Phần 9
2020-11-12 08:29:00
Ăn sáng xong, tôi chở em đi đến đối tác đúng hẹn. Đón tôi và em vẫn là gương mặt cũ, nhưng trong ánh mắt lộ rõ sự quan tâm và lo lắng.
– Hôm qua anh em ngủ ngon không?
– Hơi mệt anh…
– Còn em? Đối tác quay qua em tôi…
– Em ngủ chẳng biết gì, tại rượu của anh đấy.
Ặc, tôi thầm nghĩ. Em tôi cũng hình như đã chuẩn bị trước câu trả lời.
Đón tôi và em vào phòng họp đã chuẩn bị sẵn. Có cả hoa tươi trên bàn. Chủ khách ngồi phân minh. Thêm một đồng chí kỹ thuật tham dự. Sau lời giới thiệu của đối tác, tôi đi thẳng vào vấn đề.
Thực ra trong làm ăn, ai cũng muốn chiếm lấy cái phần hơn và hy vọng đối tác của mình không phát hiện ra. Nhưng hậu quả của nó thì khách hàng bên tôi phải gánh chịu. Trước khi đi tôi đã xin phép xếp xem qua phần hợp đồng đã ký giữa hai bên, rồi của cơ quan ký với khách hàng, tôi đề xuất phương án tận dụng cái TCVN còn hơi hở một chút để cân bằng lợi ích. Tóm lại là mỗi bên nhường nhau một ít mà khách hàng cơ quan tôi không kiện được…
Đó là phương án về mặt giấy tờ, đối tác nở rõ khuôn mặt hài lòng. Quay sang nói chuyện giải pháp, tôi hướng về kỹ thuật của đối tác. Chú bây giờ làm như này, như này cho cháu. OK?
Đương nhiên là OK vì tuổi nghề của chú ý quá rành. Chỉ sự kết hợp giữa mới và cũ khiến cho hai chú cháu chỉ một loáng là xong. Toàn bộ câu chuyện được giải quyết chưa đầy 30p.
Đối tác rạng ngời dẫn hai anh em đi tham quan một vòng cơ sở. Em tôi nhanh nhẩu đi trước cùng đối tác, tôi song hành cùng chú kỹ thuật sau. Nhìn bờ mông em lắc, tôi thầm nghĩ vạch ra kế hoạch ăn chơi sắp tới.
Kim đồng hồ mới chỉ đến 9h sáng thì hết việc, quay sang tôi, đối tác hỏi:
– Trưa nay mời hai anh em ăn đặc sản tiếp nhé.
– Thôi anh, để hai anh em em tự lo. Anh về chuẩn bị hồ sơ giấy tờ rồi em qua lấy.
– Bao giờ em qua?
– Chuyện đó còn tùy anh. Không biết ở đây thì đi chơi đâu anh nhỉ?
Hỏi là hỏi vậy thôi, chứ cái đời sinh viên của tôi, chỗ nào tôi chả lặn…
– Hai anh em đi chơi đi, đúng đó. Lấy xe máy đó mà đi. Nếu không ngại xa thì đi chỗ đó…
– Chỗ nào hả anh? Xa không ạ? Em tôi xen vào…
– Đi xe máy mất chừng một tiếng.
– Thế hả, vậy ta đi thôi anh. Nghe tả mà em đã thấy thích rồi…
OK em. Rồi cả bốn người quay về văn phòng. Trên đường đi, đối tác ghé tai tôi nói nhỏ.
– Em qua phòng anh tý.
– Có việc gì vậy anh?
– Ừ qua anh có chuyện muốn nói.
Bước vô phòng, tôi thấy trên bàn là hai cái phong bì chuẩn bị sẵn. Chả biết bao nhiêu nhưng tôi thấy dày cộp.
– Anh cảm ơn chú. Đối tác vừa nói vừa đưa cho tôi cả hai phong bì. Chú đưa giùm anh cho em Trang nhé.
Tôi bối rối và thầm nghĩ, những chuyện thắc mắc vừa qua, chuyện lần đầu đối tác đưa phong bì và cả sự cảnh giác nhen nhóm trong người từ tối khiến tôi e ngại thực sự.
– Anh đưa cho Trang giùm em. Vụ này em chỉ giúp anh thôi. Anh lo cho bọn em ăn ở thế rồi, tiền công tác còn chưa tiêu đồng nào. – Tôi nói lộ vẻ chân thành nhưng cương quyết.
– Thôi được. Em đi bao giờ về?
– Chưa biết được đâu anh, trưa và tối nay anh để bọn em tự nhiên.
– OK em.
Rồi tôi rảo bước đi ra nhà xe, kệ cho đối tác tìm gặp em tôi rỉ rả. Trong đầu thoắt ẩn thoắt hiện phương án khi về lại cơ quan, chuyện làm ăn. Nhưng nghĩ suy bây giờ cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. Thôi kệ, tôi và em chơi đã. Nghĩ đến đó lòng tôi lại rạo rực.
Một lúc sau, em tôi ra. Biết thừa là em có chuyện nhưng tôi tảng lờ và giục em lên xe.
– Nhanh nhanh em, đường còn xa.
– Anh biết đường đi chưa?
– Anh biết rồi. Nó ở chỗ đó, mình cứ vừa đi vừa hỏi.
– Vâng.
Đó là một bãi biển nổi tiếng, sự quấn quýt của núi, biển và mây nước khiến cho tôi và em mê muội. Tìm một quán bờ biển hiền lành, hoang sơ, tôi và em chân trần dắt nhau xuống bãi. Cát còn tinh khôi đến mức rộn rạo dưới chân người. Nắng cũng như muốn chiều lòng người, gần trưa mà mây đâu kéo đến làm cho nhạt bớt. Chợt nghĩ đến giấc mơ tối qua, sự thật đang hiện về khiến tôi bâng khuâng. Chỉ còn thiếu cái mặt quỷ.
Tôi và em, hai đứa cứ lặng lẽ bước bên nhau, mỗi người một tâm tư chả ai nói nên lời… Tôi chủ động phá tan sự tĩnh lặng.
– Đẹp không em?
Em nhìn tôi với ánh mắt xa xăm dường như chưa dứt được tâm tư.
– Anh nghĩ là đẹp hơn biển quê mình, em nhỉ?
– Vâng.
Em kéo tay tôi lội xa thêm một chút ra biển. Quần dài hai đứa đã xắn lên cao nhưng không đủ cho nhưng cơn sóng nghịch ngợm chỉ chực tràn lên đùi. Cứ chạy và nhảy đùa sóng như thế, em và tôi bây giờ chính là tình nhân.
Kéo em ngồi xuống, ngồi trần trên một ghềnh đá sát biển, tôi và em cùng mơ mộng.
Tôi kể với em về thời sinh viên thơ ngây của mình, em kể cho tôi những kỷ niệm tán tỉnh của bạn em… Chuyện dài tưởng chừng như không dứt. Hình như trước biển hay những gì phóng hết tầm mắt, con người tự cảm thấy bé nhỏ và thật thà.
Bóng nắng đã bắt đầu trở chiều, em và tôi vẫn chưa muốn dứt. Câu chuyện cứ mãi dài cho đến khi cả hai đều cảm thấy đói.
– Về thôi em, anh đói lắm rồi.
– Vâng.
Bỏ tay ra khỏi vòng eo, tôi dắt em đứng dậy. Từ chỗ này về quán cũng tương đối dài. Hai anh em dắt díu nhau đi trên bãi biển hoang sơ và đầy thơ mộng. Bước chân cứ lẫn vào nhau…
Về quán, tôi chọn chỗ ngồi, còn em gọi món. Đến cái đoạn chọn đồ uống thì tôi thăm dò em.
– Chúng mình uống bia hay rượu?
– Tùy anh. Đừng bắt em uống nhiều là được.
– OK em.
Tôi gọi một chai rượu, nói với em rằng ăn hải sản phải uống rượu mới hợp. Trưa hôm đó cả tôi và em cưa hết chai 65 rượu trắng. Không hề ép em, nhưng quả thật là em uống cũng nhiều. Câu chuyện nổ như pháo, nhưng hễ em định nhắc đến chuyện công việc là tôi lại lấp liếm đi, rằng hôm nay chỉ là chơi thôi, đừng để cái gì trong đầu.
Cố tình, phải cố tình như thế để cho đến khi về nhà, em ý tự báo cáo với xếp. Còn tôi cố tình đứng ngoài cuộc chơi.
Trên đường về, chuyện vẫn không dứt. Hình như em ấy cũng đồng lòng với tôi, kể cả chuyện sắp tới.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv.com/du-gai-co-quan/
Tôi thầm nghĩ, chuyện em lo lắng suốt cả chuyến đi, tôi giải quyết nhẹ nhàng và thoải mái. Trong thâm tâm, nếu tôi là em thì cái sự thoải mái còn gấp nhiều lần. Đó là chưa nói đến chuyện tôi cảnh giác với những gì đang diễn ra, để cho em cầm chịch. Sự thoải mái của em đang dần dần đến với tôi như thể lâu lắm rồi.
Đường về sao mà ngắn, cả tôi và em đều không nghĩ là về nhanh đến thế. Chuyện còn chưa hết, cổng khách sạn đã lù lù trước mặt. Cũng có thể là rượu làm tôi đi nhanh hơn.
Lướt vào phòng em như thể đúng rồi, tôi lăn ra giường nằm ngửa. Hai bữa nhậu liên tục và làm tình khiến cảm giác của tôi rã rời. Mặc cho trong phòng là một mỹ nhân open. Em làm việc của em, tôi bắt đầu thiu thiu ngủ thì em sà xuống…
Quần sooc, áo ba lỗ, mặt mũi lại tươi tỉnh (chắc là vừa tắm xong), em bắt đầu quậy phá tôi…
– Giời ạ, sao anh định ngủ như thế này?
– Anh mệt quá.
– Mệt thì mệt, ngủ cũng phải đàng hoàng.
Mặc kệ em lăn lê tôi, tôi phó mặc. Em chỉ trừ cho tôi mỗi cái quần sịp. Máy lạnh cũng bắt đầu phát huy tác dụng, tôi trùm chăn mỏng và thả lỏng người.
Nhưng em, hình như chẳng muốn tôi được yên, hết quay ôm ấp tôi, thở phà hơi nóng vào cổ tôi, chỉ thiếu làm cho tôi buồn… Mở mắt ra nhìn em, em nhìn lại như khiêu khích. Đôi mắt không lời của em làm cho tôi thoắt tỉnh. Lạ thật, quyền uy của đôi mắt!
Những xúc giác của tôi bắt đầu hoạt động, mắt tôi bắt đầu lại mơn trớn. Cậu nhỏ thì dường như chẳng quan tâm đến ai, cứ hùng dũng trong quần tự bao giờ. Biết thừa là em biết, tôi đùa.
– Tha cho anh đi…
– Anh định bao giờ về? – Em không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi.
– Mai anh qua lấy giấy tờ rồi tính. Em thích về khi nào?
– Mai em muốn đi chơi thành phố, tiện thể mua sắm ít quà, được không anh?
– OK em. – Tôi đè ngửa em ra.
Hôn em trong cái cảm giác được chiều chuộng, được thoải mái. Quả thật, sướng khó tả. Các cuộc làm tình vụng trộm trước nhà, trong cơ quan hay là cả hội mỗi đôi một góc… Chưa bao giờ tôi được làm tình trong phòng khách sạn. Cũng vì hồi đó khách sạn còn rất ít, chưa có nhà nghỉ. Với lại thu nhập đồng lương còm cõi, không dám mơ. Tuy nhiên mỗi hoàn cảnh làm tình đều có một sự khoái cảm riêng, khó mà so sánh.
Với tôi bây giờ, trong khung cảnh thời gian vô tư, em cũng thoải mái với tôi và đặc biệt là như một chuyến du lịch “tuần trăng mật”, cảm giác tôi như chẳng muốn về…
Về làm gì khi đầu óc tôi đã bắt đầu căng thẳng ở cơ quan, tuy sự căng thẳng có phần bắt đầu từ em. Rất nhiều chị em của tôi đã từng mâu thuẫn khó tả với em tôi bây giờ. Nhưng tôi biết, nguyên nhân chính không phải là ở em, là ở nơi khác. Chắc chắn là nơi khác, chứ em tôi chả có đẳng!
Nhưng cái chính là kể cả tôi cũng rất lơ mơ. Nói thật, lơ mơ cũng đúng vì suốt ngày chỉ lo công việc, ngoài ra thì chỉ lo em út, chưa bao giờ nghĩ rằng mình phải này nọ, theo kiểu bè cánh, rồi chấm mút… Vì thế nên ai cũng quý, ai cũng cười nói có vẻ vô tư. Nhưng để mà buông màn nói chuyện kín thì họ không! Vì họ chẳng biết là tôi ở phe nào. Mãi sau này tôi mới hiểu. Chỉ vì sau khi tôi bỏ việc ra đi thì chỉ sau có 3 tháng đã xuất hiện scandal. Khi cái sức nặng mưu sinh hay muốn sống trên lưng người khác lấn át lý trí khiến cho chữ ký sai lệch.
Buồn…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv.com/du-gai-co-quan/
– Trang em, anh sướng quá.
Em nhìn tôi e lệ và tôi cũng thừa biết là em cũng sướng.
– Chuyện chúng mình, anh cảm ơn em nhiều lắm.
Đáp lại tôi chỉ là vòng tay em ôm cứng, môi em vội vã tìm môi tôi như ý muốn tôi đừng nói nữa…
Tôi và em lại quấn lấy nhau, lần lượt cùng cởi đồ cho nhau và bắt đầu lại một cuộc đam mê mới. Người em mát rượi vì mới tắm hay vì máy lạnh không biết, những nụ hôn tràn đầy nhục cảm được tôi tiến hành trên thân thể em. Nút lưỡi em đê mê như người yêu với nhau. Bốn bàn tay chăm sóc nhau trên toàn cơ thể, tôi và em nhìn nhau không rời. Em và tôi. Một không gian yên lặng và tràn đầy nhục dục.
Tôi trườn xuống dưới, hôn eo, rà rốn và hôn bím em. Chăm sóc em một cách đầy tự nguyện và hứng thú. Một lúc lâu sau nước dâm thủy của em ra nhoe nhoét cả miệng tôi. Cơn nứng của em bắt đầu dâng và tuột dần khỏi tầm kiểm soát của em. Tôi lại trườn người lên, trườn lên mãi cho tới khi thằng cu cứng ngắc của tôi lọt vào khe đôi gò bồng đảo của em, hai hòn bìu dái của tôi nầng nẫng trên vùng thịt da êm ái…
Mắt em mở to nhìn tôi ngạc nhiên nhưng không hề ngăn trở, đến lúc này thì phần con trong em tôi cũng đang vượt tầm kiểm soát và mặc kệ cho tôi muốn làm gì thì làm. Hai bàn tay tôi dồn ép vú em thành một khe chật hẹp và thằng cu của em cứ nắc liên hồi vào đó. Em tôi trong hơi thở bị ảnh hưởng bởi những cú nắc của tôi, vẫn mỉm cười tê dại.
Tôi dừng nắc và hỏi em.
– Em hôn của anh nhé?
Em tôi lắc đầu không nói.
Nhưng tôi không nắc trên ngực của em nữa mà cầm cậu nhỏ rê dần lên cằm của em, má em, mắt em. Tay chống vào thành giường, tay kia cầm chym dí vào miệng em, đôi môi em vẫn mím chặt.
– Trang, anh xin em.
Đáp lại tôi vẫn là những cái lắc đầu.
Nhưng lắc đầu trong tư thế này khác gì dùng đôi môi quệt nhẹ qua đầu khấc của tôi, càng lắc tôi lại càng hứng. Bí từ, chả lẽ lại hiếp, tôi đành giở bài cuối cùng đánh thẳng vào phần con của em đang chực chờ khoái cảm…
– Em không bú… của anh thì anh sẽ không liếm… của em nữa đâu.
– Trang, anh xin em.
Em nhìn tôi như một chút phản kháng cuối cùng, phần con trong em vốn dĩ được tôi chăm sóc kỹ lưỡng từ hôm qua đã ngóc lên đòi hỏi, khiến cho đôi môi em dần dần hé mở, mở dần ra cho tôi từ từ nhấn chym vào. Cái miệng xinh xinh của những nụ cười cả ngày hôm nay bây giờ ngập tràn chym tôi. Từ trên cao tôi nhẹ nhàng ấn xuống, em mở to miệng dần ra và đón nhận chym tôi.
Nhưng chỉ được một tí thôi là tôi hiểu. Em tôi mới bú chym lần đầu! Tôi rút chym ra và đỡ em ngồi dậy.
– Em, làm cho anh sướng nhé?
– Em không biết.
– Em làm theo anh bảo nhé?
Rôi tôi đứng hẳn dậy xuống dưới sàn, em tôi ngồi trên giường. Với tôi suy nghĩ, tư thế này là thuận tiện nhất cho em tôi học vỡ lòng.
Đúng tầm, chym tôi lừng lững trước miệng em, tôi hướng dẫn em từng bước, từng bước cho đến khi em tạm được. Tôi rút hẳn ra ngoài rồi lại đưa vào miệng em, rút ra rồi lại đưa vào, chưa có cảm giác mút, nhưng không còn đau nữa, lưỡi đã biết rà xung quanh đầu khấc, nơi mà tôi sung sướng nhất.
Và sướng nhất là khi em học thuộc bài + mỏi miệng, rút chym ra vừa tầm, em dùng lưỡi và môi mút đánh chụt.
– Được chưa anh? Anh khiếp lắm.
– Cám ơn em. Anh sướng quá.
Một lời nói chân tình… dành cho em.
Kéo em đứng dậy và xoay mông lại phía tôi, tôi lóng ngóng đưa chym vào phía sau của em, mông em nở rộng về phía sau đón nhận tôi. Mà cũng gần như để cho tôi sắp đặt. Em bây giờ là của tôi, thuộc về tôi rồi.
Úp thìa trên lưng em, chym và bướm đã nằm gọn trong nhau, bàn tay tôi vòng xuống ôm vú em và nắc. Nhẹ dần, nhanh dần, em tôi bắt đầu rên lên những câu vô nghĩa. Và chừng như biết không gian hữu hạn này là chỉ của hai người, em tôi bắt đầu tỏ ra dâm ngôn…
Không thèm giữ ý, em tôi bắt đầu la hét.
– Anh ơi, em sướng quá.
– Anh ơi, em không chịu được nữa…
– Anh nắc mạnh lên…
Và nhiều câu khiến tôi vừa nắc vừa ngạc nhiên. Em tôi hiện nguyên hình là một dâm nữ thứ thiệt!
Chừng như thấm mệt, tôi bắt đầu chuyển sang tư thế khác. Ơn trời, rượu làm cho tôi còn đủ sức đáp ứng em. Tôi nằm ngửa và kéo em lên cưỡi tôi. Em nhiệt tình cưỡi ngựa, nhắp cho lút cán, em tôi bắt đầu xoay. Miệng rên rỉ những câu dâm tục. Đáp ứng em, tôi cũng bắt đầu rên…
– Ứ, ư… anh sướng quá Trang ơi.
– Cho anh chết đi.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv.com/du-gai-co-quan/
Em nằm phủ phục lên người tôi, mông vẫn không ngừng nhấp và ngoáy. Bầu vú nóng hổi của em áp hẳn vào ngực tôi và cọ sát không ngừng. Co người xuống, tôi cố gắng ngậm lấy đầu vú em và nút như điên dại…
– Em ơi bao, anh không chịu được nữa.
– Em hết rồi anh…
Cố gắng nâng mông em lên, rút chym ra khỏi vòng chiến, tôi đè em xuống. Đầu đã lại thành đuôi, em tôi nằm ngửa nhưng hơi thiếu chỗ kê đầu. Ngửa cổ, ngửa bướm và nóng rực, em tôi mềm oặt.
Nắc mãnh liệt và lút sâu tưởng chừng như vô tận, tôi rơi vào khoái cảm cùng cực. Bím em dường như nút chặt lấy chim tôi. Những động tác nắc trong vô thức và ngập trần trong sung sướng của cả hai con người đang chơi trò chơi của tạo hóa làm cho thời gian như dừng lại.
Nước dâm thủy của em tôi lại tràn trề, chym tôi vào ra vườn địa đàng trơn tuột, chỉ có sự co thắt của cơ bym thi thoảng làm cho công cuộc đút vào sâu hơn tý nữa hay rút ra thêm chút khó khăn làm cho tôi càng sướng. Ngoạm hẳn lưỡi và môi vào dái tai em, tôi nút trong vô thức. Nụ hôn tai ướt át ở cự ly gần, hơi thở nóng bỏng của tôi phà vào gáy khiến em tôi quỵ hẳn.
Căn cho đến khi dòng tinh khí đầu tiên chuẩn bị phun trào, tôi rút phắt chym ra và nhè vào ngực em phóng mãnh liệt, từng dòng, từng đợt phun thẳng vào cổ, vào ngực em cho đến giọt cuối cùng. Em ngưỡng cổ lên và nhìn tôi trong tê dại, đôi bàn tay xoa ngực như muốn cảm nhận những dòng tinh khí nóng hổi của tôi trên ngực. Sướng đến cùng cực, cho cả hai…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv.com/du-gai-co-quan/
Khi cơn nứng đã bắt đầu dịu xuống…
– Eo ơi, bẩn. Anh vào phòng tắm lấy cho em cái khăn.
– OK em.
Tôi lồm cồm bò dậy và làm theo những gì em bảo. Em là bà chúa của tôi trong thời điểm này.
– Anh làm người em bẩn quá…
– Em chưa hiểu rồi… – Tôi giằng lấy khăn và lau cho em. – Đó là cái tinh chất nhất của đàn ông. Em mà nuốt cái này, không một mỹ phẩm làm đẹp da nào có thể sánh được (tôi tán, biết đéo gì đâu)
– Eo ơi, gớm chết.
– Là em chưa quen thôi. Khi quen rồi lấy đâu ra cho em bú. Mỗi lần được có một thìa thôi. Cả người anh như thế này, chỉ chắt được ra cho em 1 thìa nhỏ. Em hiểu chứ?
– Ai bảo anh thế?
– Thì các Cụ bảo đấy thôi, “gái gặp hơi trai…”. Hơi trai là cái này đó em, bọn anh đàn ông, nhường cho đàn bà tụi em chỉ bao nhiêu đó thôi.
– Em chả tin.
– Tin hay không tùy em, giờ anh em mình đi tắm đi.
– Vâng, để em tắm trước.
– Tắm cùng đi, tôi đề xuất…
Em ngước lên nhìn tôi như thể chưa tắm cùng đàn ông bao giờ. Đã thế nhé em, anh cho em biết…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv.com/du-gai-co-quan/
Hai đứa trần truồng vào trong nhà tắm. Chỉnh cho vòi nước ấm đủ dùng, tôi kéo em vào dưới vòi sen và bắt đầu phục vụ cho em. Chỉ riêng cái đầu tóc thề là tôi lóng nga lóng ngóng, còn từ vai đổ xuống, tôi tắm cho em như tắm cho em gái tôi thủa còn nhỏ.
Kiểu như…
– Đưa tay đây…
– Xoay vai lại…
– Chìa lưng cho anh…
Từng động tác tắm cùng với những động tác cọ xát mơn trớn trải trên khắp thân hình nuột nà của em, dầu gội, xà phòng tắm… tôi chăm em như người em gái nhỏ. Sặc, khi phần con đã đủ đầy, phần người bắt đầu trỗi dậy, chăm chút cho em tôi cảm thấy như đó là trách nhiệm của mình. Trong con mắt em, đây là một lần vô cùng ngạc nhiên và thích thú. Chưa hết đâu em, tôi thầm nghĩ…
– Em tắm cho anh đi. Người tôi cũng ướt sũng từ lâu…
– Dạ.
Rồi em cũng tắm cho tôi như tắm cho em trai em ở nhà. Chỉ khác là em gội đầu cho tôi thành thạo. Cũng toàn thân và mơn trớn, em làm cho tôi thoải mái và sung sướng.
Bước ra khỏi phòng tắm, hai anh em dìu nhau lên giường. Cả hai đều đã no nê tình dục, chỉ còn là những phần tình nhân chăm sóc nhau từng chi tiết nhỏ. Thoáng trong đầu, tôi bày trò.
– Anh matxa cho em nhé?
– Ai cấm anh đâu?
Ặc. Thời sinh viên chúng tôi thường matxa cho nhau trong những đêm vô vị. Hai thằng đực rựa với nhau học hỏi các món nghề matxa để phục vụ nhau. Nào thì voi dầy, ngựa xéo, rồi thì kiến bò, cò nhảy… Bây giờ tôi mang ra để phục vụ em trong sung sướng. Kể cả cậu nhỏ đang quá sức, nhưng cảm hứng từ đôi bàn tay dường như bất tận. Bóp vai, đùi và bắp chân em, xoa nhẹ trên sườn và thỉnh thoảng véo nhẹ. Tất cả các động tác tôi làm khiến cho em thật là dễ chịu. Bóp đùi và xoa bím, tôi lại thì thầm…
– Lại muốn hôn nữa rồi…
– Tham thế?
– Tại em xinh và quyến rũ quá, Trang ạ.
– Lại nịnh em nữa rồi.
Tôi nằm ngửa ra và bảo em…
– Giờ đến lượt em, làm cho anh…
– Em ngoan ngoãn ngồi dậy và làm cho tôi, lóng nga lóng ngóng, nhưng có hề gì, được em ve vuốt và chăm sóc toàn thân như thế này tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thằng cu lại cứng dần và vươn lên trong quần sịp, em tôi nhìn và cười khúc khích. Phát nhẹ vào chym tôi, em hóm hỉnh…
– Hư lắm.
– Anh chẳng bảo được nó, tại em đấy.
Cúi xuống hôn tôi một nụ hôn vừa phải rồi thì thầm vào tai tôi.
– Em hơi mệt, chúng mình ngủ nhé.
Tôi cũng thấm mệt và muốn ngủ, tôi ôm em cho em gác đầu vào cánh tay, tay còn lại để hờ trên vú em và nhắm mắt lại. Bên tôi, em cũng nhẹ nhàng rơi vào giấc ngủ êm đềm và tin cậy.
Tỉnh giấc trong cơn đói cồn cào, kim đồng hồ chỉ gần 22h đêm, tôi quyết định thức em dậy đi ăn tối.
– Em, dậy đi…
– Sao anh? Em buồn ngủ…
– Em không đói à? Anh đói lắm rồi, mình dậy đi ăn tối nhé.
– Ăn gì bây giờ hả anh?
– Chúng mình đi tìm gì đó ăn đêm, thành phố này chắc có cái gì cho anh em mình ăn đỡ đói chứ…
– Vâng…
Mặc quần áo xong, hai anh em cùng nhau đi ăn tối. Cũng may là đối diện bên kia đường là một quán ăn khuya tương đối đông, thành phố còn chưa đi ngủ. Tôi và em bước vào gọi hai bát cháo gà và ngồi ăn như một đôi tình nhân. Cả hai ăn cháo ngon lành như chưa bao giờ được ăn một bát cháo gà ngon như vậy.
Trên đường về, em tôi lại bày trò.
– Anh biết đánh bài không?
– Anh biết, mà sao em?
– Về khách sạn hai anh em mình chơi bài nhé?
– OK em, nhưng chơi bài gì?
– Bí mật.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro