Phần 151
2021-07-20 02:36:00
Gã đứng coi con Liên làm việc, rồi nó thấy gã đứng kế bàn mình nhìn mình đánh máy tổng hợp những dự án trồng cây ca cao ứng dụng công nghệ xanh của tỉnh Bến tre, dự án trồng xoài cát Hòa Lộc.. Mà nó săn tìm được, nó nhìn lên gã lỏn lẻn cười, anh đi đi, anh đứng đó em làm việc không tự nhiên, rồi nó cười thầm khi nhớ hồi sáng nó làm gã tý nữa thì bốc hỏa, nó thích gã, nó thèm tình dục vì lâu rồi không có, chứ nó cũng không có ý định phá hoại chuyện chi hai nó và gã, chĩ là nó là đứa sống thoáng, nên thích thì nó bày tỏ, chứ cũng không phải nó muốn sống hư hỏng nữa
Gã thấy Phương đang ngồi soạn danh sách giấy tờ mai đi, gã kéo cô ra ngoài hàng café ngoài vỉa hè, anh em tâm sự chút đi em gái, mấy hôm đến giờ anh chưa có dịp nói chuyện với em
– Em bây giờ ở trọ chỗ nào, ăn ở ra sao, nói anh nghe
– Dạ, em ở cùng thằng em trai, nhà 2 anh em ah, vô đây đi học rồi đi làm hết, nó học cao đẳng sư phạm, năm 1, hai chị em thuê nhà bên quận 11 đó
– Uh, thế em có bồ hay bạn trai hay chồng sắp cướ gì chưa, vì mai đi công tác với anh, nếu có khi bạn trai em khó chịu thì em ở nhà anh đi một mình cũng được, không sao, đó là anh nói nghiêm túc
– Dạ, có thì có, em cũng quen 6 tháng rồi, nhưng đi thì đi chứ anh, nói thật với anh, dù công ty anh nhỏ nhưng em cố gắng tâm huyết với anh, em tin Hạnh, và cũng tin anh qua mấy hôm nay làm việc với anh, em nghĩ em làm tốt, công ty đi xuống thì không nói, có đi lên thì sau này anh cũng không phụ công em.
– Em nghĩ thế không sai, anh nói thật nhé, anh làm công ty tư nhân thật, nhưng với anh không có vụ thuê người ngoài kêu người ta làm cho đã rồi khi ra ngô ra khoai, mình đuổi rồi nhét người nhà vô, anh không chơi bài đó, vì thứ nhất anh… Không có người nhà, thứ hai là… Đó là cái chết của rất nhiều doanh nghiệp tư nhân của người VN mình, ban đầu nhờ người ngoài mà lên, nhưng dùng mà không tin, nên lên lên tý là đuổi người ta, cho người nhà vô, cuối cùng người nhà còn… Phá hoại hơn người ngoài, mà lúc đó muốn xử thì vướng cái quan hệ này, tình bà con kia, rồi bung bét hết.
– Em hiểu, em cũng sẽ cố gắng với anh, còn chuyện anh em đi công tác, anh yên tâm, em là đứa sống vì công ăn việc làm nuôi em, chứ bồ em không cần nó nuôi em, nên em đi làm với anh, em cũng tin anh là người chín chắn, bồ em nó hiểu thì em cám ơn, mà nó không hiểu thì em cũng cám ơn luôn, cám ơn vì… Nó cho mình biết ra sớm những cái ích kỷ vô lý của nó, buồn trước mà vui sau, còn hơn sau này lún vô mà lúc đó nó mới lòi ra, thì cái đó còn chết lớn
– Tốt rồi, vậy thế này, tý em báo chú Mười tối nay xe vào, bữa nay em ở công ty, đích thân coi tổ công nhân bốc hàng lên xe, xe 3t5 nhưng em tính chở cho anh 10 tấn nhé, đủ chỗ xếp, yên chí, rồi tối nay em ở đây luôn, cứ yên chí, 2 đứa bảo vệ tụi nó đàng hoàng, sẽ không làm gì em đâu, và là đồng hương với em đó. Hàng bốc xong sáng mai anh và em lên xe đi luôn, giờ tý nữa em về chuẩn bị hành lý cho 1 tuần đi lại, lần này em coi bốc hàng vì tối nay anh bận, lần sau đến anh., Đây là số dt tài xế xe, em chủ động liên lạc hẹn anh ta vô bốc hàng đi
– Dạ, vậy giờ em về nhà chuẩn bị hén, rồi chừng nào xe vào lấy hàng, em lên
Gã ngồi uống café tý rồi bưng ly café vào bàn làm việc thì thấy Loan đã lên, cô mở máy tính để nó chạy rồi cầm xấp hồ sơ, cô qua bàn gã, kéo ghế ngồi kế gã, đây, anh xem lịch khảo nghiệm sản phẩm và quy trình khảo nghiệm của cục trồng trọt cho công ty mình
Gã nhìn mấy ngón tay búp măng xinh xắn của Loan, rồi ngửi thấy mùi nước hoa verawang của cô, gã rùng mình, rồi như cần ngồi gần bàn để xem hồ sơ, gã nhích ghế ra xa Loan một chút
Chăm chú xem hồ sơ và lịch khảo nghiệm xong, gã quay qua, giờ em liên hệ chú Mười, nói chú kết hợp với em để làm việc với Cục, cố gắng lấy giấy phép càng sớm càng tốt,, giờ chưa có giấy nhưng anh tranh thủ đi tiếp thị trước, có giấy nhanh hay không là do em và chú Mười đó
Loan quay về bàn làm việc, rồi vừa làm cô vừa hỏi gã về gia đình, vợ con… Như 1 người em hỏi người anh mình, anh đừng nghĩ em nhiều chuyện, do em thích công ty này, nó nhỏ nhưng ấm áp tình anh em, và em thích cách anh làm việc và con người anh, nên em quan tâm mà hỏi thôi
Gã cũng trả lời thật cho Loan biết chuyện vợ con, chỉ có giấu đi những mâu thuẫn trong gia đình, rồi gã hỏi thăm lại cô chuyện gia đình hoàn cảnh của Loan, cô cũng nói thật với gã, cô chỉ giấu đi những thông tin có liên quan đến Sa Thạch. Cứ thế, anh em dần dần thân nhau hơn, xóa đi bớt cái quan cách giữa cấp trên – cấp dưới
Chút sau thấy SMS Hạnh nhắn, gã kết thúc cuộc nói chuyện với Loan, gã vào check email, rồi gã thở dài, gã dt cho anh 4, hôm nay anh và em gặp nhau đi, hồi sáng hẹn anh 19h tối, mà giờ có thêm chuyện, nên 18h tối em về tổng bộ, nói xong gã đi ra xuống xưởng coi anh em sản xuất
Loan nghe tiếng gã đóng cửa phòng khi ra ngoài, rồi cô mỉm cười, hôm nay mình hiểu thêm về gã được rồi, và cái tiếp cận đã xóa bớt khoảng cách, rồi từ từ mà dấn vào,
Viện vừa thay đồ vừa thấy buồn vui lẫn lộn khi nghĩ đến chút nữa sẽ gặp Hương tại rạp chiếu phim Megastar. Từ khi cậu vào làm bên Sa Thạch, ngày ngày đi làm mà cậu nhớ về một tháng trời vui vẻ và hạnh phúc khi cô và cậu hàng ngày đi làm cùng nhau, cùng đi dạo, đi café, công viên những ngày mà công ty ít việc, Hương kêu cậu theo cô về sớm trong tiếng xì xào của anh em đồng nghiệp.
Thật sự trong lòng Viện, nhiều lúc không muốn gặp lại Hương nữa khi nhớ đến cái cảnh cậu thấy hôm đi ra công trường An Cư, và cái cảnh Hương nồng nàn hôn người đàn ông đó, và chút sau anh ta lại quay ra hôn nhẹ vào má Hương, với bề ngoài như thế chứng tỏ đó là một tình yêu sâu xa và hạnh phúc. Và cái cảnh đó đã hàng đêm nay ám ảnh cậu trong lúc cậu làm việc, cậu ăn uống sinh hoạt hàng ngày, trong những đêm trằn trọc giấc ngủ và cả trong giấc mơ đêm hôm kia nữa. Cậu sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình gia phong nền nếp, nên cậu không hiểu và không thể lý giải tại sao Hương và người đàn ông đó yêu nhau được khi mà anh ta thì có vợ con như lời Hương nói, và Hương lại yêu anh ta sâu sắc. Có thể Hương yêu anh ta vô vụ lợi thật, nhưng anh ta có yêu Hương không thì theo Viện, cần phải coi lại, Viện suy nghĩ theo kiểu truyền thống vì thụ hưởng lối sống truyền trống, nên cái cậu nghĩ là người đó lợi dụng tình cảm của Hương, và dùng cái mác xe hơi bên ngoài và doanh nhân để thu hút Hương, tận hưởng tình dục với Hương thì đúng hơn. Có lẽ thế, chứ anh ta không bao giờ bỏ vợ con như Hương từng nói cậu nghe, vậy thì đúng là đó là người cáo già trong quan hệ và tình trường. Viện nghĩ không sai, vì dưới góc nhìn của cậu khi cậu thấy Hương và người đó cặp kè nhau đi từ quán ra chiếc Landcruiser hôm đó.
Viện không muốn gặp Hương cũng là vì cậu nhớ và bị ám ảnh bởi cái cảnh cậu thấy, nhưng bên cạnh đó cậu lại muốn gặp Hương để một lần nữa cảnh báo cô như suy nghĩ của cậu, và cái thứ hai là… Trách nhiệm của cậu trong công việc mà Hương, anh Duy và Liễu đang nhờ cậu làm. Tính cậu vậy, yêu Hương, buồn và đau đớn, thất vọng trong tình yêu là một chuyện, còn chuyện công việc lại không thể bỏ được, là thằng đàn ông, đã gây ra câu chuyện thì phải giải quyết nó đến cùng, còn tình yêu là việc khác, không thể vì mình buồn Hương mà để anh Duy và Liễu thất vọng được, cậu nhớ lại ánh mắt đau khổ của Liễu khi tâm sự cho cậu và Hương nghe những gì mà Lộc đen đã gây ra cho gia đình Liễu, và những gì Liểu phải chịu đựng để trốn thoát sang Pháp, rồi qua Anh, rồi quay về nước, núp dưới bóng Tuấn mà chờ cơ hội.
Trên đường chạy xe hướng ra đường Trường Chinh, nơi mà cụm rạp phim Megastar tọa lạc, Viện nhớ lại cách Hương quy ước cho việc hai người gặp nhau mà cậu buồn cười, dù trong lòng nỗi đau nó vẫn âm ỉ và nhức nhối, cậu nghĩ Hương đúng là người sinh ra để làm những việc này, cô dặn dò cậu chi li kỹ lưỡng từ việc cậu không được gọi cho cô từ số dt chính của hai người, và nếu liên lạc thì dùng sim rác, nhắn tin nhà hàng buffe Vườn Xanh khuyến mại, rồi chờ người kia lúc nào thuận tiện thì sẽ gọi lại, cho đến dặn dò cậu cách thức đánh cắp thông tin tài liệu, dùng dt chụp hình văn bản rồi úp luôn lên hộp email chung của hai đứa rồi xóa liền file gốc đi… Cho đến việc hẹn nhau thì trên đường đi đến chỗ hẹn, phải nhìn trước ngó sau coi có ai theo không.. Cô dặn nhiều quá đến mức, nhớ lại lúc đó, Viện rùng mình, khi nhớ lại lúc cậu cười cười như không quan tâm khi Hương nói, Hương đã giận cậu, rồi cô nhìn xuống đất, anh không hiểu đâu, chính em đã chứng kiến và tham gia vào một chuyện, chỉ vì không cẩn thận mà bị theo dõi, rồi bị đập cho suýt thành tàn phế trước mặt em, phải, Viện biết Hương nói thật lúc đó, nên cậu tập cẩn thận y như cô dặn
Ngồi kín đáo tạo một góc tối của một xe nước mía đang bán xéo bên kia cổng vào cụm rạp megastart, Hương thấy Viện chạy xe vào bãi gửi, cô thấy khi cậu bỏ xe trong bãi xong, cậu nhìn quanh khoảng 5 phút mới vào mua vé rồi vào phòng chiếu số 3 như mình dặn, Hương cũng vẫn còn cẩn thận, cô ngồi nán ở đó quan sát thêm 15 phút nữa, thấy không ai theo Viện, cô mới băng qua đường rồi mua vé vào phòng chiếu số 3. Cô công nhận biện pháp đi coi phim mà lần trước gã và con Linh, con Mai áp dụng hay thật, nó giúp mình nhận ra đuôi dễ dàng.
Ngồi vào cái ghế đôi mà Viện chọn cách xa những khán giả khác, dù rạp khá trống vắng, Hương cởi khẩu trang rồi quay qua hôn nhẹ Viện vào má, gặp anh tối nay, em vui lắm.
Viện thở dài trong lòng, rồi cậu không nói gì, lặng lẽ nhìn lên trần nhà trong ánh nhìn là lạ của Hương, Viện hiểu, cô ấy đang bối rối vì thái độ của cậu hôm nay nó không còn háo hức như những lần cô và cậu gặp nhau nữa, dù chỉ mới cách đây ít ngày cậu gặp cô vẫn vồn vã.
Và đúng là Hương thắc mắc thật, cô nhíu mày rồi ngồi dịch xa Viện ra chút về phía đầu ghế, Viện không nói, cô cũng im lặng, 5 tháng nay theo gã, cô học được cách nhẫn nại đúng lúc, và cả.. Logic là đã đến là sẽ nói, nếu không còn gì để nói thì sẽ không đến, cô thấy hay nên ứng dụng lâu nay rồi.
Hai người im lặng, tý sau Hương cười thầm khi thấy Viện.. Ngọ ngoạy trên ghế, cô mắc cười nhưng vẫn im lặng, phải, Viện còn trẻ con so với gã quá, với gã mà cô làm vậy thì chỉ tổ thiệt thân, cô hiểu nếu gã và cô ngồi thế này mà cô im lặng, gã sẽ nhìn quanh bằng cặp mắt đểu cáng rồi không ngần ngại gì mà sấn lại tốc váy cô lên rồi luồn tay vào, và gã cứ mò mẫm cho đến khi cô mở miệng thì mới khiến gã ngưng lại. Rồi Hương cười cười khi thấy háng cô bắt đầu ẩm ướt hơn, phải, lâu rồi gã và cô không chơi cái vụ tình dục lén lút, nên thỏa mãn khi ân ái thì có, chứ vui sướng điên cuồng như hồi xưa, khi gã cùng cô coi phim sex ở quán café, làm tình trên xe giường nằm, hay gã lột quần lót cô như hồi về quê An. Nhìn qua thấy Viên chốc chốc lấy tay sửa kính, rồi vuốt tóc, Hương cười cười rồi mặc kệ, cô biết Viện sẽ không chịu lâu được nữa.
Đúng như Hương dự đoán, Viện bằng vào trí thông minh của mình, phán đoán ra sự thắc mắc của Hương trước thái độ lạnh nhạt của cậu là có, nhưng thông minh có tác dụng bước đầu trong ứng xử cuộc sống mà thôi, nó giúp ta suy đoán đúng hướng phải làm, nhưng làm nhanh hay chậm, và kết quả tốt hay không, thì phải do kinh nghiệm và sự từng trải, mà cái này, trong tình trường, Viện sao bằng Hương được, nên cuối cùng… Cậu thua cuộc trước
– Anh nói thật, anh không muốn gặp lại em, nhưng mà còn công việc, buồn em thì có nhưng anh không bỏ công việc, và cũng muốn hôm nay nói thẳng với em ít chuyện, nên mới đi gặp, Viện thở dài, rồi cậu nhìn bộ phim đang chiếu, nói thì thầm với Hương
– Có chuyện gì sao ? Hương nhíu mày, anh quay qua nhìn em này, đừng có… Vờ vịt xem phim, Hương cười, anh chưa đủ bản lĩnh để đóng phim buồn kịch vui với em, thì đừng cố làm gì, có việc gì cần nói thẳng thì nói đi, công việc bàn sau, chứ trong đầu mà ấm ức, căng thẳng, thì công việc bàn cái gì được, quay qua nhìn em coi nào, Hương nói lạnh lùng và thẳng thắn với Viện, còn anh không dám nhìn cả em, thì em về, hôm khác nói cũng đươc, mà không gặp nữa cũng được, em quan trọng là tình anh em mình nên mới gặp anh, chứ anh đừng nghĩ vì công việc, công việc mà không có tình người, công việc mà làm trong uất ức thì làm để làm gì nữa, dẹp đi
Viện rùng mình, đây là lần đầu tiên cậu nghe Hương nói lạnh lùng như thế, nó không thô bỉ ồn ào chửi bới, nhưng nó buốt sâu vào óc.. Và chết nỗi là nó có lý, cậu từ từ quay qua nhìn ánh mắt Hương lúc sáng lúc tối do màn hình chiếu phim, rồi cậu hiểu ra Hương có thể đi về thật
– Em muốn anh nói việc công trước hay việc tư trước,
– Việc tư trước, nói đi, anh uất ức gì em mà làm cái kiểu lạnh lùng con nít đó, em nói thật, cái kiểu đó anh dùng cho mấy con bé nhí nhí thì hiệu quả, hoặc là em của 3 năm trước, chứ hôm nay thì bỏ cái kiểu ấy với em đi, thấy đã đủ, Hương cười cười, uất giận gì em thì chửi em đi, chứ anh làm kiểu đó, không ăn thua đâu
Viện cố kiềm nỗi đau và sắp xếp câu chữ, rồi cậu giận cái tật ấp úng của mình trước con gái, hít vào thở ra chút, cậu thấy bình tĩnh hơn, chút sau cậu vào chuyện
– Anh muốn hôm nay mình thẳng thắn với nhau, anh không dấu em, anh thấy em và tay đại gia đó ôm hôn nhau, rồi người ta hun hít… Em ngoài đường nữa, em có cần.. Có cần.. Phải khuất tất vậy không, đi… Đi… Cặp kè yêu đương người có vợ, rồi để người ta hun hít mình trước mặt cô gái khác, em sống kiểu như vậy sao? Anh không tin là anh ta yêu em, anh tin em có tình cảm với anh ta, nhưng anh ta.. Lợi dụng tình dục em thôi, Viện xúc động mạnh lại, cậu bắt đầu ấp úng và nói lắp bắp
Hương khó khăn lắm mới ghép những câu Viện nói lại, rồi khi cô hiểu ra, cô thở dài, rồi cô quay qua nhìn Viện, anh nhìn thẳng vào em này, nhìn cho kỹ vào, đợi Viện cố gắng nhìn mình xong, cô quay qua.. Tát Viện một cái làm cậu ta muốn tóe sao, rồi nhìn Viện đang xoa xoa gò má, cô rít giọng và gằn tiếng, nhưng cô nói nhỏ vì còn nhớ… Mình đang trong rạp phim
– Em nói anh biết nhé, anh có thể nắm tay em, anh muốn đi chơi với em, thậm chí anh muốn ngủ với em, em cũng chiều anh, vì em cũng thích ở bên anh, mình có cái vui vẻ của tuổi trẻ vô tư với nhau, và vì em tin anh yêu em thành thật và biết tôn trọng em, nên nếu thích nhau, ta lên giường với nhau, nhưng mà, ai cho anh cái quyền xúc phạm em, và anh quy kết là.. Anh ta lợi dụng em, anh dẹp cái kiểu suy nghĩ đó đi, hôm nay là lần cuối cùng mình nói chuyện này, anh chưa phải chồng em để anh có quyền cấm em, còn anh thấy vậy là chướng mắt, là em sống hư hỏng, còn người ta là đại gia ah, anh nhầm đấy, xe hơi mượn đấy, còn người ta lợi dụng tình dục em ah, em nói thẳng nhé, tình dục trai gái mà cứ cái kiểu nghĩ là đàn ông lợi dụng đàn bà là kiểu nghĩ của những hạng đàn bà ích kỷ, lợi dụng cái gì, đồng ý leo lên giường với nhau thì đứa nào mà không sướng khoái như nhau, chả ai lợi dụng ai cái gì trong tình dục cả, anh có ăn học, anh dẹp kiểu suy nghĩ nhà quê đi, đàn bà lên giường rồi đi nghĩ là thằng đàn ông nó chiếm tiện nghi của mình, đó là kiểu suy nghĩ lạc hậu và ích kỷ, cùng nhau làm tình thì cùng nhau sướng, cùng nhau tận hưởng, chứ lợi dụng thân xác là gì khi đàn bà đã đồng ý, hài thật, còn anh thấy em là đứa sống buông thả, anh có quyền chấm dứt quan hệ của chúng ta, đó là tự do của anh, còn anh muốn mình là bạn thân, anh dẹp gấp, ngay và luôn
Hương cũng muốn khùng lên khi biết ra hôm đó Viện bí mật đi theo cô lúc bên chung cư An Cư và nhìn thấy cô bên quán café với gã rồi ôm nhau đi ra xe hơi, nghe cậu nói là cô đoán ra liền như thế, rồi nhìn Viện cúi đàu nhìn xuống đất, Hương thở dài, cô nói tiếp, giọng cố gắng dịu lại
– Em hơi nóng khi tát anh, nhưng em cần làm thế, anh cứ giận em, không quen em nữa cũng được, nhưng em nói một câu rất thật, em quen anh ta, yêu anh ta không phải vì tiền, anh ta không giàu đâu, em ngủ với anh ta vì em và anh ta cùng thích thú trong chuyện đó, chứ anh ta chẳng lợi dụng gì em cả, anh ta cũng sướng mà em cũng sướng chứ em có đau khổ, có bị anh ta cưỡng hiếp đâu mà anh nói là lợi dụng thân xác tình dục, còn sự thật em không thể nói với anh được, đó là quy ước ngầm của em và anh ta tự hiễu với nhau, giống như em và anh quen nhau, dĩ nhiên em cũng đâu đi kể ra với người khác những chuyện bí ẩn tế nhị của chúng ta ra, anh đọc sách và sống mô phạm là tốt, nó làm con người anh có bản chất tốt, em kính trọng điều đó, nhưng cuộc sống, nó đa dạng và phức tạp, nó không như sách, nó là đời, anh hãy tỉnh táo lại và nhìn rộng ra, anh hơn em nhiều cái về đạo đức, đó là điều em rất quý trọng, nhưng em mong là anh hay giữ cái đạo đức đó làm nền tảng tâm hồn, nhưng lấy cái đa dạng của thực tế đời sống mà hành động và ứng xử.
Lúc đó đèn trong rạp bật sáng vì hết xuất chiếu, Hương nắm tay Viện, thôi, mình đi ăn gì đó rồi về đi anh, công việc thì tý nữa anh bình tĩnh lại thì mình bàn, không thì chừng nào anh tỉnh táo, anh alo cho em, mình nói bằng sim rác cũng được, nhưng nói xong vứt nhé, hoặc hẹn ngày mai hay ngày khác gặp nhau rồi nói, tùy theo anh sắp xếp
Viện và Hương đi ăn bò viên rồi hai đứa tan hàng, ai về nhà nấy, rồi tý sau khi Hương đang nằm nghỉ trên phòng cùng Hạnh thì Viện gọi lại, anh báo cáo công việc cho cô, rồi nghe cô khen anh giỏi, cố gắng tiếp tục như thế, và làm thêm chuyện này chuyện kia, thế này… Thế kia.. Xong họ chúc nhau ngủ ngon rồi cúp máy.
Gã chạy xe lên tổng bộ thì thấy con Mai và con Linh đang chuẩn bị ra về để đi học, gã ngoắt tụi nó lại. Hai con bé thấy gã lên thì mừng quá, con Linh de đít chiết xe đạp vô cất lại rồi hai đứa kéo gã về phòng khách của nhà nghỉ, xong nó bấm chốt lại. Hơn 5 tháng nay hai con bé nhiều lúc đi làm việc chung, rồi ăn ngủ gần gũi với gã, nên tụi nó cũng học được nhiều thứ, nhất là việc cẩn thận, óc quan sát trước sau khi làm việc, và cũng bớt đi cái tính tò mò nhí nhố của con nít.
– Anh mấy hôm nay khỏe không, tụi em nhớ anh lắm, mà không rảnh để đi thăm anh nữa, ngày thường thì 5h chiều về là lo lật đật đi học, chủ nhật trường bổ túc cho nghỉ thì nhà nghỉ đông khách, cũng phải lo trực tối nên không rảnh luôn, mà hai đứa đi thăm anh… Thì… Ở chơi lâu lâu với anh, chứ trên này xa, chạy xuống tân bình mà đi về liền chắc chết. Hồi nãy nó tính nói đi thăm anh rồi ngủ đêm với anh mới vui, nhưng nó mắc cỡ, nên nói tránh đi thành ở chơi lâu. Lâu rồi gã không làm, nó và con Mai cũng thấy thèm thèm… Vụ đó
– Anh cũng bận thật, hôm nay lên thăm tụi em chút vì mai đi công tác một tuần, thấy nó và con Mai nhớ mình nhiều, gã cảm động nên… Bốc phét, thật sự là gã lên họp với anh 4, chứ có vì nhớ tụi nó đâu, mà không chỉ mình gã, nhiều thằng đàn ông khác cũng hay thuận nước đẩy thuyền như thế.
Con Linh nó kêu con Mai đi làm nước cho gã uống, chờ con Mai quay vô, chốt cửa xong thì ba đứa kéo lại ghế salon mà anh 4 hay dùng để tiếp khách… Không quan trọng và bà con ở quê ra nhờ vả, xin tiền này nọ.
– Mấy hôm nay cũng có nhiều việc em thấy anh 4 tiếp khách, rồi tiếp lão nhị, lão tam ở bàn đá, cũng có ghi âm được mấy cái, anh lấy nghe thì chép qua máy tính đi, rồi con Linh đưa gã 4 cái thẻ nhớ, hôm đó anh đưa 10 cái, em xài bốn cái nè
Gã nhìn đống thẻ nhớ ngổn ngang, cái này để Hương nghe trước rồi báo gã mới được, gã tiếc cho 2 con bé, phải chi tụi nó biết xài máy tính, nó khôn ngoan tý nữa nó làm sẵn dùm thì mình khỏe biết bao nhiêu. Mà không chuyển tụi nó đi chổ khác được, cần tụi nó ở đây hàng ngày làm việc linh tinh, giặt đồ dọn phòng phụ bếp thì đúng là thiệt thòi cho tụi nó quá, không còn thời gian đi học thêm, nhưng tụi nó đi qua những chổ ngon hơn như vũ trường, quán bar thì ai làm tai mắt cho mình, gã thở dài, trầm ngâm, nghĩ sâu xa về sau cho 2 đứa nó
Hai con bé thấy gã ngồi suy tư nhìn đống thẻ nhớ, tụi nó tưởng tụi nó không biết xài máy tính chép cất cho gọn như chị Hương nên làm gã thấy ngao ngán, tụi nó ngồi sát vô hơn rồi hai đứa ôm gã, anh buồn tụi em hay sao vậy, nhìn anh thấy giống như chán nản tụi em đó, con Linh hỏi
Gã khoát vai hai con bé rồi hun tụi nó, có đâu, anh đang nghĩ coi làm sao cho tụi em đi học vi tính, để sau này làm cho tốt hơn, nhưng mà không thấy hở ra thời gian nào, buổi tối cho tụi em về đi học làm ông 6 phải tuyển thêm 1 người tạp vụ làm ca tối bù cho 2 đứa, cũng là miễn cưỡng lắm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro