Phần 3
2020-11-12 08:29:00
Trong cái tập thể hầu hết là nữ đó, chẳng có cái gì có thể giấu được lâu. Khi tôi ngộ ra thì đã muộn. Đầu tiên là sự đồn thổi linh tinh, rằng tôi có người iu, rằng tôi đang tán em… Tỷ thứ bà rằn khiến cho mỗi khi tôi xuống nơi sản xuất là có nhiều ánh mắt nhìn theo và “tám”… Rất nhanh, gần như một phản xạ có điều kiện (mặc dù chưa được tôi luyện), tôi quay trở lại phòng và suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.
Lộ rồi… Sao vậy được nhỉ, từ đâu ra? Cái kế hoạch của mình mới bắt đầu đã phải stop ư?
Sau một hồi tự suy nghĩ, tôi chắc chắn một điều: Nếu có thì cũng chỉ là những suy đoán và đồn thổi, quyết không thể có bằng chứng được! Và thế là tôi lại lấy lại sự tự tin vốn có, tiếp tục cái chương trình đã vạch sẵn.
Nói thêm một chút, cơ quan tôi chia làm 3 ca sản xuất, thay nhau luân phiên đổi ca, 1 tuần lại đổi một lần. Em này của tôi, tuần này làm ca 1, tuần sau đổi ca 3, rồi về ca 2. Các ca sản xuất sau cũng như thế mà luân phiên.
Mỗi ca có rất nhiều em xinh đẹp và quyến rũ. Những ánh mắt nam thanh nữ tú tuổi đôi mươi nhìn nhau không biết chán… Cũng vì lẽ đó mà sau này nhiều chuyện vui đáo để… Cũng là phang phập cả thôi…
Như hòn tuyết, nỗi đam mê của tôi, càng lăn xa càng lớn dần. Nỗi đam mê ngự trị trong con người tôi không dứt và càng mãnh liệt mỗi khi nhớ về từng thời khắc làm tình. Em nó cũng chẳng hơn gì… Chỉ một ánh mắt nhìn nhau cũng đủ để nóng rực cả người. Sau cái lần ở cơ quan, tôi và em rất nhiều lần đưa nhau vào cõi đam mê. Địa điểm cũng rất là phong phú. Em chỉ ví dụ một lần và một địa điểm cũng bất ngờ, không định trước.
Tối hôm đó, mấy anh em kỹ thuật rủ nhau đi tăng 1, nhậu phê lòi. Ca 3 rủ nhau về cơ quan ngủ. Hai anh em, một kỹ thuật ca và tôi. Lúc đi vào khu vực sản xuất, cả hai xoắn quẩy, tưng tửng đi loanh quanh trong khu vực chị em. Ánh mắt như trời xui, tôi lại nhìn về phía em, trong cơn say, ánh mắt của tôi hình như hơi quá đà, khiến cho em không thể chịu nổi. Em mặc áo trắng, quần bò, vòng một vun cao như mời mọc. Đam mê lại trỗi dậy và không thể kìm nén. Nhưng làm sao bây giờ?
Hai thằng về nhà trực sản xuất và lăn ra ngủ, nhưng nào đâu cậu nhỏ có cho tôi yên. Nó cứ vươn, vươn mãi khiến cái đầu tôi cứ muốn nổ tung. Đồng hồ đã chỉ gần 1h sáng, cậu kia đã ngủ say. Đang suy nghĩ để tìm cách thì đột nhiên có tiếng gõ cửa. Tôi đi ra, mới hé cửa thì nhìn thấy em “Anh ơi, máy hỏng”. Ơ rê ka, đây rồi. Một ý nghĩ thoáng qua đầu. “Chờ anh tý”.
Vào thức cậu kia dậy “Ra sửa máy em”. Mắt nhắm mắt mở cậu kia lèm bèm “Hỏng đúng cái lúc người ta ngủ ngon”.
Chờ cho cậu kia đi được khoảng 5m, tôi vờ đuổi theo và nói nhỏ “Sửa lâu lâu vào nhé” rồi cười ý nhị. Chỉ có ngỗng mới không hiểu…
Quay lại em và nói, em vào trong này nghỉ ngơi một lát… Ánh mắt em quét quanh một vòng rồi nói nhỏ “Anh vào trước đi, tí nữa…”
Vào phòng khép hờ cửa và tắt điện, trong đầu cứ vấn vương, “cái tí nữa của em, không biết đến khi nào đây”. Ánh mắt tôi không ngừng theo dõi cái khe cửa. Được chừng 5p thì em nhè nhẹ lách vào. Bật dậy, tôi lao vào em như muốn ăn tươi nuốt sống. Em đẩy tôi ra và nói rất tỉnh “Vội thế anh, mà lỡ may họ vào thì sao “. “Em yên tâm ” tôi nói và đẩy em ngã vào phần êm ái mà tôi đã chuẩn bị sẵn, nơi mà tôi vừa ngủ. Một chỗ êm không thể tả được.
Ngoài trời mùa đông, những cơn mưa phùn và gió bấc chỉ như muốn đẩy hai cơ thể tràn đầy sức sống quấn lấy nhau.
Chỉ một lát sau, trên người tôi và em đã lại trần truồng. Ánh sáng neon lọt qua ô cửa chớp chỉ đủ cho chúng tôi định hướng và tràn đầy nửa kín nửa hở để những cảm xúc bùng cháy.
Như mọi lần, tôi lại mở màn kỹ lưỡng (… cũng thế, các Bro tự tưởng tượng thôi). Tuy nhiên đến phần tiếp theo, sau khi đưa em vào lưng chừng của mê đắm, người tôi lướt dần lên người em, lên mãi, lên mãi cho đến khi thằng cu tôi lừng lững ngay trước mặt em như mời mọc. Ánh mắt của em khi đó ngước nhìn tôi, vẻ mặt thoáng chút bất ngờ nhưng không từ chối, hai tay em ôm nhẹ nhàng lấy nó, một bàn tay nâng trứng và một bàn tay ôm cột. Đầu khấc của chym tôi cứ được hai bàn tay em nó rà trên môi, mắt mãi như đang nâng niu một báu vật (mà báu vật thật ấy chứ lị, ít ra cũng là của tôi).
Cuối cùng, cái miệng xinh xinh của em he hé và ngậm nhẹ đầu khấc của tôi. Từng ngón, từng ngón tay em buông ra là bờ môi của em lấn dần đến đấy… Khoái cảm trong tôi dần nâng lên đến tột độ.
Cũng may, vì trong người đã tưng tửng vì uống nhiều nên cậu nhỏ nhà tôi chịu trận được tương đối. Một lúc sau, tôi xoay sang tư thế khác để em nó BJ được thuận tiện hơn. Tư thế cuối cùng BJ là tôi đứng, em quỳ. Một lúc sau thấy em nó ngước nhìn lên với ánh mắt tê dại, tôi lập tức quỳ xuống, đè ngửa em ra và… Vẫn chỉ một tư thế truyền giống, tôi dập như vũ bão. Trong căn phòng này, tiếng rên rỉ của em cũng đã được tự nhiên hơn. Bướm em co thắt liên hồi, khuôn mặt đầy đam mê và hưởng thụ. Hai tay tôi luồn xuống vòng eo của em xoa bóp. Hai tay em nâng cằm tôi lên và thì thầm “Em xin anh”. Màn nút lưỡi cộng hưởng với những loạt bắn tinh của tôi vào sâu trong bướm em khiến cho hai cơ thể cứ rung lên từng đợt… Tôi quên, chưa tả bướm em, đẹp nhất trong số các em mà tôi đưa lên giường sau này. Đúng là mèo mù vớ cá rán, vì lần đầu có biết gì đâu? Bướm nổi, da trắng, lông mềm và thưa, khe hẹp và hồng. Không cà vạt. Khít rìn rịt, bót và những cơn “ra” của em, tôi có cảm giác như không rút chym ra được…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro