Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Phần 285

2021-12-18 11:38:00

Phần 285
Tục ngữ nói rất đúng 360 nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên, nhưng ai có thể ngờ một âm vật thương nhân nhỏ bé như tôi lại có thể được quốc gia ưu ái đây? Buổi trưa hôm đó, tôi nấu mấy món ăn như ngày thường, ngồi trong tiệm đồ cổ vừa uống chút rượu vừa nhìn tuyết bay bên ngoài, trong lòng mơ hồ dâng lên một cảm giác hào hùng của hiệp khách thời cổ đại.

Đúng lúc này cuối phố có một chiếc xe jeep ầm ầm tiến đến! Tôi nhìn lướt qua lại đã thấy biển số xe là một chữ “quân” màu đỏ tươi, trong lòng không khỏi chấn động. Xe của quân đội xe sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ có người mắt mù dám trộm cướp quốc bảo? Nghĩ vậy, tôi cất vài món đồ dỏm trên giá đi, vạn nhất bọn họ đột nhiên vào tiệm của tôi kiểm tra, vậy thì không vui rồi…

Bán đồ cổ kỳ thật chính là thật giả lẫn lộn, chỉ cần không bán toàn bộ là đồ giả đã được coi là đứng đắn rồi, nếu chỉ bán đồ thật thì phải gọi là thằng ngốc. Lạc thú của việc chơi đồ cổ là ở chỗ biết phân biệt thật giả và niên đại. Nhưng lời này tốt nhất là không nên rêu rao bên ngoài, ai biết mấy vị ca ca quân đội này trong hồ lô bán thuốc gì? Sau khi thu hết đồ dỏm lại, tôi hăng hái mặc áo khác chuẩn bị mở cửa đi ra ngoài xem náo nhiệt, không ngờ chiếc xe Jeep kia căn bản là không dừng lại, lao thẳng đến chỗ tôi.

“Mẹ kiếp…”

Khi chắc chắn rằng bọn họ tới tìm tôi thì tôi nhịn không được run lên, tôi đã thu phục Phương Thiên Họa Kích, loại âm vật đỉnh cấp này, nếu chính quyền thật sự muốn tra xét, tùy tiện cho một tội danh đã có thể phán tôi mấy năm tù. Quả nhiên, xe đến trước cửa tiệm thì phanh gấp, sau đó cửa xe mở ra, bước xuống là 2 người trung niên mặc quân phục. Trong đó có một người đeo kính viền vàng rất dày, một người cầm thứ gì đó như hồ sơ, bọn họ xuống xe thì mỉm cười nhìn tôi.

Xem ra bọn họ không phải tới kiếm chuyện, tôi hơi nhẹ nhàng thở ra, sau đó cẩn thận hỏi:

“Hai vị tìm ta có chuyện gì sao?”

… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/dan-buon-do-am-quyen-2/

“Trương lão bản, có chuyện muốn nói với ngài.”

Người trung niên đeo kính hơi gật đầu, sau đó bình tĩnh đi vào tiệm, ngồi trên ghế ông chủ của tôi, bộ dáng mười phần oai vệ, rõ ràng là một quan chức trong quân đội. Hắn cười tủm tỉm đánh giá tôi, người còn lại nói:

“Vị này chính là Giang Sơn, tổ trưởng tổ hành động đặc biệt của Bộ Quốc An, ta là thư ký Tiểu Tuyền!”

Tôi nghe xong ngây ngẩn cả người, ngàn vạn lần không ngờ, có một ngày cơ quan chính quyền của nhà nước sẽ tìm tới tôi, cũng không biết là phúc hay họa?

Lúc này, thư ký Tiểu Tuyền đã đọc tài liệu trong tay:

“Trương Cửu Lân, người Vũ Hán, buôn bán đồ cổ đã lâu, trong 5 năm đã giải quyết vô số sự kiện liên quan đến âm vật, trợ giúp cơ quan công an phá nhiều đại án, đã quyên góp cho quốc gia một số bảo vật, danh tính thực sự là phân chi của Giang Bắc Trương gia. Không lâu trước đây đã kết hôn với diễn viên điện ảnh Doãn Tân Nguyệt, từng có ân oán cá nhân mà giết pháp sư Hạng Nguyên Trấn cấp bậc cung phụng của Long Tuyền Sơn Trang…”

Hắn chưa đọc xong, trán tôi đã toát ra mồ hôi lạnh, thứ hắn đọc chính là một phần trong hồ sơ điều tra kỹ càng về tôi! Rốt cuộc vẫn là người của Bộ Quốc An, hồ sơ này quả thực đã điều tra tôi rất rõ ràng rành mạch, thậm chí chuyện tôi giúp tiểu đạo đồng báo thù, chém Hạng Nguyên Trấn bọn họ cũng biết. Nhìn dáng vẻ bọn họ không phải mới điều tra tôi một hai ngày, nếu chỉ là buôn bán đồ cổ thì tôi còn có thể thoái thác, nhưng tội danh giết người một khi được thành lập thì có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa được…

Tôi không thể nào bình tĩnh, thanh âm khẽ run hỏi:

“Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/dan-buon-do-am-quyen-2/

“Trong Bộ Quốc An chúng ta có hai luật pháp, một là quốc pháp, một là tình người.”

Tiểu Tuyền khép lại mớ tài liệu nói:

“Biết rõ ngươi giết người lại không động tới ngươi, là bởi vì chúng ta chú trọng tình người. Nhưng nếu ngươi không nói tới tình người, chỉ sợ hồ sơ này ngày mai sẽ gửi cho cảnh sát.”

… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/dan-buon-do-am-quyen-2/

“Hô…”

Tôi nghe xong thở dài một cái, thì ra bọn họ không muốn bắt tôi, chỉ là muốn tôi giúp đỡ, trước tiên ra đòn phủ đầu với tôi!

Hiển nhiên, Tiểu Tuyền đã dọa tôi thành công, tôi tuy rằng tính cách khá mạnh mẽ, nhưng cũng chưa đến mức đối nghịch với cùng cơ quan nhà nước, đành phải tỏ vẻ yếu nhược nhìn về phía Giang Sơn. Tiểu Tuyền chỉ là một tên thư ký giúp việc, kẻ chân chính lợi hại chính là Giang Sơn. Lúc này, Giang Sơn đỡ lấy mắt kính, thần sắc trở nên phức tạp:

“Trương lão bản, tổ đội hành động ta lãnh đạo là tổ đội xuất sắc nhất trong nước, nhưng việc lần này hoàn toàn vượt qua dự đoán của chúng ta, mời ngươi nhất định phải ra tay trợ giúp!”

“Ngài cứ nói.”

Tôi gật đầu, trong lòng lại hỏi thăm 18 đời tổ tông của hắn một lần, tôi có quyền từ chối sao?

“Rất tốt, quốc gia chính là cần những công dân tốt như ngươi.”

Thấy tôi đáp ứng, Giang Sơn mỉm cười xé nát bộ hồ sơ về tôi, sau đó lên xe bỏ đi, để lại thư ký Tiểu Tuyền nói lại sự tình với tôi.

Tiểu Tuyền nói, gần đây không biết vì sao đã có rất nhiều nhân viên nghiên cứu của chính phủ bị giết, những người này chết rất thê thảm, có người bị chém rớt đầu, có người bị chặt ngang lưng thành hai đoạn, thậm chí còn có người bị xẻ thành tám khối, máu tươi và thịt nát chảy đầy đất. Bởi vì những người này ít nhiều đều có tham dự vào nghiên cứu phát minh vũ khí, cho nên đã tạo thành ảnh hưởng rất xấu!

Bên cảnh sát không dám tiếp nhận, chuyển giao cho tổ hành động đặc biệt của Bộ Quốc An. Chỉ là Bộ Quốc An sau khi điều tra đã phát hiện các chuyên gia này phần lớn chết sau nửa đêm, qua pháp y giám xác định bọn họ bị vũ khí lạnh cỡ lớn một đao chặt đứt. Ngoài điều này ra tổ hành động không có bất kỳ manh mối gì, bởi vì hiện trường vụ án không hề có dấu vân tay hay dấu chân, thậm chí camera cũng cho thấy trước và sau khi người chết gặp nạn thì không có ai khả nghi lui tới.

Thành viên tổ hành động đều đã trải qua rất nhiều chuyện li kỳ quái lạ, cho nên rất nhanh đã liên tưởng đến sự kiện thần quái, cho rằng các chuyên gia đó đã bị lệ quỷ giết chết. Những người này chưa kịp phát ra tiếng kêu cứu đã bị giết, thử hỏi người bình thường ai có sức mạnh lớn như vậy?

“Chính quyền cũng tin điều này?”

Tôi nghe đến đó nhịn không được hỏi một câu.

“Ha ha…”

Tiểu Tuyền hiển nhiên là hiểu lo lắng của tôi, hơi mỉm cười nói:

“Ngươi yên tâm đi! Chúng ta đã tìm được ngươi, điều này nói lên quốc gia cần những nhân tài như ngươi, cứ yên tâm phóng tay mà làm đi!”

Nhìn dáng vẻ của hắn không giống nói dối, huống chi tôi cũng không có lựa chọn, đành đáp ứng. Tiểu Tuyền đang rất gấp, thấy tôi đồng ý liền bảo tôi lập tức thu dọn đồ đạc đi cùng hắn.

Tôi không rõ bọn họ rốt cuộc đang tính toán điều gì, nên không báo cho Lý mặt rỗ, chỉ nhắn tin cho hắn và Tiểu Nguyệt nói tôi nhận một vụ làm ăn, tạm thời đi công tác mấy ngày, bảo bọn họ đừng lo lắng. Đến ban đêm Tiểu Tuyền đi thẳng một đường không dừng, trên đường không ngừng có mấy chiếc xe đuổi kịp, dần dần hình thành một đội xe, với biển số thống nhất là của quân đội, tôi bất tri bất giác đã được hưởng thụ đãi ngộ của cấp lãnh đạo, trong lòng hơi có chút tự hào.

Sáng hôm sau chúng tôi đã tới khu Hải Điện ở Bắc Kinh, tổ hành động đặc biệt dừng chân ở phố Thanh Hà, nơi nơi đều là binh lính tuần tra, đây là lần đầu tôi đến địa điểm bị tra xét gắt gao như vậy, không khỏi có chút khẩn trương. Giang Sơn dẫn tôi tới nhà ăn, hắn dường như đã nhìn ra tâm tư của tôi, gật đầu cười nói thủ đô đề phòng nghiêm ngặt, khi đã quen thì sẽ ổn thôi. Sau khi ăn cơm xong Giang Sơn liền rời đi, bảo Tiểu Tuyền ở lại giúp tôi xử lý vụ án.

Sau đó tôi mới biết thì ra tổ hành động phải xử lý rất nhiều vụ án, hôm qua Giang Sơn tự thân đến gặp tôi chỉ là tiện đường, muốn kiến thức qua âm vật thương nhân là tôi mà thôi. Sau khi Giang Sơn rời đi, Tiểu Tuyền lấy ra thông tin về mấy người chết cho tôi xem, tôi xem xong thì không khỏi chấn động! Bởi vì trong đó không thiếu những đại công thần tham gia vào các nghiên cứu phát minh vũ khí và trang bị cho quân đội.

“Các ngươi chắc chắn đây là do âm linh quấy phá?”

Tôi nghi hoặc hỏi, những người nghiên cứu vũ khí như bọn họ ở thời cổ đại chính là thợ rèn, trên người tự mang dương khí, đám tiểu quỷ căn bản không dám tới gần bọn họ. Lui một vạn bước mà nói, dù có âm linh ăn gan hùm mật gấu, sao lại đi giết nhân viên nghiên cứu phát minh vũ khí đây?

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Số ký tự: 0