Phần 28
2024-06-05 15:39:00
“Cảm giác thế nào?”
Lạc Nam vỗ vỗ kiều đồn Huyết Yêu Cơ trêu chọc hỏi.
Huyết Yêu Cơ đang lim dim hai mắt tận hưởng, nghe ra ý cười trong giọng điệu của hắn, nhất thời đổi thái độ mắng:
“Lần say gặp Thập Khánh Huyên, phải đánh ả ta một trận.”
“Tại sao?” Lạc Nam không hiểu hỏi.
“Hừ, nếu không phải tại ả dùng Vĩnh Hằng Cổ Thể bồi dưỡng ngươi, ngươi đâu có tiến bộ nhanh như vậy.” Huyết Yêu Cơ nghiến răng:
“Lại nói ngươi có Cấm Kỵ, sau khi song tu nói không chừng sẽ lĩnh ngộ được thứ gì đó, kết quả ngay cả rắm cũng không có.”
Lạc Nam nghe vậy chỉ biết bật cười: “Bất Hủ Diễn Sinh Kinh của ta đâu phải Song Tu Công Pháp, làm sao mang đến diệu dụng như vậy?”
“Chờ ta đột phá Cấm Kỵ, đến khi đó lại chỉ điểm nàng cũng không muộn.”
“Ngày đó còn xa lắm.” Huyết Yêu Cơ bâng quơ nói:
“Chờ ngươi đến Cấm Kỵ chẳng biết phải đợi đến bao giờ, cho nên bổn tọa dự định sẽ đến Trung Châu một chuyến để tìm kiếm cơ duyên vậy.”
Lạc Nam dở khóc dở cười, nữ nhân này rõ ràng trước đó nghe hắn nói sẽ đến Trung Châu, muốn đi cùng hắn nhưng ngại mặt mũi, lại phải lấy lý do đột phá Cấm Kỵ ra bạo biện.
Bất quá cũng không muốn vạch trần để tránh nàng xấu hổ, thật sự lần này hắn cần nàng đi theo hắn.
Ở tại Trung Châu hắn có quá nhiều địch nhân cường đại, hơn nữa đúng như Thi Mộ Tuyền đã nói, địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, thật sự khó mà đề phòng.
Lạc Nam chưa bao giờ tự tin cuồng vọng một mình có thể đối kháng, chống lại tất cả.
Cho nên khi đến Trung Châu, hắn thật sự rất cần những cường giả đắc lực hỗ trợ.
Thập Khánh Huyên, Huyết Yêu Cơ, Nam Thiên Tố…
Tu La Giáo đã có Đại Trưởng Lão và tên khổng lồ trông coi, hơn nữa còn có Mạng Lưới Truyền Tống Trận có thể trở về bất cứ lúc nào, cũng không cần lo lắng sẽ thiếu người tọa trấn.
Tất cả là nhờ Mạng Lưới Truyền Tống Trận, nếu như không có nó tồn tại… dù Lạc Nam muốn Huyết Yêu Cơ đến Trung Châu cùng mình cũng sẽ không tiện mở miệng.
Giá trị của Mạng Lưới Truyền Tống Trận mang tính chiến lược…
Thấy Lạc Nam suy tư, Huyết Yêu Cơ nhíu mày: “Có chuyện gì à?”
“Ta đang suy nghĩ, dù sao chúng ta đều muốn đến Trung Châu, phải nói thế nào để nàng đồng ý đi cùng ta.” Lạc Nam mỉm cười.
Huyết Yêu Cơ gò má hơi ửng lên, sóng mắt lưu chuyển nhìn sang nơi khác, ngạo kiều nói:
“Nể mặt ngươi là Tu La Thánh Tử có thiên phú và tiềm lực lớn nhất Tu La Giáo từ trước đến nay, thân là Giáo Chủ… bổn tọa có thể làm người hộ đạo cho ngươi.”
Nghe thấy nàng lấy cớ, Lạc Nam nhịn không được dùng tay trêu chọc bờ môi đỏ thẳm của nàng, nữ cường nhân này thật sự rất đáng yêu.
“Lấy cái tay thối ra.” Huyết Yêu Cơ lười biếng nói.
Lạc Nam quay sang ôm nàng, bàn tay không chịu yên phận trêu đùa hai bầu sữa tròn trịa, lại hỏi:
“Nàng đã từng đến Trung Châu bao giờ chưa?”
“Đã từng.” Huyết Yêu Cơ thản nhiên đáp:
“Năm đó khi còn làm Tu La Thánh Nữ, từng chấp hành nhiệm vụ nằm vùng ở Trung Châu một thời gian.”
“Thế tại sao không gia nhập đại viện?” Lạc Nam cảm thấy kỳ quái.
“Cũng không phải ai cũng muốn gia nhập các đại viện, sư phụ ta năm đó kiêu ngạo đến tận xương tuỷ, cho rằng dưới sự giáo dục của ngài ta vẫn có thể trưởng thành mà không cần đến đám đại viện ở Trung Châu.” Huyết Yêu Cơ lẩm bẩm:
“Nhưng đến tận bây giờ bổn tọa vẫn chưa thể đột phá Cấm Kỵ, vậy nên ta mới để Chiêu Dương gia nhập Đại Thiên Nguyên Viện, hy vọng nàng có thể trò giỏi hơn thầy, thành tựu tương lai vượt qua ta.”
“Vậy thì xin lỗi phải để nàng thất vọng.” Lạc Nam nghiêm trang nói.
“Tại sao?” Huyết Yêu Cơ không hiểu.
“Vì nàng là nữ nhân của ta, Chiêu Dương sẽ không thể vượt qua được nàng.” Lạc Nam tự tin nói:
“Ngoại trừ bản thân mình, ta không để nữ nhân của ta phải thua kém bất cứ ai, cho dù đó là đồ đệ của nàng.”
Huyết Yêu Cơ cho rằng hắn khua môi múa mép, nhưng khi nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt hắn, nàng liền vô thức tin tưởng.
Chẳng trách tên khốn này có nhiều nữ nhân như vậy, thủ đoạn của hắn ngay cả bổn tọa cũng sắp trụ không nổi a…
“Sắp tới ta sẽ an trí Lạc Gia ở phụ cận Tu La Giáo để mẫu thân thuận tiện chiếu cố.” Lạc Nam mở miệng nói:
“Nhờ nàng phân phó cường giả của Tu La Giáo trông nom Lạc Gia giúp ta.”
Mẫu thân phải ở chỗ bà ngoại tu luyện, mà Lạc Gia vốn là gia tộc ở Tây Châu, sau khi Mê Linh Sâm Lâm di chuyển đến Yêu Vực, việc an trí Lạc Gia ở phụ cận Tu La Giáo là thích hợp nhất.
“Chút chuyện nhỏ…” Huyết Yêu Cơ thoải mái đáp ứng.
“Vậy nàng vào Chí Tôn Giới, cùng ta lên đường nhé?” Lạc Nam đề nghị.
“Gấp như vậy làm gì?” Huyết Yêu Cơ xoay người, từng đường cong hoàn mỹ lã lướt không chút che giấu, nắm lấy tiểu huynh đệ của hắn khiêu khích:
“Ngươi còn cứng như thế mà đi đâu? Làm thêm vài hiệp.”
“Ta chỉ sợ nàng không chịu nổi.” Lạc Nam toàn thân nóng lên.
“Thử rồi biết.” Huyết Yêu Cơ lãnh diễm nói, lại một lần nữa như nữ kỵ sĩ ngồi xuống.
“Yêu Cơ… nàng tuyệt quá…”
Lạc Nam thoải mái thở ra một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro