Con đường bá chủ - Quyển 8

Phần 211

2022-07-16 15:59:00

Phần 211
“Cái gì? Ngươi biết Định Hải Thần Côn của ta?”

Vô Chi Kỳ nghe xong toàn thân quay phắt lại, hai mắt nóng rực nhìn Lạc Nam chằm chằm.

Đối với hắn, Định Hải Thần Côn không chỉ là vũ khí tiện tay, mà còn là bằng hữu đồng sinh cộng tử qua vô số trận chiến, cảm tình dành cho nó cực lớn.

Đáng tiếc năm xưa Vô Chi Kỳ trẻ người non dạ, háo thắng muốn khám phá bí mật Địa Ngục Môn nên đã mang theo Định Hải Thần Côn xâm nhập, cuối cùng để lạc mất nó…

Từ khi thành công thoát ra đến nay, Định Hải Thần Côn vẫn luôn là tâm bệnh của hắn, bất kỳ loại vũ khí nào cũng không thể thay thế, quyết tâm phải tìm trở về cho bằng được nhưng chưa có chút manh mối nào.

Vậy mà từ trong miệng Lạc Nam nghe ra tin tức của Định Hải Thần Côn, Vô Chi Kỳ làm sao có thể không kích động?

Lạc Nam nhếch miệng cười, thản nhiên phất tay.

ẦM!

Âm thanh nặng nề mang theo uy áp như có thể bình định hải vực rơi xuống, một thanh trường côn đã sừng sững hiện ra.

Chiều dài ước chừng ba mét, bề rộng cực kỳ vừa tay, xanh dương đậm như từ đá biển đúc thành liền mạch, bên trên thân côn loáng thoáng từng tia họa tiết như sóng thần cuồng bạo, bốn chữ “Định Hải Thần Côn” như rồng bay phượng múa chạy dọc theo thân côn, vô cùng khí phách.

Vô Chi Kỳ toàn thân chấn động, ngơ ngác nhìn lấy “bằng hữu” của mình.

Bất quá rất nhanh, sắc mặt hắn trở nên phẫn nộ.

Bởi vì hắn không cảm ứng được linh trí của Định Hải Thần Côn, nó lúc này giống như cái xác không hồn, ngay cả khi nhìn thấy chủ nhân là hắn cũng không có chút phản ứng.

“Yên tâm đi! Nó chỉ bị một tia Hắc Ám Vĩnh Kiếp phong ấn linh trí tạm thời mà thôi! Với thực lực của ngươi chỉ cần bỏ chút thời gian là có thể hóa giải!” Lạc Nam lên tiếng giải thích.

Giống như việc Hồng Hài Đế Tử của Săn Ma Điện từng dùng một tia lực lượng Tam Muội Chân Hỏa tấn công Lạc Nam vậy, mặc dù nguy hiểm nhưng lại không phải quá mức mạnh mẽ, Vô Chi Kỳ thừa sức có thể hóa giải.

Nghe vậy Vô Chi Kỳ mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, ánh mắt quỷ dị pha lẫn kinh ngạc nhìn lấy Lạc Nam:

“Nó vì sao ở trong tay ngươi? Đừng nói với ta Địa Ngục Môn biến mất là do…”

“Haha!” Lạc Nam buồn cười nói:

“Nếu ta có bản lĩnh làm Địa Ngục Môn biến mất, trận chiến vừa rồi không kéo dài quá ba chiêu đâu!”

Vô Chi Kỳ thầm nghĩ cũng đúng, nếu thật sự Lạc Nam có thủ đoạn như vậy, e rằng vừa rồi mình thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Bất quá hắn vẫn có chút tò mò: “Vậy ở đâu ngươi đạt được Định Hải Thần Côn?”

Lạc Nam nâng lên Lạc Hồng Kiếm vuốt ve trong tay, ôn nhu nói:

“Nữ nhi của ta có sở thích “chơi đùa” với vũ khí nên ta đã mua rất nhiều loại để chơi với nàng!”

“Định Hải Thần Côn cũng là một trong những vũ khí ta vô tình mua được từ Mộng Gia của Thiên Địa Hội mà thôi, không tin ngươi có thể tìm Mộng Gia hỏi thăm là biết!”

Lời của hắn nửa thật nửa giả khó nắm bắt, quả thật hắn từng giao dịch với Thiên Địa Hội, còn Định Hải Thần Côn cũng là một trong các vũ khí cao cấp hắn để lại làm lương thực dự trữ cho Hồng Nhi và Ngân Nhi, cũng may hai tiểu nha đầu chưa ăn đến nó.

“Mua Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo làm đồ chơi?” Vô Chi Kỳ xém chút cắn trúng đầu lưỡi, chưa từng thấy kẻ nào phá gia chi tử như vậy, cũng không biết tiểu tử này là quái thai từ đâu chui ra.

“Hiện tại Định Hải Thần Côn vật quy nguyên chủ, tin tưởng nữ nhi của ta sẽ thấy mừng cho nó!” Lạc Nam mỉm cười nói.

Lạc Hồng Kiếm trong tay hắn rung lên kháng nghị, Tiểu Hồng Nhi âm thầm phụng phịu, baba đáng ghét vừa đem đồ ăn thơm ngon của nàng cho người ngoài.

Phải biết rằng Định Hải Thần Côn là một trong những vũ khí cao cấp nhất trong đám lương thực dự trữ, nàng và muội muội Ngân Nhi thèm thuồng nhưng chưa nỡ ăn đấy.

“Bất kể nguyên nhân như thế nào, ta thật sự cần Định Hải Thần Côn!” Vô Chi Kỳ chắp tay, vẻ mặt kính trọng:

“Ta thiếu ngươi một đại ân tình, ngày sau chỉ cần mở miệng… lên núi đao, xuống biển lửa nguyện không chối từ!”

“Núi đao biển lửa ta tự mình đi được, cần ngươi làm cái gì?” Lạc Nam trừng mắt nhìn, không chút khách khí nói:

“Ân tình này ta nhận, tương lai chắc chắn có việc khó cho ngươi làm!”

Vô Chi Kỳ khóe miệng co quắp, xuất thế chưa được bao lâu hắn đã nợ ân tình của ba người, trong đó Long Ngạo Thiên càng là không trả được, điều này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng trước đây của hắn.

Bất quá dù sao cũng là nhân vật hào hiệp, Vô Chi Kỳ thoải mái bứt một sợi lông khỉ trên đỉnh đầu giao cho Lạc Nam, căn dặn:

“Khi có việc cần, ngươi cứ thiêu đốt sợi lông này là được!”

Lạc Nam nhẹ gật đầu, tiếp nhận sợi lông khỉ gắn vào trên tóc của mình.

“Cáo từ!” Vô Chi Kỳ cầm lấy Định Hải Thần Côn, Di Thủy Độn Pháp triển khai, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng, hiển nhiên là không kịp chờ đợi muốn giải phóng linh trí cho “bằng hữu”.

“Thân pháp không tệ đâu…” Lạc Nam tán thưởng nhìn lấy một màn này.

Nguyên lý hoạt động của Di Thủy Độn Pháp này so với Súc Địa Thành Thốn của Yên Nhược Tuyết có chút tương đồng, chẳng qua một là dùng Thủy, một là dùng Thổ mà thôi.

“Lần sau gặp lại, e rằng khó mà bại hắn!” Lạc Nam vuốt cằm suy tư.

Với kiến thức của một Thiên Khí Đế, hắn đủ nhận ra khoảng cách Định Hải Thần Côn đã nửa bước đặt chân vào hàng ngũ Đế Binh.

Đạt đến Đế Binh, Định Hải Thần Côn sẽ có sự tự tôn của riêng mình, dù e ngại Binh Nhân Tộc nhưng cũng sẽ liều lĩnh chiến đấu bằng ý chí ngoan cường theo nguyện vọng của chủ nhân.

Vô Chi Kỳ có Đế Binh trong tay và Vô Chi Kỳ không có Đế Binh, chênh lệch trong đó khó mà nói trước.

Cũng may Hệ Thống đã đưa ra nhiệm vụ, chứng tỏ Vô Chi Kỳ này phẩm tính đáng giá tin cậy, là chính nhân quân tử, đáng giá để tin tưởng và thu về dưới trướng… bằng không Lạc Nam chưa chắc giao trả Định Hải Thần Côn cho hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 8

Số ký tự: 0