Phần 48
2024-04-14 11:14:00
Trong hội nghị thường vụ của Ủy Ban nhân dân huyện đã nêu rõ Lý Minh Dương đảm nhận quyền Chủ tịch huyện, Hạ Khẩu Bình đảm nhận chức Phó thường vụ, Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương, Quách Cẩm Tiêu, Lưu Gia Võ, Mã Trọng cùng đảm nhận chức Phó trưởng phòng Công an huyện và Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Khi Lương Thần nói câu:
– Bộ máy nhân viên của văn phòng Đảng bộ hiện nay đã quá nhiều.
Không ngờ lại lọt vào tai của Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân. Ông ta liền châm chọc, khiêu khích:
– Trưởng phòng Lương không phải luôn luôn phàn nàn phòng Công an huyện hiện nay giống như một cái quầy ngoài chợ sao? Lần này, những người được bổ sung vào bộ máy lãnh đạo của Phòng công an huyện đều là những nhân viên ưu tú, giàu kinh nghiệm. Tôi tin tưởng bọn họ có thể đảm nhận tốt công việc của mình, vì Trưởng phòng Lương mà cố gắng.
Quyền Chủ tịch huyện Lý Minh Dương cũng gật đầu mỉm cười nói:
– Đồng chí Lương Thần thân là Trưởng phòng công an huyện, trách nhiệm rất nặng. Lần này bổ nhiệm đồng chí Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương là muốn họ hỗ trợ trong công việc cho Trưởng phòng Lương để đạt được kết quả tốt nhất.
Phó chủ tịch thường trực huyện giọng điệu ca ngợi nói.
– Hai ngày trước, Trưởng phòng Lương Thần đã tự mình xử lý vụ tranh cãi giao thông ở ngã tư huyện. Thân là Trưởng phòng Công an huyện, mỗi khi phải tự mình làm việc gì thì đồng chí Lương Thần đều phải là tấm gương ưu tú cho người khác noi theo. Nhưng bên cạnh đó lại phản ánh được hiện trạng bộ máy lãnh đạo của phòng công an huyện hiện nay. Trong tương lai, phòng công an huyện sẽ gánh vác nhiệm vụ rất nặng nề. Nếu có những đồng chí có kinh nghiệm này về hỗ trợ công việc thì sẽ giúp cho đồng chí Lương Thần có được tinh lực tính toán chung cho toàn bộ cục diện.
Tân Phó chủ tịch huyện cũng không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Phó chủ tịch huyện trước sau vẫn tỏ thái độ như cũ. Do đó, Lương Thần chỉ có thể chấp nhận mặc dù hắn cảm thấy Lý Minh Dương và Cổ Bình đều là những nhân vật khó lường. Nói cho cùng, hai vị Chủ tịch và Phó chủ tịch huyện đều không muốn phòng công an huyện hoàn toàn thuộc về Lương Thần. Cho nên đã sắp xếp người của mình vào để tiến hành kiềm chế Lương Thần.
Theo thông lệ, Lương Thần tổ chức cuộc họp toàn nhân viên thuộc phòng công an huyện. Trong cuộc họp đã nhiệt liệt hoan ngênh Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương, Quách Cẩm Tiêu, Lưu Gia Võ, Mã Trọng đến nhậm chức tại phòng Công an huyện. Trong năm người này, ngoại trừ Lưu Gia Võ là đồn trưởng đồn công an thị trấn Đại Dương, còn lại bốn người kia là từ cơ quan khác điều đến.
Trong cuộc họp, Chính ủy phòng công an huyện Quách Ninh gần như là giọng khách át giọng chủ nói chuyện trên trời dưới đất. Ngoài việc hoan ngênh đám người Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương, còn lại là bà ta luôn cường điệu hai từ “ổn định” và “đoàn kết”.
– Hiện nay, phòng công an huyện đang trong thời kỳ đổi mới, gắn bó ổn định, duy trì đoàn kết, vượt qua cửa ải khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ. Đối với những đồng chí phạm sai lầm, chúng ta phải kiên trì thuyết phục, mang đến cơ hội cho các đồng chí này sửa đổi, trở thành một người tốt.
Chính ủy Quách Ninh lớn giọng nói. Những lời bà ta nói khiến không ít cán bộ ngồi ở dưới nhiệt liệt vỗ tay.
Chủ nhiệm trung tâm chỉ huy Diêu Kim Minh và Trưởng phòng công tác chính trị Ngô Quốc Hùng không hẹn mà cùng nhìn về phía Lương Thần. Trưởng phòng Lương Thần sắp bắt đầu chốt lại hệ thống nhân sự mấu chốt. Lời nói của Quách Ninh có sự tương phản. Cái gì là đoàn kết, ổn định. Nói cho cùng là vừa đánh vào tâm lý của các nhân viên vừa tạo uy thế cho chính mình, lại khiến cho Trưởng phòng gặp nhiều khó khăn. Có thể nói đó chính là một công đôi việc.
Tân Phó trưởng phòng Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương, Lưu Gia Võ, Quách Cẩm Tiêu bốn người cùng với thư ký Ủy ban kỷ luật Tưởng Mã Trọng đều lưu ý đến thần sắc của Trưởng phòng Lương Thần. Bọn họ đều muốn biết dưới tình huống như vậy thì Lương Thần sẽ phản ứng như thế nào?
– Vừa rồi, Chính ủy Quách đã nhắc đến đoàn kết và ổn định.
Lương Thần đề cập trực tiếp đến lời nói của Quách Ninh.
– Như vậy, điều tất yếu của chúng ta chính là sự tồn tại của đoàn kết và ổn định.
Nói đến đây, Lương Thần quét ánh mắt qua hàng trăm cán bộ đang ngồi phía dưới rồi lên giọng nói.
– Duy trì ổn định nhưng lại coi thường mặc kệ những vấn đề còn tồn tại. Gắn bó đoàn kết nhưng lại không xử phạt những người đã phạm sai lầm. Tôi muốn hỏi Chính ủy Quách một câu, cái loại ổn định và đoàn kết này có hay không sự tồn tại tất yếu?
Sắc mặt của Chính ủy Quách Ninh trầm xuống, đang tính mở miệng phản bác lại thì đã thấy Lương Thần bỗng dưng vung tay lên, dùng giọng điệu mạnh mẽ, cứng rắn nói tiếp:
– Trong cuộc họp ngày hôm nay, thứ nhất là tôi muốn giới thiệu những nhân sự mới đang ngồi dưới kia. Thứ hai là chỉnh đốn lại nhân sự tại phòng công an huyện này. Ngày mai, phòng công tác chính trị, ủy ban kỷ luật sẽ tiến hành khảo hạch tất cả các cảnh sát thuộc tất cả các đại đội của phòng công an huyện này. Ủy ban kỷ luật phải làm thêm báo cáo, nếu như có nhân viên nào qua cuộc khảo hạch mà không đủ tư cách hoặc có hành vi gian lận bất cứ điều gì thì lập tức phải khai trừ.
Khi Lương Thần nhấn mạnh việc khai trừ thì các nhân viên đang ngồi bên dưới đều lập tức chấn động. Tân Trưởng phòng đã biểu hiện một thái độ mạnh mẽ, cứng rắn. Lần chỉnh đốn nhân sự này được tiến hành một cách nghiêm túc, giảm bớt những nhân viên có hành vi và lý lịch không tốt.
– Tôi không cần các đồng chí phải trở thành đầy tớ cho dân. Tôi chỉ hy vọng về sau khi nhắc đến cảnh sát, mọi người sẽ không cảm thấy chán ghét, sẽ không châm chọc mà nói rằng: “Nói không qua, đánh không thắng, đuổi không kịp, danh hiệu tam không”.
Lương Thần nói câu cuối cùng để tổng kết lại cuộc họp ngày hôm nay, sau đó phất tay nói.
– Bây giờ tôi tuyên bố tan họp.
Đối mặt với tân Trưởng phòng mạnh mẽ và cứng rắn, các cán bộ cảnh sát các đại đội đều cảm thấy bất an trong lòng. Có người mặc dù oán thầm nhưng lại không dám nói ra sự tức giận của mình. Người nào cũng cúi đầu ra khỏi phòng họp mà vắt óc nghĩ ra đối sách.
Động tác của Lương Thần có thể nói là nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán. Sau khi cuộc họp cán bộ phòng công an huyện kết thúc thì lại tiếp tục tổ chức cuộc họp với Đảng ủy.
Đề tài thảo luận chủ yếu là về vấn đề phân công bộ máy nhân viên lãnh đạo của phòng công an huyện.
Bí thư Đảng ủy, Trưởng phòng Lương Thần chủ trì toàn bộ công tác chính trị của Đảng ủy. Chính ủy phòng công an huyện Quách Ninh hỗ trợ công tác cho Lương Thần, phụ trách công việc tư tưởng chính trị cho toàn bộ phòng công an huyện. Phó bí thư Đảng ủy Hà Nghĩa Trung đảm nhận công tác phòng hộ, phòng cháy chữa cháy tại ba đồn công an. Ủy viên Đảng ủy, Phó trưởng phòng Phù Đại Cương đảm nhận công tác quản lý về lâm nghiệp của phòng công an huyện. Ủy viên Đảng ủy, Phó trưởng phòng Lưu Gia Võ đảm nhận công tác quản lý hình sự, ma túy, trại tạm giam, phòng tạm giam. Ủy viên Đảng ủy, Phó trưởng phòng Quách Cẩm Tiếu đảm nhận công tác quản lý cảnh sát giao thông, đại đội dân phòng. Ủy viên Đảng ủy, Chánh văn phòng trung tâm chỉ huy Diêu Kim Minh đảm nhận công tác quản lý văn phòng, đại đội trị an. Ủy viên Đảng ủy, Trưởng phòng công tác chính trị Ngô Quốc Hùng đảm nhận công tác chính trị, đôn đốc công việc của các đại đội. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mã Trọng vẫn đảm nhận công tác quản lý của Ủy ban kỷ luật.
Điểm khác biệt trong cuộc họp về bộ máy lãnh đạo của phòng công an huyện, nhất là tập thể nhân viên của Đảng ủy là những nhân viên này đều thể hiện mình là những nhân vật số một, nếu không nói là độc đoán. Lương Thần gần như là cưỡng chế việc phân công các thành viên của Đảng ủy.
Thể hiện uy thế trong cuộc họp cán bộ phòng công an huyện, đề nghị phân công nhân sự của Lương Thần không gặp trở ngại gì. Chính ủy Quách Ninh tuy trong lòng bất mãn nhưng đối mặt với Lương Thần mạnh mẽ, cứng rắn, bà ta biết mình có phản đối gì thì cũng vô dụng.
Quách Ninh luôn thờ ơ, lạnh nhạt với mệnh lệnh của vị Trưởng phòng trẻ tuổi, âm thầm cười lạnh. Đối phương càng biểu hiện thế mạnh của mình thì lại càng dễ dàng cho đám người Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương bắn ngược lại. Điều mà bà ta cần phải làm chính là hợp sức với đám người này để hất cẳng Lương Thần. Quách Ninh rất tức giận với sự phản bội của Diêu Kim Minh và Ngô Quốc Hùng. Nhưng bà ta cũng không nghĩ đến chỉ vài ngày trước tết âm lịch, Ngô Quốc Hùng cũng đã phản bội Diêu Kim Minh.
“Tôi sẽ chống mắt lên chờ xem các người sẽ như thế nào?” Quách Ninh liếc nhìn Diêu Kim Minh và Ngô Quốc Hùng một cách thâm độc, trong lòng thầm mắng một câu.
Hà Nghĩa Trung, Phù Đại Cương, Quách Cẩm Tiêu, Mã Trọng bốn người quả thật rất bất mãn với thái độ cứng rắn, mạnh mẽ của Lương Thần. Chỉ có điều khi nghe qua những chiến công trong quá khứ của vị Trưởng phòng trẻ tuổi này thì bọn họ không dám biểu lộ sự bất mãn của mình ra ngoài. Trước mặt Lương Thần thì hùa nhau nịnh bợ, còn ở đằng sau thì lại lén lút làm mất thể diện của hắn. Nếu không thăm dò đối phương trước thì bọn họ tự nhiên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sau khi cuộc họp công đoàn phân công thành viên của Đảng ủy chấm dứt, Phó trưởng phòng Lưu Gia Võ đi đến văn phòng của Trưởng phòng Lương Thần. Lúc này, Lương Thần đang chăm chú xem “Hai trăm lẻ một tiêu chuẩn khảo hạch cảnh sát của phòng công an huyện” do Trưởng phòng công tác chính trị Ngô Quốc Hùng vừa mới trình lên. Khi nhìn thấy Lưu Gia Võ bước vào, Lương Thần ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười, giơ tay ra hiệu nói:
– Ngồi xuống đi! Anh Lưu, có chuyện gì sao?
Lương Thần đẩy xấp tài liệu sang một bên, cười nói.
– Sự thật là cũng không có việc gì quan trọng.
Lưu Gia Võ thản nhiên đón nhận ánh mắt đối phương.
– Tôi chỉ là muốn hỏi Trưởng phòng về việc phân công thành viên bộ máy lãnh đạo?
– Anh cảm thấy việc phân công này có vấn đề gì à? Hay là muốn nói rằng Trưởng phòng tôi quá chuyên quyền, độc đoán?
Lương Thần hỏi ngược lại.
– Không, không!
Lưu Gia Võ vội vàng lắc đầu nói:
– Tôi chỉ là muốn biết vì sao Trưởng phòng lại đem công tác quản lý khối hình sự, ma túy giao cho tôi mà không phải là người khác?
– Chứ anh ban đầu không nghĩ là mình sẽ đảm nhận công tác đó hay sao?
Lương Thần mỉm cười, cầm lấy bao thuốc lá trên bàn rút ra một điếu thuốc. Thông qua Ngô Quốc Hùng, hắn đã biết một ít thông tin về Lưu Gia Võ. Vốn y chính là Phó phòng chủ quản hình sự phòng công an huyện Giang Vân. Chỉ có điều có một số việc không nghe theo chỉ thị của Lữ Chính Xương cho nên mới bị điều đến đồn công an thị trấn. Lương Thần cũng đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ mới đưa ra sự sắp xếp như vậy để bảo đảm cho việc chỉ huy trực tiếp phòng công tác chính trị, đại đội trị an, đại đội cảnh sát tuần tra đồng thời phân công công tác quản lý đại đội hình sự, cảnh sát giao thông cho người khác quản lý. Lần này hắn chọn Lưu Gia Võ vì đây chính là người tốt nhất để phụ trách công tác hình sự.
Mặc kệ anh là họ Lý hay là họ Cổ, chỉ cần có thể đảm nhiệm được chức vụ này thì tôi sẽ cho anh cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro