngoài đường làm cốc trà đá cho hạ hỏa chứ trong túi có tiền đếch đâu. Thỉnh thoảng làm căng tí cho vợ nó sợ. Nhà là phải có nóc. Tí mò về mà vợ nó vẫn căng quá thì mình xin lỗi, có mất cái gì đâu, nóc nhà vẫn y nguyên.
Tôi nhắn cho bà Hà bảo là nếu tôi với vợ tôi mà bỏ nhau thì công của bà ấy tất sau đó tắt máy. Ngồi trà đá thuốc lá đến hơn 11h muỗi đốt sưng chân tôi mới lò dò đi lên nhà. Tôi chỉ sợ Chíp bỏ về nhà ngoại, xong mai bố vợ tôi cho cam nhông đến đón tôi lên phường. Vừa nãy tôi giận quá mất khôn.
Thấy phòng ngủ vẫn sáng đèn tôi yên tâm hẳn, ra sofa nằm và xem TV. Mở Tv ra cho đỡ sợ giàn thiên lý đổ.
– Anh tính thế nào? Chíp chống nạnh đứng cửa hỏi tôi…
– Anh Tính vẫn khỏe, hôm trước còn cafe với nhau.
– Em không hỏi anh Tính công ty anh, ý em là anh quyết định chưa?
– Anh Quyết thì vẫn thế, ế vợ, anh ấy chả định làm gì cả.
Chíp lao vào cắn xé tôi, vừa cắn vừa hôn, tôi sợ quá nằm im để em thích làm gì thì làm. Tính tôi mỗi khi sợ hãi đều vậy.
– Giám đòi chia hành lý này.
– Ai bảo em đổ oan cho anh.
– Thôi em xin lỗi, chị Hà vừa gọi em rồi. Mà anh ý, chị mình mà cũng dám to tiếng, lần sau chừa biết chưa.
Tôi giả vờ tủi thân quay mặt ra chỗ khác, thằng em ngu dại của tôi thì ngóc đầu lên. Chíp cười khúc khích rồi đi vào phòng. Tôi định vào luôn nhưng nghĩ mình phải làm cao tí nên lấn cấn mãi sau với vào.
– Anh làm gì giờ mới vào?
– Anh xem tivi…
– Vi là con nào mà nó cho anh xem ti?
Tôi gõ Chíp cái vì tội láo lếu, Chíp lúc đấy mới nhớ ra lè lưỡi cười. Tôi đánh vợ tôi 1 trận vì tội ghen tuông vớ vẩn. Vợ tôi sợ tôi xanh mắt mèo.
– Vụ nước hoa tính sao nhỉ?
– Còn sao nữa, anh tưởng xong rồi.
– Lọ đấy em thích.
– Thì em dùng đi.
– Chị Hà đòi rồi, bắt đền anh.
– Thế mai anh mua cho.
– MAI ANH là con nào mà nó mua cho???
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro