Phần 136
2020-10-07 06:38:00
Trong Linh Giới Châu…
“Mở mắt ra đi!” Lạc Nam dịu dàng thủ thỉ…
Bạch Liên Hoa hô hấp hơi dồn dập, nàng vẫn chưa mở mắt nhưng đã cảm nhận được có sự thay đổi ở ngoại cảnh xung quanh…
Linh Khí nồng đậm hết sức dễ chịu, bên tai thoang thoảng tiếng ca như mộng như ảo, làm dịu tâm hồn người… mùi hương thơm ngát của các loại Linh Thảo lan tỏa trong mũi…
Không kịp chần chờ nữa, đôi mắt long lanh mở to…
“Aaa”
Trong khoảnh khắc đó, thân thể người thiếu nữ chấn động, tròn xoe đôi mắt, bàn tay tinh xảo không biết khi nào đã che lấy môi đỏ, tránh cái miệng nhỏ xinh há hốc vì bất ngờ của mình lộ ra bên ngoài…
Cung Đình Thụ nguy nga tráng lệ lại gần gũi thiên nhiên, Cực Lạc Hải xinh đẹp thơ mộng lấp lánh Thủy Tinh Cung, Tứ Quý Sơn với bốn mùa thần kỳ hiển hiện, Linh Dược Điền hương thơm bát ngát, Cực Lạc Suối hơi nóng nghi ngút với làn nước trong veo…
Tất cả xung kích thị giác quá mức mãnh liệt, nhất là đối với thiếu nữ còn đang khao khát được chứng kiến những thứ này như Bạch Liên Hoa…
Thân thể nàng bất động ở nơi đó, hai bàn tay cùng lúc che cái miệng nhỏ, ánh mắt mơ màng không dám tin…
“Nơi này chỉ là không gian của riêng ta, chưa thể sánh bằng toàn bộ Hải Châu hay Băng Thiên được, hy vọng nàng sẽ thích…” Lạc Nam ôn hòa cười nói.
“Tiểu Nam ca ca… ta không nằm mơ chứ? Là ảo cảnh đúng không?” Tất cả như ảo như mộng khiến Bạch Liên Hoa chỉ có thể thốt lên một câu như vậy…
“Có phải ảo cảnh hay không, nàng thử là biết!” Lạc Nam cười một tiếng, kéo lấy cánh tay nàng phi thân mà lên…
Hai người như đôi thần tiên quyến rũ, chỉ thoáng chốc đã bay đến tầng mùa Đông trên Tứ Quý Sơn, nơi có bông tuyết trắng xóa tung bay…
“AA, là tuyết… thật mát lạnh, thật đẹp, đúng là tuyết rồi…”
Bạch Liên Hoa cảm nhận từng đóa hoa tuyết rơi lên da thịt, rơi trên chóp mũi xinh xắn, rơi trên lòng bàn tay nàng biết đây không phải ảo cảnh, hắn không lừa gạt nàng…
Trước ánh mắt bất ngờ của Lạc Nam, thiếu nữ vén lên váy trắng tinh khôi, tung tăng hòa vào gió tuyết… như tinh linh tìm thấy lối về của mình…
Từ đầu đến cuối, đôi môi xinh đẹp của nàng chưa từng khép lại, cười tươi rạng rỡ để lộ hàm răng ngọc ngà tinh xảo…
“Thật thích, ta rốt cuộc được vui đùa cùng tuyết rồi!”
Bạch Liên Hoa chân giẫm làn tuyết trắng, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam tràn ngập sung sướng, tràn ngập hạnh phúc ngọt ngào cùng một tia sùng bái…
“Nàng vui là được rồi, nơi này còn có biển, có những tỷ muội tốt chờ nàng kết giao bằng hữu đấy!” Lạc Nam âm thầm dụ dỗ…
“Cảm ơn ngươi, Tiểu Nam ca ca… cảm ơn ngươi!”
Tiểu công chúa hân hoan cười, nàng mặc dù hiếu kỳ về nơi này, nhưng cũng không tha thiết đáp án cụ thể, bởi vì mười sáu năm qua, đây là lần đầu tiên nàng hạnh phúc, mãn nguyện đến thế…
“Để đền ơn, ta khiêu vũ cho ca ca xem nhé?”
Không đợi Lạc Nam trả lời, Bạch Liên Hoa cầm lên mép váy, để lộ đôi chân trần thon thả không tì vết của mình, mũi chân óng ánh trong suốt dẫm lên tuyết trắng mềm mại, làn da nàng so với tuyết thậm chí còn trắng hơn…
Trong hoa tuyết, tiểu công chúa xinh đẹp nhảy múa, váy trắng tinh khiết xoay tròn, kỹ thuật ưu nhã cao quý, uyển chuyển như liễu, dịu dàng như mai…
Lạc Nam ngơ ngác nhìn, ánh mắt hồi lâu không hề nhúc nhích… tiếng cười trong trẻo của nàng vẫn quanh quẩn bên tai, thân ảnh tinh khiết khiêu vũ in sâu vào đáy mắt…
Khung cảnh này, cả một đời… hắn không sao quên được…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Bên dưới Hoan Lạc Hải – Thủy Tinh Cung…
Bạch Liên Hoa dùng đôi mắt hâm mộ ngắm nhìn vẻ đẹp của mỹ nhân ngư Hải Linh Lung:
“Ra mắt Linh Lung tỷ tỷ…”
Hai nàng đều là công chúa, một trên cạn, một dưới nước… đứng ở gần nhau tạo cảm giác cao quý không thể xâm phạm, Hải Linh Lung với mái tóc Hoàng Kim vàng óng dài đến tận đuôi, còn Bạch Liên Hoa lại sở hữu mái tóc ngắn màu Bạch Kim óng ả, một Tây – một Đông… quả thật là mỗi người mỗi vẻ, khuynh quốc khuynh thành khiến Lạc Nam lé mắt…
“Chào Liên Hoa muội muội, cảm tạ muội đã cứu lấy phu quân!” Hải Linh Lung nắm chặt tay Bạch Liên Hoa, môi thơm hé mở cảm kích nói…
Bạch Liên Hoa và Hải Linh Lung có vận mệnh khá giống nhau, đều là chim hoàng yến trong lồng, một người sở hữu Thất Khiếu Linh Lung Tâm, một người có Thiện Âm, đều là loại hình ngây thơ thánh thiện, rất dễ hòa hợp với nhau…
“Đuôi cá của tỷ thật đẹp, có thể cho muội sờ thử hay không?”
“Hì hì, đương nhiên!”
Sau một thời gian làm quen, hai nữ vậy mà cho Lạc Nam ra rìa, thân mật trò chuyện đến quên trời quên đất…
Một thời gian không thấy, thực lực Hồn Tu của Hải Linh Lung vậy mà đạt đến tận Nguyên Anh Viên Mãn rồi, trực tiếp sánh ngang với Lạc Nam…
Qua đó có thể thấy [Hải Thần Tố Âm Công] kết hợp với Thất Hải Huyền Cầm quả là combo thần kỳ Hệ Thống dành riêng cho nhân ngư tộc, lại thêm thiên phú về mặt Linh Hồn của Nhân Ngư tộc quá mạnh, Lạc Nam không thể sánh vai…
Mà Hải U Quỳnh mặc dù còn đang bế quan, nhưng lại thông qua tiếng đàn và tiếng hát truyền thụ công pháp cho Hải Linh Lung vẫn ở bên ngoài…
Lạc Nam cảm nhận được, tu vi Hồn Tu của Hải U Quỳnh đã đột phá Hóa Thần Sơ Kỳ, trực tiếp vượt qua bản thân hắn…
Điều này khiến Lạc Nam cười khổ không thôi, xem ra sắp tới cần Đoạt Hồn nhiều hơn một chút… hắn hơi trì trệ trong việc Tu Hồn nên bị hai nữ vượt qua.
“Hai mỹ Nhân Ngư này chính là bảo vật trời ban, ngươi nên trân trọng các nàng!” Âm thanh cao quý từ một chiếc nhẫn truyền ra, chính là sư phụ của Tiêu Thanh Tuyền…
Nhờ có tiếng hát của hai nữ, mà Linh Hồn của nàng cũng thư thái dễ chịu không ít…
Lần này vào Linh Giới Châu, Lạc Nam cũng ghé qua thăm nàng một chút.
Xương cốt của Độ Kiếp Kỳ cường giả, vẫn biệt vô âm tính… Lạc Nam tự nhủ mình cần cố gắng nỗ lực…
“U Quỳnh và Linh Lung là thê tử của ta, đương nhiên sẽ trân trọng… Tuyền nhi cũng thế, xin nàng yên tâm!” Hắn chân thành nói…
Chiếc nhẫn trầm mặt, hiển nhiên nàng biết lời nói của Lạc Nam là sự thật.
Nhận ra không có đề tài chung giữa hai người, Lạc Nam nhìn thân ảnh uyển chuyển đang tập trung Luyện Đan trong Gia Tốc Trận, hắn mở miệng hỏi:
“Thanh Tuyền đã đến cảnh giới nào rồi? Ta không hiểu về Luyện Đan Thuật nên không nhận ra…”
“Thành công nhận chủ hai tôn Đan Đỉnh, sau đó đã đột phá Lục Cấp Trung Kỳ, đang ổn định cảnh giới…” Bên trong nhẫn truyền ra âm thanh tràn đầy tự hào.
“Không hổ là Tuyền nhi của ta!”
Lạc Nam vui mừng ngoài ý muốn, hắn không nghĩ đến Tiêu Thanh Tuyền vậy mà trực tiếp vượt qua Lục Cấp, đang ổn định cảnh giới Lục Cấp Trung Kỳ…
Đạt đến Lục Cấp Trung Kỳ luyện Đan Sư, có thể luyện chế Thiên Cấp Trung Phẩm Đan Dược rồi…
“Một lần là nhờ Gia Tốc Trận, một phần là nhờ tài nguyên ngươi cho nàng quá lớn…” Giọng điệu của linh hồn sư phụ có chút thổn thức…
Nghĩ lại những tháng ngày Tiêu Thanh Tuyền phiêu bạt giang hồ để tìm kiếm tài nguyên tu luyện, quả thật thê thảm đến đáng thương… khác biệt quá lớn khi ở cùng Lạc Nam.
“Chờ nàng khôi phục thân thể, ta cũng không để nàng thua thiệt!” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực làm ra hứa hẹn…
“Hừ, ngươi phải gọi ta một tiếng tiền bối!” Linh hồn bên trong Nhẫn giận dữ, tên này luôn muốn tán tỉnh nàng.
Lạc Nam cười không đáp khiến nàng giận đến nghiến răng, hắn mang theo nàng đến một căn phòng khác nơi Thủy Tinh Cung…
Một thân thể nóng bỏng trong lớp ao da xanh yên lặng nằm ngủ khì khì, biểu cảm đáng yêu trên gương mặt tuyệt mỹ khiến người khác cảm thấy buồn cười…
“Tình huống của Minh Nguyệt vẫn chưa mấy khả quan!” Lạc Nam thở dài một hơi.
Côn Minh Nguyệt vẫn là em bé nghịch ngợm trong thân xác Thất Giai Yêu Thú…
“Bệnh của nàng ấy không thể gấp, chỉ có thể chờ tiếng hát của Linh Lung và U Quỳnh ngày một diệu dụng mà thôi!” Sư phụ Tiêu Thanh Tuyền đưa ra kết luận.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Trong lúc Lạc Nam bồi bạn cùng chúng nữ trong Linh Giới Châu, một thân ảnh cao quý bất chợt giáng lâm Thủy Hoa Cốc…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.vip/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Thân ảnh hàng lâm mà đến Thủy Hoa Cốc, không để lộ chút khí tức nào…
Đây là một vị mỹ phụ nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi, mỹ lệ ưu nhã, tràn ngập vận vị không có từ ngữ để hình dung…
Nàng mặc một thân Bạch Sắc Cung Trang nhẹ nhàng mà cao quý, đem dáng người hoàn mỹ như ẩn như hiện khuất sau lớp vải mỏng, dụ nhân đến cực điểm…
Môi đỏ như son bóng loáng, đôi mắt xanh thẩm lạnh lùng cao ngạo như băng, mũi quỳnh cao thẳng, mái tóc bạch kim phủ lên bờ vai, sau đó ôm sát tấm lưng uyển chuyển quyến rũ chạm đến bờ mông gợi đòn vểnh cao…
Xét về diện mạo, mỹ phụ này có đến tám phần giống với Bạch Liên Hoa… chỉ là nếu nói thiếu nữ Bạch Liên Hoa tinh xảo thánh khiết như một đóa bồ công anh, thì mỹ phụ này lại chính là một bụi hồng hoa quyến rũ chết người…
Khí chất của cả hai hoàn toàn khác biệt, một ngây thơ hồn nhiên, một đoan trang thành thục… đó là chưa kể ở phía trước ngực, hai ngọn cao sơn tròn trịa căn đầy đang nhẹ rung theo nhịp bước tạo thành từng cơn sóng nhỏ… điểm này Bạch Liên Hoa không thể sánh vai.
Mỹ phụ nhân cao quý ung dung bước trên không trung Thủy Hoa Cốc, bất quá lúc này đây lại hơi nhíu lấy đôi chân mày xinh đẹp…
Bởi vì nàng không nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình…
“Tiểu nha đầu, mẫu thân đến thăm ngươi!” Giọng điệu tràn ngập mẫu tính lan truyền khắp sơn cốc nhỏ… khác biệt với vẻ lạnh lùng bên ngoài.
Vẫn không có ai đáp lại nàng…
Bản năng cảm giác không ổn, gương mặt lạnh lùng của mỹ phụ xuất hiện nét lo lắng, tóc dài tung bay… thần thức phô thiên cái địa lan tỏa ra ngoài…
Trước thần thức dò xét của nàng, mọi ngóc ngách trong Thủy Hoa Cốc đều không thoát khỏi, thậm chí có bao nhiêu hạt bụi cũng biết rõ ràng…
Nhưng lại không có chút khí tức nào của nữ nhi…
“Không đúng!” Mỹ phụ chợt kinh hô, thân hình thoát cái đã biến mất…
Một lần nữa xuất hiện đã rơi vào căn phòng nhỏ, ánh mắt khóa chặt vào cái giường gỗ, nơi có một lớp áo nam tử rách nát còn dính đầy máu tươi…
“Khí tức này không phải của Tiểu Hoa… là của nam nhân!” Mũi quỳnh nhẹ ngửi, sắc mặt mỹ thiếu phụ đại biến.
Nàng không hiểu vì sao, nơi này vốn là phòng nhỏ của nữ nhi mình lại xuất hiện y phục đẫm máu của người khác phái.
Với tâm cảnh của một cường giả, vậy mà nhất thời tràn ngập lo lắng bồn chồn…
Đây là do Lạc Nam bất cẩn, hắn còn bỏ quên áo của mình sau khi trị thương xong…
Nhận ra tiếp tục ở lại nơi này cũng hóa vô dụng, mỹ phụ ánh mắt lạnh lùng, xung quanh không khí kết thành băng khối, nàng thanh lãnh nói:
“Bạch Sa, nếu Tiểu Hoa xảy ra chuyện gì… bổn tọa không tha cho ngươi!”
Nói xong phất lấy óng tay áo, đang muốn rời đi…
Chợt, bước chân mỹ phụ nhân khựng lại…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro