Phần 169
2021-11-24 20:39:00
Lẳng lặng nhìn theo bóng lưng Kiếm Nhai rời đi, Lạc Nam âm thầm lắc đầu…
Người này mặc dù có thiên phú không tồi, nhưng tầm mắt quá kém… để hắn rời khỏi Côn Lôn Giới đi một vòng bên ngoài, nếm thử sự rộng lớn của vũ trụ, lại một lần nữa đánh giá lại chính mình.
Đối với việc Kiếm Nhai từ chối theo mình, Lạc Nam cũng không quá để ý.
Từ đầu đến cuối đều là Kiếm Nhai chủ động muốn trở thành người theo hầu hắn, đối với bản thân Lạc Nam… nhân vật như Kiếm Nhai có cũng được mà không cũng chẳng sao.
Không quá để trong lòng…
Liếc nhìn sang Minh Không cùng Vô Ưu, Lạc Nam cười khẽ:
“So với mong muốn của Kiếm Nhai, nguyện vọng của hai ngươi ta lại có thể đáp ứng!”
“Đa tạ thiếu chủ!” Minh Không cùng Vô Ưu mừng rỡ cảm tạ.
“Bất quá… ta dựa vào đâu để hoàn toàn tin tưởng hai ngươi?” Lạc Nam chép miệng hỏi.
“Cái này…” Minh Không cùng Vô Ưu hai mặt nhìn nhau.
Bọn hắn biết, đổi lại là mình cũng rất khó tin tưởng hoàn toàn một người chủ động đến quy thuận.
Có trời mới biết trong lòng ngươi liệu có ôm mục đích sâu xa nào khác hay không.
Hít sâu một hơi, Minh Không chủ động bước đến bên cạnh Lạc Nam, một tia Linh Hồn trong suốt từ giữa trán nàng xuất hiện.
Kiếp Nhược, Độc Cô Ngạo Tuyết mấy nữ âm thầm giật mình, không nghĩ đến nữ nhân này quyết đoán đến như vậy.
Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, chính là trực tiếp giao quyền khống chế sinh tử của bản thân mình cho Lạc Nam.
Vô Ưu toàn thân cứng đờ, sau đó cũng cắn chặt răng nối bước, thả ra Linh Hồn Bổn Nguyên.
“Rất tốt…” Lạc Nam nhìn thật sâu Minh Không một chút, sau đó mới liếc đến Vô Ưu, mở miệng gật gù.
Không chút khách khí, hắn đem Linh Hồn Bổn Nguyên của hai người thu hồi.
“Từ ngày hôm nay, các ngươi là người của ta!” Lạc Nam phất tay nói.
Một cổ lực lượng vô hình đem Minh Không cùng Vô Ưu nâng lên.
“Nguyện trở thành cánh tay của Thiếu Chủ!” Hai người hết sức nghiêm túc, trầm giọng nói ra.
“Uống!” Lạc Nam cười cười, bỗng nhiên ném ra hai bình dịch thủy xanh mát ẩn chứa sinh mệnh lực cực kỳ kinh khủng.
“Ực…” Minh Không cùng Vô Ưu vô thức nuốt một ngụm nước miếng.
Cơ thể trọng thương của bọn hắn chỉ mới ngửi được một thoáng dung dịch đã cực kỳ thư thái, như được trị liệu trong thời gian dài.
Đây rốt cuộc là thuốc gì?
Không chút chần chờ, Vô Ưu ngửa đầu uống sạch, mà Minh Không cũng ưu nhã chậm rãi nuốt xuống từng ngụm.
Rất nhanh, thương thế tưởng chừng phải mất vài năm khôi phục của bọn hắn lấy tốc độ khủng bố khép lại, sắc mặt trắng bệch của hai người khôi phục vẻ khỏe mạnh hồng hào, bờ môi khô kiệt lấy lại huyết sắc.
“Thiếu Chủ vẫn còn thủ đoạn kinh người như vậy?” Kiếp Nhược tròn xoe mắt.
Nàng cứ tưởng Tiên Đan siêu to khổng lồ của hắn vốn đã trị thương rất tốt rồi, không ngờ còn loại dịch thủy này nữa.
Phải biết với thân phận Đế Tử và Đế Nữ của Vô Ưu với Minh Không, chắc chắn Vô Đế và Minh Đế đã cố gắng chữa trị cho bọn hắn rồi nhưng chưa hoàn toàn dứt điểm.
Vậy mà giờ đây, Lạc Nam chỉ tùy tiện ném ra hai bình dịch thủy đã làm được điều mà hai vị Địa Đế không thể làm được.
Kiếp Nhược sao không bị chấn kinh?
“Đội ơn Thiếu Chủ!”
So với Kiếp Nhược, Minh Không với Vô Ưu thân là người trong cuộc mới càng thêm kinh dị.
Bởi vì thương thế của bọn hắn sau khi uống loại nước thần kỳ kia đã khôi phục một cách hoàn toàn, dường như người bị thương ban đầu không phải là bọn hắn vậy.
Thủ đoạn của Thiếu Chủ quá mức kinh khủng.
Hai người âm thầm mừng rỡ, vừa mới đầu quân đã được chỗ tốt lớn như vậy, xem ra quyết định theo hầu Thiếu Chủ là đúng rồi.
“Có chuyện giao các ngươi đi làm…” Lạc Nam thản nhiên phân phó.
“Mời thiếu chủ nói!” Vô Ưu cùng Minh Không diện mục nghiêm nghị.
Lạc Nam ra tay trị thương cho bọn hắn đã trực tiếp giúp bọn hắn rút ngắn lại vài năm phải vất vả trị thương.
Lúc này hắn có chuyện nhờ vả, hai người chắc chắn sẽ làm tốt.
“Ta có một mảnh Tiểu Tiên Giới, hiện tại nó sắp tấn thăng thành Trung Tiên Giới, cần có người đáng tin tọa trấn bảo vệ trước sự ngấp nghé của các Tôn Cấp hành tinh khác!” Lạc Nam mở miệng nói.
Không sai, hắn muốn Vô Ưu và Minh Không tiến về Việt Long Tinh một chuyến, thay hắn trấn thủ.
Bởi vì như đã nói, Việt Long Tinh bản chất vốn đã từng là một phương Đại Tiên Giới, chẳng qua nó bị đánh vỡ nên đẳng cấp thụt lùi nghiêm trọng mà thôi.
Hiện tại khi đã nhận Lạc Nam làm chủ, theo tu vi của chủ nhân thăng tiến mạnh mẽ, Việt Long Tinh cũng từ đó được lợi và khôi phục ngày càng mạnh mẽ.
Là khôi phục mà không phải là thăng cấp…
Vì lẽ đó, đừng theo lẽ thường phán đoán tốc độ phát triển của Việt Long Tinh…
Ngày Lạc Nam thành Vương, Việt Long Tinh từ hạ giới yếu nhược khôi phục thành một cái Tiểu Tiên Giới.
Bởi vì quá trình chuyển đổi Linh Khí thành Tiên Khí trong toàn bộ một hành tinh sẽ tiêu hao rất kinh khủng, nếu Lạc Nam chưa đột phá Vương sẽ không thể nào đủ lực khiến Việt Long Tinh sinh ra biến đổi lớn đến như vậy.
Nhưng ngày hắn thành Tôn, đây là một sự biến đổi lớn với cả Việt Long Tinh và chính bản thân Lạc Nam.
Việt Long Tinh vốn đã là Tiểu Tiên Giới có nền tảng vững chắc sẽ được đà khôi phục một bước tiến dài, trở thành một phương Trung Tiên Giới, hơn nữa còn nhảy vọt qua phạm trù Vương giới, trực tiếp theo kịp Lạc Nam, thăng làm Tôn Giới.
Bởi vì trong khoảng thời gian Lạc Nam từ Vương giả đến Đại Vương, Địa Vương, Thiên Vương, Bán Tôn… thì Việt Long Tinh cũng đã được rất nhiều chỗ tốt, ngấm ngầm tích xúc rồi.
Lạc Nam thân là chủ nhân của Việt Long Tinh, hắn đương nhiên cảm giác được quá trình thay đổi này của nó…
Vì thế hắn mới dám khẳng định khi chính mình phá Tôn, sẽ trở thành một ngòi kích nổ cho sự bùng phát đã ấp ủ từ lâu của Việt Long Tinh.
Đương nhiên, sự thăng tiến vượt trội này chỉ áp dụng cho một phương vốn đã từng là Đại Tiên Giới như Việt Long Tinh mà thôi, đổi lại bất kỳ hạ giới bình thường nào khác nếu được Lạc Nam nhận chủ, cũng chẳng thể phát triển với tốc độ kinh người như vậy.
“Tiểu Tiên Giới của Thiếu Chủ sắp thành Trung Tiên Giới?”
Minh Không cùng Vô Ưu hít một hơi khí lạnh.
Phải biết rằng, dù là Tiên Đế cũng rất hiếm người có thể nhận chủ thế giới chứng đừng nói là một Trung Tiên Giới.
Vậy mà Thiếu Chủ của bọn hắn làm được điều này khi còn chưa phá Tôn.
Quá mức kinh khủng.
Bọn hắn cũng hiểu vì sao Lạc Nam phải thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Bởi vì bí mật này quá trọng đại, nếu không thu Linh Hồn Bổn Nguyên, chắc chắn sẽ không yên tâm giao cho bọn hắn đi làm.
“Bảo vệ hành tinh đó cho tốt, ta sẽ không để các ngươi thất vọng…” Lạc Nam nhếch miệng cười.
Đúng là buồn ngủ gặp phải chiếu manh.
Vốn Lạc Nam có dự định sau khi cứu ra Mộc Linh Tộc sẽ để bọn hắn tiến về tọa trấn Việt Long Tinh, dù sao thì Mộc Linh Tộc cũng là Thiên Tôn cấp thế lực.
Bất quá suy cho cùng, Mộc Linh Tộc không phải chủng tộc thiện chiến, sở trường của bọn hắn là bồi dưỡng Tiên Dược mà chẳng phải chiến đấu hay đối địch.
Để Mộc Linh Tộc tọa trấn Việt Long Tinh chưa chắc đã là quyết định đúng đắn, thậm chí còn có thể đưa đến phản ứng trái với mong muốn, đó là sẽ có cường giả ngấp nghé đến Mộc Linh Tộc mà tiến đánh Việt Long Tinh nữa kìa.
Dù sao thì, bản thân mỗi một thành viên Mộc Linh Tộc đều là bảo bối, có thể bán với giá cao, sức hấp dẫn của bọn hắn đối với Đan Sư chính là chí mạng.
Hiện tại Vô Ưu và Minh Không thuần phục, bọn hắn nghiễm nhiên trở thành một lựa chọn khác của Lạc Nam.
Thứ nhất, Vô Ưu và Minh Không đã dâng lên Linh Hồn Bổn Nguyên, không sợ bọn hắn phản bội.
Thứ hai, Vô Ưu với Minh Không đều là nhân tài trên Thiếu Đế Bảng, xét về chiến lực bên dưới Tiên Đế, bọn hắn cũng là các nhân vật mạnh mẽ hiếm có tại Tiên Giới này.
Để hai người tọa trấn bảo vệ một cái Trung Tiên Giới vừa mới thăng cấp, điều này cực kỳ đơn giản…
Trước mệnh lệnh của Lạc Nam, Minh Không cùng Vô Ưu biểu lộ cực kỳ nghiêm túc.
Bọn hắn biết, cơ hội biểu hiện và lập công của mình đã đến.
Thiếu Chủ sở hữu một phương Trung Tiên Giới, đây không thể nghi ngờ là sản nghiệp của hắn ở bên ngoài Côn Lôn.
Hiện tại Thiếu Chủ phái hai người đi trấn thủ, chẳng khác nào phái hai người đi quản lý, bảo vệ sản nghiệp…
Nếu làm tốt, chắc chắn sẽ được tin tưởng và trọng dụng.
“Tuân mệnh Thiếu Chủ, chúng ta sẽ điều động một số thuộc hạ thân tín của mình, bảo vệ thật tốt hành tinh Thiếu Chủ mong muốn!” Minh Không cùng Vô Ưu cực kỳ đáng tin chắp tay.
“Tốt lắm, đừng để ta phải thất vọng…” Lạc Nam hài lòng gật đầu.
Hắn ném ra một khối Ngọc Bội và một khối Lưu Ảnh Ngọc, bên trong ngọc bội có lưu giữ phương thức tìm đến Việt Long Tinh, bên trong Lưu Ảnh Ngọc thì có lưu giữ hình chiếu của hắn.
Lại đưa thêm một chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong ẩn chứa số lượng tài nguyên khổng lồ để phân phát cho toàn bộ Việt Long Tinh sử dụng.
Những tài nguyên này, toàn bộ đều đến từ lễ vật của toàn bộ các thế lực từ nhỏ đến lớn ở Đế Thiên Côn Lôn dâng lên cho hắn trong ngày trở thành Thiếu Chủ.
Trừ những kiện Vũ Khí Đế Cấp trở lên được Lạc Nam đưa cho Tiểu Hồng Nhi ăn vặt, tất cả những vật phẩm mà mình không dùng đến, Lạc Nam đều muốn chuyển về Việt Long Tinh.
Hắn muốn toàn lực bồi dưỡng hành tinh này của mình…
Bởi vì bên trên Việt Long Tinh, chủng tộc đa dạng, thế lực đông đảo phong phú, thiên phú về những sở trường riêng biệt của bọn hắn cũng cực kỳ cao.
Một khi lớn mạnh, dưới trướng của Lạc Nam sẽ có rất nhiều trợ lực…
“Sẽ không để Thiếu Chủ phải thất vọng!” Tiếp nhận đồ vật mà Lạc Nam giao phó, Minh Không cùng Vô Ưu không chút do dự quay người rời đi.
Cái quay lưng này, sẽ mở ra một bước ngoặc lớn trong nhân sinh của bọn hắn…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro