Cực phẩm dâm dục 2

Phần 33

2024-08-05 22:24:41

Phần 33
– Dạ em đây thưa ông? – Tiếng Bảo Ngọc trong điện thoại.

– Cậu cho người theo dõi sát sao hai chị em Julie, sắp có biến và tôi sẽ nói cho cậu biết phải làm thế nào sau.

– Vâng em hiểu. Em sẽ cho người theo dõi 24/24h.

– Tốt!

Vũ Bắc đứng lên đi vào nhà tắm sau khi tắt điện thoại. Vậy là sáng nay có hai người phụ nữ xinh đẹp ở đây nhưng ông ta đều không được gặm nhấm chút nào. Nghĩ đến điều đó Vũ Bắc cười nhăn nhó. Làm gì để tiêu khiển hết cái ngày chủ nhật đen đủi này đây? Ông Bắc nghĩ ngợi xem có chỗ nào để vui chơi xả strees, cuối cùng ông cũng nghĩ ra một thú vui tao nhã mà đã lâu ông bỏ quên đó là đi cưỡi ngựa dạo chơi.

… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm dâm dục 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/cuc-pham-dam-duc-2/

Hôm nay Thảo muốn đi đâu đó để xua đi những ám ảnh nặng nề của công việc, của mối bất hòa trong gia đình. Cô rủ Gia Kiên đi cùng mình và hai mẹ con lên xe phóng thẳng đến một vùng quê nơi nổi tiếng về những chú ngựa đua. Thảo âu yếm vỗ về lớp lông mịn màng của con ngựa mà cô đã chọn được. Hai mẹ con sánh bước song song bên nhau trên những đồng cỏ xanh mượt giữa cái nắng ấm áp của bình minh.

– Mẹ con mình nghỉ một lát ở đây đi. – Gia Kiên quay sang nói với mẹ.

– Chúng ta đi thêm một lát rồi nghỉ được không? – Thảo muốn vậy vì cô đang có nhiều việc phải nghĩ. Sự xuất hiện của hai chị em Mai và Phan Hải đã làm đảo lộn tùng phèo tất cả thế giới bình yên của cô. Lần đầu tiên trong đời Gia Bảo dám nói với cô những câu như vậy, và cũng là lần đầu tiên hai mẹ con xích mích khi đỉnh điểm là Gia Bảo không muốn nhìn mặt mẹ mình.

Gia Kiên chỉ biết im lặng một cách buồn bực. Không ai nói ra nhưng nó cũng biết chuyện gì đã xảy ra trong ngôi nhà mấy hôm nay. Việc mẹ ngoại tình với bạn trai của chị gái thì nó đã biết từ lâu nên bây giờ mọi suy nghĩ của Thảo nó đều hiểu được.

Trên ngọn đồi cao phía xa, một người cưỡi ngựa chăm chú theo dõi hai mẹ con Thảo đang lướt trên đồng cỏ. Vũ Bắc mỉm cười vì thật không ngờ mình có duyên được gặp bà chủ tịch xinh đẹp ở chốn hoang vu này. Nào thôi đi! Ông ta vỗ vỗ con ngựa và nói. Con ngựa mà ông Bắc đang cưỡi là con ngựa đắt nhất ông vừa mới thuê. Từ lâu ông ta đã muốn gặp riêng Thảo ngẫu nhiên ngoài giờ làm việc như thế này….

Thảo phát hiện thấy từ xa một người cưỡi ngựa lao về phía mình. Cô cho ngựa đi chậm lại để cố tránh làm con ngựa của người kia kinh hãi. Nhưng vừa nhận ra người đang phi đến là Vũ Bắc thì sự nhã nhặn của cô đã biến mất không còn dấu vết.

– Bà Thảo, thật là một cuộc gặp thú vị. – Ông Bắc lịch sự mỉm cười nói.

– Chẳng việc gì phải vờ vịt với tôi, ông Bắc ạ! – Thảo tuyên bố thẳng tưng như vậy.

– Mẹ con tôi đang có những phút dạo chơi yên bình, mong ông đừng phá vỡ sự yên bình đó.

– Đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tôi cam đoan với bà…

– Thảo phẩy tay! Nếu đúng đây là sự trùng hợp ngẫu nhiên, thì tôi…

– Hãy tin tôi, tôi không muốn phá vỡ sự yên tĩnh của hai mẹ con bà.

– Ông xuất hiện ở đây làm gì?

– Tôi muốn… thư giãn… Tôi cũng có nhiều thứ không được vui cho lắm.

Thảo có vẻ không thích và hơi phẫn nộ khi nghe giọng nói uể oải có vẻ thành tâm của ông ta. Ông Bắc mỉm cười nhìn Thảo một cách tôn thờ và kính trọng. Cô tránh đôi mắt ông Bắc đang nhìn, những ngón tay của ông ta đang nắm cương ngựa và cô thấy ngay cả chúng cũng thật là hấp dẫn. Cô luôn bị hút hồn bởi những vẻ đẹp nam tính như vậy, điều đó thật khó để có thể phủ nhận.

– Một ngày thật tuyệt diệu. – Ông Bắc khẽ thốt lên. – Tại sao chúng ta lại không gạt những bất đồng sang một bên để mà cùng dạo chơi nhỉ.

– Cùng nhau?

– Cho phép tôi được nhắc ông một điều nhé, ông Bắc. – Thảo nhấn mạnh tên của ông ta. – Cho dù ông có cố gắng như thế nào để làm mủi lòng người khác…. thì ở ông tôi vẫn thấy sự xấc xược còn lớn hơn nhiều. Thôi ông ở lại nhé!

– Ta đi tiếp thôi Gia Kiên! – Sau khi cho ngựa chồm lên đứng thẳng bằng hai chân sau, Thảo thúc nó phi nhanh theo con đường nhỏ.

Ông Bắc ngồi trên lưng ngựa ngắm nhìn bóng dáng đằng sau của Thảo. Chiếc quần kaki màu lông ngựa bó sát làm tôn lên vẻ đẹp của hai bờ mông. Nhìn dáng Thảo ngồi, cái mông đầy đặn và bờ eo thon khiến ông Bắc không nao núng do dự. Ông ta thúc ngựa một cách thô bạo hòng muốn đuổi kịp hai người. Tuy là con người đắt nhất và khỏe nhất nhưng trình độ cưỡi ngựa của ông làm sao so được với Thảo khi cô đã quen cưỡi ngựa từ bé. Hai mẹ con cô đã bỏ xa ông ta hơn một cây số.

Ông Bắc cho ngựa đi chậm lại vì biết mình không thể nào đuổi kịp được. Đúng lúc đó, một tiếng hí vang rất to của một trong hai con ngựa mà hai mẹ con Thảo đang cưỡi. Có lẽ là của Thảo vì ông Bắc nhìn thấy nó từ từ đổ xuống đất như một bộ phim đang quay chậm.

Vũ Bắc cho ngựa phi thật nhanh đến chỗ hai mẹ con Thảo. Ông nhìn thấy cậu con trai Gia Kiên đang lom khom cố dìu mẹ đứng dậy. Đến nơi ông liền nhảy xuống và tỏ ra sốt sắng hỏi thăm:

– Bà Thảo! Bà không làm sao đấy chứ?

– Thôi ông đừng cố quấy nhiễu tôi nữa được không, ông Bắc. – Thảo hơi nhăn nhó vì cái chân có lẽ đã bị trật khớp, nhưng cô vẫn cố gắng lạnh nhạt với người đàn ông đáng ghét cứ cố bám theo cô.

– Xin lỗi bà, tôi không cố ý. Thật là đáng tiếc khi con ngựa của bà vấp ngã. – Ông Bắc cố thanh minh.

– Được rồi, được rồi… tôi không sao. Vậy ông đã yên tâm để cút xéo khỏi đây được chưa!

– Nhưng chân bà có vẻ đang bị đau.

– Mẹ tôi đã nói rõ rồi đấy, hay ông bị điếc nên không nghe thấy gì? – Gia Kiên quay lại hằn học với Vũ Bắc. Nó từ nãy đã khó chịu bởi sự đeo bám của ông.

– Này cậu bé. – ông Bắc cố nhẫn nhịn nói nhẹ nhàng với Gia Kiên. – Bác nhiều tuổi hơn bố mẹ cháu đấy. Hãy tỏ thái độ tôn trọng với những người lớn tuổi được không?

Gia Kiên nhổ một bãi nước bọt xuống đất tỏ vẻ khinh bỉ những câu nói của ông Bắc. Nó tức giận nói còn to hơn trước:

– Nếu ông không cuốn xéo khỏi đây như mẹ tôi vừa nói thì tôi sẽ cho ông biết thế nào là sự tôn trọng với người lớn tuổi đấy.

– Cháu…. – ông Bắc cứng lưỡi trước thái độ vô lễ của một cậu bé mới mười sáu tuổi. Bình thường nếu ai đó dám nói như vậy với ông thì ông sẽ cho vài cái bạt tai. Nhưng do có Thảo ở đây nên ông đành nhịn nhục.. một tiền lệ chưa từng có đối với một ông trùm khét tiếng.

– Ông đi đi, đừng làm phiền mẹ con tôi nữa. – Thảo thêm vào để bảo vệ con trai. – Ông thấy đấy, sự xuất hiện của ông chỉ làm phá vỡ sự bình yên thôi.

– Tất cả chỉ là sự ngẫu nhiên thôi mà…. – ông Bắc vẫn kiên trì minh oan.

– Được rồi! Thế giờ xin ông hãy đi đi được không? – Tôi đã có Gia Kiên chăm sóc cho rồi.

Nhìn thái độ của hai mẹ con đang rất hằn học với mình, ông Bắc không còn cách nào nên quay người nhẩy lên lưng ngựa rồi phóng đi không câu từ biệt. Cũng may gần ngay đó có một cây sồi to lớn và rợp bóng dâm, Gia Kiên dìu mẹ lại đó rồi anh ta quay lại dắt hai con ngựa cho chúng dạo chơi gặm cỏ ngay đằng sau gốc cây.

– Mẹ đau chân phải không, để con xem nào? – Gia Kiên ngồi xuống ân cần nâng chân mẹ lên để cởi đôi bốt cao cổ ra.

– Ừ, mẹ hơi đau ở cổ chân. Nhưng chắc không nặng lắm đâu, con yên tâm.

– Ông ta thật là đáng ghét phải không?

– Đấy là chuyện của người lớn. Lần sau con đừng ăn nói kiểu đấy được không?

– Con ghét tất cả những người đàn ông có ý định tán tỉnh mẹ. – Gia Kiên nói câu đó khi đã tháo được hai chiếc bốt ra khỏi chân mẹ.

– Tại sao? – Thảo thích thú với điều đó. Nó giống như một người đàn ông đang ghen.

– Vì… – Gia Kiên ấp úng không trả lời được.

– Chẳng nhẽ con không thích mẹ mình đẹp?

– Nhưng chỉ có bố thôi! – Gia Kiên nói dối.

– Con trai mẹ cũng biết bảo vệ cho bố rồi đấy. Nếu mẹ có người đàn ông khác thì con thấy thế nào? – Thảo không hiểu sao mình lại hỏi vậy.

– Con không biết, nhưng chắc chắn là con không thích điều đó. Để con bóp chân cho mẹ nhé.

– A… nhẹ nhẹ tay một chút đi con. – Thảo nhăn nhó khi Gia Kiên bắt đầu nắn vào đúng cái khớp bị đau.

– Vâng, con sẽ cẩn thận hơn. – Anh ta từ từ nhẹ nhàng với đôi bàn chân trắng nõn của mẹ.

Thảo mỉm cười chăm chú nhìn cậu con trai yêu quý đang nắn bóp chân cho mẹ. Sự thoải mái thấy rõ trên khuôn mặt cô. Giá như Gia Bảo cũng đối xử với cô như vậy. Bất chợt cô hỏi vào điều tế nhị như muốn nghe cậu con trai tâm sự với mình.

– Con trai mẹ biết đàn bà từ khi nào vậy? – Thảo tủm tỉm cười khi hỏi câu đó. Lâu lắm rồi hai mẹ con mới có những phút giây riêng tư như thế này bởi vì thời gian cô đã dành hết cho Loth.

Gia Kiên cũng bất ngờ với câu hỏi đó, anh ta đỏ mặt ngước nhìn mẹ hỏi lại:

– Sao mẹ lại quan tâm đến điều đó?

– Tại.. tại… mẹ thấy bàn tay của con hơi chuyên nghiệp. – Giờ đến lượt Thảo đỏ mặt.

– Hihi, con biết mùi đàn bà mới được hơn một năm thôi.

– Minh Thư phải không?

– Có vẻ mẹ đã biết mọi chuyện?

– Con cũng vậy?

Gia Kiên ngừng tay, hai mẹ con nhìn nhau trong chốc lát.

– Con không hiểu? – Gia Kiên hỏi

Thảo mỉm cười, lúc này là cơ hội tốt nhất để hai mẹ con bộc bạch những chuyện thầm kín cho nhau. Thảo quyết định nói ra bởi vì thấy Gia Kiên thương mẹ, nó không ích kỷ như chị nó.

– Con đã nhìn thấy mẹ với… với… – Cái tên hơi khó để Thảo thốt được ra.

– Vâng, con đã nhìn thấy tất cả. – Gia Kiên đã hiểu ra vấn đề, nó cúi xuống tiếp tục bóp chân cho Thảo.

– Mẹ cám ơn vì con không những im lặng mà còn không ghét mẹ.

– Tại mẹ xinh đẹp! – Gia Kiên buông ra một câu chơ vơ.

– Đơn giản thế thôi ư? – Thảo không hiểu ý tứ trong câu nói của Gia Kiên.

– Chị Gia Bảo đã biết chuyện rồi phải không? – Gia Kiên cố tình lảng tránh câu hỏi của mẹ.

Nhắc tới chuyện đó, sự vui vẻ bỗng biến mất trên khuôn mặt Thảo. Cô lại buồn và hối hận khi nghĩ đến nó. Gia Kiên biết mình lỡ lời, nó đặt chân mẹ mình xuống rồi ngồi gần bên mẹ để an ủi.

– Con xin lỗi khi nhắc lại chuyện đó, con không cố tình.

– Con không có lỗi gì cả. – Thảo quay lại nhìn Gia Kiên nói.

Hai mẹ con lại nhìn nhau sát mặt và cùng mỉm cười để quên đi cái chuyện không vui đó.

– Con ôm mẹ được không? – Gia Kiên bất ngờ lịch sự hỏi như một người đàn ông trưởng thành thực thụ.

– Tại sao không? – Thảo mỉm cười đồng ý. – Con là con trai yêu quý của mẹ mà.

Gia Kiên sung sướng khi nghe mẹ nói vậy. Anh ta liền quàng tay sang bên để ôm nhẹ bờ vai của Thảo. Thảo cũng cảm thấy đỡ mệt hẳn ra, cô ép đầu vào vai con và cả hai im lặng nhìn xa xa, mỗi người đều thả một dòng suy tư riêng. Mùi thơm của tóc, mùi thơm của cơ thể phảng phất bay vào mũi làm Gia Kiên ngất ngây. Anh ta bóp nhẹ vai mẹ và cảm thấy dương vật của mình đang từ từ động đậy ngỏng đầu lên. Gia Kiên đang suy tư những điều thầm kín trong lòng bấy lâu nay thì bị Thảo huých nhẹ tay vào mạng xườn.

– Đang suy nghĩ linh tinh gì thế con trai?

– Con có suy nghĩ linh tinh gì đâu. – Gia Kiên cố gắng che dấu suy nghĩ tội lỗi.

– Không suy nghĩ linh tinh mà cái kia lại đang như thế à? – Thảo vừa nói vừa nhìn xuống đũng quần của con trai hàm ý đang hỏi sao lại như vậy?

– Hihi. – Gia Kiên không biết trả lời ra sao và chỉ biết cười trừ.

– Đúng là thanh niên mới lớn.

Thấy mẹ tỏ ra không ngại trong vấn đề “chuyện người lớn”, Gia Kiên liều nói ra cái chuyện lần trước đã nhìn trộm được:

– Hôm nọ nhìn mẹ và anh Hải làm tình trong bếp mà con thấy thích thật.

Thảo đỏ bừng mặt khi bị con trai bóc mẽ. Cô chỉ hừ nhẹ một cái rồi mắng yêu:

– Đồ vô duyên! Chuyện đấy mà cũng nói ra được.

– Hôm đấy không ngờ mẹ cũng liều thật. Dám làm chuyện đó trong bếp ngay tại nhà.

– Mẹ cũng chẳng hiểu sao mẹ lại không thể kìm chế được. – Thảo thanh minh cho Gia Kiên hiểu.

– Anh ta hấp dẫn quá phải không mẹ?

– Ừ, mẹ đã bị anh ta hút mất hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên. – Thảo thành thật nói ra cho con trai biết.

– Thế Minh Thư thế nào? Mẹ thấy cô ấy cũng xinh đẹp và tuyệt vời đấy chứ! – Thảo lảng sang vấn đề khác.

– Chị ấy vẫn chê con có cái hôn vụng về. – Gia Kiên thừa nhận.

– Thì trách làm sao được, con mới mười sáu thôi mà. – Thảo mỉm cười ngước nhìn Gia Kiên để khích lệ nó.

– Nhìn kỹ thấy con có nét giống ông ngoại lắm. – Thảo không hiểu sao lúc này cô nhìn Gia Kiên lại cứ thấy hình bóng của ông Hùng ngày nào. Nghĩ đến ông, tự dưng làm cô nhớ lại những đêm ngọt ngào sung sướng khi hai bố con dám vượt rào để đến bên nhau. Thảo nép mạnh cái đầu vào ngực con trai mình vì sự ham muốn trỗi dậy khi nhớ lại những lần ân ái với bố.

Gia Kiên thấy mẹ rúc mặt vào ngực mình, anh ta tưởng mẹ thấy lạnh nên liền ôm chặt hơn chút nữa. Nhìn sang thấy mẹ đang nhắm mắt, nhưng Gia Kiên chẳng biết mẹ đang suy nghĩ cái gì. Anh ta đưa tay sang nắm lấy tay mẹ… Thảo để im cho con trai cầm. Lần đầu tiên được cầm bàn tay ấm áp của mẹ như đôi tình nhân, lập tức con tim của Gia Kiên xốn xang.

– Mẹ! – Gia Kiên gọi nhỏ.

– Gì vậy con? – Thảo trả lời nhưng mắt vẫn nhắm. Mặt cô vẫn úp vào ngực của con trai.

– Mẹ này! Con.. con.. con… có thể… hôn mẹ được không?

Câu hỏi hơi bất ngờ nên làm Thảo mở mắt ra, cô ngước mặt lên nhìn con trai. ” Sao giống câu hỏi ngày xưa của ông Hùng đến thế!”. Đột nhiên chính bản thân cô cũng muốn thử, và thật đặc biệt làm sao khi hôn một cậu thanh niên mới mười sáu tuổi.

– Sao con lại muốn hôn mẹ? – Thảo hỏi nhẹ nhàng vì cô không muốn làm con trai sợ, cô muốn nó mạnh mẽ lên như đang tán tỉnh một cô gái thực sự.

– Hihi, con.. con.. muốn thử để biết một người phụ nữ gần bốn mươi với một cô gái chưa đến hai mươi khác nhau như thế nào?

– Khác nhiều lắm đấy! – Thảo cười, có một chút lẳng lơ trong ánh mắt. Hình như cô đang tán tỉnh con trai mình thì đúng hơn.

– Mẹ nói rõ xem nào?

– Đơn giản là ngọt ngào và thú vị hơn!

– Con có thể thử? – Gia Kiên cúi xuống hỏi.

– Mẹ đang chờ đó! – Miệng Thảo mỉm cười và hé ra. Một lần nữa cô lại lao vào một thử thách mới. Lúc này cô mặc kệ tất cả.

Gia Kiên không ngờ mọi chuyện lại dễ dàng như vậy. Lúc này cho dù Thảo có như thế nào thì anh ta vẫn coi cô là người mẹ tuyệt vời nhất. Không muốn bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng, có nằm mơ cũng không được, Gia Kiên cúi xuống chầm chậm hôn lên đôi môi của Thảo. Hai cái môi nhẹ nhàng nhấm nháp lớp da bên ngoài thật lâu, thật từ tốn. Rồi gần một phút sau, Thảo chủ động hé miệng ra một chút, hai cái lưỡi lập tức thập thò bên ngoài chạm nhẹ vào nhau như thăm do xem có chất độc không.

– Mẹ thấy sao? – Gia Kiên hỏi nhỏ

– Cũng không tồi lắm!

Gia Kiên được khích lệ như vậy thì liền tiếp tục hôn. Lần này anh ta không còn rụt rè thăm dò như trước, đưa lưỡi sâu vào trong miệng của Thảo. Khi cái lưỡi của Gia Kiên luồn vào bên trong thì tất nhiên gặp ngay lưỡi Thảo chờ sẵn ở đó… hai cái lưỡi quấn vào nhau tức thì. Ôi cái mơ ước được một lần mút lưỡi mẹ đã thành hiện thực, Gia Kiên sướng không muốn nhả ra, anh ta tham lam muốn chui cả mồm vào để ngậm lấy cái lưỡi của mẹ mình. Khi mồm Gia Kiên ngậm được cái lưỡi của Thảo rồi thì anh ta từ từ kéo đưa nó ra ngoài. Thảo nhắm mắt, còn Gia Kiên vẫn mở mắt và anh ta nhìn thấy được cái cảnh mẹ mình đang thè lưỡi ra để cho con trai ngậm, trông thật là dâm đãng nhưng lại kích thích vô cùng. Gia Kiên cũng cảm nhận được mẹ anh ta đang sướng vì bà hôn cũng nhiệt tình không kém.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cực phẩm dâm dục 2

Số ký tự: 0