Phần 25
2021-12-18 11:38:00
Mười năm rồi, gia gia chết không minh bạch như vậy, tôi thậm chí còn không được gặp gia gia lần cuối, tôi mong nhớ gia gia ngày đêm, giờ cuối cùng cũng có cơ hội được gặp ông, trong lòng tôi có chút kích động. Tôi hận không thể lập tức tìm gặp gia gia, bày tỏ nỗi nhớ hơn mười năm!
Tôi thậm chí quên đi thời gian, quên đi nơi chốn, quên đi bộ kim y đang đuổi theo không rời, thậm chí cả rắn độc mãnh thú. Khi hai chân nặng như chì, tôi mới kinh hãi phát hiện, đùi phải không biết từ lúc nào bị cắn một vết, mặc dù không cháy quá nhiều máu, nhưng vết thương đã biến thành màu đen, chảy mủ.
Tôi quá sợ hãi, nơi này rắn độc hung mãnh vô cùng, độc tính cương liệt, nếu bị cắn mà xử lý chậm, chỉ sợ kết cục sẽ rất thảm, phải cắt bỏ mới cứu được. Tôi liền dùng chủy thủ cắt đi vết thương, ép tụ huyết ra, cho dù đau đến chết đi sống lại, nhưng tôi vẫn cắn răng kiên trì.
Nhưng làm vậy tựa hồ cũng không được, chất độc vẫn tại lan ra rất nhanh, không bao lâu sau, toàn bộ bắp chân đã đen xì. Tôi biết mình bây giờ đã không thể xuống núi cầu cứu rồi, chỉ có thể lấy điện thoại ra gọi. Nhưng nơi này lại không có sóng. Tôi tuyệt vọng, chẳng lẽ đời này cứ như vậy mà chết đi? Cứ như vậy chết đơn độc trong núi? Tôi không cam tâm a, tôi thậm chí còn chưa gặp gia gia.
Đúng lúc tôi tuyệt vọng, trong bụi cỏ bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng chạy gấp rút, tôi lập tức nhìn qua, phát hiện một đạo hắc ảnh đang nhanh chóng xông về phía tôi. Tôi thất kinh, rút Thiên Lang Tiên cầm trong tay, chỉ cần đối phương uy hiếp đến tôi, tôi sẽ lập tức ra đòn.
Đêm hôm khuya khoắt xuất hiện ở đây, nhất định không phải người tốt lành gì. Nhưng, khi đối phương tới gần, tôi mới phát hiện đó là Lý mặt rỗ. Lão Lý nhìn tôi tê liệt trên mặt đất, sắc mặt bất ổn, vội nói “Trương gia tiểu ca, ngươi có phải bị rắn độc cắn không?”
Trong lúc tuyệt vọng trông thấy Lý mặt rỗ, lòng tôi trong nháy mắt thả lỏng, cười gật đầu. Mặc dù hắn cũng không có bản sự gì lớn, nhưng mỗi lần tại tôi tuyệt vọng, hắn đều kịp thời xuất hiện bên cạnh tôi, làm tôi rất yên tâm. “Cười, ngươi lại còn cười được.” Lão Lý vừa lấy từ trong túi ra một viên thuốc vừa nói lầm bầm “Sớm biết ngươi lỗ mãng, một mình lên núi nhất định sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ta mới lên tiếp ứng ngươi. Nếu ta không đến, chỉ sợ ngươi đã đi gặp Diêm Vương gia rồi. Ai, ngươi có thể bớt làm cho người ta lo lắng hay không a…”
Tôi nửa đùa nửa thật nói “Lão Lý, con mẹ nó ngươi thật đúng là hiểu ta! Nếu không phải ngươi, lão tử lần này thật đã chết chắc. Ta nếu là phụ nữ, nhất định sẽ gả cho ngươi.” – “Thôi đi.” Lý mặt rỗ nhịn không được run run một chút “Ít nói mấy điều buồn nôn với ta thôi, ngươi có sống được không còn chưa rõ đâu.”
Thì ra, đại thúc biết tôi một mình lên núi, rất sốt ruột, nói với Lý mặt rỗ trên núi rắn độc rất nhiều, cho dù là thợ săn vùng này cũng không dám tùy ý lên núi, huống chi là một người ngoài như tôi? Lý mặt rỗ cho rằng, tôi nhất định luôn tưởng nhớ gia gia nên sẽ không để ý tới an toàn của bản thân. Lúc này liền nhanh chóng mang theo xà dược lên núi, giờ xem ra, Lý mặt rỗ đã cược đúng rồi.
Xà dược đều là do thôn dân làm ra, rất có tác dụng. Sau khi hút nọc rắn ra cho tôi, băng bó kỹ vết thương xong, Lý mặt rỗ đã thở hồng hộc, thở lè lưỡi nhìn tôi “Thế nào, tìm được gia gia chưa?” Tôi cười khổ lắc đầu “Chẳng những không tìm được, còn xém chút mất mạng ở đây.”
Nói rồi tôi nhìn về bộ kim y, nó vẫn không nhúc nhích phất phở ở cách đó không xa, như đang giám thị tôi vậy. Lý mặt rỗ theo ánh mắt của tôi quay qua, hắn lập tức sợ đến nhảy dựng lên “Nàng… Mẹ nó sao đã theo tới đây rồi?” Tôi biết Lý mặt rỗ giờ phút này nhìn thấy bộ dáng của nữ thi, liền bảo hắn đừng để ý.
Lý mặt rỗ nơm nớp lo sợ nhìn tôi, nói mau xuống núi đi! Nữ thi này tâm ngoan thủ lạt, mà xung quanh là hoang sơn dã lĩnh, lại còn đêm khuya, đây là nơi hung hiểm, chúng tôi không thể khinh suất a. Tôi lạnh lùng nói “Không cần sợ hãi, chỉ là một kiện âm vật không có sinh mệnh mà thôi, nó đã không dám đả thương chúng ta, vậy tức là trên người chúng ta nhất định có thứ mà nó kiêng kị.”
Lý mặt rỗ nói “Âm vật nào? Đây là một cỗ thi thể a.” Tôi bất đắc dĩ nói “Dăm ba câu không giải thích được rõ ràng, giờ mau dìu ta đi tìm gia gia.” Lý mặt rỗ tức hổn hển nói “Lúc nào rồi ngươi vẫn còn muốn đi tìm lão gia tử? Cho dù ngươi tìm được lão gia tử, xà độc phát tác cuối cùng chẳng phải là mất mạng sao?” Tôi nói cho dù lấy cái mạng của tôi đổi lấy một lần gặp gia gia tôi cũng nguyện ý.
Thấy tôi quyết tuyệt, Lý mặt rỗ thật sự là không có cách, cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài, nói “Vậy được rồi!” Mà Lý mặt rỗ vừa dìu tôi, bộ kim y vốn vẫn im ắng chợt rung động, phát ra tiếng kim loại va chạm ông ông. Mới đầu tôi còn cho là thanh âm này mê hoặc tâm trí tôi, cho nên tôi lập tức bưng kín lỗ tai, Lý mặt rỗ cũng lập tức làm theo.
Nhưng thanh âm kia lại tựa như thanh âm thông thường, cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, ngược lại còn làm tôi thần trí thanh tỉnh hơn một chút, thính giác cũng nhạy cảm hơn rất nhiều. Ngay sau đó, tôi nghe thấy một trận thanh âm huyên náo từ trong bụi cỏ. Tiếng sột soạt giống như có gì đó đang bò tới. Đến khi tôi phát hiện một con rắn, thần kinh của tôi lập tức căng cứng. Là rắn độc, thứ này đang triệu hoán rắn độc… Tôi giật mình, lập tức bảo Lý mặt rỗ đưa tôi rời đi.
Nhưng đã không còn kịp nữa, xung quanh tất cả đều là rắn độc, ít ra cũng phải có bảy tám chục con, vây quanh chúng tôi, chúng tôi căn bản không thể trốn ra ngoài. Lý mặt rỗ mắc chứng sợ đông đúc trong không gian hẹp, hắn có chút mơ hồ, thậm chí không đỡ nổi tôi, cả hai cùng ngồi xổm trên mặt đất “Nhiều như vậy… Lũ rắn sao đều tụ tập tới, Trương gia tiểu ca, ngươi có phải thiếu tiền bọn chúng không?”
Tôi nhịn không được cười rộ, bộ kim y, rốt cục định động thủ rồi sao? Độc xà bao vây đoàn tầng tầng lớp lớp, mắt lom lom nhìn chằm chằm chúng tôi. Ở trong đó có Kim Hoàn Xà (rắn cạp nong), Thất Bộ Xà (rắn lục mũi nhọn), Nhãn Kính Xà (rắn hổ mang), bọn chúng ngẩng đầu, thè lưỡi bao bọc vây quanh. Tôi cười lạnh nói “Tới đi, để xem độc xà lợi hại hay là Thiên Lang Tiên của lão tử lợi hại.” Nói xong, tôi liền chuẩn bị cùng bọn chúng phân cao thấp.
“Đừng nhúc nhích.” Lý mặt rỗ lập tức đè tôi lại, nơm nớp lo sợ nói “Chẳng lẽ ngươi không thấy kỳ quái sao? Nữ thi dường như không muốn lấy tính mệnh chúng ta, mà là muốn bắt chúng ta… Làm con tin.” – “Làm con tin?” Tôi trợn mắt hốc mồm nhìn Lý mặt rỗ. Lý mặt rỗ gật đầu “Đúng, dùng chúng ta làm con tin, ép lão gia tử ra ngoài.” – “Cái gì?” Tôi lập tức giận tím mặt, trừng mắt nhìn bộ kim y “Cút ra đây, chúng ta quang minh chính đại đánh một trận, giở trò thì có gì tài ba.”
Nhưng đối phương cũng không để ý tới tôi, có lẽ dưới cái nhìn của nó, tôi căn bản là không có tư cách cùng nó phân cao thấp. Đang nghĩ ngợi, ở nơi xa bỗng nhiên thổi tới một cơn lốc nhỏ. Cơn lốc thổi tới bên người chúng tôi, bao vây lấy chúng tôi, trong nháy mắt tầm mắt của tôi bị nhiễu loạn, cái gì cũng không thấy. “Đây là yêu phong ở đâu tới?” Lý mặt rỗ khẩn trương, không ngừng khua tay múa chân, muốn chạy ra khỏi gió lốc.
Nhưng tôi lại cảm giác trong gió lốc ẩn chứa cảm giác quen thuộc, thân thiết, giống như bàn tay thô ráp của gia gia vuốt ve khuôn mặt của tôi… Đây là gió lốc gia gia tạo ra, nhất định là thế. Trong lòng tôi kinh hỉ, gia gia đã nhìn thấy chúng tôi! Tôi hớn hở, vội vàng đứng lên hô “Gia gia, người ở đâu? Người ở đâu? Mau ra ngoài, ta là tôn tử Trương Cửu Lân a, ta tới tìm người…”
Nhưng, trả lời tôi chỉ có cuồng phong gào thét, xung quanh ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy. “Ông!” Đúng lúc này, bộ kim y lại rung lên một cái, phát ra tiếng kim loại va chạm. Thanh âm kia tựa hồ ẩn chứa năng lượng, trực tiếp xông lên đến, tạo thành gió lốc ngược chiều.
Hai cỗ gió lốc rất nhanh hòa vào nhau rồi biến mất không thấy gì nữa. Độc xà lại đến gần hơn một bước, không ngừng thè lưỡi, một giây sau sẽ tấn công. “Đừng mơ tưởng dùng ta để áp chế gia gia.” Tôi cắn răng đến tóe máu, Thiên Lang Tiên vụt lên đầu mấy con rắn. Một chiêu này hiệu quả rõ rệt, đánh tan hơn phân nửa âm khí khống chế độc xà. Lũ rắn khôi phục ý thức, hoảng sợ chạy trốn tứ phía.
Nhưng kim y lần nữa phát ra tiếng ông ông, lũ rắn vừa khôi phục được ý thức lại bị khống chế, bò về phía chúng tôi. Tôi không dám dừng lại, lập tức vung Thiên Lang Tiên. Tôi biết Thiên Lang Tiên căn bản không duy trì được bao lâu, liền bảo Lý mặt rỗ tranh thủ đánh lửa để đuổi rắn. Bảy roi rất nhanh đã đánh xong, ngoại trừ đuổi được một số con rắn ra ngoài, lũ rắn còn lại vẫn nhìn chằm chằm chúng tôi.
Lý mặt rỗ cũng đã đốt lên một vòng lửa xung quanh chúng tôi, nhưng không có hiệu quả, độc xà bị khống chế không có ý thức đâu còn sợ lửa? Thậm chí còn có mấy con vọt qua ngọn lửa, dù thân thể bị cháy rụi cũng không để ý. Thấy độc xà sắp nhào lên, trong bóng tối chợt truyền tới thanh âm cứng cáp hữu lực “Dừng tay!” Thanh âm này không phải là của gia gia sao? Mắt tôi ướt đẫm, kích động nhìn về phía thanh âm.
Tôi thấy một lão nhân mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn đứng ở đằng xa. Người này dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn tôi, vô cùng uy nghiêm nhưng lại tràn đầy nồng đậm yêu mến. Mặc dù trên mặt tràn đầy nếp nhăn, râu tóc cũng trắng, nhưng trong mắt tôi lại rất thân thiết. Là gia gia, gia gia quả thật đã hiện thân. Tôi mừng rỡ không thôi “Gia gia, người đã đến!”
Gia gia nhẹ gật đầu, ánh mắt phức tạp nhìn kim y “Thả bọn họ đi, ta đi với ngươi là được.” – “Đừng.” Tôi đau lòng không thôi, vội vàng lên tiếng ngăn cản “Tuyệt đối đừng nghe nó, gia gia, đừng lo cho ta, người mau chạy đi.” Gia gia cười nói “Cháu ngoan, ta đã chết rồi, ngươi không cần vì ta mà uổng phí tâm cơ. Trở về đi, chuyện này ngươi không cần lo.”
Nói xong, gia gia từng bước một đi về phía kim y, phải nói là trôi đi. Hai chân gia gia không chạm mặt đất, chầm chậm bay tới. Nhưng cho dù chỉ là hồn phách, gia gia vẫn một thân chính khí, làm người ta nổi lòng tôn kính. “Gia gia.” Tôi tê tâm liệt phế hô “Đừng qua đây, tuyệt đối đừng nghe nó, người nhanh chạy đi a.”
“Ai! Gia gia sống quá nửa đời cũng không để lại cho ngươi thứ gì đáng tiền. Nhưng ta khi còn sống buôn bán âm vật ít nhiều vẫn có chút tích luỹ, ngươi đào dưới giường của ta ba thước là tìm được. Trở về đi, sau này sống cho tốt, khi nào sinh hài tử với cô nương kia thì tới thăm mộ phần của ta, khiến gia gia dưới cửu tuyền được cao hứng một chút.”
Nói rồi, gia gia nhìn tôi mỉm cười thản nhiên. Tôi như ngạt thở, lần trùng phùng này sao lại ngắn ngủi như vậy? Tôi vẫn còn rất nhiều lời chưa kịp nói, gia gia cứ như vậy mà biến mất ư? Tôi tuyệt vọng la to nhưng vô ích. Gia gia không để ý tới tôi, mà trực tiếp chui vào bộ kim y, trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro