Phần 210
2024-03-18 11:29:00
Đám đại đội trưởng đều sững sờ, điều Liễu Quân Di vừa nói ra, bọn họ cũng không phải là không có nghĩ đến. Có điều trước đó mọi người chủ yếu đều cho rằng người chủ mưu kia đã biết được hết thảy, bởi vì hành động tiến ra ngoài phục kích lần này của kẻ địch đúng là quá mức khác thường, lại thêm bọn họ vốn đã biết được âm mưu của người kia, hơn nữa còn đang muốn dùng biện pháp phản kích. Cho nên điều đầu tiên bọn họ lo lắng cũng là điều dễ suy nghĩ đến nhất là: Có phải người kia đã đoán được đám người mình đã phát hiện ra âm mưu của hắn rồi hay không? Từ đó mới không suy nghĩ sâu xa bên trong, hiện tại bị Liễu Quân Di nhắc nhở, mới cảm giác có chút không ổn, đều nghi ngờ hỏi:
– Cái kia… Liễu đội trưởng, ngươi có ý kiến gì không?
Liễu Quân Di mỉm cười nói:
– Mọi người suy nghĩ 1 chút, giả thiết chúng ta cũng không biết phía sau còn có 1 người như vậy, ngày hôm nay lại bị đánh lén như thế, vậy kế tiếp chúng ta sẽ có hành động gì?
– Nhất định là liều mạng với bọn chúng!!!
Vị đội trưởng chiến đội Đông Bắc vẫn là không có cái gì ngoài thẳng tính, nghĩ đến cái gì liền nói ra cái đó:
– Hôm nay nếu như không phải có mệnh lệnh của Liễu đội trưởng ngươi, chỉ sợ chúng ta cũng đã xông vào sâu bên trong mà truy kích rồi.
– Vậy đúng rồi!
Liễu Quân Di gật đầu nói:
– Cái mà kẻ địch muốn cũng sợ chính là điều này, bởi vì chúng ta tìm kiếm chậm chạp như bây giờ, hẳn là làm cho bọn chúng có chút không nhịn được, cho nên mới muốn dụ cho chúng ta xâm nhập, mà bọn họ lại trốn bên trong phục kích chúng ta.
Cả đám đội trưởng đều giật mình, trong nội tâm thầm có chút nghĩ mà sợ, nếu như không phải Liễu Quân Di trước khi đi vẫn luôn dặn dò mãi, chỉ sợ hiện tại mọi người cũng đã mắc mưu kẻ địch, trong lúc nhất thời không khỏi rất là bội phục khả năng nhìn xa của nàng.
– Mà ngoại trừ điểm này, kẻ địch hẳn là vẫn còn mục đích khác nữa.
Liễu Quân Di cũng là người cực kỳ thông minh, sau khi được Diệp Phi nhắc nhở liền nghĩ tới càng nhiều, chậm rãi nói ra:
– Đó chính là trước đó hơn vài trăm người của bọn chúng đánh lén chúng ta liền ngay cả 1 tên cũng không thể trở về, trong lòng bọn chúng nhất định là rất kinh hãi, cho nên cũng muốn nhân cơ hội này nhìn xem trong chúng ta, rốt cuộc là có dạng cao thủ gì có thể đem vài trăm người bọn chúng giết sạch 1 lượt. Cho nên ta muốn nói, hôm nay bọn họ ra tay hẳn là chỉ có 1 đội rất nhỏ, mà đại bộ phận thì núp trong bóng tối, mục đích đúng là muốn thăm dò lực lượng ẩn giấu của chúng ta.
Mọi người nghe xong Liễu Quân Di phân tích, đều cảm giác rất có đạo lý, mà thời điểm nghe nàng nói tới cái “cao thủ” kia, cũng đều hướng Diệp Phi nhìn qua, cũng đều đồng thời nhớ tới thực lực giống như ma thần kia của Diệp Phi, trong nội tâm đều thầm nghĩ, trong đội có người trí tuệ như Liễu Quân Di lại có nhân vật vô địch giống như Diệp Phi, cho dù địch nhân lợi hại và giảo hoạt cỡ nào, cũng chắc chắn sẽ không thể tạo thành thương tổn gì cho đội ngũ của bọn họ.
Không thể không nói, kế hoạch hôm nay của Diệp Phi được tiến hành cực kỳ thuận lợi, trong lúc vô tình 2 người bọn họ cũng đã sơ bộ chiếm được lòng tin của những tinh anh này rồi, nếu như nói trước kia bọn họ chỉ cảm thấy bội phục đối với 2 người Diệp Phi mà nói, thì hiện tại đã có chút sùng bái rồi.
Diệp Phi và Liễu Quân Di đương nhiên cũng thấy được biến hóa trong biểu lộ của mọi người, mặc không đổi sắc mà nhìn nhau cười cười, Liễu Quân Di còn nói thêm:
– Cho nên đối với chuyện ngày hôm nay, tất cả mọi người không cần suy nghĩ nhiều hơn nữa, chúng ta vẫn giữ nguyên kế hoạch mà tiến hành, hơn nữa thời điểm hành động càng phải chú ý 1 chút, cố gắng tập trung lại, không được có thêm bất cứ sự phân tán nào nữa.
– Rõ!
Đám đội trưởng đồng thanh đáp lại, hiện tại bọn họ đối với Liễu Quân Di đã là vạn phần bội phục, đối với lời nói của nàng đương nhiên là tuần lệnh như thánh chỉ.
Liễu Quân Di khẽ gật đầu, nói ra:
– Hiện giờ thời gian cũng không còn sớm, tất cả mọi người trở về nghỉ ngơi đi, Diệp Phi, ngươi ở lại!
Mọi người đã thành thói quen với việc Liễu Quân Di an bài nhiệm vụ đặc biệt cho Diệp Phi, sau khi lại lên tiếng “Rõ”, đều nhanh chóng rời đi. Đợi cho đám người đều đi ra khỏi cửa, Diệp Phi liền đi đến bên người Liễu Quân Di, đưa tay vòng ở eo của nàng, cười nói:
– Tại sao lại lưu 1 mình ta vậy? Có phải là còn muốn cùng tăng thực lên?
– Đi chết đi!
Liễu Quân Di trên mặt khẽ đỏ lên, tuy rằng trong nội tâm cũng đã chấp nhận Diệp Phi, hơn nữa quyết định cả đời cũng không danh không phận đi theo hắn, nhưng đối với việc bị hắn trêu chọc như vậy, Liễu Quân Di vẫn còn có chút ngượng ngùng, khẽ đưa tay vặn ở bên hông của hắn 1 chút, rồi lại đột nhiên thở dài.
– Làm sao vậy?
Diệp Phi vội vàng hỏi, kế hoạch hôm nay tiến hành cực kỳ thuận lợi, hắn không rõ Liễu Quân Di vì điều gì còn phải thở dài.
Liễu Quân Di có chút nhu nhược đem thân thể dựa sát vào trong ngực của hắn, có chút phiền muộn nói:
– Ta đang nghĩ, hai người chúng ta có phải là quá ích kỷ rồi không, chỉ biết chính mình vui vẻ, lại đem người khác đặt ở tình cảnh nguy hiểm như vậy.
Diệp Phi đương nhiên hiểu rõ ý của nàng, biết rõ nàng còn đang vì mấy người đội viên bị thương hôm nay mà áy náy, trong nội tâm không khỏi thầm khen nàng lương thiện, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, mỉm cười nói:
– Ta không phải đã nói rồi sao, cho dù hôm nay ngươi ở lại nơi này, cũng không tránh được chuyện như vậy phát sinh. Cho nên ngươi cũng không cần quá mức tự trách, hơn nữa bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ tăng mạnh cường độ tìm kiếm, tranh thủ sớm tìm ra hang ổ của kẻ địch, sau đó đem bọn chúng hốt gộn 1 mẻ, trả thù cho những đội viên đã hy sinh và bị thương kia.
– Ân!
Liễu Quân Di nhẹ nhàng lên tiếng, lại ở trong ngực của hắn ngây ngốc hồi lâu, lúc này mới cùng hắn rời khỏi phòng họp, đều tự mình trở về nghi ngơi.
Thời điểm Diệp Phi trở về ký túc xá, đám Trương Cường bọn họ cũng đều không ngủ, nhìn thấy Diệp Phi tiến đến, gã đội viên bát quái kia liền hỏi:
– Tiểu Mãn, có phải tiểu di của ngươi lại phân công cho ngươi nhiệm vụ đặc thù gì hay không?
Diệp Phi cười nói:
– Nhiệm vụ thì vẫn là nhiệm vụ kia, có điều lại giao cho ta trách nhiệm nhất định phải mau chóng làm rõ vị trí của địch nhân, báo thù cho những chiến hữu kia.
– Đúng rồi, không phải ngươi nói phát hiện ra 1 chỗ khả nghi sao? Sau khi đội trưởng tới nhìn qua có phát hiện cái gì không?
Trương Cường đột nhiên hỏi ra, lý do buổi sáng Diệp Phi cùng Liễu Quân Di rời đi bọn họ cũng đều nhớ rất rõ, chỉ là thời điểm tại phòng họp vừa rồi, sự chú ý của mọi người đều đặt ở trên vấn đề bị tập kích hôm nay, lại không có ai nhớ tới mà hỏi điều này, lúc này Trương Cường lại đột nhiên nghĩ tới.
– Đâu có phát hiện gì a, là kinh nghiệm của ta không đủ, cho nên đoán sai rồi.
Diệp Phi cười khổ nói, lời nói này cũng là hắn thương lượng tốt với Liễu Quân Di, để ứng phó với mọi người:
– Đây chẳng qua là 1 cái dấu vết do dã thú lưu lại mà thôi, lại bj ta coi thành dấu vết của kẻ địch.
Mấy người Trương Cường đối với lời nói của Diệp Phi cũng đều tin tưởng không nghĩ ngờ, tuy vậy cũng đều không trách cứ hắn, một người cười nói:
– Cái này cũng không sao, ngươi còn là lính mới, sau này còn cần thêm rất nhiều kinh nghiệm, mới có thể phân biệt được ra đấy.
– Dúng vậy a, nhưng mà như vậy cũng tốt, tối thiểu có thể để cho chúng ta biết rõ, ngươi cũng có chỗ không bằng chúng ta, bằng không chúng ta chỉ sợ thật sự phải coi ngươi thành thần mà đối đãi rồi.
Gã đội viên bát quái kia cũng cười nói. Hắn nói 1 chút cũng không sai, trải qua biểu hiện ngày hôm đó của Diệp Phi, tuy rằng bọn họ vẫn cũng hắn thân thiết giống như ngày trước, hơn nữa nói chuyện với nhau cũng đều giống như trước đây, bất quá ở sâu trong nội tâm, lại ẩn ẩn kính sợ đối với hắn. Hôm nay Diệp Phi trả lời làm cho bọn họ cảm giác được hắn vẫn có phương diện không bằng người khác, trong nội tâm phần kính sợ kia cũng nhanh chóng biến mất, khiến cho quan hệ của bọn họ thoáng cái lại trở về giống như lúc trước.
Diệp Phi không nghĩ tới mình đánh bừa lô tô lại trúng xổ số như vậy, thoáng cái liền kéo gần khoảng cách giữa bọn họ, trong lòng cũng âm thầm cao hứng, đồng thời cũng nghĩ tới, sau này mình đúng là phải chú ý đến quan hệ cùng bọn họ nhiều hơn 1 chút rồi. Tuy rằng là người cầm đầu, cần phải có uy vọng và cảm giác thần bí là không thể thiếu, nhưng “nhân hòa” cũng là 1 yếu tố vô cùng quan trọng đấy, nếu như không thể hòa mình cùng những tinh anh này, cho dù bọn họ sau này đi theo mình, chỉ sợ ở giữa cũng có chút ngăn cách đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro