Cơn mưa ngang qua

Phần 11

2024-07-27 17:45:11

Phần 11
Cả đoạn đường dài về khách sạn em hồn nhiên hát như một đứa trẻ, tôi thì im lặng đi cạnh em, thỉnh thoảng khẽ cười và nhìn trộm…

Về tới khách sạn…

Em lấy laptop đưa tôi, đưa tôi vào 1 căn phòng trên tầng 4 và nói: Anh vào đó quấn khăn và đưa quần áo em đi giặt và sấy khô cho…
Tôi: Còn em?
Em: Em cũng thế? Chẳng nhẽ em ở chung với anh chắc?
Tôi: Không, ý anh không phải vậy…
Em: Thôi nhanh lên anh…
Tôi: Ừ, đợi anh một chút…
Em: Em ngồi giường đợi…

Thay xong tôi bước ra…

Em lại cười lớn làm tôi ngại chín mặt : Sao anh gầy thế nhỉ?
Em: Em xuống đây, anh nghỉ đi…

Tôi nằm xuống giường và suy nghĩ về buổi hôm đó…

Suy nghĩ về những gì em nói… về tình cảm của tôi dành cho em… liệu nó có phải tình yêu?
Và nếu là tình yêu thì chúng tôi sẽ ra sao? Sẽ đi đến đâu?
Tôi vốn là kẻ suy nghĩ nhiều…

Nằm đó một lạt chưa đầy 1 tiếng thì em cầm quần áo đưa tôi và khé kiễng người nói vào tai tôi: Giờ em cũng biết anh mặc màu gì rồi nhé.

Tôi ngại nhưng vẫn cố gắng đáp lại : Với ai em cũng có thể nói những lời như vậy à?
Em: Vâng, nhưng không phải ai cũng biết em mặc cái đó màu gì như anh đâu.

Tôi không còn biết nói gì nữa… đi vào nhà tắm và mặc quần áo rồi bước ra…

Em nhảy lên giường và nói : Ngủ thôi chồng yêu!
Tôi: Ngủ với em á?
Em: Vâng, vợ chồng mình ngủ với nhau!
Em: Anh hãi à! Nhìn mặt là biết mà, thế mà bảo …
Tôi: Bảo gì?
Em: Bảo yêu nhiều rồi!
Tôi: Anh còn nguyên tem…
Em cười to: Em cũng còn thưa ông xã!
Tôi chẳng biết nói thêm gì nữa…

Em: Lên đi mau…
Tôi: Thôi em ngủ trên giường anh ngủ dưới đất…
Em: Không thích! Lên mau (quát tôi)
Tôi: Nhưng mà…
Em: Nhưng mà sao? (vẻ mặt nghiêm nghị)
Tôi: Ừ, anh biết rồi…

Tôi khẽ ngồi lên giường…
Em ôm lấy cổ kéo tôi xuống… và đè lên người tôi…

Tôi : Em… em làm gì thế?
Em lại cười lớn: Trông anh kìa…
Tôi: Em biết đấy, chuyện này quá sức tưởng tượng…

Em: Em đùa đấy, thôi ngủ đi, đừng có động vào người em…
Tôi thở phào… ôi suýt chết…
Tôi nằm chằn chọc nhìn em ngủ…
Lúc ngủ em giống như một thiên thần vậy…
Thật đẹp…

Dường như tôi bị cái vẻ đẹp ngây thơ, trong sáng và cái tính cách bạo dạn, tinh tế của em lôi cuốn mất rồi…

Có lẽ nào tôi đã yêu em?

Sau đó tôi thiếp đi lúc nào không biết…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cơn mưa ngang qua

Số ký tự: 0