Phần 176
2022-07-16 15:59:00
Côn Lôn Sơn là một trong các ngọn núi hùng vĩ bậc nhất Côn Lôn Giới, đứng từ Hi Vũ Thành… dù là đứa trẻ ba tuổi cũng có thể nhìn thấy một ngọn núi cao vút trong mây từ xa xăm, hùng vĩ và tráng lệ.
Thời điểm gần đây, Côn Lôn Sơn bỗng nhiên xuất hiện vô số Phù Văn ngăn cách không gian, bên ngoài còn có hàng loạt Khôi Lỗi cường đại trấn thủ, quả thật là nội bất xuất… ngoại bất nhập.
Trước tình cảnh như vậy, vô số tu sĩ Côn Lôn Giới đang tò mò phán đoán không biết Nữ Hoàng muốn dùng Côn Lôn Sơn để làm gì, bất quá chẳng ai dám mạo phạm tìm hiểu.
Ngày hôm nay, Lạc Nam phiêu nhiên bay đến phạm vi Côn Lôn Sơn, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, rốt cuộc tìm thấy lối vào thần bí.
Hài lòng gật đầu, hắn bước đến lối vào, nhưng trước mặt bất chợt xuất hiện một tôn Khôi Lỗi khổng lồ cao gần bằng núi ngăn chặn, khí thế trên thân nó tỏa ra khiến Thiên Đế bình thường cũng phải e ngại.
Chính là Tứ Hợp Khôi, thứ vũ khí hủy diệt do Tứ Quái Nữ Đế tạo ra, khiến Lạc Nam phải tốn không ít sức lực mới có thể đánh bại.
“Quái Khôi tiền bối, là ta!”
Lạc Nam cười cười nhìn Tứ Hợp Khôi truyền âm nói.
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, Tứ Hợp Khôi đã tránh sang một bên nhường ra lối vào, cơ thể của nó vậy mà dung nhập vào trong vách núi, nếu không chú ý sẽ chẳng nhận ra.
Bước vào bên trong, đập vào mắt Lạc Nam là một vùng không gian rộng lớn đen kịch tăm tối, nơi ánh sáng bị che đậy.
Bất quá hắn có Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, chút hoàn cảnh này không ảnh hưởng nào.
“PHỐC!”
“Ưm…”
“Á…”
Vang lên bên tai là những thanh âm máu tươi phun trào, tiếng rên rỉ đau đớn, thống khổ.
Lạc Nam nhíu mày nhìn lấy cảnh tượng trước mặt.
Chỉ thấy một nhóm nữ nhân bị phong bế thị giác và thính giác, đang nỗ lực chiến đấu với hàng trăm con Khôi Lỗi có sức mạnh từ Tôn đến Đế.
Bởi vì không thể nghe và nhìn, thứ các nàng còn lại chỉ là bản năng cảm nhận sự nguy hiểm, vô cùng chật vật.
Các nàng không phải người khác, chính là 33 vị Thánh Nữ đến từ Luân Kiếp Tiên Cung.
Lạc Nam lập tức nhìn ra Trần Hồng Lệ và Cầm Thục Trinh, hai vị nữ nhân mạnh nhất trong số 33 người, bất quá lúc này y phục trên thân các nàng đã hoàn toàn vỡ nát, thân thể trần truồng bạo lộ ra ngoài không khí.
Vốn sẽ là cảnh tượng rất hương diễm nếu trên cơ thể các nàng không tràn ngập các vết thương lớn nhỏ, các vết bầm tím và máu tươi.
Dùng bản năng để chiến đấu, các nàng thật sự khốn đốn…
Đối thủ lại là những tôn Khôi Lỗi với sức phòng ngự vượt trội, vô tình vô cảm, không biết thương hương tiếc ngọc, mỗi một lần ra tay đều nhắm vào yếu điểm bên trên cơ thể.
Chưa dừng lại ở đó, bởi vì đây là một cuộc hỗn chiến, nên ngoại trừ Khôi Lỗi, các nàng còn phải đề phòng chính công kích của đồng bạn đi lạc sang phía mình.
Đã có 11 vị Thánh Nữ ngã xuống trong vũng máu, hoàn toàn mất khả năng chiến đấu.
Lạc Nam đứng xem một chút, nhận ra vài chỗ khiến hắn hài lòng.
Thứ nhất, 33 vị Thánh Nữ đều đã được sở hữu Hắc Ám thuộc tính, đang dần sử dụng ngày càng thành thục.
Thứ hai, các nàng phần nào đã biết sử dụng những vũ khí tiêu biểu của Nhẫn Giả như Phi Tiêu, Dao Găm.
Cuối cùng nhờ quá trình chiến đấu khắc nghiệt, khả năng phản xạ với trực giác nhạy bén vượt xa lúc đầu, tuy tu vi suy giảm do bị phế mất Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, nhưng bản năng chiến đấu đã gia tăng đáng kể.
“Phu quân!”
Từ trong bóng đêm, thân ảnh Lệ Huân khoác lấy kimono hoa lệ chậm rãi hiện ra, khoác lấy cánh tay Lạc Nam, tựa đầu vào vai hắn.
Lạc Nam mỉm cười ôm lấy eo thon của nàng, im lặng không nói.
Lệ Huân có chút thấp thỏm, cắn cắn bờ môi nhìn hắn…
“Chàng có cảm thấy thiếp quá đáng không?”
“Sao lại quá đáng?” Lạc Nam nhìn nàng hỏi.
“Các nàng ấy bị chàng phế bỏ công pháp chưa lâu, thiếp lại huấn luyện tàn nhẫn như vậy…” Lệ Huân nói.
Lạc Nam càng ôm chặt lấy nàng, cúi đầu hôn nhẹ lên bờ môi kiều diễm, hỏi ngược lại:
“Để có được như ngày hôm nay, chẳng phải nàng cũng từng trải qua giai đoạn khó khăn như thế sao?”
Lệ Huân hai mắt ngập nước nhìn lấy hắn, trái tim rung động, hận không thể hòa tan vào thân thể nam nhân.
Hắn nói rất đúng, những gì 33 vị Thánh Nữ đang trải qua, bản thân nàng cũng đã từng phải gánh chịu trước các bài tập nghiêm khắc của Quái Ảnh Nữ Đế.
Để trở thành nhân vật biểu hiện vượt trội trong Thiếu Đế Chi Chiến, để vượt qua rất nhiều Đế Tử, Đế Nữ đến từ các thế lực cao cấp trong vũ trụ, những gì nàng trải qua đương nhiên không dễ dàng.
“Sư phụ thiếp từng nói, quá trình luyện tập có thể khốn khổ đến mức còn một hơi thở sẽ gia tăng tỷ lệ sống bên trong tử chiến thật sự!” Lệ Huân hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra:
“33 Người các nàng đã quyết định bước vào con đường không an bình, thiếp sẽ tận lực trợ giúp các nàng ấy gia tăng khả năng sống sót!”
“Cho ta biết quy trình huấn luyện của nàng!” Lạc Nam nói.
Lệ Huân chậm rãi gật đầu, rành mạch nói ra:
“Đầu tiên là làm quen với Hắc Ám thuộc tính, tiếp nhận vũ khí cần thiết của một Nhẫn Giả!”
“Kế tiếp chính là quá trình huấn luyện trước mặt, nâng cao trực giác, sự nhạy bén đối với nguy hiểm, gia tăng bản năng chiến đấu!”
“Học tập thủ đoạn sơ cấp của Nhẫn Giả như ẩn thân, ngụy trang, hóa trang, che giấu khí tức, thu liễm sát khí, hiểu ý đồng đội, phối hợp hành động, đơn độc hành động!”
“Tu luyện, lĩnh ngộ các loại Nhẫn Thuật cao cấp!”
“Cuối cùng là chiến đấu, ám sát mục tiêu trong mọi hoàn cảnh!”
Lạc Nam trầm tư vuốt cằm, mỉm cười nói:
“Ta muốn có thêm một bước, bước này nàng muốn thêm vào giai đoạn nào cũng được!”
“Bước gì? Chàng nói rõ hơn đi!” Lệ Huân nghiêm túc hỏi.
Nàng hiểu Lạc Nam không phải người tùy tiện, quy trình huấn luyện Nhẫn Giả chuyên nghiệp nàng vừa nói là do chính Quái Ảnh Nữ Đế lập ra, nếu như không nắm chắc sẽ mang đến lợi ích, Lạc Nam sẽ không yêu cầu thêm vào.
“Tiếp nhận truyền thừa và gia tăng thực lực!” Lạc Nam hứng thú nói:
“Ta muốn các nàng ấy không những là Nhẫn Giả… mà còn là sát thủ, hai vai trò bổ trợ cho nhau!”
“Truyền thừa?” Lệ Huân giật mình.
“Không sai, chính là truyền thừa của Ám Cổ Tộc, một trong những chủng tộc sát thủ hàng đầu vũ trụ thời thượng cổ!” Lạc Nam nhẹ phất tay, một Quả Cầu đen kịch ẩn chứa vô tận Hắc Ám xuất hiện.
“Đây là…” Lệ Huân ngơ ngác nhìn lấy Quả Cầu trong tay Lạc Nam, chỉ cảm thấy vô tận âm trầm, huyền bí và sát phạt kéo đến.
“Ta đồng ý!”
Lệ Huân chưa kịp mở miệng, một tiếng nói khác đã từ hư không vang lên.
Không gian lóe lên, thân ảnh Quái Ảnh Nữ Đế chậm rãi hiện ra, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Quả Cầu.
“Sư phụ!” Lệ Huân ngoan ngoãn kêu lên.
“Kể cả nha đầu ngươi!” Quái Ảnh Nữ Đế xoa đầu nàng nói:
“Ngươi cũng phải cùng 33 nàng tiếp nhận Truyền Thừa này, chiến lực chắc chắn sẽ tăng lên một bước!”
“Không, ta muốn kể cả Quái Ảnh tiền bối, Ỷ Vân và Đạm Đài Uyển đều tiếp nhận!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Truyền thừa này của Ám Cổ Tộc thuộc diện quy mô lớn, chỉ cần thích hợp thì cứ việc tiếp nhận, đâu có mất mát gì đúng không?”
“Hừ, mỗi một vị Thiên Đế đều có lòng tự tôn của riêng mình, dù tộc trưởng của Ám Cổ Tộc năm đó cũng chưa chắc có thể đánh bại ta, sao ta lại phải nhận truyền thừa của hắn?” Quái Ảnh Nữ Đế bất mãn nói.
“Điều Quái Ảnh tiền bối nói ta rất hiểu!” Lạc Nam đáp lại:
“Tuy nhiên người hiện tại cũng là thành viên của Côn Lôn, để giúp ta bồi dưỡng 33 người các nàng ấy một cách toàn diện nhất, người cũng phải nắm rõ các thủ đoạn của Ám Cổ Tộc để còn thuận lợi huấn luyện, có đúng không?”
Quái Ảnh Nữ Đế nghe vậy lâm vào trầm tư… phát hiện mình không thể phản bác lời của tiểu tử này.
Nếu là trước đây thì sao cũng được, nhưng hiện tại nàng là thành viên của Côn Lôn, Lạc Nam đã hứa sẽ trị thương cho bốn tỷ muội các nàng, nàng cũng nên vì lợi ích toàn cục của Côn Lôn mà cân nhắc.
“Sư phụ, thêm thủ đoạn thì thêm chiến lực nha, truyền thừa của Ám Cổ Tộc cũng không tệ đâu!” Lệ Huân kéo tay Quái Ảnh Nữ Đế làm nũng.
“Thôi được rồi!” Quái Ảnh Nữ Đế bất đắc dĩ gật đầu.
“Tốt!” Lạc Nam vỗ tay:
“Cứ quyết định như vậy, ta sẽ giao truyền thừa cho các nàng, khi nào bắt đầu nhớ gọi Đạm Đài Uyển và Ỷ Vân đến!”
Nói xong, Sinh Mệnh Huyền Thủy, Thiên Mệnh Huyền Mộc cùng Thánh Mệnh Quang Minh triển khai, nhanh chóng bao trùm lấy 33 vị Thánh Nữ.
Thoáng chốc, các nàng chỉ cảm thấy toàn thân dễ chịu, vô số vết thương trên người nhanh chóng khép lại, chiến ý tràn đầy.
“Huấn luyện kết thúc rồi sao?” Trong lúc 33 vị Thánh Nữ chưa hiểu ra sao, Lạc Nam đã biến mất dạng.
Quái Ảnh Nữ Đế thấy vậy cười lạnh một tiếng:
“Đúng là kẻ đa tình, vẫn không chịu nổi nhìn những nữ nhân này bị thương!”
“Khanh khách, phu quân vốn nổi tiếng thương hoa tiếc ngọc mà!”
Lệ Huân che miệng mỉm cười, trong mắt tràn đầy nhu tình mật ý.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro