Con đường bá chủ - Quyển 14

Phần 219

2024-06-05 15:39:00

Phần 219
“Lợi hại a…”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm nhìn biến đổi lớn trên bảng xếp hạng.

Hắn không ngốc, chứng kiến cái tên Dương Du biến mất và thay vào đó là Bùi Diệm vượt lên mình thật xa, chẳng cần nghĩ cũng biết Dương Du đã bại vào tay Bùi Diệm.

Có thể thấy tỷ đấu tông môn này khắc nghiệt vô cùng, dù ngươi có thành tích tốt từ đầu đến cuối giống như Dương Du… nhưng ngươi vẫn có thể đánh mất tất cả khi mọi chuyện còn chưa kết thúc.

Lạc Nam lười biếng đứng lên, nhìn lấy hàng vạn Ma Ảnh và phân thân của mình đang đại chiến với những kẻ tham lam tìm đến.

Hắn không còn hứng thú, liền ra lệnh tất cả Ma Ảnh và Phân Thân tự bạo.

OÀNH OÀNH OÀNH…

Tiếng gào thét thảm thiết, tiếng kêu đau đớn thê lương của hàng trăm vị đệ tử truyền ra trước khi hóa thành các điểm sáng lộng lẫy.

Vốn Lạc Nam cảm thấy hạng hai cũng là rất tốt, nhưng hắn nhớ lại Hương Trà sư tỷ từng nói sẽ có quà đặc biệt nếu mình đạt thành tích cao.

Mà đối với sự thần bí của Hương Trà, Lạc Nam luôn muốn tìm cách khai thác.

Cho nên, vị trí số một bắt buộc phải lấy…

Không hề do dự, hắn hóa thành một cái bóng hòa vào màn đêm…

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://bimdep.pro/con-duong-ba-chu-quyen-14/

Lạc Nam có Ma Ảnh hỗ trợ tìm kiếm, lại thêm các cột sáng quá dễ dàng nhìn thấy nên rất nhanh hắn đã phát hiện ra kẻ có Điểm Số cao nhất treo ở bên hông.

Chính là Bùi Diệm.

Bất quá khi Lạc Nam đuổi đến vị trí của Bùi Diệm, Cầm Thanh Vận và Ma Khuyết cũng đã đến trước một bước, cả ba người đang hình thành thế chân vạc.

Hiển nhiên đối với Cầm Thanh Vận hay Ma Khuyết, không ai cam chịu vị trí số 2 hay số 3, cái bọn hắn muốn là vị trí đứng đầu của Bùi Diệm lúc này.

Còn chưa kịp chiến đấu, một cột sáng khác đã tiếp cận hiện trường.

Lạc Nam biết không thể che giấu tung tích trong hoàn cảnh này, liền thoải mái hiện thân.

“Quả nhiên là ngươi…” Cầm Thanh Vận thanh lãnh quát lên một tiếng.

“Xin chào sư tỷ, chúng ta lại gặp.” Lạc Nam mặt dày mỉm cười chào hỏi.

Trong khi đó, Ma Khuyết và Bùi Diệm cũng đã hướng mắt về phía hắn.

“Ngươi là Tiểu Ma của Thanh Trà Sơn?” Ma Khuyết híp mắt lại:

“Ngũ Ma Quái Kiệt có phải do ngươi đánh bại?”

Trước đó Ngũ Ma Quái Kiệt từng nói với hắn sẽ tìm Tiểu Ma lấy lại danh dự cho Ma Đạo Sơn, mà hiện tại Ngũ Ma Quái Kiệt đã bị đào thải, trong khi điểm số của Tiểu Ma rất cao, Ma Khuyết mới đưa ra câu hỏi như vậy.

“Không tệ, năm huynh đệ bọn hắn có bệnh nên ta đã đưa về trị bệnh.” Lạc Nam thoải mái thừa nhận.

“Hừ, vậy thì đối thủ tiếp theo của ngươi sẽ là ta.” Ma Khuyết lạnh lùng nói, cưỡi trên lưng Sư Lân Ma Hống lao vọt đến.

OÀNH.

Đúng lúc này, Bùi Diệm bỗng nhiên đấm ra một quyền trực tiếp đem Ma Khuyết đẩy lùi.

“Ngươi có ý gì?” Ma Khuyết nhướn mày quát.

“Ta có hứng thú với Tiểu Ma sư đệ, ngươi tốt nhất nên đứng sang một bên.” Bùi Diệm thong dong nói.

Thân là thiên tài hàng đầu, hắn muốn đánh với một người cũng phải chắc chắn rằng người đó đang ở trạng thái toàn thịnh, như vậy thì chiến thắng mới có ý nghĩa.

Nếu để Ma Khuyết xông lên đánh trận đầu, khi đó Tiểu Ma chẳng phải sẽ bị suy yếu? Dù hắn có ngư ông đắc lợi mà giành chiến thắng cuối cùng cũng chẳng vẻ vang gì.

Đây không phải trò chơi sinh tử, không cần phải bất chấp thủ đoạn…

“Nhưng nếu ta muốn đánh với hắn thì sao?” Ma Khuyết sắc mặt trầm xuống, danh dự của Ma Đạo Sơn đánh mất, hắn phải đích thân vì Ma Đạo Sơn lấy về.

“Vậy thì thật đáng tiếc, ngươi phải hỏi ý qua nắm đấm của ta.” Bùi Diệm nhàn nhạt cười.

“Hừ.” Ma Khuyết cũng lười nói nhảm.

RỐNG!

Sư Lân Ma Hống trực tiếp quay đầu hướng Bùi Diệm gầm thét, sóng xung kích như đạn pháo oanh tạc mà đến.

“Ồn ào!” Bùi Diệm một tay đẩy ra, vẫn là đơn giản và thô bạo, một chưởng vô hình trực tiếp đem tiếng gầm rống đánh cho tan vỡ.

“Đã như thế, ta trước bại ngươi… sau lại bại Tiểu Ma.” Ma Khuyết cất tiếng thét dài.

Khuyết Ma Phủ nâng lên nặng nề bổ xuống.

ẦM!

Trọng lực lập tức bị dồn nén như thái sơn áp đỉnh, một búa ẩn chứa Ma Thế kinh khủng giáng lâm.

Bùi Diệm mặt không biểu tình hai tay đấm ra, lại tạo thành hai cổ sức mạnh huỷ diệt vô hình ngăn trở thế công của Ma Khuyết.

Sư Lân Ma Hống mang theo chủ nhân hóa thành tàn ảnh như vạn quân lao vọt đến, hai chân trước nặng nề nâng lên đạp xuống đầu Bùi Diệm.

“Cút!” Bùi Diệm cười gằn, óng tay áo vỡ nát vì sức mạnh bùng nổ, trực tiếp nắm lấy hai chân của Sư Lân Ma Hống, đem thân thể nặng nề của nó hất văng.

Lực đạo mạnh đến mức đem Ma Khuyết rơi khỏi tọa kỵ…

Ma Khuyết không cam lòng yếu thế, ba vạn đường Ma Văn như những hình xăm chằn chịt bao phủ cơ thể, hai tay cầm Khuyết Ma Phủ một lần nữa lao vọt đến.

Công pháp chủ tu của Ma Khuyết gọi là Lực Bạo Ma Công với khả năng thao túng Trọng Lực trong không gian nhất định, bạo phát sức mạnh ở mỗi đòn tấn công liên quan đến Ma Đạo, vô cùng mạnh mẽ như một vị ma tướng tung hoành chiến trường.

Nhưng mà đối mặt với hắn lại là một Bùi Diệm bất khả chiến bại, có phong thái trấn áp càn khôn, diệt thế gian hết thảy địch…

Trường thương hiện ra trong tay, hoành không nhất kích.

Trong lúc nhất thời, hai vị tuyệt đỉnh thiên kiêu đánh đến trời long đất lỡ.

“Đến lượt ngươi!” Cầm Thanh Vận cũng không thèm để ý đến hai người này chiến đấu, ngược lại vẫn luôn dùng ánh mắt băng lãnh khóa chặt Lạc Nam.

Lạc Nam ngược lại không thèm để tâm đến nàng, tại chỗ lấy ra một bộ bàn ghế cốc ngồi xuống uống trà, hứng thú bừng bừng xem Ma Khuyết và Bùi Diệm đại chiến.

Thấy Cầm Thanh Vận nhìn mình, hắn vẩy vẩy tay cười hì hì:

“Sư tỷ đến uống trà, cùng ta xem kịch!”

“Tiểu tặc vô sỉ, đừng hòng đánh lạc hướng ta.” Cầm Thanh Vận hừ lạnh một tiếng, lập tức triệu hoán ra ba phân thân, thi triển Loạn Hồn Khúc bao trùm lấy Lạc Nam.

Lạc Nam lười để ý đến nàng, trực tiếp thi triển Đa Trùng Phân Thân của Linh Minh Thạch Hầu và Vạn Thuỷ hóa Hầu Phân Thân của Xích Khảo Mã Hầu.

Trong nháy mắt, có đến hai vạn tên Tiểu Ma hiện ra, số lượng như một đội quân điên cuồng lao đến nghênh chiến với Cầm Thanh Vận.

Cục diện vô cùng hỗn loạn, mà Lạc Nam vẫn ung dung ngồi chờ Bùi Diệm và Ma Khuyết phân thắng bại.

Lạc Nam càng nhìn càng cảm thấy cách đánh của Bùi Diệm khá quen thuộc, giống với một người.

Chính là Quỷ Đỏ.

Quỷ Đỏ mỗi lần tấn công, đòn đánh vô cùng đơn giản không chút hoa mỹ hay cầu kỳ nhưng lại ẩn chứa uy năng kinh khủng.

Tất cả là nhờ vào Vô Hạn Trường Sinh Kinh giúp nàng ấy ngưng tụ số lượng lớn đan điền trong cơ thể, vậy nên khi công kích đánh ra nhìn thì không có gì đáng gờm nhưng lại ẩn chứa số lượng đan điền khủng bố, nhất kích oanh tạc địch nhân.

“Như vậy chẳng lẽ… huyền cơ của Vực Thần Đạo Kinh là khai mở số lượng vực bên trong cơ thể?” Lạc Nam rùng mình, rốt cuộc nhận ra điểm mấu chốt.

Nếu đúng như suy đoán của hắn, vậy thì có thể giải thích được vì sao công kích của Bùi Diệm vô cùng đơn giản lại có được sức mạnh kinh khủng như thế.

Hắn ẩn giấu Vực trong cơ thể thay vì bạo phát ra ngoài như những người luyện Vực thông thường?

Lạc Nam càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, như vậy liền hiểu lý do Ma Khuyết đang dần lâm vào thế hạ phong.

Bởi vì không ai biết được số lượng Vực mà Bùi Diệm đang thi triển là bao nhiêu, tất cả đều được ẩn giấu, từ đó rất khó ứng phó.

“Ngươi là tên hỗn đản.” Cầm Thanh Vận như muốn nổ phổi, không ngờ tên khốn kia cử ra một đám phân thân vây khốn lấy mình, còn hắn thì thoải mái xem hai người khác chiến đấu, rõ ràng là không xem nàng vào trong mắt.

“Là các ngươi ép ta!” Cầm Thanh Vận sắc mặt trở nên lạnh lùng như băng.

Chỉ thấy nàng mãnh liệt kết ấn, sau đó như cửu thiên tiên nữ giang rộng hai tay:

“Bí Pháp – Thiên Địa Đồng Âm!”

Một cổ Quy Tắc cực đại lấy nàng làm trung tâm khuếch tán khắp chiến trường, cộng minh cùng trời và đất.

Ngay lập tức, thiên địa như trở thành một khán phòng, bốn phương tám hướng trở thành những thành vách để khuếch đại âm thanh.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Uy lực của Loạn Hồn Khúc trong nháy mắt ra tăng hàng vạn lần, Sát Âm, Tà Âm, Ma Âm các thể loại tàn phá bừa bãi, quét ngang tất cả…

Thiên địa như hóa thành nhạc cụ, không gian như hóa thành dây đàn, toàn trường đều bị Loạn Hồn Khúc ảnh hưởng.

BÙM… BÙM… BÙM…

Tất cả phân thân của Lạc Nam chịu không nổi ào ào nổ tung, mà ngay cả Bùi Diệm và Ma Khuyết đang đại chiến cũng nhứt hết cả não, hoa mắt chống mặt.

“PHỤT…”

Lạc Nam nhịn không nổi phun ra một ngụm trà, linh hồn đau nhứt dữ dội, ánh mắt hoảng hốt nhìn lấy Cầm Thanh Vận tốc dài tung bay đang hòa âm cùng thiên địa.

“Moá, không ngờ nữ nhân này lại đáng sợ như thế.” Lạc Nam âm thầm mắng to.

Nội tình của một Đạo Thống quả nhiên không tầm thường a…

Hàng trăm đệ tử vây ở xung quanh ôm đầu hét thảm, sau đó từng người nổ tung…

Điểm số của Cầm Thanh Vận lập tức nhảy vọt lên vị trí số hai, đem Lạc Nam đẩy xuống thứ ba.

RỐNG!

Sư Lân Ma Hống cố gắng gầm thét, dùng sóng xung kích từ âm thanh đối kháng lại Cầm Thanh Vận.

Đáng tiếc nó không thể nào sánh bằng, tiếng rống của nó bị Loạn Hồn Khúc kết hợp với thiên địa đánh tan, cơ thể khổng lồ co giật, sùi bọt mép ngã lăn ra đất…

“Sắc lang, đến lượt ngươi.” Cầm Thanh Vận nghiến răng nghiến lợi, hai tay đưa về phía trước.

Trong thoáng chốc, âm thanh như bị dồn nén thành một quả cầu ném thẳng đến Lạc Nam, hung hăng oanh tạc.

“Nữ nhân đúng là sinh vật thù dai.” Lạc Nam tê dại cả da đầu.

Đối mặt với công kích gần như mạnh nhất của Cầm Thanh Vận, chỉ có thể sử dụng Bí Pháp của Vạn Ảnh Thiên Ma chống đỡ.

Bất quá lúc này, Lạc Nam chợt chú ý đến một thân ảnh khổng lồ đang phẫn nộ lao vọt về phía này.

Chính là con Huyễn Thú tu vi Thiên Đạo Cảnh mà hắn từng đụng độ…

Lúc này nó bị Loạn Hồn Khúc khuếch tán chọc giận, đang điên cuồng đuổi đến hiện trường.

“Khá lắm.” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên.

Lập tức, một Ma Ảnh dưới cái bóng của hắn xuyên qua không gian, hòa quyện vào cái bóng bên dưới của con Huyễn Thú.

“Thần Thông – Hoán Ảnh Dịch Thân!” Lạc Nam kết ấn, thi triển Thần Thông của Vạn Ảnh Thiên Ma.

Thoáng chốc, vị trí của hắn và con Huyễn Thú Thiên Đạo bị hoán đổi, dịch chuyển trong nháy mắt.

Hoán Ảnh Dịch Thân, có thể dịch chuyển hoán đổi chân thân của những kẻ có Ma Ảnh ẩn nấp dưới cái bóng cho nhau.

Lạc Nam xuất hiện ở cách xa vạn dặm, mà con Huyễn Thú Thiên Đạo kia đã rơi vào ngay tại vị trí của hắn.

Đối mặt với nó là một khúc toàn lực của Cầm Thanh Vận vừa giáng xuống.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…

Huyễn Thú Thiên Đạo chỉ cảm thấy càn khôn rung chuyển, hai mắt muốn lòi cả ra ngoài, đinh tai nhứt óc, linh hồn đau thấu trời xanh…

Nó phát rồ, triệt để phát rồ… như một con dã thú bị khiêu khích lao thẳng đến Cầm Thanh Vận.

Cầm Thanh Vận không lường trước được Lạc Nam còn có thủ đoạn này, vừa thi triển Bí Pháp xong khiến nàng suy yếu, vội vàng đạp thân pháp cố gắng né tránh.

Huyễn Thú Thiên Đạo đánh hụt Cầm Thanh Vận, liền phát điên lao đến Sư Lân Ma Hống đang bất tỉnh, nó chỉ muốn tàn sát, tàn phá để giải tỏa cơn hận trong lòng, bất chấp đối thủ là ai.

“Không được!”

Thấy tọa kỵ của mình gặp uy hiếp, Ma Khuyết cắn răng lao đến ngăn chặn.

PHỐC!

Huyễn Thú Thiên Đạo tung ra một trảo, Ma Khuyết liền như diều đứt dây bị đánh bay.

“Súc sinh dừng tay!” Bùi Diệm gầm lên, nắm lấy trường thương phóng thẳng trực diện.

OÀNH.

Một thương cắm vào lòng ngực của Huyễn Thú Thiên Đạo khiến nó trọng thương, lại càng thêm phẫn nộ quay đầu hướng Bùi Diệm bắn ra một luồng huỷ diệt.

HỰ…

Bùi Diệm cũng không chống nổi, thân thể bay ngược ra ngoài.

Con Huyễn Thú Thiên Đạo này không phải Trận Pháp vô tri vô giác, nó sánh ngang một cường giả Thiên Đạo Cảnh, mặc dù trọng thương vẫn có thể khiến tất cả Đại Đạo thiên tài ở đây lâm vào chật vật.

“Chết cho ta!”

Ma Khuyết chưa chịu thua, triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng cầm lấy Đại Phủ, như một vị Ma Thần hàng lâm.

Trọng Lực cuồn cuộn tác động đem cơ thể Huyễn Thú Thiên Đạo trấn áp xuống hàng ngàn trượng dưới lòng đất, một búa bổ thẳng xuống.

RỐNG!

Huyễn Thú Thiên Đạo là Địa Long nên dễ dàng độn thổ vào lòng đất né tránh.

Khi nó trồi lên, đại địa rung chuyển, một cột đất như nham thạch theo đó oanh tạc thẳng vào cơ thể Ma Khuyết.

PHỐC!

Ma Khuyết trọng thương, Ma Khải trên người vỡ nát.

Trận chiến của các thiên tài đã bị con quái thú thực lực áp đảo xuất hiện phá nát.

“Cuồng Vực Nộ!” Bùi Diệm hít sâu một hơi, cơ thể bỗng nhiên biến lớn lên gấp mấy lần, hai tay lực lưỡng cơ bắp, từ trên thiên không giáng thẳng xuống đầu Huyễn Thú Thiên Đạo.

OÀNH!

Cái đầu như muốn nổ tung, Huyễn Thú Thiên Đạo đau đớn tê tâm liệt phế…

Thiên Đạo Quy Tắc từ cơ thể nó bắn ra, hóa thành vô số xợi xiềng xích trói chặt lấy Bùi Diệm, miệng rộng ngưng tụ Địa Long Pháo oanh tạc.

BÙM!

Trường bào nát bấy, Bùi Diệm như bị phanh thây, máu tươi đầm đìa nhưng vẫn chưa thật sự chiến bại.

Huyễn Thú Thiên Đạo sẵn sàng càn quét toàn trường…

Bên ngoài, khóe miệng Thất Trưởng Lão giật giật nói: “Chẳng lẽ hơi quá tay rồi?”

Huyễn Thú Thiên Đạo kia là do nàng tạo ra, có chiến lực sánh ngang Thiên Đạo Cảnh Trung Kỳ.

Bất quá bản tính của nó được thiết lập không quá nổi loạn, Thất Trưởng Lão chỉ xem nó như một loại gia vị trong cuộc thi, tăng chút độ khó cho các đệ tử mà thôi.

Nào ngờ tên Tiểu Ma kia đem nó đến ăn một kích như tra tấn của Cầm Thanh Vận khiến nó phát cuồng…

Lúc này sợ rằng nó sẽ đem tất cả đệ tử trục xuất ra ngoài.

Thất Trưởng Lão suy nghĩ liệu có nên đem Huyễn Thú Thiên Đạo giải trừ hay không…

“Trưởng lão chậm, sư đệ của ta còn chưa ra tay đâu.” Hương Trà nhếch miệng nói.

Đám người hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ Huyễn Thú Thiên Đạo tuy rằng đã bị thương nặng nhưng dù sao cũng là Thiên Đạo Cảnh, một Đạo Cảnh như Tiểu Ma thật sự có thể làm nên chuyện gì?

Lạc Nam lúc này quả thật đang hứng thú nhìn Huyễn Thú Thiên Đạo.

Hắn cảm thấy nếu như đem con hàng này tiêu diệt, Điểm Số của mình chắc chắn nhảy vọt lên, thậm chí vượt qua tất cả số Huyễn Thú trong không gian này hợp lại.

Cách diệt Huyễn Thú Thiên Đạo đơn giản nhất là sử dụng Siêu Thoát Quy Tắc Thiên Địa hóa giải nó là xong.

Nhưng như vậy lại không thích hợp… bản thân mình chưa đủ năng lực để bại lộ Siêu Thoát Thiên Địa…

Đành phải dùng cách khác…

Nghĩ đến đây, Lạc Nam triệu hoán Tuyên Cổ Pháp Tướng và Vạn Ảnh Ma Tướng hàng lâm, đứng chắp tay ở sau lưng hắn như hai vị thần hộ mệnh.

Ánh mắt hắn lóe lên, Lạc Nam trầm thấp niệm:

“Dung hợp!”

Trong ánh mắt khó tin của toàn trường, chỉ thấy Tuyên Cổ Pháp Tướng và Vạn Ảnh Ma Tướng bỗng nhiên tung chưởng vào nhau, chưởng đối chưởng, ầm ầm dung hợp.

Một vị Chí Tôn Pháp Tướng hình thể hoàn toàn mới hiện thế.

Dáng vẻ hiên ngang dũng mãnh của Tuyên Cổ Pháp Tướng nhưng trên thân lại khoác một bộ Áo Choàng Đen tung bay như ảo ảnh, dưới chân là cái bóng quỷ dị vặn vẹo đầy âm trầm.

Giảm bớt một phần thô kệch nặng nề của Tuyên Cổ Pháp Tướng, thêm vào những phần linh hoạt và quỷ dị của Vạn Ảnh Ma Tướng.

Vừa có sức mạnh, vừa có tốc độ và sự biến ảo khôn lường.

Đây là hình thái mới của hai loại Chí Tôn Pháp Tướng sau khi hợp nhất, Lạc Nam ở Lạc Gia đã sử dụng khả năng của Thần Đạo Quy Tắc kết hợp với hình thức Thống Trị Thiên Địa tạo ra.

Thống Trị Thiên Địa giúp hắn áp đảo được cả quy tắc của Nguyên Giới, sửa đổi quy tắc trong một ý niệm, việc dung hợp hai Chí Tôn Pháp Tướng tưởng chừng không liên quan gì đến nhau thành một lại quá mức dễ dàng.

Tên của nó là Tuyên Cổ Thiên Ma.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con đường bá chủ - Quyển 14

Số ký tự: 0