Phần 18
2024-08-04 08:11:24
Chị em tôi vào 1 nhà hàng bên đường dọc biển, gọi vài món ra ăn và uống vài ly bia, chị không quen uống nên chỉ uống 1 chai, tôi quất 3 chai. Cái vẻ đẹp nơi đây, cái huyên náo của quán này cộng với cái vẻ đẹp của chị làm tôi cứ lâng lâng cảm xúc, thật không dễ gì mà được thưởng thức hương vị này trong cuộc đời. Nói thật, dù bạn có ngồi với vợ bạn nơi đây cũng chưa chắc gì có cảm giác này đâu.
Bởi vì vợ chưa hẳn là người đẹp nhất trong mắt bạn, chỉ có thể là đẹp nhất trong lòng bạn mà thôi. Còn chị trong mắt tôi là người đẹp nhất, trong lòng tôi chị cũng đẹp nhất, và gia đình của chị chính là hình mẫu mà tôi mong muốn để hướng tới. Tôi ước mong sau này cũng có 1 người vợ đẹp người đẹp nết như chị. Vì vậy ngồi bên chị là những phút giây mà tôi phải ghi nhớ khắc sâu trong cuộc đời mình. Để sau này già đi, tôi sẽ nhớ lại cái quãng thời gian nồng thắm đẹp đẽ cùng chị mà mỉm cười một mình. Cái mỉm cười mà chỉ có tôi biết, một nụ cười trong vô số nụ cười của cuộc đời.
– Không lo ăn đi mà đăm chiêu cái gì vậy nhóc?
– Nhìn chị ăn em cũng thấy no.
– Nói thiệt nghen, người ta nói cái miệng nhỏ là ma lanh lắm. Chị thấy đúng vậy đó, miệng em môi mỏng, hồng thắm nhìn rất đẹp, và những người như vậy thường rất là dẻo miệng. Chị phải đề phòng cái mỏ của em mới được.
– Để chị chê cười rồi, cho dù em có lừa dối cả thiên hạ thì cũng chừa chị ra, yên tâm đi.
– Vì sao?
– Vì em thương yêu chị mà, khùng quá.
Chị thoáng bối rối khi nghe câu trả lời đó của tôi, tuy vậy chị cũng trấn tĩnh lại và hòa vào câu chuyện.
– Chị hiểu mà, nhưng em cũng lớn rồi, cần tìm cho em một người yêu phù hợp rồi dành hết những gì thương yêu cho người ta, đó mới là việc nên làm.
– Duyên đến sẽ tự đến, duyên không đến dù tìm chân trời góc bể cũng vô duyên.
– Nói hay đó, cụng ly cái coi.
Trời càng về đêm thì những cơn gió như càng mạnh thổi từng luồng hơi lạnh phả vào bờ, làn da mỏng manh nhạy cảm của chị khẽ run lên vì gió, những sợi tóc dài bị gió thổi tấp vào mặt từng hồi.
– Chị qua đây ngồi bên em nè, để em cản gió bớt cho.
– Ừ, gió mạnh quá.
Chị đến ngồi sát bên tôi, thân hình tôi cản gió nên chị cũng đỡ lạnh phần nào. Hai chị em vẫn tiếp tục câu chuyện, chỉ có 2 chị em thôi nhưng vẫn rất rôm rả trong từng câu chuyện. Ăn cũng đã no, giờ chỉ ngồi đợi thức ăn tiêu hóa chút cho nhẹ bụng để đi bộ về. Trời đêm cũng thật đẹp, êm dịu lòng người. Bàn tay tôi đặt lên tay chị, như truyền hơi ấm cho chị, và một cái siết nhẹ từ tay chị khiến cảm xúc dâng trào. Đúng, chỉ cần 1 cái siết nhẹ của chị thôi cũng đủ làm người tôi nóng bừng lên rồi, hơi nóng chẳng biết từ đâu tỏa ra trong cái đêm mát lạnh này. Ngẫm cũng hay, cảm xúc có thể khiến cơ thể nóng lạnh thất thường.
Một cơn gió to ụp đến, chiếc váy đỏ rộng của chị bị thổi ngược lên, lộ ra toàn bộ 2 bắp đùi trắng mướt trong 2 chiếc tất đen quyến rũ, 2 chiếc tất dài đến nửa đùi, gần háng chị. Hình ảnh gợi dục đập vào mắt một cách bất ngờ, chị thẹn thùng đưa tay kéo vội váy xuống và đè giữ lại rồi nhìn tôi, tôi cũng xấu hổ khi bị bắt gặp đang chăm chú nhìn về nơi đó, vội quay sang hướng khác một cách ngại ngùng, dương vật trong quần dường như muốn tạo phản.
– Thôi mình về em, gió to lạnh quá.
– Vâng.
Hai chị em thong dong sánh bước trên đường, ai nhìn vào cũng ngỡ rằng chúng tôi là một cặp tình nhân, cái nét trẻ trung nơi chị cộng với cái thân hình cao ráo của tôi nên khiến mọi người hiểu lầm âu cũng là dễ hiểu. Đi bên chị thì với tôi ở đâu cũng đẹp cả, chẳng cần ngắm làm quái gì, dù có đang bước đi trên đường phố Paris hoa lệ hay bước đi trong những khu ổ chuột tít tận Rio De Janeiro thì cũng thế mà thôi. Vì đất trời này như chỉ có mình chị, và chị là tất cả những gì tôi có thể nhìn thấy lúc này.
Về đến khách sạn, bước lên cầu thang đi về phòng, tôi liền rủ chị lên sân thượng ngắm mấy gió cho thoáng chút rồi về phòng nghỉ ngơi. Chị cũng thấy hay hay nên đồng ý, tôi với chị đứng vịn tay vào lan can và nhìn phố phường. Những ánh đèn chi chít trông thật thích mắt, đúng là cái cảm giác ở trên cao nhìn xuống thật thú vị biết bao nhiêu, tâm hồn cũng thấy thoải mái vì cái cảm giác như mình đang chơi vơi giữa bầu trời bao la bát ngát.
Tôi hù chị bằng cách ôm 2 đùi chị rồi nhấc nhẹ lên, chị hoảng hồn quàng tay ôm chặt cổ tôi đến nghẹt thở rồi sau đó đập bình bịch vào lưng tôi đau điếng. Nhẹ nhàng thả chị ra nhưng vẫn đứng im sau lưng chị, khẽ hôn vào mấy sợi tóc bị gió thổi ngược về sau, cảm xúc tối giờ như nước vỡ bờ tung tràn ra ào ạt, trong một phút không tự chủ được lòng mình, tôi đặt 1 nụ hôn lên má chị.
Làn da của chị thơm và mềm mại quá, dương vật ở sau cứng ngắc chạm nhẹ vào mông đít chị. Một cái rùng mình ngỡ ngàng và chị bất động, khoảng 30 giây sau chị quay người lại nhìn tôi, 2 cặp mắt chạm nhau thật gần. Cơn dục của tôi gần như lấn át tâm trí, cứ thôi thúc cơ thể làm điều gì đó nhưng bị lý trí cản lại. Chị đưa 2 bàn tay lên ngực tôi như dằn lại:
– Đừng em… chị em mình không nên vậy.
– Em biết…
– Chỉ nên như vầy thôi… đừng… tiến nữa.
– Chỉ tại… em… không kiềm được lòng mình.
– Chị hiểu, cảm xúc chỉ là nhất thời, sẽ qua nhanh thôi.
– Chị… em thương yêu quý mến chị… em… muốn… – tôi e dè nhìn chị.
– … Nhưng…
– Em muốn hôn chị một cái làm kỷ niệm, em muốn nụ hôn đầu tiên của mình… là dành cho chị…
Nói xong mà tôi cũng đéo tin vào cái miệng mình nữa, xạo vl, nhưng trong lúc nứng cặc quá cỡ như vậy, trong đầu cứ nghĩ trăm phương ngàn kế chỉ để nhằm thuyết phục chị hòng đạt cho bằng được cái dục vọng đen tối trong đầu. Nói xong mà người tôi khẽ run run vì sợ, vẫn là cái đoan chính của chị đè áp tôi, khiến tôi như một đứa trẻ mắc lỗi vậy. Rụt rè nhìn chị dò xét mà không khỏi lo lắng hồi hộp, trống ngực đập rầm rầm.
– Vương nè, chị em mình không nên… như vầy.
– Em biết, nhưng nhanh thôi mà.
– Em nên dành nụ hôn đầu cho người em yêu, chị nghĩ chị không phù hợp đâu.
– Chị rất phù hợp và xứng đáng mà.
Thuyết phục 1 hồi thì chị có vẻ xiêu lòng, tôi còn đang bối rối chưa biết sao thì chị đưa ngón tay lên má chị.
– Vậy… một cái… vào đây thôi nghen.
Cơn nứng lên đỉnh điểm khi nghe chị nói, cặc trong quần độn lên cứng ngắc, chị đã chấp nhận và tôi chỉ cần có vậy. Nhìn rau gắp thịt, tôi chả cần biết ngón tay chị chỉ vào vị trí nào, cái miệng tôi đã dính lên môi chị. Sự ngỡ ngàng của chị hiện lên trên gương mặt xinh đẹp, tôi vẫn cứ nồng nhiệt hôn chị, sự cưỡng hôn luôn là khó khăn, chị đâu thể dễ dàng tiếp nhận.
2 tay chị đẩy tôi ra nhưng bất lực trước sức lực trái tráng. Đầu chị nghiêng ngả về hai bên né tránh, tuy vậy môi chị đi đâu môi tôi sát đó không rời. Vẫy vùng, giằng co trong bất lực, người chị dần thả lỏng ra, môi chị đã không còn mím chặt lại nữa. Đôi môi mọng xinh xắn bị áp bức bởi môi của tôi, son trên môi chị dường như bị tôi nút hết, vội vàng tách môi chị ra, lưỡi nhẹ nhàng tiến vào, 2 cái lưỡi dần tìm thấy nhau, hòa quyện.
Dưới sự thôi động của cảm xúc mãnh liệt, 2 cơ thể dính chặt vào nhau, 2 cái lưỡi cũng không rời, nút nhau chùn chụt, dương vật thừa nước đục mà kề sát ngay mu háng chị. Mùi hương trên cơ thể chị phảng phất khiến trái tim tôi rạo rực ngất ngây trong vui sướng. Bàn tay tham lam của tôi dần hạ xuống, hạ xuống âm thầm sau mông chị, đặt 2 lòng bàn tay lên mông chị mà không dám manh động, vì sợ phút giây thần tiên này sẽ tan biến. Nhưng tôi cũng chỉ cần có vậy, sờ mông chị là hạnh phúc vô bờ của tôi rồi. Vừa hôn vừa sờ mông chị thắm thiết, nồng nàn, tôi và chị như chìm vào vân lai tiên cảnh.
Cặp mông của chị luôn là thứ xúc tác tuyệt vời cho cơn nứng trong tôi, dương vật cũng cọ xát ngay trận tuyến, cứng ngắc như muốn đâm toạc lớp quần và lớp váy của chị mà xông vào. Chị đứng im chịu trận, bất lực, tôi biết cảm xúc của chị cũng âm ỉ mạnh mẽ lắm. Tuy đang chìm trong mê lực mạnh mẽ của nụ hôn, nhưng trong đầu tôi cũng đồng thời dậy sóng bởi 2 luồng suy nghĩ đấu tranh long trời. Một bên là muốn đè chị ra mà đụ ngay lúc này cho thỏa cơn nứng bấy lâu, một bên là sự tôn trọng tuyệt đối dành cho chị.
Sự đấu tranh gay gắt này khiến tôi khổ sở vô cùng, hại não vô bờ. Thằng khốn trong quần thì cứng như khúc gỗ, rỉ nước ra như nói vọng lên “lột váy nó lên mà đụ thấy mẹ nó đi cái thằng nhát cáy kia, nứng quá, khó chịu quá”. Và trong cuộc đấu tranh nội tâm ấy, lý trí trong tôi dường như thất bại bởi dục niệm quá lớn, lấn át cả châu thân.
Chính cái sự lơi lỏng lý trí đó, 2 bàn tay tôi bấu vào cặp mông của chị, cặp mông mềm mại như tiếp thêm cho lửa dục trong người, mông chị nảy nở đẫy đà xoa bóp sướng cả tay, mông đít chị mát rượi, xoa rồi bóp rồi miết giữa khe đít của chị. Kéo váy chị lên thọc tay vô đít chị mà nắn, cái quần lót mỏng bị dày xéo bởi đôi bàn tay khỏe mạnh rắn chắc. Những ngón tay tôi vuốt ve ngay nơi lỗ đít chị và tiến xuống mu lồn chị qua lớp quần lót, chuẩn bị vạch đũng quần tiến vô sờ cái lồn chị Trâm, cái lồn là bất cứ thằng đàn ông nào cũng phải khao khát.
Những ngón tay của tôi chuẩn bị len lỏi vào sâu nơi thâm cung thì chị như sực tỉnh, giật mình đẩy mạnh tôi ra khiến tôi chưng hửng.
– Không… đừng em… không được…
– Em…
– Vậy là đủ rồi… chị trả xong rồi… chị không muốn nữa.
Gương mặt của chị thoáng lên sự khổ sở, vì chị cũng phải đấu tranh giữa lý trí và dục vọng mạnh mẽ như tôi. Chị là người đã có gia đình, đâu thể tùy tiện dễ dãi được, một chút thất vọng hiện lên trong lòng, nhìn chị mà tôi thương quá. Chị đã rất khổ sở để mà chiến thắng cái lửa dục nghi ngút trong người. Tôi ôm chị nhẹ nhàng nhìn về nơi chân trời xa xôi, thân người chị khẽ run run nghẹ ngào. Chẳng biết nói với chị điều gì bây giờ.
– Chị mệt, muốn về ngủ.
– Dạ.
Tôi theo chị bước xuống cầu thang mà trong lòng trống trải, hụt hẫng, một bước đến thiên đường thật sự là một bước vô cùng khó khăn, mỏi mệt. Gần đấy nhưng xa đấy. Nhìn chị bước vô phòng, cánh cửa đóng lại như tấm lòng của chị, đã đóng lại với tôi. Thế là hết thật rồi. Lê từng bước thất thểu vô phòng như lính thất trận, ngã uỵch xuống giường châm điếu thuốc mà nghĩ ngợi mông lung xa vời, sự thất bại làm tôi mất đi nhuệ khí, dục khí, đồng thời sự tôn trọng với chị ngày càng tăng.
Tôi không trách chị, vì xác định là chuyện này không dễ rồi. Quen chị bấy lâu nay, tôi hiểu được mà. Rõ ràng nụ hôn vừa rồi là nụ hôn ngọt nhất trong đời, một nụ hôn khiến tôi quên đi tất cả nụ hôn còn lại, một nụ hôn xứng đáng với công sức lâu nay của tôi, một nụ hôn tuyệt mỹ gỡ bỏ phần nào nỗi khao khát bấy lâu, một nụ hôn có chết cũng không hối tiếc. Thôi thì đời mày coi như cũng không uổng Vương à. Thật buồn vì chị cự tuyệt, nhưng mà thà rằng yêu chị mà đau khổ còn hơn cả đời không biết đến chị.
Cầm điện thoại lên nhắn tin cho chị “em xin lỗi chị, em không dằn lòng được, chị bỏ qua cho em nghen”. Chị cũng nhắn tin lại “đã qua rồi, chị không nhớ đâu, em ngủ sớm đi”. Chị luôn là vậy, rất bao dung và tình cảm. Chúc chị ngủ ngon rồi tôi đi vô phòng tắm, cơn nóng hừng hực của nụ hôn chưa thuyên giảm trong người, và sự nứng bạo dường như vẫn còn nguyên, phải đi xối nước để hạ lửa dục trong lòng. Cởi đồ ra và đứng dưới vòi hoa sen, từng dòng nước mát lạnh giúp tinh thần nguôi đi phần nào, chỉ tội thằng nhỏ ức chế nãy giờ, bí bách không sao kể xiết, nó vẫn cứ cứng ngắc ngỏng lên trời như gào thét đòi công lý. Xả nước đầy bồn rồi vào nằm ngâm mình hưởng thụ cảm giác mát lạnh, trong đầu cứ nghĩ về cảm giác vừa trải qua, một cảm giác thỏa mãn nhưng chưa trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro