Phần 174
2024-06-05 15:39:00
Lạc Nam nhân lúc sư tỷ và Không Mộc Đạo Nhân vẫn chưa trở về, bắt đầu bế quan đúc luôn Vạn Ảnh Ma Tướng.
Đây là Chí Tôn Pháp Tướng mạnh nhất của Vạn Ảnh Thiên Ma, bên trong truyền thừa huyết mạch có nhắc đến phương pháp đúc, chẳng qua khi đó Trân Bảo Lâu không có đủ nguyên liệu, mà hắn vì gấp gáp tiến vào Đạo Giới nên cũng bỏ qua.
Lần này từ Vòng Quay Danh Vọng đạt được một lần đúc, không có lý do không dùng đến.
“Quá trình đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng sẽ gây ra động tĩnh lớn, bất quá ở thế lực như Độ Đạo Môn chắc hẳn chỉ là chuyện nhỏ, không cần thiết phải che giấu.”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đi ra phía sau vườn trà, nơi có khung vực rộng rãi khoanh chân ngồi xuống, hướng hệ thống hạ lệnh:
“Tiến hành đúc Vạn Ảnh Ma Tướng!”
“KENG, bắt đầu quá trình!”
Hệ thống vang lên thanh âm thông báo, lập tức vô tận lực lượng bao trùm lấy cơ thể Lạc Nam.
Dị tượng phát sinh, bầu trời đen kịch, ngàn vạn Ma Ảnh như một đội quân khổng lồ rít gào, sau đó điên cuồng lao vào nhau bắt đầu dung nhập.
Không cần đến nguyên liệu, cũng chẳng cần hoàn cảnh đặc thù…
Vạn Ảnh Ma Tướng dần dần được đúc nên.
Bởi vì đây chính là loại Chí Tôn Pháp Tướng chỉ tồn tại ở Đạo Giới nên bên trên Chí Tôn Bảng cũng không xếp hạng, nhưng Lạc Nam có thể dựa vào nguồn lực lượng hùng hồn mà đánh giá sức mạnh của nó không thua kém so với Tuyên Cổ Pháp Tướng.
Vạn Ảnh Ma Tướng kích thước không quá to, không tạo cảm giác ngạt thở cho người đối diện, ngược lại nó giống như một vị sát thủ linh hoạt và bí hiểm, sẵn sàng đoạt mệnh mục tiêu một cách quỷ dị bất cứ lúc nào.
Lạc Nam đứng lên, Vạn Ảnh Ma Tướng liền chậm rãi tan biến vào cái bóng của hắn.
“Chí Tôn Pháp Tướng của Ma Đỉnh là Ma Ảnh Pháp Tướng, hiện tại ta lại đúc thêm một Vạn Ảnh Ma Tướng, cũng thật thú vị.” Hắn mỉm cười nói.
Thân là một kẻ nhập đạo theo hình thức siêu thoát thiên địa, hắn có thể tự thay đổi quy tắc của bản thân để đúc nên bao nhiêu loại Chí Tôn Pháp Tướng cũng được, đây là điều mà những kẻ thuận theo thiên địa hay nương nhờ thiên địa không thể làm được trừ khi có người như hắn hỗ trợ.
Ý niệm vừa động, một thanh trường đao xuất hiện trước mặt.
Đây là một thanh đao có thân dài vừa vặn ba mét, lưỡi đao uốn cong như khuyết nguyệt, xung quanh có Ma Khí bóc lên như lửa, đặc biệt bên trong còn phong ấn một luồng linh hồn của Yểm Ma Tộc là khí linh của thanh đao.
Yểm Ma Đao, nó không phải Binh Nhân Tộc hay Yêu Binh Tộc… nó chỉ là một kiện Đạo Binh Thượng Phẩm, đẳng cấp so với Lạc Hồng Kiếm hay Lạc Thần Cung đều cao hơn hai tiểu phẩm.
Lạc Nam nhỏ máu nhận chủ, một luồng khói trắng từ thân đao huyền phù mà ra, nhìn dáng vẻ mờ mờ ảo ảo không nhìn thấy rõ ràng, chỉ có một đôi mắt đỏ ngầu bạo ngược.
Hiển nhiên nó chính là linh hồn của Yểm Ma Tộc, có khả năng xuất kích đánh lén linh hồn của mục tiêu, gia tăng mức độ nguy hiểm của Yểm Ma Đao.
Tay cầm Yểm Ma Đao, Lạc Nam như một vị ma thần bắt đầu vũ động.
Sau đó dưới cái bóng của hắn lần lượt phân tách ra hàng vạn Ma Ảnh, bọn hắn cũng cầm trường đao do Ma Lực ngưng kết thành, học theo chủ nhân múa đao, chém ra đao ảnh đầy trời, phô thiên cái địa, phong tỏa bốn phương tám hướng như thiên la địa võng, không chút khe hở.
Lạc Nam thu đao, hài lòng gật gù.
Sự lợi hại của Vạn Ảnh Thiên Ma nằm ở chỗ mỗi khi động thủ, tất cả Ma Ảnh sẽ cùng nhau xuất chiêu, tuy rằng sức mạnh của chúng không thể sánh bằng bản thể nhưng số lượng rất nhiều cũng khiến địch nhân cảm thấy đau đầu, lơ là một chút là ăn quả đắng.
Đấu với người mang huyết mạch Vạn Ảnh Thiên Ma, có cảm giác như ngươi phải đấu với cả một đội Ma Quân vậy.
“Không tệ lắm…”
Một thanh âm ngáy ngủ vang lên.
Lạc Nam ngẩng đầu, nhìn thấy Hương Trà sư tỷ chẳng biết từ bao giờ đã đứng trên đỉnh núi nhìn xuống mình.
“Sư tỷ chê cười, chút thủ đoạn nhỏ mà thôi.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.
“Sư phụ ra ngoài tìm kiếm thủ đoạn gia tăng tỷ lệ độ kiếp thành công, trong thời gian ngắn sợ rằng sẽ không trở về.” Hương Trà nói:
“Ngươi theo ta, sư tỷ mang ngươi đi trở thành đệ tử chính thức.”
“Hả?” Lạc Nam nghi hoặc: “Không cần Không Mộc tiền bối sao?”
“Nếu có sư phụ mở miệng thu nhận thì ngươi sẽ được tuyển thẳng, còn không có sư phụ phải tham gia khảo hạch.” Hương Trà mỉm cười khiêu khích:
“Có dám hay không?”
Lạc Nam âm thầm mừng rỡ, vốn hắn muốn thân phận đệ tử này từ lâu rồi, so với một tên tiểu đồng, trở thành đệ tử hiển nhiên sẽ có quyền lợi hơn.
“Có sư tỷ ủng hộ, ta ngại gì không dám?” Lạc Nam chắp tay nói.
“Cũng biết ngươi nóng lòng trở nên cường đại để báo thù, bất quá dục tốc bất đạt, mọi sự nên đi từng bước một.” Hương Trà vẩy tay:
“Đi theo ta!”
Lạc Nam lưu lại vài tên Ma Ảnh chăm sóc vườn trà, bản thân hắn thì phóng lên đám mây dưới chân sư tỷ.
Đây là một loại Đạo Cấp Thân Pháp của Độ Đạo Môn có tên gọi Đằng Vân Bộ, đạp mây mà đi, tốc độ nhanh chóng vô cùng, hơn nữa còn có thể mang theo nhiều người cùng lúc.
Lần trước Không Mộc Đạo Nhân cũng sử dụng Đằng Vân Bộ mang hắn về tông môn, lần này hắn lại được đi ké Đằng Vân Bộ của sư tỷ, tốc độ quả thật rất nhanh, không hổ là Đạo Cấp Thân Pháp.
Mặc dù như thế, vì phạm vi quá rộng của Độ Đạo Môn mà mất gần mười phút sau hai người mới bay đến một toà đại điện nằm trên cành cây của Đạo Thụ.
Đại điện cổ lão được xây bằng gỗ, nhìn qua cũng không có gì đặc sắc ngoài việc nó vô cùng to lớn nhưng vẫn chỉ là một trong rất nhiều kiến trúc khác nằm gỏn gọn trên Đạo Thụ.
Thấy vẻ mặt của Lạc Nam thán phục, Hương Trà mỉm cười giải thích:
“Đạo Thụ chính là căn cơ quan trọng nhất của Độ Đạo Môn, Đạo Thuỷ do nó cung cấp là tài nguyên tuyệt hảo để nuôi trồng thiên địa kỳ trân, luyện đan…”
Lạc Nam gật đầu tán thành, tài nguyên chính là thứ mà mỗi thế lực và tu sĩ đều cần đến, Đạo Thuỷ của Đạo Thụ có thể thúc đẩy tài nguyên Đạo Cấp phát triển, so với Hoàng Trung Lý cũng không thua kém quá nhiều.
“Nếu so với mặt bằng chung của Đạo Giới, Độ Đạo Môn chúng ta có được xem là mạnh không?” Hắn hiếu kỳ hỏi.
Hương Trà trợn trắng mắt: “Ta chỉ là một Đại Đạo Cảnh, làm sao trả lời được câu hỏi tầm vóc như vậy?”
Lạc Nam nghe vậy cười khan.
Mà lúc này, hai người đã tiến đến phía trước đại điện có bảng hiệu “Chiêu Tài Điện”.
Tiến vào bên trong, một vùng trời mới hiện ra, kích thước như một phiến đại lục.
Chiêu Tài Điện này cũng là Đạo Bảo, nhìn bên ngoài đã rất to lớn, bên trong lại hình thành không gian riêng biệt cao cấp hơn.
Lạc Nam đánh giá một vòng, nơi này cũng có không ít tu sĩ ra ra vào vào, đa số đều là người trẻ tuổi.
Chiêu Tài Điện dùng để chiêu thu thiên tài gia nhập Độ Đạo Môn, đương nhiên người có nhu cầu tiến vào nơi này đại đa số là còn trẻ tuổi.
Hương Trà sư tỷ đưa hắn đến chỗ một lão đầu dáng người nhỏ gầy, thanh thuý nói:
“Nhị Hộ Pháp, tiểu đệ của ta muốn khảo hạch trở thành đệ tử chính thức.”
“Ồ… thì ra là Hương Trà nha đầu, sư phụ của ngươi dạo này thế nào rồi? Bao lâu độ Thiên Đạo Kiếp đây?” Lão đầu mở mắt ra hỏi.
“Chuyện của sư phụ đệ tử không dám hỏi.” Hương Trà chắp tay kính cẩn nói:
“Nhị Hộ Pháp, làm phiền người khảo hạch tiểu đệ của ta.”
Lão đầu lúc này mới quét mắt nhìn sang Lạc Nam, bèn từ trong ngực lấy ra một chiếc gương chiếu về phía hắn.
Lạc Nam phát hiện bên trên chiếc gương hiện ra một con mắt như đồ án âm dương đang xoay tròn, nhìn thấu từ trong đan điền, linh hồn ra tới cơ thể.
Cảm giác này khiến hắn có chút khó chịu, giống như bị người khác lột trần trụi vậy.
“Không tệ nha, tiểu tử này chẳng những có huyết mạch Vạn Ảnh Thiên Ma, còn đúc được hai loại Chí Tôn Pháp Tướng, thậm chí sở hữu một loại thể chất đặc thù khá mạnh.” Lão đầu cầm gương gật gù:
“Xem ra hắn là tên tiểu đồng gần đây sư phụ ngươi mang về.”
“Đúng là hắn.” Hương Trà có chút đắc ý nói: “Tin tưởng thiên phú như thế này có thể thoải mái nhập môn chứ?”
“Ừm.” Lão đầu gật đầu:
“Với thiên phú như thế này, dù hắn chỉ thuận theo thiên địa cũng đã có thể trở thành đệ tử chân chính, bất quá nếu như là nương nhờ thiên địa hoặc thậm chí là đối nghịch thiên địa, sẽ có được thân phận đệ tử dòng chính, đãi ngộ cao hơn, khả năng được cả trưởng lão thu làm đệ tử.”
Hương Trà nhìn sang Lạc Nam chờ hắn quyết định.
Lạc Nam vội vàng chắp tay đáp: “Tiểu tử ở tại Thanh Trà Sơn rất tốt, hơn nữa ta chỉ là thuận theo thiên địa nhập đạo mà thôi.”
“Vậy thì đây là cho ngươi.” Lão đầu móc ra từ trong ngực một khối lệnh bài thân phận đệ tử của Độ Đạo Môn, đồng thời yêu cầu hắn giao ra một tia Linh Hồn.
“Tia Linh Hồn của ngươi sẽ được lưu vào Hồn Bài, nếu ra ngoài gặp chuyện, Hồn Bài sẽ vỡ nát, Độ Đạo Môn sẽ báo thù cho ngươi.” Hương Trà sư tỷ giải thích.
Lạc Nam ngầm hiểu, dù sao đây chỉ là một tia Linh Hồn bình thường chứ không phải Linh Hồn Bổn Nguyên, giao ra thoải mái.
Làm xong tất cả, hắn cùng với Hương Trà cất bước ra ngoài.
“Sư tỷ, thủ tục nhập môn đơn giản vậy sao?” Cầm lệnh bài đệ tử trong tay, Lạc Nam vẫn còn ngẩn người.
Vốn hắn còn tưởng có gì ghê gớm, phải trải qua chiến đấu này nọ các kiểu.
“Với người có thiên phú bình thường thì khảo nghiệm sẽ hà khắc hơn, còn thiên phú của ngươi đã không cần chứng minh gì nữa.” Hương Trà ung dung đáp:
“Dù không ở Độ Đạo Môn, ngươi đi đến bất cứ nơi nào cũng sẽ được thu nhận mà thôi.”
Lạc Nam nghe vậy liền nghiêm mặt nói: “Nhờ có Không Mộc tiền bối bỏ ra cái giá lớn mang về, tiểu đệ vẫn luôn cảm kích, sống chết đều là người của Thanh Trà Sơn.”
Đối với câu trả lời của hắn, Hương Trà vẫn khá hài lòng, nàng truyền âm hỏi:
“Ngươi tại sao không tiết lộ nghịch thiên nhập đạo?”
“Ta không muốn trở thành đệ tử của trưởng lão, ở Thanh Trà Sơn rất thoải mái, lại có sư tỷ xinh đẹp chiếu cố.” Lạc Nam cười hì hì.
“Tiểu tử miệng lưỡi trơn tru, nhan sắc của ta ở trong tông môn chỉ là dạng tầm thường.” Hương Trà bĩu môi.
Vừa mới nói đến vấn đề nhan sắc, có luồng gió thơm bỗng nhiên kéo đến khiến lòng người thanh sảng.
Đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy một tà áo dài màu trắng nhẹ bay, theo đó là một nữ tử như tiên nhân hạ phàm, tóc dài đen tuyền như thác rũ xuống tận mông, thân hình uyển chuyển lại đầy đặn nảy nở, tay chân như ngọc, tinh tế thon dài.
Đặc biệt là ngũ quan của nàng thuộc dạng đỉnh cấp, đôi mắt đen tuyền sáng ngời như màn đêm đầy sao, chiếc mũi quỳnh cao thẳng nhỏ xinh, bờ môi anh đào mộng đỏ, lại thêm cổ khí chất kiêu sa quý khí ngất trời, thật sự khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Lạc Nam càng kinh dị phát hiện, tu vi của nữ tử trẻ tuổi này hắn không thể nhìn thấu…
Phải biết rằng sau khi nhập đạo siêu thoát thiên địa, ngay cả Đại Đạo Cảnh cũng sẽ bị hắn cảm nhận được tu vi.
Điều này chứng minh nữ tử như thiên tiên giáng trần trước mặt chính là Thiên Đạo Cảnh hàng thật giá thật.
“Tham kiến sư tỷ.” Hương Trà nhìn thấy nàng liền chắp tay hành lễ.
Lạc Nam cũng bắt chước chắp tay.
“Thì ra là Hương Trà sư muội.” Nữ tử nhẹ gật đầu, hé mở môi xinh, thanh âm như suối nguồn trong trẻo:
“Thi đấu tông môn sắp tới, đến khi đó hy vọng có thể thấy sư muội thể hiện một phen phong thái.”
“Không dám.” Hương Trà khách khí lắc đầu.
Mà lúc này, nữ tử bỗng nhiên nhìn sang Lạc Nam từ tốn nói:
“Đây chắc là Tiểu Ma sư đệ rồi, Linh Cầm Sơn của tỷ đang thiếu người, có muốn tiến sang làm việc? Tỷ sẽ thay ngươi nói với Bát Hộ Pháp một tiếng.”
Thấy nữ tử này ở trước mặt mình đào góc tường, ánh mắt Hương Trà có chút lóe lên.
Lạc Nam lại là giật mình, không hiểu tại sao một kẻ vô danh như mình bỗng nhiên được đại nhân vật nhìn trúng, vội vàng chắp tay:
“Tiểu đệ chỉ là Đạo Cảnh Sơ Kỳ, thật tâm chỉ muốn ở tại Thanh Trà Sơn hảo hảo tu luyện, ý tốt của sư tỷ không dám nhận.”
“Vậy thì thật đáng tiếc…” Nữ tử thở dài một tiếng, liền như mây như gió phiêu nhiên lướt qua hai người.
Nhìn theo bóng lưng không nhiễm bụi trần của đối phương, Lạc Nam truyền âm hỏi:
“Nữ nhân vừa rồi là ai? Tại sao lại mời chào ta?”
“Hừ, nàng ta là Cầm Dao Nhã, một trong năm vị thiên tài nghịch thiên nhập đạo của Độ Đạo Môn, đồng thời cũng là nữ nhi của một vị Đạo Chủ.” Hương Trà hừ một tiếng đáp:
“Ngươi có thể gọi nàng là Thiếu Thần Nữ.”
Lạc Nam rùng mình, nữ nhi của Thần Đạo Cảnh?
Chẳng trách được xưng là Thiếu Thần Nữ…
Điều này khiến Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, Thánh Linh Thiên Vận, Điêu Thuyền mấy người kia được xưng là Thiên Nữ, vậy hóa ra là do các nàng là nữ nhi hoặc đồ đệ của Thiên Đạo Cảnh?
Xem ra tầng lớp hậu bối cũng chia làm Đạo Nữ hoặc Đạo Tử, Thiên Nữ hoặc Thiên Tử, cuối cùng là Thiếu Thần Nữ hoặc Thiếu Thần Tử.
Bất quá một vị Thiếu Thần Nữ, nữ nhi của Thần Đạo Cảnh, tu vi Thiên Đạo Cảnh tại sao lại mời chào hắn?
“Ta cũng không biết vì sao nàng mời chào ngươi, bất quá ngươi đã bỏ qua cơ hội vạn năm có một rồi.” Hương Trà trêu tức nói:
“Phải biết rằng có vô số thanh niên tài tuấn muốn quỳ dưới váy của nàng đều không có cửa, càng là đừng nói được nàng chiêu mộ vào Linh Cầm Sơn.”
“Haha, đệ cảm thấy vẫn là sư tỷ tốt hơn.” Lạc Nam thoải mái cười:
“Thiếu Thần Nữ kia cũng lợi hại đấy… nhưng ta vẫn ưa thích sư tỷ.”
“Tiểu tử thúi.” Hương Trà véo lỗ tai hắn:
“Trân Bảo Lâu dạy ngươi dụ dỗ nữ nhân như thế sao? Chẳng trách ngay cả Trương tiểu thư của người ta cũng bị ngươi ngấp nghé.”
“Khụ khụ…” Lạc Nam ho khan giả vờ xấu hổ.
“Được rồi, tạm gác việc Thiếu Thần Nữ vì sao nhìn trúng ngươi, hiện tại mang ngươi đi lãnh nhiệm vụ.” Hương Trà nói:
“Làm nhiệm vụ sẽ đạt cống hiến, đủ điểm cống hiến mới được quyền tu luyện Công Pháp của Độ Đạo Môn.”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro