Phần 9
2023-10-03 03:39:00
Từ từ Hạnh đưa tay kỳ cọ người cho tôi… 1 hồi rồi chuyển xuống chim… Hạnh chăm sóc kỹ càng nhẹ nhàng như đồ quý hiếm… và tôi dĩ nhiên phải chăm sóc lại rồi…
Chim tôi lại cương rồi… Hạnh thấy vầy nói…
– Nhịn nha… Hạnh rát… làm thêm chắc chết mất…
Tôi nhìn Hạnh nói… tôi mềm yếu lại với anh mắt đó… dễ thương nhưng xoáy vào tim lắm.
Đành vậy thôi, lần đã là quá lắm rồi…
Khẽ ôm Hạnh vào lòng… trong làn nước Hạnh thủ thỉ.
– Hạnh hỏi q thật nhé…
– Ừ…
Tôi là vậy… cái câu thần chú này một khi Hạnh đọc ra là tôi khai sạch những gì Hạnh hỏi, không suy nghĩ đắn đo… vì đơn giản chúng tôi minh bạch mọi chuyện.
– Q không yêu Hạnh phải không…
Lúc này rõ ràng trong lòng tôi không có tình cảm, mà chỉ là cảm giác rung động mới có… không rõ ràng, chưa được kiểm chứng… có lẽ là nhất thời…
– Không…
– Ừ. Hạnh cũng không yêu q… cứ là bạn thân, có lẽ ta bền vững hơn…
2 Đứa im lặng…
Chúng tôi lau người… Hạnh dơ tay lên ra hiệu cho tôi bế Hạnh lên…
Tôi bế Hạnh… Hạnh ngước mắt lên nhìn tôi cười lém linh… tôi ức mình… lấy chán cốc chán Hạnh… Hạnh nheo mắt lấy tay xoa xoa…
Khẽ đặt lên giường như đồ dễ vỡ… Hạnh chui luôn vào chăn… vì cái gió lạnh từ điều hòa thổi vào người…
Tôi cũng chui vào, Hạnh đấy đuổi tôi…
– Về đi ở đây làm chi…
– Hihi.
– Này này… rát lắm đấy… không nữa đâu.
– Thì người ta mệt… ngủ chút không dc ah…
– Không… ngại…
– Gớm trc ngủ suốt có sao đâu…
– Xí… cấm làm bậy…
– Hihi.
Tôi kéo Hạnh vào sát người… 1 tay để Hạnh gối… 1 tay luồn qua nách đặt lên ngực… Hạnh cũng khẽ nhấc tay để tôi luồn qua sờ, tay Hạnh còn chụp nắm lên tay tôi… chim tôi thì chọc vào khe mông Hạnh, chạm tới bướm…
Đấy chỉ có vậy… không làm gì thêm.
Do mệt với quen ngủ trưa lên 2 đứa chìm vào giấc ngủ khá nhanh.
5h chiều… Hạnh đánh thức tôi…
– Dậy dậy 5h rồi…
– Ứ dậy đâu… buồn ngủ… oáp.
– Thế muốn làm rể ah mà không dậy đi…
– Ừ… thích…
– Thôi ông tướng… dậy đi.
Nói rồi Hạnh nắm chim tôi kéo dậy…
Tôi cũng tiện tay bóp ngực Hạnh. 2 Đứa cùng đồng thanh la lên oai oái…
– Làm thêm phát nhanh rồi dậy nha.
– Không… đau…
Đành chịu thôi… đây không ép hihi…
Nhưng vẫn ôm Hạnh thêm 1 chút…
Hạnh lại thì thầm.
– Không được yêu nhau đâu đấy…
– Uhm…
Dậy dọn lại chiến trường thì cũng 5h30. Bước xuống nhà với bộ mặt mệt mỏi… thì gập mẹ Hạnh bước vào nhà… nhìn 2 chúng tôi… mẹ Hạnh chệ…
– Mệt không con rể…
– Con ngủ ngoan mà mẹ… hihi.
– Nhìn cái mặt uể oải kìa… có gì rồi phải không…
– Hả…
– Ha ha ha…
Đùa chứ, Hạnh thif đỏ mặt… tôi thì đứng hình…
Mẹ Hạnh chỉ cần có vậy… cười to hơn…
– Mẹ này… cứ trêu hoài… bọn con là bạn thân, mà…
– Trời mới biết được cô cậu… ha ha…
– Thôi thôi con về đây… hức…
– Uhm con về nhớ bồi bổ vào…
Hạnh lúc này thì chui tọt vào bếp…
Tôi thì đi thẳng về…
Bên ngoài vui thì về lại chuẩn bị đối mặt với không khí nặng nề… nghĩ mà tội…
Bên Hạnh sao mà thoải mái yên ả… vậy mà…
– Con chào mẹ…
– Ừ con mới về à…
– Dạ…
Chỉ có vậy… chẳng biết nói thêm gì… tôi đành lên nhà tập thể dục chờ cơm.
Bữa cơm đến… lại y như hôm qua…
Xong xuôi rồi về lại phòng… nghĩ về mẹ lại thấy thương, thấy ân hận. Nghĩ về hạnh thì vui nhưng vẫn có cặn không phải vì truyện có thai, mà vì… tại sao Hạnh cứ nhắc tôi… chúng ta là bạn thân thôi…
Đang suy nghĩ, âu lo thì tôi có đt nước ngoài goi. Tôi đoán chắc là bố…
– Alo…
– Con trai hả…
– Dạ… con chào bố…
– Ừ… con đang làm gì thế.
– Dạ… con nằm chơi thôi… bố khỏe không ah…
– Ừ bố bt… năm ‘chơi’ thôi hả…
– Dạ… hi.
Hỏi han 1 hồi việc học hành thì… tôi cũng đoán non ra rồi…
– Mẹ kể hết với bố rồi…
– Dạ… con xl bố…
– Uhm… thôi, con đừng suy nghĩ nữa… dù gì chuyện cũng đã rồi…
– Dạ…
– Nhưng nghe bố này…
– …
– Bố biết, giờ con chỉ mới bước vào con đường tình dục… con mới, dễ bị lệch lạc suy nghĩ… dễ bị cám dỗ… vì theo bố, trên đời này tình dục còn nguy hiểm hơn thuốc độc… nếu con không sáng suốt…
– …
– Con vừa khám phá ra 1 con đường mới… con ngao du, lao vào khám phá… và mẹ con… thì cũng chỉ là 1 ngõ nhỏ… và ngõ nhỏ ấy dẫn đến con đường cụt nguy hiểm… con đường ấy không đáng để con đi sâu vào khám phá…
– …
– Con hãy tin… hay mạnh mẽ tìm 1 hay những ngã rẽ khác… sẽ đẹp đẽ hơn… con hiểu ý bố chứ…
– Dạ con hiểu…
– Uhm.
1 thoáng 2 bố con im lặng…
Rồi bố cười xoa tan không khí nặng nề…
– Anh… giỏi lắm… dám… bắt vợ tôi mang thai cho anh…
– Hị… con xl… con con… không cố ý… tại.
– Con biết… nhậy là gì không…
– Không ah…
– Nhậy là ý muốn tả về cơ địa người phụ nữ dễ thụ thai ngay cả khi trong ngày tính là an toàn… bất kì cái gì trên đời này cung không gì là tuyệt đối cả.
– … dạ…
– Con có thể thấy mấy hôm nay mẹ là đúng không.
– …
– Mẹ không giận gì con đâu… chỉ là đang bất an, lo lắng lên vậy thôi… trông vậy chứ mẹ con đã lo cái gì là như vậy đó…
– Dạ…
– Là con trai phải trách nhiệm… gây ra lỗi thì phải nhận và sửa… đừng tránh né… con phải đối mặt… con hay bên cạnh mẹ lúc này để mẹ an tâm hơn.
– Dạ…
– Mà dạ thì dạ… nhưng cấm đó nha… vợ tôi đấy.
Bố tôi vậy đó… dậy thì dậy nhưng vẫn dí dỏm trêu vậy.
– Bố đã sai… nói thật bố lúc đầu muốn mẹ dạy con… vì dù sao bố không muốn người đàn ông bên ngoài chạm vào mẹ con… nhưng bố vậy không cấm mẹ con được… với lại mẹ con mấy khi muốn người khác chạm vào đâu.
– Dạ… con cũng sai trái mà…
– Ừ con biết sai là được… hy vong… con có thể mạnh mẽ…
– Dạ…
– Con hãy tìm lấy 1 niềm vui… 1 việc làm thêm để quên đi cảm giác thèm muốn… hãy tao cho mình những thú vui mới như thể thao, hay game… như con từng đam mê… nhưng nhớ hãy quan tâm chia sẻ với mẹ… để mẹ không có mặc cảm là con đang trốn tránh…
Cúp máy, tôi suy nghĩ lại những gì bố nói… rõ ràng, bố không giận những gì tôi và mẹ đã làm…
Đúng, phải tìm 1 thú vui gì đó… anh… làm thêm. Nghĩ là làm…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro