Phần 30
2024-08-01 03:09:09
Vệ Minh và Nam thúc mỗi người 1 chén nâng ly hạ ly tâm sự suốt cả 1 đêm dài, 2 dòng máu nóng huyết mạch tình thân nổi dậy…
Sáng hôm sau Nam thúc lật đật đưa vệ gặp viện trưởng còn hắn thì lập tức xuất phát về nhà Vệ Minh nhằm tìm thăm em dâu Từ Hoa và đón 2 mẹ con Từ Hoa vào học viện sắp xếp cho Từ Hoa một công việc, cho Lâm phụng đi học nhằm dựa vào học viện mà che chở cho 3 mẹ con.
Khỏi phải nói 5 vị trưởng lão mừng húm khi Vệ Minh hồi phục thậm chí tu vi còn mạnh hơn xưa, xúm hỏi tỉ mỉ tại sao Vệ Minh có thể hồi phục, quá trình thế nào? Thuộc tính băng sao? Biểu diễn.
Tất nhiên Vệ Minh giả ngu giả ngơ gì cũng không biết chỉ biết nuốt cục bí ẩn kia vỡ kinh mạch rồi ngủ vài ba ngày cái tự nhiên hồi phục lại…
– Được rồi! Vệ Minh ngươi hồi phục là tốt rồi! Ta giữ nguyên lời hứa nếu người lọt vào top 20 định danh bảng sẽ thu nhận làm đệ tử hạch tâm.
Viện trưởng hài lòng nhìn Vệ Minh.
– Cảm tạ viện trưởng!
– Ngươi sinh tử chiến với Lâm Kỳ Long đã là sinh tử chiến sống chết do mình tự định đoạt ta không can thiệp vào nhưng người ngươi đánh chết lại là con trai của Lâm Kỳ Nam…
– Với tư cách là viện trưởng nếu hắn gây khó dễ ta có thể bảo vệ cho người nhưng nếu ra khỏi chu vi học viện… ngươi hiểu ý ta không??
– Đệ tử hiểu! Cảm tạ viện trưởng đã nhắc nhở!!
– Hừ hắn dám sao? Đụng tới đệ tử ta đi thì biết.
Vị Võ tôn nóng nảy.
– Đệ tử của mình ngươi sao hắn mà đụng tới cháu rể, ta kiêu con ta trảm cả nhà hắn! – Trần hạ hừ mạnh.
– Gì? Cháu rể ngươi? Ở đâu ra vậy? Tưởng mình ngươi có cháu gái sao?
Võ tôn gân cổ cãi.
Vệ Minh xoa đầu bó tay nhìn 2 vị trưởng lão cãi nhau ì xèo… len lén lủi đi trốn mất dạng.
– Vệ Minh đâu! Đứng lại cho ta!!
Võ tôn và trần hạ đồng loạt dí theo…
Tay bóp truyền âm phù Vệ Minh nhận được tin tức động trời Từ Hoa và Lâm phụng mất tích, cả thôn bị giết sạch… Nam thúc dặn Vệ Minh phải bình tĩnh để Nam thúc đi dò xét điều tra rồi sẽ quay về học viện gặp Vệ Minh.
Vệ Minh lập tức suy nghĩ đặt ra mọi nghi vấn ai làm việc đó và khả nghi nhất chỉ có thể là Lâm gia!!! Có thể bọn hắn đã lần ra gì đó!
Đúng lúc này Vệ Minh lại nhận được thêm 1 chiến thư sinh tử chiến cua Lâm Kỳ Lục với lý do trả thù cho em trai, Vệ Minh càng nắm chắc hơn suy đoán của mình chắc chắn là Lâm gia ra tay, 2 mẹ con Từ Hoa có thể đang nằm trong tay Lâm Kỳ Nam!!
Cắn răng nắm chặt tay Vệ Minh thề không chết không thôi với Lâm gia!!
Giờ mình phải bình tĩnh bình tĩnh! Hắn có thể đã biết ma phương đang trong tay mình, tạm thời Từ Hoa và lâm phụng sẽ không nguy hiểm vì họ là con tin để Lâm gia trao đổi ma phương với mình!
Vệ Minh bình tĩnh suy xét.
– Được rồi! Chiến! Bắt Lâm Kỳ Lục làm con tin nắm chắc thêm 1 phần lợi thế trong tay! Hy vọng rằng Sư phụ lần ra được chỗ đang nhốt Từ Hoa và Lâm phụng!!
Vệ Minh hạ chiến thư đồng ý sinh tử chiến thời điểm là sáng ngày mai!!
Lại một lần nữa oanh động toàn học viện, Vệ Minh đối chiến đệ nhất thiên tài Lâm Kỳ Lục của học viện, đến khi viện trưởng và 5 vị trưởng lão biết thì mọi chuyện đã vỡ lở, chiến thư đã đồng ý rồi, kí cũng kí rồi!
Viện trưởng và 5 vị trưởng lão gọi 2 người lên hoà giải nhưng bất thành Vệ Minh và Lâm kỳ Lục kiên quyết tử chiến, vốn dĩ Lâm Kỳ Lục từ khi nhận được mệnh lệnh của Lâm kỳ Nam đã nghi vấn, tại sao phải nhất quyết giết chết Vệ Minh? Trong nhẫn trữ vật của hắn đang có gì mà khiến cha mình nôn nóng hối thúc giết Vệ Minh?
Hắn âm thầm sai tay chân của hắn trong Lâm gia điều tra thì biết được cha mình thèm khát 1 vật bí ẩn mà có thể thứ đó đang trong tay Vệ Minh. Đồng thời cũng biết được mẹ và em Vệ Minh đang bị nhốt dưới lao ngục của Lâm Gia! Và tin tức mới nhận cho biết 2 người đó đang sống dỡ chết dỡ! Vốn biết cha mình làm việc không từ thủ đoạn nhưng xuống tay với cả 2 mẹ con thì… chắc chắn vật bí ẩn đó là một vật gì đó giá trị vô cùng!!! Hắn âm thầm nảy ra 1 chủ định riêng khi giết Vệ Minh…
Lôi đài học viện Nam trấn quốc…
Trận đấu kinh động tất cả mọi người trong học viện từ tân sinh, học viên năm 2 năm 3 năm 4 kể cả lớp thiên tài trong thiên tài doanh cũng tụ họp bu dày đặc lôi đài tiếng hò hét cổ vũ của những em gái mê say Lâm Kỳ Lục, tiếng chửi rủa Vệ Minh không biết trời cao đất dày vang lên hỗn loạn.
– Trật tự! Ta là Trần hạ trưởng lão võ giả hôm nay ta sẽ làm trọng tài cho trận đấu này… lên lôi đài đi.
Lâm Kỳ Lục oai vệ tay cầm thương sáng quắc đạp chân lên chân không từng bước từng bước đi lên lôi dài chân không chạm đất.
– Oách quá! Oách quá! Sư huynh lâm kỳ lục quả là đệ nhất thiên tài học viện ta!!
– Hú hú đập chết tên Vệ Minh ảo tưởng kia đi Lâm kỳ Lục ơi!!!
– Nghe nói sư huynh Lâm kỳ lục đột phá Nhất lục đệ nhị trọng rồi đấy! Quả là cao thủ a.
Tiếng la hét um sùm từ những cô gái ủng hộ Lâm kỳ Lục.
Bên kia lôi đài 1 thân ảnh từng bước từng bước đi lên lôi đài tỏ ra vô hại, 2 tay chắp sau lưng tàn tàn bước lên đứng thẳng người từng luồng bá khí vô hình ép về lôi đài khiến người khác muốn ngạt thở.
– Vệ Minh tới! Cũng đẹp trai quá hen!
– Cũng tạm được nhưng không oai như Lâm kỳ Lục.
– Đẹp trai thì sao cũng chết dưới tay Sư huynh Lâm kỳ Lục thôi!!!
Mấy nữ nhân lại bình luận.
– Trước khi giao chiến ta muốn đánh cược 1 vật! Khi ngươi chết nhẫn trữ vật của ngươi là của ta!
Lâm Kỳ Long tự tin.
– Thế nếu ta thắng?
Vệ Minh bĩu môi.
– Thắng? Ngươi đòi thắng ta? Vốn dĩ muốn tha cho ngươi 1 mạng nhưng giờ ngươi muốn thắng à?? Haha.
– Nói nhiều quá! Cược cái gì?
– Hừ ngạo mạn! Nếu ngươi thắng tất cả những gì của ta là của ngươi!!
Vệ Minh âm trầm, mặt đanh lại, âm thầm vận khí thu liễm tinh thần tập trung chuẩn bị vào trận chiến.
… Bạn đang đọc truyện Cuồng dâm thành Thần tại nguồn: http://bimdep.vip/cuong-dam-thanh-than/
Vệ Minh có tự tin nhưng không tự đại dù có nắm chắc đánh bại được Lâm kỳ Lục nhưng dù gì hắn cũng tu vi Nhất Lục đệ nhị trọng còn cao hơn Vệ Minh 1 tiểu cảnh giới, phải hết sức cẩn thận!
Vệ Minh thầm nghĩ.
Át chủ bài của Vệ Minh vẫn là dung hợp thuộc tính, Vệ Minh không sợ lộ vì chưa ai có thể nhìn ra chỉ có người trực tiếp bị trúng đòn mới có thể cảm nhận được.
– Chiến!!
Mũi chân của cả 2 cùng điểm lao vào nhau.
Lâm kỳ lục quả thật là đệ nhất thiên tài của học viện, chiêu thức chỉnh chu không 1 kẽ hở, cẩn thận từng li từng tí khiến Vệ Minh cũng phải tập trung đối phó nghiêm túc.
Bặc… kịch… bốp… những chiêu thăm dò được 2 bên tung ra liên tục với 1 tốc độ kinh hoàng của cấp độ Nhất Lục, tuy là Vệ Minh vận dụng tu vi của cấp độ Nhất lục chiến đấu nhưng Vệ Minh vẫn hiển thị bên ngoài là tu vi Nhất Tứ làm mọi người bàn tán thảo luận không ngừng, 4 vị trưởng lão đang đứng xa quan sát cũng ngạc nhiên không thôi.
– Hắn che dấu tu vi!
Viện trưởng đứng bên nheo mắt thâm trầm.
– Hả? Che giấu tu vi, đây là bí pháp thượng cổ a! Làm sao hắn có!!
– Vệ Minh này không đơn giản!!!
Viện trưởng trả lời.
Bên trong lôi đài cuộc chiến bắt đầu cao trào khi cả 2 đều rút thương.
– Hỏa Long thương pháp!
Lâm kỳ lục hét lớn khí thế bừng bừng lao vào vệ kinh, mũi thương hình thành 1 đầu rồng lửa nhe nanh múa vuốt nhào tới Vệ Minh.
– Tới hay! Bài Băng chưởng!
Vệ Minh chiến ya lên tới cực điểm tung chưởng hình thành 1 cơn sóng Băng chụp thẳng vào đầu rồng lửa của Lâm Kỳ Lục.
Uỳnh!!! Cú va chạm làm lôi đài rung lắc khiến Trần hạ trưởng lão phải vận chân khí tạo ra 1 màn chắn bao bọc lôi đài tránh cho sát thương lan ra ngoài trúng vào những người đang quan sát xung quanh.
– Hai tên này là quái vật ạ!!
Trần hạ trưởng lão cảm thán.
Khi thuộc tính 2 bên va chạm Vệ Minh nhanh như chớp đạp thất bộ tinh di, Lôi Võng! Vệ Minh tung 2 chỉ phóng xuất Lôi điện chằng chịt đan xen như tấm lưới chụp phủ xuống Lâm Kỳ Lục.
– Phong thần cước!
Vệ Minh hét to tên chiêu đánh lạc hướng, chân quán chú thuộc Phong bắn những thanh đao gió sắc bén về hạ bàn Lâm Kỳ Lục, do Phong vô hình lại được Vệ Minh che dấu bằng chiêu Phong Thần cước nên ngoài Nam thúc ra chưa ai biết hắn có thuộc tính Phong.
– Hừ! Nếm thuộc tính thứ 2 của ta!
Lâm kỳ lục hét lớn.
Hắn kiêng kị nhất là thuộc tính Lôi của Vệ Minh nên một chiêu Thổ Phụng Thuẫn hắn dùng thương bắn thẳng lên trên đầu nhằm che đỡ tấm lưới điện của Vệ Minh đang chụp xuống.
Thủ trên thì hở dưới, Đao phong nhanh chóng cắt phá hai chân Lâm Kỳ lục… xoẹt… xoẹt… phún máu.
– … a…
Phản xạ nhanh như cắt hắn dồn toàn bộ chân khí xuống chân cường ngạnh chịu vài đao phong của Vệ Minh rồi nhún chân nhảy lên dồn sức vào cánh tay vung thương phá tan lưới điện của Vệ Minh, một thoáng tê dại cả người khi lưới điện trước khi bị phá tan còn kịp phóng xuất lôi điện li ti đánh vào người Lâm kỳ Lục làm hắn tê dại trong giây lát.
Như đã biết trước, Vệ Minh chân đạp thất bộ tinh di đã đứng ngay sau lưng hắn ngay lúc hắn bị tê liệt.
– Lôi!
1 tiếng ngắn gọn bàn tay Vệ Minh thúc dục thuộc tính lôi đến cực hạn 5 ngón tay chụp thẳng xuống đầu Lâm Kỳ Long.
Cả người hắn tê liệt co giật, những lôi điện nhanh chóng chui vào cơ thể hắn mặc sức tung hoành cắt phá kinh mạch, nhanh như cắt Vệ Minh vòng ra trước mặt.
– Ngươi thua rồi!
Vệ Minh quán chú thuộc tính Băng tung ngay 1 cú đấm vào bụng Lâm Kỳ Lục, băng phong, đau đớn, lạnh lẽo, phun máu, hắn không biết rằng Vệ Minh nhanh tay điều khiển 1 luồng chân khí chạy thẳng tới đan điền Lâm kỳ Long mà ngưng tụ ở đó 1 khối băng khác.
– Bại! Ta bại hoàn toàn!!!
Lâm kỳ Lục không tin mình lại bại.
– Kết thúc rồi!
Vệ Minh cười lạnh, vốn dĩ Vệ Minh không có ý định giết hắn vì đây là 1 con tin dùng làm vật trao đổi có giá trị nhưng trong mắt Lâm Kỳ Lục đây như là 1 nụ cười của thần chết.
– Đừng! Đừng giết ta! Ta muốn dùng tin tức về người thân ngươi đổi 1 mạng!
Tâm trí xoay chuyển Lâm Kỳ Lục lập tức muốn di hoa tiếp mộc, cha già à! Ngươi muốn giết Vệ Minh thì ngươi tự mà giết!!! Đừng kéo ta chết chung!
– Hử? Tin tức? Nói!!!
– Ta muốn ngươi thề bằng võ đạo chi tâm!!
– Nói!!! Ta thề!!
Vệ Minh điên tiết nóng nảy.
– Trần Hạ trưởng lão! Xin làm chứng cho ta!!
– Ừm!
Cái gì là hèn nhát, cái gì là tự tôn, đến lúc sắp chết đều bộc lộ ra hết, không ngờ Vệ Minh này… đến đệ nhất thiên tài học viên mà con bị hắn làm cho ra bộ dạng thế này!!! Mà tên Lâm Kỳ Lục này nói tin tức người thân Vệ Minh là gì nhỉ???
Sau khi được Trần hạ đảm bảo mạng sống Lâm kỳ Lục tiến đến gần Vệ Minh nói nhỏ.
– Mẹ và em gái ngươi chính xác là bị cha ta bắt!! Nhưng ta nói thêm cho ngươi biết 1 tin tức ta mới nhận được là… mẹ ngươi tự sát nhưng không thành còn em gái ngươi đang sống dở chết dở trong tay cha ta và lão tứ, lão ngũ ra tay. Nếu muốn báo thù thì tìm 3 tên ấy mà báo, ta vốn dĩ cũng không muốn giết ngươi… ta chỉ bất đắc dĩ làm theo lệnh cha ta!
Lâm Kỳ Lục giở 3 tấc lưỡi kéo toàn bộ câu chuyện đổ lên đầu cha hắn và 2 chú.
Vệ Minh chấn động đứng chôn chân tại chỗ khi nghe tin sét đánh.
– Từ Hoa… Lâm Phụng… tại sao… tại sao…
Bao nhiêu hình ảnh ùa về trong tâm trí Vệ Minh… càng nhớ thì càng đau khổ… nước mắt lăn dài trên má Vệ Minh.
Hắn đứng đó, cúi đầu, nước mắt rơi, cả bầu trời như sụp xuống, ít phút sau 1 cặp mắt đỏ ngầu ngước lên sát khí bao trùm nồng nặc cả lôi đài ép người khác đến khó thở, 1 tiếng phát ra.
– Bạo!
– Aaaa… hộc…
Lâm Kỳ lục còn đang cười trong lòng vì có vẻ đã di hoa tiếp mộc thành công đột nhiên phun máu, cả người quỵ xuống, đan điền vỡ nát, 1 thân võ công tan biến theo đan điền.
– Ngươi!!! Tại sao!!! Ngươi đã thề…
Những lời cuối cùng của Lâm kỳ lục trước khi bất tỉnh.
Tình huống quá nhanh đến nổi Trần Hạ không kịp phản ứng, hơn nữa luồng sát khí đến từ Vệ Minh làm hắn cũng muốn bị đông cứng.
– Vệ…
Chưa nói dứt câu, bàn tay của viện trưởng đã đặt lên vai trần hạ kèm theo 1 cái lắc đầu bảo hắn im lặng.
Viện trưởng đi theo Vệ Minh giữ khoảng cách, cứ đi đi và đi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro