Phần 80
2024-08-28 01:33:09
Hai ngày thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, Phi hôm nay cùng với Mộc Cắc rủ nhau đi đâu từ sáng không ai biết, có rủ Dũng đi cùng cơ mà hôm nay là ngày hẹn với Vương tử cùng Gus cho nên không đi được. Dũng hỏi đi đâu thì hai thằng không nói, Phi nó rủ nên mộc cắc cũng không biết, đã là chí cốt thì chỉ cần gọi là đi, cần gì biết đi đâu @@
Đúng hẹn cả Vương tử cùng với Gus đều xuất hiện tại địa bàn của thiên Long bang, hôm nay Dũng đặc biệt gọi thân tín hạng 2 cùng với toàn bộ người được đào tạo về địa bàn, cũng muốn để cho Vương tử biết thực lực mà Dũng có, cái đó là gây áp lực về tinh thần trước. Không ngoài dự đoán, không những Vương tử mà còn cả Gus cũng bị ngợp trước cảnh tượng này.
Dũng đi ra bắt tay Vương tử và đưa cả hai vào trong, ngồi trong phòng họp chính của Thiên Long bang, chiếc bàn dài hai bên là toàn bộ cao tầng của Thiên long bang, Gus được sắp xếp ngồi cạnh những người thân tín, Vương tử thì ngồi đối diện với Mạnh nát. Còn hai ghế trống hai bên sát với chỗ Dũng ngồi là của Phi với Mộc Cắc để trống, Vương tử với Gus hơi thắc mắc, đầu tiên cứ tưởng mình được ngồi vào vị trí đó.
– Chào mừng hai người tới Thiên Long bang. – Mạnh nát là người đứng lên nói đầu tiên, Dũng không lên tiếng trước bởi vì với hai nhân vật này chưa cần thiết, Dũng cũng chỉ ngồi cho có mặt thôi là đủ rồi, không phải để cho hai người này biết thì Dũng cũng xách dái đi cùng xem hai thằng kia làm con mẹ gì rồi.
Dũng để ý hình như là Vương tử đang có thái độ không có sự vui vẻ khi phải ngồi vị trí đó thì phải, còn với Gus, nói thật là Dũng chẳng quan tâm sau khi quyết định hôm qua là cho người mình qua đó, vậy thì Gus có cũng được mà không cũng được.
– Hôm nay, cũng sắp tới ngày phải tổ chức cuộc họp bên giới ngầm Thái Lan, vì vậy mới mời hai người có mặt ở đây để chúng ta trao đổi và Vương tử hình như chưa có ấn tượng sâu sắc về Lão đại của chúng ta và cả Gus cũng chưa biết mặt nữa. – Mạnh nát đứng dậy nói, Vương tử cùng với Gus nghe Mạnh nói “LÃO ĐẠI của chúng ta” thì có phần hơi ứa trong lòng.
– Tôi có chút thắc mắc trước khi chúng ta bàn vào việc chính. – Gus lên tiếng, trong phòng đều đưa ánh mắt nhìn về phía Gus, một sự áp lực vô hình đang đè nén lên vai của Gus.
– Mời đại ca Gus. – Mạnh nát nói.
– Tại sao lúc ở bên Thái Lan, muốn lôi kéo tôi để giúp Vương tử lấy được lòng mọi người trong thế giới ngầm đã hứa vị trí của tôi ít nhất cũng phải ngang ông ta, mà bây giờ tôi chỉ được xếp ngồi ở vị trí này là sao? – Gus hỏi.
– Chuyện này… – Mạnh nát chưa kịp nói hết câu thì Dũng dơ tay cản lại, mạnh đành nuốt vào trong mà ngồi nhìn Dũng lên tiếng vậy.
– Mày là người có sự ảnh hưởng tới Thế giới ngầm Thái Lan thời điểm hiện tại phải không? – Dũng hỏi, giọng cực kỳ trầm và có sự nguy hiểm trong đó.
– Cũng có thể nói là như vậy. – Gus bây giờ đã không còn cảm thấy sự áp lực lúc nãy nữa.
– Vậy có bao nhiêu người như mày ở bên đấy? – Dũng hỏi, câu hỏi cực kỳ thấm làm cho Guis bối rối một chút, có bao nhiêu người??? Trong thế giới ngầm thái lan đâu có thiếu những đại ca???
– Không trả lời? Vậy những thằng đại ca như mày vì hoàng tộc hay vì lợi ích cá nhân? – Dũng hỏi tiếp, lại một câu hỏi cực kỳ khó trả lời, làm Gus ngồi đơ ra như khúc gỗ, trả lời thế nào cho hợp lý đây?
– Để tao nói cho mày, nếu như mày vì hoàng tộc thì Vương tử ngồi ở đây rồi, mày còn muốn ngồi ngang bằng à? Còn mày vì lợi ích thì ngoài kia trong giới ngầm thiếu gì những thằng như mày? Vậy tao cần gì một thằng như mày khi cái tôi quá lớn như vậy??? Xếp mày ngồi dưới đấy thì sao? Thân tín của tao toàn bộ ở đó, mày xem thực lực mày bằng họ không??? Mày xem thế lực mày có bằng họ không? – Dũng cau mày mà hỏi dồn dập, thật sự Dũng rất lười nói, những thằng như này hắn không muốn nói chuyện cùng, đẳng cấp không giống nhau.
Dũng nói xong đánh mắt nhìn Ying.
“Viu” một cây phi đao sượt qua mặt của Gus, phi đao đã bay qua được chừng chục giây mà Gus lúc này mới định thần lại được, nhanh quá, thần chết vừa lướt qua mặt nó à???
Sở dĩ Dũng làm vậy vì thấy được Vương tử cũng đang không hài lòng thì phải, cho nên một con tốt thí sử dụng để thể hiện uy áp là hợp lý trong tình huống này.
– Đại ca Gus đang được xếp chung với thân tín của lão đại như vậy là cũng được rồi, đại ca Gus thấy có phải không? – Mạnh nát lên tiếng hỏi. Gus gật đầu lia lịa, bây giờ có cho gan gấu gan chó cũng không dám lên tiếng cắn bậy cắn bạ nữa ý chứ @@
– Vương tử, hai chiếc ghế trống này là của hai người chắc Vương tử đề gặp rồi, là của Phi và Mộc Cắc anh em chí cốt của Lão đại, họ ra ngoài từ sớm cho nên chỉ có lão đại cùng bọn tôi ở đây tiếp đón, người không bận tâm chứ? – Mạnh nát rất khéo trong việc dò hỏi.
– À không, hai người đó tôi đều gặp rồi, chúng ta nên bàn chuyện chính thôi nhỉ. – Vương tử đáp và lòng hơi run trước tình huống vừa rồi, chỉ chệch một tí nữa thôi là Gus đã nằm gục rồi, may mà mình lúc nãy không ý kiến.
– Vậy chúng ta bắt đầu nhé!!! – Mạnh nát nói, cuộc họp được diễn ra suôn sẻ, Vương tử và Gus đều được sắp xếp nhiệm vụ là đưa thế giới ngầm Thái lan về lại dưới tay Vương tử, Việc sáp nhập với Thien Long bang sẽ hoàn thành khi Vương tử lấy được toàn bộ.
Vương tử cùng gus được tiễn ra ngoài, Gus được Mạnh nát kéo lại nói.
– Đại ca Gus, lúc nãy rất xin lỗi, lão đại cũng vì muốn đàn áp tinh thần của Vương tử cho nên… – Mạnh nát nói.
– Không sao, được gia nhập thiên Long bang thì tôi đã vui mừng rồi, yên tâm nhiệm vụ tôi sẽ cố gắng hoàn thành. – Gus nói, Gus hiểu bản thân mình được coi trọng hay không còn dựa vào năng lực, chứ lời Lão đại nói lúc nãy… thật sự đúng!!! Thực lực không bằng, thế lực càng không… cần cố gắng nhiều hơn để được nhìn nhận.
Nửa ngày sau, Phi với Mộc Cắc về, hai thằng cực kỳ vui vẻ vừa đi vừa nói chuyện rất rôm rả, mấy thằng đàn em đứng nghe loáng thoáng gì mà ” mày đấm quả đấy hơi nặng tay ” xong lại ” con bé đó ngon thật chứ đùa “…
– Chúng mày đi đâu về đấy? – Dũng hỏi, chặn đường hai thằng ranh con này, mang tiếng phó bang với toàn cao tầng mà làm việc với đi đứng đéo có đứng đắn chỉn chu gì cả, thế này mấy thằng đàn em sao nó không học theo.
– Vào phòng, tao kể cho. – Phi lại nhảy qua khoác vai Dũng, cả ba đi vào phòng họp của thiên Long bang ngồi nói chuyện, Mạnh nát cũng đang ngồi ở đây ăn hướng dương xem điện thoại.
Ba thằng đi vào thấy có tiếng nghe rất ổn áp, kích thích thế chứ lị…
“AAA… Ui… anh ơi… aaaa…” Ba thằng đi tới chỗ mạnh nát, con mẹ nó thằng lol này nó xem phim con heo. Cả ba thằng cười khằng khặc mà nhìn Mạnh nát, nó giật mình tắt máy quay lại nhìn cả ba người mà mặt có chút ngượng ngập, như bị bắt quả tang vụng trộm vậy.
– Con mẹ mày xem phim con heo à? – Phi đi tới vỗ vai hỏi…
– Không… xem video vớ v… vớ vẩn thôi!! – Mạnh nát lắp bắp nói.
– Dkm… Tiếng nó sống động thế mà mày còn kêu không. – Mộc Cắc chửi, lao vào giật cái điện thoại, giằng co thế đéo nào, mộc cắc lực hơi qua, bóp nát mẹ cái điện thoại luôn. Mạnh nát cầm cái điện thoại bị bóp méo trong tay mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa… tiếc đéo phải là giá trị, mà là mấy bộ phim con heo mới mất tiền mua, người ta gửi cho chưa kịp xem… khuôn mặt thất thần, ánh mắt dại đi, đầu nghểnh sang một bên… nước mắt trực trào ra. @@@
– Thôi tí mua cho cái khác, làm éo gì như mấy con dàn bà chực khóc thế kia ^^ – Mộc Cắc cười nói.
Mạnh nát không giám bảo bên trong còn mấy bộ phim heo chưa kịp xem @@, đành chấp nhận mà dần ổn định lại.
– À, chiều nên mua điện thoại cho mọi người đi, ai cũng có mà ba người không ai dùng, có việc gì không thể nói luôn được, thời buổi máy bay công nghệ phát triển ầm ầm mà chẳng ai có là sao? – Mạnh nát lên tiếng.
Cả ba thấy cũng có lý, đéo gì toàn người tiền không thiếu mà không có cái điện thoại dùng, chốc lát phải đi mua mới được.
– Thế nói đi, nãy hai thằng mày đi đâu. – Dung hỏi.
– Đây tao kể cho. – Phi lên tiếng, nhớ lại rồi ngồi kể…
(Lúc sáng)
– Mày đi chơi không? – Phi hỏi…
– Đi đâu? Thấy bảo nay có Vương tử qua, mày không ở nhà à? – Mộc Cắc hỏi…
– Vương tử kệ mẹ chứ, Vương Phi thì tao ở nhà, xem có đẹp không, với lại mình làm mẹ gì đâu, có cũng được mà không có cũng được. – Phi cười nói.
– Ừ, lâu rồi tao chưa xả, đi làm tí mẻ nhể? – Mộc Cắc nói…
– Ok!!! – Phi đáp, lập tức tìm Vương lấy 1 vali tiền đô, hai thằng ròng nhau ra lấy xe mà phóng đi mất hút, đi tới một khu giải trí cho mấy anh em thuộc tầng lớp thượng lưu, khu này ăn chơi khét tiếng nhất cái xứ ngoài này, cho nên rất đông những công tử con nhà siêu giàu và bạt ngàn những em gái xuất hiện ở đây để chèo kéo hy vọng được nằm trên giường của những đại gia.
Phi với Mộc Cắc đi vào, hai thằng quần áo hơi lôm côm, luộm thuộm nên bọn giữ cửa đưa tay chắn, không cho thằng nào vào cả.
Hai thằng đang hoang mang thì thấy bên cạnh cũng có một thằng đầu xanh đầu đỏ, cực kỳ ngổ ngáo, nó đi vào mặt nghênh lên cũng bị mấy thằng kia chặn lại, thanh niên này liền túm cổ áo thằng đó mà vả cái “đốp”
– MÀY BIẾT BỐ TAO LÀ AI KHÔNG? – Thanh niên kia nói như hét vào mặt thằng nhân viên này. Câu hỏi cực kỳ có chất lượng, lập tức bên trong có một thằng hình như là quản lý, nó liền chạy ra mà khúm núm mời người kia vào.
Phi nhìn Mộc Cắc.
– Hay đấy là ký hiệu à? – Phi hỏi…
– Không biết, đã đi bao giờ đâu. – Mộc Cắc đáp, những chỗ này thằng Mạnh nát chắc biết, mà giờ nó cũng không ở đây.
– Thử đi. – Mộc Cắc nói, Phi lập tức nhào tới xách cổ thằng canh cửa này dơ lên không, chân thằng đó chới với đạp lung tung.
– MÀY BIẾT BỐ TAO LÀ AI KHÔNG? – Phi cũng hô, lần này thằng quản lý lại đi ra, nhưng không nhận ra hai thằng này là công tử hay thiếu gia nhà nào cả, lại còn nhìn quả stylist của hai thằng này, dù bố bọn nó có là ai thì chắc chắn cũng không có làm to cho nên, kệ mẹ.
– Là ai thì về hỏi mẹ mày, đuổi bọn nó đi, bẩn hết cả sảnh rồi. – Thằng quản lý liền ra lệnh cho bọn đàn em, gì chứ đánh nhau thì Phi với Mộc Cắc chưa ngán ai bao giờ. Nhìn phải có đến 20 thằng chạy ra, vây kín hai thằng, Phi với Mộc Cắc vẫn đứng mà nhìn, bọn nó định ập vào thì một tiếng quát to vang lên.
– Cút!! – Người này quát rồi lập tức chạy vào chỗ Phi với Mộc Cắc, thằng quản lý nhận ra là người bảo kê tới thu tiền hàng tháng, nó liền đi tới bên cạnh định xoa tay mà nịnh hót thì bị vả một cái hộc cả máu mồm.
– Dkm… mày biết ai đây không? Muốn mở để làm ăn nữa không? – Thằng kia hỏi…
– Em… em… không biết… – Thằng quản lý run rẩy ôm mặt mà đáp.
– Dkm mày… ra đây. – Thằng kia túm cổ thằng quản lý lôi ra một góc mà nói. Chỉ 1 phút sau thằng quản lý lập tức quỳ mọp xuống chân hai người mà lạy như tế sống.
– Em xin các anh, nãy em không biết, các anh bỏ qua cho em, em xin mời vào trong, để em chuộc tội – Thằng quản lý vẫn quỳ xuống mà nói. Phi với Mộc Cắc để ý gì mấy thằng này, dẫn mời hai người vào trong, chọn một phòng vip nhất.
Chuyện chẳng có gì nếu như chỉ ăn với chơi, lúc đi ra ngoài thì Phi vô tình húc vào một thằng, thằng này ăn mặc rất lịch sự, quần âu áo sơ mi trắng, tóc vuốt lồng lộn.
– Mày mù à? – Thằng kia hỏi, nhưng là tiếng Trung, Phi nghe thì hiểu ngay, nó biết tiếng trung mà, chỗ này cũng có người trung qua à? Xem ra làm ăn to thật.
“Bốp” Phi bạt tai một phát, không nói nhiều, ” công nghệ Var” luôn @@
Thằng đó lập tức ôm mặt lùi lại mất hút, mấy phút sau khi Phi trở lại phòng cùng Mộc CẮC thì một đám lao vào, đi theo là thằng lúc nãy bị Phi vả, không nói không rằng, nhảy vào hai người mà đấm đá, nhưng khổ nỗi trứng chọi đá, không lâu… nằm gục hết, thằng kia run hết cả chân, Phi đi tới đấm thẳng vào ngực, không có ý giết nên chỉ bị đau mà ngất đi, mất hứng nên hai thằng về luôn!!!
Dũng với mạnh nát không quan tâm vụ ẩu đả, chỉ quan tâm cái chỗ ăn chơi kia, phải qua đấy chơi một chuyến mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro