Phần 187
2024-06-05 15:39:00
Lạc Nam rời khỏi hiện trường, trước khi đi không quên lưu lại hai con Xích Nha Hắc Ám ẩn nấp trong bóng tối theo dõi nhất cử nhất động của Long Trần và Cầm Dao Nhã.
Bởi lẽ hắn muốn giải quyết Đường Duẫn tránh đêm dài lắm mộng nhưng không muốn bị hai người kia phát hiện.
Mà ở phía bên này, Đường Duẫn đang chiến đấu cũng không nhìn thấy tung tích của Lạc Nam liền muốn đi tìm kiếm.
Hắn cảm thấy đây là cơ hội trời cho của mình, bên trong Sâm Lâm Chi Tội khắp nơi bị sương mù che đậy, chỉ cần giải quyết Lạc Nam sau đó đổ tội cho đám tội nghiệt ở đây là xong chuyện.
Đến khi đó hắn sẽ thôn phệ linh hồn đối phương, xem thử cảm ngộ của người đối nghịch thiên địa là như thế nào, từ đó nhất phi trùng thiên.
“Sư muội, ta tiêu hao hơi nhiều lực lượng… ngươi cố gắng cầm chân đám tội đồ này, ta tìm chỗ vắng khôi phục một chút rồi quay lại chiến đấu.” Nghĩ đến đây, Đường Duẫn nói với một nữ đệ tử của Linh Cầm Sơn.
“Tốt, cứ giao nơi này cho ta.” Nữ đệ tử cũng không nghi ngờ, bay khỏi lưng Đường Duẫn, tiếp tục gãy đàn tỳ bà tạo ra những luồng Tà Âm nguy hiểm oanh tạc về phía mục tiêu.
GÁY!
Đường Duẫn trong bản thể Bát Dực Kim Ô gáy lên một tiếng, thu liễm tám đôi cánh cùng Kim Ô Thánh Hỏa hừng hực trở về thể nội, hóa thành dáng vẻ nhân loại.
Hắn thi triển thân pháp rời khỏi hiện trường, Đại Đạo Quy Tắc bắt đầu tỏa ra tìm kiếm tung tích Lạc Nam.
Nào ngờ tất cả hành vi của hắn đều bị một con Xích Nha Hắc Ám thu vào trong mắt.
Lạc Nam cười lạnh một tiếng…
Canh lúc Đường Duẫn đến chỗ vắng người, bên kia Long Trần và Cầm Dao Nhã không chú ý tình huống bên này lập tức xuất thủ.
Gần như không cho mục tiêu bất cứ cơ hội nào.
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ trạng thái toàn lực được triển khai, thân ảnh của Lạc Nam biến mất như quỷ mị.
Oanh Thiên Tổ Phù, 2500 hành tinh mãnh liệt xoay tròn, Bá Lực cuồng nộ gầm thét.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay.
Vừa mới xuất hiện, Lạc Nam đã ngay lập tức ở trước mặt Đường Duẫn, bá đạo đấm thẳng.
“Ngươi là ai?” Đường Duẫn giật mình khi đột nhiên bị tập kích.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, hắn không kịp thời thi triển vũ kỹ ứng đối mà chỉ kịp thời điều động Đại Đạo Hỏa Hệ Quy Tắc bảo vệ xung quanh cơ thể như một vầng mặt trời màu hoàng kim có thể thiêu đốt tất cả những gì tiếp cận.
Lạc Nam cười lạnh lùng, Thống Trị Quy Tắc lúc này liền bao phủ nắm đấm.
Bá Lực với sự dung hợp của Thống Trị Quy Tắc cường thế không gì tả nổi, ương ngạnh đem cả vầng mặt trời của Đường Duẫn xé tan thành hư vô.
“Làm sao có thể?” Đường Duẫn không dám tin vào mắt mình.
OÀNH!
Một quyền tàn bạo của Lạc Nam đã đấm thẳng vào lồng ngực hắn.
“PHỐC!”
Máu tươi cuồng phún, lồng ngực lõm vào, xương cốt tan nát.
Nếu không phải nhờ vào lông vũ của Bát Dực Kim Ô kịp thời hiện lên bảo vệ, sợ rằng hắn đã bị một quyền vừa rồi nghiền thành thịt vụn.
HỰ.
Như đạn pháo đụng nát cả một gốc cổ thụ vạn năm tuổi, Đường Duẫn rơi rụng xuống mặt đất, ánh mắt đầy kinh hãi, khí tức suy yếu như đèn dầu trong gió.
“Mặc dù rất muốn giết ngươi, nhưng giữ lại ngươi có giá trị lợi dụng hơn.” Lạc Nam ung dung bước đến, nhếch mép cười tà.
“Ngươi… các hạ rốt cuộc là ai… chúng ta không thù không… oán…” Đường Duẫn thì thào.
Lạc Nam không có ý định giải thích.
Từ lỗ hổng duy nhất giữa vòng xoáy Phản Quy Mặt Nạ, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam sáng lên, Thống Trị Quy Tắc dung hợp cùng Hồn Lực bắn thẳng ra, tác động trực tiếp vào ánh mắt của Đường Duẫn.
“Từ giờ ngươi sẽ là nô bọc trung thành của Tiểu Ma tại Thanh Trà Sơn, âm thầm làm việc cho hắn, bí mật làm nô lệ, sẵn sàng đi chết để thực hiện nhiệm vụ mà hắn giao phó.”
Đường Duẫn rùng mình, trong mắt hiện lên một chút giãy giụa trước khi hoàn toàn trở nên vô hồn.
Bằng vào Thống Trị Quy Tắc, Lạc Nam dễ dàng khống chế thần trí của hắn mà không cần chiếm đoạt Linh Hồn Bổn Nguyên.
Bởi nếu một đệ tử mất đi Linh Hồn Bổn Nguyên chắc chắn sẽ bị cường giả của Độ Đạo Môn phát hiện.
“Tham kiến chủ nhân…”
Cố lết thân thể trọng thương, Đường Duẫn thì thào yếu ớt quỳ gối trước mặt hắn.
Lạc Nam hài lòng nở nụ cười, lại thêm một công cụ có giá trị.
Lúc này hắn lại chuyển sang thân phận của Tiểu Ma, vội vàng đem Đường Duẫn cõng ở trên lưng, gương mặt cương nghị hàm hậu biểu hiện khổ sở, chạy thục mạng đến đám đệ tử của Độ Đạo Môn.
“Đường Duẫn? Hắn làm sao?”
Chứng kiến trạng thái thê thảm của Đường Duẫn trên lưng Lạc Nam, một đám yêu tu của Yêu Đạo Sơn biến sắc.
Đường Duẫn dù sao cũng có thân phận tương đối hơn người, phụ thân của hắn là Đại Hộ Pháp, nếu như xảy ra chuyện gì thì thật không hay.
“Đường Duẫn sư huynh đang khôi phục thì bị một tên địch nhân đánh lén, ta cố gắng cõng hắn bỏ chạy.” Lạc Nam lớn tiếng giải thích.
Vài vị đệ tử hạ xuống kiểm tra tình trạng của Đường Duẫn, nhìn thấy mặc dù hấp hối nhưng còn giữa được tính mạng, nhất thời thở ra một hơi nhìn Lạc Nam tán thưởng:
“Tiểu Ma sư đệ làm rất tốt.”
Nói xong đã phân phó hai người đem Đường Duẫn mang đi trị thương.
Những người khác có chết cũng không sao, nhưng nhi tử của Đại Hộ Pháp không thể chết.
Mà lúc này Lạc Nam phát giác được Long Trần và Cầm Dao Nhã đang đến gần, hắn lập tức lao vào chiến đấu.
Tuyên Cổ Pháp Tướng, Vạn Ảnh Ma Tướng cùng lúc triệu hoán.
Cái bóng dưới chân là vô số Ma Ảnh nhảy ra.
Mục tiêu của Lạc Nam là một vị tội nhân tu vi Đạo Cảnh Hậu Kỳ, bắt đầu phát sinh chiến đấu.
Bất quá lúc này hắn chỉ có thể sử dụng Quy Tắc Ma Đạo ở trạng thái nương nhờ thiên địa, vì vậy trong lúc nhất thời cũng khó đánh bại vị Đạo Cảnh Hậu Kỳ, đôi bên xem như cầm cự lẫn nhau.
Long Trần nhìn thấy cảnh này nhẹ gật đầu: “Có thể lấy tu vi Đạo Cảnh Sơ Kỳ chiến với Đạo Cảnh Hậu Kỳ không phân thắng bại, tất cả là dựa vào huyết mạch và Chí Tôn Pháp Tướng của hắn, thiên phú cũng tạm được.”
Cầm Dao Nhã ánh mắt trong veo không nói tiếng nào, nàng đương nhiên biết tên sư đệ này đang giấu bài, bất quá cũng không mở miệng vạch trần.
Một tháng thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lạc Nam sau khi xém chút “đồng quy vu tận” mới thành công đem vị Đạo Cảnh Hậu Kỳ đánh bại, nhưng cũng không giết chết đối phương.
Chuyến rèn luyện lần này xem như thành công, đệ tử ngã xuống không đến hai mươi người… những người còn sống lại có thêm không ít kinh nghiệm chiến đấu, gia tăng thực lực.
Cầm Dao Nhã tuyên bố rèn luyện kết thúc.
Long Trần liền thể hiện chiến lực vượt trội đem những tội nhân đẩy lùi trở về, mang theo toàn thể đệ tử rời khỏi Sâm Lâm Chi Tội, đóng lại kết giới.
Sau khi Đường Duẫn khỏe lại, liền đem chuyện mình bị tội nhân đánh lén kể ra, đồng thời cảm tạ Tiểu Ma sư đệ liều mạng mang mình chạy trốn.
Nghe thấy vậy, Cầm Dao Nhã hài lòng gật đầu, thanh âm trong trẻo:
“Bên trong chiến đấu, đồng môn tương trợ lẫn nhau là cực kỳ quan trọng, Tiểu Ma sư đệ biểu hiện rất khá, ban thưởng 200 Điểm Cống Hiến Môn Phái.”
Long Trần nghe vậy cũng biết mình không thể keo kiệt, dù sao thì Đường Duẫn cũng là một trong những thành viên tại Đạo Yêu Sơn của hắn, liền ra vẻ hào phóng thưởng thêm cho Lạc Nam 200 điểm cống hiến.
“Đa tạ sư huynh, đa tạ sư tỷ…”
Lạc Nam mừng rỡ cảm kích giả vờ khách sáo vài câu, vẫn tiếp nhận 400 Điểm Cống Hiến.
Mà lúc này, Đường Duẫn cũng trịnh trọng nói rằng:
“Để đền ơn cứu mạng, ta ở nơi này có một loại Đạo Mộc xem như tâm ý, mong sư đệ đừng từ chối.”
Hắn ở trước mặt mọi người, công khai lấy ra Chân Dương Đạo Mộc.
Lạc Nam âm thầm cười tà, đây hiển nhiên cũng là mệnh lệnh hắn giao cho Đường Duẫn, như thế mình mới có thể quang minh chính đại sử dụng Chân Dương Đạo Mộc một cách công khai mà không bị ai thắc mắc.
Thoải mái tiếp nhận Đạo Mộc vào tay trước ánh mắt ghen tị của không ít đệ tử.
Chân Dương Đạo Mộc có giá trị lên đến 1500 Điểm Cống Hiến Môn Phái a, dù là đối với Đại Đạo Cảnh cũng phải vất vả không ít mới đạt được, xem ra là Đường Duẫn thật sự muốn đền đáp ân cứu mạng.
Đoàn người trở về Độ Đạo Môn.
Dọc theo đường đi, Lạc Nam chỉ có thể thán phục Hương Trà sư tỷ.
Nếu không có nàng kêu hắn đi cùng đám người Cầm Dao Nhã, hắn cũng không thể thu hoạch khấm khá như vậy.
Có được danh tiếng trong mắt các đệ tử, lấy được thiện cảm của Long Trần và Cầm Dao Nhã, đồng thời thu về một tên nô lệ, 400 Điểm Cống Hiến và Chân Dương Đạo Mộc.
Chưa kể còn tiện đường nhặt Phản Quy Mặt Nạ.
“Sảng khoái.”
Lạc Nam hận không thể ngửa đầu cười dài.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro