Con đường bá chủ - Quyển 7

Phần 99

2022-03-24 15:39:00

Phần 99
Mục tiêu ban đầu khi tụ họp ở nơi này chính là vì săn bắt Phá Đỉnh Đội.

Hiện tại Phá Đỉnh Đội bị Kiệt Thanh cùng Linh Trần phá sạch chướng ngại vật, chẳng khác nào một bầy mồi ngon đang nằm trước mặt.

Ngộ Pháp dùng Như Lai Thần Chưởng đẩy lùi Hỏa Thần Tướng, sau đó cũng hóa thân thành Kim Quang xông vào đám đông.

Cơ Nhã và Cơ Băng vốn đang chiến cực hăng với Viêm Miên Châu và Phượng Cửu Huyền, bốn nữ nhân đột nhiên chuyển đổi công kích về Phá Đỉnh Đội, Băng và Hỏa đầy trời gào thét dữ dội.

Viên Hồng Ma một gậy đập bay Ngạo Lôi Tháp, chân đạp Thân Pháp hóa thành bóng đen lao vào chiến trường, trạng thái Ma Tâm khiến hắn biết săn Phá Đỉnh Đội dễ dàng hơn dây dưa cùng Tử Yên cũng như Kiều Tố Tố.

Hầu như không chút chần chờ, các phương chiến trường cấp tốc dừng chiến, sau đó chuyển mục tiêu sang Phá Đỉnh Đội, hung hăng lao đến.

Mà Phá Đỉnh Đội cũng biết tất cả kế hoạch và suy tính cũng mình đã bị phá vỡ, đến lúc này chỉ còn cách liều mạng.

Đôi bên tả xung hữu đột, các loại thủ đoạn công kích mạnh mẽ, các loại Đế Kỹ đầy trời đánh ra.

Ngoài săn bắt con mồi Phá Đỉnh Đội, các yêu nghiệt cũng đang dè chừng và ngăn cản lấy nhau, không để đối thủ săn mồi nhiều hơn mình.

Cục diện vô cùng hỗn loạn và rối rắm…

“Khốn nạn, ngươi mau cút!” Ma Long Ngũ gầm lên đầy giận dữ.

Tinh Không Long Mã sở hữu Cự Hoàng Lực Thể trở nên trâu bò vô cùng, dù hắn đã thi triển Ma Long Chân Thân cũng bị nó hung hăng quấn lấy, mãi đến hiện tại cũng chưa thể thoát ra.

Tinh Không Long Mã đâu quan tâm đến Điểm Sinh Mệnh?

Nó đang hăng máu, muốn bằng vào sức mình tiêu diệt một Đế Tử của Ma Long Tộc.

Phải biết Ma Long Tộc là tồn tại hàng đầu bên trong Long Tộc, một khi đánh bại Ma Long Ngũ, càng chứng minh sự thần tuấn của Tinh Không Long Mã như nó.

NGAO!

Ngửa đầu gầm thét, Khiển Lực cuồn cuộn trấn áp xuống thân rồng của Ma Long Ngũ, Tinh Không Long Mã chuyển hóa thuộc tính thành Hỏa Diễm, thiêu cháy trường không, bùng nổ lao về Ma Long Ngũ.

“Khốn nạn, ta cùng ngươi liều!” Ma Long Ngũ phẫn nộ đến cực điểm, hiển hóa bản thể Ma Long khổng lồ của mình, giương nanh múa vuốt cùng Tinh Không Long Mã kịch đấu.

ẦM ẦM ẦM ẦM!

Trong lúc một ngựa một rồng điên cuồng va chạm, ánh mắt Ma Long Ngũ hiện lên vẻ đắc chí.

Bởi vì hắn đã mơ hồ nhìn thấy, một bóng đen vô thanh vô tức, vô hình vô ảnh âm thầm tiếp cận Tinh Không Long Mã từ phía sau.

Dạ U của Tru Tiên Điện.

Cục diện càng hỗn loạn, sát thủ càng có lợi thế hành động…

ROẸT…

Một lưỡi Đao đen kịch sắt bén ẩn chứa Độc Đế Lực chậm rãi từ không gian vươn ra, nhẹ nhàng và thanh thoát, nhắm ngay yếu điểm của Tinh Không Long Mã đâm thẳng đến.

VÈO VÈO VÈO…

Nhưng cũng trong khoảnh khắc đó, ba nhánh Phi Tiêu như đóa hoa kiều diễm lại từ một hướng khác bất chợt phóng ra.

KENG!

Một nhánh Phi Tiêu bắn thẳng vào Lưỡi Đao kịch độc, ngăn cản thế tiến của nó, lực đạo mạnh đến mức khiến kẻ cầm Đao tê dại cả cánh tay.

Một nhánh khác xuyên qua không gian vô cùng quỷ dị, nhắm ngay thân thể tên sát thủ đang ẩn nấp.

Nhánh cuối cùng cắm thẳng vào cơ thể khổng lồ của Ma Long Ngũ.

Như mây trôi nước chảy, không để lại bất kỳ động tĩnh nào, quá nhanh và bí hiểm.

“AAAAA”

Ma Long Ngũ gầm lên đầy đau đớn, chỉ cảm thấy Ma Long Vảy của mình bị thứ gì đó xuyên thấu mà qua, ở bên trong cơ thể không ngừng tàn phá.

Hắn vận chuyển Ma Long Lực muốn ép vật kia ra ngoài, nhưng nó đột nhiên nổ tung khiến lục phủ ngũ tạng của hắn gần như nát bấy.

“NGAO?” Tinh Không Long Mã sắc mặt ngơ ngác, không hiểu chuyện gì vừa mới diễn ra.

Mọi thứ nói thì chậm, thực chất qua chưa đầy một hơi thở, nó còn chưa biết gì cả.

Bất quá nhìn thấy Ma Long Ngũ trọng thương, rõ ràng là trời cũng giúp nó.

Mang theo vó ngựa hủy diệt, Tinh Không Long Mã bá đạo nghiền đến.

Ma Long Ngũ miệng phun máu tươi, thân rồng uốn lượn bỏ chạy, trong lòng mắng chửi mười tám đời tổ tông Dạ U, thật sự là vô dụng.

“Kẻ nào?”

Cùng lúc đó ở bên trong không gian, Dạ U sắc mặt lạnh lẽo.

Không hổ danh là sát thủ của Tru Tiên Điện, hắn phản ứng cực nhanh, hai ngón tay kẹp lấy Phi Tiêu rút ra khỏi cơ thể.

Dạ U biến mất ngay tại chỗ.

Đôi chân di động với quỹ tích kinh người, Dạ U hành tẩu trong không gian, như u hồn lướt về vị trí mà Phi Tiêu vừa mới bắn ra.

Thân là thiên tài của Tru Tiên Điện, hắn chưa từng e ngại bất kỳ đối thủ nào trong trò chơi ám sát.

Chưa đầy một hơi thở, hắn đã tìm ra thân ảnh kẻ vừa dùng Phi Tiêu đánh lén mình.

“Chết!”

Dạ U cười gằn, lực lượng cuồn cuộn tỏa ra, Đế Độc hóa Trảo hướng về kẻ kia vồ đến.

PHỐC PHỐC…

Độc Trảo xuyên thấu mà vào, người kia hình như không nghĩ đến Dạ U sẽ phản sát nhanh như vậy, trực tiếp trúng chiêu.

“Haha!” Dạ U trong lòng cười đắc ý.

BÙM!

Nhưng ngay sau đó, người trước mặt đột nhiên nổ tung.

Dạ U trừng mắt nhìn thấy, Độc Trảo của mình đang cắm vào một khúc gỗ, nào đâu phải nhân loại?

“Thế thân khốn kiếp!” Dạ U trong lòng lạnh lẽo, thân thể lập tức như u linh lướt đi.

Ám sát thất bại, đào tẩu ngàn dặm.

Đây là tiêu chí của mọi sát thủ.

Kimono đen tuyền rộng thùng thình tung bay, chẳng biết từ bao giờ trước mặt Dạ U xuất hiện một thân ảnh.

Như đã chờ sẵn ở đó từ trước…

Biểu cảm trên mặt Dạ U cứng ngắc lại.

KENG!

Có thanh âm rút kiếm, một lưỡi Nguyệt Kiếm mỏng dính như trăng lưỡi liềm lại sắc bén như gương chậm rãi cắt ngang.

Theo bản năng, Dạ U nâng Độc Đao trong tay đón đỡ.

XOẸT…

Trong ánh mắt trừng trừng của hắn, Độc Đao đứt thành hai mảnh.

Ánh lửa bùng lên sau cuộc ma sát, y phục trên thân Dạ U rách nát, lộ ra một kiện Bảo Giáp Đế Cấp mặc ở bên trong, ở tại vị trí lồng ngực Bảo Giáp đã có một nhát chém sắc lẹm.

Dạ U rùng mình, nếu không ngờ Bảo Giáp này hộ thân có lẽ hắn đã chết rồi.

Sát thủ vốn không hề nói nhiều, Dạ U trong lòng quát lạnh: “Bí Thuật – Thất Ảnh Phân Thân!”

Dạ U bỏ chạy, thân thể hắn bất chợt tách ra thành bảy người chạy theo bảy hướng khác nhau.

Là Đế Tử tinh thông ám sát của Tru Tiên Điện, thủ đoạn quỷ dị của Dạ U vô cùng phong phú.

Bên trong Thất Ảnh Phân Thân chỉ có một người là thật, bảy người giống y như đúc từ động tác cho đến hành động theo bản thể, lại đào tẩu với tốc độ khủng bố theo bảy hướng khác biệt, làm sao có thể tìm ra?

“Haha, còn lâu mới bắt được ta…” Dạ U trong lòng khoái trá, mặc dù thủ đoạn của người kia cũng rất cường đại, nhưng muốn ngăn cản hắn đào tẩu còn kém xa lắm.

Nhưng mà rất nhanh, Dạ U lại cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Bảy phân thân đồng loạt nhìn xuống dưới chân mình, nhìn thấy bảy cái bóng…

Vấn đề chính là, hắn đang chạy trốn trong bóng tối, nơi không có ánh mặt trời, vậy cái bóng ở đâu ra?

Hắn chứng kiến bảy cái bị bóng kéo dài một cái vô cùng quỷ dị như sợi dây vậy.

Nhìn theo phương hướng, Dạ U hãi hùng khiếp vía…

Chỉ thấy bảy cái bóng của hắn nối liền với cái bóng của người mặc kimono từ đằng xa kia.

Mặc kệ hắn đã chạy xa đến đâu, cái bóng của hắn vẫn cùng cái bóng của đối phương dính chặt vào nhau, vô cùng tà môn.

Người kia đứng im tại chỗ, đôi mắt thâm thúy sau lớp mặt nạ lẳng lặng nhìn hắn.

Một cảm giác lạnh cả sống lưng lan tỏa cõi lòng, Dạ U chưa từng gặp cảnh tượng kỳ quái như vậy, hắn hung hăng cầm Đao trảm xuống, ý đồ cắt đứt cái bóng.

Đáng tiếc, cái bóng bên dưới cũng làm theo động tác y hệt như hắn, đâu có gì bất thường, cũng chẳng thể chạm vào nó.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Dạ U cắn răng cất tiếng hỏi.

Đáp lại Dạ U là sự im lặng đến đáng sợ…

Dạ U hít sâu một hơi, Thất Ảnh Phân Thân tiếp tục bỏ chạy, mặc kệ kẻ quỷ dị sau lưng mình.

Nhưng mà đúng lúc này, người mặc áo kimono bỗng nhiên lấy ra bảy đóa Phi Tiêu sắt lẽm.

Hướng về bảy nhánh bóng dưới chân mình ném vào.

Phi Tiêu chui vào cái bóng, tan biến mất dạng.

Một lần nữa xuất hiện, chúng nó đã từ bảy cái bóng dưới chân Dạ U lao lên, cắm thẳng vào thân thể hắn.

PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC…

Sáu cổ phân thân không thể phản ứng bị Phi Tiêu phá diệt, bản thể duy nhất của Dạ U lộ ra, cầm Đao chém bay Phi Tiêu, mồ hôi lạnh từng trận:

“Rốt cuộc là thủ đoạn gì?”

Người mặc kimono không đáp lời, lúc này lại cầm Nguyệt Kiếm hung hăng trảm vào cái bóng dưới chân.

XOẸT.

Từ dưới cái bóng của Dạ U, một đường Kiếm khí hung mãnh dữ dội lao vọt lên, nhắm thẳng ngay đầu hắn.

Dạ U cả kinh, kẻ kia có thể khiến công kích xuyên qua cái bóng nối liền giữa hai người mà nhắm vào hắn?

Điều này nói rõ, dù hắn chạy đến bất kỳ đâu cũng nằm trong phạm vi kiểm soát, đối phương có thể tùy thời tùy lúc lấy mạng hắn.

Mặc dù sợ hãi, Dạ U vẫn nâng lên Độc Đao đón đỡ ánh kiếm…

“Cái bóng, vì sao nơi này lại có bóng…” Dạ U cố gắng phân tích tìm hiểu, rốt cuộc hắn nhìn thấy chỗ bất thường.

Có ánh sáng thì mới sinh ra bóng, chính cái mặt nạ loáng bóng như ngọc thạch và thanh Nguyệt Kiếm trong suốt kia đã phát ra ánh nắng le lói trong đêm đen.

Như vậy, để phá giải thủ đoạn điều khiển cái bóng này của đối thủ… hắn chỉ còn cách phá hủy mặt nạ và thanh kiếm.

Cực kỳ quyết đoán, Dạ U không tiếp tục chạy trốn, thay vào đó là quay ngược trở về.

Một lần nữa thi triển Thất Ảnh Phân Thân, bảy người giống y như đúc xuất hiện, Độc Đao trong tay lóe lên, tiến hành tập sát.

Dạ U quyết định cận chiến, nếu chạy không được chỉ còn cách liều mạng.

Đối mặt với hành động của Dạ U, người mặc kimono rõ ràng cảm thấy hơi bối rối.

Bất quá vẫn nâng lên Nguyệt Kiếm trong tay, Kiếm khí tung hoành chém ngang, Phi Tiêu liên tục ném vào cái bóng.

Dạ U trong mắt xuất hiện vẻ oán độc, bất chấp công kích của đối thủ đánh vào thân thể mình.

Hắn không hề né tránh cũng như đón đỡ, mượn lực phòng ngự mạnh mẽ của kiện Đế Cấp Bảo Giáp trên thân, áp sát đối thủ.

KENG KENG KENG KENG…

Hàng loạt đường Kiếm và Phi Tiêu không ngừng đem Bảo Giáp hao tổn.

Mãi đến khi Bảo Giáp bị phá hủy, Dạ U cũng đã thành công tiếp cận mục tiêu.

“Chết!”

Độc Đao gào thét, Dạ U dốc hết toàn bộ lực lượng của mình điên cuồng trảm xuống.

KENG!

Nguyệt Kiếm gãy đôi, ánh mắt Dạ U đỏ ngầu như dã thú, chứng kiến Độc Đao nghiền nát Nguyệt Kiếm, rọc thẳng vào thân thể đối thủ.

RĂNG RẮC…

Mặt nạ tan vỡ, kimono xẻ ngang.

“Haha, đánh đổi một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Bảo Giáp để giết ngươi là hoàn toàn xứng đáng!” Dạ U cười lạnh.

BÙM!

Theo một tiếng nổ tung, nụ cười trên mặt Dạ U cứng ngắc lại.

PHỐC!

Máu tươi cuồng phún, Nguyệt Kiếm từ phía sau lưng đã xuyên thủng trái tim hắn.

Mà ở trước mặt Dạ U, kẻ vừa bị hắn tiêu diệt lại biến thành một khúc gỗ mục nát rơi xuống.

Độc Đao còn cắm bên trong thân gỗ.

“Làm sao… có thể…” Dạ U cố gắng quay đầu về phía sau, hai mắt trợn tròn lên đầy khó hiểu.

Rõ ràng, rõ ràng hắn đã giết đối thủ, rõ ràng thứ hắn đâm vào là một nhân loại có khí tức sinh mệnh rõ ràng.

Vì sao? Thủ đoạn gì có thể qua mắt được trực giác của một sát thủ nhạy bén như hắn?

Trước khi chết, một chút kiến thức bất chợt lóe lên trong đầu Dạ U.

Tương truyền, có một chức nghiệp còn thần bí, quỷ dị vượt qua sát thủ thông thường…

Gọi là Nhẫn Giả…

Nhẫn Giả tinh thông các loại Nhẫn Thuật, có khả năng biến ảo khôn lường, đánh lừa cảm giác, qua mặt hầu hết mọi thủ đoạn quan sát.

Dù là ở vũ trụ mênh mông này, số người tu luyện theo hướng Nhẫn Giả cũng đếm được trên đầu ngón tay.

“Không ngờ, Dạ U ta lại chết vào tay một Nhẫn Giả!” Cười thê lương, thi thể Dạ U trở nên lạnh lẽo.

Hắn ẩn nấp từ đầu đến cuối, vốn định trợ giúp Ma Long Ngũ giết chết Tinh Không Long Mã sau đó lại tìm mục tiêu khác thu gặt Điểm Sinh Mệnh.

Không ngờ chưa kịp thể hiện bao nhiêu đã ảm đạm ngã xuống…

Ánh kiếm lóe lên, người mặc kimono lột xuống Nhẫn Trữ Vật trong tay Dạ U.

BÙM!

Khói đen nổ tung, một nhánh phi tiêu rơi xuống mặt đất, thân ảnh người này đã biến mất tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 7

Số ký tự: 0