Dũng

Phần 140

2024-08-28 01:33:09

Phần 140
Khi đám người của Khôi vũ đã có mặt tại vị trí của ngày trước, lần này dường như Thiên long bang vẫn còn chưa biết được nguy hiểm, điện sáng trưng, ai cũng còn dư âm sau cuộc chiến hôm trước.

– Không biết bọn chúng sẽ tới nữa không. – Hương với vẻ mặt hơi buồn man mát lên tiếng.

Trong chỗ này chỉ có vài người thuộc cao tầng Thiên long bang đang tụ tập.

– Cũng chẳng biết được, khi không có Lão đại và mọi người ở đây thì chúng ta phải cố gắng thôi. – Mạnh nát nói.

“Uỳnh…” Mọi người thiên long bang đang ngồi nói chuyện thì một âm thanh lớn vang lên làm cả đám giật mình. Theo thói quen mọi người đều ồ ạt ra ngoài, hướng ánh mắt mà nhìn về nơi gây ra tiếng động lớn như vậy, cánh cổng của Thiên long bang bị đổ sập xuống, bụi bay mù mịt, chỗ cánh cổng sập xuống thành khoảng nứt và lõm…

– Con mẹ nó chuyện gì vậy? – Mạnh nát lên tiếng, nó nhìn chăm chú sau lớp bụi ấy, có rất đông người đang đứng…
– Không xong, là đám lần trước lại tới. – Một trong tứ long nói.
– Toàn bộ nghênh địch. – Mạnh nát quát lên, nó cũng nhảy ra ngoài… theo đó mọi người đều ồ ạt đi ra.

Đám Khôi vũ đi vào trong, lúc này hai bên đứng trên cùng một khoảng sân. Nhưng số lượng người bên thiên long bang lại đông hơn, do vậy khí thế cũng áp đảo hơn.

– Chúng mày bỏ mạng tại đây gần trăm đứa vẫn chưa sợ sao còn dám quay lại? – Mạnh nát hỏi, là người có tiếng nói trọng lượng nhất ở đây vì vậy việc nó lên tiếng để trấn áp tinh thần bên kia là hoàn toàn chính xác.
– Hử? Con sâu con kiến nào mạnh miệng vậy? – Tiếng nói phát ra từ trong đám người bên Khôi vũ.

Một đường rẽ sang hai bên, hai thân ảnh từ từ đi lên trên.

Người bên Thiên long bang nhìn hai đứa thanh niên này, con bé thì nhìn có vẻ xinh đẹp đấy cơ mà nhìn thấy có phần hơi lạnh lùng còn thằng thanh niên kia thì mảnh khảnh như thư sinh vậy. Hai đưa này xuất hiện nhìn biểu cảm của đám bên kia thấy rụt rè và kiêng kị… đoán chừng có thể là vì hai đứa này mạnh hơn chăng.

– Cẩn thận hai đứa nó. – Mạnh nát quay mặt sang ngang nói đủ cho đám cao tầng Thiên long bang nghe thấy.
– Chỉ là hai con cún con đã lớn chưa mà giám ở đây sủa? – Chị chảnh không yếu thế, với tính tình nóng như kem thì không khó để những lời văn này tuột ra từ miệng chị chảnh.
– Ai chà… một con khọm già có thân hình sồ sề mà cũng đứng ra để khiêu khích à? – Lăng nhi lên tiếng, cô cực kỳ chán ghét bị kẻ khác coi là trẻ ranh, lại còn so sánh như thế thì khác nào bảo cô là chó. Từ bao giờ đến giờ chưa ai dám nói với cô như vậy cả. Đối phương lại là phụ nữ cho nên mức độ của lời nói sẽ tăng lên vài phần sát thương.
– Chó con mà hung hăng. – Chị chảnh mắng thêm câu nữa, lao người lên nhưng lại bị Hương giữ lại.
– Bình tĩnh đi nào. – Hương cố gắng vững tinh thần cho Chị chảnh. Con mẹ nó, con nhỏ kia mới lớn mà mồm mép lại quá sắc bén, phụ nữ kị nhất là gì??? Nói về nhan sắc. Không có bất kỳ người phụ nữ nào thích bị nói hạ thấp nhan sắc của mình…
– Sao? Không cần vội, hôm nay chắc chắn cho tụi mày lọt hố chung với nhau. – Lăng nhi nói, lời nói rét buốt tựa như băng giá vậy.
– Cô nên cẩn thận kẻ dị sĩ kia cũng không biết là ai trong đám này. – Khôi vũ hơi lo mà nhắc nhở Lăng nhi, dù gì cờ – rớt mà bị làm sao hay có chuyện gì thì mình cũng chẳng thể chịu đựng nổi hậu quả.
– Sợ gì? – Lăng nhi nói.

Bất chợt cây vũ khí của cô được rút ra, âm thanh gai người kêu lên. Lăng nhi nắm chặt cây vũ khí mà vung lên lao tới chỗ của Chị chảnh, miệng nở nụ cười hơi nhếch mép…

– Muốn cắn người sao? – Chị chảnh cũng đáp lại lời nói, hai nắm đấm được huy động, lực dồn vào hai cánh tay tự tin mà nhảy ra đối chiến.

Xung quanh tràng cảnh hàng trăm người cũng không có ai giám lao lên trợ chiến, kể cả Khôi vũ và đám cao tầng Thiên long bang cũng phải đứng xe, hai người này đang chọn nhau làm kẻ thù nếu như xen vào không may bị cuốn vào cuộc chiến sẽ không ổn.

– Hừ, tay không mà dám đỡ vũ khí sao? Nực cười. – Lăng nhi nói một câu khoogn to không nhỏ, cây vũ khí bổ xuống. Là mâu cầm tay cho nên nếu để lưỡi cong của Mâu đâm trúng, máu không thể cầm nổi, không chết vì bị đánh thì cũng chết vì mất máu…

Chị chảnh dựa vào những kinh nghiệm mình có được trong thực chiến. Cô là người lớn lên trong đấu trường vì vậy kinh nghiệm chỉ có thừa chứ không thiếu. Cánh tay giơ lên đỡ đúng vào phần cổ tay của Lăng Nhi đang cầm mâu, đà bổ xuống bị cản lại. ChỊ chảnh thấy thế công của đối phương đã bị hóa giải thì nhanh chóng dồn lực vào tay còn lại dang ra hết cỡ để có thêm đà…

– Mẹ mày… – Chị chảnh chửi rồi ngay sau đó nắm đấm nhằm vào người của Lăng nhi mà đấm tới.

“Bụp…”

Chị chảnh hơi sững người, nắm đám của cô bị cản lại nhanh gọn, đánh mắt nhìn Lăng nhi. Cô ta thậm chí còn ra đòn không chú tâm lắm, cứ như tiện tay vung bừa lên vậy… Chị chảnh bây giờ cảm nhận được cánh tay có chút tê dại, lực đạo của con bé này quả thực mạnh mẽ…

– Hahaha… Có thế này thôi sao? – Lăng nhi ngửa mặt lên cười một tràng, cô lại cúi mặt xuống tỏ vẻ thất vọng thì phải…

Chị chảnh rụt tay đấm lại, cả người huy động lực đạo tới mức cao nhất, cánh tay vung ra vài nắm đấm tiếp. Lúc này lực đã được gia trì, cộng thêm tốc độ ra đòn, Lăng Nhi hơi lùi lại một chút… quay người sang 1 bên né nắm đấm đang tới, nắm đấm sượt qua ngực cô chỉ cách có 1 – 2 phân là chạm vào rồi. Không biết đây là Lăng nhi tự tin né đòn hay là chỉ theo bản năng, nếu như là sự tự tin thì nó chính xác tới mức độ như vậy đủ để người trong giới phải há mồm mà nhìn…

Cây mâu trong Lăng nhi thả xuống, cánh tay kia mau chóng bắt lấy.

“Soạt…”

Một đường mâu quét từ dưới bổ ngang lên, sượt qua đầu của Chị chảnh, lưỡi Mâu quét qua mái tóc thấy có một chút bị chém trúng rơi xuống đất… Mấy người Thiên long bang một phen hú hồn vì sự ra tay quá quyết đoán và nhanh nhẹn, lưỡi mâu chém ngang qua mà sợ rằng pha đó Chị chảnh gặp nguy hiểm…

Chị chảnh liền vung chân đá lại để tách ra, nhưng chân của chị chảnh đạp tới thì trung ngay Lăng nhi cũng co chân lên đỡ, dường như cô ta đọc được suy nghĩ và các đòn ra chiêu của Chị chảnh vậy…

“HỰ…”

TiẾNG như bị trúng đòn mà vang lên, Chị chảnh trong lúc còn đang muốn thu người về để đấm tiếp 1 cú bồi nữa cơ mà Lăng nhi quá nhanh nhẹn, cô ta quá nhanh, tốc độ này phải nói trên Chị chảnh rất nhiều đã mượn lực chân co lên mà tặng luôn một cú duỗi chân thẳng vào eo khiến cho Chị chảnh bị dính đòn bắn ra sau.

Hương Ying lao tới mà đỡ, tránh cho Chị chảnh bị đập người xuống đất…

Con mẻ này mạnh quá, mới vài chiêu đã hạ đo ván Chị chảnh rồi, xem hôm nay lành ít dữ nhiều đây.

– 3 Người các ngươi rút đi, con nhỏ này mạnh quá, chưa biết thằng thanh niên kia còn mạnh tới mức nào nữa. – Mạnh nát nói, quá rõ ràng với trận vừa rồi, chỉ mới có đâu đó vài phút ngắn ngủn, ra chiêu cực ít vậy mà lợi thế và chủ động đã bị con nhỏ này chiếm hết. Đây đích thực là cao thủ mà lão tứ nói trong sự e ngại rồi…
– Không được, còn nơi này với lại 1 người không lại thì hai người, phải cho bọn nó chôn xác ở đây. Sau này mới yên tâm mà nhàn nhã qua ngày. – Hương nói, cô cực kỳ tức giận, ra tay đánh chị chảnh thì chị em cô, cô phải đứng ra bảo vệ thôi.
– Cái gì? Rút lui sao? Chôn xác sao? Hahaha… nực cười. Không ai có thể rời khỏi đây được. – Lăng nhi tự tin nói, cây mâu được khua động, xoay trong lòng bàn tay của LĂNG NHI, cô nhảy bổ tới chỗ Chị chảnh…
– Nhanh lên, sau này Thiên long bang còn người thì còn hy vọng. – Mạnh nát bất giác quat to lên. Là người có tầm nhìn cho nên chỉ mới qua 1 lần thăm dò, nó đã biết được chênh lệch và đường đi nước bước sau này làm sao có thể giúp Thiên long bang…

Lăng nhi nhào đến, cô vung mâu bổ xuống, lưỡi mâu sắc như dao cạo nhằm chỗ mấy người nện… Ying với Hương và Chị chảnh cùng ra đòn mà đánh trả, ba người bật lên mà cô lập quây LĂNG Nhi vào giữa trung tâm tạo thế chân vạc ba góc.

Khôi vũ thấy như vậy cũng muốn nhào lên để giúp đỡ nhưng lại bị cử chỉ của Lăng nhi ra hiệu không được xen vào… Vì vậy cũng đành đứng ngoài mà xem.

– Gì đây? Vừa nói cún con sao lại để ba chị chăm sóc thế này? Vinh dự quá!!! – Lăng nhi nói, con mẻ này giọng chua thực sự, nói mà cứ như đang cào mặt người ta vậy.

Hương không nói gì cả, cô dùng thân thủ nhanh nhẹn của mình mà lướt tới đánh thẳng vào người của LĂNG NHI. Ám trảo vẫn là một chiêu công kích lợi hại của Hương, cô tự tin vào những gì mình có nhào tới mà trút sự tức giận trong lòng. Khi ám trảo đang bổ xuống thì bị cán mâu chặn lại, mượn thế LĂNG NHI dùng luôn chuôi mâu bấm ra con dao găm mà cứa vào tay của Hương. Tuy rằng phản xạ rất nhanh nhưng tay của Hương vẫn bị cứa 1 nhát, máu từ đó bắt đầu rỉ ra. Hương phải nắm chặt tay lại mà bật người lùi lại. Chiếc áo mặc bên ngoài bị cô xé phần bụng.

“Roạt…”

Lấy chỗ vải đó mà quấn vào tay.

– Có sao không chị? – Ying vội vàng hỏi.
– Không sao, không ngờ vũ khí của nó lại quỷ dị như vậy. – Hương quấn xong thì đáp lại Ying.
– Ying, phụ trách dùng sở trường của em, chị với Hương đánh. – Chị chảnh mặc dù đã bị đánh vẫn còn đau cơ mà phải nén xuống để tiếp tục xử lý con bé này…

Chị chảnh dậm chân, bật người tới, chỗ bị dậm thì lõm một chút xuống dường như cơn thịnh nộ của Chị chảnh đang dâng trào rất cao thì phải.

– Tới đây… – Lăng nhi vẫn nở nụ cười nhẹ mà như không xem mấy người này vào mắt thì phải.

Cây mâu thu con dao găm lại, thấy thế công của Chị chảnh như vũ bão, LĂNG NHI ném cây mâu tới chỗ đó rồi quay người chủ động nhào tới vị trí của hương đang lao tới. Cây Mâu bay vụt qua khiến cho chị chảnh phải mất đà ngửa người ra né, thế công bị chậm lại. Hương tay đau nhưng còn bên kia, ám trảo vẫn tiếp tục được sử dụng, lần này không có mâu ở bên người không thể làm thương lén được cô.

Nhưng Lăng Nhi lại cũng cũng rất giỏi về đánh giáp lá cà, Chị chảnh đấm mà cô ta còn có thể trả đòn ngang tay thì cũng đủ hiểu. Chân của LĂNG NHI quét xuống đất, Hương chủ động lộn người để tránh, LĂNG NHI thấy cơ hội tới, dồn lực vào chân để cố định cho vững rồi vung tay ra sau tụ lực muốn đấm tới lúc Hương còn đang xoay lộ người, cú đấm sắp tới chạm vào Hương rồi.

“Viu… viu…” hai tiếng rít gió lập tức kêu lên, hai cây phi đao bay tới chỗ Lăng nhi, nhắm vào vị trí bắp đùi và người của Lăng nhi. Ying ra tay quá kịp thời muốn hóa giải đòn công bất lợi giúp Hương. LĂNG NHI nghe tiếng phi đao, cả người liền dậm chân mà bật lên cao tránh khỏi hai phi đoa đang lao tới, dơ chân sang tiện đà muốn tấn công vào người của Hương. Đúng lúc này Hương cũng đã tiếp đất, cô dơ trảo lên mà đỡ, khi chân của lăng nhi va chạm với trảo của hương thì cô bị lún xuống, hai chân hơi khụy đầu gối, lực mạnh quá…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dũng

Số ký tự: 0