Đất và người

Phần 2

2021-07-27 01:35:00

Phần 2
Trên đường về, trong lòng Hậu là một mớ hỗn độn ngổn ngang, nàng thấy tương lai phía trước sao mà mờ mịt đến vậy. Chồng nàng đang nghỉ ở nhà, nàng thì mất việc, nghĩ sao cũng không thể lạc quan nổi. Nhưng ít nhất thì, nàng cũng thoát khỏi tay tên chủ tịch xã dâm dục, vậy cũng đáng mừng. Hậu tự trấn an trong lòng như vậy.

– Hôm nay được về sớm à? – Biên hỏi vợ…
– Em hơi mệt, nên xin về trước.

Hậu nói rồi đi tìm quần áo để thay. Lúc nãy bị tên Tiến hôn hít liếm láp một lượt, nàng muốn gột rửa sạch sẽ mọi dấu vết của hắn. Tiến nghe vợ nói vậy cũng không hỏi gì thêm.

Hậu tắm qua một chút rồi vô buồng nằm. Chả mấy khi vợ về sớm, lại vừa tắm xong thơm phức khiến Biên thèm thuồng mò vào giường.

– Nỡm ạ, cái Hiền đâu? – Hậu hỏi khi tay chồng đang luồn vào áo mình sờ ngực.
– Đi làm rồi – Biên vừa nói vừa nằm đè lên vợ, đôi môi tham lam hôn hít khắp cái cổ trắng ngần. Hậu nhắm mắt lim dim, chuẩn bị để chồng tận hưởng cơ thể nõn nà của mình. Những việc khác, để sau rồi tính. Nhưng Hậu lại chẳng có thời gian để mà suy tính nhiều. Đúng lúc Biên định tuột quần vợ xuống thì ngoài cổng có tiếng gọi:
– Nhà Biên Hậu có ai ở nhà không đớiiiii…

Hậu vội chỉnh trang lại quần áo rồi lục tục chạy ra.

– Vâng, có chuyện gì thế ạ?

Hậu nhận ra là bà Loan, ánh mắt nàng hơi trùng xuống. Bà Loan đon đả đi vào sân rồi cười giọng nhàn nhạt:

– Cũng mấy tháng rồi, định bao giờ trả tiền đấy cô Hậu.

Trong vụ tai nạn của Biên, anh là người đi sai. Thành thử vừa mất tiền thuốc vừa phải bồi thường bên kia nếu không muốn bị kiện. Trong nhà lúc đó không có nhiều tiền, Hậu phải vay thêm bên ngoài. Giờ người ta đến đòi ngay lúc này, thật là khiến nàng phiền não.

– Thú thực với chị, nhà em cũng chưa gom góp đủ, nên mong chị thư thư cho một vài tháng nữa…
– Một vài tháng nữa? Nể tình là người quen của bà bạn nên tôi mới không tính lãi cao đấy. Thôi được rồi, chục hôm nữa trả trước một nửa, nửa còn lại tôi cho thư thêm 2 tháng. Liệu mà thu xếp nhé cô Hậu.
– Chị…

Bà ta không để cho nàng trình bày, nguýt một cái rồi quay người ngúng nguẩy bỏ đi. Hậu đứng ở sân khẽ thở dài. Biên nghe thấy hết, tức khắc cũng chẳng còn hứng thú ham muốn gì nữa. Anh chống nạng ra hỏi vợ:

– Trong nhà còn bao nhiêu tiền hả em?
– Ừm… vẫn đủ, đợi tháng sau em lãnh lương là có thể trả trước một nửa…
– Ừ… thiếu thì bảo để anh hỏi vay bạn bè. Hậu nói vậy để chồng an tâm, chứ tiền trong nhà chỉ đủ chi tiêu hàng ngày chứ không dôi nhiều. Nàng cũng không muốn chồng bệnh tật như vậy mà lại phải đi vay mượn khắp nơi, dù sao bạn bè anh cũng ít người khá giả. Gánh nặng tiền bạc lại đè nặng lên vai người đàn bà một con. Nghĩ đến vấn đề của Hậu, nàng bị cho thôi việc, nói gì thì nói cũng sẽ khó có thể xin vào cơ quan nhà nước nào được nữa. Hồi đó có người quen, giờ thì không. Ở cái vùng quê ngoại ô này thì chả có việc gì làm, ngoại trừ lên thành phố. Nhưng lên thành phố thì kéo theo bao nhiêu vấn đề, không hề đơn giản. Hậu đắn đo suy nghĩ, cuối cùng nhớ đến tấm thiệp mà người phụ nữ kia đưa.

Sau bữa tối, nàng đấu tranh tư tưởng một hồi. Cuối cùng cũng lấy điện thoại ra gọi.

… Bạn đang đọc truyện Đất và người tại nguồn: http://bimdep.vip/dat-va-nguoi/

Quán Mây Tím nằm ven đường liên huyện, gần thị xã, cách làng Hậu vài kilomet, đi xe máy gần 15 phút là tới. Nàng dựng chân chống xe, trước mặt là một quán gội đầu cũng khá sang trọng, có vẻ là mới mở chưa lâu. Tấm biển hiệu được trang trí bắt mắt với hoa lá rực rỡ, ngoài ra không có gì là mờ ám. Hậu hít một hơi sâu, lấy hết can đảm bước vào.

Bên trong khá rộng rãi và sạch sẽ, gần chục cái giường nằm với chậu rửa ở đầu được xếp thành hàng, một bên lắp gương sáng loáng. Vài cô gái có vẻ là nhân viên quay ra hỏi Hậu:

– Chị tìm ai ạ?
– À… mình tìm chủ quán ở đây…
– Chị Yến đang ở trong, chị đi vào nhìn bên trái là thấy.
– Ừm… mình cảm ơn.

Hậu từ tốn đi vào, lúc đầu nhìn thấy áo của mấy cô gái này mặc nàng đã không an tâm. Toàn bộ đều là áo hai dây màu hồng, cái nào cũng ít nhiều để lộ khoảng ngực. Lúc đi ngang qua nàng lại càng bất an hơn, phía dưới mấy cô gái đều là quần đùi ngắn cũn cỡn, mỏng manh như quần ngủ ở nhà. Nếu đây là đồng phục thì… Hậu dừng chân, đang định quay ra thì chợt có tiếng gọi:

– Chị tới rồi à.

Hậu nhận ra người phụ nữ hôm nọ, vẫn phong cách ăn mặc sành điệu, tuy không hở hang nhưng vẫn đủ thu hút cánh mày râu.

– À… ừm – Hậu bối rối không biết quyết định sao. Đã hẹn người ta mà chẳng lẽ giờ lại bỏ về. Nàng hơi áy náy.
– Chào hỏi đi, nhân viên mới đấy, trông trẻ vậy thôi mà còn hơn tuổi chị đấy – Yến nói với mấy đứa con gái ngồi đó, Hậu thấy chủ quán cứ như đã quyết định thay nàng luôn rồi. Đám nhân viên nghe vậy bèn nhao nhao:
– Uầy nhìn chị trẻ vãi…
– Chị bao nhiêu tuổi vậy?
– Cho em bí quyết để da đẹp như chị với…
– Chị tên gì…

… Bạn đang đọc truyện Đất và người tại nguồn: http://bimdep.vip/dat-va-nguoi/

Cả đám cùng hỏi khiến Hậu không biết trả lời ai trước, Yến bèn xua tay bảo:

– Thôi làm quen để sau, giờ để chị hướng dẫn chị ấy công việc đã.

Yến dẫn Hậu đi một vòng quán, bên trong còn một dãy phòng dài, mỗi phòng cách nhau bởi một tấm ngăn, giữa mỗi phòng có một cái giường nhỏ dài và vài thứ dụng cụ. Đó là nơi massage, bên ngoài là nơi gội đầu. Yến hướng dẫn cho nàng cách gội đầu cũng như các kỹ thuật massage cơ bản. Sau một lúc thì cô nói:

– Cứ từ từ học dần, các bạn sẽ hướng dẫn chị sử dụng một số dụng cụ, không khó lắm đâu.
– À… ừm… về tiền lương…
– À… thực ra thì không có mức lương cụ thể. Tùy vào thái độ phục vụ của mình mà khách có thể cho thêm tiền. Nếu là tiền khách bo riêng thì chị có thể giữ.

Nói rồi Yến hạ giọng nhìn Hậu âu yếm:

– Có nhan sắc như chị, chắc chắn là sẽ kiếm được không ít.

Hậu tần ngần một chút rồi rụt rè:

– Còn… đồng phục…
– Dĩ nhiên phải mặc rồi. Thôi nào, em có bắt chị mặc đi về nhà đâu, chỉ là phương thức để khách chịu móc hầu bao nhiều hơn thôi. Thấy Hậu còn ngần ngại, Yến nói tiếp:
– Khách đến, mình gội đầu, xoa bóp cho người ta, xong người ta trả tiền đi về, vậy là xong. Hoàn toàn lành mạnh, chị cứ an tâm.

Thực ra khi bước vào đây Hậu đã chắc đến 7, 8 phần là sẽ làm rồi. Giờ nàng cũng không còn nhiều sự lựa chọn nữa, Hậu suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

– Được rồi, giờ chị đi thay đồng phục, bắt đầu làm từ hôm nay.

Hậu cầm đồng phục đi vào phòng thay đồ của nhân viên. Nhìn cái áo và quần mỏng manh trên tay mà nàng không khỏi do dự. Nhưng rồi nàng vẫn cởi bỏ quần áo trên người.

Những lúc lo lắng Hậu thường tự trấn an mình bằng một lý do nào đó. Lần này nàng tự nhủ sẽ chỉ làm ở đây một vài tháng thôi. Đợi chân chồng lành lại rồi khi đó tính tiếp cũng được. Lúc Hậu bước ra từ phòng thay đồ, lũ nhân viên lại được phen xuýt xoa:

– Chồi ôi dáng chị đẹp vãi…
– Có thật là chị hơn tuổi chị Yến không?
– Hơn đứt bọn em rồi đây này…

… Bạn đang đọc truyện Đất và người tại nguồn: http://bimdep.vip/dat-va-nguoi/

Yến đứng phía sau mỉm cười đắc ý, con mắt của cô quả không nhìn lầm người. Cái áo hai dây khoe trọn làn da trắng nõn nà cùng bộ ngực căng tròn mơn mởn, cái quần ngắn mỏng manh khiến người ta không rời mắt được khỏi cặp đùi đầy đặn nuột nà cùng với vòng 3 nở nang. Eo Hậu không thon nhỏ như người mẫu nhưng cũng đủ tạo nên những đường cong đầy quyến rũ. Vẻ đẹp phồn thực phơi phới của người đàn bà này sẽ là công cụ đắc lực cho việc kinh doanh của Yến. Đám nhân viên kia toàn bộ đều còn trẻ, chỉ có Hậu là khác biệt, giống như của hiếm vậy. Đó là lý do Yến muốn lôi kéo Hậu về với mình.

– Được rồi, rảnh quá thì đi lau dọn đi, tí có khách bây giờ – Yến hô hào đám con gái đang bâu lấy Hậu.

Đúng lúc này có người mở cửa đi vào, Yến ngoảnh ra than thở:

– Đi mua đồ ăn rồi ngủ luôn dọc đường hả cô nương…
– Tại tay chủ quán cứ bắt chuyện mãi nên…

Giọng nói quen thuộc khiến Hậu sững người. Nàng hốt hoảng quay ra, cái Hiền xách một bọc đồ ăn đứng lặng tại chỗ, dường như nó cũng đã nhận ra mẹ mình.

Hậu không thể tin nổi, con bé cũng mặc đồng phục Mây Tím.

Hai mẹ con đứng đơ ra mấy giây, Yến vừa cầm túi đồ ăn ngắm nghía vừa bảo:

– Chị này là nhân viên mới, nhớ kèm cặp thêm cho chị ấy…
– À… vâng – Hiền rất nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh. Để người khác biết họ là 2 mẹ con thực sự cũng chả hay ho gì. Đợi Yến vô trong, Hậu kéo con gái ra một góc chất vấn:
– Thế này là sao, sao con lại làm ở đây?
– Con…
– Đây mà là bưng bê ở nhà hàng hả, dám lừa cả bố mẹ cơ đấy…
– Nhưng mà… mẹ cũng…

Hậu ngẩn người, đúng rồi, nàng cũng đang mặc bộ đồng phục mát mẻ này. Hậu ấp úng:

– Chuyện đó… mẹ sẽ nói sau. Tóm lại nơi này không phù hợp với con, về nhà ngay.
– Chắc là chưa được đâu ạ…
– Gì?

Con bé chìa ra cái điện thoại mới mua, giọng lí nhí:

– Con lỡ ứng lương trước rồi, ít nhất phải làm hết tháng…
– Con bé này… – Hậu than thở, chuyện này ngày càng rối rắm.
– Không sao đâu mà mẹ, chỗ này lành mạnh không có vấn đề gì đâu.

Hậu nhớ con bé đã bắt đầu đi làm từ vài hôm trước, chả biết là đã trải nghiệm những gì. Nhìn cơ thể mơn mởn đang tuổi dậy thì của con gái mà Hậu không thể an tâm. Con bé có làn da trắng giống mẹ, bầu ngực căng tròn chưa phát triển hết nhưng cũng đủ khiến nam giới thòm thèm. Đôi chân nuột nà được cái quần đùi ngắn tôn lên lại càng hấp dẫn. Nhìn thấy con bé chắc chắn lũ đàn ông đều không tránh khỏi những ham muốn bậy bạ. Nghĩ tới cảnh con gái mình bị người ta soi mói thèm khát mà Hậu rùng mình.

Hiền nhìn khe ngực sâu hút của mẹ nó được cái áo hai dây làm lộ ra bèn ngập ngừng hỏi:

– Mẹ làm ở đây, liệu bố…
– Phải giấu bố mày chứ sao – Hậu thở dài – Thôi được, bao giờ làm hết một tháng để trả xong phần lương ứng thì nghỉ ngay cho mẹ.
– Vâng… Hiền tiu nghỉu đáp.

Hậu cảm thấy số phận sao mà trớ trêu, giờ nàng không chỉ làm ở đây để kiếm tiền mà còn trọng trách khác lớn không kém: Trông chừng đứa con gái bé bỏng. Nàng không muốn con bé bị cuốn vào vòng xoáy cám dỗ.

Buổi sáng khá ít khách, đa phần giờ đó người ta đi làm chứ chả mấy ai đi gội đầu. Phải tới gần trưa mới bắt đầu nhộn nhịp. Hậu mới đi làm nên gần như chỉ đứng quan sát xem mấy đứa nhân viên kia làm việc rồi học hỏi. Ban đầu không có vấn đề gì, nhiều người chỉ vào gội đầu, tán phét cười đùa với mấy em nhân viên xinh đẹp rồi ra về. Hậu cũng cảm thấy an tâm phần nào. Duy chỉ có cái Hiền là nàng vẫn còn lăn tăn. Nhìn con bé cười nói với một người đáng tuổi cha mình, rồi gã kia cứ nhìn chòng chọc vào ngực con bé mà nàng lại băn khoăn.

Quan sát mãi rồi cũng phải làm. Một gã đầu hơi hói vừa vào quán đã chỉ ngay Hậu đòi được nàng gội cho. Có lẽ gã cũng bị những đường cong của nàng hớp hồn. Tóc tên này khá thưa, chả hiểu sao phải ra tận quán gội nếu không phải là để gặp mấy em nhân viên trẻ đẹp. Nàng vừa gội vừa phải trả lời mấy câu hỏi kiểu ” Em tên gì “, ” Em bao nhiêu tuổi “, ” Nhà em ở đâu “, ” Tối có rảnh không “… Chắc chỉ còn câu ” Em có thích ăn rau dền không ” là gã chưa hỏi. Hậu vừa nhã nhặn trả lời vừa nhẹ nhàng gãi gãi cái đầu ít tóc. Tên kia được người đẹp chăm sóc tỏ ra khá thỏa mãn, thi thoảng lại đưa mũi hít hà mùi thơm cơ thể phảng phất từ người nàng.

Vị khách đầu tiên coi như là thành công tốt đẹp. Gã gội đầu xong liền đi ngay, tiền thừa không thèm lấy, có vẻ là công chức văn phòng nhân giờ nghỉ trưa đi thư giãn chút. Hậu thở phào, xem ra việc này cũng không khó khăn gì lắm. Hậu vừa làm vừa phải để ý con gái, xem ra đúng như nó nói, nơi này hoàn toàn lành mạnh. Hai mẹ con trải qua một ngày làm việc cùng nhau khá suôn sẻ.

Giờ đóng cửa quán khá muộn so với giờ làm trước kia của nàng. Hậu phải nói mãi Yến mới đồng ý cho nàng về sớm. Vừa về là nàng đi ngay ra chợ mua đồ ăn về nấu cơm. Hậu cũng nói dối chồng là dạo này ủy ban nhiều việc, sẽ về muộn, bù lại thì sáng sẽ được đi làm muộn hơn. Biên không nghi ngờ gì cả. Ở làng chỉ có mình Hậu làm việc ở xã, còn lại đa phần là người làng khác hoặc nơi khác. Nàng hy vọng có thể giấu chồng việc mình đã nghỉ làm ở ủy ban.

… Bạn đang đọc truyện Đất và người tại nguồn: http://bimdep.vip/dat-va-nguoi/

Hậu nghĩ công việc ở Mây Tím cũng không có gì phức tạp, đó là bởi nàng mới chỉ gặp những người bình thường, chưa gặp những tên có máu dê và ham mê sắc dục.

Một gã trung niên bước vào quán, cũng nhìn một lượt rồi chỉ Hậu gội đầu cho mình. Ánh mắt đầy ham muốn của gã quét hết một lượt thân thể gợi cảm của nàng. Hậu cũng đã quen với những ánh mắt này, cười nhã nhặn tiếp đón gã. Lúc gội đầu hắn cũng hay hỏi mấy câu tán tỉnh kia, Hậu chỉ trả lời qua loa. Lúc nàng đang gãi thì tay hắn chợt nắm lấy cổ tay nàng. Hậu hơi bất ngờ nhưng vẫn tập trung vào công việc. Thấy nàng để im, tay hắn không yên phận bắt đầu sờ dần lên phía cánh tay trắng nõn mịn màng. Hai bàn tay Hậu đang dính đầy bọt xà phòng nên không tiện gỡ ra, chỉ có thể cố rụt tay xuống. Dù khó chịu nhưng nàng vẫn nhẹ nhàng:

– Để em gội ạ…

Gã chả hề bận tâm lời Hậu, vẫn thản nhiên vuốt ve sờ soạng cánh tay trần của nàng. Làn da mịn màng mát rượi khiến hắn mê mẩn, dùng nốt cả tay kia mà vuốt ve hai cánh tay nõn nà của Hậu. Nàng biết đã gặp phải tên dê xồm, bèn nhanh chóng gãi mạnh cho xong rồi lấy cớ xả nước để rút tay về. Hậu cố gội cho hắn nhanh nhất có thể, ai dè lúc xong rồi hắn lại đòi massage nữa, và tất nhiên vẫn là Hậu phục vụ.

Căn phòng nhỏ trong dãy kê chiếc giường nhỏ ở giữa, gã đã nằm úp chờ đợi, trên người chỉ độc cái quần đùi. Lần đầu ở riêng với người đàn ông khác không phải chồng khiến Hậu có chút rụt rè, chưa kể nàng lại còn đang ăn mặc rất hở hang.

– Nhanh lên em – Gã kia sốt ruột.

Hậu nhẹ nhẹ nhàng đến bên giường, hai tay run run chạm vào lưng gã, bắt đầu massage. Yến có nói chỉ cần biết đấm lưng tẩm quất cơ bản là đủ rồi, không cần nhiều. Gã kia được bàn tay thon thả của người đẹp mơn trớn vuốt ve không khỏi thích thú, mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn. Tuy vậy điều làm gã chăm chú hơn lại là cặp đùi nõn nà cùng cái mu lồn đầy đặn của Hậu. Gã đang nằm, Hậu đứng sát giường, phần hạ thể nàng vừa đúng ngay tầm mặt gã. Tên kia không chớp mắt, nhìn chăm chăm vào cái vùng tam giác cộm lên rồi nuốt nước bọt ừng ực. Hậu cũng biết gã đang nhìn, cảm giác không hề thoải mái chút nào. Dường như không chịu nổi, gã đưa tay khẽ sờ vào đùi nàng. Hậu giật mình, gã vừa chạm đã rút tay về, nàng định nói gì lại thôi. Ai ngờ ngay sau đó hắn lại sờ lần nữa, lần này Hậu hơi lùi lại để tránh. Nhưng lùi ra thì lại khó mát xa, được một tí đã lại phải đứng gần lại. Gã thấy Hậu không nói gì bèn tiếp tục, lần này hắn sờ nguyên cả bàn tay lên đùi nàng, khẽ vuốt ve. Hậu vội gạt tay hắn xuống, giọng cố bình tĩnh:

– Anh để yên cho em làm ạ…
– Thì cứ làm đi – Gã càu nhàu.

Hậu kìm lòng rồi mát xa tiếp. Được một lúc tay hắn lại sờ đùi nàng lần nữa, Hậu lại gạt tay hắn. Cứ như vậy vài ba lần cuối cùng nàng cũng thực hiện xong màn massage.

Hậu thở phào như vừa thoát ra được nguy hiểm, nàng không hề quen với chuyện này. Nếu ngày nào cũng phải phục vụ loại người này, nàng không biết có chịu nổi không. Hậu chợt nghĩ, không biết con gái mình thì sao? Vừa đúng lúc nàng thấy con bé ra khỏi phòng massage với một gã, cả hai đều cười rất vui vẻ, gã kia còn vòng tay qua eo con bé ôm hờ nữa. Hậu đợi khách ra về bèn gọi con gái lại:

– Con có để cho người ta sờ soạng không đấy?
– Không có đâu mẹ, chỉ mát xa thôi mà – Con bé quả quyết…
– Ừm… phải nhớ, làm gì cũng phải biết giữ gìn, mình là con gái…
– Được rồi mà – Hiền thấy mẹ chuẩn bị giảng bài thì vội ngắt lời – Con vô wc lát.

Hiền nói vậy để mẹ an tâm, nàng không hề biết con gái mình khi trong phòng massage cũng phải để cho gã đàn ông kia sờ đùi suốt cả buổi. Không chỉ vậy, gã còn cố thọc tay vào sâu trong quần Hiền để mân mê cặp mông tròn trịa. Hiền cố nhẫn nhịn vừa phải làm vừa để ý không cho gã tiến xa hơn. Thành quả cuối cùng là dc gã bo cho một khoản, cũng coi như chịu đựng có ích.

Hậu thở dài, nếu không vì chuyện tiền bạc thì nàng nhất định không cho phép hai mẹ con làm việc ở đây. Nhắc tới tiền, sắp tới ngày phải trả bà Loan trước một nửa. Nàng nghĩ ngợi, rồi chợt nhớ đến lời con gái, Hậu liền đi tìm Yến.

– Ứng lương ấy ạ?
– Ừ… có thể cho chị ứng trước lương tháng này được không? – Hậu ngập ngừng.

Tưởng như Yến sẽ từ chối, ai ngờ cô ta lại cười nói:

– Tưởng gì, cuối buổi em đưa cho.

Hậu không ngờ lại dễ dàng như vậy, lòng nàng cảm thấy an tâm một chút. Đúng lúc đó thì thằng Đức phi xe tới. Yến bảo nàng:

– Em bận công chuyện chút, chị đi làm việc đi.

Nơi này không chỉ có mỗi đám con gái, còn có gã thanh niên to con kia, là bảo kê của quán. Đầu húi cua gần trọc, tay chi chít hình xăm, nghe nói là em họ của Yến, thi thoảng lại tới như để đảm bảo an ninh. Hậu không để ý lắm tới loại người giang hồ này, quay ra dọn dẹp một số thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đất và người

Số ký tự: 0