Phần 94
2021-01-21 11:39:00
Chiều tối nay mấy mẹ con dì cháu bà Phương phải về rồi, họ đã rời khỏi nhà hai ngày, không thể để ở lâu hơn được nữa. Tôi đã có sự thay thế. Không phải mẹ con Hiền Thư nữa, vì đêm qua họ đã ở đây rồi, tôi định ngày mai mới bảo bà Thư đến phục vụ bác và hai ông. Tôi định sẽ để Cúc và Hương đến phục vụ mọi người đêm nay. Trưa tôi đã nhắn tin hẹn Cúc rôi.
Cúc như đã biết, có chồng là cán bộ nhà nước, là phó phòng của phòng tài nguyên và môi trường huyện. Từ khi lên chức phó phòng có chức quyền trong tay, cộng với việc vợ ngày một sồ sề nên chồng Cúc ngoại tình là điều dễ hiểu. Khi có chức quyền trong tay, lại làm cho cơ quan công quyền, việc cưa cẩm, lạm dụng tình dục với những nhân viên nữ vừa mới tốt nghiệp đại học, còn trẻ đẹp là điều hiển nhiên.
Các cô vừa mới ra trường phải chạy chọt không ít tiền của để vào làm nhà nước cho ổn định, nhưng chưa chắc đã được biên chế ngay. Và có thể là phải cặp kè, ngủ với sếp để được vào biên chế, nhẹ thì cũng bị sếp lạm dụng sờ mó. Hai nữa là cả vợ của nhân viên cấp dưới cũng là mục tiêu với những ông Sếp phong lưu, muốn thể hiện quyền uy. Có thể những người vợ đó cũng chẳng ngon hơn vợ mình là bao, nhưng cảm giác được ngủ với vợ kẻ khác, vợ cấp dưới luôn đem đến sự sung sướng về mặt tinh thần, thể hiện quyền uy của mình.
Việc chồng có quan hệ lăng nhăng ở ngoài tất nhiên là Cúc biết chứ, nhưng làm ầm ĩ lên thì xấu chàng hổ ai, có khi lại mất tất cả. Chồng Cúc có thể bị kỷ luật, cách chức, và cũng sẽ ly hôn vợ luôn, đàn ông luôn coi trọng sỹ diện và sự nghiệp của mình. Bị mất cả hai thứ đó cùng lúc thì chẳng thể nào ở bên người đàn bà đã gây ra chuyện đó nữa.
Nếu chồng mất chức thì đương nhiên cũng ảnh hưởng đến tương lai của các con. Nên Cúc chọn im lặng, chỉ cảnh báo cho chông biết là mình đã biết hết tất cả, và miễn là chồng vẫn đem tiền về nhà là được, chỉ bớt được một ít đi cho gái thôi. Chồng Cúc cũng chơi bài lật ngửa với vợ, cho phép Cúc đi vui vẻ với người đàn ông khác nếu cần sex, miễn là không phải ngủ với nhân viên cấp dưới của anh ta và phải kín đáo là được.
Đa số các cặp vợ chồng quan chức, hay công chức đều thế. Họ không còn yêu nhau, mà cặp bồ linh tinh, ông ăn chả bà ăn nem chứ không chịu bỏ nhau. Vì địa vị, chức vụ và lợi ích của mình, vì hai chữ đảng viên. Nếu ly hôn thì ít nhiều ảnh hưởng đến uy tín cá nhân của họ, ảnh hưởng đến con đường thăng tiến của họ, nên gần như hai vợ chồng thỏa hiệp với nhau.
Và hơn nữa là bố mẹ làm công chức, có địa vị thì lại thường nhét con mình vào làm công chức. Nếu bố mẹ bị ảnh hưởng thì cũng ảnh hưởng đến con. Nên họ cứ chấp nhận cuộc sống như vậy thôi. Đến khi hết tuổi về hưu, cũng là lúc đã già sức cùng lực kiệt thì cả hai lại chẳng còn sức mà làm chuyện đó nên vẫn sống bên nhau.
Tất cả mọi người đều biết là hai năm nữa thì vị chủ tịch UBND huyện sẽ đến tuổi nghỉ hưu. Mà khi vị đó nghỉ hưu thì thường là sẽ có vị phó lên thay. Khi vị phó lên thay thì vị trí phó lại bị khuyết, và các trưởng phòng, phó phòng lại cạnh tranh thi đua nhau để ngồi vào vị trí phó đó. Rồi đến các phòng ban cũng vậy, phòng nào cũng hy vọng là trưởng phòng hay phó phòng của mình lên được chức vị phó chủ tịch kia, để mình lên thay vào vị trí trưởng phòng hay phó phòng đó.
Trừ những phòng ít cơ hội như phòng giáo dục, phòng y tế, hay phòng lao động thương binh và xã hội, phòng văn hóa và thông tin… là có vẻ án binh bất động thôi. Và chồng Cúc cũng không nằm ngoài cuộc chạy đua đó. Anh ta ở một phòng tốt, có khả năng ganh đua cùng với các phòng kinh tế và hạ tầng, phòng tài chính kế hoạch, phòng nội vụ, phòng nông nghiệp và phát triển nông thôn… Chủ nhật tuần trước tôi đã cho Hương tham gia vào cuộc hoan lạc ở trang trại của Nguyệt ở Hòa Bình, khi đó có sự tham gia của hai mẹ con Thư.
Những gì mẹ con Thư phải làm đã luôn ám ảnh Hương, nhất là sau khi Hương biết Thư là vợ ông Quân, phó chủ tịch Huyện. Rồi lại thấy ông Quân đích thân đến đón vợ con mình về. Về nhà Hương có kể với Cúc về chuyến hoan lạc đó. Cúc nghe Hương kể là đoán biết ngay Nguyệt có vai trò tác động gì đó to lớn lắm đến công cuộc chạy quyền, chạy chức đang diễn ra âm thầm trong huyện nên kể cho chồng nghe.
Chồng Cúc vốn cũng không lạ gì việc lão Quân dâng vợ cho các sếp để lên chức, nhưng nghe vợ kể thế thì anh ta cũng nhanh chóng tìm hiểu và cũng biết được chuyện của anh trai lão Quân mới bị cho về hưu sớm. Kết hợp với việc Cúc và Hương đều làm việc ở địa bàn của Quốc quản lý trước đó, đã biết được chú Thắng là người lên thay, mà chú Thắng lại có mối quan hệ thân tình khác thường với tôi.
Đã biết được anh trai lão Quân bị hạ bệ có liên quan đến tôi, mà lão lại phải cúc cung phục vụ tôi, dâng cùng lúc cả vợ và con gái cho tôi thì vợ chồng Cúc biết là tôi và Nguyệt khủng khiếp đến thế nào và có tác động to lớn đến quyền lực ở huyện. Nên chồng Cúc cũng động viên Cúc cố gắng thiết lập quan hệ mật thiết với tôi, để cho anh ta nhanh lên chức.
Không cần phải chồng nói thì Cúc cũng đã có quyết định cho mình. Dù biết rằng chồng có làm to hơn, lên chức cao hơn thì lại càng cho gái nhiều hơn, đi gái nhiều hơn. Nhưng Cúc nghĩ xa hơn cho tương lai của con. Nếu chồng lên được trưởng phòng hay cao hơn nữa, thì khoảng chục năm sau khi con trai ra trường có thê xin cho con vào công chức, hoặc ít ra là cũng có tiền để nếu con không thích làm ở huyện thì cũng xin được chỗ ngon cho con.
Đấy là chưa kể không cần phải nghĩ đến chồng thì Cúc đã nghiện làm tình với tôi rồi. Nên mấy ngày nay đều nhắn tin và gọi cho tôi hẹn gặp, cũng có đề cập đến chồng nên tôi mới biết là chồng làm ở phòng đó. Tôi lại nhớ lại là Nguyệt có nói là muốn lão Quân lên làm chủ tịch, còn trưởng phòng tài nguyên và môi trường sẽ lên phó chủ tịch, nên tôi cũng lợi dụng điều đó mà mớm cho Cúc.
Hương thì từ tuần trước đến nay đều nhắn tin cho tôi, cũng rủ rê hẹn gặp đủ điều nhưng tôi đều từ chối. Khi thấy bà vợ ông phó chủ tịch huyện gần như là nô lệ tình dục cho tôi thì đêm về Hương đã hơi có chút nghi ngờ. Đến khi Cúc nói lại cho biết đầu đuôi về cuộc chạy đua ngầm về chức quyền trong bộ máy nhà nước cấp huyện, và chuyện vợ con ông Quân có liên quan đến chuyện đó.
Rồi Cúc lại khoe việc chồng có thể lên chức trưởng phòng, do trưởng phòng được lên chức cho Hương thì Hương đã có toan tính của mình. Trước kia Hương cũng đã nhờ chồng Cúc xin cho chồng mình vào phòng kinh tế và hạ tầng nhưng mà đó là phòng béo bở, chồng Cúc không thể nào xin được, và số tiền bỏ ra để chạy cũng khá lớn, vượt ra ngoài khả năng của vợ chồng Hương.
Hương đang ở độ tuổi sung mãn nhất về tính dục của đàn bà, lại là người có máu dâm, nhu cầu cao. Nên thực sự thì nàng ta không bao giờ mong muốn chồng cứ đi công tác biền biệt như hiện nay. Hương muốn chồng làm gần nhà, gần vợ con để vợ chồng gần gũi nhau thường xuyên hơn. Thứ nữa là dân công trình xây dựng xa nhà thường hay dính vào tệ nạn như bài bạc, gái gú dẫn đến làm nhiều tiêu cũng nhiều, tiết kiệm không được bao nhiêu có khi mang bệnh về cho vợ con.
Chồng Hương còn trẻ, khỏe mạnh, chuyện ấy cũng khá, cũng làm cho Hương thỏa mãn và Hương cũng yêu chồng. Hai vợ chồng lại có với nhau hai đứa con rồi nên Hương càng muốn công việc chồng ổn định, ở gần nhau. Khi biết Nguyệt có thể giúp ông Quân và chồng Cúc thăng chức, thì Hương nghĩ ngay đến việc có thể giúp chồng Hương được vào phòng đó, một chân lon ton tép riu thôi chắc không khó. Mà muốn nhờ Nguyệt thì qua tôi.
Lại nói về lời nói vô thưởng vô phạt của tôi với lão Quân. Lúc đó chỉ thuận miệng nói chơi chơi vậy thôi nhưng hiện nay nó đã dần dần thành hiện thực. Còn nhớ khi đó tôi đã nói đại ý là Ông Quốc là trưởng bị về hưu sớm, chú Thắng là phó tưởng không đến lượt mình lại được lên thay, thì biết đâu ông chủ tịch cũng về hưu sớm, và lão Quân vừa mới lên phó lại được lên thay.
Hầu như bất kỳ ông chủ tịch huyện, chủ tịch tỉnh nào trước khi hết nhiệm sở 1, 2 năm đều cố gắng tranh thủ vơ vét, bòn rút được tí nào hay tí đấy. Họ cố gắng tận dụng mọi cơ hội để kiếm tiền, lợi dụng, tận dụng triệt để việc họ vẫn nắm quyền, nắm con dấu trong tay để kiếm chác. Có thể là ký các hợp đồng, các dự án béo bở để ăn lót tay của các doanh nghiệp.
Hay tình trạng mua quan bán chức diễn ra phổ biến. Bình thường các phòng ban ở huyện chẳng hạn có 2 phó phòng, thì cuối nhiệm kỳ các ông thường ký bổ sung tăng lên 3 phó phòng. Tính sơ sơ một huyện có 10 phòng ban, và mỗi phó phòng vài trăm triệu thì họ cũng đút túi cả vài tỷ rồi. Rồi nhân viên các phòng ban cũng tăng lên, tăng một ông phó thì phải tăng 3 đến 4 nhân viên là ít, số tiền thu được không hề nhỏ.
Dẫn đến bộ máy quá cồng kềnh và nhà nước và nhân dân oằn mình đóng thuế để nuôi… Rất nhiều thủ đoạn khác nữa. Ông chủ tich huyện này cũng thế, không thoát ra được sự cám dỗ của đông tiền. Nhưng đen cho ông ta là vào đúng lúc mà Nguyệt đã có mối quan hệ khăng khít với lãnh đạo tổng cục cảnh sát. Và đen hơn cho ông ta nữa là lại đúng dịp thằng cháu của lão Quân kia lại kiếm chuyện với tôi, để rồi lão dâng hiến vợ con cho tôi.
Trước nay Nguyệt cống nạp cho hắn ta cũng không ít để chuyện làm ăn được thuận lợi. Trước đây thì Nguyệt bị động, đút tiền biếu xén cán bộ, nhưng càng ngày Nguyệt càng có sự đầu tư có chủ đích hơn. Đằng nào cũng phải mất tiền cho quan chức, sao không bằng chi tiền để chạy chức cho một người nào đấy để họ lên, họ giúp mình. Nó cũng na ná giống như bầu cử tổng thống Mỹ, khi các ứng viên tranh cử phải đi vận động khuyên góp tài chính cho cuộc tranh cử, và khi thắng cuộc dĩ nhiên là sẽ đề ra các chính sách có lợi, hay ưu tiên các dự án cho những mạnh thường quân của mình.
Trước kia Nguyệt mất bao nhiêu thì bây giờ Nguyệt có cơ hội thu lại bấy nhiêu. Chỉ cần cho lão chủ tịch này nghỉ, để người của Nguyệt lên thay, thì cái tiền vận động hành lang kia tân chủ tịch phải lo phần lớn rồi. Đấy là chưa kể tân chủ tịch cũng phải cảm ơn không phải chỉ bằng lời nói mà còn bằng vật chất với người giúp mình. Về phía cảnh sát thì cũng cần phải phá một vài vụ án nào đó, cần phải phanh phui đưa ra pháp luật một vài vụ để lấy thành tích.
Không thể không phá một vụ nào được, cũng như không thể đưa ra ánh sáng tất cả những vụ mà mình biết, đó la hai kim chỉ nam của họ. Vì trong một xã hội mà tham nhũng từ cấp bé nhất, cấp thôn xã, thì càng lên cao sự tham nhũng càng nghiêm trọng hơn. Hầu như là ai cũng tham ô, tham nhũng cả. Nếu mà bắt hết thì lấy đâu ra cán bộ. Có những người mà biết chắc là tham nhũng rồi nhưng cũng không thể đụng tới vì ô dù của họ to, họ có người chống lưng.
Nên đa phần là chỉ phanh phui những vụ nhỏ, cấp thấp, nếu có là cấp cao thì cũng nhắm vào những người đuối thế trong cuộc đua tranh giành quyền lực. Nên khi có Nguyệt mớm lời, thì ông thiếu tướng kia cho người điều tra ngay và cũng phím với bên thanh tra của thành phố hà nội xuống phối hợp kiểm tra. Một công đôi việc tội gì không làm. Vừa lấy thành tích cho mình, vừa giúp người tình.
Tôi lấy xe máy ra đến cổng, Sen đi theo tôi ra mở cổng để tôi ra và khi tôi ra khỏi cổng thì khép lại và khóa vào. Từ trước đến nay mọi người đều sống khép kín như thế khi tôi là người đàn ông duy nhất trong nhà đi ra ngoài. Vì quãng đường ngắn nên một minh xe tôi có thể chở được hết. Tôi nổ máy và bảo hai ông ngồi lên trước thì có một người phụ nữ đi xe máy táp vào lề bắt chuyện với tôi. Trời đang nắng nên người phụ nữ nọ đeo khẩu trang kín mít.
– Chào cậu, cậu định đi đâu mà nhiều người ngồi chung một xe vậy. Sao không gọi taxi cho tiện, mà cũng không sợ tôi báo công an sao.
– Chào cô… Cháu đi một đoạn ngắn qua đây mấy nhà thôi. Cô mà báo công an thì cháu cũng tới nơi rồi. Nghe giọng người phụ nữ chắc cũng tuổi trung niên rồi nên tôi gọi cô xưng cháu.
– Hihi. Đùa cậu chút thôi, chứ ai mà dám báo công an bắt cậu chứ, ai mà không biết cậu quen với anh Thắng trưởng công an và cậu Vinh phó công an chứ. Cậu có phải là Long không, nếu không phiền thì có thể để tôi chở giúp một người được chăng, xe tôi trống chỗ mà.
– Sao cô lại biết cháu, cô là ai vậy, Hùng em lên xe cô đèo đi. Mà cháu cảm ơn cô trước, không biết phải hậu tạ cô thế nào.
– Tôi là hiệu trưởng trường cấp một ở đằng kia. Hôm trước anh Thắng có đến xin cho một bé vào học, tôi có thấy cậu rồi mà, nhưng cậu chưa biết tôi. Đơn giản lắm, tôi đang có chuyện muốn nói với cậu đây, tôi mời cậu một bữa café được chứ. Tôi cũng biết cậu qua cô Cúc nữa.
– Ah, hóa ra là vậy. Nếu thế thì đơn giản quá mà.
Thì ra là hôm trước tôi và chú Thắng vào xin nhập học cho hai đưa con của cô Út thì bà này đã nhìn thấy tôi. Do đang trong kỳ nghỉ hè nhưng một số thầy cô vẫn mở lớp học thêm, rèn chữ cho các cháu, và gần như là trông con giúp phụ huynh để phụ huynh đi làm. Mà bà này lại còn có cả mối liên hệ với Cúc nữa, cũng bí hiểm đó. Tôi vặn tay ga cho xe từ từ tiến bước đến nhà ông Xuân, tôi đi trên vỉa hè thôi vì khoảng cách cũng gần. Dừng lại trước cổng nhà ông Xuân thi bà Phương ra mở cửa.
– Đến nơi rồi, cháu cảm ơn cô. Mà quên chưa biết tên cô.
– Tôi tên Mai. Thế còn cái chuyện hậu tạ kia thì sao.
– Chỉ một chầu café thôi mà. Nhất định là cháu sẽ mời cô. Cháu sao mà dám bùng chứ, đứa em còn đang học ở trường của cô mà.
– Thế giờ tôi mời cậu café luôn được chứ. Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
– Giờ cháu đang bận rồi. Hẹn cô cuối tuần sau vậy. Mà cháu chưa quen biết cô, cô có chuyện gì muốn nói với cháu vậy.
– Cô xin 10 phút thôi được không. Ở đây… ở đây nói chuyện không tiện, với lại nắng quá.
– Vậy nếu cô không ngại thi vào trong nhà này nói chuyện cũng được.
– Đây không phải nhà cậu mà.
– Phải hay không phải thì cũng thế. Mà cô cứ coi như đây là quán café đi, vào đây cô thích uống café hay sinh tố cũng có người phục vụ cô. Cô và cháu có thể nói chuyện được.
– Vậy được, cậu đã nói vậy thì tôi chiều ý cậu.
Tôi dắt xe vào sân, cô cũng dắt xe theo, bà Phương thi vẫn đứng ở cổng nãy giờ khi cô dắt xe vào xong thì bà ta mới khép cổng và khóa vào.
– Nhà có sinh tố và café chứ. Tôi dựng xong xe, thấy bà ta khóa xong cổng thì hỏi.
– Dạ có ạ.
– Làm cho tôi một cốc sinh tố và một cốc café, trước mắt mang cho tôi lon bia và lon nước ngọt cũng được. Vào nhà tôi nói.
Bà ta không nói gì mà nhanh chóng đi vào tủ lạnh lấy ra một lon bia và một lon nước cam. Tôi mở hộp nước cam đưa cho cô. Thấy bà ta vẫn đứng đó chưa vào trong nhà làm sinh tố tôi hỏi.
– Sao còn chưa vào làm sinh tố sao, còn đứng ở đây làm gì vậy.
– Dạ, cái Yến đang làm rồi ạ. Tôi… tôi có chuyện muốn nói với cậu.
– Chuyện gì để sau đi. Sao cô Mai, cô có chuyện gì muốn nói với cháu, có thể nói được rồi đó. Trong lúc chờ làm sinh tố.
– Nhưng… nhưng còn những người này.
– Bác và hai ông tạm lên trên nhà đi, cô dẫn mọi người lên trên nhà đi.
– Được rồi đó, cô có chuyện gì nói cháu nghe được chứ. Khi mọi người đã lên cầu thang tôi hỏi.
– Chuyện này… chuyện này… Long, Mai muốn nhờ Long cho chồng Mai được.
Lên chức phó chủ tịch huyện, và xin cho Mai được lên phòng làm. Ah quên chưa nói với Long, chồng Mai là Quang – trưởng phòng tài nguyên và môi trường. Chồng Cúc là phó của chồng Mai. Hôm vừa rồi đi ăn với vợ chồng Cúc có nghe Cúc nói là Long bảo với Cúc là chồng Mai sẽ lên vị trí phó chủ tịch phải không vậy.
– Chị ấy nói chơi với cô vậy đó. Chứ cháu còn đang là cậu học sinh. Đến xin vào làm chân quét rác trong ủy ban xã còn chưa được thì làm sao mà có thể giúp chồng cô được chứ. Chồng cô lại còn làm đến được chức trưởng phòng ở huyện rồi. Khéo mà cháu phải xin số để 4 năm sau ra trường cháu còn lon ton đến nhờ chú cho vào làm nhân viên quèn.
– Không… không phải đâu. Cái Cúc nó vui mừng và hớn hở lắm, khi chồng nó sắp được thăng chức, vợ chồng nó còn nhờ ông Quang đề bạt mà. Long còn trẻ không lo được chuyện đó, nhưng còn cái người kia, người tình của Long tên Nguyệt đó thì có khả năng. Mai… Mai là muốn nhờ Long dựa vào quen biết mà nhờ chị ta tác động để chồng Mai lên chức và có thể nữa thì xin cho Mai lên phòng. Cái Cúc nó đã nói hết cho Mai biết rồi.
– Nếu thế thì xin cho chồng cô lên chức thi còn dễ hơn là xin cho cô lên phòng đó.
– Vì sao vậy.
– Cô thử nghĩ xem, nếu Nguyệt là người tình của cháu, mà cháu lại nhờ Nguyệt xin chạy chức cho cô thi Nguyệt biết đâu lại không nghĩ linh tinh, ghen tuông này nọ mà không xin cho, chưa kể có thể đánh ghen tạt axit các kiểu nữa.
– Long cứ khéo đùa. Cúc kể với Mai hết rồi, Cúc kể đã làm tình với Long trước mắt Nguyệt mà Nguyệt có dám đánh ghen đâu. Sao chị ấy lại có thể ghen với Mai được chứ. Cúc… Cúc… nó mới còn rủ Mai tối cùng với nó chiều Long đó. Nó bảo Long mới nhắn tin cho nó hẹn chiều tối nay.
– Thật vậy sao.
– Mai đâu có dối Long làm gì. Đây tin nhắn nó gửi cho Mai đây. Mai mở điện thoại ra cho tôi đọc tin nhắn Cúc gửi.
– Thế sao cô không đợi đến tối đi cùng với chị Cúc.
– Mai… buổi tối Mai không đi được. Mai đã rình ở trước cửa nhà Long qua nay để gặp Long rồi mà chưa có dịp, chiều nay mới có dịp đó.
– Hả, cô đã ở nhà cháu qua nay. Chuyện là thế nào.
Đúng lúc đó thì bà Phương ở trên tầng đi xuống, nhưng xuống luôn khu bếp chứ không ra ngoài phòng khách. Và cô Mai bắt đầu kể, sáng cô đã ở gần nhà tôi lúc tôi ra gặp anh Vinh. Rồi lại thấy tôi và anh Vinh sang nhà này, một lúc sau tôi lại ở nhà này về nhà và từ nhà đi. Nhưng tôi đi xe nhanh quá cô không theo kịp. Rồi cô thấy tôi đi với Nguyệt.
Tôi hỏi cô sao cô lại biết đó là Nguyệt thì cô nói là Cúc đã gửi hinh ảnh Nguyệt cho cô. Tôi xem thì đó đúng là bức ảnh mà Cúc đã gửi cho tôi. Cô nói chồng cô tuy làm trưởng phòng huyện nhưng không có tính trai gái, không cặp bồ linh tinh, hay ở nhà nên tối cô không đi được. Trước giờ cuộc sống hai vợ chồng cũng hạnh phúc, cô cũng chưa khi nào phản bội chồng. Hai vợ chồng đã sống với nhau 21 năm, con trai lớn đã 21 tuổi, đang học năm thứ 3 đại học, con gái út thì 19 tuổi học hết năm nhất trường sư phạm.
– Cô nói là chưa bao giờ phản bội chồng, và vợ chồng hạnh phúc. Vậy sao cô lại gặp cháu, và chị Cúc lại nhắn tin rủ cô đến gặp cháu, chắc chị Cúc đã kể hết với cô rồi, biết đâu cô lại phải phản bội chú thì sao.
– Thằng lớn nhà Mai sang năm ra trường, vợ chồng Mai đang tính chạy cho nó vào làm trong ủy ban, vào phòng nào đó. Còn con Út thì học sư phạm, sau này ra dạy cấp 3. Cho nó dạy cấp 3 mấy môn tự nhiên cho nó dạy thêm dạy nếm, ôn thi đại học dễ kiếm tiền. Nhưng Mai là giáo viên tiểu học, nếu cho nó vào trường mình thì đơn giản, còn xin cho nó vào trường cấp 3 thì khó và phải đút tiền. Thế nên Mai mới muốn nhờ Long xin cho lên phòng làm, thì sau này xin việc cho con gái dễ hơn. Ông Quang nhà Mai, tốt thì tốt thật đấy, nhưng mà cù lần quá, liêm khiết quá không nhận đút lót nhiều, mà cũng ít màu mè nên nhà cũng chẳng có nhiều tiền mà chạy việc cho con. Ông ấy nhút nhát, sợ chết, sợ ảnh hưởng đến uy tín và danh dự của gia đình, dòng họ, bố mẹ. Sợ nếu không may bị bắt, hay kỷ luật cách chức vì nhận hối lộ hay tham ô… thì mất danh dự rồi bố mẹ cũng bị nhục lây, từ mình nên không dám ăn nhiều. Ông ấy cũng chẳng biết nịnh bợ, luồn cúi để lên chức đâu, mà cũng không có tiền để mà chạy chức. Vậy nên… vậy nên… Với lại Mai có đứa bạn thân hồi học đại học. Giờ nó cứ luôn lên mặt khinh khỉnh với Lan vì chồng nó làm chủ tịch huyện, còn nó thì làm trưởng phòng giáo dục huyện ở Lào Cai nên Mai cũng ấm ức.
– Chạy được cho chú lên phó chủ tịch cũng tốn không ít tiền đâu.
– Mai biết… Mai biết là tốn không ít tiền, nhưng mà chị Nguyệt kia có thể lo được. Mai thì không có nhiều tiền như thế để lo được, nên nếu Long không chê… Mai… Mai… có thể là của Long được chứ, Long cố gắng giúp Mai, Mai sẽ dùng tấm thân này để đền đáp, nếu Long không chê.
– Cô không sợ như vậy sẽ phản bội chồng hay sao.
– Mai cũng thấy có lỗi với anh ấy, nhưng không còn cách nào khác được. Vì tương lai của các con Mai sẵn sàng đánh đổi, vì tương lai của cả hai vợ chồng nữa. Mai cũng chỉ duy nhất một lần này phẩn bội anh ấy thôi. Sau này… sau này nếu Long có nhu cầu thì mình kín đáo, và Long gọi vào ban ngày được không, giữ cho Mai được không.
– Long thi không biết cách từ chối phụ nữ, nhưng Cúc đã nói cho cô biết nguyên tắc của Long chưa.
– Cúc nói rồi, Mai… Mai sẽ thực hiện.
Đúng lúc đó thì tôi và cả cô Mai đều vô cùng ngạc nhiên khi thấy từ trong bếp bà Phương dẫn 3 người phụ nữ mà tôi chưa từng biết đi ra. Cả ba người phụ nữ đều chỉ mặc đồ lót màu trắng, mỗi người bưng một cái khay đi ra. Một người phụ nữ tầm 50 tuổi, một người thì trẻ hơn tầm 46, 47 gì đó và một cô gái trẻ tâm 25 tuổi. Khi ba người ra gần tới bàn phòng khách khi tôi chưa kịp hỏi bà Phương chuyện gì thì cả ba người phụ nữ đều quỳ xuống.
Lúc đó thì tôi có thể nhìn rõ những gì trên khay của từng người. Bà nhiêu tuổi nhất thì bưng một cái khay, trong đó có một túi nylon hình như đựng tiền bên trong. Bà ít tuổi hơn thì bưng khay có chứa ly sinh tố bơ, còn cô gái trẻ nhất thì bưng ra một tách café. Cô gái và bà bưng ly sinh tố thì quy xuống rồi lê bước về phía chúng tôi.
– Em mời chị uống sinh tố ạ.
– Em mời anh uống café ạ.
Cô Mai nhìn tôi ngạc nhiên rồi cũng cầm lấy ly sinh tố từ khay mà bà kia hai tay bưng lên, còn bà Phương thì đã nhanh nhẹn chạy lại chỗ cô gái bưng tách café đặt lên bàn.
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm loạn luân tại nguồn: http://bimdep.pro/cuc-pham-loan-luan/
– Chuyện này là sao. Tôi hỏi.
– Dạ đó chính là chuyện mà em muốn nói với anh đó ạ. Xin anh để cho mấy người này tự trình bày ạ. Em xin lỗi, nhà không có sữa đặc, chỉ còn đường, em mới chỉ cho đường vào café thôi, anh có muốn thêm sữa không để em đi mua ạ.
– Cứ từ từ đã, để xem họ nói xong xem có chuyện gì đã.
– Dạ thưa anh, em là người nhà của Phương đây, và cô Thắm kia cũng là họ hàng với em, cái Thu kia là con gái em, em là Tám. Chồng của bọn em mới bị cảnh sát là người nhà của anh bắt và điều tra, chuẩn bị bị khởi tố. Nay bọn em đến đây, cầu xin anh, anh giơ cao đánh khẽ, nương tay với chồng con bọn em một chút. Được như thế bọn em không dám quên ơn ạ. Bọn em xin được hầu hạ anh, phục vụ anh, nếu mà như vậy có thể làm anh nguôi giận mà nhẹ tay với chồng tụi em ạ. Em nghe Phương nói là anh đã để cho mẹ con cô ấy chiều nay được về nhà, vậy thì em muốn bọn em được thay mẹ con cô ấy làm những việc từ hôm qua đến nay ạ. Đây là 500 triệu của em và cô Thắm đây, mong anh nhận giúp và giúp đỡ chúng em ạ. Của em 300, Thắm 200, gấp gấp nên chúng em chỉ chuẩn bị được có vậy, mong anh giúp, rồi bọn em sẽ hậu tạ ạ.
– Thì ra vậy, nhưng cô biết những việc phải làm rồi chứ.
– Dạ, Phương đã nói hết rồi ạ. Bọn em chấp nhận, nên mới như vầy ra gặp anh.
– Thôi được rồi, nể tình các cô thành khẩn, tôi nói với ông bác giúp xem sao, còn được hay không tôi không dám chắc. Tội lỗi của mọi người công an và tôi biết hết rồi, nhưng có thể giảm nhẹ đi, có thể đang từ tù 10 năm xuống còn 1, 2 năm. Và vào tù thì có thể được ra tù trước thời hạn. Các cô cũng biết rồi, với chức vụ và địa vị của những người bị bắt thì bắt rồi không thể không có tội, và có tội thì cũng không hề nhẹ, nên chỉ có thể xuống được như vậy là thấp nhất. Có thể là người nhà còn lại của các cô thì được bình yên và có thể được thăng chức. Mà họ tên là gì, cô báo họ tên đi để tôi nói giúp.
– Thu, cháu lấy bia tiếp cho anh ấy đi, sao lại để anh ấy cầm thế kia.
– Dạ, dạ được như thế thì tốt quá ạ. Chồng em tên… chồng cô ấy tên… ạ. Số tiền này mong anh nhận cho ạ. Mà anh có thích pha sữa với café không ậ, để cái Phương nó đi mua, hoặc là có thể dùng sữa tươi để thay được không ạ. Nếu thế thì cái Thu con gái em mới sinh con 10 tháng, nó có sữa nó có thể vắt vào đó ạ.
Trong lúc bà ta nói thì Thu đã đón lấy lon bia từ tay tôi rồi cầm lên đưa vào miệng tôi, hơi nghiêng ra để tôi uống bia. Còn bà ta thì cũng để túi tiên ngay ngắn trên mặt bàn rồi lại quỳ xuống chỗ cũ.
– Hả, pha sữa tươi vào café, tôi chưa thấy ai làm bao giờ, nhưng nghe cũng có vẻ thú vị đó. Tôi cũng muốn thử. Chị còn sữa hả. Mà cô Mai, cô thấy cốc sinh tố thế nào, có ngon không. Mà quên chưa giới thiệu với cô, những người này có chồng làm ở bộ giáo dục đó. Việc xin vào dạy ở trường cấp 3 của con gái cô có thể nhờ họ được đó.
– Dạ, vậy thì tốt quá. Chỉ chỉ cần anh không cho người bắt hết người nhà của em, thì cái chuyện cho một người vào biên chế trong trường cấp 3 em đảm bảo sẽ xong trong vòng 1 nốt nhạc. Xin chị cứ yên tâm ạ.
– Ngon… ngon… Mai thấy ngon lắm. Cảm ơn Long, cảm ơn chị. Thế thì tốt quá ạ.
Trong khi đó thì Thu đặt lon bia xuống bàn, rồi đứng lên vòng tay ra sau tháo khuy áo lót. Rồi để hai tay trên vai gạt hai dây quai áo sang hai bên cho chiếc coóc xê rơi xuống đất, lộ ra hai bầu ngực to, căng hơi xệ một chút. Bà tám thì bò tiến lên xoa bóp hai bắp chân tôi. Thu lấy tay để phin café sang một bên rồi cúi xuống vắt sữa của mình vào cốc.
Cứ thế vắt cả hai vú. Vừa vắt vừa lấy thìa đảo đều cốc café đến khi màu café đã hơi ngả sang nâu thì thôi. Nhìn cô ta vắt sữa, làm tôi lại thấy nhớ việc uống sữa của Nhung và Lan. Trong khi đó thì tôi rút điện thoại ra gọi cho Nguyệt. Tôi hỏi xem là chiều có thể để ông tôi nói chuyện điện thoại với cô Út được không. Nguyệt nói chắc là được, để Nguyệt hỏi ông ta xem.
Đằng nào thì chiều Nguyệt cũng dẫn người may váy cưới tới, và dẫn tôi cùng Lan đi tham quan ngôi biệt thự mà Nguyệt tặng, xem có cần sửa sang thêm cái gì không. Tôi lại bảo Nguyệt tiện hỏi ông ta chuyện ấy thì nói với ông ta xem có cách gì giảm nhẹ tội cho những người vừa mới bắt hôm qua được không. Cũng không cần quá nặng tay với họ, tôi lại đọc những cái tên bà kia nói ra cho Nguyệt. Tôi lại bảo là có ông chủ tịch thay thế rồi thì nhẹ tay với đám người kia được.
– Cho tôi bú sữa được không. Nói xong điện thoại tôi hỏi.
– Tất nhiên là được chứ ạ. Thu, con lại cho anh bú đi.
– Chị ơi, nhà vệ sinh ở đâu ạ. Mai hỏi Phương.
Trong lúc tôi nói chuyện điện thoại với Nguyệt, thấy tôi đề cập đến chuyện của mấy bà kia, lại thấy tôi đề cập đến chuyện ông chủ tịch thì Mai nhìn tôi, tay hơi huých nhẹ vào người tôi, ý như muốn nhắc tôi nói với Nguyệt chuyện của chồng mình. Nhưng tôi không đả động đến. Thu lại và cúi người xuống, ghé vú sát miệng tôi để cho tôi bú vú.
Cũng như Nhung, tôi bú hết vú này đến vú kia của Thu, và Thu cũng dùng tay để vắt sữa vào miệng tôi. Trong khi bà Tám và Thắm đã cởi quần tôi ra và luân phiên mút buồi của tôi. Khi tôi đang bú vú bên phải của Thu thì mắt tôi không bị che khuất nên có thể nhìn thấy cô Mai cũng từ nhà bếp đi ra và cũng giống như mấy người lúc nãy, cô chỉ mặc trên người bộ đồ lót màu hồng. Cô vào nhà vệ sinh để cởi đồ, trên tay là quần áo ngoài đã được gấp gọn gàng.
– Cô… cô… Tôi rời vú Thu ra ngạc nhiên với hành động của cô Mai.
– Cho Mai được như họ, được phục vụ Long, cho em được là đàn bà của anh. Hãy giúp em những việc em nhờ nhé. Em không có tiền, chỉ có tấm thân này thôi, xin trao hết cho anh để anh chiếm hữu. Chim anh to quá, cho em mút nó được không. Miệng nói nhưng tay Mai đã cầm lấy tay tôi úp vào ngực mình.
– Được rồi. Chuyện của em anh hứa sẽ giúp. Chồng em sẽ làm phó chủ tịch, em sẽ được lên phòng làm, các con em khi ra trường sẽ được xin việc đúng ý. Thậm chí là người bạn thân và chồng của cô ta kia, anh cũng sẽ làm họ bị mất việc để không dám coi thường em nữa. Nhưng khi ở bên anh là phải làm theo mọi chỉ thị của anh, và không được gọi nó là chim. Mà phải gọi là buổi, của mình là lồn, và nói những câu dâm tục để làm cho anh hưng phấn. Em làm được không.
– Em làm được. Em làm được. Buồi anh to quá, cho em mút buồi của anh.
Trong khi đó thì giờ đây tôi bảo Thu nhúng vú mình vào cốc café, cho café dính vào núm vú Thu rồi đưa lại cho tôi bú để tôi uống café. Cách thưởng thức này thật tuyệt. Café hơi đắng thì Thu vắt thêm sữa vào miệng tôi để tôi uống. Xong rồi tôi lại bắt Thu cho một ngụm nhỏ café vào miệng mình rồi lại hôn tôi để nhả café vào miệng tôi. Mai cũng lên làm như vậy. Tôi bảo Mai quay mông về phía mình, rồi chổng mông lên. Mông cũng khá tròn, tôi vỗ vào mông Mai một cái rồi nói.
– Anh thích địt em trong trang phục áo dài của cô giáo. Em đi kiếm áo dài đi. Phải màu trắng đó.
– Chị ơi, phiền chị mua luôn cho con Thu một cái. Em gửi tiền. Phương có tiền không đưa tạm cho chị ấy hộ chị. Bà Tám nói trong khi Mai đang mặc lại quân áo để đi mua áo dài.
Trong lúc bà Phương ra mở cổng để đưa Mai đi ra ngoài thì tôi đã gọi Yến ra và sai Yến đi pha thêm hai cốc café khác. Tôi đã nghĩ ra những trò mới với món café này. Đồng thời tôi sai bà Hường lên phòng gọi mọi người xuống. Khi bà Phương vào nhà thì cũng là lúc mà những người ở trên tầng xuống, tôi lại sai bà Phương vào pha café thay cho Yến để Yến ra thực hiện trò chơi của tôi.
Mọi người đi xuống vô cùng ngạc nhiên khi thấy mấy người phụ nữ lúc nãy họ mới chỉ nhìn thoáng qua, giờ đã gần như trần truồng phục vụ tôi. Tôi bảo Yến và bà Hường cởi hết quần áo ra, và cũng y như vậy với bà Tám và bà Thắm, Thu xuống mút cho tôi trong khi tôi vỗ vào mông và xoa mông Thu. Tám và Thắm chỉ mặc đồ lót nên cởi ra nhanh chóng, trong khi Yến và bà Hường cũng bị mấy người ở đây địt qua nay rồi, không có gì e ngại nên cũng cởi đồ rất nhanh.
Khi Tám và Thắm cởi đồ xong thì tôi thấy lông lồn khá rậm và tôi lại sai Hường vào nhà tắm xem có bàn cạo râu không, mang ra cạo sạch lông lồn cho hai người. Riêng Hường và Yến thì tôi thương tình còn phải về với chồng nên không bắt cạo. Trong khi họ cạo lông lồn thì tôi bảo bác và thằng Hùng vào nhà bê cái đệm ra trải ở phòng. Khi đã cạo xong xuôi thì tôi bắt 4 người ngồi dạng háng ra và bảo thằng Hùng bú lồn cho Yến, để bác và hai ông học tập. Mỗi người cũng ở trước một cái lồn. Tất nhiên là đi kèm với đó là chỉ thị cho mấy người đàn bà đó chỉ dậy thêm cho bác và hai ông cách bú lồn, phải bú và liếm ở đâu, liếm như thế nào. Thằng Hùng bắt đầu bú lồn Yến, và theo yêu cầu của tôi thì cũng ấp úng nói với mọi người.
– Bác và ông, khi bú lồn thì nên liếm vào chỗ này này, ngoạm vào đấy hay đẩy lưỡi vào đấy. Cháu thấy bảo như vậy thì sẽ sướng.
– Đúng đấy. Chỗ đó là chỗ này của em này. Anh liếm vào chỗ này cho em đi. Bú lồn em đi anh. Mấy người phụ nữ cũng hưởng ứng, dùng tay để vào hột le và nói với bác và hai ông.
– Hùng, ai dậy mày cách bú lồn vậy, mày sao đã biết trò này rồi. Ông nội tôi nói.
– Dạ, cháu được cô Nhi dạy bú lồn. Anh Long để cháu ở nhà cô, và bảo cô dạy cháu bú lồn cũng như cho cháu ấy cô.
– Hả, cái gì. Cô Nhi nào, có phải cái Nhi bạn bố mày không Long.
– Đúng vậy.
Lúc đó thì bà Phương bưng ra hai cốc café, một cốc đã pha xong, còn một cốc vẫn còn phin ở trên, do chỉ có 1 phin để pha. Tôi bảo bà lấy thêm ít đá cho vào cốc mới pha và cả vào cốc của tôi. Nhìn cọc tiền ở trên mặt bàn, lại nhìn thấy bác và hai ông đang bú lồn mà tôi thầm mỉm cười về sự may mắn của mình. Đúng lúc bác hỏi tiền xây nhà thờ thì tôi lại có tiền 300tr lấy của bà Phương và gần 200tr của Giang nữa.
Tiêu mất một ít rồi tôi vẫn còn 450tr, tôi đang định dùng số tiền đó đưa cho bác thì hôm nay lại có 500tr nữa. Bất chợt tôi lại nhớ đến nhân vật Vi Tiểu Bảo, về vận may và khả năng kiếm tiền của y. Tôi nhớ có đoạn vua Khang Hy trao cơ hội cho Vi Tiểu Bảo để kiếm tiền của Ngô Ứng Hùng. Tôi nghĩ sao mình lại không kiếm tiền của lão Quân nhỉ, nghĩ vậy để cho Thu mút, tôi lấy điện thoại ra gọi cho lão.
– Alo, chủ tịch Quân ạ. Cháu chào chủ tịch ạ, cháu điện hỏi thăm chủ tịch có nhà không, lát nữa cháu qua nhà chủ tịch chơi và báo tin mừng cho chủ tịch ạ.
– Alo, là cậu đó hả, xin chào cậu. Tôi có nhà, không biết có tin mừng gì vậy, cậu làm tôi hồi hộp quá. Không dám làm phiền đến cậu, cậu ở đâu, để tôi… tôi qua đón cậu.
– Oh, vậy thì làm phiền chủ tịch quá rồi. Khoảng 40 phút nữa, chủ tịch đến số nhà…
– Được… được đúng giờ tôi có mặt. Nhưng cậu bật mí một chút cho tôi được chứ.
– Thời gian còn nhiều mà chủ tịch. Chào chủ tịch.
Đúng lúc đó thì Mai về và bà Phương ra mở cửa. Mai đã mặc sẵn bộ áo dài, và mang quần áo của mình và bộ áo dài mua cho Thu vào nhà. Khi Mai vào nhà thì tôi bảo Mai cởi quần lót ra rồi mặc lại quần của áo dài. Cũng bảo Thu cởi quần lót ra để tôi ngắm lồn, để Mai thay Thu mút buồi tôi. Sau đó tôi lại bảo Thu vắt sữa vào cốc café mới đem ra.
Khi xong thì tôi thấy cốc café của tôi đã nguội, tôi bảo Thu cầm lại cho tôi, tôi nhúng buồi vào cốc café cho Mai mút. Làm hai lần như thế với Mai, và hai lần với Thu. Sau đó tôi yêu cầu Mai lại cởi quần ra, và bảo hai người nằm ngửa ra ghế sofa. Tôi gọi bà Phương lại, tôi với bà Phương sẽ bú lôn hai người này, mỗi người bú một người nhưng theo cách đặc biệt. Đầu tiên tôi bảo bà Phương bú lôn lần lượt cho cả hai người trước. Còn tôi thì cầm cốc café mới pha lại chỗ 4 người và bảo họ dừng lại.
– Mọi người có muốn nghỉ giải lao uống café một chút không.
Tôi yêu cầu 4 đàn bà co chân lên rồi lấy hai tay ôm hai khuỵu gối để lồn nhô cao lên. Rồi tôi cầm thìa múc từng thìa café banh lỗ lồn ra và đổ vào. Sau khi đã đổ xong hết của 4 người thì tôi bảo mọi người thưởng thức hương vị café. Mọi người lại cúi xuống tiếp tục bú lôn và uống café từ lồn chảy ra hòa quyện với dâm thủy. Sau đó thì đến lượt 4 người mút buồi để chuẩn bị giao hợp và họ cũng làm theo cách của tôi. Nhúng buồi vào cốc café để 4 người phụ nữ thưởng thức. Tôi quay trở lại và cùng với bà Phương thưởng thức café theo cách vừa rồi. Lúc đầu thì tôi bú lồn Mai, bà Phương bú lồn Thu, sau đó thì ngược lại.
Tôi bảo Mai đứng lên để tôi địt, Mai vẫn mặc áo dài, quần thì đã cởi hết ra, nên tôi chỉ vén tà áo ra là tôi địt được. Trong khi đó thì Thu được yêu cầu mặc áo dài vào, nhưng chỉ mặc áo không, không áo lót và không quần. 4 người kia cũng bắt đầu rục rịch địt, và tôi dặn họ là không được xuất vào trong lồn mà khi chuẩn bị xuất thì phải nói và rút ra xuất vào cốc café còn lại.
Bà Phương có nhiệm vụ cầm cốc café đến chỗ có người xuất và hứng. Mai rên siết lên trong sung sướng, tôi làm cô ta lên đỉnh thì mới chuyển sang chơi Yến. Tất nhiên là 4 người kia đã lần lượt xuất hết rồi. Thằng Hùng là thanh niên nên hồi phục nhanh chóng, nó vừa mới xuất khi chơi Yến xong, vậy mà khi bà Thắm mút cho nó chỉ chưa đầy một phút sau nó đã chơi lại được rồi trong khi ba người kia ngồi thở phì phò.
Thằng Hùng làm chưa đủ để làm Yến sướng, nhưng khi tôi đút vào thì chỉ khoảng 2 phút sau là Yến đã lên đỉnh. Tôi lại chuyển sang chơi bà Tám, rồi lại đến bà Thắm khi thằng Hùng lại ra. Rồi lại bà Hường, mỗi bà chỉ khoảng 3 phút là đủ để đưa các bà lên đỉnh. Cuối cùng tôi chơi Thu khoảng 10 phút thì mới ra. Khi tôi chơi Thu thì bác Lượng cũng hồi lại và chơi bà Tám.
Tôi ra vào cốc café xong thì Mai và Thu cùng quỳ xuống luân phiên nhau mút và làm sạch cho tôi. Tôi có điện thoại, bà Phương cầm lại đưa vào tai tôi, lão Quân đã đến, tôi bảo bà ra mở cổng cho lão vào. Nhìn cốc café đang nổi lình phình tinh dịch trắng đục như sữa của 5 người đàn ông với 7 lần xuất tinh trong đó mà tôi khoái chí. Lão Quân vào nhà thấy 4 người phụ nữ trần truồng, đầu tóc rũ rượi, và hai người phụ nữ mặc áo dài nhưng không có quần, đâu tóc cũng bết lại vì mồ hôi, hiển nhiên là cũng vừa làm tình.
Lão nhận ra Mai, và Mai cũng nhận ra lão. Tất nhiên rồi, Quang và Quân cùng làm ở huyện, trước kia cùng làm trưởng phòng, giờ Quân mới lên chức mấy tháng nay nên Mai biết Quân chứ. Cả hai đều sửng sốt và chào nhau lấy lệ. Mai thì hoảng hốt và ngượng ngùng vì bộ dạng của mình lúc này. Trên bàn có hai ly café, một thì đang chứa đầy tinh dịch, một thì là cốc 4 người kia dùng không hết, còn một nửa.
Tôi mời lão Quân ngồi vào ghế, rồi bảo Thu cởi áo dài ra, trần truồng cho lão ngắm. Sau đó bảo Thu vắt sữa vào cốc café cho lão xem. Rồi lại bảo Thu bưng cốc café mời lão uống (miệng tôi thì nói chủ tịch đến chơi, cháu có cốc café sữa mời chủ tịch). Trong khi đó thì bảo Mai vào nhà tắm, tắm. Lão quân thấy người đẹp trần truồng mời café, lại thấy cốc café được vắt sữa tươi của người đẹp thì cười tít mắt cảm tưởng chưa bao giờ được uống cốc café ngon đến thế. Lão đâu ngờ là cốc café đó trước đó đã có 4 cái buồi nhơ nhớp nhúng vào.
Khi Mai tắm xong ra ngoài thì tôi bảo Thu khuấy đều cốc café có tinh dịch. Rồi tất cả phụ nữ chia nhau uống hết cốc café đó.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro