Phần 70
2022-03-24 15:39:00
Ngạo Lôi Tháp…
Kẽo kẹt…
Trong sự chờ đợi của Lạc Nam, đại môn tầng chín rốt cuộc mở ra, thân ảnh Kiều Tố Tố rốt cuộc xuất hiện.
NGAO!
Một tiếng gầm dữ dội vang lên, Lạc Nam loáng thoáng nhìn thấy hư ảnh một con Lôi Lang đang ngửa đầu thét dài sau lưng nàng, sau đó lặng lẽ tan biến.
Khí tức mạnh mẽ tràn lan, toàn bộ Ngạo Lôi Tháp rung lên như muốn thần phục, Kiều Tố Tố điềm tĩnh tự tin, trong mắt xuất hiện thêm một tia uy nghi khó tả, giữa trán có thêm một ấn kỳ hình tia sét, càng tô điểm cho vẻ đẹp của nàng trở nên huyền bí.
“Đế?”
Lạc Nam kinh dị, hắn phát hiện trên thân Kiều Tố Tố đã không còn khí tức của Tôn Lực, thay vào đó là cuồn cuộn Lôi Đế Lực như hải dương mênh mông, vô cùng cường đại.
Nàng đã chuyển tất cả Tôn Lực thành Đế Lực rồi!
Tùy thời có thể đột phá Đế Giả…
Chỉ là vì sao Đế Kiếp vẫn chưa giáng xuống?
“Tiên Ma Mộ Địa đã sớm không còn quy tắc hoàn chỉnh, hoàn cảnh nơi này không đủ để sinh ra Đế Kiếp!” Kim Nhi giải thích thắc mắc của Lạc Nam:
“Kiều Tố Tố đã đủ điều kiện thành Đế, nhưng chưa độ kiếp thì vẫn có thể tham gia Thiếu Đế Chi Chiến như bình thường!”
Lạc Nam chậm rãi gật đầu, rất nhiều Đế Tử, Đế Nữ đã sở hữu Đế Lực hoàn chỉnh, bọn hắn cũng chưa thành Đế đấy thôi.
Trường hợp của Kiều Tố Tố không quá khác biệt…
“Nàng cảm thấy thế nào?” Hắn tiến đến nắm lấy tay nàng cười hỏi.
Kiều Tố Tố nhìn lấy hắn nhoẻn miệng cười nói: “Chỉ muốn chiến một trận xem thử thực lực đạt đến mức nào!”
Truyền thừa hoàn chỉnh của một Thiên Đế Cấp Thế Lực thời Thượng Cổ, không cần nói cũng biết vô cùng kinh khủng.
Bất quá Ngạo Lôi Đế Tông đã bị diệt chứng tỏ truyền thừa của bọn hắn còn chưa phải vô địch, không đến mức để hai người mức vui mừng đắc chí.
“Ta tiếp nhận truyền thừa bao lâu?” Kiều Tố Tố lặng lẽ nhìn hắn.
“Đúng năm ngày!” Lạc Nam đáp lời, âm thầm cảm thấy kỳ quái.
Trước đây Địa Ngọc Huyền tiếp nhận truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa mất thời gian rất dài, mặc dù nàng còn phải đích thân thông qua khảo nghiệm tốn thêm không ít thời gian, nhưng Kiều Tố Tố vừa nhận truyền thừa, vừa luyện hóa Dị Lôi…
Theo lý mà nói không thể nhanh như vậy mới đúng…
Thậm chí, Lạc Nam vì sợ chậm trễ quá lâu nên đã cử Tinh Không Long Mã chạy đi thu gặt Điểm Sinh Mệnh thay mình một phen, tránh để bị những tên cường đại kéo dài thứ hạng quá xa.
Với thực lực hiện tại của Tiểu Tinh, chỉ cần không gặp nhân vật yêu nghiệt thật thụ, nó vẫn có thể tung hoành ngang dọc.
Cấp bậc thiên tài như Lôi Long Đế Tử trở xuống chiếm đa số, bọn hắn chính là con mồi béo bở của Tiểu Tinh.
“Năm ngày là đúng…” Kiều Tố Tố than thở, lật nhẹ bàn tay.
Lạc Nam lập tức nhìn thấy nàng lấy ra một cái Tiểu Gia Tốc Tụ Linh Trận, cùng loại với thứ hắn cho Tiểu Tiểu.
“Đây là của Ngạo Lôi Thiên Đế lưu lại cho truyền nhân của mình!” Kiều Tố Tố cười nói, đem Tiểu Gia Tốc Tụ Linh Trận đeo vào cổ.
“Thì ra là vậy, chẳng trách chỉ mất có năm ngày…” Lạc Nam bừng tỉnh, không hổ là Thế Lực Thượng Cổ, những thứ như Tiểu Gia Tốc Tụ Linh Trận cũng chẳng hiếm lạ.
Kiều Tố Tố nhìn hắn đề nghị nói:
“Đã chậm trễ thời gian của ngươi, chúng ta cần nhanh chóng thu gặt Điểm Sinh Mệnh bù lại!”
“Không vội…” Lạc Nam cười tà, chăm chú nhìn lấy nàng.
Kiều Tố Tố bị ánh mắt nóng rực của hắn làm cho gò má đỏ lên, quay mặt sang nơi khác.
“Đã chậm trễ thời gian…” Nàng lí nhí nói.
“Khà khà!” Lạc Nam cười xấu xa: “Ta có Gia Tốc Trận gấp 100 lần bên ngoài, nàng sợ cái gì?”
Dù ở trong đó chơi đến quên cả trời đất một năm, bên ngoài cũng chỉ mất hơn ba ngày mà thôi…
Huống hồ hắn còn chưa cầm thú đến mức tốn nhiều thời gian như vậy…
Kiều Tố Tố cắn cắn môi, lại hơi lo lắng nói: “Bị nhìn trộm thì sao?”
Lạc Nam ôm lấy vòng eo không xương của nàng, mỉm cười nhìn lên hư không lên tiếng:
“Tiểu tử và ái thê có chút chuyện tâm sự, hy vọng các vị tiền bối cho chút không gian riêng!”
Nói xong, trong ánh mắt xấu hổ muốn chết của Kiều Tố Tố, ôm lấy nàng tiến vào Linh Giới Châu.
Hai người vừa biến mất, hư ảnh Châu Nhi đã hiện ra canh giữ.
Chỉ cần có người dò xét, nàng sẽ lập tức phát hiện báo cáo cho chủ nhân.
“Tiểu tử này…”
Trên một cái bàn đá tiềm hành trên đỉnh Tiên Ma Mộ Địa, một nam tử trung niên diện mạo bình phàm dở khóc dở cười, xém chút nữa bị lời nói của Lạc Nam khiến ngụm trà trong miệng phun ra.
Thiếu Đế Chi Chiến khốc liệt, tiểu tử này còn có thời gian cùng nữ nhân ân ái… thật là hết nói nổi.
Bất quá đây quả thật là quyền tự do cá nhân, hắn cũng không rảnh xen vào.
Về phần nhìn trộm, tiểu tử thối kia thật đúng là lo xa…
Tiên Ma Mộ Địa còn không ít tồn tại cần trông coi, đâu rảnh tập trung lực chú ý vào một mình tên tiểu tử hắn?
Ngũ Hành Tiểu Thế Giới mặc dù không tồi, nhưng cũng chẳng phải vật hiếm lạ trong mắt Cổ Việt Tộc.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/
“Nơi này là…”
Lần đầu tiên vào Linh Giới Châu, không hề ngoại lệ… Kiều Tố Tố lập tức bị choáng ngợp.
Lạc Nam kéo lấy tay nàng, không vội vàng hành sự, trái lại mang theo mỹ nữ tham quan một vòng Linh Giới Châu.
Tiến đến Linh Dược Điền thăm tỷ muội Mộc Linh Nhi…
Hắn kinh ngạc phát hiện, tu vi của Mộc Ái My và cả Mộc Linh Nhi đều gia tăng đáng kể…
Mộc Ái My đã là Bán Đế, còn Mộc Linh Nhi cũng đột phá Tôn Giả.
Hiển nhiên, được bồi dưỡng và chăm sóc các loại nguyên liệu cũng như thực vật cấp cao đối với Mộc Linh Tộc chính là một phương thức tu luyện.
Chưa kể trong Linh Giới Châu tiên khí dồi giàu đến cực điểm, chỉ cần hít thở hàng ngày cũng có thể tăng tiến tu vi rồi.
Quan trọng nhất, Cửu Diệp Liên Hoa lại sinh ra thêm một cánh.
Đây là điều khiến Lạc Nam vui mừng, khen hai tỷ muội không dứt miệng.
“Các nàng cần gì cứ nói với ta! Tuyệt đối đừng khách khí!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Mộc Ái My lắc đầu, thanh nhã vuốt tóc: “Có thể tiếp xúc với Nhân Sâm Tỷ Năm, Cửu Diệp Liên Hoa và Bất Tử Thụ đã là ân huệ lớn nhất mà công tử dành cho chúng ta!”
Cả đời nàng cũng không tưởng tượng được sẽ có một ngày mình được vinh hạnh chăm sóc, bồi dưỡng những kỳ vật của thiên địa như vậy.
“Muội có nguyện vọng!” Mộc Linh Nhi bất chợt giơ cao tay.
Lạc Nam mỉm cười nhìn nàng.
Mộc Linh Nhu tròng mắt đảo quanh, lớn tiếng nói: “Ca ca cưới tỷ tỷ của muội!”
“Nha đầu nói bậy!” Mộc Ái My lập tức nhảy dựng lên, vội vàng kéo lấy lỗ tai của Mộc Linh Nhi khiến tiểu cô nương la oai oái.
Sắc mặt đỏ hồng, Mộc Ái My ái ngại nhìn lấy Lạc Nam cùng Kiều Tố Tố:
“Hai vị đừng có nghe nha đầu này ăn nói lung tung!”
Lạc Nam dở khóc dở cười nhìn lấy Mộc Linh Nhu, bất quá hắn cũng hết sức nghiêm túc nhìn lên Mộc Ái My nói:
“Ta đã hứa với mẫu thân hai nàng sẽ chăm sóc các nàng cả đời…”
Mộc Ái My toàn thân chấn động, ngay cả Mộc Linh Nhi ở bên cạnh cũng tròn xoe mắt, gò má chậm rãi dâng lên hai áng mây hồng, nhịp tim đập lên thình thịch.
“Không quấy rầy các nàng tiếp tục công việc!” Lạc Nam cười cười, ôm lấy Kiều Tố Tố rời khỏi Linh Dược Điền.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/
“Mỗi Cung Điện tượng trưng cho một nữ nhân?” Kiều Tố Tố khoanh tay trước ngực, đồng tử liếc xéo hắn.
Hai người đang đứng trên Cung Đình Thụ, ngắm nhìn toàn bộ quang cảnh hùng vĩ bên trong Linh Giới Châu.
“Không sai, nàng cũng chọn một cung đi!” Lạc Nam tự hào nói.
Hắn chưa từng e ngại giới thiệu mình có nhiều nữ nhân, trái lại luôn kiêu hãnh vì bất kỳ ai trong số các nàng.
Kiều Tố Tố vốn định u oán trách móc vài câu, lại bắt gặp vẻ tự hào và kiêu hãnh bên trong đôi mắt hắn.
Trái tim nàng run lên, nhận ra mình cũng muốn trở thành một phần trong sự tự hào của nam nhân này.
“Ta chọn nó…” Kiều Tố Tố chỉ tay vào một Cung Điện nằm cạnh Tu Hoa Cung của Vân Tu Hoa.
“Tố Tố Cung nhé?” Lạc Nam hỏi ý nàng.
Kiều Tố Tố ngoan ngoãn gật đầu, tiếp nhận Lệnh Bài Truyền Tống vào trong cung điện.
Lạc Nam mang theo nàng tiến vào bên trong quan sát…
So với sự đơn giản mộc mạc ở Làng Nhất Thế, Cung Đình Thụ lại hoàn toàn trái ngược.
Xa hoa, khang trang… đó là những mỹ từ có thể miêu tả bất kỳ một Cung Điện nào.
Bầu không khí có chút trầm lắng, Kiều Tố Tố yên lặng nhìn lấy Lạc Nam.
Không do dự nữa, hắn cúi xuống bế lấy nàng theo kiểu công chúa, tiến đến giường nệm…
Chỉ vài bước chân của nam nhân, đối với Kiều Tố Tố như cả một thế kỷ.
Nhịp tim nàng đập lên dữ dội, hô hấp dồn dập, bầu sữa phập phồng, từng làn hương thơm thở nhẹ lên cổ nam nhân.
Nàng cảm giác được hắn ôn nhu đặt mình lên nệm, nàng cảm giác được thân thể nam tính mạnh mẽ đã áp lên người mình… mơ mơ màng màng.
“Ưm…”
Mọi thứ trở nên yên tĩnh, tất cả hồi hộp như biến mất khi môi hai người chạm nhau.
Lạc Nam đã cúi đầu khóa lấy bờ môi màu tím gợi cảm của nàng…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro