Phần 160
2021-11-24 20:39:00
Côn Lôn Lão Nhân nghe phán đoán của Nữ Hoàng, sắc mặt trở nên phức tạp… ánh mắt biến ảo thất thường.
Nhìn ra cảm xúc kỳ lạ của sư phụ, Nữ Hoàng hơi chau mày… chẳng lẽ phán đoán của nàng sai rồi?
“Hắn không phải Thiên Đạo Chi Tử… cũng không phải Khí Vận Chi Tử!” Quả nhiên, Côn Lôn Lão Nhân lắc đầu, dùng một giọng điệu cực kỳ phức tạp nói ra:
“Thậm chí… Giới Linh và vi sư đều không thể nhìn thấu khí vận của hắn…”
“Cái gì?” Côn Lôn Nữ Hoàng thốt lên thất thanh.
Có thể khiến một người với tâm cảnh bất biến như nàng biểu hiện như vậy, đủ thấy lời của Côn Lôn Lão Nhân mang đến kinh dị thế nào đối với nàng.
“Một mảnh hỗn loạn đến cực điểm, khí vận của hắn như một lỗ đen vô tận, nằm ngoài tầm kiểm soát của vũ trụ này!” Côn Lôn Lão Nhân ngữ xuất kinh thiên:
“Vô số năm qua, hắn là trường hợp đầu tiên mà vi sư chứng kiến kỳ dị như vậy…”
Nữ Hoàng sắc mặt ngưng trọng, biểu hiện cực kỳ đặc sắc.
Hơn ai hết, nàng biết rõ bản lĩnh của sư phụ mình.
Lời đồn bên ngoài, vì vấn đề thiên phú hạn chế nên Côn Lôn Lão Nhân tu vi cả đời chỉ dừng bước ở Đại Đế mà không thể nào tiến thêm một bước.
Nhưng chỉ có Nữ Hoàng là người trong cuộc biết rằng, sở dĩ sư phụ của nàng tu vi dừng bước ở Đại Đế, không phải là vì thiên phú của hắn hạn chế.
Nguyên nhân thật sự… chính là Thiên Đạo phản phệ, thậm chí nghiêm trọng hơn chính là quy tắc vũ trụ phản phệ.
Thăm dò Thiên Cơ, thám thính khí vận của người khác… đây là hành vi trái nghịch với quy tắc của tự nhiên, đi ngược lại cách vận hành của vũ trụ, mỗi một lần thi triển sẽ bị phản phệ nặng nề.
Mà thứ Côn Lôn Lão Nhân tu luyện chính là Thiên Cơ Đạo, có thể thôi toán thiên cơ, thăm dò khí vận…
Cũng vì tu luyện đạo này, mà Côn Lôn Lão Nhân bị phản phệ tu vi dừng bước ở ngưỡng Đại Đế, cả đời khó thể tiến thêm.
Nhưng mà, Thiên Cơ Đạo của Côn Lôn Lão Nhân cực kỳ cao thâm khó lường, vô số năm qua hắn có thể nhìn thấu vận số của một thế lực, nhìn thấu mệnh cách của vô số người, nắm bắt mức độ khí vận của hắn.
Vậy mà giờ đây, Côn Lôn Lão Nhân kết hợp với Giới Linh cũng không thể nhìn thấu một tiểu bối như Lạc Nam, đưa ra kết luận kinh người như vậy.
Nữ Hoàng sao có thể không cảm thấy kinh dị?
“Có phải người đã sớm biết Kiếm Đế bọn hắn muốn phản bội? Thượng Cổ Dị Độc muốn phá phong?” Nữ Hoàng hít sâu một hơi hỏi.
Với khả năng thăm dò Thiên Cơ của sư phụ nàng, không có lý do nhìn không thấu những điều đó.
“Nhìn thấu… nhưng không ngăn cản, chẳng phải nó là cơ hội hay sao?” Côn Lôn Lão Nhân cười nhẹ.
Nữ Hoàng có điều suy nghĩ gật đầu, tán thành cách nói của sư phụ.
Thượng Cổ Dị Độc phá phong, Kiếm Đế và Thanh Đế phản bội… nhìn thì như một tràng tai nạn ngoài ý muốn, nhưng nó cũng là cơ hội để giải quyết triệt để Thượng Cổ Dị Độc, là cơ hội để giải quyết những kẻ muốn phản bội nàng, là cơ hội để gia tăng uy vọng của nàng…
Và cuối cùng, chẳng phải cũng là cơ hội để thử thách vị thiếu chủ kia hay sao?
“PHỐC!”
Đúng lúc này, Côn Lôn Lão Nhân bất chợt phun ra một búng máu, thân thể khô gầy như củi mục muốn ngã.
“Sư Phụ!?” Nữ Hoàng hoảng hốt tiến lên đỡ lấy hắn.
Phát hiện dung mạo của Côn Lôn Lão Nhân càng trở nên trắng bệch, làn da càng thêm nhăn nheo, vài sợi tóc rơi xuống đất, khí tức suy yếu đến cực điểm.
“Sư phụ… chuyện gì xảy ra?” Nữ Hoàng lo lắng không thôi hỏi.
“Là cái giá mà vi sư muốn thăm dò khí vận của Lạc Nam…” Côn Lôn Lão Nhân giọng điệu khàn khàn:
“Nếu không phải có Giới Linh cứu viện, chỉ sợ Linh Hồn của ta đã băng liệt!”
“Nghiêm trọng như vậy?” Nữ Hoàng hít một ngụm khí lạnh.
Lạc Nam rốt cuộc ẩn chứa bí mật kinh khủng gì?
“Đáng giá…” Côn Lôn Lão Nhân mặc dù suy yếu, nhưng ánh mắt sáng quắc, khóe miệng hiện lên một tia tươi cười:
“Kẻ có thể nhìn thấu thì quá mức tầm thường… kẻ không thể nhìn thấu mới đáng giá đánh cược…”
“Vi sư và giới linh đánh cược… tuyển chọn Lạc Nam cho ngươi!”
“Đây là canh bạc lớn nhất đời ta, nếu như thất bại… chỉ sợ cái giá là Côn Lôn Giới tận diệt, Hi Vũ ngươi không trách vi sư chứ?”
Côn Lôn Nữ Hoàng lắc đầu, khóe môi đỏ thẫm như bảo thạch hiện lên một đường cong mê người:
“Vô oán vô hối!”
Từ đầu đến cuối, hai sư đồ đều ăn ý không hề nhắc đến sự sống và cái chết của Dạ Đế… dường như hắn chưa hề tồn tại.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-6/
Côn Lôn Hoàng Cung…
“Đây là…”
Ánh mắt Lạc Nam híp lại nhìn một gian thạch thất cổ lão nằm dưới đáy Cung Điện…
Bên trong đó, vô số khí tức thần bí lưu chuyển, các loại thuộc tính tầng tầng lớp lớp như ẩn như hiện, thần quang thu liễm nhưng không thể che giấu được sự uy nghiêm, tang tóc.
“Nơi này là bảo khố của Đế Thiên Côn Lôn, là nơi tích góp các loại công pháp, vũ kỹ, thể kỹ, thân pháp, pháp bảo… các loại tại Côn Lôn Giới!” Kiếp Linh nhoẻn miệng cười nói.
“Nữ Hoàng hạ lệnh Thiếu Chủ có thể tùy ý lựa chọn, thậm chí luyện hết các loại công pháp cũng không thành vấn đề!” Kiếp Thiền ôn nhu nói ra.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, trong lòng sinh ra một cảm giác khó tả.
Cảm giác này hắn chỉ có được hai lần trong đời trước đây, một lần chính là lúc bái Võ Tam Nương làm sư phụ, một lần khác là khi gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo.
Đó là cảm giác có chỗ dựa, có thể tùy ý tuyển chọn và tu luyện những thứ quý giá, những thứ mà có thể khiến người bên ngoài đánh nhau vỡ đầu cũng chưa chắc có thể đạt được.
Mặc dù có được Hệ Thống, nhưng Lạc Nam cũng hứng thú muốn xem thử những thứ có trong bảo khố của một Thiên Đế cấp Thế Lực.
“Mời thiếu chủ và Tuyết phu nhân!” Tứ đại cung nữ hành lễ, làm động tác mời.
“Ta cũng được sao?” Độc Cô Ngạo Tuyết có chút bất ngờ.
Nàng theo lý là người ngoài, vậy mà được tiến vào một trong những nơi quan trọng nhất của Côn Lôn Giới?
“Nữ Hoàng đã nói, người của Thiếu Chủ chính là người của Côn Lôn Giới!” Tứ đại Cung Nữ trịnh trọng nói ra.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, đối với vị sư phụ của mình lại thêm một phần tán thành.
Mang theo Độc Cô Ngạo Tuyết, hai người cùng tiến vào thạch thất.
Vừa tiến vào bên trong, đập vào mắt Lạc Nam là một thân ảnh già nua đang lười biếng mắc võng tre nằm ngủ trước cửa động.
Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại:
“Địa Đế…”
Thân ảnh già nua đang nằm ngủ là một bà lão có dáng người nhỏ bé, mái tóc trơ trọi chỉ còn vài sợi, mặc dù khí tức đang thu liễm đến cực hạn, nhưng Lạc Nam vẫn đủ khả năng nhìn ra vị này là một Địa Đế hàng thật giá thật.
“Không ngờ Côn Lôn Giới vẫn còn cường giả… vì sao trong trận chiến vừa qua không xuất hiện?” Lạc Nam trong lòng nghi ngờ.
“Lão thân gặp qua thiếu chủ!” Bà lão mở mắt quét đến Lạc Nam, đứng dậy rời khỏi võng tre chắp tay hành lễ.
Hiển nhiên, những việc xảy ra bên ngoài không thoát khỏi tầm quan sát của bà.
“Lạc Nam ra mắt tiền bối!” Lạc Nam đáp lễ, tiến đến nâng đỡ bà.
“Vị này là Mục Từ bà bà, một vị trưởng bối của Nữ Hoàng!” Tứ đại cung nữ giới thiệu nói.
Lạc Nam giật mình, Nữ Hoàng vốn là trẻ mồ côi, chỉ có Côn Lôn Lão Nhân là sư phụ.
Mục Từ bà bà được xem là trưởng bối của Nữ Hoàng, như vậy có khả năng quan hệ giữa bà và Côn Lôn Lão Nhân không hề tầm thường.
“Với tư chất và thủ đoạn của thiếu chủ, số lượng vật phẩm bên trong mặc dù nhiều, nhưng để có thể lọt mắt chỉ sợ không quá một bàn tay!” Mục Từ bà bà chậm rãi nói.
“Mong bà bà chỉ giáo!” Lạc Nam chắp tay chân thành.
Thạch thất rất lớn, nếu phải tìm kiếm từng kiện vật phẩm sẽ tốn không ít thời gian.
Có người hướng dẫn, mọi thứ sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
“Thiếu chủ theo lão thân!” Mục Từ bà bà vuốt cằm, sau đó thân thể nhỏ gầy dẫn đường đi trước.
Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết chậm rãi theo sau.
Tứ đại cung nữ cũng không tiến vào, trái lại thuận thế rời khỏi thạch thất.
Từng đôi mắt đẹp liếc mắt nhìn nhau, Kiếp Tâm nghiêm túc nói ra:
“Nữ Hoàng phân phó, dốc toàn bộ lực lượng thu thập Thiên Địa Dị Vật!”
“Phân phó Nữ Cấm Vệ hành động!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro