Phần 171
2024-08-05 21:42:00
Theo lời hẹn với Liên hoa hậu, buổi tối nay, Dũng và X đi xe máy từ nhà đến resort Paradise. Dũng và X thích đi xe máy hơn là đi oto, cái xe máy đã gắn bó với hai chị em từ lúc ra tù tới giờ, cũng là món quà mà bố nuôi tặng. Nhưng có lẽ lý do thích hơn cả là ngồi xe máy thì cảm thấy gần gũi, ấm áp và tình cảm hơn là ngồi oto, một cái ổ gà chết tiệt thôi cũng là lý do chính đáng để kẻ ngồi sau bám lấy eo người cầm lái, một cái bóp phanh nhẹ thôi cũng là lí do chính đáng để cái lưng người cầm lái thưởng thức bộ ngực người ngồi sau.
Để đồng dạng với chị, hôm nay Dũng nhà ta cũng đi giầy thể thao, mặc quần bò, áo thun bó và áo phao mỏng. Chị hơn Dũng là có đội thêm cái mũ lưỡi trai. Nhìn hai chị em thật là một cặp trời sinh, trai đẹp gái xinh, ăn mặc là cùng một tuýp.
Nhưng cầu kỳ hơn hẳn hai chị em lại là chủ nhân của bữa tiệc, Liên hoa hậu trong bộ váy liền thân điệu đà bó sát làm tôn lên bộ ngực và gò mông đầy đặn hết sức nữ tính. Nếu không phải là đã quá hiểu rõ về Liên thì Dũng chắc cũng bị hút hồn bởi vẻ đẹp này rồi. Chắc chắn là thế.
Liên quả thật là trọng thị, tỉ mỉ và chu đáo khi tự tay mình sắp xếp mọi việc. Trong phòng VIP của resort, không phải là kiểu những bữa tiệc xa hoa hoành tráng mà theo một phong cách khác, phong cách nhẹ nhàng, lãng mạn theo kiểu cổ điển.
Những món ăn kiểu Tây với với đồ uống là rượu vang Pháp lâu năm, dưới ánh nến và nền nhạc là những bản balad nhẹ nhàng được các nghệ sĩ biểu diễn trực tiếp tại một góc của gian phòng. Trong không khí này, dễ làm người ta sảng khoái, thư thái, thả hồn.
Chỉ có một chút nghịch cảnh khi Dũng và X lại trong trang phục khá bụi bặm. Nhưng điều đó không phải là quan trọng, bởi 3 con người ngồi đây đã hiểu nhau phần nào, họ như 3 tâm hồn đồng điệu.
Điệu nghệ lắc lắc vòng ly rượu vang của mình, Liên hoa hậu đứng dậy đưa ly ra giữa bàn có ý mời khai tiệc:
– Chị mời 2 em ly rượu này để một lần nữa bày tỏ sự cảm ơn của chị sau sự việc vừa qua.
– “Keng”, tiếng 3 chiếc ly thủy tinh cụng vào nhau.
Đưa tay xuống mông vuốt váy, Liên điệu đà thuần thục ngồi xuống sau khi vừa nhấp một ngụm rượu vang.
Dũng thì không quen với kiểu uống này, hắn làm phát hết luôn li. Còn X thì chỉ nhấp môi, khi Dũng đã uống thì X thường chỉ nhấp môi theo xã giao, cô không bao giờ muốn cả hai người đều say.
Dũng nói:
– Chị Liên, chị chu đáo quá. Quả thực là chị em nhà em chưa từng ngồi uống rượu kiểu này bao giờ.
X dỏng tai lên nghe tiếng dương cầm du dương của cô nhạc công còn Dũng thì đang phân vân không biết là nên dùng dao hay dùng đũa mà xử cái cục thịt bò nướng kiểu Tây Ban Nha kia. Bảo cậu dùng dao để chiến đấu thì chắc không vấn đề gì, còn Dũng dao để thái lát thịt bò thì quả đúng là bài học này Bác Sáu chưa dậy à nha.
Liên hoa hậu dùng dĩa chọc vào một quả dâu tây đo đỏ rồi đưa lên miệng cắn một xíu ở núm, nhẹ nhàng nuốt rồi cô nói:
– Chị nghĩ mãi mấy ngày nay mới ra cách đón các em đấy. Chị muốn đón các em phải thật đặc biệt.
– “Tại sao? ”, Câu này là X hỏi, cô cũng học theo Liên hoa hậu khi dùng dĩa chọc vào một quả dâu tây, nhưng cô khác Liên một chút là cô tỏm luôn cả quả vào miệng.
Liên chậm dãi chấm khăn ướt lên môi rồi nói:
– Vì hai em rất đặc biệt.
Dũng sau một hồi loáy hoáy cũng thái được một lát thịt bò, sau đó cậu dùng đũa gắp bỏ lên miệng. Nhướn mắt về phía Liên, Dũng hỏi:
– Vậy sao chị? Sao bọn em lại đặc biệt.
Liên cười cười nhìn vào cả hai đứa:
– Vì hai em là chị em nhưng chị nhìn như là người yêu. Đi đâu cũng dính nhau như sam. Rồi nhìn kìa, xem hai chị em ăn mặc kìa?
Dũng và X vô tình nhìn sang nhau, rồi nhanh thoắt cái lại ngoảnh đi. Chị Liên nói quả không sai tẹo nào.
X chữa thẹn:
– Vô tình thôi chị. Em mặc kiểu này từ nhỏ tới giờ rồi. Ai kia bắt chước em đấy chứ.
Dũng cãi:
– Này chị, em đâu có bắt chước chị đâu. Chỉ là lâu lâu đổi kiểu tẹo.
Liên lại thêm phần khẳng định là hai người này có vấn đề, cô cười cười:
– Đấy nhớ, vậy là tôi khẳng định được rồi.
Cả Dũng và X đồng thanh:
– Khẳng định gì vậy chị?
– Ha ha ha, tôi khẳng định hai người yêu nhau.
X lần này bĩu môi:
– Xí, ai thèm yêu cái đồ trẻ con này.
Còn Dũng thì lại vớ lấy con dao, cậu làm thêm một lát thịt bò nữa mà không thèm cãi, vì đúng là cậu ít hơn chị những ba tuổi lận.
Liên đỡ Dũng:
– Hihihi, trẻ con mà khối người lớn tuổi thích đấy.
X chống con cái dĩa xuống ngẫm nghĩ lời chị Liên, cô là cô biết được có 2 người lớn tuổi thích là hai mẹ rồi, liệu còn có người khác nữa không đây ta:
– Ai mà lớn tuổi lại thích cái đồ trẻ con vậy chị?
Liên bâng quơ:
– Ờ, chị biết vài người, trong đó có… chị.
Dũng ọe miếng thịt bò vừa nuốt qua cuống họng nhưng ọe mãi không ra vì nó trôi sâu vào trong quá rồi.
Thấy vậy thì Liên cười ha hả làm át cả tiếng ban nhạc. Nhưng dứt tiếng cười, Liên lại trầm đi trông thấy:
– Chị trêu vậy thôi, người như chị thì làm gì có quyền thích ai, làm gì có ai thích mình.
Dũng và X hiểu chị đang nói về vấn đề gì, cả hai mà cảm thấy ghê tởm hoặc không cảm thông thì đã không ngồi ở đây rồi.
X thì khen chị:
– Chị đẹp thế còn gì, em là con trai có khi em cũng thích chị.
Dũng đế thêm:
– Em là con trai thì… À không, thằng con trai nào nhìn chị chả thích.
X hỏi gặng:
– Ý là sao?
Dũng thấy mình nói hớ thì gãi đầu gãi cổ phân bua:
– Ý em là… Chị Liên nhìn rất đẹp.
Và Dũng ăn một cái béo tím sườn của X.
Bẹo xong thì X hỏi khó chị Liên:
– Sao chị… không… làm hết?
Liên nhẹ nhàng giải thích:
– Tại cơ địa của chị không tốt, phải ít thời gian nữa mới làm được, giờ chị vẫn phải dùng nhiều loại thuốc lắm. Chị mà làm xong, ối đứa chết với chị. Hai em đến với chị như thế này là chị mừng lắm rồi. Không nhiều người làm được như vậy đâu.
Dũng lúc này nghiêm túc hẳn:
– Chị Liên, con người ta chơi được với nhau là do nội tâm, do cái tình, cái nghĩa chứ không phải cái hình thức bên ngoài.
X và Liên gật gù như tán đồng với Dũng. Thấy vậy Dũng được đà nói tiếp:
– Chị em ta mới biết nhau, nhưng em tin qua vài việc vừa qua, chúng ta cũng phần nào hiểu về nhau. Em muốn chị và em, hay đúng hơn là nghiệp đoàn của chị và nghiệp đoàn của em cần phải đoàn kết, xây dựng mối quan hệ hữu hảo để cùng nhau tồn tại ở cái đất này.
Liên trần tình:
– Qua sự việc vừa qua, chị mới nhận thấy ai thực sự là bạn, ai là người từ trước tới nay chỉ coi mình là công cụ.
Cứ thế, cả ba người nói chuyện về chính sự, về nghiệp đoàn, về xã đoàn, công việc làm ăn và nhiều vấn đề khác ở đất Hải Phòng này. Đọng lại câu chuyện là sự thấu hiểu và một sự cam kết không thành văn bản về sự hợp tác giữa cá nhân Liên và Dũng, giữa nghiệp đoàn buôn lậu và nghiệp đoàn mại dâm.
Chia tay bữa tiệc lãng mạn, chia tay các nhạc công, chia tay Liên, hai chị em Dũng và X lại nổ máy chiếc xe SH lên đường trở lại thành phố.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro