Phần 41
2023-10-03 03:39:00
Mẹ đi 2 ngày… vậy là lại bị cái Vy hành là cái chắc… còn chưa tính cả người con gái suýt là người yêu nữa…
Chiều đi làm, cuối cùng rồi cũng phải đối diện nhau… chỉ sợ rằng em ngại mà nghỉ luôn…
May mắn là em vẫn làm bt… nhưng thái độ em khác lắm… cứ lảng tránh tôi… nhiều lần muốn bắt chuyện với em nhưng… haiz…
Nhưng tôi vẫn bắt gặp được anh mắt len lén nhìn tôi của em…
– Này sao em My cứ buồn buồn vậy em…
– Lúc nào em kể cho anh sau…
Ông quản lý ra vỗ vai tôi hỏi…
– Mà quà biển nhận rồi thì cho em ra trông xe nha…
– Không được…
– Haiz… đang định tặng anh mấy cái ảnh của Vy… à mà thôi…
– … à ý anh là… em không được ở trong này… hihi.
– Hihi… thank anh…
Vẫn cách ngồi, cách nhìn ngắm xung quanh ấy… tôi thả mình theo những suy nghĩ… cứ nhìn thấy em buồn tôi lại buồn hơn… lời dọa của em có lẽ đã thành sự thật… em có lẽ sẽ dần xa tôi…
Tôi phải nghĩ ra cách để em không xa tôi…
– Em đã định làm vậy thật ah…
Tôi hỏi rồi quay lại nhìn em, nhận lấy cốc cafe trên tay em…
Mắt em đánh nhìn ra xa…
– Em nói rồi mà… anh không nghe… em vào đây…
Tôi với tay em lại, kéo em vào lòng…
– Anh yêu em… em không tránh được anh mãi đâu…
– …
Em đẩy tôi ra rồi đi nhanh vào quán…
Em đi trước… và em biết tôi vẫn theo sau em đến khi em vào nhà…
Cả Hạnh nữa, Hạnh cũng sắp xa tôi, xa mãi mãi… em theo đuổi quyết tâm của em… bỏ qua lời nói của trái tim em.
Đêm tháng 8… có chút gì đó mát mẻ, nhưng lạnh lẽo, cô độc lạ thường… thả mình theo cơn gió… tôi không thể đếm được là mình đã vòng vòng quanh khu nhà em bn lần trước khi về nữa…
Về nhà, đã thấy Vy nó ngủ trong phòng tôi… nhưng lạ là hôm nay nó lại mặc quần lót… còn trả rông cả…
Nhìn cái cảnh này, tôi không còn mấy hào hứng như ban đầu mặc dù chim cửng đấy…
Tắm xong ra nằm cạnh nó…
Hình như con gái nào cũng vậy hay sao ấy… cứ thấy hơi ấm của con trai là lại sà vào ôm trong vô thức…
Nó ôm tôi ngủ 1 cách ngon lành…
Với bản tính tò mò tôi thử đặt tay lên mu bướm nó, bên ngoài quần lót… cảm giác bì bì… hóa ra, hôm nay nó sốt cà chua…
Thôi kệ đi ngủ đã…
Sáng sau… có lẽ giờ đã là điều quen thuộc từ 1 tháng nay… luôn được nhìn, ngắm thân thể của 1 người con gái… luôn được thấy cặp vú trắng, cặp mông cong tròn… luôn làm nổi hứng…
Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó… và mình cũng dần tập cách nhịn, vì sức khỏe và vì em gái…
Tối đi làm về… trời mưa giông to… tôi lo cho em gái quá, không biết mẹ về chưa… nhưng ra cửa tôi gặp em, và giờ tôi lo cho em hơn cả…
Em quên áo mưa… em đứng núp ở của quán chờ đợi cơn mưa tạnh…
– Em cầm lấy đi về trước đi không muộn rồi…
– Thôi anh… anh về đi kệ em đi mà…
Tôi bực mình lắm… quát to…
– Em cầm mặc rồi về đi… em là con gái mà…
Tôi đặt cái áo mưa lên tay rồi bước ra xe… kệ người ướt đẫm nước mưa…
Tôi lên xe phóng đi… bình thường thì có thể tôi mặc và đi mua 1 cái khác cho em mặc… nhưng đêm thế này… với hoàn cảnh… tôi bất chấp…
Nói là phóng đi… nhưng thực ra tôi ống vào 1 con hẻm chờ đợi… tôi chắc chắn em sẽ đi qua…
Tôi lại lẽo đẽo theo sau em… sợ em ngã, sợ em bị bắt nạt, hay đơn giản sợ em cô độc trên con đường vắng…
Đi sau em 1 đoạn… không biết em có biết không… kệ…
Đêm đó, may mà có em gái và mẹ về sớm không là tôi được ăn hương hoa rồi… tôi bị ngấm mưa, bị sốt…
Chưa bh tôi trải qua 1 đêm kinh hoàng như vậy… đầu đau như búa bổ, lại toàn thân lúc nóng lúc lạnh… đã thế trong cơn mê lại toàn trải qua những chuyện kinh hoàng…
Khi tỉnh dậy thì đã 12h trưa… bên cạnh là Hạnh và Vy đang chăm sóc tôi…
Thấy tôi tỉnh, 2 người nhảy sổ vào hỏi han này nọ, rồi bắt ăn chút gì đó còn uống thuốc…
Loanh quanh thế nào mà 2 chị em lại chí chóe chệ nhau… đã đau đầu lại còn… haix… nhưng thấy cảnh này cũng vui, hạnh phúc… vì ốm đau mới biết ai quan tâm chăm sóc mình…
Thấy cảnh này, mẹ tôi mới vào kéo tai 2 người phụ nữ của tôi đi sang phòng Vy, để tôi nghỉ…
Tôi thiếp đi, khi tỉnh dậy đã 6h tối, và My… đúng là My đang nắm tay tôi, em khóc… 2 dòng lệ chảy dài…
Cố với tay lau cho em…
Em gục lên ngực tôi sụt sịt…
Đại khái là… lúc chiều em đến làm nghe ông quản lý dọa…
– Thằng q hqua dính mưa bị cảm, anh em chịu khó khổ vì nó 1 2 hôm nhé…
My nghe thấy vậy, em đứng hình vài giây rồi hỏi dồn ông quản lí địa chỉ nhà tôi rồi lao đi…
– Haiz… anh em khổ vì 2 đứa nó nha…
Tôi đưa tay vén mái tóc em gãi nhè nhẹ an ủi…
– Anh không sao mà… sào lại khóc như là…
– Em xin lỗi… hức.
– Đừng xin lỗi anh mà… em có làm gì đâu…
– Nhưng…
– Anh mới là người phải xin lỗi chứ… anh làm em lo lắng… anh xin lỗi vì đã yêu em, đã làm em phải suy nghĩ nhiều…
– Nhưng… em… em cũng rất yêu anh… anh biết không…
– Vậy tại sao… tại sao em không cho anh bên cạnh em, chăm sóc, lo lắng cho em…
– Vì… em mặc cảm và vì em nghĩ anh là trai bao.
Đù tôi sặc luôn, miệng cười méo xệch luôn… em cũng vừa khóc vừa cười…
– Sao em lại mặc cảm và sao em lại nghĩ anh vậy…
– Thì em không ngờ tối hôm đó người ấy với anh lại là mẹ anh thật… chỉ tới khi em đến đây em mới biết… lên em… em yêu anh…
– Anh nghĩ bt, người con gái mà biết đối phương quan hệ với người khác trước mặt mình, mà nhất là mẹ mình, thì con gái càng lánh xa chứ… sao em…
– Nếu mà không phải mẹ anh thì có khi em càng lánh xa anh hơn ấy…
– Sao lại vậy em…
– Thì… anh có nhớ em nói gì đêm đó không…
– Có phải…
– Đúng đấy, em cũng làm với bố em rồi…
– Em kể cho anh được không…
Cạch…
Vy và Hạnh không biết là có My đến, vì 2 người vừa đi mua đồ về…
– Ơ, My… em đến chăm thương binh hả…
– Dạ… chị…
– Uh… mà anh làm gì mà để người ta mếu thế kia…
– Hihi…
– Anh thích nhá… ốm mà có người thăm thì nhanh khỏi lắm…
Hạnh và Vy nhìn chúng tôi, tay tôi vẫn nắm lấy tay em… em muốn dứt ra lắm nhưng bị tôi giữ chặt lại…
Hạnh biết ý tôi… vẫn là Hạnh hiểu tôi nhất… em lôi Vy ra khổ phòng tôi… biết Hạnh cười đó nhưng em vẫn còn chút gì đó buồn buồn…
2 người kia đi, tôi liền kéo My lên nằm cùng… em bất ngờ nhưng em đã nằm gọn trong vòng tay tôi…
– Người em mát thật đấy…
– Anh nóng hả…
– Ừ… anh còn sốt mà… người ta nói… khi nắm tay con gái, mà tay con gái mát là chung tình lắm đó… cho nên em phải yêu anh thì mới bớt dằn vặt.
– Miệng dẻo ghê…
Em nhéo tay tôi cái rõ đau…
– Em làm người yêu anh nha…
– …
Em im lặng 1 hồi làm tôi muốn đứng tim luôn.
– … dạ… em cũng yêu anh mà…
Yeah…
Tôi xiết vòng tay lại… em ngượng ngùng quay mặt đi…
Hôm nay là ngày tôi mệt dã dời vì ốm, nhưng cũng là ngày tôi vui và hạnh phúc nhất…
Kéo em quay lại, hôn nhanh lên môi em 1 cái… rồi tôi để em vào lòng…
Too không dám hôn lâu vì… mồm tôi hôi bỏ xừ… đã đánh răng đâu… haiz…
– Anh… cái đó chọc vào người em kìa…
– Hic…
Tôi méo mặt luôn, mải hạnh phúc mà quên đi thằng cu nó biểu tình…
Tôi nhấc mông về sau 1 chút…
– Công nhận em ấn tượng về cái đó của anh thật… hic… từ hôm đó làm em ám ảnh mãi… huhu…
– Sao thế…
– Thì to chứ sao nữa… mà hôm đó có phải anh cố tình ko nhìn thấy em đi tới phải không…
– Hihi…
– Làm em ám ảnh lại còn ngại với mẹ nữa chứ…
– Thì làm thế giờ anh mới có người yêu xinh đẹp, dễ thương nè…
Em nhéo tôi cái nữa rồi úp mặt vào người tôi ngượng ngùng…
Cốc… cốc…
– Chị dâu ơi xuống ăn cơm… mẹ gọi đó… kệ ông kia ăn sau…
My đỏ chín mặt… chưa gì đã bị gọi là chị dâu rồi…
Em biết chối không được đành méo mặt xuống… thấy vậy tôi cũng xuống cùng em cho em bớt ngại…
– Thôi anh còn mệt mà xuống làm gì…
– Anh đói… hic… với anh đi lại cho khỏe nằm mãi rồi…
Vậy là tôi xuống cùng em…
Ngồi ăn cơm… mà đúng ra phải nói là ăn cùng 4 người phụ nữ… thì… haiz… 3 người đã quan hệ với tôi… chỉ còn My… nhưng…
Chẳng cần tôi hay My nói thì 3 người kia cũng hiểu là tôi và My thế nào… họ cười nói vui vẻ… không ghen, không trách, không đắn đo gì…
Cơm xong xuôi… ngồi nc chút thì My về…
Tôi lên phòng nghỉ tiếp… và dĩ nhiên Hạnh sẽ nằm cạnh tôi…
– Em buồn hả…
– 1 Chút… nhưng em vui, và bớt đi gánh nặng khi em đi theo người kia…
– Em vẫn là người anh yêu… dù thế nào… anh vẫn coi em như người vợ đầu tiên của anh… anh mãi mãi yêu em…
– Còn My…
– Cô ấy là người anh cũng rất yêu… cũng là mãi mãi… anh sẽ không phản bội ai trong 2 người.
Hạnh liền nhoài tới hôn tôi mãnh liệt… tôi cũng đáp trả em… tôi vẫn mệt lên không thể hơn nữa… định cho tay vào bướm em… em cản lại…
– Em tới ngày…
Vy và Hạnh cùng tới luôn… hic…
Vậy là đành ôm nhau ngủ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro