Phần 120
2024-03-18 11:29:00
Cho dù Diệp Phi thông minh, cũng tuyệt đối không ngờ đến, địa phương Tiền thượng tá liên lạc lại chính là Quân ủy Trung ương.
Chẳng lẽ quốc gia muốn đối phó với Liễu gia? Ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu Diệp Phi một cái, liền lập tức bị hắn bác bỏ. Tuy rằng Liễu gia có thể một tay che trời tại Vọng Hải, nhưng thực lực đối với một quốc gia mà nói, còn là chênh lệch quá xa, căn bản không có khả năng tạo thành uy hiếp gì đối với quốc gia, hơn nữa có Liễu gia tại, Vọng Hải có thể được bảo vệ bình tĩnh, chắc hẳn quốc gia cũng rất thích nhìn thấy điều này, cho nên người muốn đối phó Liễu gia chắc hẳn chỉ là một đối tượng trong đó.
Nhưng lại có một vấn đề nữa, văn phòng tổng bộ mặc dù là chỗ cơ yếu, nhưng người có thể ra vào vẫn là rất nhiều đấy, theo Tiền thượng tá xưng đối phương là tướng quân đến xem, nghe ra hẳn là không phải loại nhân vật giống như thư ký gì, nhưng tướng quân có thể đi vào chỗ đó cũng là không ít, cho dù bổn sự của Diệp Phi lớn hơn nữa, cũng không có khả năng nắm rõ hành tung của mỗi người tại phía xa ngoài ngàn dặm ah.
Không nghĩ tới mình đã quyết định chủ động phóng ra rồi, nhưng cuối cùng lại vẫn rơi xuống vị thế bị động, điều này làm cho Diệp Phi có chút bất đắc dĩ không thôi, trong nội tâm có chút nén giận, bất quá đây cũng là chuyện không có biện pháp, hắn cũng chỉ có thể âm thầm quyết định, đợi sau khi đem người này bắt được, phải hung hăng chỉnh hắn một phen sau đó mới lại giết chết hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn được chết một cách thư thái.
Tạm thời buông xuống chuyện này, Diệp Phi không khỏi nhớ tới loại cảm giác kỳ quái vừa rồi. Mặc dù khi đó có chút sợ hãi mình trở thành tồn tại không phải người rồi, bất quá hiện giờ lại có chút hoài niệm cảm giác kia, dù sao đó cũng là một loại cảm giác thật kỳ diệu. Ở khoảnh khắc đó, hắn có một loại cảm giác thiên địa vạn vật đều thu hết dưới ánh mắt, đồng thời hắn còn phát hiện một vấn đề, chính là lúc ấy Tiền Bằng Phi thực sự cách hắn tới tận mấy trăm mét đấy, hơn nữa trong lúc gọi điện thoại còn tận lực hạ thấp thanh âm xuống. Mặc dù sau khi có được lực lượng, lục thức của hắn mạnh hơn so với thường nhân rất nhiều, nhưng cũng không thể nghe được âm thanh nói nhỏ xa như vậy, đặc biệt trong tình huống đại sảnh dưới lầu còn có không ít thanh âm nhiều loạn.
Chẳng lẽ sau khi tiến vào loại ý cảnh này, chẳng những có thể làm cho mình cực kỳ tỉnh táo, đồng thời còn có thể làm cho mình càng thêm thính tai tinh mắt sao?
Nghĩ đến loại khả năng này, trong nội tâm Diệp Phi kinh hỉ không thua kém chút nào lúc biết được mình có khả năng tùy tiện biến thân trước đó, từ nhỏ lớn lên tại thế gia võ lầm, hắn tự nhiên biết rõ cái này có ý vị như thế nào, cũng hiểu rõ loại biến hóa này sẽ mang đến cho mình bao nhiêu chỗ tốt.
– Chỉ là không biết có phải là cũng có thể tùy ý vận dụng giống như biến thân hay không?
Diệp Phi nhẹ giọng nói thầm một câu, thu liễm tâm thần, cố gắng tiến vào loại ý cảnh này lần nữa.
Quả nhiên có thể! Diệp Phi cao hứng thiếu chút nữa kêu to lên, bởi vì hắn phát hiện, không lâu sau khi mình thu liễm tâm thần, liền có thể tiến nhập loại ý cảnh giếng cạn không gợn sóng này lần nữa, phảng phất hết thảy mọi thứ xung quanh đều nằm trong lòng bàn tay của mình.
Lặng yên cảm nhận loại cảm giác tuyệt vời này một hồi, Diệp Phi đang muốn từ trong loại ý cảnh này thoát ra, lại chợt nghe được cửa phòng kế bên tựa hồ bị người mở ra, cái này vốn cũng không có gì, bất quá một thanh âm cực kỳ quen thuộc lại để cho hắn tạm thời ngừng lại:
– Được rồi, hiện tại có thể nói a, đến cùng là chuyện gì?
Đúng là thanh âm tiểu di Liễu Quân Di của Diệp Phi.
Tiếp theo lại là một thanh âm mà Diệp Phi cực kỳ quen thuộc khác:
– Cũng không có việc gì a, chỉ là muốn lừa ngươi tới, một mình cùng ngươi ngây ngốc một hồi.
Lại không phải chủ nhiệm lớp Ngọc Vô Hà của hắn thì là ai?
Đối thoại giữa hai nữ lại để cho Diệp Phi có chút ngoài ý muốn, nhưng ngẫm lại thì lại cảm thấy hợp tình hợp lý, đến bây giờ, hắn gần như đã có thể khẳng định suy đoán vừa rồi của mình.
– Được rồi, ngoan, bây giờ còn có thiệt nhiều khách nhân, ta cũng không thể để mặc bọn họ mà không quản a? Sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian.
Giọng điệu Liễu Quân Di có vẻ có chút bất đắc dĩ.
– Là bọn hắn trọng yếu hay là ta trọng yếu? Có phải người không thương nhân gia hay không?
Thanh âm của Ngọc Vô Hà lại tràn đầy u oán, còn có chút làm nũng ý tứ ẩn giấu:
– Đã rất lâu người ta không gặp ngươi rồi, rất nhớ ngươi nha, Quân Di tốt, lại cùng ta một hồi được không, một hồi thôi!
Diệp Phi thiếu chút nữa không nhịn được cười phun ra, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, mỹ nữ Ngọc Vô Hà thường ngày hào phóng tài trí vậy mà cũng nói ra lời như vậy, hơn nữa đối tượng làm nũng còn là một nữ nhân.
Chính là Liễu Quân Di tựa hồ cũng cực kỳ yêu thương đối với Ngọc Vô Hà, có chút bất đắc dĩ nói:
– Được rồi, chúng ta ở chỗ này 15 phút, sau đó ta liền nhất định phải rời đi.
– Chỉ có mười lăm phút ah?
Ngọc Vô Hà rõ ràng có chút bất mãn, rồi lại nói tiếp:
– Mười lăm phút tựu mười lăm phút a, đừng chậm trễ thời gian.
Tiếp theo hai nữ liền an tĩnh lại, qua một lát, lại truyền đến tiếng thở gấp có chút dồn dập của hai nữ, trong đó còn có thêm một ít thanh âm kỳ quái.
Nghe được thanh âm rất giống với lúc mình cùng tiểu muội hôn môi này, trái tim Diệp Phi không khỏi nhảy mạnh lên, chẳng lẽ các nàng…
Nội tâm ngứa ngáy khó nhịn Diệp Phi rốt cuộc không nhịn được chỉ dùng lỗ tai đi nghe, liền duỗi ra ngón tay điểm một nhát trên tường, vách tường cứng rắn lập tức liền bị khai phá ra một cái lỗ nhỏ, Diệp Phi đem con mắt tiến đến trên cái lỗ kia, tình cảnh bên kia tường trong nháy mắt tiến vào trong đáy mắt của hắn.
Chỉ thấy tiểu di vẫn là một thân quân trang kia, bất quá đã không còn loại này hiên ngang anh khí bình thường, lúc này nàng đang ngồi trên cái giường nhỏ cho khách nhân nghỉ ngơi kia, nửa người dựa vào vách tường, mà Ngọc Vô Hà thì lại ngồi ở trong ngực của nàng, hai tay ôm chặt lấy cổ của nàng, hai cái miệng nhỏ nhắn đồng dạng vô cùng khêu gợi đang gắt gao hôn cùng một chỗ, thanh âm kỳ quái Diệp Phi nghe được vừa, là từ chính hai cái miệng nhỏ nhắn dính lại cùng một chỗ này phát ra đấy.
Trong hai nữ, hiển nhiên là Liễu Quân Di chiếm vị trí chủ đạo đấy, nàng một bên hôn hít cái miệng nhỏ nhắn của Ngọc Vô Hà, một tay cũng đã ngả vào trước ngực của nàng, cầm lấy một bán cầu cực đại của nàng mà đùa bỡn, chỉ là một lát ngắn, từ trong lỗ mũi Ngọc Vô Hà liền phát ra thanh âm rên rỉ mê người, nhẹ nhàng rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn của Liễu Quân Di, thanh âm kiều mỵ nói:
– Quân Di, ta rất muốn rồi!
– Không được!
Liễu Quân Di lắc đầu nói:
– Còn có thiệt nhiều khách nhân đang chờ ở bên ngoài đâu, nếu như bị người phát hiện sẽ không tốt, ngoan, chúng ta đi ra ngoài trước, buổi tối ta đi tìm ngươi được không?
– Nơi này cách âm tốt như vậy, chúng ta lại khóa cửa rồi, sẽ không có người phát hiện đấy.
Ngọc Vô Hà nói xong, liền kéo một bàn tay nhỏ bé của Liễu Quân Di qua, đưa vào trong váy của mình, làm nũng nói:
– Quân Di tốt, ngươi xem người ta đều ẩm ướt thành như vậy, ngươi liền làm cho người ta một lần a.
Đối mặt với Ngọc Vô Hà làm nũng, Liễu Quân Di lần nữa bại trận, nói ra:
– Được rồi, vậy chúng ta tốc chiến tốc thắng.
Nói xong liền ôm lấy Ngọc Vô Hà, đem nàng đặt ở trên giường nhỏ, vung lên váy của nàng.
Ngọc Vô Hà cũng phối hợp đem quần lót của mình cởi xuống, sau đó hai tay nhẹ nhàng tách ra đôi cánh hoa mềm mại màu hồng phấn kia của mình, dịu dàng nói:
– Quân Di, tiểu dâm huyệt của nhân gia rất ngứa a, ngươi nhanh làm cho người ta a.
Liễu Quân Di chậm rãi ngồi xổm xuống, đem đầu vùi tại dưới háng Ngọc Vô Hà, duỗi ra cái lưỡi thơm tho, nhẹ nhàng hôn liếm lên tiểu dâm huyệt mềm mai giàn dùa dâm thủy của Ngọc Vô Hà, đem Ngọc Vô Hà liếm đến lớn tiếng rên rỉ, dâm ngữ kêu ra còn phải lớn mật hơn so với Diệp Ngưng Sương nhiều lắm.
Diệp Phi không khỏi há to miệng, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Ngọc Vô Hà thường ngày thoạt nhìn đoan trang nhã nhặn lịch sự lại còn có một mặt phóng đãng như vậy, chính là bộ dạng phóng đãng này của nàng vậy mà lại để cho Diệp Phi cảm thấy nàng càng thêm mê người, trong lúc nhất thời trong nội tâm kích động không thôi, vật bên dưới cũng đã cứng rắn tựa như gậy sắt.
Chính là hai nữ cách vách tựa hồ còn ngại Diệp Phi không đủ kích thích, sau khi Liễu Quân Di liếm của Ngọc Vô Hà một hồi, dường như cũng nổi lên dâm tính, đem khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân từ dưới hàng Ngọc Vô Hà ngẩng lên, lè lưỡi đem cái miệng nhỏ nhắn dính đầy dâm thủy bên cạnh liếm sạch sẽ, vẻ mặt mị hoặc hướng Ngọc Vô Hà nói:
– Vô Hà ngoan, ta cũng ngứa rồi, ngươi đừng chỉ cố hưởng thụ nha.
Ngọc Vô Hà thấy Liễu Quân Di cũng bị mình làm cho phát tình, trên mặt cười đến sáng lạn, không để ý tiểu dâm huyệt sắp muốn cao trào của mình, từ trên giường đi xuống, lôi kéo để cho Liễu Quân Di ngồi xuống, kiều mỵ nói:
– Như vậy liền để cho Vô Hà đến hầu hạ ngươi a.
Liễu Quân Di ngồi ở trên giường, nhẹ nhàng đem quần cởi xuống, đặt ngay ngắn ở một bên, lát nữa còn phải chiêu đãi khách nhân, nàng cũng không dám đem quần áo vò nát rồi.
Quần cởi xong, bên dưới Liễu Quân Di cũng chỉ còn lại một đầu quần lót có chút bảo thủ màu đen, nơi hạ bộ được quần lót che đậy thoạt nhìn phi thường đầy đặn, phát hiện này lại để cho Diệp Phi không khỏi âm thầm nuốt nước miếng một cái, ý niệm không khỏi tập trung vào chỗ đó.
Ngọc Vô Hà đưa tay lần mò tới địa phương đầy đặn cách lớp quần lót kia một hồi, Liễu Quân Di kiều mỵ rên rỉ một tiếng, lại đưa tay ngăn trở Ngọc Vô Hà, nói ra:
– Không được, vẫn là đem nó cởi xuống a, bằng không lát nữa ẩm ướt sẽ rất khó chịu.
Ngọc Vô Hà khẽ gật đầu, dùng ngón tay ngọc dài nhỏ tóm lấy mép quần lót của Liễu Quân Di, nhẹ nhàng kéo xuống, giờ khắc này, chẳng những là Ngọc Vô Hà, Diệp Phi cũng theo đó mà kích động lên, bởi vì lúc chứng kiến địa phương bị quần lót che đậy của tiểu di, hắn liền có một cái suy đoán, hiện tại đúng là thời điểm chứng thực.
Ngọc Vô Hà thật giống như cố ý trêu chọc Diệp Phi, động tác kéo xuống quần lót thập phần chậm chạp, lại để cho Diệp Phi cảm thấy sốt ruột, đồng thời cũng cảm thấy một loại tình thú khác biệt, nhìn xem địa phương khiến cho hắn khát vọng kia của tiểu di từng chút lộ ra, bên dưới của hắn cứng rắn đến lợi hại rồi.
Rốt cục, quần lót hoàn toàn bị Ngọc Vô Hà cởi xuống, lộ ra dâm huyệt đầy đặn được cỏ thơm nồng đậm bao quanh của Liễu Quân Di, Diệp Phi lập tức trừng lớn hai mắt, hô hấp trong phút chốc dồn dập lên, quả nhiên ah, cùng mụ mụ đồng dạng, dâm huỵet tiểu di cũng là loại hình bàn đào đầy đặn phi thường này, cái khu vực tựa như đồi thịt dạng bành bao phình lên cùng với vết nứt màu đỏ hồng bên trong kia liền khiến cho Diệp Phi hận không thể lập tức mạnh mẽ chui vào.
Ngọc Vô Hà dùng hai tay ngón tay cái nhẹ nhàng đè lên hai mảnh mép thịt đầy đặn của Liễu Quân Di, khẽ tách ra phía ngoài, lộ ra khe thịt nhỏ nhắn tươi mới cùng dâm hạch nhỏ cũng đã sớm cương lên bên trong, sau đó cũng giống với Liễu Quân Di làm cho nàng, cúi đầu hôn lên, tại dâm huyệt mềm mại của Liễu Quân Di vừa liếm vừa mút.
Khoái cảm cực đại khiến cho Liễu Quân Di lên tiếng rên rỉ, bất quá tính cách của nàng cũng quyết định nàng không có khả năng rên rỉ lớn tiếng giống như Ngọc Vô Hà, chỉ là phát ra tiếng rên rỉ kiều mỵ từ trong cổ họng, tuy vậy hai tay lại là đè xuống đầu của Ngọc Vô Hà đang chôn ở dưới háng nàng, dùng sức đem nó đè lên hạ bộ của mình, tựa hồ muốn đem Ngọc Vô Hà nhét vào dâm huyệt của mình.
Một lát sau, Liễu Quân Di có lẽ nghĩ đến thời gian của hai người cũng không nhiều lắm, không muốn lãng phí, dứt khoát đem Ngọc Vô Hà cũng kéo lên giường, nằm bên cạnh mình, hai nữ hợp thành thức pháp cao thâm thứ sáu mươi chín {69}, cùng sử dụng tay miệng khuấy động dâm huyệt đối phương, còn đồng thời phát ra thanh âm rên rỉ kiều mỵ không ngừng.
Diệp Phi nhìn thấy liền cực kỳ kích động, mặc dù hai nữ cũng không đem áo cởi ra, lại để cho Diệp Phi không thể thấy được hai đôi bồng đào đầy đặn khiến cho hắn thèm thuồng đã lâu của các nàng, nhưng như vậy lại có một phen tình thú khác biệt, hận không thể lập tức tiến lên, lại để cho hai nữ biết rõ cái gì gọi là nam nhân tư vị, bất quá dưới trạng thái này, hắn vẫn luôn giữ tỉnh táo mỗi thời khắc đấy, biết rõ bây giờ còn không phải lúc, rất nhanh liền nhịn được của mình xúc động.
Không lâu sau, hai nữ gần như đồng thời run rẩy, chẳng phân biệt được trước sau mà tiết ra, vù vù thở gấp một hồi, lại cùng đem dâm thủy trên dâm huyệt đối phương làm sạch sẽ, liền mặc quần áo tử tế đi ra ngoài.
Thẳng đến hai nữ rời đi một hồi lâu, Diệp Phi mới từ trong sự kích động phục hồi lại tinh thần, một màn vừa rồi thật sự là quá kích thích, đặc biệt là bộ vị cùng mụ mụ đồng dạng bão mãn vô bỉ, chín mọng mật đào kia của tiểu di, lại để cho hắn thậm chí có một loại xúc động lập tức nhào tới, trong nội tâm cũng ẩn ẩn có chút hâm mộ Ngọc Vô Hà rồi, từ động tác thuần thục kia của các nàng có thể thấy được, nàng nhất định nhấm nháp qua chỗ đó của tiểu di rất nhiều lần rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro