Con đường bá chủ - Quyển 2

Phần 164

2020-10-07 06:38:00

Phần 164
Động tĩnh bên ngoài đã sớm kinh động đến bên trong, Lạc Nam sắc mặt dị thường trầm trọng…

Hắn không ngờ trong tình huống này, Bạch Sa sẽ tìm đến tận đây.

Nếu để Thanh Trúc bị Bạch Sa cố tình quấy rối, rất có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma…

Nhìn thấy nàng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Lạc Nam lao vội đến ôm lấy vòng eo tuyệt diệu, đang muốn cùng nàng tiến vào Linh Giới Châu…

Đôi mắt lạnh lùng cao ngạo đang nhắm chặt bất ngờ mở ra, vô số linh lực xung quanh trở về cơ thể, nàng quay sang nhìn hắn nhẹ giọng nói:

“Ngươi trước hết lẩn tránh, ta sẽ giải quyết!”

“Không, ta không thể để nữ nhân của mình một mình đối mặt nam nhân khác!” Lạc Nam bá đạo nói ra, đột ngột đem đôi môi đỏ thơm ngào ngạt của nàng ngậm lấy…

“Ưm”

Hoa Thanh Trúc toàn thân rung lên, trong lòng cảm động, nhẹ hé miệng cho hắn hôn vài cái thật chặt, lúc này dùng sức đẩy ra, dùng giọng điệu thành khẩn nói:

“Ngoan, bây giờ chưa phải lúc trở mặt với Hoàng gia, cho ta thêm một đoạn thời gian!”

Lạc Nam thấy ánh mắt cầu xin đáng yêu của nàng, trong lòng nhất thời mềm nhũn, đột ngột nảy sinh ý nghĩ tinh nghịch, cúi đầu gặm lấy cái cổ cao quý trắng hơn tuyết của nàng mút mạnh, thậm chí dùng răng cắn lấy…

“Á, làm gì?” Hoa Thanh Trúc kiều hừ một tiếng, trong lòng tràn ngập không hiểu…

Lạc Nam nhả miệng ra, nhìn trên cổ nàng để lại dấu vết đỏ thẫm như máu hết sức rực rỡ, hắn cười khà khà nghiêm mặt:

“Không cho phép nàng trị lành nó, đây là hickey do ta đánh dấu chủ quyền!”

“Biết rồi… mau trốn!” Hoa Thanh Trúc gắt giọng, mặc dù không biết hickey hắn nói là gì… bất quá câu đánh dấu chủ quyền khiến sắc mặt hơi ửng đỏ.

Vừa mới xuất quan, tên này lại lộn xộn khiến nàng đau hết cả đầu.

Lạc Nam cười hì hì hôn mỹ nhân thêm một ngụm, như nghĩ đến điều gì, vội đem một khối Lưu Ảnh Ngọc giấu ở góc khuất Đại Điện… lúc này mới an tâm tiến vào Linh Giới Châu.

Hắn vừa đi, Hoa Thanh Trúc sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, giả vờ xếp bằng nhắm mắt tu luyện…

Vừa lúc đó, Bạch Sa thản nhiên mà vào.

Nhìn thấy Hoa Thanh Trúc chăm chú luyện công, đường cong hoàn mỹ, dung nhan tuyệt trần… tất cả đều quá tuyệt diệu…

“Hoàng hậu của trẫm, ngày sau ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời… kaka!”

Cười gằn một tiếng, ánh mắt Bạch Sa bộc phát tia sáng lạnh lùng, Thổ Vương Ấn được hắn cấp tốc ngưng tụ trên tay, nhắm đến vị trí Đan Điền của nàng đẩy mạnh…

Trong đầu đã tưởng tượng đến viễn cảnh nữ nhân cao ngạo này bị phế mất, ngày sau chỉ có thể làm chim trong lòng chốn Hậu Cung, mặc hắn chơi đùa thân thể…

Càng nghĩ, nụ cười khoái trá trên mặt không sao tan được…

“Bạch Sa, ai cho ngươi lá gan?”

Một âm thanh thản nhiên vang lên khiến nụ cười trên mặt Bạch Sa cứng ngắc lại…

Thân hình Hoa Thanh Trúc đã biến mất, Thổ Vương Ấn nện vào mặt đất khiến toàn bộ Hoa Thanh Cung chấn động…

Biết không thể ngụy biện cho hành vi vừa rồi của mình, Bạch Sa gương mặt hết sức khó coi, lạnh lùng hừ nói:

“Trẫm đã đợi quá lâu rồi, ngươi thân đã gả cho trẫm, phải hầu hạ trẫm là chuyện đương nhiên!”

“Ngươi thật sự nghĩ như vậy?” Hoa Thanh Trúc nhướn mày, xoay người nhìn thẳng vào mắt Bạch Sa, như phượng hoàng cao ngạo nói ra.

Chợt ánh mắt Bạch Sa co rụt lại, ở tư thế đối diện… hắn lập tức nhìn thấy dấu vết đỏ thẫm lưu trên cổ nàng, thậm chí có dấu vết răng cắn…

Là răng nam nhân…

Một cảm giác phẫn nộ, sỉ nhục lập tức trào dâng trong lòng, Bạch Sa cảm thấy lồng ngực mình sắp nổ tung thành từng mảnh…

Đôi mắt trở nên đỏ ngầu dữ tợn, gằn từng chữ khàn khàn nói ra: “Là ai? Ngươi để nam nhân chạm vào cơ thể mình?”

Hoa Thanh Trúc nghe vậy giật mình, lúc này nhớ đến ánh mắt tinh nghịch vừa nãy của Lạc Nam, trong lòng nhất thời dở khóc dở cười… nam nhân kia muốn chọc tức Bạch Sa đến chết sao?

“Chuyện cá nhân ta, khi nào đến lượt ngươi hỏi? Đừng quên chúng ta chỉ là danh nghĩa…” Hoa Thanh Trúc mặt không đổi sắc, không quan tâm nói.

“Khốn nạn… khốn nạn…” Bạch Sa thấy nàng không phủ nhận, lông tơ toàn thân dựng đứng lên, tia máu phủ đầy hai mắt…

Cứ tưởng nữ nhân này luôn lạnh lùng cao quý, bất khả xâm phạm… hắn không chạm được nhưng nam nhân toàn thiên hạ cũng không ai chạm được…

Vậy mà giờ đây, đã có người chạm… thậm chí để lại dấu vết rực rỡ trên cơ thể nàng, dấu vết kia như bằng chứng đầu hắn xuất hiện cặp ngưu giác 20cm…

Một Hoàng Đế cao cao tại thượng của Cửu Cấp thế lực bị cắm sừng, toàn bộ thiên hạ sẽ cười nhạo hắn, phỉ bán hắn…

Lý trí triệt để đánh mất, Bạch Sa ngửa đầu lên trời, mang theo vô tận phẫn nộ gầm thét:

“Tiện tỳ, hôm nay dù lưỡng bại câu thương, trẫm cũng phải buộc ngươi quỳ xuống!”

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/

Nghe thấy Bạch Sa dám mở miệng mắng mình, Hoa Thanh Trúc sắc mặt càng thêm lạnh lùng, nàng không ngờ tên nam nhân không ra gì trong mắt mình hôm nay lại dám làm ra những hành động như thế…

“Tiện tỳ? Ngươi lấy tư cách gì mắng bổn tọa? Đừng quên quan hệ của chúng ta thật sự là gì…” Hoa Thanh Trúc thản nhiên, trong mắt ẩn chứa một tia khinh thường…

“Ngươi… cả Hoàng Triều đều công nhận ngươi là Hoàng Hậu của trẫm, vậy mà dám thông đồng nam nhân khác sau lưng trẫm, mau nói hắn là ai? Trẫm muốn chu di cửu tộc…” Bạch Sa nghiến răng đến muốn nát, Linh Lực toàn thân đã cuồn cuộn vận chuyển, sát khí kinh người…

“Muốn biết hắn là ai? Ngươi đủ tư cách sao?” Hoa Thanh Trúc cười nhạt một tiếng, tóc dài bạch kim đồng dạng tung bay, không cam lòng yếu thế…

“Phốc…”

Bạch Sa tức giận đến phun ra một ngụm máu, hắn đường đường là chủ nhân Cửu Cấp Thế Lực, dù là toàn bộ Tinh Cầu cũng là nhân vật cao cao tại thượng, vậy mà lại không đủ tư cách biết thân phận tên gian phu kia? Một cảm giác nhục nhã dâng lên trên đầu, nghiền ép một phần lý trí còn sót lại của Bạch Sa…

Thật là khinh người quá đáng…

“Thổ Vương Ấn!”

Không dây dưa lòng vòng, cát trắng cuồn cuộn mà về, hình thành một Đại Ấn mạnh mẽ, mang theo khí thế của quân vương gào thét mà đến, nhắm ngay đầu Hoa Thanh Trúc…

“Thổ Băng Lạc Anh Chưởng…” Hoa Thanh Trúc không cam lòng yếu thế, hai tay tụ chưởng, một Thổ một Băng phá không mà ra…

ĐÙNG ĐÙNG…

Ấn đối Chưởng, nhất thời nổ tung giữa không gian, một luồng khí lãng khủng bố lan khắp bốn phía khiến toàn bộ Hoa Thanh Điện rung rẩy kịch liệt…

Bất quá nơi này rõ ràng được trận pháp gia cố, vậy mà không bị phá hủy trước va chạm của hai vị cường giả Hợp Thể Kỳ…

Bạch Sa lùi lại hai bước, nhìn lỗ hổng đen kịch giữa không gian do vụ nổ tạo ra, sắc mặt trở nên hết sức khó coi…

“Tiện tỳ thật mạnh!”

Thực lực của Hoa Thanh Trúc ngày càng vượt qua dự đoán, muốn ép nàng quỳ xuống chỉ có thể bạo phát toàn bộ lực lượng…

Nghĩ là làm, Bạch Thổ Trấn Ngục Công ầm ầm vận chuyển, Bạch Sa khí thế nghiêm nghị, miệng niệm pháp quyết:

“Bạch Thổ Trấn Ngục Tỷ!”

Cánh tay hắn vươn ra, một kiện Bạch Sắc Ngọc Tỷ nhanh chóng hiển hiện, vô số Thổ hệ Linh Khí trong trời đất nhanh chóng tụ về, gia tăng lực lượng bên trong ngọc tỷ…

Rất nhanh, Bạch Sắc Ngọc Tỷ biến lớn như một ngọn núi nhỏ, không gian bên cạnh nó triệt để nát bấy, uy áp đủ để trấn áp cửu u địa ngục…

Một chiêu này, chỉ có các đời Hoàng Đế mới được sử dụng, kết hợp với Ngọc tỷ truyền quốc, đẳng cấp sắp chạm đến Linh Cấp Cực Phẩm…

Sắc mặt Bạch Sa thoáng chút tái nhợt, hiển nhiên thi triển Vũ Kỹ này tốn không ít linh lực trong cơ thể hắn…

Sắc mặt tuyệt mỹ của Hoa Thanh Trúc nghiêm nghị, Pháp Linh Trượng đã lơ lửng cạnh bên lập lòe ánh sáng, nàng nhanh chóng kết một loại ấn pháp quỷ dị, dù là Bạch Sa cũng chưa thấy bao giờ…

Trước ánh mắt co rụt lại của hắn, một luồng khí lạnh khủng bố đem không gian đều bao trùm, hơi nước trong không khí cấp tốc hóa thành băng, vô số bông tuyết bay lả tả…

Pháp Linh Trượng bộc phát ánh xanh thẩm càng thêm mãnh liệt… nhiệt độ trong không khí hầu như biến mất…

“Loại băng này…” Bạch Sa khó có thể tin, luồng khí tức bất ngờ trên thân Hoa Thanh Trúc khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm…

Bất quá tên đã rời dây không thể không bắn, Bạch Sa cắn răng gầm thét:

“Đi chết, Bạch Thổ Trấn Ngục Tỷ!”

Ngọc Tỷ khổng lồ ầm ầm xuyên qua hư không, xuất hiện trên đỉnh đầu Hoa Thanh Trúc muốn đè xuống…

“Băng Vũ Cửu Thiên”

Hoa Thanh Trúc không chút sợ hãi chút nào, vô số Cực Băng bén nhọn từ không trung hạ xuống, bao trùm toàn bộ Hoa Thanh Điện…

Trong lúc nhất thời, Bạch Thổ Trấn Ngục Tỷ bị mưa băng chạm vào, tốc độ tấn công trở nên chậm lại, trước ánh mắt muốn lòi ra của Bạch Sa, hóa thành khối băng khổng lồ treo lơ lửng trên không trung…

Toàn bộ Hoa Thanh Điện hóa thành thế giới giá băng, Bạch Sa kinh hoàng phát hiện thân ngay cả thân thể của mình đang bị kết băng, hoảng loạn gầm lên một tiếng:

“Đây rốt cuộc là loại băng gì? Bạo cho ta!”

Cực Băng bao trùm cơ thể khiến hắn vừa lạnh vừa đau nhứt, Linh Lực toàn thân bùng phát qua từng lỗ chân lông…

Răng rắc…

Băng giá vỡ vụn, theo sau đó chính là không ít da thịt của Bạch Sa khi bị Cực Băng dính vào cũng hóa thành mảnh vụn…

“AAAAA”

Bạch Sa đau thấu trời xanh, trên thân đầy máu, thậm chí xương cốt bên trong loáng thoáng xuất hiện, hắn trọng thương…

“Tại sao có thể như vậy?” Bạch Sa hai mắt đỏ ngầu, sự lạnh lẽo của Cực Băng khiến hắn tỉnh táo lại không ít, nghiến răng nghiến lợi quát:

“Tiện tỳ, đây là loại Băng gì, ngươi từ bao giờ đạt được cơ duyên?”

Công pháp của Hoa gia hắn đều biết rất rõ, bên trong tuyệt đối không có loại Băng linh lực khủng bố như vậy…

Bạch Sa mặc dù cũng có kiến thức về Cực Băng Ma Quân, nhưng chưa từng thực tế gặp phải Cực Băng bao giờ, vì thế trong lúc nhất thời không nhận ra lai lịch công kích của Hoa Thanh Trúc…

“Dám mắng bổn tọa một tiếng nữa, lấy ngươi mạng chó!”

Hoa Thanh Trúc lạnh lùng quát lên… trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ, nàng đã cảm ứng được đám lão quái trong Cung đã tụ tập phía bên ngoài, chẳng qua vì chưa rõ tình huống nên không tiến vào mà thôi.

Nếu hiện tại làm căng với Bạch Sa, chỉ sợ Hoa gia dữ nhiều lành ít…

Bạch Sa sắc mặt thay đổi vô số lần, cuối cùng phất tay hừ một tiếng:

“Trẫm sẽ không bỏ qua chuyện lần này!”

Hắn còn chưa chuẩn bị tâm lý để cùng Hoa gia triệt để vạch mặt, bên ngoài mặt dù phần lớn là người của hắn, nhưng trong đó cũng bao gồm Đại Lão không phải nhân vật tầm thường, cường giả Hoa gia cũng có một số…

Huống hồ người trọng sĩ diện như Bạch Sa hắn còn không muốn người khác biết bí mật giữa hắn và Hoa Thanh Trúc, phải tìm ra cách hoàn hảo xử lý vẹn cả đôi đường, tạm thời cứ để tiện tỳ kia đắc ý đi…

Dùng Hoàng bào rộng rãi che phủ cơ thể đầy máu, thu hồi Bạch Ngọc Tỷ, phẫn nộ xoay người rời đi…

Đám lão già ẩn nấp bên ngoài không gian thấy Bạch Sa tiến ra, vội vàng nhao nhao hiện thân, Nhị lão kính cẩn hỏi:

“Thưa bệ hạ, xảy ra chuyện gì?”

Chuyện riêng tư giữa Hoàng Đế và Hoàng Hậu bình thường bọn hắn không dám xen vào, bất qua động tĩnh hôm nay gây ra quá lớn, kinh động hầu hết cường giả Hoàng Triều…

Đại Lão ánh mắt bình thản, chỉ là nắm tay bên trong áo bào của hắn bất giác siết chặt hơn một chút…

“Không có gì, Hoàng Hậu vừa cùng Trẫm luận bàn một số Vũ Kỹ mà thôi, đã kinh động đến các khanh rồi…” Bạch Sa thản nhiên gật đầu, không chút khác thường nói ra.

Đám lão già hai mặt nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ không tin… bất quá Bạch Sa không chịu nói thật bọn hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể cung kính cáo từ rời đi…

“Phốc…”

Nhìn đám lão già vừa phá không đi mất, Bạch Sa một lần nữa không nhịn được phun máu, sắc mặt thoáng chốc trở nên tái nhợt… loại Băng lực lượng quỷ dị kia vậy mà đã xâm nhập đến ngũ tạng của hắn…

“Dị Thổ a Dị Thổ, nếu ngươi chịu theo trẫm, tiện tỳ kia làm sao có gan ngang ngược như vậy…”

Không cam lòng thầm oán một câu, Bạch Sa vội vã trở về bế quan điều trị.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 2

Số ký tự: 0