Phần 62
2023-11-16 08:39:00
Sở dĩ tôi và Lan không dẫn bà ngoại tới đây ngay mà Lan tìm cách câu giờ dẫn dụ mọi người ăn uống và dẫn bà đi tắm trước là vì Lương đã báo ông ngoại và ông Cẩu chưa sẵn sàng, đặc biệt là ông ngoại. Mặc dù về tuổi tác thì ông ngoại trẻ hơn ông Cẩu cả gần chục tuổi nhưng mà vợ cậu Thành lại trẻ hơn bác Luyến khoảng 15 tuổi và quan trọng hơn là vợ cậu Thành dâm hơn bác Luyến nhiều nên những ngày trước đã hút cạn tinh khí của ông mất rồi. Do đó là dùng rocket 1h kèm thêm thuốc kích dục khác nữa thì cũng phải mất gần 3h thì nó mới có tác dụng với ông chứ không nhanh được như anh Phúc.
– Đẹp mặt cậu nhỉ, đúng là con nhà tông không giống lông thì cũng giống cánh. Bên nội cũng thế, bên ngoại thì cũng chẳng khá hơn. Thảo nào mà cậu lại bệnh hoạn và bỉ ổi như vậy.
– Con bỉ ổi sao mẹ, con bỉ ổi và bệnh hoạn như thế nào.
– Cậu còn phải hỏi sao, nhìn lại những gì cậu đã làm đi.
– Có gì phải ngại và đáng xấu hổ đâu mẹ. Mẹ đừng quên là giữa chúng ta cũng đã từng thế này và cũng sẽ thế này tiếp đó.
– Cậu… cậu…
– Thôi, hai người đừng có khục khặc nhau nữa có được không. Dung, con nó cũng không phải là kẻ hung ác xấu xa, em cũng đừng có ác cảm với con quá như thế.
– Công ơi, con đâu rồi… vào với mẹ đi con… địt mẹ đi con ơi… ông đã ra rồi mà mẹ còn chưa đã con ơi… vào với mẹ đi Công.
Có tiếng của mợ gọi thằng Công. Thằng Công mới chỉ hơn 13 tuổi vừa mới dậy thì trong khi mợ mới 28 tuổi đang ở cái tuổi sung mãn nhất. Nhu cầu của mợ khá cao lại thêm có tác dụng của thuốc kích dục nên là từ tối đến giờ thằng Công phải phục vụ mẹ nó đến 4 lần rồi. Được cái là đang độ tuổi phát dục nên mặc dù chưa có kinh nghiệm thực chiến, vừa mới nhấp một lúc đã ra nhưng mà nó phục hồi nhanh chóng, đôi lúc gần như là tức thì không có mấy độ trễ. Tức là vừa mới xuất xong, buồi vẫn còn để trong lồn của mẹ vừa mới có dấu hiệu xìu xuống thì đã lại cứng ngay lên để tiếp tục chiến tiếp được, thời gian chỉ mất độ khoảng 2 phút. Ông ngoại thì còn mất thời gian để thuốc có tác dụng, nên lần này là thằng Công địt mẹ nó để kích thích ông ngoại cương cứng. Thằng Công ra thì ông ngoại đút vào địt luôn, còn thằng Công lại để cho mẹ mút. Đó cũng là lúc mà bà ngoại nhìn thấy và la hoảng hét toáng lên rồi ngất đi. Thằng Công thấy vậy thì vội mặc quần đùi rồi chạy ra ngoài với bà nội. Nhưng khi nó chạy ra thì bà ngoại đã bị ngất đi, trong khi đó thì ở bên trong ông ngoại cũng lo sợ khi bị bà ngoại phát hiện nên cũng nhanh chóng xuất tinh. Và khi đó thì mợ chưa thỏa mãn nên lại gọi thằng Công vào để tiếp tục. Ông ngoại thì tôi thấy có vẻ như là sau khi ra xong thì cũng vội vàng mặc cái quần đùi Thái vào rồi chạy ra ngoài. Ngay khi thằng Công vừa ở ngoài chạy vào đến cửa thì ông ngoại cũng từ cửa chạy ra ngoài.
– Bà nó ơi… bà nó bị làm sao thế này… cái Lan, cái Lài chúng mày thấy mẹ chúng mày bị như vậy mà vẫn đứng trơ ra đó sao… bà mau tỉnh lại đi, bà nó ơi…
– Bố còn trách tụi con sao, không phải là tại bố mới ra nông nỗi này sao. Giờ thì hay quá rồi, trước còn chửi mắng con thậm tệ vậy mà giờ còn đồng lõa tham gia với cái thằng trẻ ranh. Mẹ không sao đâu, chỉ vì xúc động quá mà ngất đi thôi…
– Tao… tao… Long, mày xem có cần đưa bà mày đi khám không? Trời ơi là trời, giờ thì bà ấy biết chuyện rồi phải làm thế nào bây giờ. Cũng tại mày hết đó, tại sao đã biết chuyện ở đây rồi còn dẫn bà ấy xuống đây vậy, giờ thì phải làm sao bây giờ mày nói đi…
– Có gì đâu mà ông phải lo lắng thế. Lại còn trách cháu nữa. Cháu về ông đã biết thừa là có bà rồi mà ông còn dám làm thế này nữa. Ông bà già rồi chẳng bỏ được nhau đâu mà ông sợ, giận ông chán rồi thì cũng bỏ qua thôi. Bà tới đây để đón ông về, ông sống cùng bà là xong…
– Tao cũng không biết nữa, nhưng mà hôm nay cái Hoài nó đòi kinh quá, nó như bị làm sao ấy. Mà tao hôm nay cũng thấy người cứ thế nào ấy, biết bà mày tới rồi đã cố kìm rồi nhưng mà con Hoài nó cứ đòi cộng thêm người cứ bừng bừng bốc hỏa nên… nên…
– Mà không được đâu Long ơi, con Hoài nó nói với tao là nó có con với tao rồi. Nó hỏi giờ tính sao bây giờ. Tao cũng rối quá không biết tính sao nữa. Nếu để lại thì biết làm sao với bà mày, còn nếu bảo nó phá đi… thì cũng phải tội và không đành… nhỡ… nhỡ thai nhi là con trai thì biết làm sao. Bà mày đẻ ít và cũng chỉ đẻ được mỗi cậu mày nhưng cậu mày lại yểu mệnh chết sớm. Ông ngoại nói tiếp.
– Có chuyện đó sao, có chắc đó là của ông không? Mợ cũng ngủ với thằng Công mà với hai thằng cháu của anh Trung nữa.
– Tao cũng hỏi rồi, nó nói là mấy thằng kia đặc biệt là thằng Công chưa có kinh nghiệm nên nó toàn lừa để xuất ra ngoài hết. Chỉ có tao là già rồi, nó nghĩ là không có con được nữa nên để mặc.
– Thế ý ông thế nào, ông muốn giữ hay bỏ?
– Tao đang rối không biết nên mới hỏi mày. Giữ thì vướng bà mày và cũng không có sức nuôi nữa. Mà bỏ thì mang tội và lại tiếc nếu như… nếu như…
– Nếu như đó là bé trai phải không? Cháu chỉ hỏi ông là nếu ông đã chắc chắn đó là của mình thì ông có muốn giữ không?
– Có… nhưng… nhưng…
– Có là được rồi, không nhưng nhị gì cả. Vấn đề tài chính ông không nuôi nổi thì mẹ cháu và cháu sẽ phụ giúp. Còn vấn đề của bà cháu cũng lo cho nhưng ông phải nhất nhất nghe lời cháu, để cháu xử lý.
– Được được… cơ sự đã ra nông nỗi này rồi thì tất cả đều phải nhờ vào cháu thông minh cơ trí cả. Nhưng cháu có cách gì vậy.
– Bí mật, rồi cháu sẽ nói cho ông sớm thôi nhưng chưa phải lúc này.
– Bố ơi, mẹ tỉnh lại rồi này. Tiếng Út gọi ông ngoại.
– Bà nó… bà nó… xuống lúc nào vậy… tôi… tôi…
– Ah, ông đây rồi… Cái thằng già mất nết này… ông không muốn tôi xuống đây chứ gì… để cho ông hú hí chứ gì… Á… à… giờ tôi mới biết… thì ra các người thông đồng với nhau… chồng nó chết nó trốn biệt tăm đi trước rồi ông lấy cớ để đi theo sau để hẹn hò với nhau… Thành ơi là thành… con sống khôn thác thiêng… con về mà xem… thằng bố mất nết của con với con đĩ vợ của con nó làm ra cái trò gì này… sao chúng nó lại nỡ đối xử với con như vậy… tội nghiệp con trai của tôi… ôi Thành ơi là Thành ơi…
– Bà nó ơi… đừng nói nữa… tôi xin bà… tôi… tôi cũng đâu có muốn như thế… nhưng mà tôi bị ép… oan cho tôi lắm bà nó ơi… bà đừng đổ oan cho tôi, oan cho tôi lắm… tôi với nó không có hẹn… không có gì hết…
– Hèm… hèm… hè… hè… tôi hắng giọng khi nghe ông ngoại nói bị ép…
– Á… à… lại còn oan nữa hả… bao nhiêu người ở đây chứng kiến ông còn kêu oan hả… cái con đĩ kia đâu rồi… bà… bà phải xé xác mày ra… cái đồ điếm đĩ lăng loàn… Thành ơi, con sống khôn thác thiêng con về phù hộ cho mẹ để mẹ xé xác cái con đĩ ấy ra.
– Đừng… đừng bà nó ơi… xin đừng… tôi xin bà nó… bà muốn cào cấu cắn xé gì tôi cũng được… xin đừng làm gì con bé Hoài… nó… nó đang mang thai với tôi rồi…
– Trời đất ơi là trời… thằng già mất nết, đốn mạt này… già rồi mà còn đổ đốn… lại còn bênh vực cho con đĩ kia nữa… lại còn dám mở miệng nói có con với nó nữa… ông trời không có mắt, không đánh chết đôi gian phu dâm phụ này đi… mà… mà thằng Công đâu rồi…
– Nó… nó ở trong kia…
– Trời đất ơi là trời… Thành ơi, sao số con khổ đến như thế này hả trời… Mày có linh thiêng thì về đây mà xem con vợ đốn mạt này nó làm ra những chuyện động trời gì này… ối trời ơi… tôi chết mất… tôi không còn thiết sống nữa… nấc… hự…
– Mẹ… mẹ… bà nó… bà nó… Long… bà nó lại ngất… Bà ngoại lại xúc động mà ngất đi thêm…
– Mẹ với dì đưa bà vào trong nhà cho bà bình tĩnh lại đi… lựa lựa lời mà nói cho bà bớt nóng giận lại.
– Đúng… đúng… hai đứa mau đưa mẹ chúng mày vào trong đi. Cố gắng… cố gắng… giải thích giùm bố chút…
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm loạn luân – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/cuc-pham-loan-luan-quyen-2/
– Hihi, thật ngại với bố và mẹ quá. Xin lỗi bố và mẹ vì sự cố này, đang nói chuyện với bố mẹ thì bà con bị… nên… ngắt ngang câu chuyện với bố mẹ. Xin bố mẹ tha lỗi cho con về sự bất kính đó, lúc nãy con nói đến đâu rồi nhỉ.
– Ah, con nhớ ra rồi. Mẹ vợ ah, con xin lỗi mẹ con không cố ý nói đến chuyện đó và có ý nghĩ xấu về mẹ. Cũng nhân chuyện này mà con muốn mẹ nhìn nhận một điều và có cái nhìn khác một chút. Đôi lúc những gì xấu xa nhất, bệnh hoạn nhất đê tiện nhất mà mắt thường nhìn thấy lại không phản ánh hết những gì bên trong nó. Mà ẩn chứa bên trong hành vi bệnh hoạn, đê tiện thấp hèn nhất đó lại là một mục đích cao cả, tình yêu thương bao la của người mẹ dành cho con hay là mục đích giữ gìn hạnh phúc thiêng liêng.
– Ghê chưa, cậu lại còn dám ngụy biện cái hành vi đốn mạt không bằng loài cầm thú đó là có mục đích cao cả, tình mẫu tử thiêng liêng hay sao. Cậu thử nói cho tôi và mọi người nghe xem là nó thiêng liêng cao cả ở chỗ nào.
– Con nói vậy là chỉ muốn mẹ trước khi phán xét một con người hay một sự vật, hiện tượng hay hành động nào đó thì phải tìm hiểu kỹ càng động cơ mục đích để dẫn đến hành động đó. Hành động thì đê hèn nhưng mà động cơ mục đích thì cao cả, chứ đừng vội vàng đánh giá phán xét qua hành động thể hiện ra. Giống như cậu chuyện Lưu Bình Dương Lễ trong vở chèo cổ chắc mẹ biết, đừng nhìn hành động tiếp đãi thờ ơ của Dương Lễ với Lưu Bình khi anh ta đến thăm bạn mà vội đánh giá, ẩn sau đó là cả một tấm lòng hết mình vì bạn mà không phải ai cũng làm được. Còn sự việc hôm nay nó như thế nào thì mẹ nên nghe câu chuyện của hai gia đình để rồi sau đó đánh giá.
– Dung, con nó nói cũng có phần có lý đó. Để nghe xem nội tình thế nào, có gì ẩn khuất không? Mà kể cả bên nội, bên ngoại nhà con nó có như thế nào thì cái chính vẫn là bản thân nó. Chúng ta phải đánh giá con nó bằng những hành động việc làm của nó, em không nhớ những gì ông cụ vẫn hay tâm sự cùng chúng mình về cảm nhận của ông cụ với con nó hay sao…
– Ông ngoại, anh Phúc phiền hai người kể chi tiết hoàn cảnh đẩy đưa để xảy ra cớ sự như hôm nay cho mẹ vợ cháu nghe được không?
– Ông ngoại, ông biết phải kể thế nào rồi chứ. Đừng có nói là bị cháu ép hay dùng thủ đoạn đó nhé. Nếu không thì cháu không giúp giải quyết rắc rối với bà đâu. Tôi thì thầm vào tai ông ngoại để cảnh báo.
Thế là ông ngoại rồi anh Phúc lần lượt kể về gia đình của mình. Tất nhiên là ông ngoại chịu sự uy hiếp của tôi thì cũng phải kể câu chuyện lái đi theo hướng khác rằng cậu Thành là con trai duy nhất của ông bị chết trẻ khi mới vừa 32 tuổi. Vợ của cậu cũng còn trẻ nên không chịu được cảnh góa phụ lại con cái nheo nhóc nên đã bỏ nhà đi theo trai. Thế nào mà lại bị tôi bắt gặp được và đem về đây để thuyết phục quay về nhà chăm sóc các con. Chuyện kinh tế thì tôi hào phóng sẵn sàng chu cấp để mợ chăm lo cho các con cũng như chăm ông bà lúc tuổi già. Nhưng cái khó là mợ vẫn còn đương tuổi xuân thì, không chịu được cái cảnh phòng không gối chiếc, mợ cần một người đàn ông để sưởi ấm nên dù cho tôi có lo về kinh tế thì khi về nhà nếu gặp được người đàn ông ưng ý mợ vẫn bỏ đi theo người ta bỏ lại các con côi cút với ông bà. Ông được tôi gọi xuống đây để giúp việc và cũng để thuyết phục rồi đưa mợ về, xa vợ lại thấy con dâu phơi phới nên ông cũng nổi lòng. Ông cũng nghĩ như vậy thì mợ sẽ không bỏ đi nữa nên càng quyết tâm. Tuy nhiên ông đã già mà mợ thì lại sung mãn nên mình sức ông không đủ, ông cần sự trợ giúp của cháu nội. Anh Phúc thì cứ có thế nào nói ra cho bằng hết kể cả việc mình bị vô sinh và khả năng sinh lý yếu kém cũng nói ra hết không giấu giếm điều gì.
– Anh Phúc, anh mệt rồi đi nghỉ sớm đi.
– Chuyện gia đình họ là như thế đó. Con hỏi mẹ là như với gia đình ngoại con đây thì bố chồng với con dâu và con trai với mẹ ruột nhưng cũng chỉ vì sự toàn vẹn của gia đình mà thôi. Họ có lỗi với người con trai hay người bố đã mất của mình không? Con thấy là không vì hành động này không diễn ra khi cậu của con còn sống. Khi cậu của con chết đi rồi thì ông ngoại và đứa em nó mới làm thế, không phải hai người đó thì mợ cũng ngủ với người khác thôi mà. Mà cứ cho là có lỗi với cậu đi nhưng mà cái hành động đó cũng có thể giúp được cho những đứa em còn thơ dại của nó không phải mất mẹ, con tin chắc rằng cậu con cũng không có oán trách.
– Còn anh Phúc đây thì lại bị vô sinh khi bản thân anh phải gánh trọng trách làm trưởng họ. Chức năng đàn ông của anh cũng không được tốt khi mà anh cũng còn quá trẻ nữa. Không sớm thì muộn vợ của anh ấy cũng không chịu được mà bỏ anh ấy theo người khác. Nên cũng giống như bên ngoại, bác Lượng là bố của anh Phúc cũng phải ngủ với con dâu để cho con dâu không thiếu thốn mà ra ngoài. Việc làm đó rất quan trọng vì nếu để vợ anh Phúc mà ra ngoài với đàn ông khác thì dân bản sẽ xì xầm không tốt về anh Phúc, sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của anh. Trong trường hợp xấu nếu hai vợ chồng bỏ nhau thì anh cũng không dám hỏi lấy ai. Bác Lượng ngủ với con dâu thì bác Luyến lại bị cho ra rìa, bị hắt hủi cô đơn trong khi ông Cẩu thì bà mất đã lâu. Nếu để bác Luyến vì tức giận mà lu loa ra cho bản làng nghe được thì cũng xấu mặt cả họ nên ông lại ngủ với bác Luyến để bù đắp cho con trai.
– Còn anh Phúc kia thì sao? Con đã đưa anh xuống đây học trường cảnh sát để cho không phải tiếp xúc với chuyện đau lòng khi nhìn bố đẻ làm tình với mẹ. Cũng là để con tìm thầy tìm thuốc để chữa bệnh cho anh ấy. Căn bệnh này thì tâm lý là vô cùng quan trọng, mẹ cũng biết rồi đấy nó liên quan đến bản lĩnh và tự tôn của đàn ông mà. Ngoài việc tìm thuốc để cho anh uống, cho ăn uống tẩm bổ, tăng cường sinh lực và sinh khí đàn ông thì cũng cần phải có đàn bà để cho anh rèn luyện để tăng cường khả năng. Con nói với mẹ là đàn bà để anh làm chuyện đó thì con không thiếu, bỏ ra một hay hai trăm là có một lần để cho anh rèn luyện. Thậm chí mẹ cũng biết rồi đấy, đàn bà nhà họ Hứa rất nhiều con có thể cho anh chọn bừa lấy vài người mà anh muốn giống như những gì mấy anh em của Yến đang được hưởng. Nhưng mẹ lưu ý cho con là nếu những người đàn bà mà con tìm cho anh ấy rèn luyện đó, chỉ cần một người mở miệng hay có thái độ chán ghét không hài lòng với khả năng đàn ông của anh ấy thì anh ấy sẽ tự ti mặc cảm vô cùng. Bao nhiêu thuốc thang trước đó đều vô nghĩa hết.
– Chính vì thế nên con nghĩ chỉ có bác Luyến là người thích hợp nhất. Chỉ có người mẹ mới yêu thương con vô điều kiện, yêu thương không bến bờ. Chỉ có người mẹ mới có thể mỉm cười nhân ái hiền từ với bất cứ lỗi lầm nào của con. Cho nên là ví dụ với khả năng của anh Phúc thì một cô gái nào đó sẽ nói là: Anh đã ra rồi ah, sao sớm vậy… với vẻ mặt thất vọng, cau có. Nhưng nếu là bác Luyến thì bác sẽ mỉm cười hạnh phúc và mãn nguyện, cảm ơn và động viên con trai của mình. Bác có mong muốn điều đó không? Chắc chắn là không rồi. Có sung sướng hạnh phúc không? Chắc chắn là không rồi, một ông già ngoài 70 và một cậu con trai bất lực thì sung sướng làm sao được chứ, nhất là lại làm tình với con mình. Thế nên con mới nói với mẹ rằng đừng nhìn hành động mà phán xét, vì đằng sau những tiếng rên dâm dục, những câu nói tục tĩu vô loại, những ánh mắt nụ cười tình tứ đĩ thõa là những giọt nước mắt nuốt ngược vào tim. Phải cố giả vờ tỏ ra sung sướng, phải cố giả vờ rên la để kích thích động viên con trai, cho con trai có niềm tin và tự hào về năng lực bản thân. Đôi lúc phải tỏ ra đĩ thõa, mong muốn và đòi hỏi con trai địt mình để con trai có thêm động lực rèn luyện để thỏa mãn mẹ mình.
– Bây giờ thì mẹ nghĩ lại xem là hành động của họ có vô sỉ không? Cậu Thành con nếu mà có linh thiêng chứng giám hành động của cậu con trai cả chắc cũng ngậm cười vì bầy con thơ nheo nhóc của mình ít ra là còn được mẹ nó chăm sóc chứ không phải để bố mẹ già còng lưng gánh vác. Còn mấy người nhà anh Phúc thì sao? Hành động của bác Lượng ngủ với con dâu được anh Phúc vui vẻ chấp nhận, ông Cẩu là bậc trưởng bản cũng chấp nhận. Anh Phúc ngủ với bác Luyến hay ông Cẩu ngủ với bác Luyến thì anh Phúc cũng như bác Lượng cũng đều ủng hộ cả. Con nghĩ rằng bố chồng ngủ với con dâu hay con rể ngủ với mẹ vợ chỉ cần không phải là hành động lén lút đâm sau lưng những người ruột thịt của mình mà ngược lại còn có sự ủng hộ và chấp nhận của vợ hay chồng thì đều là hành động chính đáng cả. Như chuyện của con và mẹ cũng vậy, Lệ vợ con hoàn toàn biết chuyện trước khi nó diễn ra và bố là chồng của mẹ cũng biết chuyện. Cả bố và Lệ đều nhất mực ủng hộ mẹ và con làm chuyện đó, nên đâu có vì cái chuyện của mẹ và con mà ảnh hưởng đến tình cảm giữa con và Lệ hay giữa bố mẹ đâu. Đó đâu phải là hành động thương luân bại lý đâu.
Tôi nói một tràng dài, độc diễn một mình…
– Cậu chỉ lắm lý lẽ, cũng chỉ để cốt biện minh cho mình mà thôi…
– Mẹ vợ ah, đây là những chuyện chẳng tốt đẹp gì và tất nhiên là con biết nó diễn ra chứ. Con là chủ nhà cơ mà. Con hoàn toàn có thể ngăn không cho bố mẹ qua đây để xấu mặt và cũng để mẹ nói này nọ nhưng vậy tại sao con vẫn đưa bố mẹ tới đây.
– Vì cậu vô liêm sỉ, làm gì còn biết ngại. Cậu đưa mọi người tới đây rốt cuộc vẫn chỉ là để biện minh cho mình.
– Biện minh cho mình? Mẹ nói cũng đúng, đúng là con biện minh cho mình nhưng mà không phải biện minh với mẹ mà là với người khác. Con cố ý cho bố mẹ nhìn thấy những cảnh này là nhằm nhiều mục đích khác. Ngoài cái mục đích để cho mẹ nhìn nhận lại mối quan hệ giữa hai mẹ con không có gì thương luân bại lý thì còn nhiều mục đích khác cũng muốn bố mẹ nhìn rõ.
– Là những mục đích gì, cậu nói ra nghe thử.
– Thứ nhất là để cho bố tận mắt chứng kiến ông Cẩu và ông ngoại của con vẫn cứ miệt mài và hứng thú làm tình. Mẹ biết rồi đấy ông ngoại con ngoài 60 còn ông Cẩu kia thì thậm chí đã ngoài 70. Như vậy để cho bố có niềm tin và có động lực để ghép thành công. Ghép vào vẫn còn có công dụng chứ không phải ghép vào để đấy.
– Thứ hai là cũng để cho bố và mẹ kiểm nghiệm lại hành động xuất tinh của bố. Bố xem sex trực tiếp, nhìn ông Cẩu và ông ngoại làm tình với con dâu cũng kích thích lắm chứ, hai người phụ nữ cũng rên la dâm dục quá trời quá đất vậy mà nhưng bố có cảm giác gì không, bố có xuất tinh được không? Không đúng không? Như vậy có thể kết luận là chỉ khi bố nhìn thấy con và mẹ làm tình cùng nhau, nhìn thấy mẹ sung sướng hạnh phúc thì bố mới xuất tinh được. Cái đó chứng tỏ tình yêu cao thượng thanh tao một tình yêu đích thực của bố dành cho mẹ, chỉ cần nhìn thấy mẹ sung sướng mà không cần quan tâm ai làm điều đó với mẹ và như vậy bố cũng thấy sướng.
– Thứ 3 là để mẹ hiểu là đàn ông ngoài tuổi 70 nếu như điều kiện sống tốt và khỏe mạnh thì vẫn còn có nhu cầu và khả năng làm chuyện đó. Trong khi đó thì phụ nữ nếu chau chuốt cơ thể chắc là có thể duy trì đến độ tuổi 65. Mẹ biết đấy, bố nếu ghép thành công và có thể làm chuyện đó thì mẹ cũng xấp xỉ 60 rồi, chỉ còn tối đa 5 năm để mẹ và bố hưởng thụ cái chuyện thiêng liêng ấy cùng nhau. Cả đời bố đã chịu nhiều nỗi đau về thể xác và tinh thần rồi, nhìn vợ mình làm tình với người khác và sinh ra những đứa con với người đàn ông khác. Con biết là mẹ rất yêu bố và muốn bù đắp cho bố, vậy hãy cố gắng để biến những ngày tháng đó thật thiêng liêng tuyệt vời để bù đắp xoa dịu và xóa hết đi tất cả những ký ức đau buồn. Muốn như thế thì phải làm gì chắc con không cần nói lại nữa.
– Thứ 4 là con muốn kiểm tra và so sánh xem giữa tình yêu mãnh liệt cao quý của mẹ dành cho bố với tình mẫu tử thì cái thứ tình cảm nào mãnh liệt hơn. Con cũng nói cho mẹ rồi đấy, bác Luyến dù trong thâm tâm không hề muốn làm tình với con trai ruột của mình nhưng vì tình mẫu tử thiêng liêng mà vẫn gạt đi nước mắt, nuốt nước mắt vào trong để thực hiện chuyện ấy với con trai. Không những thế lại còn tỏ ra dâm đãng đĩ thõa, tỏ ra mình hạnh phúc, sung sướng để làm vừa lòng con trai để con trai có động lực sống hạnh phúc, có động lực chữa bệnh. Bác ấy không muốn bất kỳ người phụ nữ nào buông lời gièm pha chê trách chuyện ấy của con trai mình, bác muốn cho con biết là hay có cảm giác là con là một người đàn ông tuyệt vời, một người đàn ông tốt có thể đem lại sung sướng cho phụ nữ của mình. Hoàn cảnh của anh Phúc và bố cũng na ná giống nhau, nên con muốn so sánh xem bác ấy yêu con hơn hay mẹ yêu bố hơn.
Đến cái thứ 4 thì tôi cố ý ghé sát vào tai cô Dung nói nhỏ và cố ý khiêu khích cô. Đem cái tình yêu bao la da diết của cô ra để mà so sánh và khích tướng cô.
– Mục đích thì nghe có vẻ cao cả nhưng mà ý đồ thì đen tối. Cậu chỉ lôi ông ấy ra làm bình phong để che đậy cho sự đê hèn của mình và uy hiếp tôi. Tôi cũng chỉ để cậu được đắc ý đến khi ông ấy ghép thành công thôi, hãy chờ đấy.
– Long, đêm nay chúng ta ngủ ở đâu. Có lý nào mà làm chuyện đó ở trong kia được chứ. Toàn đàn bà con gái trẻ đẹp không. Mà ở đây đã xong chưa, hai bà ấy vẫn còn không ổn lắm đâu, con hãy mau giúp cho hai bà ấy đi. Bố cứ tưởng là con dẫn mọi người tới đây là để bố mẹ ngủ ở đây và con giúp các bà ấy ở nơi này, hóa ra là con có mục đích như vậy.
– Bác trai nói phải đó anh, em xem chừng là mấy người đó sắp không chịu được rồi. Hơn nữa bà ngoại anh bị ngất đi rồi, cũng cần phải có anh trở về để xử lý tình huống. Nguyệt cũng tranh thủ nói vào, Nguyệt đang nóng lòng được làm tình cùng tôi.
– Anh Trung, đưa đèn pin ra đây.
– Bố ah, bố có nhìn thấy cây cối rậm rạp um tùm kia không? Ở bên hông nhà cũng có khá nhiều cây cổ thụ rợp bóng nữa. Bố có nghĩ đến cánh rừng Trường Sơn bạt ngàn khi xưa không? Đêm đó bố và mẹ gặp nhau giữa một đêm trăng trong núi rừng đại ngàn lại gần con sông Nhật Lệ. Đêm nay tuy không phải đêm trăng rằm, rằm đã qua được vài ngày rồi nhưng vẫn có trăng và con cũng bố trí trăng nhân tạo. Con sẽ tạo lại không khí và quang cảnh giống như xưa bố có thích không? Chúng ta sẽ ngủ ngoài trời dưới các gốc cây cổ thụ rậm rạp với những tiếng ếch nhái kêu gọi bầy, tiếng nước suối chảy róc rách.
– Thích… bố thích lắm… như thế thì thật tuyệt vời… Dung, em có thích không?
– Có… anh thích là em cũng thích… dù sao thì đó cũng là kỷ niệm đẹp nhất và niềm hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mình… làm sao mà em có thể quên được đêm hôm đó. Đêm nay em lại được dựa lưng vào ngực anh để cho anh ôm vào lòng rồi, anh chính là cây cổ thụ của em.
– Nhất định là như thế… anh sẽ ôm em và chúng mình cứ nói chuyện cả đêm như lần trước… ơ… nhưng lần này không được rồi, còn có Dung nữa… vả lại anh cũng không thể âu yếm em như lần trước nữa.
– Không sao đâu, anh chị cứ thoải mái mà hàn huyên ôn lại kỷ niệm đi. Em sẽ ngủ với con bé Thục. Đừng nghĩ ngợi gì nhiều, em không cảm thấy gì đâu…
– Anh… không sao hết đâu anh… anh phải cố lên… phải khỏe mạnh để em còn dựa vào chứ. Rồi anh sẽ lại là người đàn ông đúng nghĩa và mang lại hạnh phúc cho em. Anh nhất định sẽ làm được, em tin điều đó và em sẽ chờ anh đến lúc đó giống như đã từng chờ đợi anh quay về với em vậy.
– Nhất định rồi… nhất định rồi, anh sẽ cố gắng… có mẹ con em hỗ trợ lại còn có thằng cu Long giúp sức nữa mà. Nhưng trong lúc chờ đến thời khắc đó thì em cũng phải mạnh mẽ lên, hãy cứ để cho thằng cu Long nó thay anh làm việc đó với em. Nhìn nó làm cho em hạnh phúc thì anh mới yên lòng được, anh cũng có cảm giác như chính mình đang mang lại hạnh phúc cho em. Hạnh phúc của anh giản dị lắm, chỉ là được nhìn thấy em hạnh phúc thôi. Anh tin là em cũng như thế, em sẽ không nỡ để anh dằn vặt đau khổ đâu mà. Cu Long tuy còn trẻ nhưng mà anh thấy nó suy nghĩ chín chắn và nói đúng đấy. Chúng ta là một gia đình, dù sao thì con bé Lệ cũng mang thai với nó rồi. Em đừng có giữ mãi trong lòng ác cảm với nó để cho mẹ con cứ như nước với lửa, gia đình mất vui.
– Được… em hứa với anh… em luôn nghe lời anh mà… từ giờ em sẽ không cãi lộn với nó nữa… em cũng cố gắng làm chuyện đó với nó… nhưng mà là để chờ ngày anh trở về là một chàng trai khi xưa của em đó nhé… anh không được phụ lòng mong mỏi của em đâu.
– Vậy tốt rồi, mau mau vào nhà để Long giúp cho em. Nhìn em hôm nay anh lo lắm, để xem sau khi ấy xong có hết không như lời cô ấy nói, nếu không hết thì còn kịp đưa đi viện.
– Long, thế còn việc của tao thì giải quyết thế nào đây. Ông ngoại thấy mọi người rục rịch vào lâu đài thì lên tiếng.
– Nguyệt, em cứ dân mọi người vào lâu đài đi, anh ở lại nói chuyện với ông ngoại thêm vài phút.
– Bố vợ ah chuyện này bố cứ tin vào tài đạo diễn của con. Kể từ nay mợ sẽ là vợ trẻ của bố, chiều chuộng bố sớm hôm và sinh con cho bố. Bố chỉ cần làm theo lời con nói là được rồi. Sau khi mọi người đi rồi thì tôi nói nhỏ với ông ngoại…
– Bố vợ… cái gì mà bố vợ… tao là ông mày đó… mày nói thử coi là có cách gì để giải quyết với bà ấy.
– Hihi, bố đừng quên là cả Lan và Lài đều là vợ của con vậy thì bố không phải là bố vợ của con thì là gì. Không lẽ bố không phải là bố của Lan và Lài. Nếu như vậy thì con cũng không có quen biết gì bố đâu, con giúp bố chỉ vì bố là bố của Lan thôi. Còn nếu bố không phải là bố của vợ con thì bố tự xử lý lấy rắc rối đi và đi ra khỏi nhà con đi.
– Đừng… đừng làm thế… tao chịu thua rồi… ừ thì tao là bố vợ của mày… tao đồng ý cho mày lấy con gái tao được chưa… con rể… mày có cách gì cứu bố không…
– Vẫn bổn cũ soạn lại thôi. Bà phát hiện bố loạn luân cùng con dâu, bà đang rất tức giận và giận bố lắm đúng không? Bà lại cũng đã phát hiện ra thằng Công ngủ với mẹ nó và chắc chắn khi tỉnh dậy bà sẽ không mong muốn điều đó xảy ra?
– Chắc là vậy… nhưng tao là người dốt nát ít chữ… mày nói nhanh ngắn gọn cách của mày đi… dân tộc mình bụng có thế nào nói thế đấy, không có vòng vo dài dòng.
– Được. Vậy con sẽ nói. Bà muốn ngăn chặn thằng Công ngủ với mẹ nó thì bà sẽ ngủ cùng với thằng Công. Đợi một hai ngày rồi con sẽ đạo diễn cho thằng Công làm chuyện đó với bà. Khi đó thì bà cũng loạn luân với cháu, không có gì để nói ông được nữa. Ngậm ngùi chấp nhận chuyện của ông thôi. Nhưng ông phải nhớ là khi nào con cho người gọi ông tới ngủ với bà thì ông phải không lên được đấy nhá, tuyệt đối không được làm chuyện đó với bà cùng lắm chỉ được bú lồn bà mà thôi.
– Rồi, tao hiểu rồi. Tao còn mấy sức nữa đâu, trước kia tháng được 1 lần mà giờ cái Hoài nó hút cạn rồi, hai ngày nó bắt chiều nó 1 lần. Nếu như mày không cho uống thuốc thì tao cũng chịu chết.
– Còn thằng Công, mày cũng đã được địt mẹ mày rồi cứ chịu khó mà chơi mẹ mày thêm mấy năm chờ em mày lớn em mày nó thay thế. Lúc đó thì anh mày sẽ bắt cho mày một cô vợ trẻ đẹp ngon lành nhớ chưa. Giờ mày nghe lời anh, nếu bà gọi mày lên ngủ với bà thì mày cứ ngủ, có thể đòi hỏi bà sóc cho ra. Đợi 1, 2 hôm nữa rồi mày mới được địt bà nhớ chưa. Ngoan nghe lời tao thì muốn cái gì cũng có, tao mua điện thoại cho mà chơi game.
– Này lại đây, anh dặn này. Lát nữa nếu bà có gọi mày ngủ với bà ấy thì mày cứ nằm một lúc rồi đòi bà mút buồi cho mày giống như là mẹ mày mút cho mày ấy. Nếu bà không chịu thì mày cứ nằng nặc đòi được về ngủ với mẹ để được mẹ mút và được địt mẹ, như vậy chắc chắn là bà sẽ mút và dùng tay làm cho mày sướng. Ngủ với bà thì mày cứ ôm bà và đưa tay sờ lồn bà, mày nhớ chưa. Bà không cho thì mày lại đòi về ngủ với mẹ. Bác Lan hay dì Út mà có đưa cho mày cái buồi giả và bảo mày chọc vào lồn bà thì mày cứ làm theo nhé. Đã hiểu chưa, khi nào được địt bà thì anh sẽ nói.
– Em biết rồi.
– Còn mợ, biết điều thì ngoan ngoãn phục vụ ông và đào tạo khả năng cho thằng Công để nó làm tình với mợ tốt hơn. Nói cho mợ biết là mợ đừng có nghĩ đến chuyện bỏ trốn và cũng không có thằng đàn ông nào dám bén mảng với mợ đâu. Ông đã già mà thằng Công thì mới chập chững bước vào chốn tình trường nên hôm nay tôi thưởng cho mợ ngủ với hai anh đây. Hãy chiều họ cho tốt. Anh Trung, sắp xếp mợ đây cùng với một hai người họ Hứa kia làm phần thưởng cho hai anh Chiến và Lợi.
Sắp xếp xong đâu đó thì tôi cũng đi vào trong lâu đài. Lúc này thì bà cũng vừa tỉnh lại, trong khi bác Dũng thì đang nóng ruột đi đi lại lại trong phòng vì tình trạng của hai cô ngày càng khó chịu.
– Thằng Long, mày đây rồi. Tại sao mày lại để cho mẹ con nó làm ra cái chuyện động trời ở đây vậy. Thằng Công và cái lão già mất nết đâu rồi.
– Híhíhí… hàhàhàkhà… khà… khà… khặc… khặc…
– Chuyện như vậy mà mày còn cười được ah, cái thằng mất nết.
– Có gì đâu mà bà tức giận thế. Chiều nay cháu đã nói trước với bà rồi mà. Bà còn chẳng nói là nếu mợ chịu về và chăm lo cho các em thay ông bà là tốt còn gì. Bà cứ bình tĩnh mà suy xét lại đi, ông bà chăm lo cho mấy anh em thằng Công tốt hơn hay để mẹ nó chăm lo cho mấy anh em nó tốt hơn. Muốn mợ chăm lo cho các em thì mình cũng phải thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mợ. Cháu hỏi bà là bà liệu có tìm được người đàn ông nào đến nhà mình thỏa mãn cho mợ không? Nếu có thì cần gì thằng Công phải ngủ với mẹ của nó. Mợ đi lấy người khác, bà thử nghĩ xem gã đàn ông đó có cho mợ mang theo bầy con thơ không và nếu có thì có đối xử tốt với mấy anh em thằng Công không hay là đối xử tàn tệ. Bà muốn các cháu của mình phải khổ sao. Chuyện mẹ con nó chỉ diễn ra trong nhà làm gì có ai biết đâu.
– Thì ra là tất cả là do mày bày trò ra hả, thằng mất dậy. Mày đã biết trước cái chuyện tày trời này diễn ra mà không ngăn cản hay nói cho tao biết mà ngược lại mày cố tình dẫn tao coi cái trò khốn nạn ở nhà nội của mày để cho tao bớt sốc hả. Lan, mày dạy con mày như vậy hả. Mà mày không những để cho mẹ con nó lại còn lôi lão già khốn nạn ấy vào là cớ làm sao?
– Bà nói sai rồi, lúc con và bà về bên nội bất ngờ thì gặp cảnh đó mà. Còn tại sao con không ngăn cản chuyện của hai mẹ con họ ư? Là vì con nhận thấy nó không có gì là không tốt cả. Với lại dù cho con có ngăn cản cũng như bà bây giờ có muốn ngăn cản thì cũng muộn rồi vì thực tế hai người họ đã loạn luân. Còn ông ngoại tại sao lại như thế thì con không biết, bà đi hỏi ông ấy. Mà có thể là ông chứng kiến cảnh đó cũng không muốn để hai mẹ con họ loạn luân nên mới làm với mợ để mợ không làm với thằng Công hoặc là thằng Công còn trẻ dại nên ông ngoại chỉ dạy hướng dẫn. Bà đã chẳng nói là bố chồng nàng dâu hay mẹ vợ con rể còn dễ chấp nhận hơn mẹ con là gì, rồi cũng chính bà cũng từng cảnh báo con phải làm tốt chuyện đàn ông để cho sau này vợ nó không theo trai là gì. Không lẽ bà muốn thằng Công, sau này lớn lên cũng phải khổ và chịu nỗi đau đó. Thôi cháu phải đi ngủ đây.
– Này… này… đứng lại đã… mày đứng lại cho tao… mày đi đâu thế…
– Cháu đi làm tình cùng vợ lớn, vợ bé của cháu. Chả nhẽ bà cũng muốn đi theo để nhìn sao.
Tôi nói với bà rồi đi thẳng ra phía cửa bên hông lâu đài nối qua căn nhà sàn. Bà chạy theo gọi với lại và kéo tôi nhưng mà tôi đã lì lợm chơi bài nhây tự tay tụt quần mình xuống để dương vật tồng ngồng lộ ra ngoài. Sau đó cầm tay Quỳnh đặt vào đó để cho Quỳnh sờ như muốn nói với bà là tôi sẽ làm tình với Quỳnh và bà thật sự muốn đi theo. Ban sáng thì chỉ có mình Hương mà thôi nên thi thoảng bà cũng len lén nhìn trộm tôi nhưng giờ đây trước mặt nhiều người bà không thể cứ đi theo tôi trong bộ dạng như vậy được.
– Hồng Vân, thu hoạch của chuyến đi này không nhỏ đâu mà công đầu cũng là của em đó. Nên hôm nay ngoài những người Long muốn thì em hãy đi theo Long đi. Còn chị em Nhật Lệ thì theo ngủ cùng với chị. Lan biết Hồng Vân nhân mấy ngày tôi vắng nhà muốn đi triệt sản và đã bị tôi cùng Nguyệt thông đồng cùng bác sĩ đánh lừa nên hôm nay đặc biệt cho Hồng Vân ngủ cùng tôi.
– Dạ em cảm ơn chị. Nhật Lệ vui mừng vì được Lan đích thân chỉ định hầu hạ cho Lan.
– Chị Lan, anh ấy muốn thế này. Ý chị thế nào. Nguyệt chạy lại thì thầm vào tai Lan.
– Cô làm chủ đi, cứ theo ý của anh ấy mà làm. Mọi việc giao hết cho cô. Lan từ lâu rồi cũng rất thân thiết với Nguyệt và đã không còn khách sáo khi để Nguyệt gọi chị và gọi Nguyệt là cô nữa.
Tôi dắt tay Quỳnh ra sân vườn bên hông nhà. Nguyệt ra gọi hai người đàn bà là vợ của ông Thiên và ông Nhiên cùng với mấy người là mục tiêu thụ thai với bác Dũng đi vào theo tôi. Hai mẹ con Thu cùng với đám người bác Dũng cũng đi theo tôi và Quỳnh.
Tôi gọi theo hai người đàn bà là vợ của hai lão già nhà họ Hứa với mục đích chính là để cho bác Dũng kiểm nghiệm đàn bà trên dưới 60 vẫn còn nhu cầu và khả năng tình dục. Cái thứ hai là để họ nhận cháu nội và cháu ngoại của họ, chính là cặp chị em song sinh Thúy Liễu và Thủy Tiên. Theo như những lời trăn trối trước khi chết của người đàn bà tên Hiên – sư nương của Hương thì bà ta là con gái của bà vợ cả vừa mới chết của ông Thiên. Còn người tình của bà ta thì lại là con rơi của người vợ lão Nhiên với một người nhà họ Đào nên mới bị đẩy đi chiến tranh biên giới. Cả hai người đàn bà đó đều đã chết nhưng hai bà vợ này cũng là những người họ Đào và là chị em họ với những người đó. Tôi muốn đưa hai người tới là để kiểm chứng lời nói của sư nương của Hương xem có đúng không vì tôi nhận thấy bà ta là người đàn bà ghê gớm. Khi xe vừa mở cửa và hai người Thúy Liễu, Thủy Tiên bước xuống xe thì quả nhiên là hai người đó cứ nhìn chằm chằm vào hai chị em. Nguyệt khi đưa hai người họ tới lâu đài cũng đã có thông báo cho họ biết nhiệm vụ của họ phải làm là gì. Và khi đi cùng tôi thì Nguyệt cũng tranh thủ nói cho tôi biết là hai người họ đã sẵn sàng. Thực ra thì họ cũng cảm kích tôi vì đã không để những người đàn ông làm nhục giống như những người phụ nữ trẻ nhà họ Hứa. Thêm nữa là họ cũng hiểu rằng nếu như tôi không xuất hiện và diệt nhà họ Hứa thì chỉ một vài năm nữa thôi chính bản thân họ cũng bị ngấm ngầm đầu độc chết giống như chị của họ vậy để cho hai lão Thiên và Nhiên lại tìm kiếm vợ trẻ thay thế.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro