Con đường bá chủ

Phần 22

2020-04-21 11:36:00

Phần 22
“Đáng chết, lần này mất trắng linh thạch đặt cược” Hàn Liệt âm trầm nói, chứng kiến trận đấu hắn biết sớm muộn gì Kim Nha Hổ cũng bại.

“Tiểu tử này rốt cuộc là ai? Trước đây chưa từng nghe qua?”

Hàn Minh nghĩ đến vấn đề khác, diện mạo của Lạc Nam quá mức đặc biệt, chỉ cần xuất hiện sẽ khiến người khác có ấn tượng, vậy mà bọn hắn hoàn toàn không biết đối phương là ai.

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu/

“Cấp tốc điều tra cho ta toàn bộ thông tin của kẻ này”.

Diễm Dương nhìn sang Diễm Duy sắc mặt trịnh trọng nói, mặc dù hắn là Nguyên Anh Kỳ nhưng lúc này đã xem trọng một Kim Đan trung kỳ, thậm chí đặt đối phương làm đối thủ ngang hàng với mình, không dám khinh địch.

“Vâng! Diễm Dương ca” Diễm Duy không nói hai lời xoay người rời đi.

Mà trong lúc bọn hắn tính toán, vô số thế lực lớn nhỏ khác có mặt tại khán đài cũng cử người bắt đầu âm thầm điều tra bối cảnh của Lạc Nam, thiên phú và thực lực của thiếu niên này quá mức kinh khủng, bọn hắn không thể phớt lờ.

Răng Rắc.

Âm thanh rợn người rốt cuộc vang lên, Kim Nha Hổ toàn thân linh lực ảm đạm, cái cổ to lớn bị Thổ Hùng thô bạo vặn gãy, xụi lơ nằm im trên mặt đất.

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn – Đoạt Hồn.

Lạc Nam vẫn chưa bỏ qua, nhân lúc linh hồn Kim Nha Hổ chưa tiêu tán, trực tiếp cướp đoạt vào trong con mắt, các kinh văn cổ lão trên linh hồn hắn lưu chuyển, luyện hóa toàn bộ linh hồn vừa cướp được.

Cảm giác hồn lực của mình vừa gia tăng thêm một chút, Lạc Nam nhếch mếch cười hài lòng, lần trước giết Hàn Thanh bằng Dị Hỏa, ngay cả linh hồn đối phương đều bị đốt mất khiến hắn còn hơi tiếc nuối đây.

Lần này ngoại trừ thu được Linh Thạch, tin tưởng Điểm Danh Vọng từ hệ thống cũng gia tăng không ít.

“Chúc mừng người khiêu chiến Tiểu Nam công tử xuất sắc giành được thắng lợi, không biết có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không? Lần này sẽ là một chọi hai, công tử có 10 giây để suy nghĩ!”

Âm thanh mang theo linh lực từ người chủ trì tiếp tục vang lên trên khắp khán đài trực tiếp làm hàng vạn khán giả bừng tĩnh.

Cũng trong khoảnh khắc đó, âm thanh khủng bố như có thể xuyên thủng bầu trời tại khắp đấu thú trường đồng thanh vang lên, trực tiếp lan truyền ngàn dặm phạm vi Linh Vũ Thành:

CHIẾN! CHIẾN! CHIẾN!

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu/

Nhìn hàng vạn người hưng phấn hò hét, Lạc Nam âm thầm lắc đầu, lần này đã dùng không ít thủ đoạn, tin tưởng sẽ có người hữu tâm chú ý đến hắn, Lạc Nam không muốn bại lộ quá nhiều, giữ lại thủ đoạn phòng thân không bao giờ là thiếu sót.

“Keng, phát động chi nhánh nhiệm vụ [Không Chùn Bước], phần thưởng một lần chỉ định triệu hoán Địa cấp Vũ Kỹ, thất bại khấu trừ 3000 Điểm danh vọng”.

Nhiệm vụ chú thích: “Tiếp tục khiêu chiến, dùng thực lực nghiền ép tiếp tục chấn nhiếp bát phương”.

Trong lúc hắn định từ chối khiêu chiến thì âm thanh hệ thống lại vang lên.

“Phải nghiền ép sao?”

Lạc Nam sắc mặt hơi khó coi, con bà nó, hệ thống luôn muốn làm khó hắn, bất quá phần thưởng lần này có thể chỉ định triệu hoán, quả thật hấp dẫn rất lớn.

Hít sâu một hơi, mở ra Cửa Hàng May Mắn, sau khi mua Tiên Lữ Tình Duyên Y cùng Tinh Ngân Song Kiếm, vẫn còn 3 vật phẩm trong ngày còn sót lại, Lạc Nam lần này muốn mua Tiểu Na Di Phù đề phòng cho mọi tình huống.

Điểm danh vọng: 11200.

Nhìn số điểm danh vọng đang sở hữu, Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, phiền muộn lúc nãy quét sạch, hài lòng thầm nghĩ:

“Quả thật không tệ, trực tiếp thu được lượng lớn Điểm Danh Vọng”.

Mặc dù khi sử dụng Na Di Phù có xác suất nguy hiểm khi truyền tống, bất quá trong lúc mấu chốt nói không chừng sẽ phát huy hiệu quả phi phàm, Lạc Nam quyết định mua.

“Keng, thành công mua sắm Tiểu Na Di Phù, trừ 300 Điểm Danh Vọng”.

Tính toán đâu vào đấy rõ ràng, hắn hướng lên bốn phía khán đài bình thản nhưng đầy bá khí nói:

“Thích thì chiến”.

Mà vô số khán giả nghe được lời hắn, cả đám hưng phấn reo hò, trong lòng thầm quyết định lần này phải đặt cược cho Lạc Nam để gỡ vốn.

Tại một góc khán đài, thiếu niên tóc bạc vẫn tham lam nhìn Lạc Nam chằm chằm, vừa ghen ghét lại xen lẫn đố kỵ, chỉ thấy hắn hơi ra hiệu, một nam tử áo đen cung kính đi đến.

“Sắp xếp kẻ này đấu với Phi hành chiến thú, khi nào hắn bị thương hấp hối thì mang đến cho ta”.

Thiếu niên tóc bạc ra lệnh khiến nam tử áo đen đổ mồ hôi lạnh, nhìn Lạc Nam bằng ánh mắt đồng tình, phải biết tu sĩ chưa đạt Nguyên Anh kỳ không thể bay, gặp phi hành hệ chiến thú là việc hoàn toàn bất lợi.

“Tuân lệnh Mộc Kiêu thiếu gia”.

Bất quá thiếu niên tóc trắng tên Mộc Kiêu này chính là con trai thành chủ Linh Vũ thành, người đứng sau Đấu Thú Trường, ngoại môn trưởng lão Thiên Mộc Tông, thân phận cao quý, lại thêm được thành chủ cưng chiều nên muốn gì được nấy.

Nghĩ đến đây nam tử mặc hắc y xoay người rời đi an bài, hắn nghĩ Lạc Nam lần này tiêu rồi, trong quá khứ có không ít thiên tài Linh Vũ Thành bị Mộc Kiêu nhắm tới đều kết cục thê thảm.

QUÉT QUÉT.

Vài hơi thở sau, một tòa trận pháp lại được giải trừ, một cái cự đại lồng sắt xuất hiện trên khán đài, cùng lúc đó là hai âm thanh bén nhọn nóng nảy vang lên.

Hai con ác điểu toàn thân phủ kín hỏa diễm đỏ rực thoát khốn, chúng cấp tốc bay lên cao, đảo quanh đỉnh đầu Lạc Nam như chuẩn bị săn mồi.

Mà chứng kiến hai cái phi hành yêu thú, vô số khán giả nhao nhao chửi ầm lên.

“Ta xxx con mẹ nó, lần này lại là hai cái biết bay yêu thú”.

“Haizz đây rõ ràng làm khó Tiểu Lạc công tử”.

“Còn không phải sao? Hắn chỉ mới Kim Đan, còn chưa phi hành được, lại phải đấu với hai cái trên không gia hỏa”.

“Kèo này khó, rốt cuộc cược thế nào đây?”

Không ít người nhao nhao thở dài, Lạc Nam thiên phú khủng bố mọi người đều biết, tuy nhiên dù thiên tài đến đâu vẫn không thể phi hành khi chưa đạt Nguyên Anh kỳ, kèo này làm sao đấu?

Mà Lạc Nam lúc này sắc mặt có vài phần cổ quái nhìn hai gia hỏa đang bay lượn trên không, nhìn toàn thân chúng nó có hỏa diễm bao phủ, bề ngoài hung lệ, rõ ràng là cùng loại với yêu thú lần trước vây công Tố Mai khi còn là Bạch Tinh Xà.

Liệt Diễm Điểu – Hai con đều có tu vi Tam giai Hậu kỳ.

“Cũng thật đề cao ta” Lạc Nam thầm cảm thán, Đấu Thú Trường nghĩ thế nào lại xếp một kẻ bề ngoài là Kim Đan trung kỳ như hắn đấu với yêu thú biết bay, buồn cười đến cực điểm.

Lạc Nam đương nhiên không biết thiếu chủ Linh Vũ Thành Mộc Kiêu đã nhắm vào hắn, bắt đầu sử dụng thủ đoạn thâm độc.

“Ta tin tưởng công tử” Trần Giang cầm trên tay số lớn Linh Thạch vừa thắng cược, cắn răng tiếp tục toàn bộ đặt cược vào Lạc Nam.

Quéc Quéc.

Hai con Liệt Diễm Điểu rốt cuộc không nhịn được, từ trên cao băng mạnh xuống, cái mỏ nhọn như gọng kìm phủ đầy ánh lửa nhắm ngay Lạc Nam.

“Hừ, ngu ngốc” Lạc Nam cười lạnh, ở trên cao hắn tạm thời chưa có cách, không ngờ lại chủ động bay xuống.

Rống.

Thổ Hùng gầm thét chấn kinh, chỉ thấy hai cánh tay cứng cáp của nó nhanh chóng vụt lên.

Bụp bụp.

Âm thanh hài hòa vang lên, chỉ thấy hai cái mỏ bén nhọn bị Thổ Hùng hai tay hai chim lần lượt nắm lấy.

Xèo xèo.

Hỏa diễm dữ dội điên cuồng thiêu đốt hai nắm tay Thổ Hùng, bất quá Linh Thổ Đỉnh vẫn không ngừng gia trì khiến nó không hề hấn gì.

Lạc Nam cười gằn tàn nhẫn, hắn phát hiện mình rất thích công kích thô bạo nghiền ép đối thủ, hai nắm tay cầm chặt, làm động tác đập vào nhau.

BÀNH BẠCH.

BÀNH BẠCH.

BÀNH BẠCH.

Hai con Liệt Diễm Điểu bị nắm cái mỏ đập mạnh toàn thân chúng vào nhau, cặp mắt bọn chúng ngày càng đỏ bừng, căm giận Thổ Hùng đến cực điểm.

Thổ Hùng không có trí tuệ, đương nhiên không cảm nhận được gì, vẫn điên cuồng va đập thân thể hai con Liệt Diễm Điểu cành cạch khiến vô số khán giả toát mồ hôi hột.

Rốt cuộc, một con Liệt Diễm Điểu trở nên cuồng bạo dị thường, vô số hỏa diễm cấp tốc ngưng tụ trên thân thể nó đột ngột nổ tung.

Trước uy lực mạnh mẽ bất ngờ, Thổ Hùng nhanh chóng tiêu tán, rất nhanh lại được Linh Thổ Đỉnh ngưng tụ.

Mà lúc này hai gia hỏa Liệt Diễm Điểu nhân cơ hội đã thoát khỏi bàn tay khóa chặt của đối thủ.

Lạc Nam tiến hành quan sát, con Liệt Diễm Điểu vừa nổ tung hỏa diễm toàn thân kia lúc này đã bắt đầu thấm mệt, ngọn lửa trên người trở nên dập dờn dường như có thể tắt bất kỳ lúc nào.

Trước sự quan sát bá đạo của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, điểm yếu của chúng nó hiện ra rõ ràng, loài chim này sức công kích mạnh nhưng khả năng phòng ngự yếu kém vô cùng.

“Đáng chết!” Mộc Kiêu nghiến răng nói, không ngờ Liệt Diễm Điểu ngu ngốc như vậy, lại dám tiếp cận công kích Lạc Nam.

Biết không thể cận chiến với đối thủ mạnh mẽ, hai con Liệt Diễm Điểu cấp tốc bay lên cao, cái mỏ sắc lẹm bắt đầu ngưng tụ từng quả cầu hỏa diễm, xả như bom xuống đầu Lạc Nam.

Từng quả cầu chứa hỏa linh lực mạnh bạo như cơn mưa to ầm ầm rơi xuống.

Chứng kiến tình huống này, Lạc Nam hai mắt hiện lên một tia hài hước, mặc kệ từng viên hỏa bom dội thẳng lên người.

Ầm ầm đùng.

Âm thanh chấn thiên liên tục vang lên, đấu trường run rẩy nhè nhẹ, các quả cầu lửa rơi đúng vào thân ảnh thiếu niên cao gầy ấy.

“Tiểu Nam, mau tránh!”.

“Hắn muốn chết sao?”.

“Sợ quá chết đứng luôn rồi?”.

Lại là các âm thanh hỗn tạp chen chút xuất hiện, nơi Lạc Nam đứng đã hình thành hố to, khói bụi tràn ngập.

Vài hơi thở sau, khói bụi tản đi, cả khán đài lại tiếp tục chứng kiến thân ảnh thiếu niên ngạo nghễ đứng thẳng chắp tay, chỉ là hắn lúc này toàn thân trần truồng, lộ ra thân thể chắc khỏe cứng rắn hoàn mỹ đến cực điểm, bên dưới bụng là tiểu huynh đệ toàn thân gân guốc vươn cao, khiến vô số nam nhân xấu hổ, hàng loạt nữ nhân hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm.

“Ây nha, mắc cỡ chết người, tên này sao có thể như vậy?” Lý Trúc Loan hai má đỏ bừng che mặt nói, chỉ là nơi các ngón tay thon dài lộ ra khe hở lén quan sát, bên dưới âm đạo non nớt của nàng chợt rỉ nước.

Lạc Nam bình thản lấy ra một bộ khác màu đen y phục khoác lên người, thật ra trong khói bụi hắn đã lặng lẽ thu hồi Tiên Lữ Tình Duyên Y vào Nhẫn Hắc Lâu, Lạc Nam không muốn người khác biết ngay cả y phục hắn mặc cũng là bảo bối có thể phòng ngự.

Mà lúc này, Diễm Dương một mặt đã chuyển sang khiếp sợ đến cực hạn, hơn ai hết hắn rõ ràng tình huống mưa đạn lửa vừa rồi Lạc Nam không hề bố trí bất kỳ thủ đoạn nào để phòng ngự.

Điều này chứng tỏ kẻ này có cường độ thân thể cứng rắn phi phàm.

“Hắn còn là một Thể Tu sao” Diễm Dương khó khăn lẩm bẩm tự hỏi.

“Thể tu, người này rốt cuộc là ai?” Hàn Minh một mặt khó coi.

“Linh Thể song tu, đại lục người như thế có thể đếm trên đầu ngón tay” Lý Lân nuốt nước bọt lấy bình tĩnh, nhìn sang biểu muội chưa tan vẻ xấu hổ, hắn chợt nghĩ ra một kế hoạch khá điên cuồng, nếu thành công có thể mang lại lợi ích khổng lồ cho mình.

Thể Tu quá mức khó khăn, muốn trở thành loại tu sĩ này, yêu cầu tinh thần thép, nghị lực và khả năng chịu đựng quá mức khủng bố, chưa kể thời gian và tài nguyên cũng đòi hỏi cao hơn so với Linh tu.

Đó là lý do vì sao khi chứng kiến một thiếu niên trẻ tuổi như Lạc Nam là Linh Thể song tu, khiến đám thiên tài ngạo mạn phải khiếp sợ.

“Không tệ” Lạc Nam gật đầu, tình huống vừa rồi hắn đương nhiên cố tình bộc lộ bản thân là Thể Tu, dù sao thì hắn không muốn bộc lộ việc có thể sử dụng thuộc tính khác, muốn đánh bại hai con chim này đành phải công khai Thể Tu thân phận.

Nhìn cặp Liệt Diễm Điểu nhìn mình e ngại trên không trung, Lạc Nam cười lạnh, hai chân lấy đà đạp mạnh trên mặt đất, thót một cái đã nhảy cao vài chục trượng.

“Ông trời của ta, hắn vậy mà bay”.

“Bay cái đầu ngươi, đó là nhảy”.

“Thể tu thật khủng bố, dựa vào cường độ thân thể nhảy cao như vậy”.

“Liệt Diễm Điểu không xong”.

Vô số âm thanh cảm thán mang theo bội phục nói.

Quả nhiên, Liệt Diễm Điểu không ngờ Lạc Nam nhảy cao như thế, trong chớp mắt không kịp đề phòng đã bị hắn bắt được hai chân, Tam chuyển luyện thể tu vi bộc phát, đem thân thể to lớn của nó từ trên cao lôi xuống đất.

Mà Thổ Hùng sau lưng Lạc Nam không chịu thua kém, một con khác Liệt Diễm Điểu rơi vào tay nó, cùng lúc rơi xuống.

Lạc Nam liếc nhìn Thổ Hùng, cả hai ăn ý nắm cổ Liệt Diễm Điểu đập mạnh xuống sàn đấu.

Ầm ầm ầm ầm.

Một người một gấu nắm hai con chim liên tục đập vào sàn đấu cứng rắn.

Hình ảnh đầy thô bạo và huyết tinh đến cực điểm.

Lại kích thích người xem một cách lạ thường.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ

Số ký tự: 0