Phần 82
2024-08-05 13:48:12
Trong phòng, đằng sau cánh cửa Hoắc Phi vừa mới bỏ đi.
“Ưm… m… Luật… Luật… dừng lại đi”
Cũng có người đang rơi vào hoàn cảnh tương tự như hắn, một câu nói hoàn chỉnh dễ hiểu, Dục Uyển cũng không thể nói được.
Sau khi trở về từ cô nhi viện, mối quan hệ không mấy rõ ràng giữa họ càng tiến xa theo hướng không rõ ràng hơn. Hàng đêm Hoắc Luật đều đến phòng của cô, số lần họ làm tình đã vượt xa phạm vi tính nhẩm của mười đầu ngón tay, ngón chân có thể đếm được.
Rốt cuộc quan hệ giữa họ là gì cô cũng không rõ. Nhưng cô biết rõ một điều, là cô càng ngày càng thích hắn và nghĩ đến hắn nhiều hơn mỗi ngày.
Dục Uyển đang bị Hoắc Luật đè ép lên tường, thân thể to lớn của hắn phủ kín lấy người cô. Đôi môi hồng thuận bị cắn mút đến sưng đỏ, từng cúc áo được hắn nôn nóng cởi ra.
Bộ ngực sữa mềm mại đã vượt ra khỏi phạm vi của một chiếc nịt ngực có thể kiểm soát, nằm gọn trong tay của Hoắc Luật. Hắn nhào nặn, nắn bóp, xoay tròn chơi đùa đủ kiểu.
“Ưm… m!!! Luật… dừng lại đi” Dục Uyển cố gắng tách ra khỏi nụ hôn cuồng loạn của Hoắc Luật, cô thở hổn hển nhìn hắn.
Thân thể xích lõa trắng hồng gợi tình đang phô bày dưới ánh sáng. Cạnh cửa sổ những tia nắng đang chiếu rọi lên người của Dục Uyển, cô nguyên sơ như một đứa bé, ngực hồng trắng nõn đang vểnh cao ngạo nghễ, cả người cong lên như sợi dây cung, hai tay bám víu vào tường, những âm thanh nức nở kiều mị đang bật ra khỏi kẻ răng. Tất cả là do sự tra tấn ngọt ngào của người đàn ông trước mặt.
Hoắc Luật trượt xuống dưới, đưa lưỡi liếm mút lấy nhũ hoa ở trước ngực của Dục Uyển, khiến nó càng nỡ rộ xinh đẹp. Hắn hé môi ra cắn nhẹ vào nhũ hoa rồi ngậm vào trong miệng như một đứa trẻ say sưa mút kẹo.
“Ưm… m… m…” Dục Uyển chịu thua trước khả năng của Hoắc Luật cơ thể cô lại ưỡn cao, đẩy sâu ngực vào trong miệng hắn.
“Cứng rắn như vậy, không phải mày cũng đang muốn sao” Hắn ngẩng đầu lên mỉm cười rất gian xảo, đưa tay ngắt nhẹ lấy nhũ hoa của Dục Uyển.
Về phương diện này, bọn họ đã tìm thấy sự đồng cảm. Hắn mang đến cho cô sự sung sướng tột cùng, cô đem đến cho hắn cực khoái không ai có thể thay thế được. Họ như là thuộc về nhau. Theo thói quen, tay của Hoắc Luật lần theo lối mòn mà tìm đến nơi ấm áp bên dưới quần lót của Dục Uyển.
“Luật! Dừng lại đi… hôm nay không được… Ưm… m…” Dục Uyển vừa mở miệng ra, Hoắc Luật đã cắn lấy nhũ hoa ngậm trong miệng, hắn biết đó chính là điểm nhạy cảm nhất trên người cô, nếu còn tiếp tục cô nhất định sẽ mềm nhũn ra và ngoan ngoãn nằm im cho hắn xơi thịt.
Dục Uyển cố gắng vượt qua sự cám dỗ, túm lấy tóc của Hoắc Luật kéo lên, thở gấp nhìn hắn.
“Tôi tới tháng rồi, nên hôm nay không được”
Hoắc Luật hụt hẫng ngẩng đầu lên nhìn cô, xen lẫn chút hoài nghi.
“Lúc ở bệnh viện không phải mày có rồi sao, cái đó… một tháng có thể có hai lần sao”
“Có thể, nếu kinh nguyệt của anh không đều”
“Kinh nguyệt không đều… là cái gì” Hoắc Luật chưa từng có kinh nguyệt thì làm sao hiểu được cái khái niệm rộng lớn đó, hắn nhìn cô.
“Anh đi mà hỏi bác sĩ phụ khoa…”
Dục Uyển không muốn cùng Hoắc Luật bàn bạc về vấn đề sinh lý của phụ nữ, cô đẩy hắn ra và tìm kiếm quần áo của mình. Nhìn khắp cả căn phòng, không biết cái áo lót đã bị Hoắc Luật ném đến nơi nào.
Thấy rồi, nhưng tại sao nó lại nằm dưới chân của hắn.
“Làm ơn nhấc chân lên giùm…” Cô cúi người xuống nhặt chiếc áo lót lên và mặc vào người.
Lại phát sinh chút rắc rối nhỏ, ngày thường chỉ cần 5 giây là cô đã cài xong cúc áo, nhưng lần này lại không được, có phải bị hư rồi không. Dục Uyển định cởi ra để xem vấn đề là ở đâu, thì “anh ấy” bước tới.
“Để tao giúp mày”
Không chỉ cài lại cúc áo lót, Hoắc Luật còn nhặt áo lên giúp Dục Uyển mặc vào. Hắn xoay người của Dục Uyển lại, giúp cô cài lại hàng cúc áo phía trước.
Chiều cao của Dục Uyển so với nữ giới đã gọi là cao, nhưng với Hoắc Luật cô vẫn là nấm lùn thấp bé. Nếu không để tâm đến vẻ đẹp cuốn hút của hai núi thịt mềm mại trước ngực. Thứ Hoắc Luật nhìn thấy là chiếc mũi cao nhỏ nhắn, cái miệng ướt át ngọt ngào được được hắn nhai ngấu nghiến nãy giờ còn sưng đỏ, thì chỉ còn lại nửa khuôn mặt phấn hồng đáng yêu là coi được.
Thật đáng tiếc, nếu không có cái bớt đỏ trên mặt, vẽ đẹp này nhất định sẽ rất hoàn mỹ.
Dù không ngẩn đầu lên, Dục Uyển vẫn cảm nhận được ánh mắt soi nóng của Hoắc Luật giành cho mình, góp phần vào những nguyên nhân làm cô căng thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro