Phần 9
2022-09-28 06:28:00
Hai đứa nó lườm tôi mà nói…
– Sao anh bắn lên mặt bọn em thế…
– Hahaha có gì đâu mà không được…
– Đúng là cái đồ đáng ghét ăn hiếp bọn em là giỏi…
– Uk hai đứa cũng sướng mà hihihi…
– Hứ bọn em đi rửa mặt đã…
– Uk lát nữa mẹ về nói mẹ hai đi tập thể dục nghe. Tôi nói xong tôi cũng đi ra ngoài tôi đi bộ dạo quanh thị trấn đang đi thì nghe tiếng cãi lộn…
– Bà già ai cho bà bán nơi này hã…
– Các chú tha cho tôi đi tôi không biết…
– Bà già bà muốn bán ở đây thì phải nộp tiền bảo kê nghe không 5tr đồng 1 tháng…
– Tôi buôn bán như vậy không đủ đâu các chú…
– Không đủ thì phá quán bà nó cho ta…
– Chú ơi đừng mà chú đừng phá quán bà cháu. Tên đó định tát con bé kia tôi lại túm nắm đấm bẻ cong lên…
– Từ trước tới tôi cực ghét kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu hôm nay mấy người tới số rồi…
– Đau quá thả ra đi nhóc con…
– Bà với em tránh ra đi. Nói xong tôi tung liên tục năm cú đấm vào tên đó sau đó xoay người đá vào cổ tên đó xỉu ngay tại chỗ mấy tên kia thấy thế cũng lên tôi tung người đá vào hai tên gần nhất sau đó dùng tay chặn cú đấm của 1 tên sau đó tung đấm vào mặt tên đó ngã ngửa ra sau chắc cũng gãi vài cái răng hai tên lúc nãy bị tôi đá cũng ngồi dậy tôi biết không thể xem thường được nữa tôi liền tung ra những cú đá hiểm trong taekwondo đánh cho bọn chúng nằm la liệt dưới đất…
– Mày nhớ mặt bọn tao đó…
– Được tao sẽ nhớ được chưa. Nói xong bọn chúng bỏ chạy hết…
– Bà cảm ơn cháu rất nhiều…
– Bà với em không sao chứ. Chưa kịp nói xong liền có 1 con nhỏ tung cước đá thẳng vào gáy tôi tôi phản ứng kịp cúi người thấp xuống tránh cú đá đó sau đó bật dậy tung song cước vào gáy của con nhỏ nhưng nhỏ đó đỡ được làm tôi khá bất ngờ…
– Thật không ngờ ông có võ công lợi hại như thế mà đi đánh người già…
– Tôi không có đánh bà cụ…
– Rõ ràng chính mắt tôi thấy ông đừng có chối tiếp chiêu nhỏ đó liên tục đấm vào tôi nhưng tôi nhẹ nhàng sử dụng vịnh xuân để hóa giải…
– Tôi nói rồi tôi không có đánh bà cụ nếu cô còn ra tay thì đừng trách tôi không nương tay…
– Được để xem anh làm gì được tôi. Tôi nghe như thế liền tung hai cú đá vào ngực và bụng của cô ta lần này tốc độ nhanh hơn cô ta không kịp đỡ liền bị ăn trọn đòn đánh đó mà cô ta vẫn trụ được làm tôi khá bất ngờ mà điều tôi bất ngờ con nhỏ này lại biết võ cảnh sát nghe cậu Lâm nói chỉ người trong ngành cảnh sát với quân đội mới biết hoặc là con cháu của họ thôi tôi chỉ đành dùng võ cảnh sát và triệt quyền đạo đấu với cô ta mà vẫn bất phân thắng bại đang lúc dầu sôi lửa bỏng thì bà cụ lên tiếng…
– Ngân cháu hiểu lầm rồi…
– Ủa chứ không phải cậu ta đánh bà hờ…
– Chính anh ấy đã cứu bà với em đó…
– Thôi chết tôi xin lỗi ông…
– Không có chi may là tôi có võ chứ không là tôi bị nằm đo ván lúc nãy rồi…
– Nhưng ông cũng đâu phải dạng vừa…
– Thôi hai đứa đừng cãi nhau nữa để bà làm hủ tiếu cho ăn…
– Dạ để cháu phụ bà còn con nhỏ và tôi sắp lại bàn ghế nhỏ đó ngồi xuống…
– Lúc nãy tôi hồ đồ quá xin lỗi ông…
– Không sao mà bà và bà cụ có quan hệ chi thế…
– Không tôi hay tới đây ăn hủ tiếu nên mới quen bà ấy…
– Uk…
– Ông học taekwondo lâu chưa…
– Tôi học từ năm 5 tuổi…
– Trời hằn gì ông giỏi vậy ông học võ cảnh sát từ ai thế…
– Từ cậu tôi mà tôi mới học mấy tháng hè thôi…
– Trời ông học mấy tháng hè mà bằng tôi học 5 năm rồi đó công nhận ông giỏi thật mà ông tên chi thế…
– Tôi tên Khoa 15 tuổi…
– Tôi tên Ngân 15 tuổi rất hân hạnh được làm quen…
– Uk nói với bà tôi có chuyện về trước nghe. Nói xong tôi cũng về nhà luôn…
– Sao con về trễ thế…
– Dạ lúc nãy con gặp chút chuyện ấy mà…
– Con bé Vi điện cho con kìa con điện lại cho nó đi. Tôi liền điện cho nhỏ…
– Có chuyện gì không Vi…
– Mai ông đến nhà tôi chở tôi đi nghe 6 giờ nghe…
– Sao mà sớm thế…
– Cô mới nhắn cho tôi mai ra Tam Kỳ để thì thuyết trình văn học phải đến trường sớm…
– Ủa chứ không phải mốt mới thi hờ…
– Cô kêu đi sớm để chuẩn bị…
– Uk vậy mai tôi qua. Tôi đi ngủ để mai dậy sớm sáng hôm sau tôi qua nhà Hạ Vi khá sớm…
– Sao ông tới sớm thế…
– Qua rồi tôi và bà đi ăn sáng rồi lên trường luôn…
– Uk để tôi thay đồ đã. Đợi nhỏ thay đồ xong chúng tôi đi ra quán ăn xong chúng tôi lên trường…
– Hai em tới sớm thế…
– Dạ bọn em ăn xong qua đây liền cô…
– Mấy đứa tới sớm quá đó…
– Mấy đứa chuẩn bị tốt chưa thầy hiệu trưởng hỏi…
– Dạ bọn em không muốn thầy cô phải chờ ạ bọn em chuẩn bị xong rồi thầy…
– Mấy đứa ăn gì chưa…
– Dạ rồi thầy…
– Thôi chúng ta lên xe đi luôn nào. Nói là thầy hiệu trưởng nhưng thầy ấy còn trẻ mới 43 tuổi thầy ấy rất hiểu tâm lý học sinh nên trường tôi ai cũng mến thầy…
– Đây là cuộc thi tỉnh nên thầy muốn, ấy đứa hãy thi đấu hết mình nghe thầy không cần giải thầy muốn mấy đứa vui là được rồi…
– Dạ bọn em sẽ thắng để không phụ lòng thầy đâu ạ. Sau 2 tiếng đi xe chúng tôi đã tới thành phố Tam Kỳ…
– Ông chắc cũng lâu rồi mới tới đây đúng không…
– Uk nơi này là nơi tôi sinh ra mà. Cũng đúng tại vì nơi này chính là nơi tôi lần đầu bị bỏ rơi ở cô nhi viện sau đó bố mẹ nuôi tôi nhận sau đó chuyển về nơi khác tới bây giờ mới trở lại mỗi lần trở lại tôi cảm thấy buồn…
– Xin lỗi nghe tôi không muốn nhắc tới chuyện buồn của ông…
– Không có chi đâu…
– Thôi em đừng buồn nữa chúng ta lên phòng nghỉ ngơi thôi. Thầy ấy với bố mẹ tôi nuôi tôi quen nhau từ trước nên cũng biết chuyện của tôi sau đó chúng tôi lên phòng nghỉ mỗi lớp 1 phòng 3 cái giường tôi với nhỏ Vi với cô chủ nhiệm chung 1 phòng…
– Mấy đứa nghỉ ngơi sau đó trưa xuống ăn…
– Dạ…
Tôi với nhỏ Vi lên phòng…
– Ông có ý định quay lại cô nhi viện để tìm hiểu thân phận mình không…
– Thôi tôi không muốn tìm hiểu về họ nữa…
– Nhưng…
– Thôi nghỉ ngơi đi trưa đi ăn…
Tôi điện về nói với mẹ đã tới nơi nghe mẹ nói ba đã về sau đó tới trưa chúng tôi đi xuống ăn…
– Mấy đứa ăn thoải mái thầy đãi không lo…
– Dạ cảm ơn thầy…
– Mấy đứa ăn xong có thể đi chơi xung quanh nhưng nhớ không đi xa để lạc nghe…
– Dạ…
Ăn xong tôi với Hạ Vi đi dạo phố đi rất vui đang đi thì tôi thấy một chiếc xe hơi màu đen bám theo bọn tôi nãy giờ…
– Nè ông có thấy chiếc xe hơi bám theo không. Tôi bịt miệng nhỏ lại…
– Có tôi có thấy nhưng mà không biết ai tôi với bà quay lại khách sạn đi nhanh đi tôi với nhỏ chạy nhanh về khách sạn xe đó vẫn bám theo khi chạy tới khách sạn thì xe đó không bám theo nữa…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro