Phần 21
2022-09-28 06:28:00
Tôi chở nhỏ kim tới lớp lớp tôi ai cũng bất ngờ nhất là nhỏ Nhàn không chỉ bất ngờ hình như có chút buồn…
– Ê Kim sao ông khoa chở mi thế…
– À lúc nãy xe tôi hư tôi nhờ ổng chở đi không có gì đâu nghe tới đây nhỏ Nhàn vui hẳn lên kéo tôi ra bang công lớp nói chuyện…
– Chiều nay ông sang nhà tôi chở tôi đi đây được không xe tôi bị hư rồi…
– Uk mà đi đâu thế…
– Bí mật không thể bật mí.
Tôi vào lớp cô chủ nhiệm vào thông báo xíu nữa nhỏ kim xuống bốc xăm trận đấu sau khi xuống bốc xăm thì nhỏ Kim lên với vẻ mặt buồn bã…
– Ê kim gặp đối thủ mạnh hờ hay sao mà buồn thế nhỏ Thoa lên tiếng…
– Ừ mới trận đấu đầu tiên đã gặp liên minh bí thư gái các lớp rồi…
– Là sao tôi không hiểu…
– Ông là bí thư mà không biết hờ mấy bà con gái bí thư tập trung lại lập đội bóng…
– Hèn chi nhiều lần đi họp thấy bọn nó tụ tập lại, ủa nhưng mà đâu có đủ người nếu hợp lại bí thư lớp 10 vào thì chỉ có 10 đứa mấy…
– Nghe nói là bọn nó mời một đứa lớp 10a3 cùng quê với ông lúc nãy còn hỏi tôi về ông nữa mà…
– Tên gì thế…
– Cái chi ngân đó tôi không nhớ nữa…
– Trần Nguyễn Kim Ngân đúng không…
– Uk đúng rồi vậy ông cũng bk hờ…
– Thoa này thứ 5 bà phải bắt cho thật kỹ nghe chúng ta chủ yếu chơi phòng ngự tìm cơ hội phản công đi lần này chúng ta gặp đối thủ mạnh rồi…
– Trời tôi không nghe lầm chứ cả ông mà cũng sợ hờ…
– Đúng rồi đó khoa sao em có vẻ đề cao bạn ấy thế…
– Có điều này cô với mấy bạn không lúc trước khi em còn trong đội bóng tre của tỉnh thì em từng có dịp solo với bạn ấy nhưng cả 2 vẫn bất phân thắng bại kỹ thuật bạn ấy rất tốt có khi còn hơn cả em nữa lúc trước khi em nghĩ chơi bóng rời khỏi đội thì em có đấu với bạn ấy 1 trận trận đó em thua 2 – 1…
– Trời nhỏ đó giỏi thế hờ mày đã giỏi như thế mà nhỏ đó vẫn ăn 1 trái kinh thật…
– Như vậy là chúng ta không có hy vọng vào vòng trong rồi…
– Chưa đấu mà các cậu cứ cố lên cứ theo chiến thuật lúc nãy tớ nói chúng ta phải cố gắng để không uổng công chúng ta tập luyện suốt hai ngày qua…
– Đúng khoa nói đúng chúng ta không thể uổng công vô ích chúng ta phải thắng để trả nợ trận thua cho ông khoa chứ…
– Uk mấy bà cố lên nhất định phải thắng. Sau khi học 5 tiết chúng tôi cũng về tôi về nghỉ ngơi tới chiều tôi phải qua nhà nhỏ Nhàn…
– Nhàn ơi bà ra mở cửa cho tôi với…
– Ông đến rồi đó hờ tôi tưởng ông không chở tôi đi chứ…
– Đi đâu mà mang nhiều bánh trái thế…
– Đi trại trẻ mồ côi để thăm mấy bọn nhóc…
– Uk vậy đi thôi bà dẫn đường nghe.
Nhỏ Nhàn dẫn tôi tới 1 trại trẻ mồ côi ở ngoại ô thành phố lúc tôi với mới vừa bước vào rất nhiều đứa nhỏ đủ độ tuổi từ 5 đến 12 tuổi có đứa vài tháng tuổi được cá mẹ bồng ra nhỏ Nhà xách đồ lại hỏi thăm rồi phát quà cho mấy đứa hình ảnh này làm tôi nhớ đến nhỏ Vi trước đây hình ảnh rất giống tôi liền điện cho chú Vỹ giám đốc chi nhánh công ty ba tôi ở đây để nhờ chú ấy mua vài bộ quần áo tập vở với vài đồ chơi cho bọn nhỏ…
– Dạ đây cậu chủ…
– Dạ cháu cảm ơn phiền chú đem vào giúp cháu với tôi với chú ấy xách đồ vào cho bọn nhỏ…
– Nhàn bà giúp tôi phát đồ ra cho bọn nhỏ với…
– Ủa sao ông mua nhiều đồ thế…
– Thôi lo phát đồ cho mấy đứa nhỏ cái đã tôi với nhỏ phát đồ cho bọn nhỏ mấy đứa nó rất vui cảm ơn tôi rói rít tôi nhìn bọn nhỏ như vậy trong lòng tôi rất vui…
– Ủa Nhàn đây là bạn trai con hả có bạn trai rồi mà không nói cho cô biết…
– Đúng ớ sau chị không nói cho tụi em biết nhỏ đó mặt thì đỏ chót khi nghe nói như thế…
– Dạ cô với mấy đứa hiểu lầm rồi bọn con chỉ là bạn thôi không phải người yêu đâu…
– Dù sao thì phải cảm ơn cháu cháu mới tới đây sao cho bọn nhỏ nhiều thế bọn cô cảm ơn cháu rất nhiều…
– Dạ không có chi đâu cô em thấy thương cho mấy đứa nên muốn giúp đỡ 1 phần cho mấy đứa nhỏ ấy mà…
– Ừ bọn cô cảm ơn hai đứa rất nhiều…
Tôi rủ bọn ra mượn cây đàn guitar của chú bảo vệ đàn cho bọn nó nghe bọn nó vỗ tay khen hay tôi cũng thấy vui tôi chỉ dạy cho bọn nó cách đánh đàn bọn nó bu lại tôi đẩy nhỏ Nhàn ra rìa nhỏ hờn nói với bọn nhỏ…
– Mấy đứa nghe anh Khoa mới gặp mấy đứa mà mấy đứa đã cho chị ra rìa rồi không còn để ý tới chị nữa…
– Hahaha mấy đứa có người giận hờn kìa lêu lêu…
– Dạ chị nhàn trẻ con quá đi đúng không anh hihihi…
– Hôm nay ông dám đem tôi ra chọc ghẹo ông chết với tôi…
Nhỏ Nhàn dí tôi chạy bán sống bán chết nhưng nhỏ đó vẫn không tóm được tôi nhỏ đó định dùng aikido để quật ngã tôi nhưng lần này tôi đã đề phòng dùng vịnh xuân quyền nhẹ nhàng khống chế nhỏ làm cho mấy đứa nhóc bất ngờ…
– anh Khoa anh cũng biết aikido hờ anh…
– Không đây không phải là aikido mà đây là vịnh xuân quyền mà chị Nhàn có dạy mấy đứa học võ không…
– Dạ có anh chị ấy dạy cho bọn em aikido đó…
– Vậy mấy đứa muốn anh dạy vịnh xuân quyền cho mấy đứa không…
– Dạ có bọn em rất muốn học ngoài vịnh xuân quyền ra anh còn biết môn võ nào nữa không bọn em rất muốn học…
– Ngoài vịnh xuân quyền ra thì anh còn taekwondo và triệt quyền đạo nữa…
– Dạ bọn em rất muốn học…
– anh sẽ dạy cho mấy đứa nhưng mấy đứa dùng võ để ăn hiếp người khác học võ là để rèn luyện sức khỏe tự vệ và giúp đỡ người khác…
– Dạ chị Nhàn cũng nói với bọn em rồi…
– Ừ vậy thì tốt hôm nào đó anh dàn xếp anh sẽ chỉ mấy đứa…
– Dạ vâng bọn em cảm ơn anh…
– Mấy đứa ơi vào ăn cơm nào hai đứa vào ăn luôn cho vui…
– Dạ thôi cô các cô cứ cho mấy em ăn đi bọn cháu không ăn đâu tôi với nhỏ Nhàn ngồi lại chỗ ghế đá nói chuyện…
– Tôi thay mặt mấy đứa nhỏ cảm ơn ông rất nhiều…
– Có gì đâu tôi trước đây cũng có hoàn cảnh như bọn nhỏ nhưng tôi may mắn hơn mấy đứa nhỏ rất nhiều…
– Ông nói sao tôi không hiểu ông nói ông có hoàn cảnh như mấy đứa nhỏ không lẽ ông trước là trẻ mồ côi hờ…
– Ừ bà đoán đúng rồi đó lúc mới sinh ra thì bố mẹ ruột tôi bỏ tôi trước cổng cô nhi viện một ngày một đêm hôm đó trời mưa rất to trên người tôi chỉ có bộ đồ mỏng nên tôi bị nhiễm mưa rồi sốt khá cao nếu mà các cô trong cô nhi viện không nhặt được tôi chắc bây giờ tôi đã chết rồi vì vậy mà sức khỏe tôi lúc nhỏ rất yếu mãi tới năm tôi 3 tuổi thì bố mẹ bây giờ của tôi xin nhận nuôi tôi sau đó cha tôi cho tôi đi học vịnh xuân quyền để tăng cường sức khỏe nên tôi mới được như bây giờ…
– Ông làm tôi bất ngờ thật đó rồi cha mẹ ruột của ông có đến tìm ông không…
– Không suốt 15 năm nay họ chưa bao giờ tìm kiếm tôi tôi cũng không biết bây giờ họ ra sao…
– Rồi ông có ý định tìm lại gốc gác mình không…
– Không họ bỏ rơi tôi lâu như vậy chưa bao giờ quay trở lại tìm tôi thì tôi tìm làm gì…
– Biết đâu họ có nỗi khổ gì thì sau ông phải cho họ cơ hội để chuộc lỗi chứ…
– Tôi đồng ý là nếu họ có nỗi khổ thì tôi sẵn sàng tha lỗi nhưng ít ra họ cũng phải đến tìm tôi chứ họ bỏ rơi tôi gần 16 năm mà không bao giờ tìm lại tôi bà nghĩ tôi có giận hay không…
– Tôi bk như vậy nhưng mà…
– Thôi chuyện đó bỏ qua đi tôi dẫn bà đi ăn bà ăn cái gì…
– Ăn hủ tiếu đi tôi biết chỗ này ngon lắm…
– Uk vậy thì đi.
Sau khi tạm biệt bọn nhỏ chúng tôi dẫn ra một quán hủ tiếu gõ ngồi ăn nhỏ Nhàn thì nói chuyện đủ thứ trên trời dưới đất đang ngồi nói chuyện thì chúng tôi nghe thấy tiếng kêu của 1 con chó tôi với nhỏ chạy lại thì thấy 1 chú khá lớn bị một thanh gỗ đè nặng tôi với nhỏ định lại cứu chú chó thì một đám người cầm theo lưới với gậy chạy vào…
– Nè nhóc đưa con chó đó cho bọn tao…
– Mấy người chắc là kẻ trộm chó đúng không…
– Đại ca tên này biết chúng ta rồi…
– Nếu đã biết thì khôn hồn đưa con chó đó cho bọn ta nếu không thì đừng có trách…
– Đây là con chó của tôi nếu muốn lấy đi thì bước qua tôi đã…
Tôi thủ thế nháy mắt qua nhỏ nhàn nhỏ nhàn lo cứu chú chó một tên dùng gậy đánh tôi tôi ngồi xuống tránh kịp bật dậy tung song cước vào gáy làm cho tên đó ngất luôn mấy tên còn lại bắt đầu e ngại tôi dễ dàng giải quyết mấy tên còn lại 1 tên chạy lại định đánh nhỏ nhàn thì bị quật ngã xuống đất mà kêu đau tôi với nhỏ bồng chú chó đó đi tới phòng khám thú y chú chó đó chỉ bị thương nhẹ không có gì đáng ngại tôi bồng nó lên nó liền liếm khắp nguẩy đuôi liên tục chắc muốn cảm ơn tôi…
– Ê Nhàn tôi với bà đi tìm lại chủ cho con chó này hì…
– Thôi tôi nghe bác sĩ này nói chú chó này là chó hoang mấy bác sĩ ở đây thường hay cho nó ăn nhưng mấy hôm nay không thấy nó chắc bị bắt rồi trốn đi sau đó gặp chúng ta ớ…
– Ừ hay là tôi với bà nuôi nó đi…
– Ông nói đúng ý tôi đó nhưng ít ra đặt tên cho nó chứ tôi không biết đặt tên gì cho hay…
– Để tôi nghĩ xem hay đặt tên là rô bớt đi…
– Ừ tôi thấy tên đó cũng hay đó…
– Uk để tôi đem về nuôi hì…
– Thôi ông đang ở nhờ mà thôi để tôi nuôi cho…
– Ừ vậy tôi sẽ qua thăm nó thường xuyên. Tôi chở nhỏ về nhỏ bồng con chó vào nói bố mẹ hai người đó thì khá dễ nên cũng cho nhỏ nuôi tôi tạm biệt nhỏ sau đó tôi về mọi người đang ăn cơm…
– Dạ con chào cô chú cô chú đi chơi có vui không ạ…
– Uk vui xin lỗi không dẫn cháu đi được chuyện đá bóng của lớp cháu ổn chứ…
– Dạ ổn chú tôi ngồi xuống ăn thì con bé hằng cầm tay tôi đưa vào trong váy nó tôi luồn tay vào trong quần lót nó dưới đáy quần đã ướt nhẹp nước nhờn tôi nói nhỏ vào tay nó…
– Sao ướt nhẹp thế này…
– Em thèm quá anh ơi xíu nữa chịch em đi xí nữa bố mẹ đi làm rồi…
Tôi luồn tay vào trong hai ngón tay tôi đưa vào mà móc hai ngón tay tôi cong nhẹ lên móc điểm G của nó làm cho con bé rên lên may che miệng lại kịp chứ không là mọi người nghe thấy…
– Hằng lát nữa con rửa chén nghe bố mẹ đi làm đã còn chị Tuyền đi học chưa về…
– Dạ bố mẹ cứ đi làm đi ư… ư… ư dạ bố mẹ yên tâm…
– Con bị sao thế…
– Dạ con không sao bố mẹ cứ đi ạ ư… ư… ư con bé nhéo tay tôi sau đó nói thầm vào tai tôi…
– Đừng móc nữa anh bố mẹ biết bây giờ…
Tôi không nghe lời nó tôi móc càng nhanh hơn nước nhờn con bé tuôn ra không ngừng tôi móc càng nhanh hơn con bé thì bịt miệng lại thật chặt để không phát ra tiếng rên to hơn…
– Ư… Ư… Ư… Ư sướng quá anh ơi móc nhanh nữa đi anh…
– anh sẽ làm em sướng hơn…
Tôi móc càng nhanh hơn làm cho con bé nhắm mắt mà tận hưởng lúc bây giờ cô chú đã đi làm nên con bé rên to hơn tôi cũng móc nhanh hơn nước nhờn của nó tuôn ra không ngừng…
– a… a… a… a… a… a em sướng quá đi anh ơi em ra đây sướng quá anh ơi nó run lên bần bật âm đạo nó co bóp bóp chặt hai ngón tay tôi nước nhờn thì tuôn ra rất nhiều ướt hết tay tôi tôi đưa tay lên trước mặt nó sau đó mút lấy hai ngon tay nước nhờn của nó rất ngon và ngọt…
– Em ra nhiều thế ướt hết tay anh rồi…
– Do anh chứ ai vô đây nữa…
– Để anh làm sạch cho nghe…
Tôi tụt váy với quần lót của nó ra chiếc quần lót bây giờ đã ướt đẫm nước nhờn tôi banh nhẹ hán con bé ra tôi cúi xuống một mùi hương nồng nồng xộc lên mũi hai bên mép âm hộ thì đã ướt đẫm nước nhờn tôi đưa lưỡi liếm sạch sau đó mút chặt hột le của nó làm cho con bé rên to hơn dùng tay ấn mạnh đầu tôi vào bên trong nó tôi dùng lưỡi thọc sâu vào bên trong nó nước nhờn nó tuôn ra không ngừng…
– Ư… Ư… Ư… Ư… Ư lòn em sướng quá anh ơi liếm nữa đi cho em lên đỉnh đi anh…
– anh sẽ làm em sung sướng…
Tôi dùng lưỡi đánh qua đánh lại hai bên thành âm đạo của sau đó tôi đút hai ngón tay vào bên trong nó mà móc tôi vừa móc vừa liếm làm cho con bé càng rên to hơn…
– a… a… a… a… a em sắp ra rồi anh ơi em sướng quá…
– anh sẽ cho em lên đỉnh vì sướng…
– a… a… a… a… a em sướng quá anh ơi liếm nữa đi anh em a… a… a… a em ra đây sướng quá đi anh ơi…
Con bé run lên nước nhờn con bé bắn ra ướt hết tay với mặt tôi…
– Em sướng quá anh ơi anh làm em chết vì sướng mất…
– anh sẽ làm em sung sướng hơn nữa…
Tôi cầm cu đưa vào bên trong cửa mình nó tôi lấy đà đâm mạnh vào trong trong con bé rú lên sung sướng tôi càng nhấp nhanh hơn tiếng rên của con bé càng rên to hơn tiếng rên với tiếng bành bạch vang khắp phòng tạo ra âm thanh rất dâm dục…
– Ư… Ư… Ư… Ư… Ư… Ư… Ư em sướng quá anh ơi lòn em sướng quá đi nhấp mạnh lên nữa đi anh…
– anh cũng sướng lòn em bót quá làm anh sướng quá…
Tôi nhấp càng nhanh hơn cu tôi đâm càng sâu vào trong con bé đầu cu tôi chạm tới tử cung tôi rút ra sau đó đâm vào lút cán mỗi lần như vậy làm cho con bé rên lên sung sướng…
– a… a… a… a… a… a cu anh to quá làm em sướng quá anh ơi đập nát lòn em đi anh ơi a… a… a… a… a em sướng quá em ra đây sướng quá đi mất…
Con bé run lên âm đạo nó bóp chặt lấy cu tôi nước nhờn con bé tuôn ra không ngừng tôi ôm con bé lên phòng tôi nằm xuống để con bé ngồi trên người tôi…
– Bây giờ em chủ động đi…
– Dạ…
Con bé ngồi lên người tôi kê con cu tôi trước cửa mình sau đó ấn mạnh xuống cu tôi chui lọt vào bên trong đầu cu thì chạm tới tử cung con bé nhún càng nhanh hơn ở tư thế này cu tôi đâm sâu vào trong cửa mình con bé làm nó rên càng to hơn…
– Ư… Ư… Ư… Ư em sướng quá anh ơi sướng quá đi mất…
– anh cũng sương nữa…
Con bé nhún càng nhanh càng mạnh cu tôi càng đâm vào sâu hơn tiếng rên của con bé càng to hơn vang khắp phòng may là phong cách âm chứ không hàng xóm nghe hết…
– a… a… a… a cu anh làm em sướng quá em ra đây sướng quá đi…
Con bé run lên nước nhờn từ cửa mình con bé tuôn ra không ngừng con bé đổ gục lên người tôi mà thở dốc…
– anh chưa ra nữa hờ anh làm em mệt chết đi được…
– anh chưa ra để anh làm em sướng hơn nữa…
Tôi đè con bé xuống tôi đâm mạnh vào bên trong cửa mình nó mà nhấp lòn nó khá là bót làm tôi sướng quá trời được một lát thì tôi chịu hết nổi tôi với con bé cùng ra sau đó nằm ôm nhau ngủ tới sáng…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro