Phần 162
2022-03-24 15:39:00
“Ồ?” Hắc Trư lại lần nữa tò mò.
Chiến lực của Hầu Ca vô cùng kinh khủng, người nào đủ tư cách có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú ở Thiếu Đế Chi Chiến?
Chẳng lẽ là Quỷ Đỏ?
Có khả năng a, dù sao Quỷ Đỏ cũng lấy danh nghĩa Đế Tử của Chiến Mệnh Cung xuất hiện, mà Chiến Mệnh Cung là thế lực vô cùng thần bí từ trước đến nay, năm đó Hầu Ca cũng có giao lưu qua lại vài lần, tò mò về Đế Tử của Chiến Mệnh Cung cũng là điều hợp lý.
“Bất quá… nếu để Hầu Ca biết ngay cả Quỷ Đỏ cũng phải về nhì, không biết sẽ có cảm tưởng gì…” Hắc Trư trong lòng hài hước, ra vẻ thần thần bí bí đáp:
“Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này có thể nói là đặc sắc tuyệt luân, ngươi chắc chắn không lường trước được quán quân sẽ là ai…”
“Ồ…” Tôn Hầu Tử sắc mặt hứng thú, bỗng nhiên cầm Như Ý Kim Cô Bổng hướng đầu Hắc Trư đập xuống.
Lần này có cả mấy loại Vực theo cùng, trực tiếp đem heo mập toàn thân định trụ.
PHỐC!
Hắc Trư chỉ cảm thấy đầu nổ đom đóm, có vô số ngôi sao nhỏ xoay tròn trên đỉnh đầu, u lên một cục to tướng.
“Heo mập chết bầm, dám úp úp mở mở trước mặt lão Tôn? Lâu ngày không ăn gậy khiến ngươi ngứa da?” Tôn Hầu Tử cười lạnh nói.
Hắc Trư trong lòng thầm mắng một tiếng khỉ đột, ngoài mặt cười hề hề làm lành:
“Hầu Ca đừng nóng, chuyện như thế này phải xem từ đầu đến cuối mới thú vị, biết trước kết quả không hay…”
“Tiểu đệ có Lưu Ảnh Ngọc thu lại toàn bộ quá trình vòng cuối của Thiếu Đế Chi Chiến, để lát nữa cho Hầu Ca xem!”
“Vậy còn nghe được!” Tôn Hầu Tử hừ một tiếng, tiếp tục quan sát quá trình Thải Quỳnh Dao độ kiếp.
Hắc Trư cũng đưa mắt nhìn lên thiên không, thầm nghĩ từ bao giờ Vạn Yêu Thánh Địa đào ra được huyết mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà thuần túy đến như vậy…
Bất quá, nếu có người để ý ánh mắt của Hắc Trư lúc này, sẽ phát hiện khi nó nhìn về Thải Quỳnh Dao đơn thuần chỉ là ánh mắt tán thưởng mà trưởng bối dành cho hậu bối, hoàn toàn không có vẻ đê tiện vô liêm sĩ như lúc bình thường.
Mặc dù con heo này háo sắc, nhưng nó là một người cực kỳ có nguyên tắc…
Thải Quỳnh Dao là đệ tử của Cửu tỷ, đồng nghĩa với là hậu bối của nó mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Đế Kiếp giữa thiên không chậm rãi tiêu tán.
Thải Quỳnh Dao toàn thân tràn ngập sức mạnh, tu vi dừng bước trước ngưỡng Đại Yêu Đế.
Mặc dù người thành công đột phá đại cảnh giới chính là nàng nhưng trong đôi mắt đẹp của Thải Quỳnh Dao vẫn còn hiện lên cảm giác khó tin.
Hiển nhiên, ngay cả chính nàng cũng không ngờ đến một giọt Huyết Mạch lại có thể khiến bản thân mình tiến bộ nghiêng trời lệch đất đến như vậy.
Từ Yêu Tôn trở thành Đại Yêu Đế, từ Thất Thải Thôn Thiên Xà trở thành Cửu Thải Thôn Thiên Xà, thức tỉnh cả Công Pháp tối cao trong bộ tộc, lĩnh ngộ Thần Thông độc hữu của tổ tiên.
Tiềm lực gia tăng, thiên phú gia tăng, tu vi gia tăng, chiến lực gia tăng.
Điều này đối với bất kỳ Thần Thú nào mà nói cũng là sự lột xác khủng bố.
Nghĩ đến tất cả những điều này là do một nam nhân mang đến cho mình, trong lòng Thải Quỳnh Dao hiện lên cảm giác là lạ, hình bóng của hắn xuất hiện trong tâm trí, môi hồng lẩm bẩm:
“Ta tiến bộ nhanh như vậy, chắc có thể đuổi kịp bước chân ngươi…”
“Haha, chúc mừng tiểu công chúa Vạn Yêu Thánh Địa, thực lực đại tăng, càng thêm xinh đẹp…” Các Trưởng Lão tiến đến vây quanh, từng khuôn mặt tràn đầy tự hào và kinh hỉ.
“Tất cả là nhờ Huyết Mạch mà Lạc công tử ban tặng, Quỳnh Dao chỉ may mắn mà thôi!” Thải Quỳnh Dao nhoẻn miệng cười rạng rỡ.
“Haha, Huyết Mạch là một chuyện, có thành công tiếp nhận Huyết Mạch hay không lại là chuyện khác…” Tôn Hầu Tử nghiêm trang bước đến, động viên nói:
“Quỳnh Dao ngươi không cần khiêm tốn mà phủ nhận nỗ lực của mình!”
“Hầu thúc thúc!” Thải Quỳnh Dao cong môi nhìn lấy Tôn Hầu Tử, nói:
“Quỳnh Dao so với thúc thúc còn kém xa lắm, cần các vị trưởng bối dạy bảo nhiều hơn!”
“Trẻ nhỏ dễ dạy!” Đám lão già khoái chí gật gù.
“Hắc hắc, hôm nay là ngày vui của chúng ta, mau tổ chức đại yến, Trư gia đã mấy ngày không ăn gì!” Hắc Trư cười tủm tỉm nhìn sang Tôn Hầu Tử, thèm nhỏ dãi nói:
“Hầu Ca, chỗ của ngươi còn Bàn Đào Quả không?”
“Vị này là…” Thải Quỳnh Dao ánh mắt cổ quái nhìn lấy Hắc Trư, nàng chưa từng thấy Yêu Thú nào xấu đến như vậy, lại còn cái quần lót màu hồng phấn kia thật sự không tạo ấn tượng tốt cho nữ nhân a.
“Đừng để ý đến hắn!” Tôn Hầu Tử không thèm đếm xỉa Hắc Trư nói.
Vì phần lớn thời gian trước đây của Hắc Trư đều ở trạng thái ngủ say nên không có tìm đến Vạn Yêu Thánh Địa, số lần ít ỏi tiến đến đều bị Cửu Tỷ ngăn cách không để đồ nhi của mình tiếp xúc với con heo hư hỏng này.
Cho nên Thải Quỳnh Dao không hề nhận biết Hắc Trư, nhưng Hắc Trư lại có thể nhận biết nàng.
“Hầu Ca, mặt mũi của Trư gia đều bị ngươi làm mất hết!” Hắc Trư bất mãn, nhìn sang Thải Quỳnh Dao tự tin giới thiệu:
“Ta là tiểu đệ của Cửu tỷ và Hầu Ca, tiểu nữ ngươi có thể gọi Trư Gia thúc thúc!”
Thải Quỳnh Dao âm thầm giật mình, bất quá nhìn sang Thánh Chủ và các vị trưởng lão không hề phủ nhận lời của Hắc Trư, nàng đành đè nén cảm giác nghi hoặc trong lòng, hướng về Hắc Trư khách khí gật gật đầu:
“Thúc thúc tốt!”
Nhưng mà ngay lúc này, Thải Quỳnh Dao đột nhiên nhớ lại một chuyện… đó là lúc nàng và Lạc Nam chạm mặt lần đầu tiên.
Ngày đó, nàng nghe theo lệnh của sư phụ đến Thiên Địa Hội mua lấy pho tượng đất có hình con Mèo, đáng tiếc đã bị Lạc Nam nhanh tay mua trước.
Thải Quỳnh Dao lấy danh nghĩa được một vị tiền bối nhờ vả, muốn dùng giá cả đắt gấp mấy lần để mua lại pho tượng con Mèo nhưng bị Lạc Nam từ chối, hắn còn hỏi nàng một câu hết sức kỳ quái:
“Tiền bối của các ngươi có phải là một con Heo?”
Thải Quỳnh Dao lập tức liền nổi giận, bởi vì người nhờ nàng mua pho tượng chính là sư phụ của mình, sư phụ vốn là Thần Thú Cửu Đầu Xà, một tuyệt đại giai nhân khiến cả nàng cũng phải ngưỡng mộ, Lạc Nam lại dám liên tưởng đến heo?
Nhưng giờ khắc này, khi chứng kiến Hắc Trư xưng đệ gọi huynh với Hầu thúc thúc, còn thừa nhận là tiểu đệ của sư phụ mình, Thải Quỳnh Dao đã hiểu vì sao lúc đó Lạc Nam hỏi một câu như vậy.
“Xem ra Lạc công tử cũng từng đụng độ vị Trư thúc thúc này, và Trư thúc thúc cũng muốn tìm kiếm pho tượng…” Thải Quỳnh Dao trong lòng dâng lên cảm giác tò mò:
“Vì sao Hầu thúc thúc, Trư thúc thúc và cả sư phụ đều muốn tìm những pho tượng? Chúng có liên quan gì sao?”
“Được rồi, Quỳnh Dao thành công đăng Đế, quả thật là chuyện đáng mừng…” Tôn Hầu Tử cũng là nhân vật ham chơi, vội vàng phân phó nói:
“Lập tức thiết yến toàn Thánh Địa, chúng yêu say sưa ba ngày ba đêm!”
“Tuân mệnh!” Chúng trưởng lão vui vẻ lĩnh mệnh, nhanh chóng chia nhau hành động.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro