Con đường bá chủ - Quyển 8

Phần 220

2022-07-16 15:59:00

Phần 220
Đêm xuống tại Song Tu Lâu…

Vô số quan khách bất mãn la ó bên ngoài cửa, bởi vì Song Tu Lâu đột nhiên tuyên bố phong bế không đón khách trong thời gian tới, thời hạn mở cửa trở lại cũng chẳng nói ra cụ thể…

Đối với những Ma Tu ưa thích khoác lác, tụm năm tụm bảy ngồi trong quán rượu, vừa hưởng thụ bầu không khí náo nhiệt, vừa được ngắm nhìn mỹ nhan của một trong Thất Đại Hoa Khôi biểu diễn trên sân khấu hàng đêm, làm sao có thể chịu nổi khi Song Tu Lâu đột nhiên dừng hoạt động?

Rất nhiều khách quen của Song Tu Lâu biểu hiện sự bất mãn, đập phá hai bên đường, biểu tình kháng nghị yêu cầu Song Tu Lâu hoạt động trở lại.

Cũng có vô số người bằng lòng bỏ giá gấp đôi, gấp ba lần để tiến vào Song Tu Lâu trong thời gian này.

Đáng tiếc, mặc kệ bên ngoài ồn ào huyên náo đến mức nào, Song Tu Lâu cũng chẳng quan tâm, bên ngoài địa bàn có một tòa Sát Trận đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm bao phủ, ngăn cách với thế giới bên ngoài, không ai dám bén mảng tiến vào.

Song Tu Lâu mặc dù trước giờ chỉ kinh doanh quán rượu, nhưng ai cũng biết nơi này có Thiên Ma Đế cấp cường giả tọa trấn, hiện tại lại có thêm một cái Sát Trận Đế Cấp Cực Phẩm, chứng tỏ bên trong rất có thể còn che giấu một vị Thiên Trận Đế.

Chỉ có kẻ điên mới dám lao đầu vào khiêu khích.

Thế là biểu tình la ó ba ngày ba đêm không ăn thua, rốt cuộc đám quan khách mới dần dần không cam lòng tản đi…

Song Tu Lâu dừng hoạt động là yêu cầu của Lạc Nam, đã thông qua ý kiến của Nữ Hoàng và được nàng đồng ý.

Nên biết rằng, các thông tin tình báo và thu nhập chính của Song Tu Lâu là dựa vào các màn biểu diễn của Thất Đại Hoa Khôi hàng đêm…

Nhưng hiện tại khi cả Thủy Nguyệt và Thất Đại Hoa Khôi đều phải bế quan tiêu thụ tài nguyên khổng lồ mà Lạc Nam ban tặng, làm sao còn thời gian phân ra biểu diễn?

Không có Thất Đại Hoa Khôi biểu diễn, Song Tu Lâu mở cửa có lợi ích gì? Hoàn toàn vô nghĩa mà thôi.

Hơn nữa từ trên xuống dưới Song Tu Lâu, từ mỗi một tên tiểu nhị, thị nữ, hộ vệ, hộ pháp… tất cả đều được Lạc Nam ban phát tài nguyên tu luyện, không lo bế quan gia tăng thực lực tổng thể, còn kinh doanh quán rượu cái rắm a.

Chính vì thế, Song Tu Lâu cũng giống như những thế lực khác dưới trướng Lạc Nam… toàn tâm toàn ý tập trung thăng tiến thực lực, những chuyện khác không còn quan trọng.

Suối nước nóng đầy hoa…

Hai thân thể trần truồng siết chặt lấy nhau, bên dưới Lạc Nam ra sức thúc mạnh từng đợt như sóng thần bão táp, đưa côn thịt hùng dũng của mình vào trong tiểu huyệt phấn hồng chật hẹp của thê tử, bên trên chiếm lấy bờ môi đỏ mộng ướt át của nàng, nút chặt đầu lưỡi không muốn thả ra…

Mặt nước dậy sóng trước cảnh tượng ân ái nhiệt liệt của hai người, Lạc Nam với cơ thể cường tráng lực lưỡng, U Cơ với hình thể dẻo dai săn chắc, tứ chi quấn quýt nghênh hợp từng động tác của đối phương.

“Á… giết chết thiếp rồi… sướng chết…”

Mãi đến khi thân thể U Cơ run rẩy dữ dội, bên trong âm động là từng đợt co rút xoắn chặt, vô số thớ thịt mềm như muốn hút sạch lấy mình, Lạc Nam mới trầm thấp gầm lên, một lần nữa tuôn trào vô số sinh mệnh trắng đục vào tận cùng hoa tâm của nàng.

Đôi nam nữ thỏa mãn ôm nhau, chỉ cảm thấy nhiệt độ của suối nước nóng cũng không cao bằng nhiệt độ thân thể hai người.

Lạc Nam tận hưởng vuốt ve làn da bánh mật khỏe mạnh của U Cơ, trêu chọc cảm thán:

“Không hổ là báo cái a, từ ngoài vào trong co dãn cực kỳ…”

“Hừ, ba ngày ba đêm liên tục, chàng muốn giết thiếp thật sao?” U Cơ giận dữ há mồm cắn lên lồng ngực hắn.

“Haha, làm phu thê bao năm rồi? Phu quân đương nhiên biết khả năng chịu đựng của cơ thể nàng!” Lạc Nam tự hào cười nói, bóp lấy bầu sữa căng đầy của nàng đáp trả.

“Chịu đựng cái đầu chàng, nếu không có các tỷ muội trong người chàng tiến ra hỗ trợ, sợ rằng thiếp đã hóa thành bùn nhão!” U Cơ trách mắng.

Nam nhân này càng ngày càng gia súc, cũng may có Hỏa Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi mấy tỷ muội giúp nàng đẩy lui hắn.

Bất quá các tỷ muội cũng đã bị chơi đến hồn lìa khỏi xác, trốn vội trở về đan điền.

“Nàng một thân một mình ở Ma giới buồn tẻ, chúng ta lâu lâu mới gặp mặt, phu quân đương nhiên phải cho nàng ăn no!” Lạc Nam hôn lên cổ thê tử nói.

“Ừm…” U Cơ thỏa mãn hừ một tiếng, nắm lấy côn thịt của hắn đùa nghịch, có chút luyến tiếc:

“Lại phải đi rồi sao?”

Lạc Nam gật đầu: “Lần này ta đến chủ yếu là để thúc đẩy Song Tu Lâu phát triển, mọi chuyện đã rồi cũng nên rời đi…”

“Yên tâm, nơi này có thiếp trông coi giúp chàng!” U Cơ nhu nhuận đáp.

Lạc Nam lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật tinh xảo đeo lên tay nàng: “Mấy nữ khác đều có quà, thê tử của ta đương nhiên không thể thiếu!”

“Có gì bên trong?” U Cơ lười biếng tựa sát vào lòng hắn, cũng lười dùng thần thức kiểm tra.

Lạc Nam cúi đầu mút lấy một đầu nhũ hoa đỏ thẳm, cái miệng đầy ắp thịt mềm, hàm hồ đáp:

“15 Khỏa Lập Ma Quả để nàng gia tăng số lượng Hồng Hoang Ma Văn!”

“Một viên Yêu Đan của Hắc Ma Thánh Báo khi còn sống đạt đến Thiên Yêu Đế!”

“Một số Nguyên Thạch!”

“Hai kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Hắc U Ma Trảo và Hắc U Ma Giáp!”

U Cơ nghe xong hài lòng, nhu tình nhìn lấy hắn thủ thỉ: “Đôi khi thiếp ghen tị với con Long Mã kia có thể bên chàng mọi lúc, thiếp tình nguyện làm tọa kỵ theo chàng chinh chiến a…”

Bản thể của nàng là Hắc Ma Thánh Báo, tốc độ cũng thuộc dạng kinh khủng, Lạc Nam thừa sức cưỡi lên mà không cần đến Tinh Không Long Mã.

“Ngốc, ta sao nỡ cưỡi lên lưng các nàng?” Lạc Nam trừng mắt nhìn trách cứ.

Nếu hắn có ý định muốn thê tử làm tọa kỵ, thì Tiểu Sư bản thể là Tử Lôi Sư Bàng Điểu, Hồ Khinh Vũ là Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thiên Diệp Dao là Kim Xí Đại Bằng, Diễm Nguyệt Kỳ là Kim Ô, Hoa Thanh Trúc là Băng Phượng Hoàng, Băng Phỉ Phỉ là Băng Diễm Hoàng Điểu, Á Liên Nga là Thanh Phong Dực Long, Liễu Thi Cầm là Nguyệt Dạ Băng Lan, Diễm Điệp Tình là Khổng Tước…

Bất kỳ loại Ma Thú, Thần Thú nào khi hóa thành bản thể cũng có tốc độ và thể hình vượt trội, thỏa sức lựa chọn… còn đi tìm Tinh Không Long Mã như Tiểu Tinh làm cái gì?

Đối với Lạc Nam, hắn tôn trọng bất kỳ vị thê tử nào của mình, trừ một số trường hợp nhất định… ngoài ra sẽ không xem các nàng như tọa kỵ.

“Nhưng thiếp lại thích chàng cưỡi thiếp a…” U Cơ liếm liếm bờ môi khiêu khích nói.

“Khà khà, vậy thì cưỡi trên giường!” Lạc Nam ngửa đầu cười lớn.

Trong tiếng rên rỉ yêu kiều phóng đãng của U Cơ, một lần nữa xách thương lên lưng ngựa…

À không… là lên lưng báo…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 8

Số ký tự: 0