Phần 89
2024-08-05 09:05:03
Ngay chính cái lúc cô đơn và buồn bã nhất, Vy tự dưng bị chú ý bởi một âm thanh văng văng vang từ phía xa vọng lại. Vy rút chìa khóa khỏi ổ rồi quay qua quay lại tìm kiếm theo hướng phát ra âm thanh. Gió biển thổi mạnh làm Vy nghe chẳng rõ, ánh sáng đèn cũng lờ mờ chỉ thấy hình như từ phía xa có ai đang chạy lại. Vy căng mắt ra nhìn theo hướng có người đang chạy lại đó, mãi một lúc sau cô mới nhìn rõ và nghe rõ:
– Chị Vy… chị Vy…
Đó không đâu xa lại là tiếng ý ới của thằng Nam gọi cô, từ xa nó đang vừa vẫy tay vừa chạy lại. Nhận thấy tụi nó đang chạy lại Vy không dấu được cảm xúc, vui ra mặt:
– Nam… mấy đứa đến rồi hả?
Thằng Nam và thằng Côn dừng lại ngay trước mặt của Vy. Hai đó nhỏ mặt đỏ, miệng thở hồng hộc vì nãy giờ chạy quá trời chạy. Tụi nhỏ là dân địa phương nên công nhận mắt tụi nó cũng tinh thật, từ xa Vy chưa thấy gì mà tụi nó đã nhận ra cô trước rồi. Nam với Côn lễ phép chào:
– Dạ… chào chị!
Vy hồ hởi hỏi tụi nhỏ:
– Ừa… sao mấy đứa tìm ra chị nhanh vậy?
Thằng Nam chen ngang, trả lời thay cho bạn:
– Dạ… tụi em đến đây từ sớm rồi… tụi em đi tìm vòng vòng trong mấy căn phòng ở trỏng… chạy tùm lum luôn… đâu biết là chị ở tuốt ngoài này…
– Dữ ác hông. Hồi nãy mệt quá cũng quên để em biết trước số phòng rồi hãy về, khỏi mắc công mấy đứa phải tìm – Nói đến đây, chợt Vy thấy thiếu thiếu gì đó, cô hỏi tụi nó – Ủa, còn thằng Hào đâu? Bộ nó không tới hả?
Hai đứa nhỏ nháy mắt nhìn nhau như trao đổi gì rồi đến phiên thằng Côn trả lời:
– Dạ chị, nhà nó có công chuyện nên hổng đi…
Nghe nó nói vậy Vy thấy cũng hơi hơi thất vọng. Thật ra thì tối đêm nay người mà Vy trông chờ được gặp nhất lại là thằng nhóc đó. Thấy Vy im lặng, thằng Nam lại sốt sắng hỏi cô:
– Rồi đó chị… giờ chị đã nghĩ ra yêu cầu gì với tụi em chưa?
Vy cười giả lả với tụi nhỏ:
– Mấy đứa này, gì đâu mà khách sao quá hà. Trời tối hù vậy, mấy đứa nhà xa vậy mà còn qua đây chơi với chị là vui rồi. Còn yêu cầu gì nữa chứ?
Thằng Côn vỗ ngực nói:
– Hồi trưa tụi em đã hứa rồi, giờ phải giữ lời chứ. Chị muốn tụi em làm gì, cứ nói đi, đừng ngại.
Nhìn gương mặt hào hứng của tụi nó, Vy lại phải ngẫm nghĩ:
– Thôi được rồi, mấy đứa nói vậy thì chị cảm ơn nhé. Nào, để chị nghĩ xem – Vy im lặng giây lát rồi nhìn về phía xa xăm, tự dưng cô lại nhớ một chuyện, cô bảo – Thôi được rồi, hồi trưa đến giờ chị ở trong phòng cũng buồn quá. Hai đứa dẫn chị đi dạo một vòng ra hướng xa đằng kia rồi tắm biển đêm với chị nhé. Vậy được không?
Thằng Nam nghe vậy thì nhún vai tặc lưỡi:
– Tưởng chuyện gì khó khăn, chị chỉ có yêu cầu vậy thôi hả?
– Ừ… chị chỉ muốn vậy thôi. Mấy đứa chịu không?
Hai đứa nó nhìn nhau rồi cười với cô:
– Được rồi… chị muốn là được. Tụi em chịu chứ sao không – Nói xong, thằng Nam chủ động nắm tay Vy kéo đi, nó nói – Thôi, vậy giờ mình đi nha chị.
Vy giằng tay lại rồi nói:
– Khoan đã, chờ chị chút xíu!
Hai thằng nhỏ thắc mắc Vy định nói gì thì tự nhiên cô cứ nhìn quanh. Cô nhìn một lượt xong thì đột ngột cong người rồi lột ra cái rột, rút cả cái váy hai dây của mình ra, phơi nguyên thân hình trần truồng trắng muốt giữa đêm khuya. Vy cứ vậy thản nhiên mở cửa phòng rồi thẩy đại quần áo của mình vào đó. Cô quay qua nói với hai đứa nhỏ:
– Tụi em nhìn gì nữa? Mau cởi đồ ra đi để chị cất vào phòng luôn cho tiện.
– Tụi em… cũng cởi nữa hả? – Thằng Côn lắp bắp hỏi lại cô.
Vy thản nhiên đáp:
– Dĩ nhiên rồi, tụi mình đi dạo xong rồi còn tắm biển nữa mà, mặc đồ chi cho vướng víu. Đúng không Nam?
Vừa nói, Vy vừa nháy mắt nhìn thằng Nam. Thằng Nam cười lại với cô rồi nói với bạn nó:
– Đúng rồi, có vậy mà tao cũng quên mất. Chị Vy của tụi mình đâu có thích mặc quần áo bao giờ đâu hả Côn. Thôi, cởi lẹ đi rồi đi nữa…
Nói xong thì hai thằng nhỏ cùng tụt hai cái quần xà lỏn và cái áo thun tụi nó đang mặc trên người. Thằng Côn có vẻ ngượng ngùng, nó lấy tay che cái cu đang dựng lên. Vy trêu nó:
– Cái này này bày đặt quá… làm như chưa thấy chị trần truồng bao giờ vậy?
Thằng Côn nó vội giải thích:
– Dạ, em mắc cỡ không phải tại chị. Tại… tại ở đây không phải như chỗ tụi mình hay tắm tiên hồi trưa. Em sợ rủi người ta thấy thì cũng kỳ kỳ…
Thằng Nam nghe vậy vội thúc bạn mình rồi nói:
– Mày mới kỳ đó, chị Vy là con gái còn không sợ, mày là con trai thì sợ gì?
Vy nói thêm vào:
– Phải đó, với lại chị thấy ngoài biển giờ cũng tối thui ah, nhìn xa cũng không có thấy gì đâu. Thôi hai đứa ráng chiều chị một bữa đi, lâu rồi chị chưa được tắm biển đêm thoải mái như vầy.
– Dạ!
Hai đứa nhỏ không còn nói ý kiến gì nữa. Tụi nó chờ Vy đóng cửa rồi cả ba thong dong dắt nhau đi về hướng ngoài KDL, hướng về phía chỗ bãi biển tối thui, không bóng đèn chiếu sáng. Thực ra thì căn phòng của Vy đang ở đã là ngoài rìa của KDL rồi, cô đi với hai đứa nhỏ mấy bước là ra khỏi vùng chiếu sáng của mấy bóng đèn. Lúc còn trong khuôn viên của KDL thì tụi thằng Nam thằng Côn nó cũng cảnh giác lắm, vừa dẫn Vy đi mà mắt ngó láo liên như sợ có người nhìn thấy vậy, mãi đến khi đi tới chỗ tối tối một chút tụi nó mới thôi.
Đoạn này thì hoàn toàn vắng lặng, chỉ có ánh trăng chiếu nhòe nhoẹt ánh sáng từ trên cao mà thôi, còn lại xung quanh là một vùng tĩnh mịch. Không biết hai thằng nhỏ nhìn thế nào chứ Vy đi kế bên tụi nó chỉ còn thấy được cái dáng, nghe được hơi thở của tụi nó mà thôi. Giữa bóng tối đó, ánh trăng soi mờ cái dáng cao cao trắng bóc của Vy giữa hai dáng nhìn nhỏ bé của hai đứa nhỏ.
Hồi nãy Vy mới vừa ăn bánh canh xong nên đi dạo thế này cũng khá tốt, làm thư giãn gân cốt. Ra ngoài này không còn gì che chắn, gió biển thổi mạnh làm tóc Vy bay bay, thậm chí gió còn ve vuốt mấy cọng lông lồn theo hướng đi của nó. Cảm giác này với Vy thật thích thú. Một cơn gió mạnh thổi qua, bất giác làm Vy thấy lành lạnh, cô lấy tay chà xát lên người mình. Nam nhìn thấy thì nó hỏi:
– Chị lạnh hả?
Vy chà xát mấy cái lên người rồi nói:
– Đâu có, đâu có lạnh… tại gió thổi đột ngột làm chị ớn ớn đó thôi.
Nam nói tiếp:
– Ngoài biển lúc rày buổi tối gió lắm. Chị đi không quen nên mới vậy đó.
– Uhm… chị ở Sài Gòn… cũng có mấy lần đi dạo đêm thế này… đâu có lạnh đến vậy.
Thằng Côn nghe nói thế thì ngạc nhiên, nó hỏi:
– Trời… ở trên đó mà chị cũng dám làm mấy chuyện này nữa hả?
– Hi hi… dám sao không dám. Cảm giác những lúc đó thích lắm tụi em ơi. Chị lén đi ra đường trần truồng vậy lúc khuya không hà, khi đi cứ sợ người khác nhìn thấy nên lúc nào tim cũng đập thình thịch vậy nè… cảm giác hồi hộp kích thích hơn bây giờ nữa kìa.
Nam nó bèn hỏi cắc cớ:
– Vậy ở truồng đi dạo ở đây và ở Sài Gòn thì cái nào thích hơn hả chị?
Vy ngẫm nghĩ tý rồi trả lời nó:
– Chị thấy cái nào cũng thích hết. Ở trên chị đông đúc nên nhiều khi cũng hạn chế nhưng bù lại thì nó tạo cảm giác kích thích, còn ở ngoài biển như vầy, không khí thoải mái hơn, gần gũi thiên nhiên hơn thì chị lại được tự do hơn. Nói chung cái nào cũng thích. Mà ở dưới này, mấy đứa có hay đi chơi giống như vậy không?
Thằng Côn nó tranh trả lời trước:
– Thật ra thì cũng có. Tụi em dưới này đâu có tiết mục giải trí gì đâu. Nếu không tụ tập nhau ở quán café thì thường lúc này tụi em cũng hẹn mấy đứa con gái ra biển tâm sự.
Thằng Nam nó tiếp lời:
– Nhưng mà tụi nó nhát lắm. Tụi em cùng lắm là rủ tụi nó trốn ở đâu rồi đụ nhau thôi, chứ cho tiền tụi nó cũng không dám trần truồng đi dạo như vậy đâu.
Ba chị em tà tà đi dạo theo bờ biển một đoạn cũng khá xa, thoát khỏi những ánh đèn cao áp ở KDL. Chỗ này vách đồi cao kia chạy gần sát đến bãi cát, có mấy hòn đá chồng chất tạo thành thắng cảnh khá độc đáo. Vy thấy chỗ này đã vắng vẻ rồi, sóng biển cũng vỗ về dưới chân nãy giờ. Cô thích lắm định nói hai đứa nhỏ cùng xuống đi tắm thì chợt ba chị em khựng lại vì nghe có tiếng người nói chuyện từ sau một trong những phiến đá. Hai đứa nhỏ có vẻ thính tai tinh mắt, tụi nó nhận ra vị trí phát ra tiếng động ngay, nhưng thay vì tránh đi, ba chị em lại đi gần đến đó để xem có chuyện gì. Đi gần lại tảng đá, Vy mới nghe rõ tiếng nói:
– Anh rút tay ra đi, coi chừng có người thấy thì kỳ lắm.
– Tối hù như vầy, có ai thấy đâu mà em sợ?
– Anh dâm quá hà…
– Cho anh sờ chim em một chút thôi mà… thấy sướng chưa! Ngồi đây ngắm biển mà được sờ lông lồn thì còn gì sướng hơn!
Đến khi lại gần, cả ba len lén nhìn vào thì thấy sau tảng đá có một cặp nam nữ đang ngồi sờ bóp nhau. Vy nhìn cái dáng thì cũng đoán sơ hai người này không phải là dân địa phương giống như Vy. Nam nháy mắt qua hỏi Vy định thế nào. Cô hơi tò mò nên kéo hai đứa nhỏ cùng ngồi xuống bí mật rình xem cặp này định làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro