Phần 355
2022-06-18 11:00:00
– Tôi không ngờ lại đưa Hồi Khí Hoàn cho anh ăn, vậy phải làm sao bây giờ?
Lạc Huyên dù sao cũng mới mười chín tuổi, đương nhiên biết Hồi Khí Hoàn để một người bình thường ăn thì sẽ xảy ra bi kịch gì.
Hồi Khí Hoàn thứ mà người tu luyện Cổ Võ, thậm chí là người luyện võ Hoàng cấp trở lên dùng để hồi phục nội lực, nếu như một người bình thường không cẩn thận ăn phải loại đan dược này, vậy thì chỉ có một kết quả đó là nổ tan xác mà chết.
Cô trong tình thế vội vội vàng vàng không ngờ lại cho Hồi Khí Hoàn biến thành thuốc chữa thương, đưa cho người “Bình thường” này ăn, nếu không lo mới là lạ.
Trong lòng Diệp Mặc cũng kinh hãi, không phải vì do ban nãy thuốc Lạc Huyên đưa cho hắn là Hồi Khí Hoàn mà là thuốc Lạc Huyên đưa hắn ban nãy không ngờ có thể khôi phục chân nguyên, tuy không nhiều nhưng đan dược có thể khôi phục được chân nguyên hắn đều không có. Cô gái này lấy thứ này từ đâu vậy? Trong đan dược này có thể có rất nhiều dược liệu quý báu, hắn muốn tìm cũng không tìm thấy. Chỉ có những dược liệu quý báu này bị luyện chế thành thuốc hồi nguyên khí đơn giản, quả thực là phung phí của trời.
Nếu có được loại Hồi Khí Hoàn này chỉ cần đầy đủ, Diệp Mặc có thể tưởng tượng, hắn thậm chí có thể dựa vào Hồi Khí Hoàn luyện chế ra Bồi Khí Đan. Sao mới có thể hỏi cô nàng này để Hồi Khí Hoàn về tay hắn? Hơn nữa nhất định phải vào tay hắn.
Sắc mặt Diệp Mặc biến ảo không ngừng, hắn rất muốn đánh ngã Lạc Huyên sau đó lục soát người, nhưng loại chuyện như này, Diệp Mặc thực sự không làm được. Nếu như ban đầu cô gái này thực sự muốn hại hắn, hắn làm vậy cũng không có gánh nặng tâm lý gì, nhưng thực sự là Lạc Huyên không muốn hại hắn, chuyện này nên làm hay không?
Nhìn sắc mặt Diệp Mặc có chút cổ quái, Lạc Huyên càng sốt ruột. Thậm chí đến nước mắt cũng tuôn ra, cô trơ mắt nhìn Diệp Mặc nhưng lại không có cách nào cứu mạng hắn, ăn Hồi Khí Hoàn thì có đưa hắn đến bệnh viện thì cũng là chữ chết, huống hồ còn kiên quyết không đến bệnh viện, Cô chỉ biết thì thào nói:
– Xin lỗi, tôi thực sự không cố ý, xin lỗi…
– Có phải tôi có vấn đề gì không? Sao cảm thấy phía dưới không thoải mái?
Diệp Mặc nghĩ một lúc lâu mới mở miệng nói.
– Vâng.
Lạc Huyên xoa xoa mắt gật đầu vâng một tiếng rồi lại tiếp lời hắn:
– Hồi Khí Hoàn chỉ có thể được người thu luyện Cổ Võ ăn. Sau khi anh ăn sẽ bị nổ tan xác. Xin lỗi, em…
Trong lòng Diệp Mặc thể hiện ý cười nhưng sắc mặt hắn lại càng đáng sợ.
– Tôi sắp chết rồi, là do Hồi Khí Hoàn của cô gây nên đấy. Vì vậy sau khi tôi chết biến thành quỷ thì cũng sẽ đi theo cô, tôi và cô không có oán có thù gì, cô lại hại chết tôi. Cái nhà ma này lại thêm một con ma, vì thế tôi không thể tha cho cô…
Sắc mặt Lạc Huyên hơi trắng bệch, lại lắc đầu nói:
– Không phải tôi cố ý, thực ra tôi cũng không sợ ma, ma của lầu chín tôi còn lên bắt…
– Kệ cô có sợ hay không, tôi cũng chết trong tay cô vì vậy tôi phải theo cô cả ngày lẫn đêm, một khi có cơ hội, tôi sẽ ăn cô…
Diệp Mặc hung hãn nói.
Lạc Huyên lại càng sốt ruột nói:
– Tôi thực sự không cố ý hại anh, nếu như sau khi anh chết, hồn ma cũng sẽ tan biến… Ớ, bụng anh sao không to lên? Người bình thường ăn xong Hồi Khí Hoàn bụng dần dần biến to lên, cuối cùng nổ tung…
Diệp Mặc trong lòng cả kinh, nhưng ngàn vạn lần không thể để cô túm được đuôi, cái hắn muốn lừa là Hồi Khí Hoàn một khi cô nhìn ra thứ gì đó thì xong đời rồi. Nghĩ đến đây, hắn đem quần cởi ra, lôi con cặc dài đến 25cm dọa người ra.
– Á, anh làm gì… lưu manh…
Lạc Huyên kinh hãi nhìn Diệp Mặc lôi ra thứ to dài phía bên dưới, dù chưa từng tiếp xúc nhưng cô có thể nhận ra đó rõ ràng là dương vật của nam nhân. Giờ phút này cô cảm thấy tức giận, bản thân cô lo cho hắn mà hắn lại lôi cái thứ bẩn thỉu kia ra.
Diệp Mặc giả bộ hai tay cầm chặt dương vật, da thịt đỏ lên, hét lớn.
– Chỗ này của tôi muốn nổ tung rồi. Có phải là thứ thuốc của cô…
Nói đến đây Diệp Mặc lại hai tay cầm lấy con cặc sóc lọ, lộ ra đau đớn. Lạc Huyên lúc này mới lo lắng, nhìn dáng vẻ hắn không phải giống giả bộ, chợt suy nghĩ có lẽ nào hắn ăn vào không giống những người khác mà lại tác dụng lên chỗ đó. Càng nghĩ hai má cô càng đỏ lên.
Diệp Mặc lại hơi mệt mỏi nói:
– Tôi sắp chết rồi, cô ra ngoài đi, tôi không muốn cô nhìn tôi chết.
– Nhưng…
Lạc Huyên lo lắng nhìn Diệp Mặc, một lúc sau mới nói.
– Xin lỗi, là tôi hại anh chết.
Diệp Mặc trong lòng bực mình, hắn cũng đã nói như vậy, cô nói xin lỗi thì có ích gì, câu sau thì phải nói anh có tâm nguyện gì không, tôi giúp anh hoàn thành là được rồi.
Đang lúc Diệp Mặc chuẩn bị nhắc nhở Lạc Huyên, Lạc Huyên lại gạt nước mắt nói:
– Nếu như anh có tâm nguyện gì chưa xong, tôi nhất định giúp anh hoàn thành.
Sắc mặt Diệp Mặc càng âm trầm nói:
– Tôi không muốn hận cô nhưng tôi hận Hồi Khí Hoàn của cô, cô đưa hết Hồi Khí Hoàn cho tôi đi, trước lúc chết tôi phải báo thù chỗ Hồi Khí Hoàn này, đây là tâm nguyện duy nhất của tôi.
Lạc Huyên lại không nghĩ tới thứ khác, mà vẻ mặt đáng thương lấy Hồi Khí Hoàn ra nói:
– Thực sự không liên quan đến chuyện Hồi Khí Hoàn hoàn toàn đều tại tôi…
Diệp Mặc thấy cô không ngờ không đưa Hồi Khí Hoàn cho hắn, trong lòng quýnh lên, lập tức nói:
– Cô không muốn hoàn thành tâm nguyện của tôi thì thôi, sau khi tôi chết có biến thành ma thì cũng theo cô ngày đêm. Cho dù cô không sợ ma nhưng tôi sẽ tìm bọn ma đồng đạo cùng đến tìm cô.
Sắc mặt Lạc Huyên hơi trắng bệnh, tuy cô không sợ ma là điều kiện tiên quyết, nếu như cô thực sự không sợ, thì cũng không cần đặt Kiếm Hắc Mộc Lệ ở chỗ Diệp Mặc. Nói cho cùng thì vẫn hơi sợ, muốn mượn Diệp Mặc thêm can đảm mà thôi.
Bây giờ Diệp Mặc nói như vậy, cô nhanh chóng trả lời:
– Ngàn vạn lần đừng thế, tôi đồng ý với anh.
Vừa nói vừa cẩn thận đặt Hồi Khí Hoàn trước mặt Diệp Mặc, qua một lúc lâu mới nói:
– Nếu như anh chết biến thành ma thì đừng có theo tôi nhé, nếu có theo thì cũng đừng kêu quá nhiều ma…
Diệp Mặc lập tức thu hồi Hồi Khí Hoàn, nào còn tâm tư cãi cọ cùng Lạc Huyên, vội vàng nói:
– Được rồi, tôi sẽ không theo cô, cô ra ngoài đi, tôi muốn một mình yên tĩnh, nhớ là sửa cửa giúp tôi, tôi muốn đóng cửa.
Nói xong Diệp Mặc đã đứng lên đẩy Lạc Huyên ra ngoài, đóng cửa phòng lại. Diệp Mặc nhìn Hồi Khí Hoàn trong tay, trên mặt thậm chí hơi nóng, giống như một người lớn như hắn lừa gạt đồ của trẻ con vậy, tuy nhiên cô gái này cũng không thể coi là trẻ con. Cô không những tính kế hắn mà còn đưa nhầm thuốc cho hắn uống.
Nếu hắn thực sự là người thường nói không chừng đã toi rồi. Nhưng Diệp Mặc cũng biết hắn đang kiếm cớ cho bản thân, dù sao lọ Hồi Khí Hoàn này trên Trái Đất chắc chắn rất quý báu. Thôi vậy, đến lúc hắn luyện ra Bồi Khí Đan, nói không chừng Lạc Huyên có thể thăng lên kỳ đầu của Huyền Cấp, coi như là hắn bồi thường cho cô.
Dù sao không có Hồi Khí Hoàn, với luyện khí tầng ba của Diệp Mặc muốn luyện ra Bồi Khí Đan thực sự có chút khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro