Phần 190
2021-11-24 20:39:00
“Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật!”
Độc Cô Ngạo Tuyết ngửa đầu quát lên một tiếng.
Vẫn là tám phần Kiếm được rút ra… nhưng ở khoảnh khắc này, khi đường Kiếm của nàng xuyên thấu hư không, thì ở sau lưng… Tàn Kiếm Ma Hồn như lưu tinh lao vọt theo, hòa nhập cùng nhát chém.
Uy lực tăng vọt lên gấp mấy lần, khó thể nào đong đếm…
KENG!
Một kiếm này, ẩn chứa sức mạnh không gì cản nổi, như có thể cắt rời vạn cổ, thời gian và không gian đều ngưng đọng lại.
Trong tầm mắt của Lạc Nam, chỉ còn ánh kiếm ngập trời che đậy tất cả…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-6/
Hồi lâu sau, tinh không một lần nữa trở nên tĩnh lặng, vô số vết cắt lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy khép lại.
Độc Cô Ngạo Tuyết đứng ở nơi đó, hai cánh tay run rẩy… Trúc Kiếm lơ lửng ở trước mặt nàng, sắc mặt trắng bệch.
Tu vi của nàng, dừng bước ở Đế Giả, nhưng lại cách Đại Đế không xa…
Hiển nhiên, nàng thông qua Đế Kiếp…
Giải phóng toàn bộ Ma Ấn, đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới.
“Chúc mừng nàng, ta rất tự hào…” Lạc Nam đến gần, lại một bình Bất Tử Dịch Thủy đặt trước môi nàng.
Độc Cô Ngạo Tuyết đưa mắt sang nhìn hắn, bộ dáng lãnh tĩnh hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại kinh hỉ, vui sướng và nhu tình…
Lạc Nam giang rộng tay… mỉm cười.
Nàng như chim nhỏ sà vào lòng hắn, thân thể mềm mại dán chặt vào người Lạc Nam, môi hồng nhợt nhạt hôn lên cổ hắn, không ngừng thủ thỉ:
“Tiểu Nam… Tiểu Nam… tất cả là nhờ có chàng, thiếp yêu chàng chết mất… yêu chết mất…”
Không có hắn, nàng đừng mơ sống sót khi vội vàng giải phóng Ma Ấn như vậy…
Nàng biết, Lạc Nam đã tiêu hao rất nhiều cho sự ích kỷ của mình.
Chỉ riêng lượng Tẩy Hồn Thủy, con số đủ để bồi dưỡng nên một đám Hồn Tôn mạnh mẽ, càng chưa nói tiêu hao gần sạch Bất Tử Dược Thủy mà hắn phòng thân.
“Đáp ứng ta… áp chế tu vi, không để Thương Lan và chúng nữ biết chuyện!” Lạc Nam ôm nàng, cực kỳ nghiêm túc.
Nếu để Âu Dương Thương Lan và Đình Manh Manh biết được chuyện này, các nàng không liều mạng giải phong Ma Ấn mới là chuyện lạ.
Lạc Nam thật sự vẫn chưa dám chắc có thể hỗ trợ các nàng như đối với Độc Cô Ngạo Tuyết.
Thứ nhất, quá trình này quá nguy hiểm, sơ sẩy một chút là vạn kiếp bất phục.
Thứ hai, không ai có thể ước tính được lực lượng trong Ma Ấn trên người của các nàng là bằng nhau, nếu của Âu Dương Thương Lan còn nhiều hơn và táo bạo hơn của Độc Cô Ngạo Tuyết, làm sao có thể khống chế?
Cuối cùng, lần này sở dĩ thành công giải khai toàn bộ Ma Ấn là nhờ Tàn Kiếm Ma Hồn là vật mà phụ thân của Độc Cô Ngạo Tuyết để lại, nó rất ngoan ngoãn nghe lời nàng, nên mới dễ dàng hơn.
Có trời mới biết trong Ma Ấn của Âu Dương Thương Lan ẩn chứa thứ gì, liệu có dễ bảo như Tàn Kiếm Ma Hồn hay không?
“Được! Thiếp đáp ứng chàng…” Độc Cô Ngạo Tuyết gật mạnh đầu.
Nàng cũng không muốn đại tỷ của mình mạo hiểm, một mình nàng tùy hứng là đủ lắm rồi.
Hơn nữa, nàng là Kiếm Tu, bình thường không tiết lộ khí tức… có thể dễ dàng ẩn giấu tu vi mà không lo bị nghi ngờ.
“Chúng ta về đi chàng, thiếp nhớ các tỷ muội!” Độc Cô Ngạo Tuyết kéo tay hắn nói.
“Về thì về, nhưng chuyện lần này nàng nghĩ ta dễ dàng bỏ qua như vậy?” Lạc Nam bĩu môi, hắn còn chưa nguôi giận.
Độc Cô Ngạo Tuyết cắn cắn cánh môi: “Thiếp chấp nhận trừng phạt!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam cười tà, trong tay đã xuất hiện một viên ngọc tròn trịa trơn bóng lớn như quả trứng gà.
“Chàng muốn làm gì?” Độc Cô Ngạo Tuyết khó hiểu.
Lạc Nam không đáp, dùng một tia Hồn Lực của mình truyền vào viên ngọc.
Sau đó nhẹ nhàng tách chân của Độc Cô Ngạo Tuyết ra.
Trong ánh mắt xấu hổ muốn chết của nàng, hắn đem viên ngọc nhét vào u cốc chật chội hồng phấn đó.
“Ưm…” Độc Cô Ngạo Tuyết nhịn không được toàn thân run lên, môi khẽ rên rỉ.
Bên trong chen chúc chật chội quá…
Lạc Nam không nói tiếng nào, ý niệm vừa động, thông qua tia linh hồn kết nối với viên ngọc.
Ngay lập tức, viên ngọc rung lên bên trong u cốc màu mỡ đó.
“Á…” Độc Cô Ngạo Tuyết giật bắn người, làn da đỏ thẳm, môi dọc rỉ nước.
“Yên tâm, nó chỉ là một viên ngọc bội thông thường!” Lạc Nam trêu tức nhìn nàng:
“Đây là trừng phạt, khi nào ta cho phép nàng mới được lấy ra!”
Độc Cô Ngạo Tuyết toàn thân run rẩy, hai mắt ngập nước thở hổn hển: “Chàng hư hỏng, muốn giết thiếp sao?”
“Như vậy nàng mới biết sợ! Có chịu hay không?” Lạc Nam hừ lạnh hỏi.
Độc Cô Ngạo Tuyết cắn chặt môi, hồi lâu mới lí nhí như muỗi kêu:
“Thiếp tùy chàng…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-6/
“Không ngờ Giáo Tử của chúng ta chạy đi làm Đế Tử của Đế Thiên Côn Lôn Giới!”
Bên ngoài tinh không, hai vị cường giả Hỉ Bi Tự liếc mắt nhìn nhau, chứng kiến sự không phục trong mắt đối phương.
Bọn hắn từ Thiên Địa Hội muốn mua toàn bộ tin tức của Lạc Nam, bao gồm xuất thân, phương hướng tu luyện, thủ đoạn hộ thân… tất tần tật các thứ.
Nhưng không ngờ Thiên Địa Hội giở thói công phu sư tử ngoạm, muốn một cái giá trên trời mà sợ rằng ngay cả Thiên Đế cũng chưa chắc trả nổi, điều này khiến hai vị cường giả Hỉ Bi Tự cả kinh.
Cuối cùng, bọn hắn chỉ có thể bất đắc dĩ thu mua tin tức gần đây của Lạc Nam…
Đối với tin tức này, Thiên Địa Hội đưa ra cái giá không quá đắt, lập tức cho hai người biết Lạc Nam đã tiến về Đế Thiên Côn Lôn tham gia tuyển chọn Thiếu Chủ.
Hai người nghe xong lập tức đuổi đến Đế Thiên Côn Lôn, đáng tiếc tất cả đã muộn… Lạc Nam thành công đăng lâm Thiếu Chủ, hơn nữa danh vọng của hắn ở mảnh Đế Thiên Giới này còn cực kỳ hiển hách, được hầu hết tu sĩ Đế Thiên Côn Lôn tin phục.
Kết cục đã chẳng thể thay đổi, hai vị cường giả cực kỳ không cam lòng.
“Đừng nói là với thực lực của hai người chúng ta, sợ rằng toàn bộ Hỉ Bi Tự cũng chưa đủ đối kháng trực diện với Côn Lôn Giới!” Nam tử La Hán diện mạo dữ tợn nói.
Vị Hồn Đế khí chất nho nhã đi cùng hắn trầm ngâm gật đầu, Hỉ Bi Tự mặc dù thuộc Tây Phương Giáo, nhưng chỉ là một cái Địa Đế Cấp Thế Lực mà thôi.
Toàn bộ Hỉ Bi Tự có năm vị cường giả thực lực tương ứng với Địa Đế tọa trấn, bao gồm cả hai người bọn hắn.
Hỉ Bi Tự xuất động hai trong số năm vị cường giả đỉnh cao để đi chiêu mộ Lạc Nam, có thể thấy xem trọng vị Giáo Tử này đến mức độ nào.
Lúc này bị Đế Thiên Côn Lôn phỏng tay trên, bọn hắn làm sao không bực bội?
Nhưng Đế Thiên Côn Lôn lại là Thiên Đế cấp thế lực, Hỉ Bi Tự trêu không nổi nha.
“Kế tiếp tính sao đây?” Nam tử La Hán trầm giọng hỏi.
“Tiến vào Côn Lôn Giới điều tra một thoáng, khi trở về còn có cái mà báo cáo!” Hồn Đế quyết định.
“Được!” Nam tử La Hắn tán thành.
Hai người thu liễm toàn bộ khí tức, tiến vào Côn Lôn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro