Phần 95
2024-08-05 09:05:03
Ánh sáng ban mai len lỏi từ ngoài qua rèm cửa chiếu thẳng vào mặt Hào làm nó thức giấc. Thằng Hào vươn vai ngồi dậy. Căn phòng kín mít nồng nực mùi tinh trùng, trên giường tấm ra trắng muốt giờ nhớp nháp, dơ dáy nhàu nhĩ. Cái giường nệm này đã oằn mình chịu đựng cuộc làm tình thâu đêm suốt sáng của Hào và chị Vy mà nó mới quen. Trên đầu cu mềm oặt của nó giờ vẫn còn nhớp nháp, chứng tỏ lần cuối cùng mà nó xuất tinh cách đây cũng chẳng bao lâu.
Hào quay sang bên cạnh nhưng bỗng ngạc nhiên khi không thấy Vy đâu. Nó ngẩn đầu nhìn về phía toilet, không nghe tiếng nước chảy, chắc là Vy không ở trong đó. Thằng Hào rời khỏi giường, nó ra cửa sổ mở hé tấm rèm nhìn ra. Ngoài kia trời đã sáng, ngoài bãi biển bắt đầu lác đác nhộn nhịp người ta. Thằng Hào vừa ngó ra cửa thì cửa phòng bật mở. Vy từ ngoài phòng đi vào trên tay vẫn cầm một tô đồ ăn nóng nghi ngút. Thấy Hào đứng trần truồng ngay cửa, Vy vội đóng cửa lại rồi hỏi nó:
– Em thức dậy rồi đấy àh?
Vừa nó xong, Vy để tô thức ăn lên bàn rồi lại gần nó:
– Em đi đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng cho lại sức. Tối qua em vất vả với chị quá rồi!
Giọng nói của Vy đầy dịu dàng và ấm áp. Thằng Hào chẳng nói lại được gì, nó chỉ gật đầu rồi đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt theo yêu cầu của Vy. Lúc Hào trở ra, nó ngồi lên ghế ăn trong khi Vy dọn dẹp sơ lại đống bừa bộn trong phòng. Khuya qua cô và nó chơi dữ quá, nhiều khi bắn tinh trùng cả lên khắp giường, giờ nó nhớp nhớp và dơ dáy hết.
Thằng Hào vừa ăn vừa nhìn chị Vy. Nó phải công nhận là không những nó mà cả bà chị này cũng khỏe thật, cả hai gần như thức cả đêm mà giờ này nó thấy chị Vy kia vẫn rất tươi tắn, mặt mày không thể hiện chút gì mệt mỏi. Vy để cho thằng nhóc Hào ăn uống, tắm rửa sạch sẽ rồi mới cho nó về. Lúc mở cửa tiễn nó ra ngoài, cô thấy thằng Hào quyến luyến lắm, xem bộ chẳng muốn đi chút nào.
Nó thật là cô cũng thích kêu nó ở lại chơi với cô tý nữa, nhưng nghĩ lại nó còn nhỏ, bỏ đi cả đêm không về chắc là ba mẹ nó lo lắm nên đành phải để nó về thôi. Vy để địa chỉ và số điện thoại cẩn thận lại cho nó, cô dặn nó không được cho ai biết hết, chỉ giữ một mình thôi. Cô dặn nó sau này có dịp lên Sài Gòn thì cứ đến tìm cô.
Tiễn thằng Hào đi rồi, giờ Vy thực sự chỉ còn lại một mình. Nghĩ lại thì đêm qua ông trời cũng chẳng bạc đãi cô khi sắp xếp thằng Hào đến ở cùng với cô, tưởng chừng đêm qua phải lẻ loi một mình ai dè té ra lại là một đêm quá sức hoành tráng và lãng mạn. Thằng Hào tướng nó ốm, vóc người nhỏ bé nhưng được cái cu bự. Nó lại chơi Vy rất nhiệt tình, không tính toán.
Sức nó quả là khỏe, quần với Vy cả đêm qua mà giờ còn tung tăng đi về được. Nó còn nhỏ đã vậy, Vy không biết sau này nó lớn lên thì thế nào nữa đây? Thằng Hào đi rồi, Vy ngồi yên ngẫm nghĩ sẽ làm gì tiếp theo. Mục đích chuyến đi này của Vy là đến thăm anh chàng Đô rồi nhân đó tìm lại những nơi vốn dĩ đã gắn với cô biết bao kỷ niệm như: Nhà của thằng cha Vũ mập, bãi tắm tiên, rồi cả KDL Hồ Tràm này nữa… Vy nhẫm tính lại thì gần như ngày hôm qua cô đã đạt được hết tất cả các mục tiêu đó rồi, chẳng còn gì phải tiếc nuối cả. Trái lại, cũng lâu rồi Vy chưa được tắm biển, nhân lúc bây giờ trời còn sớm, nắng chưa lên cao lắm, Vy nghĩ sẽ tranh thủ đi ra ngoài bãi biển chơi, tắm biển tý rồi lát tính chuyện về nhà cũng chưa muộn. Nghĩ vậy nên Vy đứng lên, lấy bộ đồ tắm của mình mặc vào.
Ngoài bãi biển vẫn còn sớm nên khách du lịch còn thưa thớt, chủ yếu là nhân viên của KDL đang dọn dẹp để chuẩn bị đón khách thôi. Căn phòng của Vy nằm ở phía ngoái rìa, ở cuối dãy, xem chừng thì cũng ở nơi xa xôi nên ít ai chú ý. Vậy mà khi Vy mở cửa phòng đi ra, cô thấy hình như tất cả ánh mắt xung quanh đều nhòm về phía cô. Chẳng qua là vì lúc này trên người Vy đang mặc một bộ đồ tắm khá là đặc biệt.
Quần bơi cô mặc được gọi là quần C – String. Đây được xem là thế hệ quần lót mới giúp người mặc khoe triệt để vòng 3, có thể nói nó khoe khoang hết mức, đến… phản cảm. C – String có cấu tạo vô cùng đơn giản bởi nó không hề có phần lưng quần mà chỉ có phần khung dẻo được thiết kế bên trong để giữ cho quần không bị tuột khi mặc. Nó được gọi là quần không dây đai ngang, có dáng chữ C và có thể bám chắc chắn vào cơ thể.
Độ sexy của nó thì không thứ quần lót nào có thể sánh bằng. Bên trên Vy mặc chỉ là hai miếng vải nhỏ hình tam giác, che đủ cái đầu ty và chút quần vú xung quanh thôi, còn lại thì để lộ nguyên bầu ngực. Bộ đồ này lúc mua Vy cũng thấy nó quá quá phản cảm, khiêu khích người nhìn nên cũng chưa dám mặc. Giờ ở chỗ này, xung quanh Vy chẳng quen biết ai, có lỡ để người ta nhìn thấy cũng chẳng sao nên cô tranh thủ mặc “khoe hàng”. Cảm giác có mặc quần áo, vẫn che mấy điểm nhạy cảm nhưng Vy vô cùng thông thoáng. Hai hông và ngực không bị xiết hay gò bó gì, nguyên thân thể có thể khoả ra cùng thiên nhiên tươi đẹp.
Xung quanh bãi biển sớm, mọi ánh mắt dường như đều hướng về cô. Vy nghe rõ tiếng người ta xì xầm, bình luận vì lúc này nhìn cô chẳng khác chi là ở trần truồng cả. Vy không còn ngây thơ như ngày xưa nữa, nên cô không còn ngại ngùng gì, thậm chí còn lấy đó làm điều thích thú. Cô thoải mái bước đi giữa mọi ánh nhìn, cô mỉm cười đáp trả những ánh mắt tò mò kia.
Vy đóng cửa phòng rồi tung tăng đi dạo trên bãi biển. Giờ cô hoàn toàn thoải mái, tự tin giữa những con mắt nhìn tò mò và những tiếng xì xầm. Vy tự tin vóc dáng của mình rất đẹp, bộ đồ này chỉ giúp che đi những điểm nhạy cảm, còn lại bao nhiêu vẻ đẹp cơ thể của cô được phô ra triệt để hết cả. Quả đúng với tiêu chí là “đồ tắm vô hình”. Vy bước đến mép nước cho sóng biển vỗ về dưới chân mình. Trên bãi cát thì đông người ngồi chơi chứ bên dưới thì chỉ có lác đác mấy người đang tắm thôi. Nắng chưa lên cao lắm, gió biển thổi con sóng vỗ hiền hòa rì rào. Vy thích quá, cô tiếp tục đi thêm về phía biển, cho nước biển dần dần ngậm tràn thân thể mình.
Dù là một cô gái sinh trưởng và lớn lên ở giữa phố thị tấp nập, nhưng chẳng hiểu sao Vy luôn thấy sâu thẳm trong tâm hồn mình một sự hoang dại, phóng túng. Cô luôn thích biển, luôn mơ về nơi này trong mỗi giấc ngủ hằng đêm. Rút kinh nghiệm vụ ngày hôm qua suýt bị đuối nước ở bãi tắm tiên, Vy không đi ra quá xa khỏi bờ biển dù chỗ này không dốc lắm.
Cô trầm mình ngồi xuống để ngâm nước biển vào người. Cả đêm hôm qua bao nhiêu sức lực chắc cô và thằng Hào đã dành cho nhau hết cả. Giờ ngâm được thân hình xuống biển, Vy thấy khỏe khoắn làm sao. Từ chỗ Vy tắm cô phóng tầm mắt nhìn về xa, phía nơi đồi cát đâm ra đến biển. Dù không nhìn thấy nhưng Vy vẫn nhớ dưới chân đồi đó có một cái cây trơ trọi, nơi gốc cây ấy là chỗ mà cô đã mất đi sự trinh trắng của người con gái. Mỗi lần nhớ đến cái đoạn hào hứng đó của cuộc đời là gương mặt Vy lại đỏ hồng. Bao nhiêu kỷ niệm vụt qua, đã lâu rồi mà cô cứ ngỡ như mới ngày hôm qua thôi.
Vy thẫn thờ ngâm mình tắm biển chẳng biết bao lâu, nhưng cũng phải đến lúc mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu gay gắt trên bãi tắm. Không giống như lúc sớm mai Vy xuống nước, giờ bãi biển đã rất đông người rồi. Cuối tuần người ta đi ra đây chơi quả rất đông, bãi biển không còn cái vẻ yên tĩnh, lãng mạn như Vy đã từng thấy. Vy thấy không còn thoải mái nữa vì dưới nước lúc này cũng đã có nhiều người.
Có mấy tên thanh niên choai choai thấy cô ăn mặc hở hang cũng bơi lại gần cô làm quen này nọ. Vy chẳng phải là người khó tính nhưng chẳng hiểu sao cái bọn này nói năng rất vô duyên, làm Vy thấy chẳng có cảm tình tí nào. Cô dần dần lơ luôn, không chào hỏi hay nói năng gì cả với những người xung quanh. Tắm lâu thấy cũng chán, Vy nghĩ chắc cũng đã đủ rồi, cô đứng lên từ từ rẽ nước đi vào bờ.
Khỏi cần phải nói lúc này cả bãi tắm dù là đông người nhưng bao nhiêu ánh mắt đều hướng về cô. Vy như một diễn viên nổi tiếng và cả bãi biển là người hâm mộ của cô vậy. Cô đi qua giữa những ánh mắt trầm trồ và cả những lời xì xầm bàn tán. Lúc Vy đi đến gần phòng của mình, chợt nghe tiếng ai đó gọi sau lưng:
– Xin lỗi… cho tôi hỏi thăm!
Vy nghe đó là giọng trầm của một người thanh niên. Cô cũng lịch sự quay lại. Người vừa hỏi thăm cô là một anh chàng thanh niên vóc người cao lớn. Nhìn sơ Vy đoán đây chắc là khách du lịch giống cô thôi. Gương mặt và thân hình của anh ta đen sạm đi nhưng nhìn cũng khá điển trai. Anh chàng đang mặc duy nhất cái quần bơi hình tam giác trên người, treo một cái máy ảnh to tướng ở trước cổ, khoe ra vóc dáng rắn chắc, vuông vức.
Mới quay lại nhìn thôi thì Vy đã không thể rời mắt khỏi thân hình của anh chàng này rồi. Vy tự hỏi trong lòng không hiểu nãy giờ ma che mắt cô hay sao mà cô không nhận ra trên bãi biển lúc này cũng có một anh chàng hấp dẫn như vậy. Anh chàng đen đen kia gọi Vy quay lại xong thì cũng đứng nhìn cô trân trân, anh ta hình như đang cố nhớ ra điều gì đó. Vy ú ớ chưa kịp nói gì thì anh ta đã tiếp:
– Hình như… hình như em là Vy… phải không?
Nghe anh chàng thanh niên kia gọi đúng tên mình, Vy không khỏi giật mình thắc mắc:
– Anh… anh là ai? Sao… sao lại biết tên em?
Vy vừa nói nhưng cũng cố lục lọi trong trí nhớ của mình. Anh chàng kia cười tỏa nắng, tiếp:
– Em… em quên anh rồi sao… Hi hi… cũng phải… đã một năm rồi còn gì?
Thực tình thì Vy không thể nhớ ra anh chàng đen đúa, gương mặt điển trai, vóc người hấp dẫn kia đã từng gặp ở đâu. Cô lí nhí nói nhỏ nhẹ:
– Anh… anh thử nhắc lại vài chi tiết cho em được không?
– Ừ… được rồi… nhắc thử coi em nhớ không? Anh gặp em hình như là năm ngoái, cũng ngay tại bãi biển này nè… lúc đó em đi với hai người bạn… mình gặp nhau ở…
Vừa nói anh chàng vừa đưa tay chỉ về phía đồi cát ở xa. Nghe anh chàng nói đến đây thì Vy ngớ ra. Cô che miệng ngạc nhiên rồi nói tiếp lời:
– … ở trên đồi cát vào một buổi sáng… anh… anh là anh hòa phải không?
– Hi hi… đúng rồi… hòa đen đây nè… công nhận hai đứa mình có duyên ghê nha… không hẹn mà cũng lại gặp nhau ở đây…
Đây là anh chàng hòa mà Vy đã gặp trong chuyến đi biển lần trước với hai gã Phong – Phú. May sao lâu rồi mà anh chàng vẫn nhận ra cô. Biết là đã quen nhau, cả hai nói chuyện thoải mái hơn.
– Em nhớ rồi… lúc đó anh đi nghỉ mát chung với công ty… xin lỗi… tại lâu quá em quên…
– Không sao… nhắc lại tí chút mà em nhớ được cũng là tốt rồi…
– … anh… anh hôm nay lại đi nghĩ mát chung với công ty nữa hả?
– Không… anh đã nghỉ việc chỗ công ty đó rồi. Bữa nay anh đi chơi riêng có một mình hà… không có đi với ai hết đó…
– Sao trùng hợp vậy, hôm nay em cũng đi có một mình thôi…
– Thật vậy sao… Nãy giờ anh nhìn xa xa thì nhận ra em rồi… nhưng mà ngờ ngợ không biết chính xác không nên không dám chạy lại hỏi… sợ…
– Sợ… anh sợ gì vậy?
– Thì sợ nhận nhầm người thì quê chết. May quá đúng là em rồi. Chậc – hòa đen tặc lưỡi rồi nhìn Vy một lượt từ trên xuống dưới rồi nói – Công nhận em có cái áo tắm độc thiệt… nhìn…
Thấy hòa đen khen bộ đồ của mình, Vy đứng xoay một vòng cho anh chàng ngắm rồi cười nói:
– Nhìn ‘sexy’ lắm hả anh? Hi hi… cảm ơn anh đã khen nha… áo này em mới mua đó…
– Anh cũng biết cái kiểu đồ tắm này nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy có người dám mặc nó… em mặc vậy… nhìn còn kích thích hơn là… hơn là lúc em khoả thân nữa…
Hòa đen cứ khen miết làm Vy cười ngất. Vy vẫn nhớ anh chàng này, thậm chí cô và anh ta đã từng làm tình với nhau rồi nên lúc nói chuyện cả hai không có chút gì gọi là ngại ngần cả. Vừa khen ngợi Vy, hòa đen cũng vừa lấy cái máy ảnh đang đeo trên cổ ra. Anh chàng bấm bấm gì đó đằng sau máy ảnh rồi chìa ra cho Vy xem:
– Đây… em xem nè… lúc nãy anh nhìn thấy em thì đưa máy chụp từ xa…
Vy chúi đầu xem từng tấm ảnh hòa đen show ra cho mình. Thú thực là bản thân Vy không ngờ nhìn vóc dáng cô trong bộ đồ này thật là kích dục một cách rất quá đáng. Nhìn có mặc đồ mà tưởng như không, nguyên cả vòng ba của cô được show ra trọn vẹn trong những shot ảnh mà hòa đen vô tình chụp được. Vy buột miệng:
– Anh hòa giỏi quá ta… chụp lén em mà ảnh cũng đẹp dữ…
– Hi hi… chụp vậy nó tự nhiên hơn – Đang nói chuyện, chợt nhớ ra điều gì, hòa đen hỏi Vy – Ủa… bộ em ở phòng này hả?
– Dạ… em ở đây từ hồi chiều qua rồi… định vào tắm nước ngọt lại thì gặp anh đó!
– Còn sớm mà… sao em lại vào… hôm qua giờ tắm đã lắm rồi hả?
– Không phải… em thích tắm biển lắm… cũng chưa đã… nhưng – Nói đến đây Vy ngập ngừng nhìn quanh, cô thấy xung quanh mọi người vẫn đang hướng mắt về phía chỗ cô và hòa đen đang đứng – Anh thấy đó… người ta dòm dữ quá hà… làm em cũng ngại… nên…
Hòa đen nghe Vy nói vậy thì cười ngất bảo:
– Em mặc đồ vậy đến pede còn thèm chứ huống gì người ta… hỏi sao mà người ta không nhìn…
– Cái anh này… biết vậy mà còn chọc người ta nữa…
Hòa đen chợt im lặng, anh chàng nhìn xa xăm rồi hỏi:
– Nè… vậy em còn muốn tắm biển nữa không?
Nghe anh chàng hỏi Vy gật gật đầu. Hòa đen tiếp:
– Vậy đi với anh đi… tụi mình đi lại gần chỗ đồi cát lúc trước đó… ở đó vắng vẻ… tha hồ cho em tắm… khỏi sợ dòm ngó…
Vy nghĩ có một thân một mình thì đi lại trong bộ dạng này cô cũng ngại. Giờ có hòa đen ở đây đề nghị vậy thì còn gì thích hơn. Cô gật đầu đồng ý cái rụp. Vậy là theo sự hộ tống an toàn của hòa đen, Vy dạn dĩ khoác tay anh ta rời khỏi bãi tắm biển đông người nhộn nhịp. Những tiếng xì xầm, nhưng cái nhìn tò mò dè biểu dần ít đi khi cả hai càng lúc càng rời xa chỗ KDL.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro