Phần 56
2021-03-18 08:39:00
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Các loại công kích khủng bố chạm nhau, toàn bộ Lam Cực Tiên Tinh chấn động, vô số sinh linh hoảng sợ ngẩng đầu, hàng loạt vụ nổ Tiên Lực không có cách nào để hình dung bạo tạc mà ra, quét sạch bốn phương tám hướng.
Vụ nổ chưa từng có kinh khủng, bao trùm toàn bộ chiến trường…
“PHỐC… PHỐC… PHỐC… PHỐC”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải bị chấn thổ huyết liên tục, Mình Đồng Da Sắt và Thiết Khải Gia Thân trực tiếp bị nghiền nát, Thể Môn trở nên vô dụng, Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc ẩn vào trong da thịt, lục phủ ngũ tạng như bị xới tung, máu me bạo liệt, xương cốt rạn nứt, thương thế nặng đến mức sắp lâm vào hôn mê.
Mặc dù Ngọc Tiên Môn đã cố gắng ra sức cứu hắn, nhưng vụ bạo tạc Tiên Lực do các tôn Ngọc Tiên thi triển vẫn quá mức khủng bố, đem hắn và Ngọc Ma cuốn vào bão táp, thân thể không còn nguyên vẹn.
Lúc này chiến trường quá mức hỗn loạn, dù là Ngọc Tiên cũng phải tự vệ bản thân… không có thời gian quan sát cục diện, khói bụi, đất đá, băng giá, lôi đình, hồng thủy tạo thành một vụ nổ đầy trời, nhìn không thấy điểm cuối.
Biến cố bất thình lình khiến Ngọc Ma cũng hết sức giật mình, nhìn thanh niên đang trôi nổi cách mình không xa, trong lòng nó tràn ngập khó hiểu.
Tên này rõ ràng đột nhiên lao đến muốn giết nó, nhưng lại vô tình cứu nó sao?
Nếu không có sự xuất hiện của tên này, không thể nghi ngờ toàn bộ những công kích kia sẽ nhằm vào nó, chết là chắc chắn.
Lúc này đây mặc dù bị thương rất nặng, nhưng Ngọc Tiên Môn kháng cự ba đại thế lực, khiến nó chỉ bị vạ lây bên trong vụ nổ, lại tạm thời chưa chết.
“Cố gắng lên!”
Một âm thanh ôn nhu truyền vào tai Ngọc Ma, khiến toàn thân nó run rẩy… Ma Lực quanh người dần dần tan rã.
Lạc Nam cố gắng níu kéo một tia lý trí cuối cùng, dùng Hồn Lực trực tiếp truyền âm thanh đến chỗ Ngọc Ma:
“Tin tưởng ta! Thả lỏng toàn thân… ta mang ngươi đến chỗ an toàn!”
Ngọc Ma nhìn ánh mắt chân thành ấy, không chút do dự gật mạnh đầu.
Đây là cơ hội cuối cùng… dù sao nếu tiếp tục lẫn lộn trong vụ nổ, với trạng thái hiện tại của nó cũng không kéo dài được bao lâu nữa.
Lạc Nam nhếch miệng, Linh Giới Châu chấn động, đem Ngọc Ma thu vào bên trong, biến mất dạng trong chiến trường hỗn loạn.
Hóa thành Ngọc Hải, mượn sức Ngọc Tiên Môn bảo vệ để đối kháng ba đại thế lực… cứu Ngọc Ma trong gang tấc.
Kế hoạch điên cuồng nhưng xem ra đã khá thành công.
Mà hắn lúc này… đau đớn đã ùn ùn kéo tới, trong bộ dạng của Ngọc Hải, triệt để hôn mê bất tỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 4 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-4/
“Hồng Thủy Bát Hoang!”
Vài đường Đao Pháp mang theo Thủy Tiên Lực quét ngang chiến trường, đem vụ nổ đã dần suy yếu dọn dẹp sạch sẽ.
Một vị Trung niên nam tử tay cầm Đại Đao phá không mà đến, Thủy thuộc tính cuộn trào quanh thân, đem dư lượng còn sót lại của vụ nổ khủng bố giải tán.
Trung niên nam tử này thân mặc áo bào xanh, khí thế Ngọc Tiên Viên Mãn ầm ầm dậy sóng, tên của hắn là Lam Chinh, một trong các tôn Ngọc Tiên mạnh mẽ nhất của Lam gia.
Vì cảm nhận được động tĩnh nơi này quá lớn, hắn không nhịn được trực tiếp xuất quan, đến quan sát tình hình.
Lúc này chứng kiến chiến trường, sắc mặt của Lam Chinh cau lại…
Chỉ thấy Ngọc Chấn Lôi cùng Ngọc Hàn Lãnh quỳ một gối trên đất, y phục toàn thân nát bấy, miệng liên tục phun máu, đầu tóc rối bời, chật vật đến cực điểm.
Mà ở bên cạnh hắn, đám Ngọc Tiên Môn trưởng lão càng thê thảm hơn, chân tay đứt gãy, toàn thân đầy rẫy các vết thương chằng chịt, thực lực Ngọc Tiên Sơ Kỳ là Ngọc Hư với Ngọc Quán đã hấp hối, sống chết chưa rõ.
Ở phía đối diện, ba thế lực cũng phi thường chật vật, khóe môi rỉ máu, thân mang trọng thương… nhưng không đến mức nặng nề thảm hại như Ngọc Tiên Môn.
Dù sao Ngọc Tiên Môn trong tình cảnh nguy cấp lấy một chọi ba, nếu không phải Ngọc Tiên có sức sống cực kỳ dồi dào, đã có người trực tiếp chết đi rồi.
Chiến trường tan hoang, trăm vạn dặm lãnh thổ trở nên điêu tàn, mặt đất lõm xuống vài chục mét, không có cách nào diễn tả.
“Ngọc Chấn Lôi… ngươi mau giải thích cho chúng ta, chuyện gì vừa xảy ra?”
Địa Mạnh Hùng có khả năng phòng ngự cao thâm nhất, chật vật đứng bật dậy… cũng không thèm để ý Lam Chinh vừa đến, nghiến răng nghiến lợi chất vấn Ngọc Chấn Lôi.
“Chúng ta cần một lời giải thích!” Thiên Tiên Môn, Lam gia đám người cũng là dùng ánh mắt đỏ ngầu như máu trừng Ngọc Tiên Môn.
Mặc dù nhìn qua Ngọc Tiên Môn trọng thương nặng nề nhất, nhưng đây là do Ngọc Tiên Môn đột ngột sinh ra biến cố phản kích lại bọn hắn, không trách bọn hắn thì trách ai?
“Nghịch tử!” Ngọc Chấn Lôi ngửa đầu lên trời gầm thét, nhìn sang “Ngọc Hải” đã hôn mê bất tỉnh nằm không xa, hận không thể một tay nghiền chết hắn.
Đứa con trai ngu ngốc này trong thời khắc mấu chốt phá hỏng đại sự của tứ đại thế lực, khiến mặt mũi của hắn không giấu vào đâu được.
Nếu không phải Ngọc Hải là con trai độc nhất, hắn đã trực tiếp nghiền chết rồi.
“Mau xem thương thế của hắn!” Ngọc Chấn Lôi lấy lại một chút bình tĩnh quay sang Ngọc Hàn Lãnh mở miệng.
Dù thật sự phẫn nộ, nhưng hổ dữ không ăn thịt con… Ngọc Hải hiện tại bị chấn đến mức sắp chết, không thể không cứu.
Ngọc Hàn Lãnh cũng biết lần này Ngọc Tiên Môn xem như bị lột một lớp da rồi, bất quá Ngọc Hải là người thừa kế duy nhất của Ngọc Tiên Môn, không thể xảy ra nguy hiểm được.
Ngọc Hàn Lãnh chật vật đứng lên, đem “Ngọc Hải” nâng đỡ lên đùi, lấy ra một đống Đan Dược trị thương bỏ vào miệng hắn.
Chứng kiến “Ngọc Hải” vẫn còn hơi thở yếu ớt, Ngọc Hàn Lãnh nhìn sang Ngọc Chấn Lôi gật đầu ra hiệu yên tâm, thiếu chủ mặc dù sắp chết nhưng vẫn còn cứu được.
Ngọc Chấn Lôi lúc này mới mang theo khuôn mặt tái mét, hạ thấp người hướng Thiên Tiên Môn, Địa Tiên Môn và Lam gia khách sáo mở miệng:
“Là do nghịch tử ham muốn lập công, không biết tự lượng sức mình lao vào Ngọc Ma trong lúc các vị công kích, Ngọc Tiên Môn chúng ta vì muốn cứu hắn chỉ có thể ngăn cản thế công của các vị, thành thật xin lỗi!”
Địa Mạnh Hùng đám người hai mặt nhìn nhau, lại nhìn “Ngọc Hải” như chó chết nằm ở bên cạnh, cả đám âm thầm khinh bỉ Ngọc Chấn Lôi một đời cường giả lại sinh ra thằng con ngu xuẩn.
Mọi sự đã đến nước này, lại thêm quan hệ giữa ba đại phái nhiều năm qua, bọn hắn cũng không quá mức làm khó dễ khi có Lam gia bên cạnh.
Thiên Vô Pháp nói: “Ngọc Tiên Môn bồi thường cho chúng ta một lượng Đan Dược hay Tiên Dược chữa thương là được!”
Địa Mạnh Hùng đồng ý gật đầu, không có ý kiến.
“Chấn Lôi đa tạ hai vị!” Ngọc Chấn Lôi thành tâm cảm kích nói, sau đó chuyển ánh mắt sang nhìn Lam gia.
Lam Chinh quan sát thấy Ngọc Chấn Lôi và Địa Mạnh Hùng, Thiên Vô Pháp đang bị thương… ánh mắt lão luyện lấp lóe.
Đây là cơ hội rất tốt để Lam gia toàn lực tiêu diệt ba tôn Ngọc Tiên Viên Mãn đến từ ba thế lực này, sau đó thống nhất Lam Cực Tiên Tinh.
Chỉ bất quá… hắn không dám liều.
Bởi vì bất kể là Ngọc Chấn Lôi, Địa Mạnh Hùng hay Thiên Vô Pháp vẫn chưa mất đi khả năng chiến đấu, một khi bị ép vào đường cùng vẫn có thể liều mạng cắn lại, khi đó Lam gia nguyên vẹn hay không cũng rất khó bảo toàn.
Dẹp ý định mạo hiểm này qua một bên, Lam Chinh mở miệng hỏi:
“Ngọc Ma đâu?”
Đám người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, Thần Thức cuồn cuộn truy tìm, hồi lâu không phát hiện được gì, khẳng định chắc nịch nói:
“Ngọc Ma thân đã trọng thương khó trị vì thiêu đốt sinh mệnh, lại thêm vụ nổ kinh người… chắc hẳn đã chết luôn rồi!”
Lam Chinh vuốt vuốt cằm, hắn đuổi đến muộn nên không chứng kiến toàn cảnh vụ việc… bất quá nhìn dư ba công kích khủng bố này, với thể trạng của Ngọc Ma theo miêu tả, khả năng còn sống là cực thấp.
Nghĩ đến đây hắn gật đầu nói:
“Mặc dù Ngọc Ma khó thoát cái chết, nhưng để đảm bảo không có sơ suất gì… vẫn nên cho người tìm kiếm xung quanh!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro