Phần 42
2024-04-09 05:39:00
Tối chủ nhật…
Phòng 212 Học viện quân đội TW…
Vũ Thanh Tâm ngồi trên giường, tròn mắt nhìn đống đồ mà Trần Phong xách vào.
Trần Phong gượng cười, vừa nhớ đến cô gái dịu dàng mềm mại như nước Dương Gia Hân, vừa xếp đồ vào ngăn tủ riêng của mình.
Gia Hân vừa chở Trần Phong đến cổng Học viện, cô chất đầy cốp xe một đám túi lớn túi bé, rồi đưa lại cho Phong. Bên trong lỉnh kỉnh đủ loại.
Nào là bàn chải, dầu gội, sữa tắm… nào là snack, mì tôm, bánh ngọt… nào là thuốc xịt côn trùng, dầu gió, vitamin, băng dán urgo… Còn có cả dao cạo râu lẫn hai cái khăn tắm màu xanh và màu tím… Cô nhỏ nhẹ, mắt long lanh:
– Thiếu gì nhớ nhắn cho em mua! Anh nhớ bôi kem chống nắng!
Sự mềm mại tha thiết của Gia Hân như một điểm chí mạng đối với Trần Phong, một kẻ thiếu tình thương từ nhỏ. Khiến hắn cứ thích đắm chìm trong dòng suối ngọt ngào ấy.
Vũ Thanh Tâm hỏi:
– Nhà cậu mở tạp hóa à?
Trần Phong định thần lại, lấy một gói snack và một thanh chocolate đưa cho Vũ Thanh Tâm:
– Đọc quyển Kỹ thuật cận chiến đó không hiệu quả đâu. Phải đối chiến thực tiễn mới luyện thành phản ứng của cơ thể được!
– Hừ! Không cần cậu quan tâm!
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://bimdep.vip/dao-tao-dam-nu/
Một buổi sáng tại thao trường huấn luyện…
Trong buổi thực hành kỹ năng cận chiến, Giáo quan Võ Thành đứng trước sân hướng dẫn bài tập:
– … Trong lúc chiến đấu tự do, thường dùng kỹ năng đánh ngã. Chú trọng mượn lực, dùng sức. Biến kỹ năng thành sức mạnh. Phá thuận theo lực là kỹ năng. Phá ngược lại là ngu xuẩn. Muốn làm được những thứ này, nhất định phải nắm được quy luật vân động của con người, cùng quy luật dùng sức nữa. Còn có các điểm quan trọng trong kỹ thuật tấn công…
Giáo quan Võ Thành chỉ tay vào một cậu thanh niên da trắng, tóc vuốt keo dựng ngược, gần cuối sân:
– Hoàng Bá Vương, đứng dậy làm mẫu!
Hoàng Bá Vương ngông nghênh đứng dậy khỏi hàng, bước thấp bước cao, cái đầu ngúng nguẩy:
– Em đã giấu mình tận cuối lớp vẫn bị giáo quan phát hiện ra! Đúng là hào quang chói sáng mà!
Giáo quan Võ Thành mặt nghiêm, đợi Hoàng Bá Vương đến trước mặt, tiếp tục bài giảng:
– Ví dụ, lúc kẻ địch muốn dùng tay trái. Đánh vào vai phải của cậu…
Giáo quan Võ Thành đấm trái vào vai phải Hoàng Bá Vương:
– Vậy thân thể của hắn hướng về, nhất định sẽ di chuyển về phía đằng sau bên phải. Lúc này, nhìn thấu được quy luật vận động của đối phương. Là điều vô cùng quan trọng.
Mọi người trong lớp gật gù. Thầy tiếp tục minh họa trên vai của Hoàng Bá Vương:
– Cậu có thể thuận theo phương hướng của hắn. Mượn lực dùng sức, nhanh chóng phá giải tư thế công kích. Được rồi, chúng ta làm mẫu. Cậu tấn công vai phải của tôi!
Hoàng Bá Vương khởi động cơ thể, nhảy bước nhỏ tại chỗ, đôi tay vung loạn xạ, ánh mắt láo liên. Bất ngờ tung một cú đá vào chân phải của Giáo quan. Ngay lập tức Giáo quan cũng giơ chân phải đỡ, đồng thời nhảy lên đổi trụ, đạp chân trái vào bụng Hoàng Bá Vương. Nhưng chưa kịp đạp trúng, hắn đã ngã nhào ra sau, chổng bốn vó lên trời, hét lớn:
– Thầy uy vũ, thầy lợi hại!!!
Thầy ngơ ngác nhìn cái chân trái của mình. Còn đám học viên thì tủm tỉm cười thầm. Có kẻ còn chỉ thằng Hoàng Bá Vương:
– Thằng nịnh hót!
Hoàng Bá Vương còn đang chổng mông bò lê lết cố gượng dậy từ mặt đất, luôn mồm than vãn:
– Quá đáng! Sao thầy đánh mạnh thế?
Mọi người cười ầm lên.
Giáo quan Võ Thành lắc đầu, nhắc nhở:
– Đừng có cười! Đùi cũng quan trọng như thế! Đánh ngã cần chú trọng cả tay và chân. Tay nắm lấy, nắm đẩy đều là kỹ năng phòng thủ! Thây giơ tay nắm đấm đấm vào đùi mình:
– Lực đánh càng mạnh, sức càng lớn hơn, luôn đến từ đùi. Vậy nên, lúc đối chiến, tuyệt đối không được xem nhẹ phần dưới! Lại nhìn thấy được quy luật vận động của đối phương. Thì có thể dễ dàng hóa giải đòn tấn công rồi!
Thầy chỉ thằng vào Hoàng Bá Vương:
– Dù đối phương có là tên lừa đảo!
Mọi người cười to.
Còn bản thân chính chủ lại hềnh hệch cười hùa một cách ngô nghê.
– Được rồi! Ai muốn lên thử không?
Tất cả đều cúi đầu hoặc làm bộ lơ đãng. Giáo quan nhìn quanh, gọi tên hai người ngồi ở hai góc khác nhau:
– Trần Phong! Vũ Thanh Tâm! Lên thử!
Vũ Thanh Tâm giơ hai nắm đấm thủ thế, nhìn cái tên cao hơn mình một cái đầu đứng ở đối diện. Hít sâu một hơi, rồi đấm thẳng mặt Phong. Phong giật đầu ra sau né. Vũ Thanh Tâm nhanh chóng móc ngược cú đấm phải, rồi húc cả cùi trỏ trái liền lập tức. Trần Phong lùi một bước giữ khoảng cách. Né, cúi đầu, đỡ tay liên tục những cú đấm của Vũ Thanh Tâm.
Cảm thấy khoảng cách quá xa, Vũ Thanh Tâm tung cú đá ngang eo Phong, bị Phong tóm lấy đùi, tay kia đẩy ngược phần trên Vũ Thanh Tâm ngửa ra sau.
Vũ Thanh Tâm mất đà, ngã ngửa. Nhưng chưa kịp chạm đất, đã bị Trần Phong tóm áo giữ lại, may mắn không dập mông.
Trong cái tư thế kỳ quái, một chân thì bị tóm trên cao, Vũ Thanh Tâm giật mình nhìn cổ áo bản thân bị Phong kéo muốn bung nút ra, lại nhìn khuôn mặt Trần Phong gần trong gang tấc. Rất nhanh đấm thằng vào mũi Phong một cái!
Trần Phong buông tay, hất đầu ra sau né tránh. Cơ thể nhỏ bé nện thẳng xuống đất, tuy không nghiêm trọng nhưng vẫn nghe rầm một tiếng.
Vũ Thanh Tâm nén đau, giơ chân đạp vào chân Trần Phong, lần này đã trúng!
Trần Phong cúi đầu nhìn xuống, cười đểu:
– Chân ngắn! Sượt qua mà thôi!
Vũ Thanh Tâm đang chống tay đứng dậy, mặt trầm xuống:
– Hừ!
– Biết vậy cho cậu dập cái mông nhỏ! – Phong nhướng mày.
Vũ Thanh Tâm mặt đỏ hồng lên, quay đầu đi về chỗ.
Đúng lúc đó, một bạn học mặt đen, dáng người lực lưỡng, đứng một góc cũng hất mặt về phía Trần Phong:
– Ây, dám đánh một trận không?
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro