Cuộc sống thiên đường nơi đảo hoang
Phần 4
2022-03-22 12:36:00
– Cho nó nằm cùng với ông ấy được không? Nó là con gái ông ấy.
Người phụ nữ là nhân tình của ba hắn nói với hắn. Đứa bé mới chỉ có khoảng 10 tuổi không chịu được những va đập của sóng gió đã chết. Thực ra người phụ nữ đó biết đứa bé không phải là con ruột của ba hắn, nhưng mà chuyện đó ngoài cô ta ra thì không ai biết nên vẫn cứ nhận.
– Được… hắn nói cộc lốc rồi đón lấy thi thể cô bé con đưa xuống nằm cạnh ba của mình.
Sau khi đã lấp cát bằng phẳng trên hai nấm mồ thì hắn cầm lấy con dao rút ra khỏi vỏ gỗ như là bao kiếm thửa riêng cho con dao. Ánh sáng lóe lên, ánh mắt hắn đỏ lửa hung tợn đi về phía hai tên cướp biển. Hai tên đó lúc này đây như gặp phải quỷ thần đến đòi mạng, đã run sợ đến cực điểm lắp bắp xí xố tiếng nước T. Hắn chỉ vào một giáo viên hình như là dạy môn địa lí là người phụ nữ xấu nhất ở đây ra lệnh mà không cần biết rằng đó là đồng nghiệp của má hắn.
– Lại vuốt ve cặc và bú cặc cho nó.
Hai tên cướp biển xuất hiện đã làm cho đám đàn bà sợ chết khiếp khi nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng trên tàu. Nhưng lúc này đây nhìn vào đôi mắt và con dao trên tay hắn thì mọi người còn kinh hãi hơn. Nên dù cho rất sợ cô giáo viên nọ cũng không dám trái lệnh của nó, líu ríu đi lại gần.
– Chị ơi, thằng Dũng nó làm gì vậy chị. Sao nhìn ghê quá… nó không giết quách hai tên kia đi, sao lại còn bắt chị ấy… Phương đã tỉnh từ trước khi bọn cướp biển xuất hiện, vừa sợ hãi tột độ nhưng mà cũng xen lẫn sung sướng tuyệt đỉnh khi hắn ra trong cơ thể nàng, giờ đây hỏi má hắn và dì Thương.
– Một tiếng rú ghê rợn thê lương vang lên làm cho tất cả mọi người co rúm người lại. Hé mắt ra nhìn thì thấy cả hai tên vẫn còn sống.
Hắn sai cô giáo vuốt ve cặc và bú cặc cho tên cướp biển để nó cứng lên rồi bất ngờ 1 dao chém đứt lìa làm cho tên đó rú lên thảm thiết. Hắn lại dùng áo của bọn chúng hứng sóng đánh tới rồi tạt nước vào mặt cho tên đó tỉnh lại. Hắn ném cái dương vật bị cắt lìa đó ném cho chó ăn.
Tay hắn vẫn lăm lăm con dao dính máu trên tay khiến cho hai tên cướp và tất cả mọi người đều hồi hộp khiếp sợ. Giờ thì mọi người đã biết hắn sai cô giáo làm chuyện đó cho tên kia để làm gì rồi. Hắn tiếp tục sai cô giáo sang làm chuyện tương tự cho tên còn lại. Còn hắn thì đưa con dao với mũi dao nhọn hoắt sắc lẹm chạm vào da thịt của tên vừa mới bị cắt của quý.
Cả hai tên đều mặt cắt không còn giọt máu, hắn thì lạnh lùng ấn từ từ mũi dao vào sâu từng tấc từng tấc trong da thịt của đối phương. Những tiếng gào thét lanh lảnh, những tiếng rú ghê rợn vẫn cứ liên tiếp vang lên rồi tắt lịm giống như những gì xảy ra trên tàu nhưng mà nạn nhân lần này chính là bọn cướp. Hắn rạch bụng của đối phương một cách chậm rãi để cho cái chết đến với đối phương một cách từ từ và khủng bố tinh thần tên còn lại.
Hắn không rạch bụng theo đường thẳng từ trên xuống mà rạch thành hình tam giác. Hắn thò tay vào bụng kẻ thù moi hết lục phủ ngũ tạng của kẻ thù ra vứt xuống gần mộ ba mình. Chưa hết, hắn cởi trói cho xác chết rồi cầm con dao đó mà cắt đầu nạn nhân cho đến khi đứt lìa rồi cũng để cùng nội tạng của y.
Hành động khủng bố của hắn đã làm cho tên đồng bọn chết giấc, ngay cả cô giáo cũng thế. Hắn lại lấy nước để tạt vào mặt hai người cho tỉnh lại đồng thời tiếp tục yêu cầu cô giáo thực hiện hành động. Cũng mất khá nhiều thời gian thì tên đó cũng cứng lên một chút. Lần này hắn không cầm dao chặt đứt nữa mà gọi một con chó lại và để cho nó cắn đứt của tên kia, thưởng thức ngay trên cơ thể của nạn nhân. Vẫn một màn tương tự diễn ra.
Hắn quỳ xuống lẩm nhẩm khấn vái trước ngôi mộ dựng tạm dành cho ba và chú. Đồng thời hắn cũng yêu cầu nhân tình của ba và thím cởi bỏ hết quần áo lại mộ khấn vái cùng hắn tất cả răm rắp thực hiện theo ý hắn. Má hắn cũng lại khấn vái trước mộ chồng. Khấn vái xong thì hắn thản nhiên yêu cầu nhân tình của ba và thím bú cặc cho mình, chính thức bước vào công cuộc chiếm đoạt và tiếp quản những người đàn bà hai người để lại.
Khi làm tình với thím đến khi gần ra thì hắn bất ngờ buông tha cho thím, không xuất vào trong người thím nữa mà lại kéo mẹ hắn lại trước mộ ba để làm tình với mẹ. Mẹ hắn tất nhiên là không thể chống cự được trước một người con như bị ma nhập như hắn rồi. Hắn chỉ nhấp nhanh vài chục cái để cho ba hắn chứng kiến là ngày trước ba đánh con những trận đòn thừa sống thiếu chết như thế nào thì giờ đây con đã đang làm chuyện đó với má rồi. Má từ nay là của con, hắn hét lên với mộ ba như thế khi xuất vào trong người má.
Mọi người vẫn còn chưa hết bàng hoàng sau khi chứng kiến hắn moi bụng cắt đầu hai tên cướp để tế mộ thì lại đã thấy hắn tiếp tục lôi những xác chết là người trong đoàn lại mà moi bụng kéo hết nội tạng ra ngoài chỉ để lại quả tim. Rồi sau đó cũng cắt đầu của tất cả mọi người.
– Dũng… con làm gì vậy… sao con ác vậy, những người đó là người mình mà có tội gì đâu sao con lại làm thế.
– Làm gì với xác chồng tôi vậy, cậu làm gì vậy.
… Bạn đang đọc truyện Cuộc sống thiên đường nơi đảo hoang tại nguồn: http://bimdep.pro/cuoc-song-thien-duong-noi-dao-hoang/
– Các người im hết đi không có tôi sẽ mổ bụng các người đó. Hắn đe dọa…
Những người phụ nữ còn sống dù không đành lòng khi nhìn thấy hắn cắt đầu và mổ bụng người thân nhưng cũng không dám làm gì được. Chỉ có ôm mặt khóc mà thôi. Chồng của cô giáo Thảo cũng bị hắn mổ moi nội tạng và cắt đầu. Còn đối với những xác chết là cô giáo trong trường hay là học sinh thì hắn dùng dao ghi tên ở lòng bàn chân.
Không phải là hắn quá máu lạnh đến mức người đã chết lại còn là người trong đoàn mà hắn còn chặt đầu và moi bụng như vậy. Hắn làm thế là vì nhận thấy rằng bãi cát quá nhỏ không thể chôn hết tất cả các xác chết. Kể cả có chôn xác tập thể thì bằng này xác chết chôn một chỗ rất dễ bị phát hiện. Hắn chỉ sợ sau khi bão tan đồng bọn của chúng tìm được tới đây và phát hiện ra những cái xác được chôn ở đây thì nguy to.
Điều đó là hoàn toàn có cơ sở vì số đàn ông bị giết mổ lấy nội tạng trên tàu khá nhiều, bão lại tới từ phía philippin nên các xác chết đó sẽ trôi dạt về phía quần đảo Hoàng Sa hoặc về phía bãi biển từ miền Trung đến miền Bắc của Vn. Toàn bộ quần đảo Hoàng Sa đã bị nước họ chiếm đóng trái phép, nên sau khi bão tan bọn chúng quần thảo trên biển không thấy nhiều xác chết chúng sẽ đoán được các xác chết dạt vào các đảo nào đó.
Khi chồng của cô giáo Thảo tỉnh lại hắn đã kịp hỏi ông ta rằng có biết con tàu đi đâu và hiện giờ ở khu vực nào không thì đã nhận được câu trả lời rồi. Khi bị cướp biển cướp tàu thì tàu đã ở phía đông đông bắc quần đảo Trường Sa, bọn chúng ép cho tàu chạy thẳng về phía bắc. Quần đảo Trường Sa cách quần đảo Hoàng Sa khoảng 200 hải lý mà vận tốc của tàu khoảng 30 hải lý/ giờ thì e rằng khi con tàu gặp nạn đã ngang với điểm cực bắc hoặc vượt qua quần đảo Hoàng Sa rồi. Và e rằng cơn bão này là cơn bão độc lập cùng xuất hiện với cơn bão phía dưới sắp đi qua quần đảo Trường Sa. Những cơn bão này thường đi qua đảo Luzong của Philippin rồi tới quần đảo Hoàng Sa trước khi đổ bộ vào đất liền từ miền trung đến miền bắc nước ta.
Thêm một yếu tố nữa khiến hắn quyết định hành động máu lạnh như vậy là vì trong mấy ngày tới không biết có kiếm được nguồn thức ăn trên đảo để sinh tồn không, bí quá thì cũng chỉ có thể ăn thịt người để mà tồn tại mà thôi. Không lẽ lại giết người sống để ăn thịt trong khi chôn xác chết thì lại dễ để lại dấu vết. Hắn quyết định sẽ moi nội tạng để bảo quản xác chết lâu hơn, nếu như điều kiện thuận lợi tìm được củi khô thì có thể nướng xác để ăn dần trong những đợt mưa bão tiếp theo.
Trời đã sáng thì những tên cướp biển còn sống cũng tìm đường tới chỗ của hắn và mọi người đang trú. Chúng đã chứng kiến hành động ghê rợn của hắn nhưng mà không còn con đường nào khác. Lúc đầu thì chỉ có 1 tên rồi hai tên thì chúng không dám manh động nhưng khi đã có 4 tên thì chúng đã quyết định mở một con đường máu. Nếu như không vào sâu được bên trong đảo để tránh bão thì chúng chỉ có con đường chết.
4 Đánh một thì chúng có tự tin hơn là sẽ giết hắn để tìm đường sống cho mình hơn nữa còn mặc sức mà hưởng thụ đám đàn bà mà trên tàu dù thèm nhỏ dãi cũng không dám động tới. Chỉ tiếc cho bọn chúng là súng ở trong tay hắn, thêm nữa lại có sự trợ giúp của 4 chiến binh chó quả cảm thiện chiến, về võ thuật đánh tay vo thì một mình hắn cũng đủ chấp cả 4 tên rồi.
Cả 4 tên đều bị khống chế lột hết quần áo và dùng quần để trói chặt tay của chúng lại. Nhưng khác với hai tên kia, hắn không hành quyết ngay 4 tên mà từ từ để cho chúng nếm mùi vị những đòn tra tấn trả thù man rợ tiếp theo của hắn. Hắn đi kiếm một vòng thì phát hiện thêm nhiều xác chết nữa và phát hiện thuyền trưởng vẫn còn sống liền đưa ông ta trở về chỗ của mọi người.
Có thêm ông thuyền trưởng còn sống thì hắn đưa cho ông ta con dao còn lại và ép ông ta cùng mình moi nội tạng và chặt đầu những cái xác vừa gom được. Sau đó hắn cho tất cả đầu và nội tạng mổ ra đem chôn ở cái hố mà 4 con chó mới đào. Chứng kiến sự bá đạo của hắn thì ông thuyền trưởng cũng run sợ còn hơn cả bọn cướp biển, chỉ sợ hắn giết mình. Nhưng hắn đã tuyên bố sẽ không giết ông với một điều kiện ông ta phải công nhận hắn là chúa đảo và có toàn quyền chiếm hữu tất cả đàn bà con gái trên đảo. Hắn sẽ cho ông ta một người đàn bà chỉ một mà thôi. Tất nhiên ông ta gật đầu còn nhanh hơn máy.
Đã đưa tất cả mọi người vào trong cái khe giữa hai quả núi để trú mưa bão. Hắn ngồi nghỉ ngơi ở đó và sai 4 chú chó đi kiếm đồ ăn hay kiếm xem có hang nào để trú ngụ không. So với loài người thì loài động vật 4 chân nhỏ bé này nhanh nhẹn hơn rất nhiều nên rất được việc trong hoàn cảnh hiện nay. Giờ đây khi mà đã có nơi trú mưa thì mọi người đã bắt đầu đói, từ trưa qua đến giờ chưa ai được ăn gì nhất là hắn khi mà đã liên tục phá sức với bằng đấy đàn bà và những tên cướp.
Nhưng mấy con chó được sai đi để tìm đồ ăn vẫn chưa về, mà kể cả bọn chúng có mang theo đồ ăn về thi cũng không đủ cho tất cả mọi người và cũng không có lửa để nướng chín thức ăn nữa. Số người còn sống trừ 4 tên cướp kia hắn đếm được có 22 người, trừ hắn và thuyền trưởng là đàn ông thì có 20 người phụ nữ.
Phải đến gần trưa thì mấy con chó mới trở về địa điểm tập kết và cắn vào quần hắn để kéo đi ra hiệu muốn cho hắn đi theo chúng. Hắn và mọi người có chút thất vọng vì mấy con chó không mang theo con mồi nào về nhưng hắn vẫn quyết định ra lệnh cho tất cả mọi người đi theo mấy con chó. Hắn để một con chó mang theo ba lô của hắn còn hắn cõng mẹ, đi sau cùng.
Dì Phương, Minh Huế và Thu Hoài vừa bị phá trinh đi lại khó khăn thì có người cõng đi. Hai con gái của cô giáo Thảo cùng một cô bé học sinh thi có nhiệm vụ xách vali của mẹ hắn và mang súng cướp được đi bên cạnh hắn. 13 người phụ nữ trưởng thành còn lại cùng với thuyền trưởng và 4 tên cướp đều được yêu cầu mỗi người mang theo một cái xác chết. Nếu có ý đồ man trá hắn sẽ nổ súng giết ngay tức khắc.
Cuối cùng mấy chú chó cũng dẫn hắn tới một cái cửa hang khá nhỏ cao chỉ khoảng 1,3m rộng khoảng chưa đến 1m vừa đủ một người chui vào mà thôi. Trước cửa hang thì cây cối cũng mọc um tùm, có mấy cây lớn và một vài cây nhỏ. Hắn trói chặt 4 tên cướp vào 4 gốc cây rồi dùng dao phá bỏ hết những rễ cây chằng chịt bịt lối vào hang. Thật may mắn làm sao khi mà cái hang này nằm ở lưng chừng núi và phần ngọn núi thì lại quay về hướng gió nên là đám cành cây và rễ khô bám xung quanh miệng hang không bị ướt.
Mở lối vào hang xong thì hắn lại quan sát xung quanh và phát hiện ở cách đó không xa khoảng 50m có một đoạn vách núi đá vát thẳng đứng, độ cao của đoạn vát khoảng 20m. Ở dưới khoảng vát đó thì lại là chỗ trồi ra và có cây cối mọc lên. Hắn đã nhìn thấy những cành khô chết rụng xuống phía dưới và vẫn chưa bị mưa làm ướt. Hắn liền sai thuyền trưởng và mấy người phụ nữ qua đó lấy củi mang về hang.
Một mình hắn cầm dao và súng vào trong hang thám thính trước để mấy chú chó ở lại bảo vệ mẹ hắn. Hắn vào hang thì đi được mấy bước đã tối mù mịt không nhìn thấy gì nên hắn lại chui ra ngoài. Hắn đi tìm hai hòn đá nhỏ để cố gắng đánh lửa. Hì hục kiên trì mãi một lúc lâu thì hắn mới có thể đập đá vào nhau để phát ra lửa đốt mấy cái lá khô. Hắn lại đi gom mấy cành nhỏ và lá tạo thành một đống lửa để cho đám đàn bà sưởi ấm và hong quần áo, hắn cầm một cành cây dài khoảng gần một mét để đốt cho cháy tạo thành ngọn đuốc để đi vào hang.
Đi qua một đoạn cửa hang chật hẹp khoảng 10m thì hang bắt đầu rộng hơn và dẫn tới một cái sảnh rộng lớn với các phiến đá khá bằng phẳng. Ở nơi đây đã bắt đầu có chút ánh sáng le lói do những kẽ hở giữa các vách phiến đá. Những tiếng phành phạch vỗ cánh của loài chim được phát ra, hắn ngước lên nhìn thì thấy ở trên các mép trần của hang động có nhiều chú chim Yến vỗ cánh bay đi.
Hắn mừng thầm vì đã có chim ở đảo này có thể tìm cách đặt bẫy để có thịt chim ăn, hơn nữa là ở trần hang cũng có những tổ yến có thể tìm cách thu lượm chúng để làm thức ăn. Nhận định đây có thể là chỗ ở trú ẩn tuyệt vời hắn mừng thầm trong lòng và tiếp tục đi sâu vào trong hang động để khám phá. Tới một gian thạch động khác thì hắn cùng mừng rỡ hơn nhiều khi đã thấy mấy cái hố nước khá sâu, có hố sâu tới cả hơn một mét với đường kính khoảng 7 đến 8m.
Có hố thì bé hơn. Nước từ trên đỉnh núi vẫn cứ róc rách chảy xuống dưới và được giữ lại ở các hố đó. Nước trong hố trong suốt mát lạnh, hắn hốc một hốc vào lòng hai bàn tay đưa vào miệng uống một ngụm mà cảm thấy sảng khoái ngon lành vô cùng. Chỉ cần như vậy thôi là đã đủ để cho sự sinh tồn của mọi người rồi, hắn sung sướng nhảy cẫng lên đi ra ngoài kêu mọi người vào hang.
Khi mọi người đã vào hang rồi thì hắn phân công người dọn dẹp lau chùi sạch sẽ phiến đá to bằng phẳng nhất để làm chỗ nghỉ cho mọi người. Ông thuyền trưởng thì hắn đã quyết định cho cặp với cô giáo già và xấu nhất mà lúc trước hắn bắt lại bú cặc cho hai tên cướp. Hắn bắt hai người ở một gian thạch động nhỏ và có vách đá che với chỗ hắn chọn để ở. Sau khi đã lau dọn sạch sẽ xong thì hắn lại sai mang quần áo của mọi người thu được từ những xác chết đặt ở dưới để làm tấm đệm tạm thời.
– Con đói quá má ơi…
– Chị đói quá Dũng ơi, không có gì ăn thì chúng ta cũng chết ở đây.
– Dì cũng đói quá.
Đã có vài người không chịu được cơn đói hành hạ mà lên tiếng rên rỉ. Hắn cũng đói và mệt gần lả ra rồi. Khi mọi người vào hang hắn đã bắt mọi người mang theo một ít củi khô từ ngoài vào hang rồi, còn bắt ông thuyền trưởng đi ra ngoài khiêng mấy tảng đá vào với lại khiêng từng cái xác vào trong hang.
– Giờ thì chỉ còn cách ăn tạm thịt người thôi để mà tồn tại. Đợi một hai hôm nữa bão tan thì mấy con chó mới ra biển đi bắt cá, hay săn mồi trên núi. Chúng ta cũng có thể đi bẫy chim hay hái lượm hoa quả để ăn. Chứ nay mưa lớn quá không đi được, mà cũng không còn sức để đi nữa rồi.
– Phải ăn thịt người thật sao hả Dũng.
– Phải ăn tạm chống đói má ah, mình không ăn thì mình sẽ chết. Má đói không, con nhóm lửa rồi nướng cho má một miếng ngon lành.
Hắn cầm con dao xiên vào trái tim của một tên cướp rồi đưa cho cô Thảo nói cô để lên ngọn lửa nướng. Tất cả các xác chết hắn đều moi hết nội tạng nhưng đều giữ lại trái tim. Hai trái tim của hai tên mà hắn giết để tế mộ cũng được mang theo lên hang. Còn hắn thì cầm con dao dài 40cm đi lại cơ thể một cô giáo trẻ bị chết mà hắn đã ghi lại tên ở lòng bàn chân.
Hắn xẻo bướm của cô rồi cắt luôn hai bầu vú của cô. Sau đó hắn lại cắt dương vật của một người đàn ông để đem lại nướng. Hắn đâm mũi dao xuyên qua bướm xâu lại rồi lại đâm vào phần gốc của bầu vú mà đem lại nướng. Còn bầu vú còn lại thì hắn dùng lưỡi lê trên khẩu AK thu được của bọn cướp để xiên và đem nướng.
Khi đã nướng chín thì hắn đem bướm và vú tới cho mẹ hắn ăn nhưng mẹ hắn không ăn. Hắn lại nham nhở đưa cái dương vật đàn ông đã nướng chín cho mẹ hắn ăn nhưng mẹ hắn cũng lắc đầu. Không sao được, hắn lại xẻo thịt ở một bên mông để đưa cho người khác nướng cho mẹ hắn. Hắn lại đưa cả cái bướm đàn bà đã được nướng chín đưa lên miệng nhồm nhoàm gặm ngon lành. Rồi lại ăn dương vật của đàn ông, hắn nghe nói ăn gì bổ nấy mà. Vẫn chưa no thì hắn dùng dao cắt thịt vú ra thưởng thức. Dì Phương và hai chị em Huế Hoài không chịu được cơn đói hành hạ cuối cùng cũng xin hắn ăn cùng. Hắn vừa ăn vừa lại xẻo thịt ở phần đùi của thi thể thành từng miếng để đấy.
Hắn ăn xong thì nằm luôn ra đám quần áo đặt trên phiến đá để ngủ ngon lành một giấc, để mặc cho đám phụ nữ cuối cùng đói quá không chịu được cuối cùng cũng phải nướng thịt ăn.
Khi hắn tỉnh dậy thì hắn cùng với ông thuyền trưởng đi ra ngoài và chặt các cành cây ướt mang về hang. Hắn dùng 8 cành cây ướt to dựng đứng trên nền phiến đá, dùng các tảng đá để giữ và kẹp cố định để tạo thành hình chữ nhật. Hắn muốn làm một cái giàn để phơi và sấy khô thịt để ăn dần để cho thịt không thối rữa và hỏng. Hắn cứ làm từ từ thôi, vừa làm vừa nghỉ. Sau đó hắn dành gần hết thời gian còn lại để làm tình với đám đàn bà con gái thuộc sở hữu của hắn.
… Bạn đang đọc truyện Cuộc sống thiên đường nơi đảo hoang tại nguồn: http://bimdep.pro/cuoc-song-thien-duong-noi-dao-hoang/
Gió bão rít mỗi lúc càng mạnh, ở trong hang mà hắn cùng mọi người có thể nghe rõ tiếng gió rít qua các khe đá núi tạo thành tiếng động lớn, nghe thấy từng đợt sóng dồn dập vỗ vào bờ. Đám đàn bà thì trừ người đang bị hắn bắt lại phiến đá để hành lạc, tất cả đều chụm lại bên ngọn lửa để sưởi ấm.
Vào hang trú ẩn, ăn no thịt để hết cơn đói đã hành hạ bụng dạ hắn từ sáng, hắn lăn ra ngủ một giấc ngon lành để xua tan mệt mỏi. Tỉnh dậy việc đầu tiên hắn làm là quay sang ôm ấp cái thân thể mềm mại bên cạnh hắn. Hắn nhớ là trước khi đi ngủ đã kéo mẹ hắn lại nằm ngủ cạnh mình. Thật bất ngờ khi hắn được đôi môi mềm mại kia đáp lại hưởng ứng.
Đưa tay lên ngực để sờ thì lại càng bất ngờ hơn nữa khi mẹ hắn chỉ mặc có áo ngực mà thôi. Nhưng rồi rất nhanh hắn đã nhận ra điểm khác thường, đôi gò bồng đảo mà hắn sờ không phải của mẹ hắn và chưa nói đến chuyện hôn đáp trả hắn mãnh liệt thì đôi môi dường như cũng khác lạ. Tuy mới chỉ được mây mưa với mẹ hắn có 2 lần nhưng đó là hai lần đáng giá ngàn vàng, hắn đã mơ ước vọng tưởng bấy lâu nay mới đạt được. Chính vi vậy nên tất cả mọi cảm xúc, mọi giác quan của hắn đều tập trung đón nhận và ghi nhớ lại. Hắn khẽ đẩy cái thân hình đàn bà đang ôm ấp ra thì đó là cô giáo Thảo.
– Sao lại là cô, má tui đâu.
– Nó ở kia, nó không muốn được anh ôm thì để em ôm anh ngủ. Úi chà, mới đó mà đã cửng lên rồi này, để em chiều anh nhé.
– Bốp…
– Im ngay, từ giờ không được phép gọi má là nó hay xưng hô mày tao nữa. Tui đây đã là chúa đảo này và tui tuyên bố má từ nay sẽ là hoàng hậu nương nương. Bất kỳ ai cũng không được vô lễ với má kể cả ngoại hay dì Thương cũng vậy. Còn vô lễ nữa thì nhìn những miếng thịt kia làm gương, tui sẽ giết người đó và ăn thịt.
– Em không dám thế nữa, từ giờ em không dám gọi vô lễ như vậy nữa.
– Cô còn chưa trả lời câu hỏi của tui, tại sao cô lại nằm ở vị trí của má.
– Thì tại… tại… gọi như nào được ạ… hoàng hậu nương nương nghe nó dài…
– Có thể gọi là chị cả cũng được hay là từ gì đó thể hiện sự lễ phép. Các cô là giáo viên chẳng nhẽ lại không biết hay sao. Các cô có người được làm phi tần, có người chỉ là người hầu thì cũng như là vợ bé gọi vợ cả vậy thôi.
– Tại anh ngủ một lúc thì chị ấy không nằm cạnh nữa mà chuyển ra ngồi cạnh đống lửa nên em vào nằm cạnh anh. Để em chiều anh nhé.
– Không được, giờ chưa phải lúc, còn chưa ngủ đủ hết một lượt mà. Còn dì Thương tui vẫn còn chưa động tới.
– Hay anh ngủ với con gái út của em đi. Phá trinh nó luôn đi.
– Đã bảo để sau rồi, nghe rõ chưa hả.
– Dạ vâng, mà chị Thương có vẻ cũng thèm nhỏ dãi cái của anh đó nhưng vẫn còn mắc cỡ đó thôi.
– Hả, sao cô biết?
– Thì em nhìn vào ánh mắt là biết ngay thôi. Ánh mắt đàn bà mà cứ liếc xéo láo liên nhìn trộm cái đó của đàn ông thì chắc chắn dâm. Mà anh quên lời hai con bé nói sao, thầy Phúc hiệu trưởng cái khoản đó… nên chị ấy thèm phải biết.
– Dũng ơi sáng nay Dũng cho vào… liệu có thể nào có ấy không? Hôm nay dì không an toàn. Dì Phương của hắn thấy hắn đã tỉnh thì thỏ thẻ…
– Có ấy là có gì… vậy dì.
– Là có… có… biết rồi còn hỏi?
– Ngốc ạ, là có như em đang có này. Những cái khác thì thông minh mà sao chuyện này chẳng biết gì hết vậy. Chỉ được cái ẩu là không ai bằng. Đụ thì cứ hứng là đè người ta ra đụ, không chịu đeo bao chi hết, rồi lại cứ phóng ồ ồ vào trong nữa. Cô giáo Thảo giải thích cho hắn.
– Hả, vậy hả… có thì càng tốt chứ sao… nếu chúng ta sống sót được thì đảo này cũng phải có ấu chúa chứ. Dì có chịu mang thai cho Dũng không?
– Dũng, dì đã làm chuyện đó với Dũng. Nếu Dũng muốn dì sinh con cho Dũng thì dì cũng sẽ chiều Dũng. Từ giờ dì đã là người của Dũng rồi, Dũng phải bảo vệ che chở cho dì đó. Dũng có thích dì không, dì có đẹp không?
– Trời ơi, con Phương sao những lời như vậy mà mày cũng thốt ra được vậy. Loạn hết cả rồi… loạn hết cả rồi… sao ông trời không cho tôi chết quách đi cùng với ông ấy cho đỡ nhục… sau này xuống gặp ông ấy còn mặt mũi nào nhìn ông ấy đây, biết nói với ông ấy ra sao…
– Dì đẹp lắm, lồn vú dì đều đẹp hết sảy, đụ sướng hết biết luôn. Dũng đụ dì có sướng không?
– Có sướng… nhưng cũng đau… đau trước sướng sau…
– Ngoại ah, nếu ngoại muốn chết thì chạy ra ngoài kia sóng biển đang đánh vào bờ mạnh lắm đó, không thì để con giết ngoại ăn thịt luôn cũng được tùy ngoại chọn.
– Dũng, con không được ăn nói như thế với ngoại. Đừng tưởng rằng chỉ mình con là đàn ông ở đây, tất cả mọi người đều lệ thuộc mà muốn làm gì thì làm. Con mà giết ngoại thì giết luôn cả má đi, hay má cũng sẽ tự tận trước mặt con.
– Được rồi, được rồi con chỉ hù ngoại chút thôi mà…
– Má… đến giờ phút này rồi mà má vẫn còn nói chuyện đạo đức ra ở đây ư. Ở đây làm gì có gì để mà tránh thai, chỉ có thể để mọi chuyện tự nhiên. Mà đến thịt người đói quá cũng đã phải ăn rồi thì còn nói gì đến chuyện khác nữa. Dì Phương phản bác lại ngoại…
– Mà đúng rồi, con cũng cũng cho vào trong má… như vậy liệu má có như dì không?
– Lại còn nói nữa, tui đang lo đến chết đây. Cha anh đã chục năm nay mỗi khi làm đều phải mang bao hết mà anh thì… Tui cũng đang trong những ngày nguy hiểm. Giờ tui mới biết là đã kịp mang ba lô theo nhưng cũng đã bị anh phun 2 lần rồi, trong ba lô cũng có mấy cái…
– Đúng đó, dì và chị ba có cùng chu kỳ kinh và ngày hành kinh cũng gần nhau.
– Mà mình phải ăn thịt người để sống thật sao Dũng, má không ăn được… buồn nôn và kinh tởm lắm…
– Dì cũng vậy…
– Chị cũng thế…
– Tạm thời thì mình chỉ đành ăn tạm vậy được thôi. Mọi người nhìn kìa, trên trần có tổ yến chứng tỏ là có chim Yến ở đây. Chỉ là chúng đi kiếm ăn gặp bão thì trú bão ở đâu đó thôi, hết bão chúng sẽ về lúc đó mình sẽ bắt chúng để ăn. Với lại cũng tìm cách để lấy tổ yến làm thức ăn bổ dưỡng nữa. Đợi ngày mai xem bớt mưa gió thì chúng ta sẽ ra ngoài đi săn xem có thú không, với lại có hoa quả gì để ăn không. Tạm thời giữ mạng mấy tên kia lại là để cho chúng nếm thử hoa quả trước xem loại nào ăn được, loại nào độc hại không ăn được. Nhưng chúng ta vẫn cứ phải sấy khô thịt người kia đề phòng những cơn mưa bão sắp tới còn có lương thực mà dùng.
– Dì Thương, giờ đến lượt dì chiều tui rồi đó. Cởi quần áo ra đi. Má và dì Phương đều đã sắp có em bé rồi, giờ đến lượt dì nào.
– Dũng ơi, dì già rồi tha cho dì đi Dũng. Ở đây còn nhiều các cô gái trẻ đẹp để cho cháu thỏa mãn rồi…
– Ý dì nói là Huế và Hoài đó hả. Vậy cũng được, chị Huế lại đây vui vẻ với em nào…
– Không phải… hai đứa nó vừa bị phá trinh làm sẽ bị đau không được. Ý dì nói là mấy cô văn công ca sỹ kia, cô nào cũng trẻ đẹp…
– Gớm, má còn ngại cái gì nữa. Đã nghiện lại còn ngại. Má có thể tránh được một ngày nhưng có thể tránh được mãi đâu. Của ba còn thua xa lắc so với của Dũng, má nhìn Dì mà học tập kìa… mới bén mùi cặc to như con mà đã mê rồi, cái gì mà từ giờ dì sẽ là của Dũng… má mà không đụ thì má chỉ có thiệt lại khóc ròng. Nhìn người khác được con cặc bự đụ khéo lại khóc ròng ướt hết cả quần đó má.
– Con bé nói đúng đó chị Thương ah. Có thể chị với các chị em khác sẽ khinh bỉ miệt thị em là loại phụ nữ lẳng lơ dâm loàn đi tằng tịu với cả học trò đáng tuổi con mình. Nhưng mọi người cứ thử để Dũng đụ một hai lần đi rồi sẽ hiểu cho em. Có thể các chị em khác cũng có đời sống tình dục vợ chồng tốt đẹp hòa hợp nhưng cứ đụ đi rồi sẽ biết. Còn chị với em thì lại đồng cảnh ngộ nên em khuyên thật lòng chị Thương ah, chồng em thì đi biền biệt quanh năm ngày tháng, anh nhà chị như con gái nói thì có cũng như không. Chị đừng tưởng em không biết chị, đôi mắt của chị đã tố cáo chị rồi.
– Dì không tự cởi, cháu sẽ xé rách quần áo dì ra đó…
– Để dì cởi… dì cởi…
“Híhíhí…”
Thảo che miệng cười khúc khích khi thấy Thương cởi đồ, Thương thì mặt đỏ bừng lên như gấc chín. Nguyên do là đáy quần lót màu vàng đã ướt một vũng rồi.
– Òa, cũng không tệ chút nào. Mông đít, vú vẫn còn căng gớm. Hắn đưa ra lời nhận xét đầy thô tục khi dì nó đã hoàn toàn khỏa thân.
– Lại đây bú cặc Dũng đi dì, bú cặc Dũng như bú cặc dượng đi.
Dì Thương rồi cũng tiến lại mà bú cặc cho hắn. Dù sao thì em gái của dì chính là dì Phương mặc dù còn trinh nhưng cũng đã bú cặc hắn rồi nên dì cũng bớt ngại. Sau một hai nhịp e dè e ấp lúc ban đầu khi đã quen với việc có con cặc đàn ông lấp đầy khoang miệng thì dì cũng mút hăng say hơn. Tất nhiên là dì chỉ mút sướng hơn dì Phương cũng như hai đứa con gái một chút, không để răng cạ vào dương vật của hắn gây đau cho hắn mà thôi chứ so với cô Thảo hay cô nhân tình của cha hắn, bà thím thì dì Thương còn kém xa. Là do dì bất đắc dĩ phải mồi cho chồng cửng lên mỗi khi nàng thiếu thốn lâu ngày mới vài năm trở lại đây mà thôi. Tuy vậy thi thoảng hắn vẫn khen ngợi dì vài câu vì sự sung sướng trong lòng của hắn khi những người con gái trong gia đình ngoại của hắn đã thuần phục hắn.
– Dì bú cặc thật đã đó nha, dì thích bú lắm đúng không. Xem nào lồn dì ra nhớt cũng nhiều dữ…
– Hương… lấy cho chị xin cái bao…
– Em chỉ có mấy cái thôi… em…
– Sao lại phải dùng bao chứ, đụ không mới sướng… không ai được dùng bao hết á… nào để Dũng bú lồn dì nào…
– Á… á… Dũng ơi… đừng… con hại chết dì rồi… á… sướng… sướng quá má ơi…
– Hahaha… mọi người thấy chưa… xem hiệu phó đoan trang nghiêm nghị thường ngày của chúng ta kìa… lúc trước còn đạo mạo, đạo đức không muốn loạn luân nhưng vừa mới được bú lồn đã rên rỉ dâm đãng thế nào rồi… chị phải cảm ơn em nữa đấy, em đào tạo cho Dũng bú lồn đấy. Bú lồn sướng, phê mình được hưởng mà tội gì chứ.
– Dì sướng lắm hả… có muốn Dũng bú tiếp cho dì không…
– Sướng… Dũng giỏi quá… nếu sớm biết thế này… dì để Dũng bú lâu rồi…
– Thế dượng không bú cho dì ah.
– Đừng hỏi nữa có được không Dũng, bú tiếp đi… ông ấy mất rồi, đừng hỏi về ông ấy nữa…
– Dũng muốn biết, dì trả lời thì Dũng mới bú tiếp cho dì…
– Thì ổng cũng phải bú chứ… cái đó đã yếu rồi mà hổng bú thì có mà… nhưng ổng bú lấy lệ… lúc đó dì cũng sướng vì ổng là người đầu tiên làm thế nhưng nay được Dũng bú thì…
Hắn tiếp tục vục mặt vào cái ngã ba của dì để làm cho dì hắn rên lên trong khoái lạc. Khi trước cắt đầu của các tử thi thì hắn cũng để ý hết rồi, chồng của ai chim to, chồng ai chim bé hắn đều nắm được trong lòng bàn tay. Còn riêng đàn bà con gái thì hắn ghi chữ vào lòng bàn chân để biết là ai.
– Úi má ơi… dì ra Dũng ơi…
Dì hắn đã phun khí, dâm thủy phụt ra ào ạt nhiều vô kể. Bụng dì nó cứ ưỡn lên và hóp xuống…
– Anh giỏi quá, làm cho chị ấy sướng đến mức phụt cả khí ra thành vòi nữa. Bả ấy dâm lắm đó, dâm thủy nhiều như vậy cơ mà… anh giả vờ đụ em hay đụ ai khác để xem bả có đạo đức được nữa không hay là van xin anh đụ. Thảo thì thầm vào tai hắn.
Hắn nghe theo lời Thảo vô điều kiện. Riêng về kinh nghiệm và kỹ năng trong chuyện này thì Thảo là sư phụ của hắn là bậc thầy chỉ dạy cho hắn tất cả. Mấy tháng gắn bó vụng trộm với Thảo mà hắn mở mang rất nhiều kiến thức về tình dục, khả năng giường chiếu của hắn vì thế mà cũng tiến bộ thần tốc.
– Thím… lại đây cho tui đụ nào thím…
– Ơ… Dũng… sao lại vậy… làm cho dì ra khí rồi lại không đụ dì nữa vậy Dũng…
– Dũng làm cho dì sướng rồi còn gì nữa… dì không muốn đụ mà… để Dũng đụ người khác.
– Đừng Dũng… dì sai rồi… dì xin con… đụ dì đi Dũng… đụ cho Dì sướng đi Dũng… dì muốn được đụ…
– Không có bao thì chị cưỡi ngựa ấy. Má hắn bất ngờ nói với dì Thương.
– Dũng nằm xuống đi, để dì làm cho Dũng sướng.
Dì đẩy hắn nằm xuống rồi ngồi lên trên mình hắn nhún nhảy. Hắn đã quen với việc này khi làm cùng Thảo nên cũng nằm tận hưởng, đưa hai tay lên nhào nặn cặp vú đang nẩy tưng tưng theo từng nhịp dập của dì. Càng dập thì Thương càng cảm thấy sự sung sướng dâng trào và lan truyền khắp cơ thể. Và càng ngạc nhiên về đứa cháu của mình. Ngoài cái chuyện kích thước của hắn quá khủng làm cho nàng sướng ngây ngất thì hắn cũng bền bỉ kiên trì đến không ngờ.
Nàng cứ tưởng hắn sẽ sớm ra nhưng không, đến khi nàng đã sướng và mệt lử mà hắn vẫn còn trơ trơ. Thương phải cầu xin thì rút cục hắn mới chịu bắn vào trong nàng. Thương biết dụng ý của em gái khi giục nàng cưỡi ngựa, như thế thì tinh dịch sẽ nhanh chóng chảy xuống rớt ra ngoài nên khó có khả năng mang thai, hơn nữa tư thế đó thì phụ nữ hoàn toàn chủ động khi biết hắn sắp ra thì có thể chủ động tránh để cho hắn tống chất lỏng đó vào cơ thể.
Nhưng khi đụ hắn rồi thì bị cái đó của hắn làm cho sướng mụ mị đầu óc đi, lại mệt lả người ra rồi thì chỉ có thể để cho hắn muốn xuất vô đâu cũng được. Thậm chí cũng giống như Thảo, Thương cũng dường như tìm được chân ái của cuộc đời nàng… cho nàng những cảm xúc mà đến tận bây giờ nàng mới có được. Nàng biết từ giờ mình sẽ không thoát khỏi sức cám dỗ của cái đó. Thậm chí nàng còn thèm khát được có cảm giác một dòng chất lỏng ấm áp phun phủ bên trong hang động đã từ lâu lạnh lẽo của nàng.
Làm tình thêm với hai cô văn công xinh đẹp trong đoàn thì hắn cũng nhớ ra còn mấy tên cướp bị trói ngoài kia. Hắn liền xẻ thịt tên đồng bọn của chúng nướng lên rồi sai ông thuyền trưởng cầm ra cho bọn chúng ăn. Không thể để chúng chết đói một cách dễ dàng lãng nhách thế được.
Sau đó hắn đốt một cành cây dài làm đuốc và đi khám phá mọi ngóc ngách trong hang động. Má, hai dì, hai chị em Huế Hoài và cả mấy mẹ con Thảo đều đi theo hắn vì ở lại một mình thì sợ hãi. Mấy chú chó cũng đi theo và làm tiên phong dẫn đường, chúng có khứu giác rất thính đánh hơi rất tốt. Đi tới tận cùng của hang thì hắn cảm nhận được sự giá lạnh bao trùm, một sự u ám và mùi hôi thối bốc lên xen lẫn cả một chút mùi thơm thoang thoảng của thảo mộc.
Soi ngọn đuốc nhìn thì thấy có một cái hồ nước nhỏ, nước trong hồ màu nâu pha lẫn với màu cam. Cạnh hồ nước thì có một đống các loại vỏ cây và rễ, lá cây. Trên mặt hồ soi kỹ thì hắn còn nhìn thấy một tấm da động vật ở trong hồ, dùng cây súng để vớt tấm da đó lên quan sát tỉ mỉ thì hắn cả mừng. Hắn nhảy cẫng lên vui sướng vì phát hiện của mình, khiến cho má hắn và những người xung quanh không hiểu phải lên tiếng hỏi.
– Mọi người nhìn xem đây là cái gì, dường như là một tấm da dê. Điều đó chứng tỏ là ở đảo này có động vật sinh sống, chúng ta hoàn toàn có thể săn bắt và giết thịt chúng để làm thức ăn. Hơn nữa miếng da dê này nói lên điều gì?
– Phát hiện ra điều gì thì nói đi, cứ như ông cụ non vậy…
– Tấm da dê này tại sao lại ở trong hồ nước này, không phải là do con dê nào đó tụt xuống hồ rồi chết trong hồ đó chứ. Rõ ràng là tấm da này đã được cắt và xẻ thịt. Điều đó chứng tỏ là ở trên đảo và trong hang này từng có người, thậm chí là ở quanh đây thôi.
Phấn chấn vì phát hiện của mình thì hắn lại dùng cành cây đốt làm đuốc soi sáng lọ mọ đi sâu hơn vào bên trong. Khi tới một góc của căn thạch động thì càng tiến lại hắn càng cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết do hắn vẫn đang khỏa thân. Hắn nhìn thấy một phiến đá cao khoảng 1m, bề mặt khá nhẵn mịn và phẳng, rộng độ chừng cũng hơn 1m, dài độ hơn 2m. Hắn đặt tay lên phiến đá thì thấy lạnh buốt bàn tay, thì ra là sự lạnh lẽo nơi đây là do nơi tảng đá. Cùng lúc đó thì má hắn hét toáng lên và ôm chầm lấy hắn. Ngay sau đó dì Phương và những người khác cũng hét toáng cả lên, tranh nhau ép sát vào người hắn hoặc lui ra phía sau.
– Chuyện gì vậy…
– Dũng… con nhìn kìa… má hắn răng vẫn đánh vào nhau lập cập nói…
Theo hướng chỉ tay của má, hắn nhìn theo thì phát hiện là một cái đầu lâu và bộ xương người. Hiển nhiên là đã từng có người ở nơi đây. Hắn quan sát khắp căn thạch động thêm một lần nữa thì thấy rằng ở chỗ này không có bất kỳ chỗ nào thích hợp hơn để ngủ, ở phía ngoài kia còn có phiến đá lớn bằng phẳng mà sao người này không ở lại chui vào tận hang cùng này, hơn nữa chỉ có một chỗ phiến đá này có thể nằm được nhưng quá lạnh, chẳng nhẽ người này ở đây sao?
Hắn nhìn lại bộ xương và đầu lâu đã bị mạng nhện và bụi bao phủ thêm lần nữa thì phát hiện ở gần đó còn có một thanh đao như là vũ khí vậy. Hắn dùng cành cây và ngọn lửa để hơ đốt cháy mạng nhện bao phủ lấy bộ hài cốt cùng với cái vật hình thù như thanh đao, sau đó hắn yêu cầu Thảo cởi quần áo ra để dùng nó đập vào vật thể đó để phủi bụi.
Khi lớp bụi bám đã được phủi bay thì đúng là một thanh đao. Hắn đưa tay lên nhấc thì cảm thấy khá nặng, cố dùng sức thì một tay của hắn cũng không thể nhấc được. Hắn đưa cành cây cho má hắn cầm rồi dùng hai tay nhấc mới nhấc nổi thanh đao. Nguyên thanh đao này là một bảo vật được rèn bằng huyền thiết sắc bén vô cùng chặt sắt như chặt bùn. Thanh đao nặng khoảng chừng hơn 25 kg. Ở cạnh hài cốt còn có một bộ áo choàng bằng da dê hoàn chỉnh, hắn cầm lên ướm thử vào người thì khá vừa.
Hắn cả mừng vì chiến lợi phẩm này không phải chỉ vì biết trên đảo này có nguồn thức ăn để hắn có thể sống mà vì hắn đã thấy có người dùng da súc vật để làm áo để sống qua mùa đông vậy thì hắn cũng có thể chế tạo cho má của hắn những bộ áo da lông như vậy. Rất có thể cái hồ kia chính là nơi xử lý da để cho da không bị hỏng sau một thời gian dài.
Nhìn bộ xương bị một lớp dày bụi bao phủ thì hắn tin chắc hài cốt của người này cũng có phải trên trăm năm rồi. Từ sau khi lạc vào đảo hoang và chiếm trọn được cơ thể của má và những người phụ nữ khác thì hắn như thấy mình lạc vào thiên đường, lạc vào cõi tiên. Hắn không còn quan tâm đến việc trở về nhà, trở về đất liền nữa vì nếu trở về đất liền thì hắn sẽ không có diễm phúc với má hắn nữa. Giờ hắn chỉ quan tâm làm sao kiến tạo được một cuộc sống tốt trên đảo để má hắn và mọi người yên tâm sinh sống dưới sự cai trị của hắn.
Hắn lại còn nghĩ ra một ý nghĩ cổ quái. Trên đảo có xấp xỉ hai mươi người đàn bà, hắn thật khó mà chiều hết được. Phải dành sức lực chủ yếu để hưởng phúc tề thiên với má hắn nên hắn đang tính gọt đẽo cành cây thành dương vật giả bằng gỗ. Sau đó thì dùng da người, những người mà hắn đã xẻ thịt để bọc bên ngoài sẽ tạo ra một cái dương vật y như thật để đám đàn bà còn lại có thể tự sướng khi không được hắn sủng hạnh.
Hắn đã ăn thịt người và thấy rằng phần da khá dai – tất nhiên hắn chỉ ăn một miếng nhỏ thôi còn khẩu vị ưa thích của hắn hiện nay là bướm, vú của đàn bà và dương vật của đàn ông. Nên hắn cũng có ý định lọc da ra để phủ lên phiến đá nằm cho êm giống như cái cách người ta dùng da trâu bò làm da bọc ghế sofa sang trọng. Nay đã phát hiện ra cái hồ thì hắn sẽ phải thử nghiệm trước xem có đúng không để sắp tới thu hoạch được động vật sẽ lấy da làm áo cho má của hắn.
Tiếp tục lục soát để xem những vật dụng của hài cốt để lại xem có cái gì dùng được không thì hắn phát hiện ra mấy bộ hỏa thạch dùng để đánh lửa, hắn cũng trưng dụng để sử dụng chứ không đến nỗi loay hoay cả gần tiếng mới đánh được lửa. Bên cạnh đó có hai quyển sách có bìa bằng da dê, hắn mở ra xem thì toàn tiếng nước T hắn không biết gì cả.
Nhưng bên cạnh chữ viết thì cũng có một số hình vẽ, đồ hình. Nhìn qua thì hắn nhận thấy là một quyển dạy về cách luyện nội công và một quyển về các chiêu thức đao pháp nhưng hắn không quan tâm vào lúc này. Hắn chỉ biết là hài cốt này chắc là của một nhân vật võ lâm ngày xưa nhưng mà tại sao lại sống ở đây thì không biết, cần phải tiếp tục tìm hiểu.
Hắn nhìn thấy một cái rương lớn bằng kim loại thì tiến lại, tiếp tục phủi sạch bụi. Cái rương được khóa bằng xích sắt đã hoen gỉ, ổ khóa cũng theo lối cổ nếu có tìm thấy chìa chắc cũng không còn mở được nữa rồi. Hắn liền dùng sức đưa thanh đao lên để chém vào thì xích sắt đứt luôn ngay lập tức. Mở ra thì mắt hắn như bị nhòe đi. Nguyên đầy một rương toàn là vàng bạc châu báu quý giá vô cùng.
Những viên minh châu to tỏa sáng lấp lánh, những vòng trang sức bằng ngọc, bằng đá quý đẹp sáng lấp lánh đủ màu sắc. Ngọc phỉ thúy, hồng ngọc, mã não nhiều vô kể. Hắn tiện tay cầm lấy một cái vòng ngọc phỉ thúy màu xanh lục bảo cùng với một chiếc vòng tay lại đeo cho má hắn. Thấy đẹp đám phụ nữ nhao nhao tiến lại hòm mỗi người lấy một hai món trang sức mà đeo vào cơ thể.
Hắn cầm đao trở lại chỗ để các thi thể và bắt đầu công cuộc chặt hết tứ chi của các thi thể. Chỉ còn lại phần bụng tròn thì hắn phanh ra và bắt đầu lọc da thành từng miếng hình chữ nhật. Riêng các thi thể nữ nhân thì bị cắt đi 2 bầu vú để làm bữa ăn cho hắn nên là miếng da có hai lỗ tròn. Riêng phần chân và tay thì hắn chỉ lọc da ở phần cánh tay và phần đùi, mông là những nơi có nhiều da nhất. Lọc xong thì hắn dùng dao tỉ mẩn cạo sạch thịt hay lớp mỡ bám dính vào da sau đó đem vào trong bỏ vào hồ nước màu nâu. Hắn nghi ngờ những rễ cây, lá cây và vỏ cây đặt ở gần hồ nước được lấy đem về để phục vụ mục đích đó nên cũng vất luôn xuống hồ mỗi loại một phần.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro